YOMEDIA
ADSENSE
Cám Ơn Vì ... Anh Đã Đợi Em
65
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
_ buzzzz!! _ buzzzz!! _ hì…anh buzz lâu chưa? Em vừa đi chơi về nên không trả lời ngay được.sorry anh nhé! _ không sao.em vừa đi chơi với Phong về à? _ vâng.:) _vui không? _cũng vui anh ạ!!
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Cám Ơn Vì ... Anh Đã Đợi Em
- Cám Ơn Vì ... Anh Đã Đợi Em
- _ buzzzz!! _ buzzzz!! _ hì…anh buzz lâu chưa? Em vừa đi chơi về nên không trả lời ngay được.sorry anh nhé! _ không sao.em vừa đi chơi với Phong về à? _ vâng.:) _vui không? _cũng vui anh ạ!! _ ừ..em hãy cười nhiều vào nhé _em lúc nào cũng cười mà anh!! _ừ…anh yêu em _ Tuấn à…em có Phong rồi… _ừ,anh biết anh sẽ đợi…cứ cho anh đợi em đi nhé.thôi anh out đây…em ngủ ngon nhé! ”vu_manh_tuan offline và sẽ nhận tin nhắn của bạn sau khi đăng nhập”-dòng thông báo quen thuộc hiện lên. Nhi nhắm mắt lại,cô cảm thấy mệt mỏi.Tuấn lúc nào cũng vậy,cô biết anh yêu cô nhưng cô chỉ coi anh là một người bạn,một người anh trai thôi.Tuấn,Nhi và Phong từng là người bạn rất thân.Phong nói yêu Nhi trước Tuấn và Nhi chấp nhận tình yêu này.Cô yêu Phong,yêu nhiều lắm,tình yêu của cô dành cho Phong có lẽ không bao giờ kể hết.Phong là một người vui tính,hòa nhã và làm cho cô cười rất nhiều.Còn Tuấn thì ngược lại- là một người trầm tính,ít nói nhưng bên anh lại có cảm giác an toàn và dễ chịu.Mải miên man suy nghĩ,chợt có tiếng điện thoại làm
- Nhi giật mình. Là Phong: _ vợ yêu ngủ chưa?-Phong ngọt ngào hỏi _ vợ chưa ngủ. _ Ngủ mau, không chồng mắng bây giờ _ chồng này,vợ hỏi chồng một chuyện được không? _ ừ,hỏi xong đi ngủ nhá! _ vì sao... chồng yêu vợ? _ vì…vì chồng trả biết.yêu là yêu thôi _ thế chông yêu vợ đến bao giờ? _ khi nào trái tim mách bảo. Mà vợ ngủ đi nhanh lên.bye vợ nhé…chụttttttt ”tút tút tút”- Phong lúc nào cũng vậy,nhanh chóng và vội vàng.Câu trả lời vừa nãy của Phong khiến cô hơi lo lắng.Phong không như Tuấn,tuấn từng nói sẽ đợi cô, sẽ yêu cô đến khi anh không còn tồn tại nữa.Cứ mải suy nghĩ…Nhi thiếp ngủ lúc nào không hay *** "điều gì đó trong lòng em nhói làm cho khóe mi lệ rơi chứ trong tim em không hề mong em quay về vì rằng khi yêu anh là hạnh phúc khi anh cười một người yêu tốt hơn em về đi anh..” _alo _đi chơi không vợ yêu _có.chồng đang ở đâu za!! _trước cổng nhà vợ.ra đi
- Tắt máy điện thoại.Nhi thay quần áo,đang chuẩn bị ra ngoài thì: _ buzz _hì.có chuyện gì không anh _à ừ.không có gì.em rảnh không.mình đi uống café nhé _em đi chơi với Phong bây giờ _ừ thôi.em đi đi.đi vui vẻ nhé Chạy xuống nhà.Cô nhảy lên xe Phong,ôm chặt lấy anh,cảm giác thật hạnh phúc nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy có lỗi với Tuấn.Chợt giọng nói của Phong phá tan bầu không khí lúc về đêm: _ vợ này,nếu chồng yêu người khác thì sao? _thì vợ sẽ thuê người giết chồng và ng đó _eo vợ ác thế _ hì thôi vợ đùa đó.nếu vậy thì vợ sẽ buông tay chồng _ ừm.thôi không nói nhăng nữa Câu nói đùa của Phong làm Nhi cảm thấy lo sợ.Cô sợ điều gì đó không may sẽ đến với tình yêu của cô.Phong kít xe lại tại 1 cửa hàng bán sim thẻ trước sự ngõ ngàng của Nhi.Phong đi vào và hỏi: _chủ quán ơi. _đây đây-một cô gái khá trẻ bước ra với nụ cười niềm nở _ chị cho em cái thẻ 1 triệu cái _ ở đây không có thẻ 1 triệu.em lấy 2 cái thẻ 500.000 nhé _ cửa hàng gì mà không có thẻ 1 triệu kì quặc quá-Phong bắt bẻ. thế thôi chị lấy em thẻ 5 triệu đi _ở đấy cũng không có thẻ 5 triệu em ạ.em lấy 10 cái thẻ 500.000 nhé- bà chị bán hàng vẻ bực tức _ không là không.cửa hàng này kiểu gì vậy. thể có thẻ 10 triệu không?
- _ KHÔNG CÓ- bà chủ cửa tiệm hét lên _ thái độ với khách thế à?...đúng là. Cửa hàng gì mà thẻ gì cũng không có.thảm nào chả ma nào vào Nói xong Phong bước ra ngoài với ánh mắt bực tức của chủ cửa hàng còn Nhi thì được một trận cười hả hê.trên đường phố hà nội,có một đôi trai gái đang cười nói vui vẻ,trông họ thật hạnh phúc.Phong đưa Nhi đi ăn phở miến trộn ven đường.trông thật hấp dẫn.2 người đã giải quyết xong 2 bát miến đầy ự trong 5 phút.nhưng lúc tính tiền thì mới nhận ra cả 2 đều quên tiền ở trong xe.bây giờ ma ra tận bãi xe thì phải mất hơn 20 phút. Không còn cách nào Phong đành dở triêu "nam nhân kế” với bác chủ cửa hàng: _bác à…bon con quên mất tiền ở cốp rồi _ơ hay thế bây giờ cô cậu lấy cái gì trả cho tôi đây? _ cháu làm phục vụ miễn phí cho bác nhé.không cần tiền công coi như là tiền 2 tô miến-Phong nở một nụ cười vừa quyến rũ vừa đáng yêu khiến bác chủ quán siêu lòng _thôi được.làm đến 10h nghe chưa? Phong cười một cái rõ tươi rồi niềm nở đi phục vụ.cứ tới mỗi bàn là Phong lại cười một cái thật tươi,mấy cô nữ sinh mê đứng,cứ đùn đẩy nhau xin số của Phong.Nhi khẽ lườm phong 1 cái nhưng quả thực nhìn cảnh đó Nhi phải bật cười,bác chủ quán cũng có vẻ hài lòng lắm.ngồi đợi Phong thì chợt có tin nhắn tới: " honey ơi.em buồn quá”- Nhi giật mình.cô lo sợ nhìn vào tin nhắn.cô tự nhủ chắc người ta nhắn nhầm thôi à...trùng hợp ý mà… _vợ à.đi thôi bác ý cho về rồi- tiếng của Phong làm Nhi bật tỉnh sau những câu hỏi về tin nhắn kia
- _à ừ.đi thôi _ hết buồn chưa? Mà lúc câu lúc nãy chồng hỏi vợ ý… _ thôi không nhắc nữa.hum nay vui mệt rồi.về nghỉ mai vợ còn đi học _ ừ. Về đến nhà.Nhi thấy vui nhưng chợt nghĩ đến câu hỏi vừa nãy của Phong và cả tin nhắn lạ lùng kia nữa.Cô không muốn nghĩ nữa.Cô sợ lắm. " tinh tinh tinh”-có chuông tin nhắn.Nhi mở lên xem nhưng không phải của Phong mà là của Tuấn : " em về chưa?. Ngủ sớm đi nhé.chúc em ngủ ngon”. 1 tin nhắn ngắn gọn thôi nhưng cũng đủ để khiến cho người khác ấm lòng.Nhi mỉm cười rồi nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ. *** Hôm nay là thứ 2.tất cả học sinh,sinh viên đều đi học nên xe buýt khá đông.lúc xuống xe buýt có một người vô tình đấy Nhi,khiến cô ngã và chảy rất nhiều máu ở đầu gối.Cô vừa run,vừa sợ.Nhi vội lấy điện thoại gọi cho Phong: _alo ..hu hu chồng à.vợ bị ngã ở bến xe buýt. Chân vợ….-Nhi chưa nói hết câu _ vợ mấy tuổi rồi hả? đi đứng cho cẩn thận vào chứ.vợ về nhà bôi thuốc đi.bây giờ chồng bận.nói chuyện sau.-Phong vội vã nói " tút tút tút”. Nhi hụt hẫng,Phong không quan tâm đến cô nữa sao? Cô không còn quan trong với Phong nữa sao? Tại sao Phong lại nói thế?. Cô muốn bật khóc,nước mắt giàn ra chảy 2 bên gò má.chợt " Tuấn is calling” _ em về chưa.anh quên không trả em tập tài liệu _ huhu.anh à.em đau quá…-Nhi khóc nấc
- _ em đang ở đâu? Nói đi _em đang ở bến xe buýt XX gần trường _đợi anh 5 phút.anh tới liền đúng 5 phút sau, tuấn có mặt.anh hỏi cô rất nhiều,anh có vẻ lo lắng cho cô,quân tâm cô hơn cả Phong.Nhi ôm trầm lấy Tuấn,nhứng giọt nước mắt nóng hổi chảy trên vai anh.Tuấn im lặng,khẽ ôm Nhi vào lòng : " không sao,không sao có anh rồi mà”.Tuấn đưa Nhi về. anh không quên dặn dò cô băng bó vết thương và uống thuôc đầy đủ.Tuấn ra về,Nhi mệt mỏi nằm xuống giường.mệt mỏi nghĩ lại những chuyện ngày hôm nay cô đã trải qua.nhờ đó cô mới biết Tuấn quan tâm cô đến nhường nào. 3 THÁNG SAU ĐÓ : Phong ít liên lạc với Nhi hơn,anh lấy lý do rằng vì bận thi cử.Giữa 2 người họ không còn những lần đi chơi đấy ắp tiếng cười hay những tin nhắn ngọt ngào tình cảm nữa. dường như trong họ đã có khoảng cách. Trong thời gian ấy,Tuấn vẫn luôn quan tâm và chăm sóc Nhi.Cô cảm thấy ấm áp và an lành vì điều đó nhưng trong lòng cô cũng có những nỗi thất vọng về Phong.Kỳ thi đã trôi qua,Nhi chủ động liên lạc với Phong,dủ Phong đi chơi để bù đắp tình cảm mà bao lâu nay đánh mất nhưng đáp trả lại cô chi là những tiếng " tút tút” vô hồn,vô vọng. cho đến một ngày: _alo _chồng à _ừ _hic.mừng quá cuối cùng cũng liên lạc được với chồng _có chuyên gì không?
- _chồng bận không? Đi mua vài thứ với vợ đi _chồng bận đi với mẹ rồi.nói chuyện sau nhé Phong cụp máy.Nhi buồn tủi chợt nhớ đến Tuấn.cô gọi cho tuấn và dĩ nhiên tuấn đến ngay.Cô luôn hạnh phúc vì ít ra trong đời cô còn có Tuấn luôn quan tâm và lo lắng cho cô.sắp đến valentine nên ngoài đường khá đông vui. nhộn nhịp.chocolate được bày bán rất nhiều.Chú yếu là các cặp đôi trai gái hẹn nhau đi chơi.Nhi cảm thấy tủi thân vì điều này.đi được một đoan thì chợt Tuấn hỏi: _em nhìn kia.con gấu bông kia trông buồn cười quá Nhi quay sang nhưng điều cô nhìn thấy không phải là con gấu bông buồn cười mà Tuấn thấy mà là 1 đôi trai gái đang ôm hôn nhau.Một dáng người quen thuộc- người con trai có dáng người cao,hơi gầy,mái tóc hung hung đỏ.cái hình bóng ấy dường như đã đi sâu vào tâm trí cô.Không ai khác cả-đó chính là Phong.Phong đang đi cùng một cô gái có dáng người thon gọn,mái tóc xoăn màu nâu xõa xuống,cô ấy mặc chiếc váu màu đỏ nổi bật khiến cho ai cũng phải chú ý.vậy là phong đã nói dối Nhi, vì sao à? Lý do này Nhi cũng đã tự đoán ra.tình yêu mà Nhi ấp ủ bấy nay dờ đã tan thành mây khói.Cô chết lặng,giọt nước mắt cứ chảy ra mặc dù cô đã ngăn chúng lại.Cô không ngừng khóc được.những nỗi đau,niềm nhung nhớ,sự tổn thương mà cô dồn nén bao lâu nay như đã vỡ òa.Tuấn dường nhu đã hiểu được mọi chuyện.anh khẽ lau nước mắt cho cô : " không sao không sao,còn có anh mà”. Anh lặng lẽ ôm cô,giữa dòng đời tấp nập liệu mấy ai đến với nhau à không qua tổn thương và đau khổ. ***
- Những ngày mất Phong,Nhi trầm tính hơn,ít cười ít nói.Nhưng tuấn luôn chia sẻ và tâm sự với cô khiến cô dịu bớt đi phần nào.Có lẽ,tuấn bây giờ là một người không thể thiếu trong cuộc đời của Nhi.Không có tuấn chắc Nhi sẽ không sống nổi…. Ngày valentine cuối cùng cũng đến.một mình ngổi ở nhà online chán nản.Nhi thở dài khe vươn vai.cô đang chuẩn bị đi ngủ thì có điện thoại của Tuấn: _ em ra ngay cổng nhà nhé.nhanh lên _ơ… Nhi vội chạy xuống.Tuấn đèo nhi đến một công viên,ở đây khá vắng người. Và chợt trước mắt cô là những ánh nến lung linh màu sắc.tất cả xếp thành từng chữ " làm người yêu anh nhé”. Tuấn nhẹ nhàng đến bên Nhi,tặng cho Nhi một đóa hoa hồng _ làm người yêu anh nhé!! _ nhưng…anh cũng biết là em vẫn… _vẫn yêu Phong đúng không? _vâng… _anh sẽ chờ… Nhi khẽ ngước lên nhìn anh _anh sẽ đợi rù mai này có ra sao.hãy cho anh được yêu em,chăm sóc em,quan tâm em là được rồi.đến một lúc nào đó em sẽ nhận ra tình cảm của anh mà thôi… Tuấn nhìn Nhi, Cô xúc động.kẽ gật đầu,anh ôm cô vào lòng khẽ,nhi thì thào " cám ơn anh vì đã đợi em” *** "anh à…em yêu Tuấn,một tình yêu thực sự.nó không vồn vã,không nhanh chóng như tình yêu của chúng ta.nó nhẹ nhàng chậm dãi và đủ
- cho em cảm nhận được những thứ mà em cần,em muốn là gì. Em trả lại anh hạnh phúc ảo,tuy em không đảm bảo tuấn sẽ làm em vui,em cười như anh nhưng em biết chắc rằng tuấn sẽ làm em hạnh phúc…”-gửi đến anh,tình yêu của quá khứ
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn