Chị cùng phòng
lượt xem 2
download
Câu chuyện tôi sắp kể ra đây không phải là một lời than vãn hay một cái gì đó đại loại như cần sự đồng cảm , khi mới đọc các bạn sẽ nghĩ như thế , nhưng đây chỉ là cảm xúc của tôi khi viết câu chuyện này từ một cuốn sổ tay của chị cùng phòng tôi ,
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Chị cùng phòng
- Chị cùng phòng Câu chuyện tôi sắp kể ra đây không phải là một lời than vãn hay một cái gì đó đại loại như cần sự đồng cảm , khi mới đọc các bạn sẽ nghĩ như thế , nhưng đây chỉ là cảm xúc của tôi khi viết câu chuyện này từ một cuốn sổ tay của chị cùng phòng tôi , tôi đã mất tích thật lâu để mà chăm sóc cho chị ấy và giúp chị ấy ra đi thật thanh thãn . các bạn đừng nghĩ tôi là một người vĩ đại vì tôi không sứng đáng có được sự vĩ đại đó . tôi cũng là một con người ích kỉ mà trong thời gian chăm sóc chị ấy tôi rất muốn bỏ cuộc rất muốn vứt bỏ chị ấy lại một chổ để chị ấy tự sinh tự diệt , nhưng rồi tôi cũng không thể tôi thật vĩ đại nhưng cái suy nghĩ của tôi nó đã làm tôi trở nên thật hèn mọn . khi chị ấy ra đi ngay trước mắt tôi và tâm sự với tôi những gì chị ấy trải qua trong 20 năm sống cuộc sống của một con người không trọn vẹn thì tôi đã cố kiềm nước mắt để chị ấy khỏi phải thấy tôi thương hại chị ấy nhưng rồi tôi lại phải trốn vào trong toilet bệnh viện mà khóc , khóc rất nhiều , con người ai mà chẳng lầm lỗi nhưng tại sao chị ấy chỉ sai phạm một lần duy nhất mà lại cướp đi cuộc đời của chị ấy cơ chứ , tôi viết cái này lên không phải là muốn nhận những cmt cảm ơn hoặc đại loại , tôi không giỏi văn nên cách viết còn lủng củng nhưng bao nhiêu đây đã là quá sức của tôi rồi tôi đã cố gắng rất nhiều và đã gạt đi những giọt nước mắt để mà viết lên những tâm sự mà chị ấy giấu kín, sắp lìa đời chị ấy mới trao cho tôi , tôi đã được sự đồng ý của chị ấy để viết lên những tâm sự cho mọi người cùng đọc , nếu không thích thì mọi người cứ bỏ qua chứ đừng nên làm những động tác hoặc cử chỉ lời nói vô văn hóa không đáng là một con người đâu . xin cảm ơn mọi người đã đọc những dòng chữ mà tôi đã ghi , và đây là những suy nghĩ của chị ấy trước khi nhắm mắt lìa đời .
- Tôi là một con nhỏ rất đáng ghét , từ nhỏ tới lớn không một ai thích tôi cả trừ những người trong gia đình tôi ra, họ yêu thương tôi , chiều chuộng tôi nhưng họ không hiểu cảm xúc của tôi, tôi muốn có bạn , tôi muốn có người bên cạnh tôi mỗi khi tôi buồn hay chia sẽ những khi tôi vui nhưng những người đó không nên là chị 2 hay anh 3 vì họ lớn rồi mà không thể hiểu được tâm trạng của tôi được , tôi mới nghiệm ra được một điều rằng ngay cả những người tôi quý trọng nhất hiện tại cũng không còn tin tôi nữa , đúng tôi không có quyền trách họ vì sự thật là tôi đang nói láo họ nhưng tôi đâu muốn vậy chứ , vì tôi không thể chịu được sự đau đớn trong cơ thể tôi mà . Khi tôi học cấp 1 thì bị mọi người xa lánh và đánh hội đồng nhiều lần mà có dám nói với ai đâu , vì tôi sợ nổi sợ cứ vây lấy tôi từ nhỏ tới lớn bây giờ tôi vẫn còn sợ , sợ bị mọi người không chơi với tôi nữa sợ bị mọi người ghét bỏ và sợ mọi người sẽ xa lánh tôi nhưng tôi đã nhằm vì những nổi sợ đó không đáng để có vì họ đã xa lánh tôi rồi có coi tôi như là một con người đâu thì sao họ lại chơi với tôi được cơ chứ. Hì thật là nhục nhã mà , tôi vẫn cứ tưởng họ muốn chơi với tôi ai ngờ họ lợi dụng tôi , tại sao chứ tôi không có quyeenhf có một người bạn à , tại sao lại lợi dụng tôi khi tôi chẳng có gì chứ , tôi đã nghĩ thế đấy nhưng tôi đã nhằm , mình có thì họ mới lợi dụng , họ lợi dụng sự nhu nhược của chính bản thân mình , họ lợi dụng cái đầu óc không có 1 tý thông minh nào của mình , tại sao chứ cái đó có gì để lợi dụng chứ à hay là những thứ đó nói lên là tôi rất dễ bị lừa gạt , ừ thì cho là vậy đi . Khi tôi học cấp 2 tôi cứ nghĩ sẽ quên đi những kí ức buồn đó và sống trở lại như một con người tôi cố gắng lao đầu vào học , học ngày học đêm , và dĩ nhiên tôi học giỏi và có rất nhiều bạn họ chơi với tôi rất thật tình họ rủ tôi đi chơi họ rủ tôi đi ăn , và tôi cũng đã thích một người , người đó luôn trầm tĩnh ít nói học cùng lớp nhưng tôi chưa một lần được nói chuyện với anh ta cả tôi chỉ ngồi lặng yên mà nhìn anh ta và cũng có khi anh ta nhìn lại nhưng tôi lại quay đi , tại sao lúc đó tôi không mạnh dạn để bày tỏ cho tới khi anh ta có người yêu thì ra con bạn ngồi cùng bàn với tôi , tôi chúc mừng họ nhưng trong đầu tôi cứ suy nghĩ làm cách nào để cho 2 người họ chia tay , hi ý nghĩ thật là hay nhưng tôi cũng không làm được , vì tôi rất là nhu nhược mà , có một lần tôi dsdang trên đường đi học về thì thấy sau cặp bị lủng một lỗ tôi sợ rớt cây bút mới mua nên đi vào trong hẻm ngồi xuống để lót giất vào trong cặp thì tôi lại nghe có người nói chuyện tôi không phải là một người nhiều chuyện nên tôi cũng không quan tâm nhưng tôi lại nghe loáng thoáng được là họ nói về tôi, tôi rất sửng sốt khi nghe họ nói rằng tôi ngu bị người khác lợi dụng mà không biết , rồi tôi lại nghi hoặc tôi ngu vì cái gì họ lợi dụng tôi vì cái gì tôi không còn hay khóc không còn dễ bị lợi dụng như hồi sưa nữa rồi mà , tôi tò mò và đi theo tôi đi khá xa vì tôi sợ họ phát hiện , nên không nghe rõ lắm chỉ nghe được họ nói tôi hay chỉ bài cho họ , ừ thì đúng mà ,nhưng rồi họ lại cười đồ ngu đó hả có
- gì đâu chỉ có cái đầu thông minh về sách vở thôi chứ có gì đâu mầy thấy không cái thằng hoàng của lớp mình đó , cái thằng mà tao đang bồ đó con nhỏ ngu đó thích thằng đó hồi lớp 7 mà có dám nói đâu tao không thích gì cái thằng lúc nào cũng im ru như nó nhưng vì tao thích thấy cái bộ dạng đau khổ của nhỏ đó nên tao mới bồ nó đấy chứ chứ cái thằng đó tao biết nó thích tao lâu rồi , hên cho thằng đó là tao ghét con nhỏ đó đấy không thì còn lâu tao mới bồ cái thằng mặt lầm lì ngồi bên cạnh nó chả vui gì , chắc tao không bồ nữa đâu chọc con nhỏ đó đủ rồi , ờ mà cái dụ hôm bữa mầy kể tao là dẫn bồ mầy đi uống nước với nhỏ đó thế nào rồi , con nhỏ kia không trả lời câu hỏi đó mà hỏi lại nó tại sao mầy ghét nó zữ vậy hương , oh thì tao cũng không biết chắc vì tao không thích nó học giỏi hơn tao hay là tao ghét cái tính cách của nó chẳng hạn mà cũng không biết nữa còn mầy thì sao , tao thì cũng chả biết cứ nhìn thấy nó là tao cứ thấy ghét ghét sao ak, rồi họ còn nói nhiều nữa nhưng tôi không muốn nghe mà chỉ trốn vào một cái xó ôm mặt khóc thôi , tôi khóc nhiều lắm khóc tới nỗi mà nước mắt không muốn chảy nữa . mắt tôi rất rát . chắc vì đợt đó mà mắt tôi sau này bị cận . Lúc đó tôi nghĩ tại sao chứ tôi đã làm sai gì à , tại sao phải hành hạ tôi vậy chứ , tôi cũng chỉ muốn có một người bạn tốt thôi mà , tôi đáng ghét lắm sao , tôi đã làm gì chứ , sau lần đó tôi không có tâm trạng để học và bị rớt không thể vào trường cấp 3 công lập mà tôi đã muốn vào rất lâu , đó cũng là năm cuối cấp 2 của tôi . Tôi đã làm gia đình phải thất vọng về tôi rất nhiều , tôi đã nghĩ lên cấp 3 rồi phải cố gắng không được có bạn nữa tôi không muốn đau khổ nữa , rồi quyết định vậy đi . Khi tôi học cấp 2 tôi cứ nghĩ sẽ quên đi những kí ức buồn đó và sống trở lại như một con người tôi cố gắng lao đầu vào học , học ngày học đêm , và dĩ nhiên tôi học giỏi và có rất nhiều bạn họ chơi với tôi rất thật tình họ rủ tôi đi chơi họ rủ tôi đi ăn , và tôi cũng đã thích một người , người đó luôn trầm tĩnh ít nói học cùng lớp nhưng tôi chưa một lần được nói chuyện với anh ta cả tôi chỉ ngồi lặng yên mà nhìn anh ta và cũng có khi anh ta nhìn lại nhưng tôi lại quay đi , tại sao lúc đó tôi không mạnh dạn để bày tỏ cho tới khi anh ta có người yêu thì ra con bạn ngồi cùng bàn với tôi , tôi chúc mừng họ nhưng trong đầu tôi cứ suy nghĩ làm cách nào để cho 2 người họ chia tay , hi ý nghĩ thật là hay nhưng tôi cũng không làm được , vì tôi rất là nhu nhược mà , có một lần tôi dsdang trên đường đi học về thì thấy sau cặp bị lủng một lỗ tôi sợ rớt cây bút mới mua nên đi vào trong hẻm ngồi xuống để lót giất vào trong cặp thì tôi lại nghe có người nói chuyện tôi không phải là một người nhiều chuyện nên tôi cũng không quan tâm nhưng tôi lại nghe loáng thoáng được là họ nói về tôi, tôi rất sửng sốt khi nghe họ nói rằng tôi ngu bị người khác lợi dụng mà không biết , rồi tôi lại nghi hoặc tôi ngu vì cái gì họ lợi dụng tôi vì cái gì tôi không còn hay khóc không còn dễ bị lợi dụng như hồi sưa nữa rồi mà , tôi tò mò và đi theo tôi đi khá xa vì tôi sợ họ phát hiện , nên không nghe rõ lắm chỉ nghe được họ nói tôi hay chỉ bài cho họ , ừ thì đúng mà ,nhưng rồi họ lại cười đồ ngu đó hả có
- gì đâu chỉ có cái đầu thông minh về sách vở thôi chứ có gì đâu mầy thấy không cái thằng hoàng của lớp mình đó , cái thằng mà tao đang bồ đó con nhỏ ngu đó thích thằng đó hồi lớp 7 mà có dám nói đâu tao không thích gì cái thằng lúc nào cũng im ru như nó nhưng vì tao thích thấy cái bộ dạng đau khổ của nhỏ đó nên tao mới bồ nó đấy chứ chứ cái thằng đó tao biết nó thích tao lâu rồi , hên cho thằng đó là tao ghét con nhỏ đó đấy không thì còn lâu tao mới bồ cái thằng mặt lầm lì ngồi bên cạnh nó chả vui gì , chắc tao không bồ nữa đâu chọc con nhỏ đó đủ rồi , ờ mà cái dụ hôm bữa mầy kể tao là dẫn bồ mầy đi uống nước với nhỏ đó thế nào rồi , con nhỏ kia không trả lời câu hỏi đó mà hỏi lại nó tại sao mầy ghét nó zữ vậy hương , oh thì tao cũng không biết chắc vì tao không thích nó học giỏi hơn tao hay là tao ghét cái tính cách của nó chẳng hạn mà cũng không biết nữa còn mầy thì sao , tao thì cũng chả biết cứ nhìn thấy nó là tao cứ thấy ghét ghét sao ak, rồi họ còn nói nhiều nữa nhưng tôi không muốn nghe mà chỉ trốn vào một cái xó ôm mặt khóc thôi , tôi khóc nhiều lắm khóc tới nỗi mà nước mắt không muốn chảy nữa . mắt tôi rất rát . chắc vì đợt đó mà mắt tôi sau này bị cận . Lúc đó tôi nghĩ tại sao chứ tôi đã làm sai gì à , tại sao phải hành hạ tôi vậy chứ , tôi cũng chỉ muốn có một người bạn tốt thôi mà , tôi đáng ghét lắm sao , tôi đã làm gì chứ , sau lần đó tôi không có tâm trạng để học và bị rớt không thể vào trường cấp 3 công lập mà tôi đã muốn vào rất lâu , đó cũng là năm cuối cấp 3 của tôi . Tôi đã làm gia đình phải thất vọng về tôi rất nhiều , tôi đã nghĩ lên cấp 3 rồi phải cố gắng không được có bạn nữa tôi không muốn đau khổ nữa , rồi quyết định vậy đi .
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Liêu trai chí dị - Phần 84
5 p | 108 | 15
-
Vịnh Vân Phong trong xanh (dự thi)
7 p | 81 | 11
-
Liêu trai chí dị - Phần 21
9 p | 67 | 11
-
Liêu trai chí dị - Phần 73
7 p | 103 | 11
-
Liêu trai chí dị - Phần 28
8 p | 94 | 11
-
Liêu trai chí dị - Phần 65
7 p | 88 | 10
-
Liêu trai chí dị - Phần 82
7 p | 84 | 8
-
Yêu chỉ một lần
13 p | 69 | 7
-
“Tưởng em là tiểu thư nhà giàu, hóa ra chỉ ở phòng trọ”
5 p | 47 | 5
-
Bản tình ca cuối cùng
8 p | 70 | 5
-
Một tháng khuyến mãi ở Phong Vũ
7 p | 76 | 5
-
Phóng sinh chữ nghĩa
7 p | 74 | 5
-
Một đoạn đường đời
8 p | 66 | 4
-
Món quà cuối cùng
7 p | 82 | 3
-
Ở Nơi Chỉ Có Anh Và Em
6 p | 73 | 3
-
Truyện Khi hạnh phúc không chỉ là nụ cười
16 p | 68 | 2
-
Phòng chiếu phim số 9
10 p | 49 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn