intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách phát bách trúng

Chia sẻ: Nguyen Ngoc Han | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:15

74
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ. Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên: - Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta! Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách phát bách trúng

  1. Bách phát bách trúng Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ. Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên: - Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta! Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ đã bắn tên lên thân cây. - Cháu không vẽ đích lên thân cây và dùng búa đóng đinh mũi tên vào hồng tâm đấy chứ? – Nhà quý tộc hỏi. - Không, thưa ngài. Cháu bắn tên từ cách xa 100 bước. Cháu thề trên những gì thiêng liêng nhất rằng đó là sự thật. - Thật đáng ngạc nhiên. – Nhà quý tộc thốt lên – Ta sẽ nhận cháu làm hộ vệ. Nhưng ta cần hỏi cháu một câu, làm thế nào cháu có thể bắn những phát tên tuyệt diệu đến nhường ấy? Cậu bé đáp: - Trước tiên, cháu bắn tên vào thân cây, sau đó, cháu vẽ hồng tâm xung quanh nó. Sửa xe - Alô, có phải nhà bà Smith đó không? - Phải, tôi là chồng cô ấy. Có việc gì thế? - Tôi là nhân viên của garage mà bà nhà vừa sửa xe ở đây rồi đi luôn. Ông vui lòng thanh toán. - Tất nhiên, tôi sẽ trả tiền sửa xe… - Không ạ, tiền sửa tường garage và viện phí cho 2 nhân viên bảo vệ ở cổng ra vào. Cãi Chồng của bị cáo trách luật sư: "Ông cam đoan sẽ cãi trắng án cho vợ tôi, thế mà cô ấy lại bị kết án một năm lao động cưỡng bức”. Luật sư thở dài: - Nhưng ở phiên tòa bà ấy có để cho tôi nói câu nào đâu! Chỉ có vợ mới thế!
  2. Đó là một đêm thật khủng khiếp. Gió thổi cắt da, tuyết rơi dày đặc… Đường phố vắng tanh. Ông chủ tiệm bánh chuẩn bị đóng cửa thì một người đàn ông nhỏ bé lách vào. Ông ta mặc áo ấm, áo mưa, khăn choàng, nhưng vẫn bị ướt lóp ngóp. - Bán cho tôi hai cái bánh. - Chỉ hai cái thôi à? – Ông chủ tiệm ngạc nhiên. - Ừ, hai thôi. Một cho tôi và một cho Sherry. - Sherry là vợ ông à? - Chớ anh nói ai? – Người đàn ông gắt gỏng – Chẳng lẽ mẹ tôi lại bắt tôi ra đường trong một đêm như thế này à? Có đầu có đuôi Vợ ở xa nhà gọi điện thoại cho chồng hỏi: - Anh yêu, con mèo con của chúng ta thế nào rồi? - Chết rồi! - Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là "Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: "Nó không còn nữa”. Anh hiểu không? - Anh hiểu rồi. - Anh yêu, bây giờ anh cho em biết mẹ em thế nào? - Mẹ trèo lên nóc nhà.. Vợ mà như thế này à? Một ông đã uống quá say, tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, hốt hoảng kêu lên: - Trời ơi! Sao lại có cá sấu trên giường thế này? - Ôi, anh yêu, em đây mà! – Bà vợ nói. - Trời, lại còn biết nói nữa chứ! Mi bao nhiêu tuổi rồi? - Phụ nữ thì nhìn thế nào, tuổi thế ấy mà. - Vô lý, làm gì có người nào sống lâu đến như vậy cơ chứ. Thư ký Một cô thư ký kể cho bạn gái nghe về đợt dã ngoại của công ty mình: - Cậu tưởng tượng được không, chúng tớ đang ngủ trong vựa cỏ khô thì một cơn dông ào ào ập tới, gió thổi mạnh đến nỗi mái kho đổ sập xuống. - Thế mà cậu không chết bẹp à? - Không sao, cái mái ấy đổ cả xuống lưng ông sếp của tớ! Hú hồn! Tỷ lệ tương xứng Cô vợ trèo lên bàn cân, anh chồng nhăn mặt:
  3. - Em có biết, em phải cao chừng nào để tương xứng với trọng lượng không? - Chừng nào? - Năm mét rưỡi! ================================== Được vậy thì hay quá Một bà có tính lắm mồm ai cũng biết. Một hôm bà bị ốm phải tới gặp bác sĩ quen. Khám xong, bác sĩ bảo bà há miệng ra để ông được tập trung tư tưởng trong lúc kê đơn. Lát sau, khi bác sĩ nói xong rồi bà liền trách: - Thưa bác sĩ, nếu phải há mồm một lúc nữa thì tôi cắn lưỡi chết mất. Bác sĩ thản nhiên đáp: - Ôi! Nếu được vậy thì hay quá! Lần sau, nếu có phải đến đây thì bà sẽ không phải há miệng ra nữa. Giấc mơ tuyệt vời Hai người bạn ngồi trong một quán bar đang kể cho nhau nghe về những giấc mơ của họ. - Tôi mơ thấy mình đang đi nghỉ mát – Một người nói – Chỉ có tôi, cái cần câu và một cái hồ lớn tuyệt đẹp. Thật thơ mộng làm sao. - Tối qua, tôi cũng có một giấc mơ đẹp – Người kia kể – Tôi mơ thấy mình đang trong vòng tay của hai cô gái xinh đẹp và cả ba đã có một đêm thật tuyệt! Người đầu tiên mở to mắt nói: - Cái gì, anh ở với hai cô gái xinh đẹp mà lại không gọi cho tôi à? - Ồ có chứ – Người kia trả lời – Tôi đã gọi nhưng vợ anh nói anh đi câu cá rồi!!! Còn dám đi bác sỹ nữa không? Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân: - Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ? - Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa. - Thực sự công hiệu phải không? - Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à! - Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh. Thầy đồ làm biếng Có một thầy đồ rất lười biếng, thường kiếm cớ để không phải dạy dỗ gì cả. Một hôm ông vào lớp hỏi học trò :
  4. - Tụi bây biết hôm nay học cái gì không ? Cả lớp trả lời : - Thưa thầy không ! Thầy đồ tỏ vẻ giận dữ : - Không biết ? Vậy tụi mày tới trường để làm cái gì ? Cút về hết đi ! Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao. Hôm sau, thầy giáo lại hỏi : - Hôm nay tụi bây biết sẽ học cái gì không ? Cả lớp đồng thanh trả lời : - Dạ biết ! - Đã biết hết rồi thì tụi bây còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi ! Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp sẽ trả lời có và nửa lớp sẽ trả lời không coi thầy tính sao. Ngày kế tiếp thầy hỏi : - Bây biết hôm nay học cái gì không ? Nửa lớp trả lời : - Thưa biết ! Nửa lớp trả lời : - Thưa không ! - Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn tao về ! Phép màu Trong một công viên, 1 cặp tình nhân đang ngồi tâm sự trên băng ghế đá, bỗng cô gái thốt lên : - Anh ơi tay em bị đau quá nè ! Chàng trai liền hôn lên tay cô gái, cô gái liền nói : - Hết đau rồi anh ! Một lúc sau cô lại thốt lên : - Anh ơi trán em đau quá nè ! Chàng trai liền hôn lên trán cô và cô lại nói : - Hết đau rồi anh ! Một lúc sau nữa cô lại thốt lên : - Môi em đau quá anh ơi ! Chàng trai lại hôn lên môi cô gái và cô gái lại hết đau. Đến đây thì bỗng dưng một bà cụ từ sau băng ghế đá cất tiếng : - Hỡi chàng trai có phép màu anh hãy giúp ta được không, ta mắc chứng táo bón kinh niên !!! Kiếp con người
  5. Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: "Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm việc quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ. Bù lại những vất vả đó, ngươi sẽ được sống tới 50 năm”. Con lừa trả lời: - Sống như vậy 50 năm thì thật là khốn khổ. Xin Người cho con sống không quá 20 năm thôi. Chúa chấp thuận ước nguyện của con lừa. Người tiếp tục tạo ra con chó và nói với nó: - Ngươi sẽ trông coi nơi ở, bảo vệ tài sản của con người, kẻ sẽ coi ngươi là bạn hữu thân thiết nhất. Ngươi sẽ ăn cơm thừa canh cặn của hắn và sống 25 năm. Con chó đáp: - Cảm ơn Người! Nhưng sống kiếp con chó trong 25 năm là một hình phạt quá nặng. Xin Chúa cho cuộc đời con chỉ kéo dài dưới 10 năm thôi! Lời thỉnh nguyện của con chó được chấp nhận. Thế rồi, Chúa tạo ra con khỉ và bảo nó: - Ngươi sinh ra làm kiếp con khỉ. Ngươi sẽ đánh đu từ cây nọ qua cây kia, hành động như một gã ngốc. Ngươi sẽ có bộ dạng tức cười, chuyên làm trò cười cho thiên hạ. Tuổi thọ của ngươi là 20 năm. Con khỉ tạ ơn Chúa rồi than thở: - Cuộc sống như thế kéo dài tới 20 năm thật là một cực hình. Xin người cho con sống 10 năm thôi. Chúa nhân từ chấp nhận lời thỉnh cầu. Người tiếp tục tạo ra con người rồi phán: - Ngươi là con người, sinh vật cao cấp duy nhất biết đi trên đôi chân ở trái đất này. Ngươi sẽ sử dụng trí tuệ để làm chủ mọi sinh vật trên thế giới. Ngươi sẽ thống trị địa cầu và thọ 20 năm. Con người cầu xin: - Thưa Chúa! Kiếp người 20 năm thật quá ngắn ngủi. Xin Người hãy ban cho con 20 năm mà con lừa đã từ chối, 15 năm mà con chó không chịu nhận và 10 năm con khỉ vứt bỏ. Thế là, Chúa cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm việc quần quật với những gánh nặng trên lưng. Tiếp theo, khi có con, anh phải sống 15 năm kiếp con chó, trông coi nhà cửa và xơi những đồ ăn thừa mà lũ con để lại. 10 năm cuối đời, anh ta sống kiếp con khỉ, hành động như một gã ngốc để mua vui cho lũ cháu.
  6. ===================== "Khi A Sử thay đồ chuẩn bị đi chơi. Mỵ cũng xin A Sử cho đi theo nhưng A Sử không cho mà còn đánh đập, tụt quần và trói Mỵ vào cái cột”. Các thầy cô giáo chấm chia sẻ: "Đi chấm văn bây giờ có nhiều cảm xúc từ bài làm của thí sinh lắm…!” Càng cảm xúc, hồi hộp hơn, vì đây là những bài văn của lứa học sinh đầu tiên, kiểm nghiệm thành quả của chương trình phân ban. Ai cũng muốn xem chất lượng làm bài của học sinh phân ban đầu tiên này có gì khác biệt, nổi trội hơn so với các thế hệ học trò cải cách đã qua không?! Mỗi giám khảo, thanh tra chấm thi chúng tôi đã thẩm định, đánh giá không dưới trăm bài thi, thực tế, không có gì khác mấy so với các năm trước, thuộc hệ cải cách. Bên cạnh một số ít bài văn tốt, diễn đạt hay, viết văn có cảm xúc, sáng tạo, chúng tôi còn bắt gặp vô vàn các bài văn hạn chế, yếu kém. Biểu hiện cụ thể của nó thì cũng hết sức đa dạng, phong phú: Chữ viết cẩu thả, trình bày tệ hại, sai chính tả, câu què, câu cụt, diễn đạt, ý tứ sai lạc, vụng về, tối nghĩa, rối rắm… Do dung lượng trang báo có hạn, ở bài viết này, chúng tôi chỉ dẫn ra những ví dụ được xem là tương đối "đặc biệt” trong các bài làm văn của thí sinh: 1 – Sai lạc đến chết người - Lỗ Tấn, sinh năm 1985, mất năm 1963, quê quán ở tỉnh Bắc Ninh, gốc Ba Tàu, từng có 3 đời vợ, 5 người con. - Hạ Dụ là con của bà cụ Tứ, con ruột của Tràng, từng bị trận đói năm 1945 hành hạ, đe dọa cho tơi tả, xơ xác mướp. (Sau đó, câu chuyển sang Hạ Du – một người cách mạng trong quân ái quốc. Dùng bánh bao để trị bệnh điên cho Hạ Du). - Tô Hoài sinh năm 1920, quê Nghệ An, năm 1960 ông có 200 bài thơ và đạt kỹ luật (kỉ lục) nhà thơ Việt Nam. - Tô Hoài là người chiến sĩ cách mạng đã từng sống và chiến đấu trên vùng đất…Tây Nguyên. 2 – Các câu văn ngây ngô… không nhịn được cười: - Các bạn không được đọc những cuốn sách đồ trị (đồi trụy) mà nhà sách cấm nhé!- Người xưa từng nói: "ăn gì bổ nấy”. Việc đọc sách cũng vậy. - Cho nên chúng ta hay đọc xách (sách) trong những giờ rãnh (rảnh) rỗi, chúng ta đọc không phải mằm (nằm) chổ (chỗ) này đọc, hay ngồi
  7. chổ (chỗ) kia, ngồi chổ (chỗ) nào có đủ lượng ánh xáng (sáng) chiếu vào để k (không) thể tăng cho mắt chúng ta bị cận được. - Ông Tô Hoài đã giết chết Mỵ nhưng vì Mỵ có sức sống tiềm tàng nên cho Mỵ sống lại, để tiếp tục chung sống với Pa trá.- Mị sinh ra trong 1 gia đình nghèo, nghèo từ trong trứng nghèo ra. - Khi A Sử thay đồ chuẩn bị đi chơi. Mỵ cũng xin A Sử cho đi theo nhưng A Sử không cho mà còn đánh đập, tụt quần và trói Mỵ vào cái cột. - Mỵ muốn được chơi nhảy như bao người khác. Hình dáng Mỵ đẹp tuyệt trần, đôi mắt long lanh lúc nào cũng buồn, hàm răng đẹp, gò má cao, đầu tóc dài xinh đến không thể tả được chỉ có một cái là Mỵ hơi ốm một tí mà thôi. Nhớ tới Mị là em nhớ đến những thiếu nữ Hà Nội tha thướt bên Hồ Gươm chiều chủ nhật. - Vợ chồng thống lí đại diện cho phái ác. Hắn ức hiếp Mị, làm cho Mị không có lối thoát, còn vợ hắn thì lấy cớ đó đánh đập tàn nhẫn cho rằng Mị đụ dỗ chồng bà ta. - Tô Hoài như đang đùa giỡn khi xây dựng Mị như vậy… Có lẽ Tô Hoài cũng đau xót. Nhưng thật khó để mà hiểu biết được một tác giả lớn Tô Hoài: vùi dập, khai mở rồi lại vùi dập. Những hy vọng sống của Mị lại bị A Sử cho đi vào ngõ hẻm. 3 – Những câu văn so sánh thuộc hàng… siêu so sánh - Khi A Phủ đến thuê cho nhà thống lí với công việc chăn trâu, sau một thời gian qua Mị vẫn ngồi trong chuồng heo, giống một con heo đang tìm chỗ trốn mà cứ người khác. - Người nhà Pa tra đánh cho A Phủ đến ngất sỉu (xỉu) rồi đổ nước cho tỉnh lại. Thể hiện con người nhà thống lí độc ác, dã man, đánh người đánh như con chó. - Được thả A Phủ chạy ra khỏi nhà thống lí như một con trâu điên và vài phút do dự, sửa sang lại trang phục Mị đã chạy theo A Phủ như mây bay, gió thổi. - Có thể thấy, việc Tô Hoài xây dựng một con người với những phẩm chất đẹp đang bị vùi dập và đang như tan chảy giống như phiến băng để trên một lò lửa, tan ra và khi chỉ còn là nước nó chỉ chờ đủ độ 100 độ c để sôi thôi. - Sông Hương to như một con thuồng luồng đực cụp đuôi, to lớn, lượn quanh những khúc cua của đường đua công thức một…Sông Huơng với ba màu khác nhau có lúc là màu tím của gương mặt người thấm đẫm rượu say. 4 – Những dẫn chứng ví dụ… độc chiêu
  8. - "Quê hương tôi có con sông xanh biếc.Nước chảy mãi hai bên bờ.” Trong bài thơ Nhớ con sông quê hương của nhà thơ Tế Hanh, chúng tôi chưa bao giờ thấy có câu thơ thứ hai như thí sinh đã dẫn: "Nước chảy mãi hai bên bờ”. - "Trong tập sáng tác ca dao tục ngữ Việt Nam có câu: Giang hồ hiểm ác anh không sợ Chỉ sợ đường về vắng bóng em Anh tôi đã "lấy 2 câu thơ làm của riêng”. Chỉ câu nói ấy thôi mang anh đã tán được nhiều người, người ấy bây giờ mà tôi gọi là "chị hai”. Đã thấy được sức hút của việc đọc sách làm cho con người ta sống vui tươi và hạnh phúc hơn”. Vừa dẫn ca dao tục ngữ, vừa chứng minh về tác dụng, ảnh hưởng của nó đối với đời sống tình cảm của anh trai mình. Đúng là một ví dụ khó ai mà nghĩ ra được! 5 – Râu ông nọ cắm cằm bà kia - Đang giới thiệu về Tô Hoài lại chuyển sang nói về Tố Hữu; chẳng ăn nhập vào đâu: "Tô Hoài là một trong những cây bút văn xuôi hay nhất nền thơ ca Việt Nam hiện đại. Thơ Tố Hữu trữ tình lãng mạn luôn nói về những số phận đâu (đau) thương của con người và lên án sự bất công của các thế mạnh đã đem đến cho con người.” - Đề bài yêu cầu làm về Vợ chồng A Phủ, thì một thí sinh lại say sưa phân tích về các nhân vật trong Vợ Nhặt của Kim Lân đến 3 trang. Giám khảo chào thua. Xin dẫn một đoạn: "Nạn đói trong năm 1975 thât khủng kiếp. Nạn đói tràn đến xóm ngụ cư, mọi người lâm vào tình trạng khốn khổ vô cùng. Tô Hoài đã miêu tả không gian trên đường Tràng về nhà thật bi thảm….” =============== Trễ Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với ông : - Anh ơi, em "trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
  9. Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ. Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuộng -Tôi có thể giúp gì cho anh? -À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!” - Ha? Sao các anh lại biết? - Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng bít chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!! Quá hoảng sợ, bà vợ nói "thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại. Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?” - Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức: - Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao? - Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lợi Ông chồng há hốc miệng: "Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ” - Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!! Viên kim cương Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ
  10. khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: Cha có gì khai báo không? Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích. Nhân viên hải quan cười nói: Cha vui tính quá! Mời cha qua. Cá độ Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó. Chủ quán đáp lời: - Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước. Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi: - Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy? - Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời. - Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không? - Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói - Ví dụ? - Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi. Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời. Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn. - Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng. - Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi. Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định: - OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này. Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái. - Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú. - Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược. Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh
  11. bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói: - Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào. Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một: - Thôi được tôi chấp nhận cá với anh. Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta tưới vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia. Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói: - Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé! - Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy. Khách quen Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói: - Chào Dave! Anh khoẻ không? Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa. - Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà. Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn: - Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser? - Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ. Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ: - Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không? Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét
  12. ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những câu bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm: - Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi! =================== Như nhau cả Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai. Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi: - Sao con đi học về trễ vậy? - Con qua nhà bạn mượn sách về học. Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái. Ông bố cười: - Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời. Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường. Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói: - Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh! Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi. Rơi mất bánh xe Mary lần đầu tiên lái xe, đang đi trên đường, cô chợt nghe thấy tiếng lộc cộc dưới xe. Dừng lại, xuống xem cô phát hiện thấy một bánh xe vừa to, vừa nặng ở dưới gầm. Phải nặng nhọc, khổ sở lắm cô mới vần được nó lên xe, cũng vì vậy mà quần áo bẩn thỉu, mặt mũi lấm lem. - Về đến nhà, ông chồng thấy vậy hốt hoảng: Em làm sao mà trông kinh khủng thế này? - Một bánh xe long ra, nên em phải bê nó lên chở về. - Nhưng đây là nắp cống ngầm mà, em không mang trả lại thì công an đến nhà đòi bây giờ. Kính áp tròng Giám đốc cần tuyển nhân viên, vừa vặn có 3 cô tóc vàng hoe đến ứng cử. Để thử trí thông minh của các cô, giám đốc đưa ra một bức ảnh nhìn nghiêng của một người đàn ông và bảo từng cô cho biết họ nhìn thấy gì ở đó.
  13. Một cô nói: Tôi thấy anh ta chỉ có một mắt. Giám đốc cáu lắm: – Nhìn nghiêng thì tất nhiên anh ta có một mắt rồi. Và cô này bị loại. Cô thứ hai: Tôi thấy anh ta có một tai. Giám đốc càng ngán ngẩm hơn, và hỏi đến cô thứ ba. Cô này nghĩ một lúc rồi nói: Tôi nghĩ anh ta mang kính áp tròng. Giám đốc rất ngạc nhiên và cho kiểm tra lại thì quả nhiên người trong ảnh mang kính áp tròng. Ông bèn hỏi cô thứ ba vì sao biết được điều đó. - Thì anh ta làm sao mà đeo kính có gọng được, khi chỉ có một tai? Chuyến bay của bệnh nhân tâm thần Khi bệnh viện tâm thần bốc cháy, chính phủ huy động máy bay trực thăng đến đưa các bệnh nhân đến nơi an toàn. Trong chuyến bay, những người này không ngừng la hét đạp phá. Duy chỉ có một bệnh nhân nam im lặng và ngồi quan sát viên phi công. Quá bực mình vì nhóm người điên ấy, viên phi công quay sang người này và nói: - Tôi thấy anh có vẻ bình thường, anh có cách nào giúp tôi làm cho đám người phía sau im lặng một chút được không. Nếu được, tôi sẽ xin giám đốc bệnh viện cho anh xuất viện sớm. Viên phi công vừa dứt lời thì người đàn ông lập tức quay ra sau. Sau 5 phút, người ấy quay lên và quả nhiên không còn tiếng động gì phía sau. Quá ngạc nhiên, viên phi công hỏi: - Anh giỏi quá! Làm cách nào mà anh khiến cho đám người ấy ngoan ngoãn nghe lời vậy? - Có gì đâu, tôi vừa mở cửa cho tụi nó đi chơi hết rồi. Bố cháu đâu? Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: "Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”. "Bác thật là tốt”, Willis trả lời. "Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”. "Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. "Thôi được”, cậu bé nhận lời, "nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”. Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: "Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”.
  14. "Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. "Thế bố cháu đang ở đâu?” "Dưới cái xe ạ”. Mua thuốc 3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt. Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống. Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ. Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì – Dạ con mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống. Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: – Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. Thằng bé nói: – Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo. Tâm thần đi chơi. Hai người tâm thần đèo nhau trên xe đạp lên dốc cầu, người sau phân công : - Mầy cầm lái nhé, tao ngồi sao đạp cho có thế - OK Sau hơn 1 giờ hì hụt, cuối cùng cũng lên đến giữa cầu, người sau thở đứt quảng : - Ngồi ở đằng sau nãy giờ đạp mệt chết mẹ mới lên. - Tao ngồi trước cầm lái cũng đâu có sướng gì, bóp thắng mệt thấy bà luôn… Ngu như bò! Hai chú bò đực tình cờ gặp nhau trên đường. Chú bò Giôhan thì béo tròn. Còn chú bò Ali thì gầy trơ xương. Giôhan thương bạn liền hỏi: - Ali, vì sao anh đến nông nỗi này? Chắc chủ bắt làm việc nhiều quá phải không? Ali rơm rớm nước mắt: - Đúng thế, Giôhan ạ. Lại còn cho ăn ít nữa chứ! - Sao anh không bỏ sang ở với tôi? Ông chủ tôi tốt lắm! - Mình cũng muốn. Nhưng lúc này chưa thể được! - Anh còn vướng việc gì? - Chuyện thế này, ông chủ tớ có một cô gái rất xinh đẹp nhưng lại rất ngu đần! - Anh định ở lại để dạy cho cô ta thông minh lên sao?
  15. - Không, ý định đó để sau. Anh biết không, ông chủ thường mắng cô con gái mình: "Mày ngu như bò ấy, tao sẽ gả mày cho con Ali kia!”. - Hay đấy! Thế ông chủ đã gả chưa? - Chưa! Nhưng tớ đang hi vọng! Con đầu lòng. Một người đàn ông vô cùng rối loạn gọi đến bệnh viện: vợ tôi đang mang thai, cô ấy sắp sinh rồi, chỉ còn 2 phút nữa thôi!! Đó có phải là con đầu lòng của cô âý ko? , bác sĩ hỏi. Đồ ngu . Người đàn ông quát: Tôi là chồng của cô ấy
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2