Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 478
lượt xem 3
download
Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 478: Huyền Tinh thiết cùng Uyên Ương đao Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Chu Miện đang còn nghĩ ngợi, làn mưa hỏa cầu trên đầu y đã ầm ầm rớt xuống. Thuẫn bài kia tuy không phải cổ bảo là nhưng uy lực không phải nhỏ.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 478
- Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 478: Huyền Tinh thiết cùng Uyên Ương đao Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Chu Miện đang còn nghĩ ngợi, làn mưa hỏa cầu trên đầu y đã ầm ầm rớt xuống. Thuẫn bài kia tuy không phải cổ bảo là nhưng uy lực không phải nhỏ. Nhất thời một trận coong coong vang lên không ngớt. Thuẫn bài tuy lung lay dữ dội nhưng vẫn đem toàn bộ công kích đỡ lại. "Hừ." Lúc này vẻ mặt Chu Miện lạnh lùng, thần sắc u ám. Đây không phải là cấm chế cạm bẫy tầm thường mà là trận pháp khá lợi hại. Đối phương quả nhiên không phải thiện nam tín nữ gì! Y đang muốn phát ra thần thức tìm kiếm địch nhân, bỗng một đạo sáng màu lam chói mắt từ phía dưới bay vút lên, thanh thế kinh người. Tào Nguyệt thấy thế thì quát một tiếng, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp chú. Ngọc trâm xoay vòng ở trước người thị bắn ra đón đỡ đạo sáng màu lam kia. Nhất thời hai bảo vật ầm ầm va vào nhau! Chỉ thấy thân thể yểu điệu của Tào Nguyệt rung nhẹ lên, sắc mặt tái nhợt. Thị cảm thấy huyết khí ngực sôi sục. Trong lòng thầm kinh hãi. Uy lực kinh người như thế chẳng lẽ đối phương đang khu sử một món cổ bảo? Nghĩ tới đây hai tay thị không ngừng biến hóa, mau chóng kết một pháp ấn cổ quái. Ngọc trâm kia rung lên biến thành một tiểu điểu màu trắng dài hơn thước. Ở dưới Lâm Hiên cũng nhíu mày, đây không phải là Hóa hình thần thông đơn giản. Điểu nhi kia tuy thân thể nhỏ nhắn nhưng lại hung hãn
- đặc biệt. Uy lực so với bản thể pháp bảo đã tăng lên rất nhiều. Một đòn tập kích không hiệu quả, Lâm Hiên không nhất thiết phải lén lút hành sự, thân hình nhoáng một cái đã bay lên trên không. "Hóa ra là Thiếu môn chủ. Không biết tại sao các hạ lại tập kích phu thê ta?" Lúc này Chu Miện thấy Lâm Hiên thì hơi giật mình bất ngờ nhưng âm thanh lại vô cùng âm lãnh. "Hừ!" Lâm Hiên vốn không muốn nói nhiều. Tay áo bào phất một cái đem mấy đạo kiếm quang bắn ra. Nguyên nhân thế nào trong lòng ba người đều rõ ràng. Đã quyết định động thủ, hắn cần gì phải lề mề rê cà ra rê muống. "Ngươi..." Thấy thế Chu Miện gầm lên giận dữ. Hành động này của Lâm Hiên hiển nhiên là không coi phu thê y vào đâu. Tên tiểu tử kia cho rằng hắn là đệ tử của Thông Vũ lão gia hỏa thì có thể làm cho y cố kỵ chắc? Một khi đã trở mặt y cũng không có ý định nương tay. Trước tiên đem tiểu tử này sanh cầm mang đến cho tôn giả huyết tế là được. Khóe miệng y nhếch lên, nhìn dữ tợn lại thêm một phần chế nhạo, nhanh chóng thôi thúc ma công, dù sao y cũng không cần nói nhiều với kẻ sắp ngã xuống. Ngay lập tức hắc vụ dày đặc cuồn cuộn bao bọc lấy thân thể y. Nhìn bên ngoài là một đám ma vân to lớn tới cỡ hơn trượng. Lâm Hiên cũng nở một nụ cười châm chọc, định thi triển ma công trước mặt bổn thiếu gia ư? đúng là múa rìu trước cửa Lỗ Ban (1). Hắn đang muốn thi triển bí thuật, đối phương đã động thủ trước. Từ trong ma vân, truyền ra vô số ma khí sắc nhọn như phá không, ngưng tụ thành một lưỡi đao hình bán nguyệt bắn nhanh ra. Cùng lúc đó, bên kia Tào Nguyệt cũng đâu chịu kém, hai tay liên tục
- bấm niệm pháp chú, bắt đầu sử dụng tà công do huyết ma tôn giả do truyền thụ, nhưng tình cảnh của thị cùng trượng phu có vài phần khác biệt. Chỉ thấy khuôn mặt có nét tú lệ của thị ẩn hiện hắc khí. Trên trán cùng trên đôi gò má xuất hiện vô số hoa văn cổ quái màu đen. Khí thế khắp người đột nhiên tăng mạnh đã đến Ngưng Đan trung kỳ đỉnh giai. Tào Nguyệt thò tay một chiêu đem ngọc trâm thu về, rồi bắn ra một đôi pháp bảo phi đao. Lại nói đôi phi đao này vốn âm dương tương hỗ, một dài một ngắn, chính là đôi uyên ương đao thành danh của thị. Khác với Linh khí, pháp bảo tuy cũng phân ra phẩm cấp, nhưng cùng cấp thì uy lực của pháp bảo có thể chênh nhau một trời một vực. Điều này này do rất nhiều nguyên nhân như tài liệu, phương pháp luyện chế, nguyên thần bồi dưỡng của chủ nhân... Trong đó sử dụng loại tài liệu nào để chế luyện, dựa trên nhãn quang của tu tiên giả có thể dễ dàng phân biệt. "Huyền Tinh Thiết?" Quan sát đôi pháp bảo của Tào Nguyệt, Lâm Hiên chợt lộ vẻ động dung, luận bàn về độ trân quý Huyền Tinh Thiết này đương nhiên thua kém Nam Minh Ly Hỏa cùng U Minh Hàn Thiết, nhưng cũng là loại tài liệu có linh thạch mà không mua được. Căn cứ Lâm Hiên biết, trăm năm trước loại tài liệu này từng xuất hiện một miếng nhỏ như ngón tay út. Kết quả dẫn tới các thế lực lớn điên cuồng tranh đoạt đấu giá, cuối cùng đã bị xào đến năm vạn linh thạch. Một chút như vậy chưa chắc đủ luyện một chiếc phi châm, đủ có thể thấy bảo vật này quý giá cỡ nào. Nếu Nguyên Anh kỳ lão quái có một đôi pháp được luyên chế từ Huyền Tinh Thiết này thì xem như bình thường. Kết Đan Kỳ? Xem ra phu phụ này trước kia đã gặp được kỳ ngộ. Trở lại trận chiến, lúc này Lâm Hiên thu tay về, bỏ đi ý định thử uy
- năng của Bích Huyễn U Hỏa. Nếu như là pháp bảo làm bằng tài liệu khác hỏa diễm này có thể ăn mòn, tuy nhiên Huyền Tinh thiết thì Lâm Hiên không nắm chắc... Huống chi đôi uyên ương đao này đã lọt vào mắt Lâm Hiên thì làm sao hắn nỡ phá hủy chúng. Lâm Hiên phất tay bào một cái, hai cái bảo vật như cá lội ra. Là một thuẫn bài cổ kính linh quang lấp lánh. Sau khi rời tay hắn lập tức hóa thành một màn sáng màu đỏ, mặt trên còn có những phù văn lấp lánh ánh kim, nhìn qua thần bí vô cùng. Nói thì chậm nhưng nhanh như chớp, Lưỡi đao kia đã chém vào thuẫn bài, chỉ thấy màng sáng đỏ rung nhẹ như gợn sóng lăn tăn trên mặt nước hồ thu. Còn một cái ngọc địch thanh thúy màu xanh biếc nhỏ nhắn, mới nhìn qua thì như là đồ vật của bạch diện thư sinh nhưng lại cứng rắn vô cùng. Hóa thành một đạo thất luyện màu xanh lục, đem uyên ương đao nửa đường chặn lại. "Ồ?" Thấy thế vẻ mặt Tào Nguyệt kinh dị, Huyền Tinh Thiết này vốn là phu thê bọn họ đoạt được ở một thượng cổ di chỉ. Sau khi luyện thành bảo mặc dù rất ít động thủ cùng người. nhưng mỗi lần gặp cường địch có thể đảo ngược càn khôn, pháp bảo bị hủy dưới uyên ương đao này quả thực không ít. Thậm chí có một lần, thị đụng phải một tu sĩ cùng cấp có lai lịch, trong tay đối phương lại có một hồng hoang cổ bảo danh khí không nhỏ. Kết cục vẫn bị uyên ương đao chém thành hai nửa. Pháp bảo bình thường va chạm vào uyên ương đao chỉ một lúc là linh tính đại mất... Nhưng hiện tại tiếng kim thiết rổn rảng va chạm không ngớt vang lên. Ngọc Địch kia tả xung hữu đột ngăn cản đôi Uyên ương đao. Tuy có chút kém thế nhưng chưa bị sứt mẻ gì.
- Trong lòng thị mặc dù kinh ngạc nhưng cũng không mấy lo lắng. Một ít thủ đoạn nho nhỏ của tên Ngưng Đan trung kỳ tu sĩ này, há lại có thể làm khó phu thê thị được sao? Trong mắt ánh lên một tia sát khí, tóc mai phất phới, thị đem linh lực toàn thân phát ra, đang muốn thi triển bí thuật khác. Đột nhiên ngoài mấy trượng bên trái, không khí bắt đầu lăn tăn vi động như gió thổi qua mặt nước hồ thu. Nương theo âm khí kinh người một thiếu nữ mỹ lệ vận bạch y vô thanh vô tức xuất hiện. Âm hồn, hơn nữa còn là đẳng cấp quỷ vương! Lúc này Tào Nguyệt quá sợ hãi, trước nay thị luôn chú ý vào Lâm Hiên, không phát hiện ra có địch nhân lẳng lặng đến gần mình như vậy. Từ cái miệng xinh xắn của Nguyệt Nhi thở mùi đàn hương, nương theo đó là một tia linh lực phun ra. Mặc dù mỏng manh như sợi tóc nhưng cực kỳ tinh thuần. Với gần khoảng cách như vậy, căn bản là không có cách nào tránh né. Xuất ra thủ đoạn khác ngăn cản cũng đã muộn. Hết cách Tào Nguyệt đành phải khu động thần niệm, miễn cưỡng tạo ra vòng bảo hộ màu tím chắn trước mặt. Linh Khí Hộ Thuẫn! Đây vốn là thủ đoạn phòng ngự đơn giản cuối cùng của tu tiên giả, tuy có thể thi triển lúc cấp kỳ nhưng phòng hộ lực lại khá yếu. Cảnh giới Trúc Cơ Kỳ các tu sĩ đã không mấy khi dùng đến. Tào Nguyệt rơi vào đường cùng, chỉ biết ôm ấp hy vọng cuối cùng..... Chú thích (1) Ban môn lộng phủ Nghĩa từ : Ban: tên người thợ khéo tay Lỗ Ban Nghĩa câu : Tương đương với câu Múa rìu qua mắt thợ . Cách dùng : Dùng đả kích những người dám thể hiện bản lĩnh nghiệp
- dư trước những người chuyên nghiệp. Xuất xứ : Lỗ Ban là người nước Lỗ, thời Xuân Thu. Theo truyền thuyết ông là thợ thủ công giỏi, rất giỏi kiến trúc và điêu khắc, kì nghệ tuyệt thế vô song. Mọi người đều tôn ông làm tổ sư nghề thợ mộc. Nhà thơ Lý Bạch nổi tiếng đời Đường, tự Thái Bạch hiệu là Thanh Liêm Cư Sĩ, người Miên Châu, Xương Long. Ông có kiến thức rất phong phú, ngoài kinh điển nho gia, sách sử nổi tiếng, ông còn đọc sách của bách gia tri tử và yêu thích thích kiếm thuật. Ông rất tin vào đạo giáo, thích ẩn cư, học thuật cầu tiên. Đồng thời lại mang hoài bão góp sức cho nước nhà. Đường Huyền Tông từng có lời thề trở thành ông vua anh minh đã cho hiệu triệu nhân tài. Trong dịp này Lý Bạch cho rằng cơ hội thi thố tài năng đã đến. Đường Huyền Tông thấy ông có tài tung hoành, giỏi thơ văn lại có vẻ bề ngoài tuấn tú bèn cho làm quan ở Hàn Lâm Viện. Do tính tình ông cương trực, không a dua nịnh hót, thường phản bác những lời lẽ gièm pha nên chưa đầy 2 năm sau ông bị cách chức, đuổi ra khỏi kinh thành. Tương truyền vào một đêm. Lý Bạch chèo thuyền đi dạo hồ Thái Thạch Cơ, ông uống rất say, ngắm trăng dưới nước rồi nhảy xuống mò nhưng không may bị chết đuối. Cũng có ý kiến cho rằng: Lý Bạch cố tình nhảy xuống sông tự vẫn. Người ta an táng ông tại Thái Thạch Cơ. Từ đó Thái Thạch Cơ trở thành địa điểm du lịch nổi tiếng. Mấy thế kỷ sau nhà thơ đời nhà Minh, Mai Chi Hoán đến Thái Thạch Cơ, làm bài điếu trước mộ Lý Bạch. Khi đứng trước mộ Thi Tiên Lý Bạch, ông vô cùng ngạc nhiên và tức giận khi thấy trên bia mộ đã đầy hết chữ. Những tác giả này văn thơ chẳng ra sao, đề loạn lên bài tiên thơ của Lý Bạch, những câu thơ đó mà lại viết lên mộ của Lý Bạch thật là nực cười ! Ông cảm thấy thật không phải với Lý Bạch, bèn đem bút viết :
- Thái Thạch giang biên nhất đống thổ Lý Bạch chi danh cao thiên cổ Lai lai võng võng nhất thủ thơ Lỗ Ban môn tiền lộng đại PhủĐương nhiên chỉ cần thêm một chút thời gian. Thị có thể thi triển thần thông khác thoát khỏi hiểm cảnh này. Đáng tiếc không như thị mong muốn."Xoẹt" một tiếng vang nhỏ. Tia linh lực lóe lên rồi dễ dàng xuyên qua vòng bảo hộ màu tím, hiện ra ngay trước trán Tào Nguyệt. Lúc này thân thể mềm mại của Tào Nguyệt chấn động mạnh. Sắc mặt trắng bệch, kinh mạch căng ra pháp lực lưu chuyển toàn thân khẽ lách sang bên trái. Tiếc rằng đã chậm. Thị chỉ cảm thấy tâm mi mát lạnh như là bị ong chích một cái. Theo là một cơn đau nhức lan tỏa khắp chân thân, đất trời đảo lộn... Rồi pháp lực cùng đình trệ, khẽ la một tiếng từ trên không rơi xuống tạm thời ngất đi. "Sư muội!" Nghe thấy tiếng la Chu Miện quay sang rồi rống lên một tiếng ai oán. Khoé mắt y như muốn rách ra. Y đang nhất tâm đối đầu với địch nhân cường hãn. Căn bản là không lưu ý, bây giờ muốn xuất thủ cứu viện cũng đã muộn. Nguyệt Nhi tập kích bất ngờ thành công. Lâm Hiên đại hỉ, thân là chủ nhân tự nhiên không chậm trễ. Bên này đối thủ tuy là Kết Đan hậu kỳ nhưng hắn cũng không muốn dây dưa thêm. Chỉ thấy bả vai Lâm Hiên lay động. Thân hình lập tức trở nên hư ảo, hóa thành một đạo kinh hồng màu xanh nhằm thẳng đối phương bổ nhào tới. Lúc này Chu Miện tuy lo lắng nhưng y đâu có thời gian mà quan tâm
- đến Tào Nguyệt. Trong lòng y kinh ngạc xen lẫn tức giận. Đối phương là muốn cận chiến? Điều này không có khả năng trừ phi là não đầu của đối phương đã hỏng. Nếu không nhất định có quỷ kế khác ở bên trong. Y quyết định lấy bất biến ứng vạn biến. Há miệng đem bổn mạng pháp bảo từ trong đan điền phun ra. Ánh sáng màu vàng chợt lóe, giữa đạo sáng còn kèm theo ma khí nồng nặc. Một thanh pháp bảo cổ quái hiện ra. Nửa giống kiếm mà lại nửa giống đao dài chừng ba thước vô cùng sắc bén. "Đi!" Pháp bảo kia sau khi rời thân thẻ lập tức vẽ ra trên không một đường sáng mỹ miều hình vòng cung gào thét chém vào đạo kinh hồng màu lam. Lâm Hiên chưa thu hồi Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm mà cũng không lấy ra pháp bảo khác. Thân hình hắn chợt ngưng đọng giữa không trung rồi giơ tay phải lên. Một đạo hỏa diễm xanh biếc to cỡ quả trứng gà xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Lấp lánh không thôi khi tỏ khi mờ. Lâm Hiên phun ra một ngụm linh khí vào trong, Bích Huyễn U Hỏa sau khi hấp thu lập tức cháy bùng lên trên bàn tay Lâm Hiên. Lúc này pháp bảo cổ quái kia đã đi tới trước mặt hắn. Mắt thấy đạo sáng màu vàng sắp tới thân thể. Thần sắc Lâm Hiên không kinh không hỉ đưa tay ra bắt lấy pháp bảo kia. "Muốn chết!" Thấy cảnh này Chu Miện khá kinh hãi sau đó trên mặt đã lộ ra vẻ dữ tợn. Tên Lâm Hiên này quả là lớn gan a? Mặc dù không biết trên tay hắn là hỏa diễm gì, nhưng cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái cũng không có khả năng dùng tay không mà đón đỡ pháp bảo của y như vậy. Tên thiếu môn chủ này làm như vậy quả là lão ông còn chê mạng dài.
- Chu Miện hai tay bấm niệm pháp chú, linh lực cả người chợt cuồng tăng. Ma khí loạn vũ tỏa ra tựa như vô số xúc tu nhỏ chằng chịt khắp người. "Biến!" Theo một tiếng thét to của hắn. Pháp bảo kia chưa tới mà đã bành trướng lên thanh thế kinh nhân. Nhưng Lâm Hiên không chớt mắt đưa hữu thủ ra như mò trăng trong giếng đem pháp bảo bắt lại. Lúc này trên không trung linh quang đan chéo giằng xé nhau. Hai quầng sáng xanh vàng lấp lánh không thôi bao phủ lên thân hình Lâm Hiên. Chu Miện thấy thế thì thở phào một cái trên mặt lộ ra chút đắc ý. Y phát ra thần thức đang muốn tìm kiếm tung tích Tào Nguyệt thì dị biến nổi lên. Lại nói nhất kích toàn lực kia của Chu Miện thanh thế đâu phải nhỏ. Nhưng nếu muốn đả thương Lâm Hiên thì có phần như thiên phương dạ đàm (1). Lâm Hiên nếu muốn đón đỡ cũng có nhiều cách. Nếu như hắn không nắm chắc sao có hành sự lỗ mãng như vậy. Lúc này ánh sáng màu vàng đã tắt. Pháp bảo cổ quái kia linh tính đại mất, bị Lâm Hiên dễ dàng nắm trong tay. Hắn không có tổn thương mảy may. Ngược lại những tiếng xèo xèo nhỏ vang lên. Mặt ngoài pháp bảo đã bắt đầu tan chảy ra. Bích Huyễn U Hỏa ngoài độ nhiệt cực cao còn hàm chứa kịch độc kinh hãi nhân tâm. Đừng nói là thân thể tu sĩ. Cho dù là pháp bảo cứng rắn cũng sẽ bị ăn mòn. Giống như đem thiết tinh bỏ vào cường toan (2). Lúc này mặt ngoài pháp bảo còn xuất hiện bọt khí lớn nhỏ, ngày càng bị hòa tan thêm. Chu Miện quá sợ hãi gần như không thể tin nổi. Tuy nhiên người này phản ứng cũng nhanh chóng. Giơ hai tay bấm tay niệm pháp chú muốn triệu hồi pháp bảo.
- Đáng tiếc đã muộn, Bích Huyễn U hỏa trong tay Lâm Hiên như cái rọ, sao có thể để con cá là pháp bảo thoát ra được. Chu Miện không ngừng biến đổi mấy bộ pháp quyết nhưng không chút tác dụng. Tâm thần liên hệ giữa y và pháp bảo ngày một khó khăn. Lâm Hiên nhìn qua y lộ vẻ cười nhạo rồi năm ngón tay bóp lại. Oanh một tiếng. Bích Huyễn U Hỏa hừng hực đốt cháy đem bọc lấy toàn bộ pháp bảo. "A!" Hai tay Chu Miện ôm lấy đầu gào thét lên. Bảo vật cổ quái này chính là bổn mạng pháp pháp trăm năm y dày công luyện chế. Bây giờ bị hư hại nặng như vậy tâm thần y hao tổn không phải nhỏ. Thừa dịp y đang choáng váng Lâm Hiên đang định ra tay đoạt mạng y. Đối với địch nhân dĩ nhiên là Lâm Hiên không hề nương tay. Đang muốn thi triển thần thông bỗng nhiên hắn nhíu mày buông xuống tay. "Thiếu gia." Một làn u hương thổi qua. Nguyệt Nhi đã tới bên cạnh hắn. "Ngươi làm tốt lắm". "Thiếu gia quá khen, ta chỉ là tiện tay không có tốn mấy sức lực." lời này Nguyệt Nhi cũng đều không phải là thổi phồng. Cho dù không cần tập kích lấy thực lực của nàng đánh bại Tào Nguyệt không phải là không thể. "Ừm. Tù binh chưa chết chứ?" "Thiếu gia yên tâm. Ta biết phân ra nặng nhẹ. Chỉ là đem pháp lực toàn thân của ả phong tỏa lại. Chỉ là tạm thời ngất đi." Lâm Hiên gật đầu lại chuyển sự chú ý sang đối thủ trước mắt. Vừa rồi hắn ngừng công kích là do phát hiện tình huống đối thủ có chút quỷ dị.
- Sau khi pháp bảo bị hủy toàn thân Chu Miện bắt đầu run rẩy như trúng tà. Không chỉ là như thế bọt mép trong miệng của hắn sùi ra. Khuôn mặt nhăn nhúm vặn vẹo dường như đang thống khổ vô cùng. Điều khiến Lâm Hiên cảm thấy kinh dị là ma khí trên thân thể y đảo lộn không ngừng. "Tình huống này là triệu chứng y sắp tẩu hỏa nhập ma!" Lâm Hiên sờ cằm lẩm nhẩm. Khi trước hắn đã có chút tò mò. Một chính đạo tu sĩ mà lại tinh thông ma công như vậy. Quá nửa là đối phương đã sử dụng một kỹ xảo mượn lực nào đó. Cụ thể là thế nào thì Lâm Hiên không rõ ràng. Nhưng chính ma xung khắc như nước với lửa. Kỹ xảo nào cũng có lưu lại mầm họa. Tẩu hỏa nhập ma? Hừ. Cuối cùng là y tự mình hại mình. Lâm Hiên khẽ nhếch môi nhưng rất nhanh vẻ mặt hắn trở nên ngưng trọng. Đối với tu sĩ mà nói, tẩu hỏa nhập ma chính là hiểm cảnh đáng sợ nhất trên tiên đạo. Nếu không vượt qua kiếp nạn này có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Tuy vậy kết cục cuối cùng cũng không giống nhau. Nặng thì cứ thế mà ngã xuống. Còn nhẹ thì trở thành cuồng nhân. Nghe nói may mắn nhất là bán thân bất toại, pháp lực bao năm khổ tu bị mất hết. Nhưng tình huống trước mắt lại có chút khác biệt! (1) Thiên phương dạ đàm: Truyện cổ tích ngàn lẻ một đêm của Ả Rập. Ý nói sự việc hoang đường không có căn cứ. (2) Cường toan: Giống như một loại axit mạnh.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 125 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 396
12 p | 99 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 386
12 p | 97 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn