YOMEDIA
ADSENSE
Ánh sao băng P7
77
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Hai người lại đi thêm một đoạn nữa thì chợt điện thoại Nhật Tân lại reo lên. Anh mở máy - Alô. Mày hả An? - Ừ. Mày đang ở đâu vậy Nhật Tân? Nhật Tân chậm rãi nói: - Tao và vợ tao đi Châu Âu vừa về đến. Tụi tao đang còn ở sân bay nè. - May quá. Dừng lại một lát là Hùng An nói như yêu cầu: - Mày về ghé nhà đi. Đừng về Phú Quốc nha Tân. Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó. Anh thốt lớn: -...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Ánh sao băng P7
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 7 H ai người lại đi thêm một đoạn nữa thì chợt điện thoại Nhật Tân lại reo lên. Anh mở máy - Alô. Mày hả An? - Ừ. Mày đang ở đâu vậy Nhật Tân? Nhật Tân chậm rãi nói: - Tao và vợ tao đi Châu Âu vừa về đến. Tụi tao đang còn ở sân bay nè. - May quá. Dừng lại một lát là Hùng An nói như yêu cầu: - Mày về ghé nhà đi. Đừng về Phú Quốc nha Tân. Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó. Anh thốt lớn: - Có chuyện gì vậy An? Hùng An nói với giọng hối thúc: - Mày về ngay đi, bác Nhật Lê đang bệnh. Nhật Tân hấp tấp hỏi: - Mẹ tao bệnh gì vậy Hùng An? Anh chưa nói dứt câu thì đã mất tín hiệu vì Hùng An đã tắt máy. Anh quay qua nhìn Sao Khuê với vẻ mặt ngơ ngác Sao Khuê nhíu mày: - Có chuyện gì vậy anh? Nhật Tân nói như thông báo: - Mẹ mình đang bệnh em à. Sao Khuê sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Cô trừng mắt nhìn anh: - Anh nói gì hả? www.vuilen.com 98
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân gằn giọng: - Mẹ bệnh. Sao Khuê hỏi với vẻ sốt ruột: - Mẹ đang bệnh gì vậy anh? Mẹ có nói với anh không hả? Nhật Tân khẽ lắc đầu: - Anh cũng không biết mẹ bệnh gì. Lúc nãy thằng An điện thoại cho anh. Sao Khuê nhìn anh rồi nói như yêu cầu: - Mình trở về nhà đi xem mẹ bị bệnh gì vậy anh. Nhật Tân vẫn đứng yên. Anh thở dài một cái rồi nói với vẻ lo lắng: - Mẹ đã mang căn bệnh tim từ lâu. Anh sợ mẹ lại bị tái phát nữa rồi. Nhật Tân vừa nói dứt cáu thì Sao Khuê đã luýnh quýnh cả lên. Cô kéo lấy tay Nhật Tân rồi nói với giọng hối thúc: - Mình về nhà nhanh lên đi anh. Em sợ mẹ sẽ gặp nguy hiểm mất anh à. Nói xong, cả hai đều đi như chạy. Thật may họ cũng đón được một chiếc taxi rồi đi thẳng về nhà. Về đến nhà, Nhật Tân để số hành lý ở phòng khách rồi dẫn Sao Khuê lên phòng của bà Nhật Lê. Tự nhiên Sao Khuê không còn dè dặt như thường ngày nữa. Cô bạo dạn gõ cửa phòng rồi gọi lớn: - Mẹ ơi! Nhật Tân cũng gọi lớn: - Mở cửa mẹ ơi! Hình như bà Nhật Lê biết được vợ chồng Nhật Tân đã về đến. Bà liền nói vọng ra: - Vào đi. Cả hai cùng đẩy cửa bước vào. Sao Khuê hỏi một cách quan tâm: - Mẹ khỏe chưa mẹ? Mẹ bệnh gì vậy mẹ? Bà Nhật Lê nói từng tiếng: www.vuilen.com 99
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Cũng khỏe nhiều rồi. Nhật Tân nhìn bà rồi nói một cách thật lòng: - Vừa về đến sân bay nghe tin mẹ bệnh nên tủi con đi thẳng về đây. Tụi con lo quá mẹ à. Bà Nhật Lê khẽ gật đầu: - Vậy à? Sao Khuê nắm chặt lấy tay bà Nhật Lê rồi hỏi một cách sốt ruột: - Mẹ bệnh gì yậy mẹ? Mẹ có uống thuốc gì chưa vậy? Bà Nhật Lê nói với vẻ nghiêm nghị: - Bị sốt. - Nghe anh Tân nói mẹ đang mang chứng bệnh tim. Tự nhiên con thấy lo lắng vô cùng. Biết bà chỉ sốt nhẹ Nhật Tân và Sao Khuê thấy nhẹ nhõm vô cùng. Anh nhỏ nhẹ hỏi: - Mẹ có ăn gì chưa vậy? - Mẹ có ăn chút cháo nóng rồi. Sao Khuê chợt nói nhanh như sực nhớ: - Bị sất ăn uống đồ nóng thì mau khoẻ lắm. Để con pha cho mẹ một ly sữa nóng nha mẹ. Bà Nhật Lệ xua tay: - Khỏi đi con. - Mẹ phải cố gắng một chút cho mau khoẻ. Nói chưa dứt câu cô vội vàng bước qua tủ pha một ly sữa nóng. Đúng như những gì Hùng An đã nói, bà Nhật Lệ đã cảm nhận được Sao Khuê tính tình hiền lành, ngoan ngoãn và đặc biệt rất lo lắng cho bà. Điều đó làm bà dần dần có cảm tình với cô. Hai tuần đã trôi qua, Nhật Tân và Sao Khuê cùng ở lại với bà Nhật Lê trong ngôi biệt thự lớn ở Sài Gòn. Với phẩm chất thật dễ thương của mình, Sao Khuê đã thật sự chiếm được tình cảm của mẹ chồng. www.vuilen.com 100
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Buổi sáng, Sao Khuê cùng ngồi với bà Nhật Lệ trong khuôn viên ngôi biệt thự. Bà nhìn cô con dâu một lúc rồi hỏi như thăm dò: - Vợ chồng con có muốn ở lại đây luôn với mẹ không vậy? Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Con luôn tôn trọng quyết định của mẹ. Mẹ tính sao con cũng chấp nhận. Bà Nhật Lệ thấy thật sự hài lòng vì câu nói đó. Trầm ngầm một lúc rồi bà nói như thông báo. - Nếu tụi con ở lại đây mẹ sẽ tạo điều kiện cho tụi con kinh doanh. Sao Khuê bạo dạn hỏi: - Mẹ có dự định cho tụi con kinh doanh gì vậy mẹ? Bà Nhật Lệ hỏi như thăm dò: - Theo con thì con thích kinh doanh bên lãnh vực nào? - Tụi con còn non trẻ thì làm sao nhìn thị trường bằng mẹ được. Mẹ quyết định sao thì tụi con nghe theo vậy. Bà Nhật Lệ khẽ gật đầu như hài lòng. Một lát sau bà lại chậm rãi nói: - Xã hội văn minh thì nhu cầu về thời trang cũng phát triển. Mẹ dự định mở một cửa hàng quần áo thời trang thật lớn. Quyết định của bà làm Sao Khuê thấy bỡ ngỡ vô cùng. Hình như cô không hề hiểu gì về lĩnh vực thời trang cả nhưng cô cũng đành chấp nhận cho mẹ vui. Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Dạ. Mẹ quyết định sao cũng được. Bà nhìn Sao Khuê rồi gặn hỏi: - Mẹ quyết định như vậy con có đồng ý không? - Dạ. Con tôn trọng quyết định của mẹ mà. Bà Nhật Lệ nói một cách nghiêm nghị: - Kinh doanh là chuyện lâu dài. Con không thể miễn chấp nhận cho mẹ vui được. Điều quan trọng là bản thân con phải thích. www.vuilen.com 101
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Mẹ cứ mở cửa hàng thời trang. Con đồng ý mà. Dừng lại một lát rồi Sao Khuê nhỏ nhẹ hỏi: - Mẹ dự định mở cửa hàng ở đâu vậy? - Trước cửa biệt thự nhà mình rất rộng. Mẹ dự định đặt cửa hàng ở đó. Sao Khuê khẽ gật đầu như đồng ý. Bà Nhật Lệ cũng không nói thêm gì. Một lát sau, thì Nhật Tân về đến. Anh bước đến gần hai người mà miệng cười tíu tít: - Chào mẹ con mới về tới. Bà Nhật Lệ hỏi với vẻ ngạc nhiên: - Ua, con đi đầu mới về vậy? - Con đi uống cà phê với thằng An. Bà Nhật Lệ khẽ gật gù: - Vậy à? Dừng lại một lúc rồi bà nói thêm: - Từ nãy giờ mẹ cứ tưởng con ở trên phòng chứ. Sao Khuê nhíu mày rồi nói như trách cứ: - Anh đi ra ngoài mà không nói với mẹ tiếng nào hết vậy? Mà em cũng không biết nãy giờ anh ở đâu nữa. Nhật Tân nói như chống chế. - Lúc sáng anh đi gấp quá. Vả lại anh đi ngang phòng khách mà không gặp mẹ chứ bộ. Sao Khuê dịu giọng hẳn lại: - Mai mốt anh có đi đâu thì nhớ thưa với mẹ nha. Mẹ lớn tuổi rồi, đừng để mẹ phải lo lắng nhiều không tốt đâu. Nhật Tân khẽ gật gù: - Anh biết rồi mà. Bà Nhật Lệ xua tay rồi nói một cách chậm rãi: www.vuilen.com 102
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Chồng con lớn rồi mà đâu có quản lý nó như kiểu trẻ con như vậy được. Phải cho nó có thời gian với bạn bè nữa chứ con. - Dạ. Con biết rồi mẹ ạ. Mọi người lặng im như không nói thêm gì. Một lát sau Nhật Tân hỏi với vẻ tò mò: - Mẹ với vợ con đang bàn tính chuyện gì vậy? Bà Nhật Lệ nói một cách nghiêm nghị: - Sẵn có hai vợ chồng cơn ở đây mẹ nói luôn, Mẹ sẽ mở một cửa hàng quần áo thời trang ở trước cổng nhà mình. Nhật Tân khẽ lắc đầu rồi tỏ vẻ không đồng tình: - Mẹ lớn tuổi rồi đừng bận bịu vào những chuyện đó nữa. Vất vả lắm mẹ à. Sao Khuê liền nói một cách nhỏ nhẹ: - Ý mẹ đã quyết định như vậy rồi. Anh đừng làm cho mẹ buồn. Nhật Tân nghiêm giọng: - Anh lo lắng cho sức khỏe của mẹ mà Khuê. Bà Nhật Lệ trầm ngâm một lúc rồi nói như khẳng định: - Cửa hàng quần áo thời trang sẽ do vợ con quản lý. Dừng lại một lát rồi bà nói như năn nỉ: - Mẹ muốn vợ chồng con sắp xếp công việc ở công ty rồi về đây ở luôn với mẹ đi Tân à. Hình như những gì bà vừa nói làm Nhật Tân thấy khó xử vô cùng. Anh không thể phản đối lại ý kiến của mẹ còn giải thể công ty thì anh càng không thể làm được. Trầm ngâm một lúc rồi Nhật Tân tìm cách thuyết phục. - Công việc làm ăn ở công ty càng lúc càng lớn mạnh. Nếu dừng lại thì tiếc lắm mẹ à. Bà thở dài một cái rồi nói với giọng hơi buồn: - Vậy là tụi con quyết định trở về ngoài đó hả? Nhật Tân chưa kịp quyết định gì thì Sao Khuê lại nhỏ nhẹ nói: www.vuilen.com 103
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh nên suy nghĩ thật kỹ rồi quyết định. Đừng làm mẹ phải buồn tụi mình một lần nữa nha anh. Nhật Tân trầm ngâm như cố suy nghĩ thêm một lúc nữa rồi nói như tuyên bố: - Con đồng ý để vợ con phụ mẹ quản lý cửa hàng quần áo thời trang. Cả Sao Khuê và bà Nhật Lệ đều cảm thấy vui mừng vì câu nói đó. Bà mỉm cười nhìn anh: - Vậy mới là con trai của mẹ chứ. Nhật Tân lại nói thêm với giọng nài nỉ: - Mẹ hãy cho công ty tiếp tục hoạt động nha mẹ. Vẻ mặt bà Nhật Lệ trở nên nghiêm nghị hẳn lại: - Sao con lại quyết định kỳ lạ như vậy? Tụi con ở đây thì làm sao quản lý công việc ngoài đó. Nhật Tân nói như giải thích: - Vợ chồng con vẫn ở đầy với mẹ. Nhưng con vẫn đi đi về về để quản lý công ty ở Phú Quốc. Hình như cách nói đó đã thuyết phục được bà Nhật Lệ. Bà gật đầu như đồng ý: Tụi con quyết định như vậy cũng được. Rồi mọi người lại tiếp tục nói chuyện vui vẻ bên nhau. Bây giờ, cả Nhật Tân và Sao Khuê đều thật sự hạnh phúc vì gia đình của họ đã thật sự êm ấm. B uổi chiều, Nhật Tân từ Phú Quốc trở về. Vừa ra khỏi cổng sân bay thì anh gặp Hùng An. Thấy anh Hùng An gọi lớn: - Nhật Tân! Mày ở công ty mới về hả? Nhật Tân khẽ gật đầu: www.vuilen.com 104
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Ừ. Tao từ công ty vừa về tới đây. Nhật Tân đưa mắt nhìn xung quanh. Thấy phía trước có một quán cà phê anh liền nói như ra lệnh: - Qua kia uống cà phê đi. Nói xong, cả hai cùng vào quán cà phê. Hùng An hít một hơi thuốc rồi nói một cách nghiêm nghị: - Cũng may là gặp mày ở đây. Tao dự định đến nhà tìm mày đấy. Nhật Tân thấy hơi ngạc nhiên vì câu nói đó. Anh liền thắc mắc: - Mày tìm tao có chi không vậy An? Hùng An nói như thông báo: - Yến Nga vừa bị tạm giam. Nhật Tân sửng sốt hỏi: - Mày nôi cái gì hả? - Yến Nga đang gặp rắc rối. Cô ấy mới bị tạm giam cách đây vài ngày. Nhật Tân gằn giọng: - Mày nói thật hả? Hùng An gật gù: - Thật. Trầm ngâm một lúc rồi Nhật Tân thắc mắc: - Lý do gì mà cô ta lại bị tạm giam vậy? - Cô ta mang từ Canada về rất nhiều thuốc lắc. Khi xuống sân bay thì bị lực lượng Hải quan phát hiện. - Thì ra là vậy à. Nhật Tân lặng im không hỏi thêm gì. Một lát sau, Hùng An lại nói một cách nghiêm túc: - Cha của Yến Nga vừa mất đột ngột nên cô ấy bị sốc rất nặng. Hiện tại cô ấy cũng đang nghiện ma túy. www.vuilen.com 105
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Những gì Hùng An vưà nói làm Nhật Tân cảm thấy rung động. Anh trầm ngâm một lát rồi nói với giọng hơi buồn: - Cô ta lại sa ngã đến như vậy sao? Hùng An nói như yêu cầu: - Tao nghĩ nên tìm cách giúp đỡ Yến Nga đi Tân à. Dừng lại một lúc rồi Hùng An nói thêm: - Dù sao thì mày cũng nên nghĩ về ''Tình xưa nghĩa cũ". Nhật Tân khẽ gật gù: - Tao biết lúc này không thể làm ngơ được. Nhưng tao không biết phải giúp cô ta bằng cách nào. - Bây giờ cô ấy đã sa lưới pháp luật rồi. Mày nên tìm cách động viên cô ấy cải tạo và cai nghiện cho tốt. Cách nói đó đã làm Nhật Tân đồng tình. Anh liền đứng bật dậy: - Bây giờ tao không về nhà. Tao sẽ tìm đến nơi giam giữ cô ấy ngay. Buổi tối, Sao Khuê âm thầm tổ chức sinh nhật cho anh ở nhà. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng không hiểu sao anh lại chưa về đến. Sao Khuê cứ đi lại liên tục trong phòng. Quá sốt ruột cô tìm sang phòng bà Nhật Lệ. - Mẹ ơi! Sao tới bây giờ mà anh Tân vẫn chưa về. Bà Nhật Lệ cũng hỏi với vẻ sốt ruột: - Con có điện thoại cho nó chưa vậy? Sao Khuê nói như kể lại: - Lúc chiều con điện thoại thì ảnh nói đã đến sân bay rồi. Còn nãy giờ con điện thoại mà không liên lạc được. - Sao kỳ lạ vậy? Sao Khuê ngẫm nghĩ một lát rồi nói với vẻ lo lắng: - Có khi nào anh ấy gặp rắc rối gì không mẹ? www.vuilen.com 106
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Bà Nhặt Lệ khoát tay: - Con đừng suy nghĩ lung tung như vậy. Chắc nó bận công chuyện gì đó nên chưa về kịp con à. - Có công chuyện thì ảnh cũng phải điện thoại về cho con chứ. Thấy vẻ sốt ruột của cô, bà Nhật Lệ nói như động viên: - Con cứ bình tĩnh chờ nó một chút đi. Chắc chắn nó sẽ về mà. Trầm ngâm một lúc rồi Sao Khuê bộc bạch: - Từ đó giờ chưa bao giờ ảnh làm cho con phải lo lắng như thế này. Anh mà không về thì con không thể nào bình tĩnh được. - Bây giờ con lo lắng quá cũng vậy thôi. Cố giữ bình tĩnh chờ thì nó cũng trở về. Sao Khuê không nói thêm gì. Cô ngồi lặng thinh một lúc rồi cũng trở về phòng. Nhìn ổ bánh kem và thức ăn trên bàn cô càng thấy lo lắng không thể tả. Không thể nào chờ đợi hơn nữa. Sao Khuê lại nhấc điện thoại bàn để gọi cho anh. Sao Khuê vui mừng không thể tả khi máy của Nhật Tân liên lạc được. Rồi niềm vui ấy chợt tan biến khi người nói chuyện với cô là một cô gái. - A lô. - A lô. Ai vậy? Sao Khuê cố giữ bình tĩnh rồi nói một cách lịch sự: - Xin chị vui lòng cho tôi gặp anh Nhật Tân đi ạ. Yến Nga nói như yêu cầu: - Nhưng chị phải nói với tôi chị là ai mới được. Sao Khuê nói một cách thành thật: - Tôi là Sao Khuê, vợ của anh Tân. Yến Nga khẽ cười một tiếng: - Chị là vợ của anh Tân hả? www.vuilen.com 107
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Dạ. - Chị có muốn biết tôi là ai không vậy? Sao Khuê rất sửng sết vì cầu nói đó. Cô dê dặt hỏi: - Xin hỏi chị là ai vậy? Yến Nga nói như tuyên bố: - Tôi là Yến Nga, người yêu của Nhật Tân Sao Khuê liền nói một cách hấp tấp: - Yến Nga hả? Sao chồng tôi lại ở chỗ của chị vậy? - Chị thắc mắc để làm gì? Không thể dằn được cơn xúc động. Sao Khuê nói lớn: - Chị nói chồng tôi hãy về ngay đi. Yến Nga nói giọng khiêu khích: - Dù sao thì ngày xưa chúng tôi cũng đã sống với nhau ở Canada rồi. Đêm nay chị cho anh Tân ở lại đây với tôi đi. Hình như Sao Khuê không thể nói thêm được. Cô buôn máy điện thoại xuống bàn rồi trở qua giường nằm khóc như mưa. Một lúc thật lâu sau, cô ngồi bật dậy rồi đi như chạy sang phòng bà Nhật Lệ. Sao Khuê khóc một cách nức nở: - Con trông chờ ảnh từ chiều giờ mà ảnh lại vui vẻ bên người yêu cũ. Con khổ quá mẹ ơi. Hình như bà Nhật Lệ không hoàn toàn tin vào những gì Sao Khuê nói. Bà nói với vẻ nghi ngờ: - Chẳng lẽ thằng Tân lại làm như vậy sao con? Sao Khuê hít hít mũi: - Bộ mẹ không tin vào những gì con nói hả? www.vuilen.com 108
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Bà Nhật Lệ xua tay: - Con đừng hiểu lầm ý mẹ. Sao Khuê nói như khẳng định: - Con chắc chắn đêm nay anh không về đâu. Đang vui vẻ bên Yến Nga mà, ảnh đâu còn thương con nữa. Bà Nhật Lệ nhìn Sao Khuê rồi gặn hỏi: - Sao con lại khẳng định bây giờ nó đang ở bên con Nga? Sao Khuê nói nhanh như rất tức giận: - Con gọi số điện thoại của ảnh thì Yến Nga bắt máy. - Vậy à? - Cô ấy còn khiêu khích con là để cho ảnh ở bên đó đêm nay. Nói vừa dứt câu Sao Khuê lại òa lên khóc một cách tức tưởi. Bà Nhật Lệ nói như trấn an: Bình tĩnh lại đi. Chuyện đâu còn có đó con à. - Anh bỏ con đi sống với người khác thì làm sao con bình tĩnh được. Bà Nhật Lệ trầm ngâm một lát rồi nói thầm: - Sao kỳ lạ vậy? Sao Khuê hấp tấp nói: - Mẹ nghĩ ảnh không làm chuyện đó hả? Mọi chuyện đã rõ ràng như ban ngày rồi mẹ à. Bà Nhật Lệ nói một cách chậm rãi: - Trước kia mẹ từng ép nó cưới Yến Nga nhưng nó không đồng ý. Nó cắt đứt quan hệ với Yến Nga để cưới con. Sao Khuê nói nhanh: - Thì bây giờ ảnh hết thương con rồi nên tìm đến người yêu cũ. Thấy biểu hiện của Sao Khuê bà lại nói như xoa dịu: www.vuilen.com 109
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Con đừng nóng nảy quá không tốt đâu. Mọi chuyện hãy từ từ mà giải quyết. Sao Khuê nắm tay rồi nói với vẻ tức tối: - Con nhất định phải làm rõ chuyện này. Con nhất định không bỏ qua đâu. Bà Nhật Lệ khẽ gật gù: - Mẹ cũng phải hỏi nó cho ra lẽ. Sao Khuê lại nói một cách hấp tấp: - Mẹ đầu cần hỏi gì nữa. Anh bỏ con để theo đuổi người yêu cũ. Mẹ hãy trừng phạt ảnh. Hình như bà Nhật Lệ cũng thấy giận anh không thể tả. Bà nói với giong đầy hăm dọa: - Bữa nay nó bày đặt sinh tật lăng nhăng này nữa. Thật là quá đáng mà. Sao Khuê lặng thinh không nói thêm gì. Một lát sau, cô lặng lẽ trở về phòng. Nghĩ đến Nhật Tân cô cũng không ngờ anh lại đa tình phóng đãng đến như vậy. Tự nhiên Sao Khuê thấy hụt hẫng cao độ và nghe lòng buồn chông chênh. Đến tận khuya mà Sao Khuê vẫn chưa dỗ giấc được. Cô chợt nghe tiếng gõ cửa và gọi nhỏ của Nhật Tân: - Em ơi! Nghe tiếng anh cô càng thêm tức giận. Cô vẫn nằm yên lặng. Rồi Nhật Tân gọi lớn hơn nữa. - Sao Khuê ơi! Mở cửa cho anh đi. Anh về rồi nè em à. Sao Khuê vẫn nín lặng như không nghe thấy gì. Hình như Nhật Tân đã nhận ra cửa không khóa. Anh đẩy mạnh cửa và bước đến gần giường: - Em ngủ rồi hả Sao Khuê? Nhật Tân bước đến bàn anh mới chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình. Mọi thứ Sao Khuê đã chuẩn bị sẵn sàng. Tự nhiên anh thấy có lỗi với cô và thương cô ghê gớm. www.vuilen.com 110
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân vào phòng tắm rửa. Một lúc sau trở ra, anh ăn vài món thức ăn có sẵn trên bàn rồi qua giường nằm cạnh Sao Khuê. Tự nhiên cô ngồi bật dậy. Nhật Tân ngạc nhiên hỏi: - Ủa em chưa ngủ hả Sao Khuê? Cô quát ngang: - Mặc kệ tôi. Nhật Tân nhìn cô rồi nói như có lỗi: - Anh xin lỗi vì không về sớm với em được. Sao Khuê vung tay, một cử chỉ thường thấy mỗi khi cô tức giận: - Anh về đây làm chi vậy? Sao anh không đi luôn đi. Nhật Tân gằn giọng: - Em nói gi kỳ lạ vậy Khuê? - Anh đi luôn đi. Tôi không muốn thấy mặt anh trong ngôi nhà này nữa. Nhật Tân dịu giọng năn nỉ: - Anh biết em chờ đợi anh lâu nên em giận anh nhiều lắm. Thôi cho anh xin lỗi đi Sao Khuê à. Sao Khuê quát ngang: - Tôi không có chờ anh cũng không có gì để giận anh. Anh đừng xin lỗi tôi. - Em đừng nói như vậy nữa mà. Anh bận công chuyện nên về trễ. Sao Khuê thấy tức giận không thể tả vì câu nói đó, cô quát lớn: - Anh bận công chuyện gì hả? Anh làm như tôi không biết anh đã ở đâu làm gì à. - Nhưng anh đâu có làm gì có lỗi với em đâu. Hình như Sao Khuê không thể dằn được cơn tức giận của mình được nữa. Cô khóc một cách tức tưởi: Tôi không nói chuyện với anh nữa. Anh hãy trở qua ở với chị ta đi. Nhật Tân hỏi với vẻ khó chịu: www.vuilen.com 111
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Em nói gì kỳ lạ vậy Khuê? - Anh đừng giả vờ. Bộ anh tưởng tôi không biết chiều giờ anh đang ở bên Yến Nga hả? Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng khi Sao Khuê nói vậy. Anh trầm ngâm một lúc rồi nói như năn nỉ: - Đúng là chiều giờ anh ở bên Yến Nga nhưng anh không làm gì có lỗi với em cả. Tin anh đi mà em. Sao Khuê quát lớn hơn nữa: - Anh im đi. Tôi không muốn nghe anh nói gì nữa hết. - Sao em bảo thủ quá vậy? Em phải cho anh giải thích mà Khuê. Sao Khuê hít hít mũi: - Anh có bản lãnh thì qua giải thích với mẹ đi. Còn tôi thì không cần đâu. Nhật Tân nói một cách bình tĩnh: - Anh sẽ có cách giải thích với mẹ. Anh chỉ mong em hiểu và thông cảm cho anh. Sao Khuê tuôn một hơi thật dài: - Tôi hiểu con người anh chứ. Đa tình, phóng đãng, lừa dối vợ. Anh đã hội đủ tất cã các phẩm chất '' tốt đẹp " rồi đó. - Anh xin em mà. Em đừng hiểu lầm anh. Sao Khuê cười khinh khi: - Tôi mà hiểu lầm anh à? Chuyện đã quá rõ ràng rồi. Nhật Tân nói một cách khó chịu: - Em đừng quá cố chấp như vậy. Em cứ bình tĩnh lại đi anh sẽ giải thích tất cả cho em nghe. Sao Khuê bịt chặt hai tai lại rồi quát lớn: - Tôi nói là tôi không muốn nghe. Nói vùa dứt câu Sao Khuê xô mạnh anh: www.vuilen.com 112
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh tránh ra đi, tôi không muốn ngồi gần anh. Nhật Tân bất mãn nói: - Anh không ngờ hôm nay em dữ đến như vậy. - Mặc kệ tôi. Nói xong, cô gom gối mền qua salong nằm im một mình. Nhật Tân nói một cách quan tâm: - Em đừng nằm trên ghế đau nhức lắm Sao Khuê à. Sao Khuê vẫn lặng thinh không phản ứng gì. Một lát sau, Nhật Tân lại lên tiếng: - Em không nghe anh nói gì hả Khuê? Sao Khuê vẫn nín lặng. Thấy vậy, Nhật Tân cũng không nói gì thêm nữa. Nhật Tân ngã người ra giường. Anh thấy thật sự hối tiếc khi để chuyện hiểu lầm này xảy ra. Anh tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ tìm đến Yến Nga nữa. www.vuilen.com 113
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn