LUẬN VĂN:
Dịch vụ Du lịch ở Thành phố Đà Nẵng
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Nghị quyết Đại hội lần thứ XIX Đảng bộ thành phố Đà Nẵng đã xác định phương
hướng, nhiệm vụ mục tiêu phát triển kinh tế - hội đến năm 2020, trong đó chỉ rõ:
Phát triển mạnh du lịch các dịch vụ thành phố thế mạnh, làm tiền đề chuyển nền
kinh tế thành phố từ cấu “Công nghiệp - Dịch vụ -Nông nghiệpsang cấu Dịch v
- Công nghiệp - Nông nghiệp" sau năm 2010. Phấn đấu đến năm 2010 đón 2 triệu lượt du
khách, trong đó 800.000 lượt khách quc tế 1,2 triu khách nội địa. Đồng thời, Bộ
Chính trị (khoá IX) ng đã ra Nghị Quyết số 33-NQ/TW v xây dựng và phát triển thành phố
Đà Nẵng trong thời kỳ công nghiệp hoá, hiện đại hoá. Thc hiện các Ngh quyết u trên,
trong những năm qua, đặc biệt từ khi Thành ph chính thức trở tnh Đô thloi I trực
thuộc Trung ương, ngành du lịch đã những đóng góp tích cực vào sphát triển kinh tế -
văn hoá - xã hội Đà Nẵng.
Đà Nẵng nằm trung lộ của cả nước, với trên 30km bờ biển xanh, sạch, đẹp được
xếp vào Top 1 trong s06 bãi biển đẹp nhất hành tinh; sân bay, cảng biển quốc tế
những điều kiện hết sức thuận lợi về giao thông đường sắt, đường bộ, là trung điểm của 05
Di sản văn hoá trong số 6 di sản văn hoá thế giới của Việt Nam được UNESCO công nhận
là Cố đô Huế, nhã nhạc cung đình Huế, Động Phong Nha, phố cổ Hội An và Thánh địa Mỹ
Sơn - trung điểm của “Hành trình Di sản” của du lịch Việt Nam. Trong phm vi khu vực
thế giới, Đà Nẵng một trong những cửa ngõ quan trọng của miền Tây các nước
vùng Đông Bắc Á. Vị trí địa đặc biệt thuận lợi của tự nhiên giúp cho Đà Nẵng điều
kiện phát triển các ngành kinh tế một cách nhanh chóng bền vững, trong đó ngành
du lịch.
Trong điều kiện chuyển đổi hoạt động kinh doanh dịch vụ theo hướng hội hoá
mạnh mẽ và hội nhập kinh tế quốc tế, ngành du lịch nước ta nói chung và du lịch Đà Nẵng
nói riêng đang đứng trước hội thách thức lớn. Ngành dịch vdu lịch còn non trẻ,
mới được chuyển sang từ hoạt động phục vụ nhiệm vụ chính tr đối ngoại chủ yếu, tính
chuyên nghiệp trong nghiệp vụ còn thp, cơ sở đào tạo chuyên ngành còn thiếu và yếu, sở
vật cht phục vụ lưu trú và vn chuyển của đại bộ phnc đơn vkinh doanh du lịch ch yếu
trên địa bàn tuy có v trí lợi thế, nng đang xuống cp trầm trng. Hoạt động lnh chủ yếu
trạm trung chuyển; làm lại tour cho c ng lớn tại hai đầu phần lớn ngoài tầm kiểm
soát của cơ quan quản nhàớc trên địan.nh liên kết du lch vùng min yếu... Do vy,
thnói trong thời gian qua, ngành du lịch Đà Nng đã phải đương đầu với rất nhiều thử
thách sẽ còn phải nỗ lực rất lớn để khai thác hết tiềm ng, lợi thế so sánh của mình trong
khu vực và trong cả nước thực sự trở thành ngành kinh tế i nhn của Thành phố, p phần
thực hin thắng lợi Nghquyết số 33-NQ/TW của Bộ Chính trị (Khóa IX) và Nghị quyết
Đại hội Đảng bộ thành phố Đà Nẵng lần thứ XIX.
Chính những lý do trên, học viên chọn đề i Dịch vDu lịch Thành phố Đà
Nẵngm luận văn thạc sĩ, chuyên ngành Kinh tế chính trị, nhằm góp một phần phục vụ
công tác chỉ đạo hoạt động thực tiễn đối với quản ngành du lịch, hướng tới đảm nhiệm
nhiệm vụ của ngành “công nghiệp không khói” trong xu thế phát triển ng nghiệp hoá,
hiện đại hoá và hội nhập kinh tế của thành phố Đà Nẵng.
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài
Về du lịch nói chung và của từng địa phương đã có một số đề tài, như:
- Trần Quốc Nhật (1996), Phát triển du lịch Rịa-Vũng Tàu, Luận văn Thạc
Kinh tế, Học viện CTQG Hồ Chí Minh.
- Dương Thế Vinh (1996), Khai thác tim năng phát trin du lịch Hà Ni trong giai đoạn
hin nay, Lun văn Thạc sĩ Kinh tế, Hc vin CTQG H Chí Minh.
- Nguyễn Thị Hoá (1997), Kinh tế du lịch Thừa Thiên -Huế, tiềm năng phương
hướng phát triển, Luận văn Thạc sĩ Kinh tế, Học viện CTQG Hồ Chí Minh.
- Hoàng Đức Cường (1999), Phát triển kinh tế du lịch tỉnh Nghệ An, Luận văn Thạc
sĩ Kinh tế, Học viện CTQG HCM.
- Dụng Văn Duy (2004), Du lịch trong quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế của
tỉnh Bình thuận, Luận văn Thạc sĩ Kinh tế, Học viện CTQG Hồ Chí Minh.
- Nguyễn Thị Hồng Lâm (2005), Kinh tế du lịch tỉnh Thanh H-Thực trạng
giải pháp phát triển, Luận văn Thạc sĩ Kinh tế, Học viện CTQG Hồ Chí Minh...
Cho đến nay, chưa công trình nào nghiên cứu liên quan đến dịch vụ du lịch
thành phố Đà Nẵng một cách toàn diện về luận thực tiễn dưới góc độ khoa học kinh
tế chính trị. vậy, sự lựa chọn đề tài "Dịch vụ du lịch tại Thành phố Đà Nẵng" cần
thiết và không trùng lặp với các công trình khoa học đã được công bố.
3. Mc đích và nhiệm vụ nghiên cứu của đề tài
3.1. Mục đích: Trên sở luận về dịch vụ du lịch, luận văn phân tích, đánh g
thực trạng dịch vụ du lịch Đà Nẵng và đề xuất một số giải pháp nhằm phát triển dịch vụ du
lịch ở thành phố Đà Nẵng, trong thời gian từ nay đến năm 2020.
3.2. Nhiệm vụ: Luận văn có các nhiệm vụ sau:
- Làm mt scơ sở lý luận và thực tiễn v dch vụ du lịch ở Đà Nng.
- Đánh gthực trạng dịch vụ du lịch Đà Nẵng trong giai đoạn 2001 đến 2005
những vấn đề đặt ra cần giải quyết.
- Phương hướng và giải pháp phát triển dịch vụ du lịch Đà Nẵng trong thời gian tới.
4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu
4.1. Đối tượng nghiên cứu: Dịch vụ du lịch Đà Nẵng trong thời kỳ đổi mới, nhất là
từ khi Thành phố Đà Nẵng trở thành đô thị loại I trực thuộc Trung ương đến nay.
4.2. Thời gian: Từ 2001 đến 2005.
5. Cơ sở lý luậnphương pháp nghiên cứu
5.1. sở luận: Vận dụng luận kinh tế chính trị của chủ nghĩa Mác- Lênin,
tưởng HChí Minh, các quan điểm, chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, Nhà
nước thành phố Đà Nẵng vào phát triển dịch vụ du lịch. Đồng thời, kế thừa những kết
quả nghiên cứu về lĩnh vực dịch vụ du lịch của các nhà khoa học có liên quan đến đề tài.
5.2. Phương pháp nghiên cứu: Luận văn sử dụng phương pháp nghiên cứu của ch
nghĩa duy vật biện chứng, kết hợp lôgíc với lịch sử, thống kê, tổng hợp và phân tích, so
sánh... để thực hiện nhiệm vụ nghiên cứu.
6. Những đóng góp về khoa học và thực tiễn của luận văn
- Góp phần chứng minh sự cần thiết khách quan và vai trò của phát triển dịch vụ du
lịch ở thành phố Đà Nẵng.
- Đề xuất những giải pháp để phát triển dịch vdu lịch Đà Nẵng trong giai đoạn
2006-2020.
- Góp vào danh mục tài liệu tham khảo phục vụ công tác chỉ đạo thực tiễn và giảng
dạy, học tập ở các cơ sở đào tạo của địa phương.
7. Kết cấu của luận văn
Ngoài phần mở đầu kết luận danh mục tài liệu tham khảo, luận văn gồm 3
chương, 7 tiết.