intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cứ mãi là kỷ niệm

Chia sẻ: Windows_1 Windows_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

46
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Biết không thời gian trôi nhanh lắm, mà chúng tôi thì không thèm để ý tới nó.. Tôi đã 20, cái tuổi mà khiến tôi cứ phải gào lên * chu choaaaaaaaaaaaa mình già thật rồi *.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cứ mãi là kỷ niệm

  1. Cứ mãi là kỷ niệm Biết không thời gian trôi nhanh lắm, mà chúng tôi thì không thèm để ý tới nó.. Tôi đã 20, cái tuổi mà khiến tôi cứ phải gào lên * chu choaaaaaaaaaaaa mình già thật rồi *. Tôi đã có một thời cấp 3 như một cuốn truyện tranh học trò nó vui, buồn đầy ắp kỷ niệm những bí mật, như một câu truyện tình khiến không ít lần tôi khóc vì những tiêc nuối vì nó quá đẹp….. Rất đẹp bạn à!
  2. Trường tôi là trường duy nhất “phải” mặc áo dài đi học cả tuần, chúng tôi hay kêu ca với nhau ” nóng quá mày ơi, khó chịu quá mày à”. Đã không ít lần than vãn với ban giám hiệu chỉ mong được đổi đồng phục nhưng không hiểu sao thầy cô lại im lặng và không chấp nhận mặc dù thầy cô rất hay lắng nghe học sinh và luôn tạo điều kiện tốt nhất cho chúng tôi! Biết không thời gian trôi nhanh lắm, mà chúng tôi thì không thèm để ý tới nó, thế đấy cách đây 1,5 năm chúng tôi là học sinh 12 vô tư với trò nghịch quỷ quái, kinh dị và man rợ: Cắn lên tay nhau, bôi son lên mặt, sơn móng tay, ném bột, ném nước, rồi khiêng nhau lên giữa sân trường… Vui lắm, vui đến nổi chả biết là phải học mà chỉ chờ đến cuối tiết để bàn nhau: “Mai chơi bọn con trai cái gì”, bọn tôi không lo sợ vì khảo bài mà chỉ lo sợ mai bọn con trai lại không cho mình về đến nỗi mà tim đập thình thịch như sắp bị trả bài vậy.
  3. Lớp tôi là lớp đâu tiên khai trương cho tất cả các màn quậy phá, cứ nghĩ tới cái cảnh mặc áo dài mà bị bọn con trai kéo giữa sân trường nước mắt tôi lại rơi, tôi là một bí thư nhưng chẳng gương mẫu tý nào kể cả lớp trưởng và lớp phó học tập cũng vậy, chúng toàn là những tên đầu xỏ cho mọi trò phá phách. Có lần tôi và thằng lớp trưởng giỡn quá đà đã phải chép kiểm điểm nó thì mồ hôi ướt đầm đìa. Tôi thì áo dài chỉ còn 2 nút gài (tôi mặc áo khoác), còn con lớp phó học tập vì tội kêu loto mà đc lên phòng giám thị ngủ. Bất kể nắng mưa lớp tôi lúc nào cũng thế, vui lắm bạn à có kể thì chắc bạn nào muốn thì liên hệ mình sẽ liệt kê tuốt tuồn tuột. Đâu đó ai nghe sẽ tưởng mình đang tưởng tượng nhưng xin thế tất cả là sự thật! Bạn biết không điều khiến tôi hối hận nhất đó là ngày cuối cùng tôi đã không mặc áo dài. Tôi buồn lắm, muốn chạy ngay về nhà thay đồ… Chúng nó cứ chụp hình, tôi thì vẫn chụp đấy cười thì vẫn tươi mà nhìn lại tấm hình như mất đi cái gì đấy gọi là học trò của tôi…. Cho đến giờ cũng vậy, mỗi khi vào confessions của trường,cácem khối dưới muốn đổi đồng phục,tôi day dứt, tự hỏi:”Sao mình lại có thểkhông mặc áo dài vào ngày đấy”. Thật là ngớ ngẩn.. Kỷ niệm cấp 3 của tôi đấy đã bị khuyết đi nhiều rồi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2