Ánh sao băng P6
lượt xem 5
download
Suốt thời gian qua Yến Nga luôn theo sát Nhật Tân vì cô đã định cư ở Việt Nam. Hình như anh không lúc nào lảng tránh cô được. Điều đó làm Nhật Tân vô cùng khó xử. Một tháng sau, Nhật Tân tìm mọi cách lảng tránh nhưng không thể thoát khỏi sự đeo đẳng của Yến Nga, không còn cách nào khác anh quyết định ra Phú Quốc mở công ty để thoát khỏi mối quan hệ này. Buổi sáng, ông Tư Hải vừa uống trà vừa nhìn ta phía đầm nuôi ba ba. Từ khi khỏi hẳn...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Ánh sao băng P6
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 6 S uốt thời gian qua Yến Nga luôn theo sát Nhật Tân vì cô đã định cư ở Việt Nam. Hình như anh không lúc nào lảng tránh cô được. Điều đó làm Nhật Tân vô cùng khó xử. Một tháng sau, Nhật Tân tìm mọi cách lảng tránh nhưng không thể thoát khỏi sự đeo đẳng của Yến Nga, không còn cách nào khác anh quyết định ra Phú Quốc mở công ty để thoát khỏi mối quan hệ này. Buổi sáng, ông Tư Hải vừa uống trà vừa nhìn ta phía đầm nuôi ba ba. Từ khi khỏi hẳn bệnh ông giúp Nhật Tân quản lý bảo vệ các khu đầm một lát sau thì Nhật Tân đến ngồi cạnh ông. Anh hỏi một cách quan tâm: - Ông Tư có ăn sáng chưa vậy? - Lúc nãy Sao Khuê có mua cho ông ổ bánh mì rồi. - Vậy à? Nhật Tân nhìn ra ao đầm một lát rồi gặn hỏi: - Sao Khuê đang ở đâu vậy ông Tư? - Nó đang ở phông pha chế thức ăn. Bộ con cần gặp nó hả? Nhật Tân khẽ lắc đầu: - Dạ không. Con thấy vắng Sao Khuê nên hỏi thăm vậy mà. Nhật Tân vừa nói dứt cầu thì Sao Khuê bước về phía anh. Ông Tư Hải vừa chìa tay vừa nói: - Con mới nhắc là nó xuất hiện rồi kìa. Nhật Tân chưa kịp phản ứng gì thì Sao Khuê đã đứng cạnh anh. - Bộ anh Tân mới nhắc em hả? Nhật Tân nói một cách thành thật: - Nãy giờ anh đi khắp mấy ao đầm mà không gặp em. Anh mới hỏi thăm ông Tư thì em ra tới. - Nãy giờ em đang pha chế thức ăn. www.vuilen.com 81
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Công việc của em xong chưa? - Dạ xong rồi! Sao Khuê vén tay áo nhìn đồng hồ rồi nói như yêu cầu: - Đã đến giờ cho ba ba ăn rồi mình đi ra đi anh Tân. Nhật Tân quay qua ông Tư Hải: - Ông Tư đi xem ba ba với tụi con nha. Ông Tư Hải vội lắc đầu như từ chối: - Tụi con đi đi. Ông mà đi bộ hết mấy ao đầm này chắc mỏi chịu không nổi đâu. Sao Khuê nói với vẻ quan tâm: - Vậy ông ngoại nằm nghỉ cho khỏe nha. - Ừ. - Tụi con ra ao đầm nha ông Tư. - Ừ. Nói xong, cả hai cùng đi về phía các ao đầm nuôi ba ba. Đến khu đầm nuôi ba ba giống mới thì họ dừng lại. Nhật Tân chăm chú nhìn chúng bò lên đốp thức ăn rồi thắc mắc: - Sao lúc nãy cho chúng ăn ít vậy Sao Khuê? Sao Khuê nhíu mày nhìn Nhật Tân rồi chọc: - Ông giám đốc của một công ty nuôi ba ba mà hỏi một câu kỳ lạ vậy? - Anh sợ chúng không no mà. Sao Khuê nói như giải thích: - Lúc này là mùa đông nên chúng ăn ít lắm. Mình đổ thức ăn nhiều chúng không ăn hết thì phí lắm. Nhật Tân khẽ gật gù: - Vậy à? www.vuilen.com 82
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân lại chăm chú nhìn phía ao đầm một lát sau, anh nói nhanh như sực nhớ: - À, anh quên nói với em chuyện này Sao Khuê. - Gì vậy anh? Nhật Tân nói với vẻ hí hửng: - Có một công ty nước ngoài vừa đặt hàng ba ba giống gốc Thái Lan đấy em à. Sao Khuê thấy mừng không thể tả vì điều đó. Cô thốt lớn: - Thật vậy hả? Nhật Tân khẳng định: - Thật. Anh đã ký hợp đồng với họ rồi. Sao Khuê mỉm cười mốt cái rồi nói một cách thật lòng: - Em mong đợi điều này tư lâu rồi. Mình xuất khẩu ba bà giống sẽ thu rất nhiều ngoại tệ. Nhật Tân cũng thấy thực sự vui mừng, vì điều đó. Anh nói như biết ơn. - Rồi đây công ty càng thêm giàu mạnh. Anh có được như ngày hôm nay là tất cả nhờ em đấy Sao Khuê à. Sao Khuê dè dặt nói: - Anh làm gì mà đề cao em dữ vậy? - Trước khi anh lập khu ao đầm này anh không có gì ngoài sự đam mê. Nhờ trí tuệ của em nên công ty mới được như thế này. Dừng lại một lát, rồi Nhật Tân nói thêm: - Anh thật sự mang ơn em và ông Tư nhiều lắm. - Hình như câu nói đó làm Sao Khuê thấy khó chịu. Cô cau mày rồi nói với vẻ khó chịu: - Anh đừng nói kỳ lạ như vậy. - Em và ông Tư lúc nào cũng tận tụy với công việc làm ăn của anh. www.vuilen.com 83
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Sao Khuê trầm ngầm một lát rồi nói một cách thật lòng: - Dù thế nào đi nữa em cũng phải cố gắng hết sức. Em không muốn nhìn anh thất bại trong công việc làm ăn. Nhật Tân như rung động thật sự vì cầu nói đó. Anh nắm chặt lấy tay Sao Khuê rồi bọc bạch: - Em luôn hết lòng vì anh như vậy nên anh rất yêu quí em. Sao Khuê cúi mặt xuống như né tránh cái nhìn đắm đuối của anh. Cô nói thì thầm: - Không phải là em hết lòng vì anh mà anh cũng đã hết lòng vì gia đình em. Anh đã hết lòng giúp đỡ gia đình em mà không đòi hỏi gì. Em đã quí mến anh từ lúc đó. Nhật Tân thấy yêu cô vô cùng vì câu nói đó. Không còn dằn được nữa anh ôm choàng lấy Sao Khuê. Cử chi bất ngờ đó làm Sao Khuê ngượng không thể tả. Cô xô nhẹ anh ra: - Thôi đi anh. - Sao vậy em? Sao Khuê dè dặt nói: - Lỡ như ngoại em hay người khác thấy mình quấn quít lấy nhau như thế này thì kỳ lắm. Cách nói đó như đã thuyết phục được Nhật Tân. Anh nhẹ nhàng buông cô ra. Thoát khỏi vòng tay của anh cô thấy ngượng vô cùng. Sao Khuê đi như chạy vào nhà mà không hề dám quay đầu lại. Nhật Tân vẫn dõi mắt nhìn theo từng bước đi của cô. Anh có cảm giác hạnh phúc vừa chợt đến với anh rồi lại mất đi. Anh tự nhủ với lòng mình sẽ tìm cách giữ nó mãi mãi. B uổi chiều, Sao Khuê ngồi một mình nhìn ngắm các ao đầm. Tự nhiên bây giờ cô cảm thấy nhớ Mỹ Trân và chị Lan ghê gớm. Cô ước ao, sau có dịp nào đó cô có trở vào Sài Gòn tìm gặp lại họ. www.vuilen.com 84
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Một lúc thật lâu sau. Sao Khuê trở về nhà Từ xa cô đã thấy rõ cô gái rất quen đang đứng trước cửa nhà mình. Sao Khuê gần như không thể tin vào mắt mình khi nhận khi nhận ra đó là Mỹ Trân. Vừa dựng xe lại nhỏ Mỹ Trần ôm choàng lấy cô: - Tao nhớ mi quá Khuê ơi! Sao Khuê cũng siết chặt lấy Mỹ Trân. Cô xúc động gần như muốn khóc: - Ta nhớ mi dữ lắm, nhớ không chịu nổi. Cả hai quấn lấy nhau một lúc rồi Sao Khuê nói như yêu cầu: - Thôi, mình vào nhà Trân. Nói xong, cô nắm tay Mỹ Trân kéo vào nhà. Rồi cả hai cùng ngồi trên chiếc giường của Sao Khuê. Mỹ Trân hỏi một cách quan tâm: - Mi làm gần ở đây không hả? - Cũng gần lắm nhỏ à. Dừng lại một lát rồi Mỹ Trân hỏi thêm: - Ông ngoại đâu rồi Khuê? - Ông ngoại ở lại công ty để quản lý mấy ao đầm nuôi ba ba. - Vậy à? Sao Khuê ngước nhìn Mỹ Trân rồi nói như nhận xét: - Lúc này mi tròn trịa hơn lúc còn đi học nha Trân. - Thấy tao tròn quá rồi mày chọc tao hả? - Thật đấy, tao thấy mày đẹp gái hẳn ra. Mỹ Trân nhíu mày: - Thôi, cho ta xin đi nhỏ ạ. Lặng yên một lúc rồi Sao Khuê hỏi nhanh như sực nhớ: - À, chị Lan khỏe không hả? - Khỏe! www.vuilen.com 85
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Sao mi không rủ chị ấy qua đây chơi. Ta nhớ chị Lan quá hà. - Đi gì được. Lúc này ở nhà giữ cu tí rồi. Sao Khuê tròn mắt nhìn Mỹ Trần rồi thốt lên: - Thật hả? Vậy thì hay quá rồi. - Chỉ mới sanh gần năm tháng. Sao Khuê nhìn Mỹ Trân rồi nói như yêu cầu: - Mi vào tắm rửa thay đồ cho khỏe đi Trân. - Ừ, tao thấy oải quá rồi. Buổi tối, cả hai lại có dịp nằm bên cạnh nhau như thời con đi học. Điều đó là họ vừa vui mừng vừa hạnh phúc không thể tả. Sao Khuê nghiêng người nhìn qua Mỹ Trân rồi hỏi thăm dò: - Mi ở chơi với ta được lâu mau vậy Trân? - Sáng mai ta về: - Hả? Mi làm gì mà gấp dữ vậy? Bộ mi không muốn ở chơi với ta lâu hơn hả? Mỹ Trần nói như chống chế: - Dĩ nhiên là ta muốn ở chơi với mi thật lầu rồi. Nhưng ta không thể xin nghỉ làm lâu hơn được. Điều Mỹ Trân vừa nói ra làm Sao Khuê bắt đầu cảm thấy buồn. Cô nói như than thở: - Lâu gặp thấy mồ mà ở chơi lâu cũng không được nữa. Từ đó giờ ta chưa vui mừng như bữa nay. - Thôi, mai mốt nghỉ lâu hơn ta sẽ sang chơi với mi mà. Sao Khuê nói với giọng ỉu xìu: - Mi nói vậy chứ biết chừng nào mi trở qua vùng đảo xa xôi này nữa. - Ta hứa là ta sẽ giữ lời mà. www.vuilen.com 86
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Cả hai đều lặng im như không nói thêm gì. Một lát sau, Mỹ Trần hỏi như thăm dò: - Từ lúc ra trường tới giờ mi có liên lạc thường xuyên với anh Trung với anh Trung không Khuê? Sao Khuê nhíu mày cố suy nghĩ rồi trả lời một cách thành thật: - Cũng có liên lạc nhưng thỉnh thoảng thôi. - Vậy à? Dừng lại một lát rồi Mỹ Trân hỏi thêm: - Mi con nhớ nhỏ Thơ Thơ không Khuê? Sao Khuê hỏi với vẻ sửng sốt: - Thơ Thơ nào hả? - Nhỏ học cùng khoá với mình đó. Sao Khuê cố nghĩ một lúc thật lâu rồi khẽ lắc đầu: - Ta nhớ khóa mình không có ai tên Thơ Thơ hết. - Mi nhớ kỹ đi. Nhỏ đó học bên ngành quản trị kinh doanh mà. Sao Khuê thốt lớn: - À, ta nhớ ra rồi. Nhỏ đó con nhà giàu có nên tụi cùng khóa mình gọi nó là tiểu thư đó phải không? Mỹ Trân khẽ gật đầu: - Đúng rồi. Cha nó là một tay kinh đoanh địa ốc nổi tiếng ở Sài Gòn. Gia đình nó thuộc hàng rất giàu có. - Ai mà học cùng khoá mình mà không biết về nhỏ đó. Trầm ngâm một lúc rồi Sao Khuê thắc mắc: - Ủa, sao tự nhiên mi lại nhắc đến ''Tiểu Thơ'' giàu có đó vậy? Hình như Mỹ Trân không thể giấu giếm nhỏ bạn mình thêm nữa. Cô đành nói ra sự thật: - Nó chính là vợ của Điền Trung. www.vuilen.com 87
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Sao Khuê thấy sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Cô tròn mắt nhìn Mỹ Trân: - Cái gì? Mi nói cái gì vậy Trân? Mỹ Trân nói như khẳng định: - Điều ta nói là hoàn toàn chính xác. Họ mới cưới nhau chưa tròn một tháng. Quá bất ngờ, Sao Khuê lặng im mà không ói được gì. Rồi Mỹ Trân lại chậm rãi nói thêm: - Đám cưới hắn cả ta và chị Lan đều không đi. Sao Khuê nhìn Mỹ Trân rồi thắc mắc: - Sao đám cưới người ta mời mà mi lại không đi. Mi không tôn trọng anh Trung sao. - Hình như Mỹ Trân rất tức giận. Cô nhếch miệng cười một cái: - Hắn ta không xứng đáng để tôn trọng. Sao Khuê nhíu mày: - Sao mi nói vậy Trân? - Ngày trước còn đi học thì theo tò tò bên mi. Ra trường thấy nhỏ kia giàu có thì đeo đuổi. Người như vậy có đáng để tôn trọng không hả? Sao Khuê thở dài một cái rồi nhỏ nhẹ nói: - Tại duyên trời quyết định như vậy mà. Mỹ Trần quát ngang: - Tại hắn ta mê danh vọng giàu sang chứ không do duyên trời gì cả. Dừng lại một hồi Mỹ Trân bộc bạch: - Nghe tin hắn chuẩn bị cưới Thơ Thơ cả ta và chị Lan giận điên người. - Sao Khuê hít một hơi cố giữ bình tĩnh rồi chậm rãi nói: - Mỗi người có suy nghĩ khác nhau và quyết định khác nhau. Chuyện đã qua rồi thì mình đừng nhớ đến làm gì. Cả hai đều lặng thinh như không muốn nói thêm gì. Chuyện Điền Trung đã có gia đình chỉ làm Sao Khuê hơi bất ngờ một chút ngược lại cô thấy tâm lý như nhẹ hắn đi và cô sẽ tìm cách thú thật với ông ngoại về chuyện này. www.vuilen.com 88
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Buổi sáng, Sao Khuê đưa Mỹ Trân ra bến tàu để trở về Sài Gòn. Sau đó, cô đi thẳng về nhà chứ không đến công ty như thường ngày. Buổi chiều, Sao Khuê đang ngồi trước hiên nhà thì ông Tư Hải về đến. Thấy ông cô hỏi nhỏ nhẹ hỏi: - Ông ngoại mới về tới hả? - Ừ. Ông nhìn Sao Khuê rồi thắc mắc: - Ngày nay con ở nhà làm gì mà không tới công ty vậy? - Con thấy không khỏe nên không muốn đến công ty ạ. - Vậy à? Còn bây giờ con như thế nào rồi? - Dạ bình thường thôi ông ngoại à. Ông Tư Hải không hỏi thêm gì. Ông bước vào nhà thì Sao Khuê cũng chậm rãi theo sau. Sao Khuê nắm tay ông rồi nói như yêu cầu: - Ông ngoại ngồi xuống đây nghỉ một chút đi. - Được rồi. Trầm ngâm một lúc rồi ông Tư Hải thắc mắc: - Sao con không ở trong nhà ra ngoài trước ngồi vậy Khuê? Sao Khuê nói như thú nhận: - Con ngồi trước đợi ông ngoại về. - Chà vậy con? Sao Khuê thành thật nói: - Dạ con có chuyện này muốn nói với ngoại. Cách nói của cô làm ông Tư Hải sốt ruột vô cùng. Ông gằn giọng: - Chuyện gì vậy? Con cứ nói ra đi. Sao Khuê hít một hơi cố lấy bình tĩnh rồi thành thật nói: - Anh Điền Trung đã cười vợ rồi ngoại à. www.vuilen.com 89
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Ông Tư Hải thấy sửng sốt vô cùng vì cầu nói đó. Ông thốt lớn: - Con nói cái gì hả? - Điền Trung đã cưới vợ gần một tháng rồi. Ông Tư Hải thấy tức giận vô cùng. Ông vung mạnh tay: - Không thể như vậy được. Chẳng lẽ ông nội thằng Trung ăn nói nhiều lời như vậy sao? - Thú thật con cũng thấy bất ngờ. Nhỏ bạn con vừa cho hay ngày hôm qua. Ông Tư Hải quát ngang: - Thôi đi. Con đừng nói nữa. Hình như những điều Sao Khuê vừa nói đã làm ông Tư Hải bực bội thật sự. Rồi cô đành lặng yên mà chẳng nói thêm gì. - Ba tháng sau! Thời gian qua, giữa Sao Khuê và Nhật Tân đã có một tình yêu sầu sắc và bền vững. Và hai người dự định tổ chức cưới. Buổi sáng, Nhật Tân trở về Sài Gòn. Anh đặt chiếc vali ở phòng bà Nhật Lệ. Nhật Tân nhẹ gõ cửa: - Mẹ ơi! Bà Nhật Lệ bước đến mở cửa: - Con mới về hả Tân? - Dạ. - Công việc làm ăn của công ty ở ngoài đó như thế nào rồi con? Nhật Tân nói một cách thành thật: - Nói chung là rất tốt mẹ à. Bà Nhật Lệ khẽ gật đầu: - Vậy à? Mẹ chúc mừng con nha. - Dạ, cám ơn mẹ. www.vuilen.com 90
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Bà Nhật Lệ trầm ngầm một lát rồi hỏi như thăm dò: - Con về thăm mẹ có chuyện gì không Tân? Nhật Tân mạnh dạn nói: - Dạ, trước là con về thăm mẹ, sau là con muốn thưa với mẹ một việc quan trọng? Bà Nhật Lệ ngạc nhiên hỏi: - Chuyện gì mà con tỏ ra nghiêm nghị vậy Nhật Tân? Nhật Tân nói một cách chậm rãi: - Năm nay con lớn tuổi rồi nên con có dự định lập gia đình. Con xin phép mẹ chấp nhận cho con tổ chức lễ cưới. Bà Nhật Lệ trở nên vui mừng vô cùng. Bà hấp tấp nói: - Bây giờ đòi cưới vợ rồi hả? Mẹ đồng ý nhưng phải đợi lúc Yến Nga về nước mới được con à. Nhật Tân khẽ lắc đầu: - Không. Mẹ đã hiểu sai ý con rồi. Tự nhiên bà Nhật Lệ khựng hẳn lại. Bà tròn mắt nhìn Nhật Tân: - Con có hiểu con nói gì không vậy? - Con xin phép mẹ cưới vợ nhưng không phải Yến Nga. Con cưới Sao Khuê mẹ à. Bà Nhật Lệ khoát tay như phản đối: - Mẹ không đồng ý cho con cưới Sao Khuê nào hết. Dâu của mẹ phải là người mẫu Yến Nga. Nhật Tân nói một cách dứt khoát: - Con đã cắt đứt quan hệ với cô ta từ lâu rồi. Không bao giờ có chuyện con cưới một cô gái đua đòi, bay bướm nhe cô ta làm vợ. Cách nói của anh làm bà Nhật Lệ tức giận không thể tưởng. Không còn dằn được nữa bà quát lớn: - Con dám hạ thấp Yến Nga như vậy hả? www.vuilen.com 91
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân nói như đính chính: - Con không hạ thấp Yến Nga. Con chỉ nói cho mẹ hiểu hơn về bản chất thật sự của cô ta mà thôi. Bà Nhật Lệ liền dịu giọng như cố thuyết phục Nhật Tân: - Con người ta tính tình vui vẻ như vậy mà con chê gì nữa Tân. Nhật Tân nói một cách khó chịu: - Con chưa từng thấy cô gái nào lại sống sa ngã bay bướm như vậy. Bà Nhật Lệ trầm ngâm một lái rồi chậm rãi nói: - Con gái bây giờ mà con con sống ở Tây lâu rồi mà lại không văn minh chút nào cả. Nhật Tân nói một cách dứt khoát: - Con nhất định không chấp nhận những cô gái kiểu như vậy. Bà Nhật Lệ trừng mắt nhìn anh. Rồi bà gằn giọng: - Con làm gì mà kén chọn dữ vậy? Con có chắc rằng vợ con sau này sẽ hơn được Yến Nga không? Nhật Tân không cần suy nghĩ gì. Anh liền nói một cách mạnh dạn: - Con chắc là vợ con hơn cô ta. Phải nói là hoàn hảo hơn cô ta về mọi mặt. - Con làm gì để chứng minh điều đó. - Tụi con cưới nhau rồi thì mẹ sẽ thấy Sao Khuê là một con dâu toàn diện về mọi mặt. Bà Nhật Lệ khoát tay như phản đối: - Mẹ không tin. Hình như Nhật Tân cũng không dằn được cơn tức giận của mình. Anh liều lỉnh nói: - Sao mẹ lại bảo thủ quá vậy? Bà Nhật Lệ nhìn Nhật Tân bằng ánh mắt giận dữ: www.vuilen.com 92
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Con không được quyền nói chuyện với mẹ như vậy. Mẹ không đồng ý để cho con cưới ai hết ngoại trừ con cưới Yến Nga. Nhật Tân liền đứng bật dậy: - Rất tiếc con không thể nghe theo lời của mẹ được. Con phải cưới Sao Khuê. Bà Nhật Lệ nói với giọng hăm dọa: - Con cứ suy nghĩ cho kỹ rồi quyết định. Con cưới Sao Khuê thì mẹ không can dự vào. Nhật Tân liều lĩnh nói: - Tùy mẹ. Nói vừa dứt câu, Nhật Tân liền vội vã bước ra khỏi phòng. Bà Nhật Lệ tức điên người, bà quát lớn: - Con đứng lại ngay. Nhưng hình như Nhật Tân vẫn bỏ đi như không nghe thấy gì. Để bà Nhật Lệ biết chỉ nhìn theo bằng ánh mắt giận dữ. Nhật Tân thấy giận mẹ không thể tả. Anh không hiểu sao mẹ nình lại bảo thủ với một quyết định mù quáng như vậy. Rồi anh quyết định ra sân bay để bay ngay về Phú Quốc. Buổi tối, Nhật Tân và Sao Khuê đi dạo với nhau trên cái ao đầm. Một lúc thật lâu mà anh vẫn lặng thinh không nói gì. Vẻ mặt anh đăm chiêu kỳ lạ. Thấy vậy Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Anh nói gì cho em nghe đi Nhật Tân: Nhật Tân cười buồn một cái: - Nói gì bây giờ hả? Sao Khuê nói nhanh như sực nhớ: - À, anh nói cho em nghe về chuyến đi anh về Sài Gòn thăm mẹ đi. Sao Khuê vô tình nhắc lại chuyện đó làm Nhật Tân thấy nản ghê gớm. Anh lặng yên một lát rồi tìm cách dối cô: - Cũng bình thường thôi không có gì đâu em à. www.vuilen.com 93
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Vậy à? Dừng lại một lúc rồi Sao Khuê hỏi thêm: - Anh về Sài Gòn mà có ghé thăm anh Hùng An không vậy? Nhật Tân không nói gì. Ahh chỉ khẽ gật đầu thay cho câu trả lời. Sao Khuê cũng không nói thêm gì. Cô choàng lấy tay anh rồi hai ngưòi cùng bước bên nhau thêm một đoạn nữa. Sao Khuê khẽ tựa đầu vào vai anh rồi dè dặt hỏi: - Mẹ quyết định chuyện của tụi mình như thế nào vậy anh Tân? Nhật Tân lặng thinh như cố né tránh cầu trả lời nhưng Sao Khuê lại nũng nịu hỏi: - Anh làm gì mà giấu em hoài vậy? Nhật Tân nói với giọng ỉu xìu: - Anh có giấu giếm em chuyện gì đâu. Sao Khuê nói như trách cứ: - Em biết anh không muốn trả lời dứt khoát với em. Em nghĩ anh không thật lòng thương em nên muốn giấu giếm em như vậy. Tự nhiên Nhật Tân thấy đau nhói đến tận con tim vì câu nói đó. Anh nắm chặt lấy hai tay Sao Khuê rồi bộc bạch: - Anh khó xử lắm em à. Sao Khuê nói như yêu cầu: - Thật ra là có chuyện gì vậy. Anh nói cho em nghe đi Nhật Tân. Hình như Nhật Tân không thể giấu cô được nữa. Anh đành nói sự thật: - Mẹ anh không chấp nhận cho tụi mình cưới nhau em à. Tự nhiên Sao Khuê thấy nản không thể tả vì câu nói đô. Cô cúi mặt xuống rồi nói một cách yếu ớt: Sao mẹ lại không đồng ý vậy anh? Nhật Tân thở dài một cái rồi nói một cách thành thật: - Mẹ anh muốn anh cưới Yến Nga. Không hiểu vì sao mẹ anh lại mù quáng đến như vậy. www.vuilen.com 94
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Sao Khuê nói như hờn dỗi: - Yến Nga nào vậy anh? Sao anh không hề nhắc với em vế chị ta vậy? - Cô ta là bạn cũ của anh nhưng giữa anh và cô ta đã cắt đứt quan hệ từ lâu rồi. Nên trước nay anh không nhắc đến cô ta. Sao Khuê lặng thinh một lúc mà không nói thêm gì. Một lúc sau Nhật Tân hỏi như thăm dò: - Anh nói ra điều này em có thất vọng về anh lắm không? Hình như Sao Khuê đã cảm thấy xúc động thật sự. Cô khẽ lắc đầu rồi nói một cách yếu ớt: - Nói chung là em hụt hẫng lắm. Nhật Tân nói như động viên: - Đó là suy nghĩ của mẹ anh. Còn với anh, anh mãi mãi chỉ có em mà thôi. Sao Khuê không thể dằn nổi cơn xúc động. Mắt cô đã rươm rướm nước: - Em nghĩ anh nên tôn trọng quyết định của mẹ. Tụi mình chia tay cũng không có sao đâu. Anh đừng để phải mang tội bất hiếu. Nhật Tân lắc đầu như phản đối: - Không bao giờ có chuyện đó. Em đừng có ý nghĩ kỳ lạ như vậy. - Không còn cách nào khác đâu anh à. Nhật Tân nói như khẳng định: - Anh yêu em. Chúng ta yêu nhau nhất định phải lấy được nhau. Sao Khuê lại nói với giọng ỉu xìu: - Anh suy nghĩ thế nào mà lại nói như vậy? Cha mẹ không chấp nhận thì làm sao mình có nhau. Tự nhiên Nhật Tán liền ôm lấy Sao Khuê. Anh nói một cách quyết tâm. - Anh sẽ tự tổ chức đám cưới cho anh mà không cần có sự tham dự của mẹ. Anh yêu em thì phải lấy được em. Sao Khuê không phản ứng gì. Hình như câu nói đó làm cô thấy đỡ hụt hẫng hơn. Rồi cô dúi mặt vào ngực anh. www.vuilen.com 95
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân nói với giọng êm dịu: - Em có chấp nhận với quyết định của anh không? Cô nói một cách thì thầm: - Anh yêu em nhiều như vậy em thấy hạnh phúc lắm. Em hãnh diện lắm. - Anh biết mẹ không chấp nhận làm em hụt hẫng lắm. Nhưng anh hy vọng vì tình yêu của chúng ta mà em thông cảm cho anh. Sao Khuê ngước lên nhìn anh rồi nói một cách thật lòng: - Em yêu anh, em sẽ chấp nhận tất cả. Tự nhiên Nhật Tân cảm thấy yêu cô vô cùng vì câu nói đó. Không còn dằn lại được nữa anh cúi xuống hôn môi cô. Sao Khuê khẽ khép mắt lại như đón nhận tình yêu đó. Một lúc sau, Nhật Tân mói buông cô ra. Sao Khuê nhìn anh rồi nhỏ nhẹ hỏi: - Vậy anh đã dự định tương lai của tụi mình như thế nào? - Tuần sau mình sẽ cưới nhau và sau đó tụi mình đi hưởng tuần trăng mật. Sao Khuê hỏi với giọng dịu dàng: - Anh định đưa em đi đâu vậy? Nhật Tân mỉm cười nhìn cô. - Anh cho em được quyền lựa chọn đó. Sao Khuê ngẫm nghĩ một lát rồi khẽ lắc đầu: - Em cũng không biết phải đi đâu nữa? Nhật Tân lại nhỏ nhẹ hỏi: - Em cứ suy nghĩ cho kỹ đi rồi trả lời anh. - Thôi anh cứ quyết định đi mà. Nhật Tân cố suy nghĩ một lát rồi nói nhanh: - Mình đi Chầu Âu nha em? - Dạ. www.vuilen.com 96
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Mình sẽ hưởng tuẩn trăng mật ở Châu Âu, em có thích không hả? Sao Khuê khẽ gật đầu: - Dạ thích. Nói xong Nhật Tân lại ôm choàng lấy cô. Trên bầu trời đêm có rất nhiều vì sao chiếu sáng. Những cơn gió biển thổi vào cũng không làm cho họ giá lạnh. Hình như họ đang cảm nhận sự ấm áp của tình yêu đã thật sự bắt đầu. Tuần trăng mật đã nhanh chóng trôi qua. Nhật Tân và Sao Khuê đã ngất ngây trong tình yêu của những ngày đầu tiên họ thật sự là của nhau. Buổi chiều, hai người đã về đến sân bay Tân Sơn Nhất. Khi vừa đến cổng sân bay thì Sao Khuê hỏi như thăm dò: - Anh có dự định ghé thăm mẹ không vậy? Câu nói đó làm Nhật Tân thấy khó xử vô cùng. Anh vẫn lặng thinh chưa biểu hiện gì thì Sao Khuê nói thêm: - Em biết anh ngại nếu đưa em về chung. Anh cứ yên tâm đi. Anh cứ ghé thăm mẹ. Còn em sẽ đi tàu về Phú Quốc. Nhật Tân trầm ngâm một lát rồi nói như phản đối: - Không được đâu. Anh sẽ về chung với em. Dịp khác trở về Sài Gờn anh sẽ ghé thăm mẹ. Sao Khuê nói một cách thật lòng: - Đã về đến Sài Gòn mà không ghé thăm thì tội nghiệp mẹ lắm anh à. - Thời gian tới anh sẽ có nhiều công việc phải trở lại Sài Gòn. Lúc đó anh sẽ ghé thăm mẹ. Hình như cách nói đó đã thuyết phục được Sao Khuê. Cô đã lặng thinh mà không phản ứng gì. www.vuilen.com 97
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn