intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 262,263

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

56
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 262: cổ ngọc giản Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên đem vật ấy tới trước mắt cẩn thận quan sát, vật này ước chừng dài hơn thước, to cỡ bằng miệng chén nhỏ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 262,263

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 262: cổ ngọc giản Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên đem vật ấy tới trước mắt cẩn thận quan sát, vật này ước chừng dài hơn thước, to cỡ bằng miệng chén nhỏ. Hình dáng tròn như ống trúc, lại đen như mực, bề mặt trơn bóng trơn rất kỳ lạ. Đổi lại là người khác, có lẽ không nhận ra vật này. Nhưng Lâm Hiên kiến thức khá uyên bác, sau khi hơi sửng sốt, đã lộ ra kinh ngạc vui mừng. Đây chính là ngọc giản của thượng cổ tu sĩ! Ở thời đại hoang dã hàng trăm vạn năm trước kia, thượng cổ tu sĩ thần thông quảng đại vượt xa bây giờ. Cho dù thời đại đó đã chôn vùi cùng tuế nguyệt, nhưng vẫn có một chút lưu truyền cho hậu nhân. Thí như là cổ bảo, hoặc là cổ Phù! Mặc dù số lượng không nhiều lắm, chỉ là thỉnh thoảng mới xuất hiện ở tu sĩ bậc cao cỡ tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. So sánh các bảo vật thời kỳ cổ đại, ngọc giản là đồ vật quý hiếm thậm chí giá trị vượt hơn cổ bảo vài lần. Vì bên trong có ghi lại đạo pháp của cổ tu sĩ uy lực thần thông cực đại. Lấy lòng dạ thâm trầm như Lâm Hiên, trên mặt cũng không kìm hãm được, lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn nằm mơ cũng chưa có nghĩ trong động phủ Trúc Cơ Kỳ tu sĩ lại cầu được ngọc giản này. Đem cầm Hắc ngọc trước mắt, đem thần thức thả vào trong. "Ồ?" Lâm Hiên chân mày cau lại, vẻ mặt lộ ra chút giật mình, trên ngọc giản này bị hạ một tầng Cấm chế.
  2. Mặc dù không phức tạp, nhưng đủ để ngăn thần thức tu sĩ thâm nhập vào trong. Lâm Hiên hai tay đưa ra, ngón trỏ cùng ngón cái chạm nhau, mấy đạo pháp quyết bắn nhanh mà ra, lại lần nữa đem rót vào thần thức rót vào. Một lát sau, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, vuốt vuốt ngọc giản trong tay, sau đó đem cất vào bên hông túi trữ vật. So với suy đoán ban đầu của hắn có chút khác biệt. Nội dung trong ngọc giản này ghi lại không phải là tuyệt đại công pháp, mà là một phương pháp chế Phù thuật. Bên trong chủ yếu là giới thiệu Địa giai linh phù. Lâm Hiên trầm tư vào suy nghĩ. Địa giai pháp thuật, thích hợp Kết Đan Kỳ cùng Nguyên Anh kỳ bậc cao tu sĩ sử dụng, uy lực vô cùng. Nếu so về tốc độ cùng thì một loại pháp thuật, do tu sĩ thi triển ra và khi sử dụng Linh Phù thì Linh Phù có tốc độ nhanh hơn, do vậy khiến môn chế Phù thuật rất có giá trị. Tài liệu chế tạo Địa giai linh Phù không chỉ hiếm thấy. Hơn nữa cùng một loại pháp thuật, nếu sử dụng các phương pháp chế Phù thuật khác nhau, uy lực của Phù chế ra cũng có sự phân biệt đáng kể. Nói như, "Liệt Diễm Phần Thân" là pháp thuật Địa Giai trung cấp đem phong ấn bên trong Tiến Linh Phù bên trong, do dùng các phương pháp chế Phù thuật khác nhau, có thể phát huy uy lực từ ngũ thành đến thập nhị thành. Mặc dù trong phường thị có bán phương pháp chế luyện Địa giai linh phù . Nhưng mà đều là phương pháp có uy lực tương đối thấp. Chế phù thuật của cổ tu sĩ trong ngọc giản này cực kỳ thần kỳ, có thể đem uy lực pháp thuật phát ra đến thập ngũ thành. Thiên Mục Phái vốn am hiểu chế phù thuật cổ tu sĩ, tuy nhiên, phương pháp chế Phù thuật uy lực cũng kém hơn một hai thành so với phương pháp trong cổ ngọc giản. Lưu Quang chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ, không biết hắn tìm được ngọc giản này từ nơi đâu, Trong ký ức của hắn mà Lâm Hiên sưu hồn,
  3. cũng không tìm được điều này. Tuy nhiên tìm hiểu điều này là không cần thiết, dù sao lần này hắn cũng may mắn nhặt được bảo vật. Lấy tu vi của hắn hiện tại chưa thể học Địa Giai pháp thuật, chỉ chờ sau khi Kim đan đại thành mới quay lại tìm hiểu. Lâm Hiên lại thả thần thức ở trong động phủ tìm tòi kỹ lưỡng lần nữa, cũng không phát hiện có bất thường gì. Sau đó, hắn khoanh chân ngồi, đang chuẩn bị tĩnh tọa. Bỗng trên mặt dị sắc, đưa tay bắt lấy một đạo Truyền Âm Phù bay đi vào. Sau khi hắn xem qua, một đường pháp quyết bắn nhanh ra đem thạch môn động phủ mở ra. Có hơn hai mươi tu sĩ đứng ở bên ngoài, Lâm Hiên trong lòng lấy làm kinh hãi, chẳng lẽ hắn sơ hở ở điểm nào để bại lộ tung tích, tuy nhiên thấy rõ trong nhóm người này chỉ có một Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, những người khác toàn là Linh Động kỳ tiểu tu sĩ hắn an tâm. Dẫn đầu là một tu sĩ ước chừng ba mươi, dáng người khá mập, vẻ mặt vô cùng hòa nhã chắp tay nói" Ha ha, Lưu sư đệ đã lâu không gặp. Vi huynh nhận lệnh chưởng môn chân nhân, xin sư đệ cùng ta xuất hành." "Lại có nhiệm vụ?" Lâm Hiên nhíu mày, từ ký ức Lưu Quang, hắn nhận ra người này họ Cao, tên một chữ là Dương. Chính là một trong các chấp sự bổn môn, xử lý công việc khá trơn tru. Tu vi đã đến Trúc Cơ trung kỳ. Lưu Quang cùng hắn mặc dù không thân thiết, nhưng quan hệ nhưng cũng có vài phần khách khí. Lâm Hiên mặt nghi hoặc mở miệng : "Cao sư huynh, xảy ra chuyện gì, ta vừa mới bàn giao xong công tác, bổn môn lại có sự vụ gì khẩn thiết?" "Sư đệ, thông cảm cho ta!" Cao Dương khẽ thở ra, từ trong lòng lấy ra một khối Ngân sắc lệnh bài: Đây là chưởng môn chân nhân gia pháp xuống, sư đệ có muốn xem qua chăng." "Không cần, chẳng lẽ ta còn không tin được sư huynh?" Lâm Hiên lắc đầu, Cao Dương lộ ra chút hài lòng.
  4. "Tuy nhiên Cao sư huynh, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, rốt cuộc bổn môn đã xảy ra chuyện gì khẩn cấp như vậy?" Lâm Hiên cũng muốn tìm hiểu tình thế Thiên Mục Sơn bây giờ một chút. "Ân, chuyện quả thật khó giải quyết, chúng ta vừa đi vừa bàn." "Được rồi!" Ra khỏi động phủ, các tu sĩ hóa thành các đạo kỳ quang, theo Cao Dương phi hành về hướng đông nam. "Cụ thể tình hình thế nào, ngu huynh cũng không rõ lắm, chỉ biết là trong Kỳ Dược Cốc, nơi trọng yếu bổn môn dường như đã xảy ra chuyện." Cao Dương nhíu mày nói. "Kỳ Dược Cốc, nơi đó không phải có Lưu sư thúc trấn thủ sao, với lại còn có thiết lập trọng Cấm chế bổn môn?" "Ta cũng không rõ, tình thế bổn môn bây giờ khá phức tạp, Chưởng môn sư bá cùng mấy vị sư thúc, sư bá đã đến Kỳ Dược Cốc. Mà tại Nghênh khách Lầu tu sĩ đến từ bên ngoài đang cùng chúng ta giao chiến." "Nghênh Khách Lầu?" Lâm Hiên thầm mừng rỡ trong lòng, ở nơi đó đều là Kết Đan Kỳ tu sĩ tham gia hội giao dịch, mặc dù không biết bọn họ sao cùng Thiên Mục Phái xung đột. Nhưng tình thế bây giờ, đương nhiên là càng hỗn loạn đối với hắn càng có lợi. *** Bổn môn đột ngột gặp biến cố lớn, tuy Khô mộc chân nhân trí dũng song toàn, nhưng lúc này cũng không biết nên làm thế nào để phá giải cục diện hỗn loạn trước mắt. Khi lão và mấy vị sư đệ đi vào Kỳ Dược Cốc. Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm đã rời đi. Mắt thấy hoàn linh bị hủy, linh thảo bị cướp sạch. Mấy vị Kết Đan Kỳ cực kì phẫn nộ, gần như muốn chọc giận tới phun huyết.
  5. Khô Mộc chân nhân sắc mặt khó coi tới cực điểm, tuy nhiên lão hít sâu một hơi bình tĩnh lại. việc cấp bách, Bổn môn hiện tại là có vài chuyện quan trọng, nhất định phải nhanh làm. Thứ nhất tự nhiên là tìm hung thủ, đối phương phá hỏng hoàn linh, phá hoại căn cơ bổn phái, không đưa hắn rút hồn luyện phách, quả thực là khó tiêu mối hận trong lòng. Thứ hai là bố trí canh phòng giám sát khẩn cấp. Bây giờ Vân Hải Liệt Quang trận uy lực giảm mạnh, mười tầng thần thông còn sót lại một tầng, phải tăng cường nhân thủ phòng ngừa địch nhân tập kích môn phái. Khô Mộc chân nhân đem pháp môn truyền ra, toàn bộ Thiên Mục Phái gần hai ngàn tu sĩ, tất cả đều được huy động làm nhiệm vụ. Lâm Hiên cùng Cao Dương nhận nhiệm vụ chính là tuần tra chân núi phía nam Thiên Mục Sơn. Sau khi biết được điều này, Lâm Hiên trong lòng kêu may mắn. Hắn thầm tính chờ khi đến chân núi Thiên Mục Sơn, sẽ tìm thời cơ trốn ra. Lấy thần thông của hắn hiện tại, muốn thoát khỏi một Trúc Cơ trung kỳ tu sĩ, quả thực là không mấy khó khăn. Biểu hiện ra vẫn một bộ mặt khá hững hờ, Lâm Hiên theo sau Cao Dương dẫn đám Linh Động Kỳ đệ tử lẳng lặng bay về phía trước. Cao Dương bỗng húng hắng ho một tiếng:" Lưu sư đệ cùng các vị sư điệt, Hiện nay bổn môn gặp phải vấn đề phiền toái, nhưng còn có chưởng môn chân nhân cùng mấy vị sư thúc bá đều là Kết Đan Kỳ tiền bối. Thêm nữa Vân Hải Liệt Quang trận uy lực vô cùng. Bổn môn cũng đã thừa truyền mấy ngàn năm nay. Từng vượt qua phong ba bão tố kinh hiểm cũng không biết bao lần. Bây giờ chính là thời điểm chúng ra đoàn kết nhất trí, mọi người hãy giữ vững tinh thần." Người này quả thật rất có tài ăn nói, chỉ vài lời khiến cho các tu sĩ tinh thần đại chấn. Lâm Hiên cũng lộ ra vẻ xúc động: "Sư huynh nói hay lắm!" Đương nhiên, trong lòng hắn tự nhiên là ý nghĩ khác. Hừ, những tu sĩ Thiên Mục Sơn này, còn không biết Vân Hải Liệt Quang trận còn lại mấy thành uy lực? Liệu còn đủ để che chở cho Thiên Mục Phái mấy
  6. thành. Nhiệm vụ của bọn hắn là tuần tra dãy núi phía nam, nhưng vừa mới độn quang được khoảng một nén nhang, phía trước đột nhiên ánh lửa nổi lên, âm thanh huyên náo vang vọng tới. Cả đám tu sĩ biến sắc, Cao Dương nhíu mày phất tay nói:" Chúng ta tới phía trước xem có chuyện gì!" Các đạo độn quang nhanh chóng phi theo hướng tay Cao Dương. Đây chính là sơn đạo nơi Thiên Mục Sơn thành lập phường thị tạm thời. giờ này ánh lửa ngút trời, các đạo sáng đủ các màu ẩn hiện liên tục. Linh Khí bay lượn khắp không trung, thỉnh thoảng phát ra những đạo pháp huyền diệu vô cùng. Chừng mấy trăm tu sĩ đang ở nơi này loạn đấu. Mặc dù có Thiên Mục Sơn chấp sự phụ trách duy trì trật tự. Nhưng tình cảnh lúc này sớm đã hỗn loạn vô cùng. "Đặng sư huynh. Đây là có chuyện gì?" Trong nhóm đệ tử cấp thấp. Cao Dương cũng được coi là đa mưu túc trí. Nhưng thấy tình cảnh trước mắt cũng không biết nên xử lý ra sao. Chần chừ một chút hắn lăng không tới cạnh một lão giả cao gầy. Người này tên là Đặng Hảo. Chính là một trong những phụ trách tại phường thị. Đôi bên trao đổi vài câu. Cao Dương gật đầu nói: "Được rồi Đặng sư huynh. Cứ làm như vậy đi. Chúng ta nhất định đem biện pháp này khống chế thế cuộc ở đây. Ta đi xin Lưu sư đệ đồng loạt ra tay." Nhưng khi quay lại hắn ngạc nhiên: "Ơ. Lưu sư đệ đi nơi nào?" Hắn hỏi vài đệ tử phía sau, toàn bộ cũng ngỡ ngàng không biết. Giữa lúc Cao Dương đang ngạc nhiên, Lâm Hiên sớm đã rời phường thị xa tới vài dặm. Khi Cao Dương cùng lão giả kia đang thương lượng, Lâm Hiên sớm đã thần không biết quỷ không hay rời đi. Hiện tại hắn đang đứng ở khẩu cốc sơn đạo. Nhìn vào màn sương mù mênh mang trước mắt, hắn thầm tính toán.
  7. Ban đầu hắn muốn chờ sau khi phong ba tại Thiên Mục Phái lắng xuống, mới từ từ an toàn rời đi khỏi Thiên Mục Sơn. Nhưng xem tình cảnh khẩn trương như hiện tại, điều này không biết tới tháng năm nào mới trở thành hiện thực. Hắn đành phải thay đổi biện pháp. Bây giờ chỉ còn một cửa ải là Vân Hải Liệt Quang trận! Mặc dù sau khi hoàn linh bị hủy diệt, trận này uy năng đại giảm. Nhưng lạc gầy còn hơn mã tốt, cho dù chỉ còn một thành thần thông, Lâm Hiên cũng triệt để cẩn thận. Hơi do dự một chút, Lâm Hiên độn quang bay lên không, tập trung toàn bộ thần thức đem thả ra. Một lát sau, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng. Do linh khí tản đi các nơi nồng đậm là khác nhau, Vân Hải Liệt Quang trận uy năng tại các nơi khác nhau cũng có phân biệt. Phía đông nam linh khí yếu ớt nhất, Lâm Hiên chuẩn bị đột phá từ nơi này. Nửa canh giờ sau. Lâm Hiên nhìn vào màn sương trước mắt, chỉ có một tầng hơi mỏng, hắn đang muốn đang muốn vận linh khí hộ thuẫn xông qua, đột nhiên một âm thanh trầm lạnh truyền tới tai: "Vị sư đệ này. Ngươi đang làm gì ở chỗ này?" Lâm Hiên giật mình. Trong lòng thầm kêu nguy hiểm, người này tới phía sau mình tại sao không bị hắn phát hiện ra. Mặc dù hắn đã đem hầu như toàn bộ thần thức tập trung vào Vân Hải Liệt Quang trận, nhưng quả thật có thể khiến hắn giật mình người này thần thông cũng không nhỏ. Trong lòng kinh hãi, hắn chậm rãi xoay người lại. Chỉ thấy một trung niên tu sĩ đứng phía sau dáng vẻ tiên phong đạo cốt, râu để ba chòm. Chỉ khoảng hơn bốn mươi, nhưng mà tu vi lại đến cảnh giới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn. Giả đan cảnh giới tu sĩ, Lâm Hiên đã từng gặp qua nhưng người này có
  8. phần khác lạ, dường như đã luyện một môn thần thông đặc biệt nào đó. Các ý nghĩ hắn thay đổi thay đổi thật nhanh, lập tức nghĩ đến một người. Nhận Phong! Hắn là một trong ba đệ tử nhập thất của Khô Mộc chân nhân. Mặc dù chỉ là tam đệ tử nhưng tu vi lại là mạnh nhất. Có thể nói là trong nhóm đệ tử Thiên Mục Phái Nhị hắn là đại đệ tử ưu tú nhất. Thiên Mục Phái có khoảng mấy trăm Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, đạt tới cảnh giới giả đan cũng có tới hơn mười người, nhưng không ai là đối thủ của Nhận Phong. Khoảng thời gian này hắn đang bế quan chuẩn bị ngưng tụ kim đan. Chắc hẳn nếu không phải Thiên Mục Phái gặp biến cố lớn, hắn cũng không cần xuất quan. Sau khi tin tức về người này hiện lên. Lâm Hiên thầm kêu khổ. Lần này tưởng rằng may mắn dễ dàng rời khỏi Thiên Mục Sơn, nhưng ở thời khắc mấu chốt này lại đụng phải hắn. Thầm trấn tĩnh, Lâm Hiên trên mặt đầy vẻ hữu nghị vòng tay cười: "Hóa ra là đại sư huynh, tiểu đệ Lưu Quang, vốn là môn hạ Trịnh trưởng lão." "Không cần giới thiệu, ta biết ngươi. Sư đệ ngươi ở đây có chuyện gì?" "Biết được ta?" Lâm Hiên giật mình, từ trong ký ức Lưu Quang, hình như cũng có thấy qua tên Nhận Phong này đã mười mấy năm, chỉ là không hiểu sao hắn lại cũng nhớ rõ tên Lưu Quang này. Trong lòng Lâm Hiên thầm cảnh giác, nhưng nhẹ nhàng thở ra. Người này đã nhận biết Lưu Quang, sẽ không có mấy phần hoài nghi mình là gian tế. "Ha ha, tiểu đệ nhận pháp môn của chưởng môn chân nhân, tới nơi này tuần tra." "Tuần tra? nhưng ta thấy sư đệ dường như là muốn đi vào Vân Hải Liệt Quang trận?" Nhận Phong trên mặt lộ ra nghi ngờ.
  9. "Đó là tiểu đệ cần thực hiện một hạng vụ bí mật do chưởng môn giao phó." Lâm Hiên như rất tự nhiên mà nói ra. Nhận Phong nhíu mày, vẫn không buông tha, đưa tay ra: "Ngươi đem môn pháp của chưởng môn sư tôn nói cho ta xem." Lâm Hiên im lặng một chút, trên mặt không chút biểu tình nói: "Điều này là không được sư huynh ngươi lượng thứ. Chưởng môn chân nhân đã hạ mật lệnh, thứ tha tiểu đệ không thể phụng bồi."
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
12=>0