intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 120

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

66
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 120 : Thiên Trần Tổ Sư Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Trên tay Lâm Hiên lúc này cầm một cái lệnh bài màu xanh biếc như mực, bằng vào vật này Lâm Hiên có thể vào bảo khố tại Linh Dược sơn, tùy ý chọn lấy ba kiện bảo vật. Dùng để phòng thân cho chuyến đi lần này. Mặc dù Lâm Hiên trong lòng cũng muốn đi nhưng nếu Thông Vũ chân nhân đã cầu mình thì đương nhiên nhân cơ hội này chiếm một chút...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 120

  1. Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 120 : Thiên Trần Tổ Sư Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Trên tay Lâm Hiên lúc này cầm một cái lệnh bài màu xanh biếc như mực, bằng vào vật này Lâm Hiên có thể vào bảo khố tại Linh Dược sơn, tùy ý chọn lấy ba kiện bảo vật. Dùng để phòng thân cho chuyến đi lần này. Mặc dù Lâm Hiên trong lòng cũng muốn đi nhưng nếu Thông Vũ chân nhân đã cầu mình thì đương nhiên nhân cơ hội này chiếm một chút tiện nghi. Linh Dược sơn giàu có nổi tiếng U Châu, ngàn năm tích lũy, bảo khố gì đó chắc là sẽ không khiến hắn thất vọng. Lâm Hiên vừa đi vừa nghĩ nên chọn cái gì, mười phút sau hắn đã đi tới một cái sơn động thật lớn. Từ biểu hiện mà xem thì cái sơn động này cũng không có điểm gì khác biệt nhưng vì là bảo khố nên phòng hộ nơi này vô cùng chu đáo, nhất là trước đó không lâu đã xảy ra vụ nữ quỷ cướp sạch phế đan Trúc Cơ Kỳ. Sau đó những nơi trọng yếu tại Linh Dược đều được tăng thêm nhiều tầng cấm chế phòng hộ. Dù sao chỉ cần có tinh thạch thì có thể dễ dàng mua được khí cụ bày trận từ các phường thị! Lâm Hiên mặc dù đã tiến vào Trúc Cơ Kỳ nhưng khi đến đây thì vẫn phải hết sức cẩn thận. Theo lời sư phụ nói thì nơi này có Nhị Long Xuất Thủy trận mất mấy vạn tinh thạch mới mua được, uy lực đủ sức so sánh với phòng hộ đại trận của một môn phái trung bình, có
  2. thể vây khốn tu sĩ Ngưng Đan sơ kỳ. Lâm Hiên cũng không muốn nếm thử uy lực của nó. Hắn lấy ra một tấm Truyền Âm Phù, dùng thần thức khắc ấn vào, sau đó tấm phù nọ biến thành một con hạc giấy bay vào trong sơn động. Sau đó Lâm Hiên bình tĩnh chờ đợi phía ngoài cửa động. Không bao lâu sau, khoảng năm phút sau, một đạo độn quang màu trắng từ bên trong bay ra, quang mang sau khi tan đi thì lộ ra một người tu chân khoảng hai bảy hai tám tuổi. Người này vừa thấy Lâm Hiên thì tỏ vẻ phi thường thân thiết hô: "Là Lâm sư đệ sao, tại hạ là môn hạ của Ngưu trưởng lão, nhập môn sớm hơn sư đệ mấy năm nhưng cùng bối phận, ta họ Dương tên Tu " "Ha ha, nguyên lai là Dương sư huynh, tiểu đệ hữu lễ" Lâm Hiên nhìn đối phương ôm quyền nói. "Ha hả, không dám nhận, sư đệ mặc dù nhập môn chậm một chút nhưng lại là kỳ tài ngút trời, đã được lập làm nhất đại chí tôn tương lai của bổn môn, ngươi hành lễ đối với ta không phải là khiến ngu huynh tổn thọ ư". Cái này, hiển nhiên Dương Tu có thể nói là đang nịnh nọt Lâm Hiên, hắn mặc dù không có vẻ ăn nói khép nép nhưng lại làm cho người ta có cảm giác như thụ mộc gặp gió xuân. Hơn nữa hắn chưa đến ba mươi tuổi nhưng tu vi cũng đã là Linh Động kỳ đại viên mãn, người như thế tại các đại phái khác cũng được coi là thiên tài, nhất là khi Linh Dược sơn vốn không chú trọng việc tu luyện.
  3. Sau khi đánh giá nhau một phen, Dương Tu mở miệng nói : "Ha ha, ngu huynh lần đầu tiên nhìn thấy sư đệ nhưng sớm đã ngưỡng mộ đại danh của ngươi từ lâu. Không chỉ có tuổi còn trẻ đã Trúc Cơ thành công mà lại có thiên phú luyện đan lợi hại hơn cả chưởng môn chân. Sư đệ thật sự là thiên tài toàn năng!" Hắn lời này cũng không phải là châm chọc bởi vì khi Dương Tu nói, vẻ mặt tỏ ra vô cùng hâm mộ. Lâm Hiên cho dù da mặt thật dầy thì khi nghe mấy lời này cũng không khỏi đỏ mặt, hắn nào là cái gì thiên tài, tư chất cũng không khác gì người bình thường, nếu như không phải là dùng đan dược như ăn kẹot thì bây giờ đừng nói là Trúc Cơ mà sợ rằng còn đang bồi hồi ở Linh Động kỳ Tầng thứ nhất Về phần thiên phú luyện đan thì bất quá là chỉ dùng bản lĩnh tinh chế để dối trá. Hắn không muốn đề cập nhiều đến vấn đề này liền bất động thanh sắc nói sang chuyện khác, khiêm tốn một hai câu nói:"Sư huynh khách khí rồi, xin mời hỏi ngươi có phải là quản sự của bảo khố này không?" "Nghiêm khắc mà nói thì cũng không phải là ngu huynh", Dương Tu mỉm cười nói :"Người quản lý bảo khố là Gia sư nhưng sư tôn lão nhân gia phần lớn thời gian ở trong phòng luyện đan, cho nên nếu không có chuyện trọng yếu đặc biệt thì người cũng giao cho ngu huynh để ý, cho nên ta cũng có thể xem như quản sự tạm thời". "Thì ra là thế " Lâm Hiên gật gật đầu, tàng bảo khố hoàn toàn khác Phế đan phòng. Mới vừa rồi hắn cảm giác có chút kỳ quái, cho dù nơi này có cấm chế vô cùng lợi hại thì sao lại có thể yên tâm lớn mật giao cho
  4. một gã đệ tử Linh Động kỳ. Quản sự là một trong tam Đại trưởng lão Linh Dược sơn thì mới hợp tình hợp lý. "Sư huynh đã là quản sự tạm thời, vậy thì tiểu đệ có chuyện muốn làm phiền sư huynh". "Ha ha, Lâm sư đệ cứ việc nói, chỉ cần có thể ngu huynh tuyệt đối tận lực hiệp trợ", Dương Tu vỗ vỗ ngực, phi thường hào sảng nói. Vô sự không đăng tam bảo điện, hắn đã sớm đoán được Lâm Hiên không phải là tới nơi này thưởng ngoạn. Đối phương là hồng nhân trong môn phái, đã được lập làm chưởng môn tương lai, đương nhiên là có cơ hội thì nên nịnh hót một phen. Dương Tu mặc dù thông minh, tâm trí cơ cảnh nhưng còn kém xa Lâm Hiên. Thấy trên mặt hắn có nét biến hóa rất nhỏ, Lâm Hiên đã đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, khẽ cười nói: "Tiểu đệ là phụng mệnh chưởng môn chân nhân tới nơi này lấy bảo vật". Lâm Hiên vừa nói vừa đem lệnh bài trong tay đưa qua . Sau khi xem xét lệnh bài, Dương Tu vẻ mặt hâm mộ nhưng lại thông minh không có lắm miệng hỏi cái gì, vẫy tay nói :"Mời đi theo ta". Nói xong, hắn hóa thành một đạo bạch quang bay trước dẫn đường, Lâm Hiên tự nhiên là theo ở phía sau. Sau khi hai người vào trong động phủ, Lâm Hiên bị cảnh vật trước mắt làm cho giật mình. Đại sảnh trước mắt rộng lớn vô cùng, mắt nhìn không
  5. tới điểm cuối. Nếu là ở bên ngoài thì kiến trúc như vậy cũng không tính cái gì nhưng nơi đây là trong lòng núi, chẳng lẽ là một tòa cự phong được khoét rỗng tạo thành. Có thể thấy được, Linh Dược sơn cũng không thể xem thường, trong số lịch đại tổ sư chắc gì đã không có cao thủ xuất thế. "Nơi này là chỗ mấy vị sư tổ tiềm tu, sư đệ chú ý không nên phát ra tiếng vang lớn, bọn họ rất kiêng kỵ bị người khác quấy rầy". Lúc Lâm Hiên đang cảm thán thì bên tai vang lên tiếng Dương Tu nhắc nhở, bất quá miệng đối phương cũng không có chuyển động mà truyền âm nói. Lâm Hiên ngẩn ra rồi cũng truyền âm hỏi :"Sư tổ, chẳng lẽ là Ngưng Đan kỳ cao thủ, không phải nói tu sĩ lợi hại nhất bổn môn là chưởng môn chân nhân cùng tam Đại trưởng lão, tu vi chỉ có Trúc Cơ Trung Kỳ thôi sao". "Ha hả, nguyên lai Thông Vũ sư bá còn chưa nói với ngươi, xem ra là hắn không muốn ngươi them gánh nặng trên lưng, hảo hảo nhất tâm mà tu luyện luyện đan thuật!" Lời này của Dương Tu khiến Lâm Hiên có chút không nắm bắt được ý tứ, bất quá hắn chỉ hơi suy tư một chút rồi lại như bắt được cái gì, khóe miệng vừa lưu lại một nét tiếu dung kín đáo nói :"Thiếu chút nữa là ta bị lão sư tôn lão hồ ly nọ lừa gạt, hắn thật đúng là kín miệng, xem ra Linh Dược sơn cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn ẩn dấu rất nhiều bí mật không muốn người khác biết". Dương Tu trước mắt này tựa hồ biết được một ít.
  6. Vì vậy Lâm Hiên trên mặt lộ ra một bộ thành khẩn nói : "Sư huynh, ngươi mới vừa nói là trưởng lão là có chuyện gì xảy ra, có thể nói cho tiểu đệ một chút không " "Hảo!" Lâm Hiên nghĩ đối phương khả năng là sẽ cự tuyệt, không ngờ Dương Tu lại lập tức đáp ứng khiến cho Lâm Hiên trợn mắt há hốc mồm. Hắn nguyên bổn chuẩn bị một bụng những lời thuyết phục nay lại không cần đến. "Mặc dù việc này, Thông Vũ sư bá sớm muộn cũng sẽ cho sư đệ biết, bất quá bây giờ ngu huynh hơi quá phận một chút, nhưng sư đệ ngàn vạn lần không nên nói ra bên ngoài, nếu không ta sẽ bị trách phạt mất" "Ha ha, sư huynh yên tâm đi, tiểu đệ khẩu thủ như bình, tuyệt sẽ không liên lụy để ngươi chịu xử phạt đâu". Đã được Lâm Hiên cam đoan, Dương Tu cũng không tái thừa nước đục thả câu, hắn vừa bay vừa truyền âm nói: "Ngoại nhân, thậm chí là đệ tử bổn môn, phần lớn đều cho rằng Linh Dược sơn chỉ nổi tiếng về luyện đan thuật, kỳ thật cũng không phải là như thế". "Nghĩ kỹ lại thì luyện đan thuật nọ mặc dù hữu dụng nhưng lại ảnh hưởng đến việc tu hành, bởi vì tu sĩ trong bổn môn đại bộ phận cả đời trầm mê trong luyện đan, không còn tinh lực mà tu luyện, đối với việc truy cầu tiên đạo mà nói thì chỉ là nói đùa mà thôi". "Tổ sư bổn phái kinh tài tuyệt diễm, sao lại làm ra việc ngốc như vậy... " Vị tổ sư trong miệng Dương Tu là người khai sáng ra Linh Dược sơn nhất mạch "Thiên Trần chân nhân". Theo lời đồn đại, vị tổ sư này lấy một thân luyện đan
  7. thuật cao thâm khiến cho các phái U Châu tâm phục khẩu phục, đoạt được cho ngọn núi hàm chứa Mạch chi hỏa phong phú "Trong núi có núi” này, sau đó dần dần mới hình thành bổn phái. "Chẳng lẽ truyền thuyết về Linh Dược sơn có phần không phải là sự thật". Lâm Hiên nghe xong thì vẻ mặt khiếp sợ. "Chuyện xưa là sự thật ..." Dương Tu trên mặt tràn đầy vẻ sùng kính nói: "Chỉ bất quá tổ sư Thiên Trần chân nhân của chúng ta dùng xảo kế có được “Trong núi có núi” này, mặc dù chỉ chuyên tâm luyện đan nhưng thực lực của người lại không phải là một tán tu Trúc Cơ Kỳ mà thôi " "Vậy tổ sư lão nhân gia... " Thanh âm Lâm Hiên cũng trở nên cung kính, đương nhiên là hơn phân nửa đều là giả bộ, bất quá trong lòng hắn mơ hồ đoán được vị tổ sư này hơn phân nửa tu vi cùng thực lực cũng vô cùng kinh người, một đời kiêu hùng. "Thiên Trần chân nhân là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ" Nguyên Anh Kỳ, Lâm Hiên không nói gì, việc này cũng quá chấn động đi. Nếu như mọi người biết được Linh Dược sơn từ ngàn năm nay thực lực vẫn loanh quanh ở tam lưu, thậm chí là tứ lưu đã từng có Nguyên Anh Kỳ cao thủ thì không khỏi cả kinh trợn mắt há hốc mồm. "Khụ khụ..." Lâm Hiên cũng phải cố gắng lắm mới tiêu hóa hết được nội dung Dương Tu nói đồng thời hỏi lại:" Nếu Thiên Trần tổ sư là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, sao lại phải dùng đến xảo kế để lấy ngọn núi có Mạch chi hỏa, có khả năng đề cao xác suất luyện đan thành công này?
  8. "Cái này ta cũng không rõ ràng lắm... " Dương Tu do dự một chút rồi nói:"Tổ sư cũng không lưu lại di ngôn gì, chỉ có theo lời truyền miệng thì còn lại một số miêu tả khá mơ hồ, tình hình cụ thể như thế nào thì bây giờ đã không thể nào khảo chứng được..."
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2