intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 492

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

63
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 482: Nửa năm Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Trở lại thạch thất, Lâm Hiên phất tay áo bào một cái, một tia hào quang màu lam bay vút ra, đồng thời địa mạch hỏa diễm đã không còn chút tung tích, Tử Long Đỉnh bị hào quang kéo lại đến trước người hắn ba thước.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 492

  1. Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 482: Nửa năm Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Trở lại thạch thất, Lâm Hiên phất tay áo bào một cái, một tia hào quang màu lam bay vút ra, đồng thời địa mạch hỏa diễm đã không còn chút tung tích, Tử Long Đỉnh bị hào quang kéo lại đến trước người hắn ba thước. Hắn đem tiểu đỉnh mở ra, hai luồng hàn nhiệt đồng thời xông ra, trong nháy mắt một nửa thạch thất bị đóng băng, mà bên kia cảnh tượng thì hoàn toàn bất đồng, độ nhiệt cực nóng như đang trong lò luyện, ngay cả đá dưới chân cũng bắt đầu tan chảy. Băng hỏa trùng trùng, cảnh tượng kỳ lạ này lại cùng tồn tại ở trước mắt. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra nụ cười thỏa mãn, chín chín tám mươi mốt ngày vất vả, cuối cùng kết quả hoàn mỹ, đem Nam Minh Ly Hỏa, Vạn Niên Tuyết Tinh cùng hơn chục loại tài liệu luyện hóa toàn bộ đem dung hòa lại. Lâm Hiên bắn ra một đạo pháp quyết biến đổi không ngừng biến thành một cái bình. Tử Long Đỉnh chậm rãi bay tới cẩn thận đổ ra một loại chất lỏng màu trắng bạc vào trong bình. Rồi hắn đem Tử Long Đỉnh thu vào túi trữ vật, sau đó vẫy tay một cái đem cái bình kia bay về trong bàn tay. Bình này bổn mạng chân nguyên biến thành, Lâm Hiên đem nắm ở trong tay cảm nhận được linh lực hiện có bên trong chất lỏng. Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ do dự rồi rất nhanh đã trở nên kiên nghị đem cái bình nuốt vào trong bụng.
  2. Theo sau Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, toàn thân linh quang chớp động không thôi, hai mắt nhắm chặt rơi vào nhập định. Loại phương pháp luyện bảo mới thấy lần đầu, Lâm Hiên thi triển Nội Thị thuật quan sát biến hóa bên trong thân thể. Chỉ thấy thể tích cái bình kia nhỏ đi theo kinh mạch đi tới đan điền. Nơi này dường như thế giới hỗn độn sơ khai, khắp nơi đều có linh khí màu xanh tự do xen lẫn vô số điểm sáng màu lam, lúc sáng lúc tối mỹ lệ như biển sao. Mà ở trung tâm biển sao có một hạt châu cỡ mắt rồng chính là kim đan của Lâm Hiên. Sau khi cái bình vào tới thủy hồ, linh khí dần dần dao động không ngừng, linh lực trong thủy hồ tràn ra. Lâm Hiên nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ nhưng không rên một tiếng, hai tay không ngừng biến đổi pháp ấn. Kim đan bắt đầu xoay tròn, linh khí bốn phía chen chúc tụ lại dần dần trở nên đậm đặc biến thành một dòng chất lỏng màu xanh đậm. Sau đó những chất lỏng màu xanh đậm bắt đầu cùng chất lỏng màu trắng bạc dung hợp cùng một chỗ. Ban đầu còn có chút bài xích nhưng dần trở nên hòa lẫn vào nhau. Lúc này Lâm Hiên mới nhẹ nhàng thở ra. Hắn không dám sơ xuất tiếp tục thi triển bí pháp. Loại phương pháp luyện bảo đương nhiên yêu cầu thần thức cực cao. May mà đây chính là điểm mạnh của Lâm Hiên. Đảo mắt lại qua một tuần trăng, lúc này kim đan đã trở nên tối đi, bên trong đan điền linh lực cũng yếu đi không ít, may mà Lâm Hiên không ngừng phục dụng các loại đan dược quý giá, nếu không e rằng sớm đã không trụ nổi.
  3. Lâm Hiên thở dài trong lòng, trách không được trong phụ lục Cửu Thiên Huyền Tôn có nhắc, muốn luyện chế này bảo ít nhất tu vi phải tới Kết Đan Kỳ đỉnh phong. Khi trước hắn ỷ vào tu vi vượt trước cảnh giới lại có đan dược chống đỡ mà luyện bảo, hiện tại tình thế đã như tên rời cung chỉ có thể tiếp tục kiên trì. Lâm Hiên cắn răng huy động thần thức, kim đan lại ào ào phát sáng lên phun ra vài đạo sáng màu xanh lớn bằng ngón cái tụ mà không tán biến thành một cấm chế tinh xảo. Lúc này bổn mạng chân nguyên của hắn đang bao phủ lấy dòng linh dịch đã dung hợp. Cấm chế khởi động, bảy đạo sáng như sắc cầu vồng quay vòng không ngừng, linh dịch bị phân tách thành hai khối, sau đó bị kéo dài biến dạng không ngừng. Qua không biết bao lâu xuất hiện hai cái phôi hình tròn vòng. Ở phía dưới Cấm chế, linh lực bên trong tiểu hồ thời khắc này đã khô kiệt quá nửa, chỉ còn lại không đủ ba phần. Lâm Hiên lại biến đổi tư thế ngồi, từ trong thủy hồ bay ra một cái Ngân Câu do linh lực tạo thành. Dưới sự điều khiển của hắn liên tục điêu khắc trên hai chiếc vòng các loại pháp trận phức tạp. Quá trình đầy khó khăn nhưng buồn tẻ, lại vô cùng quan trọng. ...... Đông đi xuân đến, thời gian qua tới rất nhanh, đảo mắt một cái Lâm Hiên bế quan luyện bảo đã trôi qua hơn nửa năm. Trong thời gian này không có người quấy rầy. Tu vi của Lục Doanh Nhi mặc dù không cao nhưng nàng xử lý công tư trong phân đàn rất trôi chảy phân minh.
  4. Một ngày kia có hai đạo kinh hồng từ chân trời bay vút mà đến. Độn quang hạ xuống hiện ra một tục một đạo. Bên trái là một trung niên thư sinh ước chừng khoản tứ tuần, râu để ba chòm tướng mạo nho nhã. Đạo sĩ bên phải thì niên kỷ lớn hơn, trên mặt đầy nếp nhăn tựa như quả táo tàu, nhưng tinh thần lại rất tốt. "Tiền sư huynh, chính là nơi này" Trung niên thư sinh nhìn thoáng qua ngọn hỏa diệm sơn trước người, trong tay hắn phe phẩy một thanh quạt xếp. "Đương nhiên, nha đầu họ Lục dù cho lớn mật cũng sao dám nói dối hai ta, chung quanh đây đều có trọng cấm, xem ra Thiếu môn chủ chúng ta quả nhiên là ở chỗ này luyện bảo." "Hừ, nói đến Lục nha đầu ta thật đúng là bái phục thiếu chủ, ban đầu một đệ tử cấp thấp tầm thường. Được hắn chiếu cố ngắn ngủi không đến một năm đã từ Linh Động hậu kỳ Trúc cơ thành công." "Điều này cũng bình thường, chúng ta mặc dù không biết nhiều về Lâm Hiên nhưng chưởng môn đã nhìn trúng hắn, người này tất có chỗ hơn người. Chuyện về Lục Doanh Nhi không tính gì. Trái lại ta rất hiếu kì, hắn ở khu vực này luyện bảo, chắc hẳn bảo vật kia uy lực không phải nhỏ." Đạo nhân quan sát chung quanh một chút rồi vuốt râu trên mặt lộ ra chút tò mò. "Sư huynh nói có lý, năm đó thực lực Linh Dược Sơn ta còn chưa nổi lên, các trưởng lão chúng ta đều ẩn ở nơi bí mật gần đó bế quan, không có mấy người nhận biết Lâm Hiên, nhưng chưởng môn chân nhân đã thu hắn làm đồ đệ, ắt hẳn là có đạo lý." ...... Hai người nói cười đã đi tới hoang sơn, đây chính là hai vị trưởng lão mới tới từ Linh Dược Sơn, Lâm Hiên sau khi bố trí phân đàn đã nghĩ biện pháp liên lạc cùng sư môn, cuối cùng Linh Dược Sơn phái tới nơi
  5. đây hai vị cao thủ. Nhìn thoáng qua Cấm chế phía trước trung niên thư sinh hơi do dự: "Sư huynh, theo lời Lục nha đầu, Thiếu môn chủ bế quan đã nửa năm, tình cảnh trước mắt bảo vật dường như còn chưa luyện thành, bây giờ nếu như chúng ta quấy rầy..." Đạo sĩ cũng đưa tay vuốt râu có chút lưỡng lự. Bọn họ đang nghĩ biện pháp, sương mù trước mắt đột nhiên cuồn cuộn tán ra hiện ra một lối đi. "Hai vị sư huynh đã giá đáo, mời vào động phủ đàm đạo." Thực ra gần đây Lâm Hiên đã đem bảo vật luyện chế thành công. Hắn đang ở trong động phủ tĩnh tọa khôi phục pháp lực thì nhận được tin tức Nguyệt Nhi truyền vào. Lúc này trung niên thư sinh cùng đạo nhân liếc nhau, tay áo bay nhẹ nhàng không chút do dự đi vào trong. *** Ba ngày sau một đạo độn quang mờ mờ linh khí nội liễm tốc độ phi hành cực nhanh trong khu vực bị chiếm cứ. Đột nhiên ánh sáng chợt tắt hạ xuống ở một hẻm núi, hiện thoáng ra ba bóng người. Hai vị thiếu nữ đang còn đương xuân, thêm một thiếu niên tướng mạo bình thường. Lâm Hiên quay đầu dò xét bốn phía một chút, địa phương này quả không sai. Số là khi cùng hai vị sư huynh hàn huyên. Bọn họ mang đến pháp dụ của Thông Vũ chân nhân. Lâm Hiên lập tức lên đường trở về Linh Dược Sơn. Điều này trong dự kiến Lâm Hiên vui vẻ tiếp nhận.
  6. Đương nhiên Lâm Hiên cũng không có ý định đi một mình. Nơi này âm hồn quá nhiều, Lâm Hiên mang theo Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm cùng đi. Chỉ là hai gã đệ tử cấp thấp trung niên thư sinh cùng đạo nhân tự nhiên không phản đối. Mà hai thiếu nữ cũng không để cho hắn thất vọng. Ngoài lo công sự, tu vi cũng tiến bộ không ít. Lục Doanh Nhi đã trúc cơ thành công còn Lưu Tâm cũng tu luyện tới Linh Động Kỳ đỉnh phong. Nhưng hiện tại tu vi hai nàng vẫn còn quá thấp nên khi đi đường Lâm Hiên rất cẩn trọng. Lại nói nếu muốn phá phong ấn của âm hồn để rời khỏi khu vực này thì có chút khó khăn. May là từ hai vị trưởng lão Lâm Hiên biết muốn rời khỏi khu vực bị chiếm cứ còn có một phương pháp đơn giản khác. Một thế lực tu sĩ là Tụ Bảo Lâu phát hiện ra ở một địa phương bí ẩn trong khu vực này có một thượng cổ truyền tống trận có thể truyền tống ra ngoài. Nói đến Tụ Bảo Lâu cũng là thế lực danh tiếng lừng lẫy ở U Châu. Chính là đại thương liên minh đứng hàng thứ hai sau Thất Tuyệt Thiên. Từ khi quan hệ giữa Thất Tuyệt Thiên và âm hồn bị phanh phui, tự nhiên Tụ Bảo Lâu trở thành đại thương liên minh đứng đầu của các môn phái. Việc làm ăn của bọn họ trải rộng, ngay cả khu vực bị này cũng không buông tha. Nghe nói bảo vật tu sĩ tìm được ở nơi này tám phần đều bị bọn họ thu mua lại. Để sử dụng truyền tống trận an toàn nhanh chóng rời khỏi nơi đây, đương nhiên phải trả một lượng linh thạch không nhỏ cho bọn họ. Địa điểm này vốn rất bí ẩn, qua một thời gian nhất định sẽ có tiếp dẫn sứ của Tụ Bảo Lâu xuất hiện đón khách. Sau khi tới hẻm núi, Lâm Hiên chọn một chỗ sạch sẽ yên lặng ngồi xuống. Hai thiếu nữ liếc nhau ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh hắn.
  7. Thời gian chậm rãi trôi qua, chung quanh im lặng vô cùng. Một lúc Lâm Hiên như là cảm ứng được điều gì mở mắt ra. Hai đạo độn quang một xanh một đỏ ảm đạm xuất hiện ở chân trời bay tới nơi này. Ánh sáng tụ lại hiện ra một đôi nam nữ có vẻ như là song tu đạo lữ, tướng mạo bình thường, tu vi trên dưới Trúc Cơ trung kỳ. Lâm Hiên đưa mắt nhìn hai người. Bọn họ hiển nhiên không phải là Tiếp Dẫn Sứ của Tụ Bảo Lâu mà cũng là tu tiên giả muốn trở về như bọn hắn. Đôi phu thê kia thấy có người đến sớm hơn thì hơi ngạc nhiên. Lập tức bọn họ lại cảm ứng được thiếu niên này tu vi đã là Kết Đan Kỳ tiền bối. Sắc mặt hai người đại biến mau chóng hướng qua Lâm Hiên thi lễ một cái rồi khẩn trương ngồi xuống một bên khác. Kế tiếp hơn nửa ngày. Lại lục tục xuất hiện khá nhiều tu sĩ, độc hành cũng có mà kết thành nhóm cũng có. Trong đó Kết Đan Kỳ kể cả Lâm Hiên có bốn người. Nhưng người khác cũng đều là cảnh giới trúc cơ. Với niên kỷ của Lưu Tâm tu vi đã Linh Động Kỳ đỉnh phong cũng coi như nhân tài kiệt xuất nhưng ở nơi này thì đương nhiên tu vi thấp nhất. Chúng tu sĩ thỉnh thoảng đưa mắt dò xét nhau, có nhóm thì thầm bàn tán, có người im lặng tĩnh tọa. Lại qua không biết bao lâu. Đột nhiên một mùi thơm nhu hương lan nhẹ nhàng lan tới đây. Lâm Hiên kinh hãi nhanh chóng bấm tay bày ra một cấm chế đem hai thiếu nữ bảo vệ lại. Các tu tiên giả khác cũng luống cuống tay chân. Bây giờ vốn là thời kì nguy hiểm, cho dù âm hồn cùng tu sĩ đều không mấy khi dùng độc. Các loại phòng hộ cấm chế nhanh chóng mọc lên như nấm. Nhưng rất nhanh chúng tu sĩ đã hoài công. Mùi thơm này vốn là vô hại.
  8. "Đây là hương gì?" "Chẳng lẽ là hương tiên?" "Hừm, hương tiên trời sinh mùi thơm thanh thoát. Sao lại có mùi như yêu nhân thế này." "Hắc lão tam. Ta khuyên ngươi nói chuyện cẩn thận một chút. Có câu họa từ cửa miệng mà ra. Mùi hương này là có chút cổ quái nhưng không tầm thường. Ngươi không cần vì những lời này mà trêu trọc tới đối thủ khó xơi." "Ha ha. Đa tạ hảo tâm của Hoàng Nhị ca. Nhưng Hắc lão tam ta không sợ. Ta chỉ là một tán tu, thần không khác thì không dám ba hoa nhưng đối với độn thuật vốn tự tin vô cùng. Cho dù trêu chọc tới người, đánh không lại ta lại không biết phủi mông rời đi sao?" Lâm Hiên mở to mắt, người vừa phát lời là một trung niên đen gầy cách hắn khoảng hơn mười trượng. Người này tướng mạo xấu xí đen thui. Nghe vậy khóe miệng Lâm Hiên cạnh lộ ra chút tiếu ý. Hóa ra hắn chính là Hắc lão tam danh tiếng lừng lẫy a! Nói đến người này ở tu tiên giới cũng có chút tên tuổi, tu vi của hắn chỉ là Trúc cơ hậu kỳ mà thôi. Chúng nhân đều biết, thọ nguyên của tu tiên giả vốn vượt xa phàm nhân. Sống lâu thành hồ ly, lại thêm hoàn cảnh cá lớn nuốt cá bé thử thách. Cả đám đều bụng lòng dạ hiểm độc tàn nhẫn, mở miệng ra toàn là những lời dối trá. Hắc lão tam này lại nổi danh là nhân vật nhanh mồm nhanh miệng. Cũng không phải người này là nhân vật chính đạo gì. Chỉ là thẳng tính ruột ngựa, không biết giữ mồm đã đắc tội không biết bao nhiêu tu sĩ. Nhưng người này tinh thông thổ mộc độn thuật. Về phương diện chạy trốn xứng đáng là nhất đẳng.
  9. Có điều ỷ thế khó trách hắn dám ở chỗ này ba hoa nói khoác. Nhưng lời hắn còn chưa dứt đột nhiên từ trên bầu trời giáng xuống một tia chớp màu hồng phấn. Màu hồng phấn? Lâm Hiên không khỏi cau mày một cái. Lấy kiến thức rộng rãi của hắn mà loại thần thông kỳ lạ này mới thấy lần đầu. Hắc lão tam khá kinh hãi. Trên người nhanh chóng phát ra ánh sáng vàng định thi triển Thổ Độn Thuật. Đáng tiếc lần này là không được Mặt đất dưới chân bỗng cứng lại như tinh thiết. Sắc mặt Hắc lão tam bỗng chốc trở nên trắng bệch. Đối phương vốn đã kịp bày ra cấm chế. "Tiền bối tha mạng." Lời còn chưa dứt tia chớp phấn hồng đã đánh xuống thân hình hắn. Thêm kì lạ là thân thể Hắc lão tam không có cháy thành than. Mà dường như là xương cốt bị hòa tan chỉ còn lại huyết nhục. Mất đi xương cốt chống đỡ. Toàn bộ thân thể biến thành một khối oặn ẹo, nhất thời vẫn chưa chết. Loại ma công tà ác khiến toàn trường kinh hãi. Không ít tu sĩ toàn thân phát run. Kẻ kia còn chưa hiện thân thanh thế đã kinh nhân. Mà mùi hương cổ quái kia ngày càng nồng nặc. Cuối cùng chân trời xuất hiện một đám mây màu hồng phấn. Ở khu vực bị biệt hãm này mà dám gióng trống khua chiêng như thế. Kẻ gia hỏa này cũng lớn gan a. Lâm Hiên lập tức đã khôi phục ung dung, cả người trở nên trầm ổn. Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm tất nhiên là trong lòng kinh hãi quay sang thiếu gia rồi an tâm trở lại. Nhưng các tu sĩ khác tinh cảnh bất đồng. Bất kể là mới khe khẽ nói nhỏ hay khoanh chân tĩnh tọa khi trước đều ngưng trọng nhìn lên bầu trời.
  10. Tốc độ của đám mây cực nhanh. Loáng một cái đã bay tới xoay quanh đỉnh đầu các tu sĩ không có chút thiện ý. Điều này khiến cho các tu sĩ đều khẩn trương lên. Không ít tu sĩ im lặng đặt tay trên túi trữ vật nhưng không dám biểu hiện ra địch ý. Kết cục của Hắc lão tam còn đó chúng tu sĩ chỉ là đề phòng mà thôi. Đột nhiên một lão nhân dường nghĩ ra lai lịch của đám mây phấn hồng này, sắc mặt ngay lập tức chợt xanh chợt trắng. "Ô lão. Ngươi biết người này là ai?" Bên cạnh một tu sĩ nhỏ giọng hỏi. Lão nhân kia liên tục khoát tay không muốn nói tựa hồ sợ hãi rước họa vào thân. Nhưng không chỉ có lão nhân này, một đại hán áo bào đen cũng truyền âm nói với bạn hữu trong nhóm. "Hồng Phấn tán nhân." Thần sắc Lâm Hiên có chút động. Lấy thần thức của hắn nghe lén truyền âm của Trúc Cơ Kỳ tu sĩ là dễ như trở bàn tay.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
6=>0