Đông lạnh!
lượt xem 2
download
"Đến giờ dậy đi học rồi bé cưng ơi! Em mà không dậy anh thì cuối tuần này không cho đi ăn kem nữa nhá!" (chú thích: cái nhạc chuông báo thức của anh làm cho nó -- cá chuối) Vì sự nghiệp ăn uống cao cả (và sự nghiệp đi chơi với trai đẹp - là anh), nó lóc cóc mò dậy
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Đông lạnh!
- Đông lạnh!
- "Đến giờ dậy đi học rồi bé cưng ơi! Em mà không dậy anh thì cuối tuần này không cho đi ăn kem nữa nhá!" (chú thích: cái nhạc chuông báo thức của anh làm cho nó - --> cá chuối) Vì sự nghiệp ăn uống cao cả (và sự nghiệp đi chơi với trai đẹp - là anh), nó lóc cóc mò dậy. Lê xác vào nhà tắm, cằm nó vẫn chạm được vào cổ kia mà, chân đi hai hàng vắt chéo, tay thì đung đưa theo dáng người. Tay quẹt kem đánh răng, chải răng trong khi mắt vẫn nhắm, cằm ở góc 45 độ so với cái cổ. Đánh răng xong, nó đi vào phòng ngủ, như một phản xạ tự nhiên, cái cằm của nó đã trở về trạng thái bình thường ( ở góc 90 so với cái cổ, có lẽ là chếch lên khoảng 10 độ nữa), mắt thì ở trạng thái giãn tròng tối đa, nó nhận ra một điều hết đỗi kinh ngạc đó là: mọi ngày đều không phải là ngày chủ nhật, trừ hôm nay. Phải rồi! Và như khám phá ra một ý tưởng vĩ đại của nhân loại, thân xác nó lại bay vào trong chăn một cách êm thấm. Hôm nay là chủ nhật thì sao lại phải dậy? Lạ đời! Anh quá đáng thật! Đặt báo thức gì cho người ta cả ngày chủ nhật nữa ấy. Nhưng cái ý nghĩ ấy sớm lụi tắt trong ý nghĩ của nó khi mà mắt nó đã nhắm lại với một nụ cười thỏa mãn trên môi (các cặp đôi yêu nhau đến cái ngày chủ nhật lạnh buốt như này lại cũng hò nhau tung tăng hẹn hò, cứ như trạng thái độc thân như nó có phải sướng không? Đắp chăn ngủ nướng, độc thân cũng có cái lợi nhỉ?). ------------
- ------------------------ ---------------------------------- - Á...!!! Buông tôi ra! Để tôi yên! Cà rập...cà rập...cà rập.... - Hỡi những kẻ xấu kia! Hãy dừng tay! (có xéo ngay không thì bảo! Bà lại cho vài cú đá là bay mất mông luôn bây giờ!) Lũ côn đồ bỏ chạy toán loạn. - Hỡi nữ tráng sĩ xinh đẹp cưỡi bạch mã kia ơi! Ngọn gió độc nào đã thổi nàng bay đến đây cứu tấm thân trinh trắng của ta thế? - Ta là Devil đến từ xứ Không Bao Giờ. Nhà ta ở gốc cây xà lách số bảy, cạnh cây đa nhà đòn (bữa nào chàng rảnh qua nhà ta chơi, hí hí, ta sẽ đãi chàng món rau kho, nước luộc, và cơm nướng). Ta đang trên đường viễn chinh đi tìm tềnh êu đích thực, bỗng gặp cảnh hoạn nạn (của cái tên bất tài là chàng đây) nên ta quyết định ra tay cứu giúp. - Ôi! Ta thực sự thấy cảm kích tấm lòng của nàng! Để đền đáp công ơn của nàng, ta có thể làm gì đây? Nàng cứ yêu cầu gì ta nếu muốn. *chớp*...*chớp*.... - Ta muốn ở chàng một nụ hun tềnh êu đích thực, chàng có thể cho ta không? (Và thế là hai cái mỏ chu lên...^^3) ----------------- -------------------------
- ----------------------------------- È........è..........è..............è............(điện thoại rung) Giấc mộng vỡ tan! Hai nhân vật chính còn chưa kịp hun nhau. =.=' Nó uể oải với tay lấy cái điện thoại. Ai gọi vậy không biết! - He......lllllllllllll..............llllllloooooooooooo!!! Cơn gió độc nào thế? - Em xuống nhà mở cửa cho anh. (cụp) Nó còn chưa kịp phản ứng gì. Hình như nó lại bị mộng du thì phải. Dập máy ngủ tiếp. Hai cái mỏ lại chu lên (^^3) È...........è..............è...........è.......... (điện thoại lại rung) Lại một lần nữa giấc mộng về chàng hoàng tử đẹp trai của nó lại bị phá bẫng. - Lại ngủ nướng à? Có muốn ăn kem không? Nó bật dậy, cái bụng réo rắt kêu, nghe đến mùi kem là mọi thớ cơ trên cơ thể nó nở ra đến vô cùng. Nó phi như bay xuống nhà mở cửa cho anh. Miệng ngoác rộng, mắt híp tịt: - Anh! - Em lên thay đồ đi, anh đợi em ở dưới này. - Dạ. (mắt nhìn chân và tuân theo lệnh mụ quản giáo như một con cún con) Nó vừa tung tăng bước xuống nhà, chưa kịp hỏi đi đâu thì: - Đi thôi! - Tay anh kéo tay nó lôi xềnh xệch ra khỏi nhà.
- Dừng xe ở một cửa hàng, anh lôi nó vào, chọn một chiếc váy hồng chấm bi đưa cho nó. - Anh thấy cái này cũng đẹp, em vào thay thử đi. Ớ...Hôm nay là ngày gì ta? Tự nhiên anh lại bắt nó đi thử váy, anh biết nó ghét mặc váy mà =.=' Hình như hôm nay là ngày cá tháng tư (người ơi! tháng tư mà người chui trong chăn bông ngủ nướng à?). - Nhanh lên anh đợi! Từ khi nào anh biết đợi nó vậy nhỉ? Anh hôm nay lạ gứm! Nó thay váy. Ôi! Cái này có phải cỡ xxl không thế? Sao chật quá trời! Nó thở hồng hộc, ních mãi mới vừa cái váy. Nó soi mình trong gương. Ờ...cũng dễ xương lắm chứ bộ...hị hị hị... :3 Nó bước ra, đây là lần đầu tiên anh thấy nó mặc váy. Thật sự là...(không nói nên lời)! Lần gần đây anh thấy nó đẹp nhất là khi nó tung tăng với chiếc áo dài trắng ngày khai trường. Anh ngây người ra một lúc lâu mới phát hiện ra nó đang nhìn anh và khúc khích cười (trông anh đụt quá trời). - Anh nhìn dáng cái váy cũng đẹp mà sao em mặc xấu thế! - (mặt nó thì xịu xuống như bóng xịt hơi)- Cô ơi! Gói cho cháu cái này với! Rồi sau đó anh vác nó đi ăn kem. Không gian yên lặng và thanh bình, đâu đó có tiếng gió rít ngoài khung cửa treo rèm kẻ caro. Không dám phá vỡ cái không gian yêu thích của anh, nó dằn lòng ngồi ăn hết bốn ly kem tươi. Trời lạnh ngồi trên cao
- ăn kem thích thật đấy.^^. Nó hạnh phúc ghê á! Anh ngồi nhâm nhi cafe, đôi lúc trộm nhìn nó, bất giác anh giật mình, đỏ mặt nhìn ra ngoài khung cửa khi nó ngẩng lên: - Em ăn thêm kem chocolate được không ạ?^^. Nha anh? - Em có thể ăn thêm nếu muốn....bé heo ạ! - Dạ thôi, em ăn thế đủ rồi. Anh đưa nó trao trả về nơi sản xuất. Nó trèo xuống xe, đang khệ nệ vác cái túi đựng váy vào nhà thì anh gọi nó lại: - Anh có chuyện muốn nói. Nó quay lại, bỏ cái túi xuống, chạy đến chỗ anh, mặt hớn hở như trẻ hóng quà: - Dạ? - Ơ...Anh lạnh quá! Nó bước đến trước mặt anh, rút găng tay của nó ra, áp hai bàn tay bé xíu vào má anh: - Anh có thấy ấm hơn không thế? Hai má anh nóng bừng, tim đập thình thịch... - Anh định bảo là cho anh mượn đôi găng tay của em í, hôm nay đi vội anh quên không mang. Nó thì cứ vui vẻ, đeo găng tay của nó vào cho anh mà chẳng mảy may nhận ra anh đang loạn hết cả nhịp tim.
- Về đến cái ổ chuột, nó cứ nghĩ mãi không ra, chả hiểu sao anh mua váy cho nó nữa. Sinh nhật nó thì phải đợi dài cổ đến nửa năm nữa, mà sinh nhật anh thì ai lại đi mua quà cho nó. Chắc anh mua để trang trí hộ cái tủ kính nhà nó đây mà. Nói thật, cái tủ kính nhà nó chẳng có cái gì trang trí ngoài ba hộp sao giấy anh gấp cho nó, năm nào sinh nhật nó anh cũng tặng sao giấy. =.=' Chẳng lẽ anh không thấy việc tặng mấy món quà đó năm nào cũng như năm nào là rất nhàm chán sao? Nó muốn anh mua tặng cho nó bộ cờ vua kìa, nhưng mà anh có biết chơi đâu (ít ra anh cũng có một điểm không bằng nó. Sướng!). Và tối hôm đó, nó mải vui tới mức bữa cơm tối, nó cho cả nhà ăn rau kho thật. Bố mẹ lại được dịp biết thêm một đức tính tốt của con gái mình: rất chi là phóng khoáng trong việc cho gia vị vào thức ăn. Tin nhắn của anh: - Anh xin lỗi nhé! - Anh xin lỗi gì cơ ạ? - Thì....lấy găng tay của em í. Mai em không có găng tay để đi học, mà trời thì lạnh thế. Hay mai anh qua đón em nhé? - Không sao mà. Em vẫn còn một đôi anh tặng hồi giáng sinh năm ngoái nè. Đeo đôi này ấm hơn.^^. Đôi anh giữ là của ba má em tặng đó. - Ừ. Mà sao chẳng bao giờ thấy em đeo đôi anh tặng thế? - Thì tại đi chơi với anh rồi thì em đeo đôi ba má em tặng í. - Sao không đeo đôi anh tặng? Không đủ ấm à?
- - Tại đi với anh là em thấy đủ ấm rồi ạ. Không cần phải đeo nữa.^^. Có kẻ lại bị loạn nhịp tim rồi đấy. Và kẻ ấy cũng đang cười thầm đấy. Vậy mà vẫn có đứa ngu ngơ chả biết gì. Ngoài khung cửa số, gió vẫn rít từng cơn lạnh buốt. Trên cây cầu gỗ, vẫn có một kẻ ngồi đung đưa chân, mắt nhìn xa xăm tìm kiếm những vì sao hiếm hoi le lói trên bầu trời đêm, tay vẫn nắm chặt đôi găng tay cộm lên trong túi áo, miệng mỉm cười hạnh phúc.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Tứ Đại Danh Bộ Chấn Quang Đông 2 - Vong Mệnh
106 p | 61 | 10
-
Ớt đông lạnh
2 p | 103 | 9
-
Tình bạn mùa đông
8 p | 123 | 8
-
Di tích lịch sử Bảo tàng Đồng Tháp
4 p | 117 | 7
-
Vẻ đẹp mũi Đại Lãnh
8 p | 82 | 7
-
Ớt đông lạnh
5 p | 102 | 5
-
HƠI SƯƠNG MÙA SE LẠNH
2 p | 56 | 4
-
Đông chớm và em nhớ anh
10 p | 72 | 4
-
Tác động của tổ chức lãnh thổ du lịch đến tỉnh Quảng Nam
15 p | 118 | 4
-
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 38
6 p | 73 | 4
-
Gáo Giồng lá phổi xanh Đồng Tháp Mười
4 p | 112 | 4
-
Ảnh hưởng của phong cách lãnh đạo đến kết quả công việc của người lao động trong lĩnh vực khách sạn: Trường hợp nghiên cứu tại Đà Nẵng
17 p | 9 | 3
-
Nghiên cứu nhu cầu của du khách đối với chương trình du lịch chữa lành Tâm An
4 p | 11 | 3
-
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 14
6 p | 67 | 3
-
Mùa đông không lạnh
6 p | 67 | 3
-
Rét run với bể cá đông lạnh ở Nhật Bản
9 p | 93 | 3
-
Xác định các tiêu chí đánh giá năng lực lãnh đạo của CEO khách sạn
9 p | 8 | 3
-
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 44
9 p | 71 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn