intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 464

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

80
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 464: Quái sự kỳ lạ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Hơi trầm ngâm, trên người Lâm Hiên thanh mang nổi lên, hóa thành một mảng quang hà, đem hai thiếu nữ phá không mà đi. Trong nháy mắt đã bay ra hơn mười dặm, hắn tùy ý tìm một nơi hoang vu hạ xuống.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 464

  1. Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 464: Quái sự kỳ lạ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Hơi trầm ngâm, trên người Lâm Hiên thanh mang nổi lên, hóa thành một mảng quang hà, đem hai thiếu nữ phá không mà đi. Trong nháy mắt đã bay ra hơn mười dặm, hắn tùy ý tìm một nơi hoang vu hạ xuống. "Được rồi, nơi này đã cách phân đàn Linh Dược Sơn một chút, hai ngươi có khổ tâm bây giờ có thể nói ra." "Vâng!" Lục Doanh Nhi chỉnh đốn trang phục nhìn về phía Lâm Hiên. Ánh mắt càng thêm phần ngưỡng mộ, đối phương không cần pháp khí mà tốc độ phi hành đã kinh nhân như thế chẳng lẽ là Kết Đan Kỳ tu sĩ? Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng trong lòng nữ tử này có chút hưng phấn .Thường ngày nàng tiếp xúc với cao thủ lợi hại nhất cũng chỉ là Trúc Cơ trung kỳ. Kết Đan Kỳ cao nhân đã là khi mới nhập môn chỉ đứng ở nơi xa mà quan sát. Câu có trong phúc có họa, trong họa đắc phúc, sự tình trên thế gian vốn là khó phân ra rõ ràng. Việc hôm nay đối với nàng và sư muội mà nói nói không chừng là một lần kỳ ngộ, nếu có thể được vị cao nhân này chỉ giáo, đối với tu hành ngày sau tự nhiên giúp ích rất nhiều. Nghĩ tới đây, vẻ mặt nàng càng trở nên cung kính. Lâm Hiên khẽ mỉm cười, từ khóe mắt đuôi mày biến hóa của nàng cũng có thể đoán ra vài phần. " Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với hai ngươi?" "Tiền bối người chắc đã biết, cùng các thế lực lớn U Châu Linh Dược Sơn ta ở khu vực bị thất thủ này thành lập phân đàn, thu thập các loại
  2. thiên tài địa bảo, mới đầu tất cả thuận lợi, nhưng mấy ngày trước kia lại liên tiếp sinh sự lạ." "Sự tình lạ?" "Vâng." trên mặt Lục Doanh Nhi hiện lên một chút sợ hãi. Lại quay đầu hỏi lại Lưu Tâm: "Sư muội. Chân tướng việc này ngươi rõ ràng hơn, mau mau nói cho tiền bối." "Ta..." Lưu Tâm hiển nhiên là tính tình nhu mì nhút nhát. Nhưng vẫn tiến lên hai bước. Hướng về phía Lâm Hiên nhẹ nhàng thi lễ. "Tiền bối, lần đầu ở phân đàn tiên xuất hiện quái sự là nửa tuần trăng trước. Người cũng biết những tiểu tu sĩ như chúng ta vẫn chưa thể ích cốc. Thường đi ra ngoài lân cận phân đàn tìm một số hoang thú. Nhưng hôm đó đã có ba vị sư huynh đệ chưa trở về." "Ban đầu các vị sư thúc bá còn cho là bọn họ gặp phải âm hồn. Phái ra hàng loạt đệ tử tìm kiếm ở khắp chung quanh lại không thu được kết quả. Nhưng đây chỉ là bắt đầu ác mộng..." "Kế tiếp vài ngày liên tiếp có đệ tử mất tích kỳ bí. Thậm chí kinh động tới mấy vị Kết Đan Kỳ sư tổ trấn thủ trong phân đàn. Bọn họ thi triển đại thần thông rốt cuộc đã tìm được nơi tử địa mà những đệ tử mất tích hạ lạc nhưng...." Thiếu nữ nói tới đây. Âm thanh đột nhiên như bị ngắt lại trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng. "Ngươi đừng quá kinh hãi, hãy từ từ mà nói." Lâm Hiên bấm tay bắn ra một đạo lục mang cực nhỏ phi vào trong trán Lưu Tâm. Ninh Tâm Quyết mặc dù chỉ là thần thông thô thiển nhưng có hiệu quả bình phục nhân tâm của tu sĩ. "Bọn họ toàn bộ đã vẫn lạc, với lại thi thể không trọn vẹn đầy đủ. Tựa như bị mãnh thú thôn phệ. Càng thêm đáng sợ là, hồn phách mấy người cũng bị lấy đi." Lâm Hiên thở dài, khó trách hai thiếu nữ này sợ hãi như thế, đối với tu tiên giới mà nói. Thân xác mất đi không phải là xấu nhất, thậm chí hồn
  3. bay phách lạc cũng có thể chịu được, nhưng có một việc khiến chúng nhân biến sắc kinh hãi vô cùng. Chính là tinh hồn bị rơi vào tay những Tà tu có yêu thú thần thông cổ quái trong tay, bị đối phương dùng tinh hồn để tế luyện pháp bảo hoặc biến thành khôi lỗi. Như vậy là sống không được chết không yên. Vĩnh viễn ở trong thống khổ. "Bản môn phát sinh sự tình như vậy, mấy vị sư tổ môn phái các ngươi nhất định phải vô cùng tức giận, sẽ không để yên như vậy chứ." Lâm Hiên lạnh nhạt mở miệng. "Vâng, tiền bối nói không sai, mấy vị sư tổ thề quyết tìm ra hung thủ. Nhưng sự tình kế tiếp vẫn chuyển biến xấu thêm. Tuy đệ tử cấp thấp đã được nghiêm lệnh, không được tự ý đi ra ngoài phân đàn.Trong trọng địa của bổn môn có các vị tiền bối hộ thủ, đối phương cũng sẽ có điều kiêng dè, đâu biết mấy ngày kế tiếp đệ tử mất tích càng nhiều, thậm chí ngay cả Triệu sư thúc cũng đã bị hại." "Đúng vậy, Triệu sư thúc vốn là Trúc Cơ trung kì cao thủ, với lại tu luyện nhiều thần thông độc đáo. Thực lực cương cường được mấy vị sư tổ rất coi trọng. Nhưng ngay cả người cũng không có cách nào tự bảo vệ mình, chúng ta là những tiểu đệ tử tự nhiên nhân tâm hoảng sợ." Trong lúc Lưu Tâm đang thuyết thoại, Lục Doanh Nhi luôn dịu dàng im lặng đứng ở một bên, lúc này lại nhịn không được ngắt lời bổ sung. "Đúng vậy tiền bối, không phải là vãn bối lớn mật dám sau lưng nói mấy vị sư tổ không đúng Nhưng sinh chuyện như vậy, trong thời gian ngắn lại tìm không ra hung thủ, Phân đàn chúng ta cần phải di dời mới đúng. Nhưng bọn họ lại hạ pháp dụ không được rời nơi hung hiểm này. Mấy ngày trước có hai vị sư huynh bất đắc dĩ đành trái pháp chạy ra khỏi nơi này. Nhưng không may bị bắt lại, khép vào làm phản đồ phế bỏ tu vi." Dường như thấy Lâm Hiên khá hòa nhã, thiếu nữ tên Lưu Tâm khi nói chuyện cũng gan góc lên, trong khẩu khí dù không thể nói là oán độc, nhưng hoàn toàn không đồng ý với mấy mấy lão Kết Đan kỳ trưởng bối kia. "Sư muội."
  4. Thấy thế Lục Doanh Nhi khẽ lôi tay áo của nàng. Bất kể như thế nào dám ở sau lưng bài kích trưởng bối là điều tối kỵ của Tu Tiên giới. Nhưng Lâm Hiên lại không hề chú ý, hắn sờ cằm nhất thời rơi vào trầm ngâm. Sự tình này có chút kỳ lạ, theo lời hai thiếu nữ kia thì có vẻ khủng khiếp. Nhưng với cảnh giới Lâm Hiên hiện tại thì hắn tự nhiên không coi vào đâu. Chỉ là phản ứng của mấy vị Kết Đan Kỳ trưởng lão khiến người phải suy đoán. Rốt cuộc đây là vô tình hay là có ý đồ khác. "Đã dụng hình nghiêm khắc như thế mà hai ngươi cũng dám bỏ đi, lá gan cũng không phải là nhỏ." khóe miệng Lâm Hiên lại nhếch lên. "Tiền bối, tỷ muội chúng tiểu nữ cũng là không còn cách nào, mỗi ngày đều có sư huynh muội mất tích như vậy. Mặc dù có mấy vị sư tổ ở đó, nhưng chúng ta rất sợ có ngày gặp phải độc thủ." Lưu Tâm bất đắc dĩ đành mở miệng. "Điều này cũng đúng, nhưng hai ngươi đã có tính toán gì chưa, định đi về đâu. Hai ngươi phải biết nơi đây là do âm hồn chiếm cứ. Với tu vi hiện tại của hai ngươi, ta nghĩ chưa chạy được bao xa đã làm mồi cho đám âm hồn." "Điều này..." Hai thiếu nữ đưa mắt nhìn nhau, Lưu Tâm do dự một chút khe khẽ mở miệng: "Thực sự bên ngoài nguy hiểm như vậy sao?" Lâm Hiên im lặng mỉm cười, với tu vi của hai thiếu nữ này tự nhiên chưa từng gặp âm hồn ác quỷ, không có cách nào tưởng tượng nơi đây ẩn chứa sát khí đáng sợ như thế nào. "Sư tỷ, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Trong hai thiếu nữ Lục Doanh Nhi vốn khá thông tuệ mà thời khắc này chỉ thấy đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, có vẻ vô kế khả thi. Nhất thời nơi đây rơi vào yên lặng, Lâm Hiên đang muốn mở miệng, đột nhiên vẻ mặt hắn biến đổi. Là vài tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ đang nhanh chóng đến nơi này. "Có người tới".
  5. Thần thức của hai thiếu nữ đương nhiên không sao sánh được với Lâm Hiên, nhưng tâm tư cũng khá nhạy bén, nghe xong lời này dung nhan biến sắc thân thể khẽ run lên. Không nghĩ tới trốn xa như vậy, vẫn bị chấp pháp sứ của bổn môn phát hiện. Nghĩ lại kết cục của mấy tên sư huynh bỏ trốn mấy ngày hôm trước kia, hai thiếu nữ không rét mà run. Lâm Hiên liếc mắt nhìn các nàng. Bộ dạng hắn thong thả hai tay để hờ sau lưng, chờ đối phương đến nơi. Một lát sau phía đông nam xuất hiện vài đạo độn quang màu sắc khác nhau khá chói mắt, nhằm nơi này bay tới. "Sư tỷ, làm thế nào bây giờ?" Lúc này Lưu Tâm trở nên hoang mang lo sợ, còn Lục Doanh Nhi cắn chặt hàm răng, hướng về phía Lâm Hiên thi lễ: "Tiền bối, đây là sự tình trong môn phái chúng ta, nếu người không có dặn dò gì khác xin để chúng ta nhanh chóng rời đi, tránh sinh hiểu lầm không hay." Lâm Hiên im lặng nhưng trong mắt lại hiện lên một chút tán thưởng, nữ tử này có thể nói ra những lời này, thực sự rất thức thời. Mấy đạo độn quang kia tuy không sánh được Lâm Hiên nhưng cũng rất mau lẹ, chỉ sau một tuần trà đã bay tới nơi này. Ánh sáng rực rỡ thu lại hiện ra hai nam một nữ, đều là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ. "Tào... Tào sư thúc." Sau khi thấy một đại hán trong đó, dung mạo xinh đẹp Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm càng trở nên trắng bệch. Ngay cả đôi môi cũng mất đi huyết sắc. "Cuối cùng cũng tìm được hai ngươi. Hừ. Thật to gan dám phản bội lại Linh Dược Sơn ta."
  6. Tu sĩ họ Tào là một nam nhân hơn tứ tuần. Vẻ mặt lạnh như băng không giận mà uy. Người này tu vi vốn cao nhất trong ba người. Mặc dù cảnh giới còn một chút chưa ổn nhưng đã là Trúc Cơ hậu kỳ. Hai người kia thì niên kỷ áng chừng hơn ba mươi. Là một nữ tử vận bạch y, dung mạo không có gì đáng chú ý nhưng dáng người tương đối thành thục. Còn lại nam nhân kia vận nho bào như thư sinh. Cầm trong tay một cây chiết phiến (1). Ánh mắt khá sắc lạnh thỉnh thoảng lóe lên tia nham hiểm. Lâm Hiên thầm nhíu mày, hắn gia nhập Linh Dược Sơn đã lâu, nhưng hầu như luôn bế quan nơi thâm cư, chưa từng gặp mấy người này. "Tham kiến ba vị sư bá." Lục Doanh Nhi khẽ kéo tay áo Lưu Tâm, đồng thời thi lễ một cái nhưng trong lòng tràn đầy sợ hãi, người này chính là Tào Phong Tào thúc bá, chính là đường chủ hình đường của phân đàn tâm ngoan thủ lạt. Một khi mắc tội rơi vào tay của hắn, xử phạt thường hết sức nghiêm khắc. Thấy hai thiếu nữ bộ dáng đáng thương, nhưng Tào Phong không chút thương hoa tiếc ngọc, giơ tay lên bay vụt ra một đạo hoàng mang. Thấy vậy Lâm Hiên mắt chớp một cái, vị tu sĩ này ra tay thật ác độc, vừa thấy mặt đã muốn đem hai nha đầu này phế đi. Lâm Hiên đã trù tính kế hoạch, còn cần dùng hai thiếu nữ thông tuệ này, tự nhiên không thể nhìn các nàng chết uổng. Tay áo bào phất một cái, một đạo hỏa quang bắn ra hóa thành một con Xà hỏa tinh xảo, hé miệng đem đạo hoàng mang kia nuốt hết vào. Thấy thế hai thiếu nữ như tìm được đường sinh trong chỗ tử nửa mừng nửa lo, Còn Tào Phong cùng hai tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ thì sắc mặt âm trầm xuống. "Các hạ là ai, vì sao nhàn sự quản việc Linh Dược Sơn ta?"
  7. Tào Phong chậm rãi mở miệng, khẩu khí tràn đầy hàn ý. Từ lúc đến đây hắn đã thấy bên cạnh hai thiếu nữ còn một tu sĩ lạ lẫm, người kia mặc dù còn trẻ những tu vi cũng là Trúc Cơ trung kì không thể coi thường. Khó trách hai ả đệ tử cấp thấp ngắn ngủi đã chạy ra hơn mười dặm, hóa ra là cùng người ngoài cấu kết. Ban đầu tuy trong lòng hắn mặc dù phẫn nộ, lại còn băn khoăn về tu vi của Lâm Hiên, chưa vội động thủ hỏi tội. Chỉ cần tên tu sĩ lạ mặt này không nhúng tay vào, hắn cũng để lại cho đối phương một con đường. Tào Phong tự nhịn đã để lại cho đối phương chút thể diện nhưng tiểu tử này lại không biết tiến thoái. "Nhàn sự sao? ta lại không thấy thế, sự tình hôm nay chính là bổn thiếu gia ta quản đó. Ngươi định như thế nào?" vẻ mặt Lâm Hiên thong thả, đối với thái độ thù địch của đối phương xem như không ra gì. "Ngươi..." Tào Phong giận dữ tới cực điểm, toàn thân toát ra một tầng hắc diễm cổ quái, bầu không khí chợt trở nên khẩn trương lên. Bạch y nữ tử cùng nho bào thư sinh cũng tiến lên một bước, thành hình thế chân vạc đem vây Lâm Hiên vào giữa. Lúc này trên toàn thân ba người đều hiện lên sát khí bức nhân, đã không có ý định cho đối phương sống sót Lâm Hiên nhíu mày, chính là vài tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ hắn tự nhiên không để vào trong mắt. Nhưng thần thông này của đối phương có chút cổ quái, như là công pháp ma đạo. Theo Lâm Hiên biết Linh Dược Sơn mặc dù giống Bích Vân Sơn, đều thích thu thập rộng rãi tài nghệ các nhà. Nhưng công pháp thần thông tu luyện chủ yếu vẫn là đạo gia nhất mạch. Tu sĩ tu ma thì trong bổn môn hình như hắn chưa từng thấy qua. "Ha ha, đây là Lâm mỗ lần đầu được thấy Linh Dược Sơn ta hành sự
  8. lại bá đạo như thế. Không biết ba vị rốt cuộc là môn hạ của vị trưởng lão nào, tại hạ muốn được lãnh giáo!" Lâm Hiên giận dữ cười lên, không nghĩ tới một lời không ưng ý, ba tên này đã muốn sát nhân diệt khẩu, mới chỉ là Trúc Cơ Kỳ tu tiên giả, cũng dám hung hăng càn quấy đến như thế. Hắn hít vào một hơi, không dấu diếm tu vi phát ra linh áp đáng sợ ép nhân làm cho ba người kia gần như thở không nổi. "Kết Đan Kỳ... Ngươi là Kết Đan Kỳ tu sĩ?" Cảm nhận được thần thức thâm sâu khôn lường của Lâm Hiên, Tào Phong bỗng chốc sắc mặt trắng bệch, hai đầu gối mềm nhũn thiếu chút nữa quỳ xuống: "Tiền bối không nên tức giận, tất cả chỉ là hiểu lầm. Chúng vãn bối nào dám cùng người động thủ. Hai vị sư điệt này đã được tiền bối nhìn trúng, chính là may mắn của các nàng. Cho dù người mang làm nô tỳ hoặc có thể làm lô đỉnh, tùy theo người xử trí." Nhất thời Lâm Hiên không nói gì. Người này thấy hắn lộ rõ tu vi, đã sợ tới mức kinh hồn bạt vía, ngay cả lời nói hiển lộ thân phận của hắn cũng không nghe rõ. Lại cho rằng hắn là tà tu háo sắc muốn đem hai thiếu nữ này đi luyện thái bổ thuật. Tuy là hai thiếu nữ này phạm vào môn quy, nhưng trước khi trục xuất sư môn sao có thể phó mặc cho kẻ khác như thế, thể diện của bổn môn còn ở đâu? Linh Dược Sơn có thể cùng chính ma chia thành thế chân vạc, Thông Vũ chân nhân càng gian xảo như lão hồ ly, sao có thể nhận những đệ tử không khí tiết như thế, xem ra phân đàn nơi này quả thật đã xảy ra vấn đề. Chỉ khoảng nửa khắc, các ý nghĩ xoay chuyển trong đầu Lâm Hiên. Chỉ là tình thế bây giờ đối với kế hoạch mà hắn trù tính dường như có thêm điều lợi. Nhưng chuyện đó là sau này, trước mắt cần giải quyết sự tình nơi đây. "Lỗ tai ngươi điếc hay là não đầu còn choáng váng, không có nghe rõ
  9. lời ta khi nãy chăng, hãy xem đây là vật gì." Lâm Hiên nói xong vỗ vào túi trữ vật, một đạo lục mang phi bắn ra, là một lệnh phù xanh biếc. Đây chính là tín vật biểu hiện cho thân phận Thiếu môn chủ của hắn.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2