intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 264,265

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

56
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 264: hoài nghi thân phận Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên lời còn chưa dứt, đột nhiên phát hiện ra ánh mắt Nhận Phong thoáng hiện sát cơ. "Chẳng lẽ..." Lâm Hiên trong lòng thầm kêu không ổn, vội đưa tay vỗ lên túi trữ vật. Một quầng sáng lam chói mắt hiện ra trên đầu, hắn đã lấy Thủy Vân Tử Mẫu Kiếm ra khu sử. "...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 264,265

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 264: hoài nghi thân phận Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên lời còn chưa dứt, đột nhiên phát hiện ra ánh mắt Nhận Phong thoáng hiện sát cơ. "Chẳng lẽ..." Lâm Hiên trong lòng thầm kêu không ổn, vội đưa tay vỗ lên túi trữ vật. Một quầng sáng lam chói mắt hiện ra trên đầu, hắn đã lấy Thủy Vân Tử Mẫu Kiếm ra khu sử. " Quả nhiên ngươi là gian tế." Nhận Phong phát ra âm thanh lạnh lẽo. Lâm Hiên cười khổ không thôi, mặc dù người này tâm tư nhạy bén, nhưng nếu không phải Thiên Ma Hóa Dung Thuật vừa hết tác dụng thì hắn cũng không thể dễ phát hiện ra mình. Ngoài động thủ, Hắn không còn lựa chọn nào khác. "Ồ!" Thấy Lâm Hiên nắm trong tay tiểu kiếm màu xanh lam, lục tử kiếm đang xoay quanh hắn không ngừng. Nhận Phong lộ ra chút ngưng trọng, không nghĩ tới đối phương còn trẻ, tu vi đã đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, lại có cực phẩm Linh khí hiếm thấy. Có một chút khó giải quyết à! Hắn vỗ vào túi trữ vật ở bên hông, khu sử ra một thanh đoản Kích màu vàng, chăm chú nhìn Lâm Hiên hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao giả mạo đệ tử bổn môn?" "Hừ!" Lâm Hiên vẻ mặt nghiêm nghị, cũng không nhiều lời, nếu như còn dây dưa với hắn để cho Thiên Mục Phái tu sĩ khác tìm đến, thì có hối cũng không kịp.
  2. Đánh nhanh thắng nhanh. Hắn đem linh lực rót vào Thủy Vân Tử Mẫu Kiếm. "Đi!" Hắn hướng về hai tử kiếm chỉ vào. Hai đạo lam mang đã bay ra. Một nhằm ngực Nhận Phong. Cái kia thì nhằm lấy yết hầu đối phương phá không lao tới. Nhận Phong thấy thế cũng không chút nao núng. Hữu thủ bắn ra một đường pháp quyết. Đoản Kích cũng hóa thành một đạo hoàng mang đánh qua Lâm Hiên bên này. Lâm Hiên trong lòng có chút kinh ngạc. Hắn đã cùng các tu sĩ tranh đấu nhiều lần. Kinh nghiệm cũng không ít, nhưng chưa thấy ai có đấu pháp quái lạ như tên Nhận Phong này, thật là điên rồ, muốn cùng đối phương đồng quy y tận. Lâm Hiên cười lạnh một tiếng. Tả thủ lật ra. Đem Bách Hồn Phiên nhẹ nhàng vung ra. Một màn quỷ vụ sương mù ngay lập tức tỏa ra mấy trượng. Đem thân hình hắn bọc phía trong. "Ồ.." Nhận Phong lần nữa lộ ra vẻ kinh ngạc. Nhưng trên tay hắn không chút ngừng. Sau khi liên tục biến đổi vài cái pháp ấn, trong miệng thì thầm niệm pháp ngôn chú ngữ rất khó hiểu. Trên tay hắn xuất hiện hai khối Bạch cầu to chừng cỡ hai thước. Hàn quang tỏa ra tới gần nửa trượng. Mắt thấy hai thanh phi kiếm bay tới trước mặt, hắn đem nhị bạch cầu đẩy ra . Đem phi kiếm bao phủ vào trong. Một đoàn sương trắng tuôn ra, độ nhiệt chung quang bạch cầu nhanh chóng xuống thấp, xuất hiện vô số hạt bông tuyết trên mặt ngoài phi kiếm, hơn nữa tốc độ lan truyền cực nhanh. Không bao lâu, hai thanh tử kiếm sẽ bị đóng băng hoàn toàn. Thấy điều này Lâm Hiên hiện lên vẻ ngưng trọng.
  3. Mặc dù Nhân giai ngũ hành pháp thuật uy lực khá lớn. Nhưng so với Linh Khí thì uy lực phải kém hơn một chút. Đối phương lại có thể dùng Nhân giai Băng thuộc tính pháp thuật, đem đóng băng hai thanh tử kiếm. Xem ra pháp lực đối phương thâm hậu vững chắc vô cùng, còn vượt xa suy đoán của hắn. Quả không hổ là Thiên Mục Sơn đại đệ tử! Lâm Hiên tự nhiên sẽ không đứng nhìn vào Nhận Phong giam cầm Linh Khí của mình. Pháp lực trong cơ thể tuần hoàn, hữu thủ phát ra một chùm sáng màu lam, vù một tiếng, chùm sáng kia đã bị Mẫu Kiếm trong tay hút vào hút vào. Chỉ một thoáng, tầng quang lam của mẫu kiếm to dần lên, mà hai thanh tử kiếm lập tức có cảm ứng. Một tầng hơi nước li ti xuất hiện quanh lưỡi kiếm. Sau đó rất nhanh, bông tuyết như gặp liệt hỏa nhanh chóng tan ra. Hai người đấu pháp gần như trong khoảnh khắc. Lúc này, Đoản Kích đã bay tới trước mặt Lâm Hiên. Chỉ là bây giờ thân hình Lâm Hiên hoàn toàn bao phủ ở trong quỷ sương mù. Nhận Phong hừ lạnh một tiếng, tốc độ Đoản Kích chợt tăng nhanh, ra sức hướng về trung tâm quỷ sương mù đâm tới. Lâm Hiên sao cho hắn được như nguyện. Bách Hồn Phiên trong tay lắc lắc, quỷ vụ sương mù lập tức ngưng tụ một Đại Hắc Thủ, đem Đoản Kích nắm vào tay. Gặp tình huống này, Nhận Phong vẻ mặt càng nghiêm trọng. Mặc dù đối phương chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ tu sĩ, nhưng khó ứng phó hơn hắn nghĩ gấp nhiều lần. Điều này làm cho Nhận Phong càng hoài nghi, dù không chắc Lâm Hiên chính là người phá hỏng hoàn linh, nhưng quá nửa việc này là quan hệ đến hắn, rất có thể do Lâm Hiên và đồng đảng gây nên.
  4. Đến bây giờ Nhận Phong thầm nghĩ, ngoài việc sát diệt Lâm Hiên, đương nhiên có thể bắt sống hắn, là một kết quả còn tốt hơn. Nhận Phong lập tức kết song thủ trước ngực, miệng thốt ra một chữ: "Tật!" Oanh! Một đoàn hỏa diễm thẫm màu xuất hiện trên mặt Đoản Kích, Lâm Hiên trong lòng thầm lạnh. Người này không chỉ am hiểu pháp thuật Băng thuộc tính, ngay cả thần thông Hỏa thuộc cũng cực kỳ lợi hại. Theo lẽ thường, tu sĩ mặc dù có thể đồng thời kiêm tu luyện ngũ hành thần thông, nhưng là tất có trọng điểm. Thí dụ như trời sinh nếu là thủy linh căn, như vậy am hiểu nhất định là thuộc về thủy tính pháp quyết, tu luyện hỏa thuộc tính thì cũng chỉ tới ngũ thành mà thôi. Nhận Phong này, thần thông không thể dùng lẽ thường mà đánh giá, hắn vùa thi triển Băng công pháp và Hỏa công pháp đều có uy lực vô cùng. Bị đoàn hỏa diễm thiêu đốt, Đại Hắc Thủ dần luyện hóa, Đoản Kích thoát nguy khỏi trói buộc, nhưng không tiếp tục tấn công, đã phi về tới trong tay Nhận Phong. Lâm Hiên trong lòng trầm xuống, đang muốn phát huy thần thông khác, Nhận Phong lại giơ tay lên nói: "Khoan đã!" "Các hạ còn muốn nói gì?" Lâm Hiên hữu thủ nâng một chùm sáng, ẩn lại chưa phát ra. "Các hạ phải chăng là người tu ma?", Nhận Phong nói, trong âm thanh mơ hồ chứa đựng vẻ kinh hãi. "Ngươi tính sao?" Lâm Hiên trả lời nước đôi, đối phương nhận lầm thân phận của hắn thì càng tốt. Sau này có truy tìm tung tích hắn còn phải gian khổ hơn
  5. nhiều. "Không biết các hạ và Cực Ác Ma Tôn có quan hệ như thế nào?" Nhận Phong lại thốt ra một câu ngoài dự đoán của Lâm Hiên. Xem ra đối phương từ thần thông của hắn mà tâm còn nghi vấn thân phận của Lâm Hiên. Dù sao Huyền Ma chân kinh ở cũng là U Châu cũng là đỉnh bậc công pháp, Cực Ác Ma Tôn uy danh hiển hách, lại thêm tu sĩ tu luyện số lượng rất ít, xem ra đối phương đang nhận lầm thân phận của hắn. "Chính là gia sư!" Đối phương đã nhận lầm, Lâm Hiên tự nhiên cũng không ngại giả mạo, bây giờ ma đạo đang ở thế đại. Đối phương là sợ ném chuột vỡ bình, nếu hắn để cho mình rời khỏi đây, thì không thể tốt hơn. "Thì ra là thế!" Nhận Phong sát khí chợt tắt, ngược lại lộ ra vẻ lấy lòng: "Hóa ra là Cực Ma Động thiếu chủ giá đáo. Nhận mỗ thất lễ, còn xin ngài đại nhân không trách ta…” "Người không biết không có tội, đạo hữu không cần phải khách khí, bây giờ Điền mỗ muốn rời đi..." "Thiếu chủ phải đi, tại hạ nào dám ngăn trở, tuy nhiên Vân Hải Liệt Quang trận nguy hiểm trùng trùng, hãy để tại hạ dẫn ngài một đoạn." Nhận Phong vừa nói, dáng vẻ hiền hòa bay tới gần Lâm Hiên, một thoáng khoảng cách giữa hai người còn không đầy mười trượng. Nhưng tiếp xúc ánh mắt của hắn, Lâm Hiên lòng dâng lên dự cảm không tốt. Ánh mắt hắn cảm giác như là độc xà rình rập. Chỉ thấy ánh mắt Nhận Phong lóe lên tia hiểm độc đang nhìn mình, tay hắn đang định ném ra thứ gì. Lâm Hiên biến sắc, quát: "Ngươi dừng lại cho ta!"
  6. Đồng thời thân hình nhoáng lên, đã lui phía sau hơn mười trượng. Trên trán Nhận Phong cũng lấm tấm mồ hôi, mặt đầy sát khí, đang đứng thừ một chỗ lẩm bẩm:”Hừ, tên tiểu tử cũng quá tinh ranh”. "Vù" một tiếng, tại nơi Lâm Hiên vừa rời khỏi xuất hiện một hạt châu cỡ ngón tay đỏ như máu, tỏa ra lôi điện xoèn xoẹt. Một sát na sau, bề mặt hạt châu xuất hiện vô số hoa văn tỉ mỉ. Phốc suy! Hạt châu tự bạo thành một tầng sáng chói lòa bao quanh phạm vi hơn ba trượng. Không khí xung quanh bị đốt nóng lên cực điểm, hồ quang bắn ra tứ phía trông cực kỳ đẹp mắt. Nhưng Lâm Hiên vẻ mặt khó coi tới cực điểm. Vừa rồi nếu không phải là hắn phản ứng nhanh nhẹn. Thì hôm nay cái mạng nhỏ đành phải để lại nơi đây. "Tiểu tử, coi như vận mạng ngươi may mắn. Lại tránh thoát được Lôi Hỏa Thần Châu của ta." Ánh mắt Nhận Phong âm độc xen lẫn nuối tiếc nhìn Lâm Hiên. So với vẻ mặt hiền hòa lấy lòng khi nãy quả là một trời một vực. "Lôi Hỏa Thần Châu. Đây chẳng phải là Linh Khí trong truyền thuyết sao?" Lâm Hiên cảm giác môi có chút khô đắng, chậm rãi nói. "Ơ, không ngờ ngươi cũng có vài phần nhãn lực." Nhận Phong hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trên người hắn phát ra sát khí ngày càng lạnh lẽo. Lâm Hiên trong lòng trầm xuống. Lôi Hỏa Thần Châu này cũng là hắn ngẫu nhiên tìm hiểu được trong một cuốn sách cổ giới thiệu, dùng phương pháp đặc biệt luyện chế, nhung chỉ có thể dùng công kích một lần. Dĩ nhiên uy lực bá đạo vô cùng! Mặc dù không thể so sánh cùng pháp bảo, nhưng vượt xa Linh Khí bình
  7. thường. Trúc Cơ Kỳ tu sĩ trúng phải chắc chắn là sẽ chết. Tuy nhiên phương pháp luyện chế là từ thời kỳ thượng cổ lưu truyền, phải dùng tài liệu quý hiếm. Hiện tại tu sĩ am hiểu cũng rất ít. "Tiểu tử, ban đầu ta còn muốn đem sanh cầm ngươi, giao cho chưởng môn sư tôn xử lý, nhưng ngươi là đệ tử Cực Ác Ma Tôn lão hỗn đản kia. Thì hãy tự oán bản mạng mình không tốt." Những lời này của Nhận Phong khiến Lâm Hiên chỉ biết lắc đầu cười khổ, ban đầu hắn định dùng thân phận Điền Tiểu Kiếm bình yên thoát thân. Đâu biết lại biến khéo thành vụng thế này. Từ vẻ mặt oán độc của Nhận Phong, hiển nhiên hắn không phải vì trừ ma vệ đạo cái gì, mà là cùng Cực Ác Ma Tôn có cừu oán. Sự tình quan hệ giữa hắn mà Cực Ác Ma Tôn thế nào, Lâm Hiên cũng không có hứng thú truy hỏi. Mà giải thích bây giờ hiển nhiên cũng là vô dụng. Lựa chọn duy nhất là mở một huyết đạo. Lâm Hiên đang muốn phát huy thần thông khác. Đã thấy Nhận Phong lạnh lùng ra tay trước. Chỉ thấy Đoản Kích nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành một đường hoàng mang khoảng nửa tấc, phi về trong miệng hắn. Sau đó hắn lấy ra một tấm linh Phù, to ước chừng cỡ bàn tay, ngân quang phát xung quanh lóng lánh, nhất định không tầm thường. Thú Phù! Đôi chân mày Lâm Hiên cau lại, từ vẻ mặt ngưng trọng và thoáng tiếc nuối của Nhận Phong, hơn nữa linh khí trên bề mặt Phù phát ra không tầm thường, Lâm Hiên suy đoán Phù này chính là hậu sát chiêu của Nhận Phong, chẳng lẽ bên trong phong ấn là... Nhận Phong đem thú Phù cầm trước mắt, cỗ sát ý trên mặt nồng đậm. Hắn hé miệng phun ra một ngụm tinh khí vào tấm Phù. Thú Phù sau khi rời khỏi tay hắn tự bạo hỏa. Bắn ra hào quang chói mắt xung quanh, tựa như một quả cầu ngân sắc khổng lồ. Rất nhanh một con quái điểu vĩ đại từ bên trong quang cầu đi ra, hình
  8. dáng như chim Bằng, chỉ là đôi cánh mở ra đã dài hơn hai mươi trượng, lại chỉ có độc nhất một chi. Lâm Hiên trong lòng cực kỳ kinh hãi, nếu hắn không có nhìn lầm, đây là Hỏa Diễm Thần Điểu trong truyền thuyết! Nghe nói đây là thượng cổ Điểu tộc thần thông có thể sánh cùng cùng viễn cổ Long tộc. Có thể hùng bá một cõi nhân giới. Lâm Hiên tuy kinh hãi, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Nhất định đây không phải hồn phách của thượng cổ thần điểu, nếu không Nhận Phong chỉ là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ nhỏ nhoi sao có thể khống chế. Hơn nữa nếu sự thật sở hữu bảo vật này, Nhận Phong có thể gần như là vô địch nhân giới. Đừng nói là mình, cho dù là Cực Ác Ma Tôn gặp phải cũng chỉ có một đường chạy trối chết. Dùng linh nhãn thuật nhìn một chút. Quả linh điểu này vẫn có sự khác biệt. Trong truyền thuyết Hỏa Diễm Thần Điểu mỏ hẳn là màu trắng, toàn thân lông vũ mặc dù giống như hỏa diễm, nhưng trên cổ lại có hoa văn màu xanh rõ ràng. Còn quái điểu trước mắt, không chỉ là mỏ là màu đỏ, với lại trên cổ cũng không có hoa văn gì. Hơn nữa khí thế của quái điểu này có chút không tương xứng. "Ta lại tưởng là phong ấn của thượng cổ Linh Điểu, hóa ra là một cái giả mạo." Lâm Hiên khóe miệng nhếch lên, lộ ra chút cười nhạo. "Giả? Ngươi đang nói cái gì " Nhận Phong khó hiểu nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt hắn càng âm lạnh: "Tiểu tử, cho ngươi nếm thử lợi hại Thiên Lan Điểu của ta." Hắn hoành tả thủ trước ngực, hữu thủ chỉ thiên, toàn thân linh lực phát ra, miệng quát một tiếng: "Đi!" Thiên Lan Điểu vươn khúc cổ dài kêu lên, biến một vùng Hỏa Vân, hướng về Lâm Hiên gào thét mà tới.
  9. Thanh thế khác thường vô cùng, Hỏa Vân hãy còn chưa đến, chung quanh độ nóng đã chợt cuồng căng, thổi ra từng đợt hỏa khí bức người. Lâm Hiên biến sắc, trong lòng trở nên nghiêm nghị, trong tay Mẫu kiếm đột nhiên vung lên, lục tử kiếm lập tức bay trở về, quanh Lâm Hiên bắt đầu xoay tròn. Các tầng lam quang ở từng tử mẫu kiếm phát sáng lên, rồi nhanh chóng tụ lại thành một vầng sáng hơn trượng. Lâm Hiên vẻ mặt uy nghiêm, khẩn trương đánh ra vài đạo pháp quyết vào trong đó. Vầng sáng xanh lam đột ngột tản ra thành tầng hơi sương óng ánh, sau đó phóng lên cao biến thành một cột Thủy Long cao tới mấy trượng xoay tròn, hàn khí cũng tỏa ra bốn phía quét sạch hỏa khí đang tràn tới nơi này. Nhưng sau một khắc, trên bầu trời rực rỡ sắc hỏa diễm, Thiên Lan Điểu hóa thành hỏa Vân, đã hung dữ công kích tới nơi đây.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
6=>0