Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 352
lượt xem 5
download
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 352: Cứu giúp Nguồn: Sưu tầm Lâm Hiên tuy rằng nghe hai người tự thuật, nhưng trong đầu cũng đã hiện ra nguyên nhân và hậu quả, đương nhiên những thứ này không cần đối phương phải giảng giải…. “Từ cô nương cũng không nên buồn, trốn được thì tốt rồi, việc còn lại thì đã có lệnh huynh lo?” “Ưm.” Từ Phong gật gật đầu. “...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 352
- Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 352: Cứu giúp Nguồn: Sưu tầm Lâm Hiên tuy rằng nghe hai người tự thuật, nhưng trong đầu cũng đã hiện ra nguyên nhân và hậu quả, đương nhiên những thứ này không cần đối phương phải giảng giải…. “Từ cô nương cũng không nên buồn, trốn được thì tốt rồi, việc còn lại thì đã có lệnh huynh lo?” “Ưm.” Từ Phong gật gật đầu. “Nàng là muội muội ruột thịt, ta đương nhiên không thể thấy chết mà không cứu, bất quá lần này có thể chạy thoát khỏi miệng hổ cũng là may mắn có Âu Dương tiên tử trợ giúp.” “Âu Dương tiên tử, ngươi nói chính là Âu Dương Cầm Tâm?” Lâm Hiên kinh ngạc mở miệng. “Như thế nào, Lâm huynh cũng biết Âu Dương tiền bối?” Từ Phong lộ ra vẻ ngoài ý muốn. “Ưm, cứ xem như thế đi!” Lâm Hiên trả lời hàm hồ, tự nhiên sẽ không nói ra quan hệ giữa mình và Âu Dương Cầm Tâm. Từ Phong cũng không hỏi thêm, hắn hơi suy tư một lúc rồi cũng cảm thấy thoải mái. Lâm Hiên chính là thiếu chủ Linh Dược Sơn, giao du rộng rãi cũng là chuyện bình thường. “Lần này ít nhiều đều nhờ có Âu Dương tỷ tỷ viện thủ.” Từ Nhi ở một bên không nhịn được ngắt lời. Nguyên lai nàng và Âu Dương Cầm Tâm đã sớm quen biết, hơn nữa quan hệ cũng không tệ, tuy rằng chưa tới mức là bạn tri kỷ, nhưng cũng có giao tình sâu đậm. Lúc này đây bạn mình gặp nạn, Âu Dương Cầm Tâm không đành lòng làm ngơ nên liền đi giúp đỡ. Nguyên nhân cụ thể thì hai người không nói rõ. Chẳng qua Lâm Hiên cũng dễ dàng đoán ra. Mặc dù đối với tam cự đầu mà nói, tu sĩ cấp cao
- Kết Đan thành công cũng không nhiều lắm, hơn nữa Âu Dương Cầm Tâm tu luyện Âm Ba Công uy lực vô cùng, trong sư môn rất được hai vị sư thúc bá coi trọng, có thể xem như quyền cao chức trọng. Nàng đi giúp một đệ tử Thiên Sơn nho nhỏ, tuy không phải đơn giản chỉ là nhấc tay, nhưng cũng không phải là quá khó. Hai huynh muội tiếp tục nói. Từ Nhi từ sau khi thoát khỏi nhà giam thì nàng và ca ca tự nhiên không dám tiếp tục ở lại Thiên Sơn mà nhân cơ hội đêm khuya đào tẩu. Nhưng trời đất bao la, khắp U Châu đều là nanh vuốt của tam cự đầu. Gia nhập vào ma đạo cũng không phải là biện pháp, lấy tu vi hai người thì khẳng định cuối cùng cũng chỉ là vật hi sinh. Hai huynh muội đương nhiên sẽ không làm ra loại chuyện ngu xuẩn này. Sau khi trải qua cân nhắc, bọn họ quyết định trước tiên đi Quỷ La Thành để tìm chốn an thân. Ngày xưa đó là một nơi nguy hiểm đối với các tu sĩ, nhưng hiện tại lại trở thành nơi yên vui sống yên phận. Không thể không nói đây là chuyện dở khóc dở cười. Tuy rằng Quỷ La Thành cách xa trung tâm U Châu nhưng hai huynh muội vẫn không dám phớt lờ. Dù sao ở trong này cũng có những tu sĩ của tam cự đầu. Nếu một khi thân phận bị phơi bày ra ánh sáng thì chỉ còn con đường chết. Vì thế hai huynh muội cẩn thận sống, cuối cùng vẫn không gặp nguy hiểm. Nhưng cũng không phải là không có phiền toái. Trước kia bọn là là đệ tử Thiên Sơn, mỗi tháng đều được môn phái cấp cho một lượng tinh thạch, đan dược nhất định. Thỉnh thoảng còn được phát tài liệu tu chân. Mà hiện giờ độc thân hành tẩu, không có chỗ dựa nào khiến cho tình
- trạng hai huynh muội giống như tán tu. Tu hành cần thiết phải có các loại đồ vật này nọ, chủ yếu là được cấp. Tinh thạch thì hoàn hảo hơn một chút, trước kia đã gom góp được một ít, có thể thỏa mãn những nhu cầu trước mắt, nhưng vấn đề khó nhất chính là đan dược. Đừng nói là hai người bọn họ, cho dù là tu sĩ Thánh Linh căn cũng không thể chỉ dựa vào việc ngồi xuống là có thể tăng thực lực. Tối thiểu cũng phải ăn vào một ít linh đan. Tất cả rơi vào đường cùng, hai huynh muội cũng chỉ có thể mạo hiểm tiến nhập Thập Vạn Đại Sơn. Ngoại trừ những linh thảo lâu năm thì nội đan yêu thú cũng có thể luyện chế linh dược. Đương nhiên nguy hiểm thì không cần phải bàn. Tục ngữ có nói, trẻ con không phải thông minh, muốn có thu hoạch thì nhất định phải phiêu lưu. Hơn nữa hai huynh muội cũng cẩn thận cân nhắc, sâu trong Thập Vạn Đại Sơn thì đương nhiên bọn họ không dám đi. Cho dù là lão quái Nguyên Anh Kỳ, có thể còn sống từ trong đó đi ra hay không vẫn là một vấn đề khó nói. Chẳng qua bên ngoài hai ba trăm dặm thì vẫn nắm chắc. Dù sao thì tu sĩ vào trong đó săn bắn cũng rất nhiều, đương nhiên vẫn phải đề phòng những yêu thú ở bên ngoài muốn đả thương người. Cũng may vận khí hai huynh muội không tệ, một đường đi tới cũng không gặp phải nguy hiểm quá lớn, ngược lại cơ duyên xảo hợp phát hiện ra yêu thú. Loại yêu thú này ở địa phương khác cũng không nhiều, nội đan trên người có thể dùng để luyện chế linh dược Trúc Cơ Kỳ, tuy rằng phẩm chất hơi cao nhưng hai người liên thủ thì hẳn là cũng có thể tiêu diệt. Vì thế Từ Nhi và Từ Phong bị kích động ra tay. Nhưng sự việc tiếp theo lại quả thật là ác mộng, không biếc từ đâu lại xuất hiện ra thêm hai con yêu thú đồng bạn.
- Lần này khách đổi thành chủ, thợ săn biến thành con mồi. Nếu không có Lâm Hiên ra tay thì hai huynh muội đã nằm yên trong bụng yêu thú rồi. Nguyên lai còn có khúc chiết như vậy, Lâm Hiên nghe xong cũng không nói thêm gì, quay đầu nhìn thoáng vào vũng máu của yêu thú: “Nếu như thế thì hai vị hãy lấy nội đan đi, Lâm mỗ còn có việc, xin cáo từ.” Hai huynh muội mừng rỡ, không nghĩ tới Lâm Hiên hào phóng như thế, tự nhiên đem tặng yêu thú này cho hai người bọn họ. Dù sao cũng là Lâm Hiên ra tay tiêu diệt, dựa theo quy tắc ở Tu Chân Giới thì phải thuộc về hắn. “Cám ơn tiền bối.” Từ Phong là người chính trực, chẳng qua hơi ngại, trong lòng mặc dù vô cùng cảm kích Lâm Hiên nhưng ngoài miệng cũng không nói nên lời. Muội muội thì ngược lại thông minh nhu thuần, má lúm đồng tiền, chỉnh đốn trang phục hướng về phía Lâm Hiên thi lễ. “Không cần phải khách khí.” Biểu tình Lâm Hiên có vẻ hào phóng, không giống như tích cách làm việc vì lợi ích của mình trước đây. Đương nhiên không phải vì hai huynh muội có giao tình với hắn, mà là lấy cảnh giới trước mắt, yêu đan của con côn thú này căn bản không cần thiết. Linh dược Trúc Cơ Kỳ đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ như mình quả thật không có chút trợ giúp nào. Đương nhiên nếu đến phường thị thì yêu đan này cũng có thể đổi lấy tinh thạch. Chẳng qua lấy tài phú của Lâm Hiên thì căn bản không để vào mắt. Cho nên không bằng hào phóng một lần, nhân tiện cấp cho bọn họ một cái nhân tình. Tốt xấu gì cũng coi như là có quen biết, điểm nhỏ nhặt ấy không tính là bao, cho nên Lâm Hiên nguyện ý giúp. Lâm Hiên khoát tay, lập tức thanh quang phát ra: “Tốt lắm, hẹn sau này gặp lại, Thập Vạn Đại Sơn này vô cùng hung hiểm, hai vị nên giữ
- mình một chút.” Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên đã hóa thành một đạo kinh hồng, trong giây lát đã không còn thấy tung tích. Nhìn bóng dáng Lâm Hiên, trong chốc lát hai huynh muội ngơ ngác xuất thần. Từ Nhi thở dài một hơi: “Đại ca, đây đúng là Lâm Hiên tiền bối chứ.” “Đúng vậy, bất quá lúc trước hắn chỉ là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, thần thông pháp lực thua xa vi huynh, nhưng không nghĩ tới chỉ hơn hai mươi năm ngắn ngủi đã ngưng tụ thành kim đan.” Từ Phong tràn đầy xúc động: “So sánh với hắn, vi huynh thật cảm thấy xấu hổ.” “Đại ca, ngươi cũng không nên nói như vậy, dù sao tỷ lệ ngưng tụ thành kim đan quá nhỏ. Huống chi ta nghe nói Lâm tiền bối năm đó vừa mới tới Linh Dược Sơn đã bị Thông Vũ chân nhân nhìn trúng, thu làm đệ tử. Nhất định là hắn có chỗ bất phàm, nói không chừng là có Thánh Linh Căn a, chúng ta như thế nào lại đi so sánh.” Từ Nhi vội vàng an ủi. “Ưm! Tiểu muội nói đúng. Lâm tiền bối cũng đã nói, chỉ cần chúng ta cố gắng thì cũng có thể ngưng tụ thành kim đan, lúc ấy thì không cần phải lo lắng đề phòng như thế này.” Sau khi từ biệt huynh muội họ Từ, Lâm Hiên tiếp tục đi. Sau khi đi vào Thập Vạn Đại Sơn hơn ba trăm dặm, thân ảnh tu sĩ dần dần trở nên rất hiếm. Nơi này đã không còn an toàn, thường xuyên có yêu thú cấp cao xuất hiện . Lúc trước cũng vì Lý Diệu Thiên lạc đường, đánh bậy đánh bạ đi lạc tới nơi đây , cho dù lấy thần thông tu vi của Lâm Hiên, cũng không dám có chút khinh thường, thần thức toàn bộ được phóng ra, đề phòng nguy hiểm có thể xuất hiện. Sau khi bay được hơn nửa ngày, Lâm Hiên dừng lại trên một ngọn núi nhỏ. Nơi này đá núi lởm chởm, hoàn cảnh thập phần ác liệt, rơi rụng không ít lá héo úa khô tàn trên mặt đất, đó là ngọn núi đã lụi tàn. Phóng mắt
- nhìn lại chỉ thấy trước mắt là một mảnh tiêu điều. Ngẫu nhiên có người đi qua nơi này, cũng tuyệt sẽ không chú tâm lắm, nhưng mà trong lòng Lâm Hiên lại vui vẻ, đánh giá hoàn cảnh bốn phía xung quanh một chút, chính là nơi đây. Cất bước hướng núi nhỏ mà đi, đột nhiên hắn dừng lại, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc. Hắn cúi đầu, dưới chân là một đống cỏ vàng khô héo, Lâm Hiên phất tay một cái, một bạch quang chợt lóe, cuốn hết cỏ cây qua một bên, một đống di hài xuất hiện trước mặt. “Đây là......” Lâm Hiên không phải chưa từng thấy qua tử thi, từ lúc bước vào tiên đạo tới nay hắn đã tự tay chém giết không dưới trăm tu sĩ, điều khiến hắn giật mình không phải là thi thể trước mắt mà là trang phục của hài cốt Rõ ràng không phải tu sĩ bản địa. Vu sư của Mặc Nguyệt Tộc! Mặc Nguyệt Tộc, nếu là người khác chỉ sợ là không có nghe nói qua. Lai lịch của bọn họ chỉ được ghi lại trên sách cổ. Lâm Hiên bởi vì thích đọc sách cho nên mới gặp qua ở một ngọc giản. Truyền thuyết vào thời kỳ hồng hoang mấy trăm vạn năm trước kia. Nhân loại từng có hai nhánh lớn. Một nhánh hiện tại chiếm cứ Duyện Châu, chính là Tần tộc. Một nhánh khác chính là Mặc Nguyệt tộc. Trong đó dân cư Tần tộc rất nhiều, Mặc Nguyệt Tộc chỉ bằng một phần mười bọn họ. Hai tộc ngoại trừ người thường thì cũng đều có người tu tiên, chẳng qua nhân loại xưng tu sĩ, Mặc Nguyệt Tộc xưng là Vu Sư. Ở thời điểm ban đầu hai tộc hòa thuận với nhau. Mặc dù quan hệ không
- thể nói là thân mật khăng khít, nhưng mà phân tranh cũng không nhiều. Năm tháng cứ thế trôi qua, thoáng chốc đã trải qua hơn trăm vạn năm. Nhưng mà sau này, không biết hai tộc tại sao lại trở mặt thành thù. Nguyên nhân sâu xa trong đó là vì sao, liên quan đến bí ẩn gì thì không rõ lắm, bí mật đó mãi chôn vùi trong dòng sông lịch sử. Chỉ biết là hai tộc huyết chiến kéo dài suốt…. mấy vạn năm. Ngàn vạn lần cũng không thể xem thường Mặc Nguyệt Tộc, tuy rằng bọn họ ít người nhưng tỷ lệ người có linh căn lại cao hơn Tần tộc. Cho nên số lượng tu sĩ bên Vu Sư cũng không hề ít hơn. Hơn nữa đều là người theo đuổi tiên đạo. Phương Pháp tu luyện của Vu Sư chính là truyền thừa nhất mạch, không hề yếu hơn so với tu sĩ cùng cấp, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút. Hai tộc giao tranh, người thường không giúp ích được gì nhiều, thắng bại vẫn là do người tu tiên quyết định. Chiến đấu đương nhiên vô cùng khốc liệt, chẳng qua cuối cùng vẫn là Tần tộc giành được thắng lợi. Mặc Nguyệt tộc dần dần không thấy tung tích, có người nói bọn họ bị giết toàn tộc, hoàn toàn bị hủy diệt. Nhưng mà Lâm Hiên đã xem được một thông tin ghi lại trong một ngọc giản rằng bọn họ trốn ở Khuê Âm Sơn Mạch, Thập Vạn Đại Sơn và những nơi nguy hiểm khác. Nhưng mà loại cách nói này lại bị cười nhạt. Nơi khác tạm thời không nhắc tới, trước tiên là hai nơi kể trên có hoàn cảnh thập phần hiểm ác, nơi đâu cũng có yêu thú điên cuồng tàn sát bừa bãi. Đừng nói là người thường, ngay chính người tu tiên, muốn tiến vào cũng phải thật cẩn thận, hơi lơ là mất cảnh giác là có thể mất mạng.
- Mặc Nguyệt Tộc ở nơi đó, có thể sao? Người thường không thể nào trồng trọt sinh tồn tại đây. Theo tình huống bình thường mà nói, thiếu người thường làm nền tảng, người tu tiên cũng như cây không có rễ, sớm muộn cũng sẽ xuống dốc. Những chuyện trước kia về Mặc Nguyệt Tộc, Lâm hiên cũng chỉ là tò mò, lúc trước cũng không chú ý nhiều, dù sao họ với yêu ma cũng giống nhau, gần trăm vạn năm qua bọn họ cũng không có xuất hiện ở U Châu. Nhìn di hài dưới chân, hai hàng lông mày Lâm Hiên không khỏi nhíu lại, chẳng lẽ giống như lời đồn đãi, Mặc Nguyệt Tộc không biến mất, mà là ẩn nấp ở Thập Vạn Đại Sơn cố gắng sinh tồn. Trầm ngâm một chút, Lâm Hiên vươn tay ra đánh một chưởng vào hư không, một túi trữ vật từ bộ hài cốt liền bay tới. Lâm Hiên dùng linh lực phủ kín tay, sau đó cẩn thận cầm lấy, thần thức thâm nhập vào trong. Bên trong chỉ có vài khối tinh thạch, nhưng mà có vài cái chai lớn nhỏ không đồng đều. Trừ thứ này ra thì còn có các loại da thú, xương thú cùng một ít tài liệu khác của yêu thú. Ngoài ra còn có vài cọng linh thảo. Lâm Hiên kinh ngạc một trận, nhưng lập tức liền trở lại bình thường. Thập Vạn Đại Sơn có thể xem như là bảo khố của Tu Chân Giới, bởi vì bên trong yêu thú rất nhiều, đương nhiên là có nguy hiểm nhưng đồng dạng cũng mang đến lượng tài nguyên tu chân vô cùng phong phú. Hơn nữa ngoại trừ yêu thú, diện tích nơi đây rộng lớn, thảm thực vật vô cùng rậm rạp, linh dược kỳ thảo so với địa phương khác còn phong phú hơn. Thậm chí thời kỳ thượng cổ có người đã muốn diệt sạch thực vật trân quý nơi này, chẳng qua ở chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn thì ngoại lệ. Tu sĩ bên ngoài cũng chỉ có chảy nước miếng, bởi vì cái loại địa phương này có đủ các loại yêu thú Hóa Hình Kỳ khủng khiếp, cho dù là vài vị Nguyên Anh kỳ lão quái liên thủ, cũng không dám nói nhất định có thể toàn mạng trở ra.
- Chẳng qua ngoại trừ yêu thú cùng linh thảo, trong Thập Vạn Đại Sơn này lại còn có quặng mỏ, bên trong không rõ ràng lắm, ít nhất căn cứ địa hình bên ngoài mà phỏng đoán, cho dù có một chút như vậy,khẳng định cũng vô cùng ít ỏi. Cái này không khó giải thích vì sao trong túi đựng đồ của vị Vu sư này tinh thạch cực ít, ngược lại có nhiều linh thảo cùng với tài liệu yêu thú. Trong tay Lâm Hiên đang cầm bảy cái chai, trong đó có một cái hơi lớn, sáu cái kia thì tinh xảo khéo léo. “Những cái này chẳng lẽ là......” Lâm Hiên cầm lấy cái bình ngọc lớn kia, trong mắt hiện lên một tia vui mừng, lập tức mở nắp bình, từ bên trong đổ ra viên thuốc to bằng viên đậu. Viên thuốc có màu hồng, hương vị cay độc, Lâm Hiên đưa lên mũi ngửi thì trên mặt liền lộ vẻ vui mừng. Là thiếu chủ Linh Dược Sơn, tuy rằng hắn rối tinh rối mù về thuật luyện đan, nhưng mà đọc nhiều sách vở, kiến thức đối với các loại linh đan không thể so với vài vị Luyện Đan Sư kém cỏi, thậm chí có thể nói còn hơn một chút. Đan dược do Mặc Nguyệt Tộc luyện chế, Lâm Hiên cảm thấy khác xa so với đan dược bình thường, nhưng y lý vốn tương thông, Lâm Hiên lấy tri thức phỏng đoán đan dược này tuyệt đối là dùng để gia tăng pháp lực cho tu sĩ Kết Đan kỳ. Tính sơ sơ cũng có hơn một trăm viên, Lâm Hiên đương nhiên không chút do dự nhận lấy. Sau đó hắn đem vài cái chai còn lại mở ra, đủ các loại kiểu dáng Yêu Đan, trong đó có loại lớn như long nhãn, có loại có hình dạng cổ quái, có loại có dạng quả trứng, nhưng mỗi một viên đều tỏa ra linh khí bức người, không phải vật tầm thường.
- Lúc này đây đúng là may mắn, không duyên không cớ lại có được nhiều đồ vật như vậy.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 126 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 396
12 p | 99 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 386
12 p | 97 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn