Mục lục<br />
PHẦN 1 - 1<br />
2<br />
3<br />
4<br />
5<br />
6<br />
7<br />
8<br />
9<br />
10<br />
11<br />
PHẦN 2 - 12<br />
13<br />
14<br />
15<br />
16<br />
17<br />
PHẦN 3 - 18<br />
19<br />
<br />
20<br />
21<br />
22<br />
23<br />
24<br />
25<br />
26<br />
27<br />
28<br />
29<br />
30<br />
PHẦN 4 - 31<br />
32<br />
33<br />
34<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
PHẦN 1<br />
Đôi khi nằm trên giường đếm từng vết ố trên trần nhà, chúng tự<br />
hỏi lòng vì đâu đời chúng lại ra nông nỗi ấy.<br />
<br />
1<br />
Lee dần thoát khỏi cơn mộng mị, tâm trí hệt như người chết đuối<br />
trồi lên từ đáy đại dương. Cơn ác mộng hắn vừa trải qua đầy rẫy cảnh<br />
náo loạn, kích động và những pha bủn rủn chân tay. Căn phòng lặng<br />
im như tờ, như thể đang chờ hắn mở mắt. Lee nằm cứng đờ, bất<br />
động như tượng đá sau vườn, tròng mắt động đậy sau mi mắt khép<br />
hờ.<br />
Hồi bé, đêm nằm trên giường Lee cũng sợ đủ thứ. Trong bóng tối,<br />
cậu bé Lee cố thở thật khẽ để thứ ẩn mình trong bóng đêm ngoài kia<br />
không phát hiện ra cậu. Lee chỉ hít vào rồi thở ra thật nhanh, những<br />
tưởng bầy ma quỷ lẩn quất ngoài đường lớn hẻm nhỏ chuyên rình bắt<br />
trẻ con ăn thịt không thể nhìn thấy mình. Thậm chí hồi lên mười bốn<br />
tuổi, có thời kỳ Lee thức suốt đêm với cảm giác sợ sệt ấy. Cậu vật vã,<br />
lăn lộn suốt. Thấy thế, Claire, chị gái cậu lại đến bên giường, ôm chặt<br />
hai vai em, chờ cho đến khi thằng bé nín khóc. Cô chị chẳng nói chẳng<br />
rằng. Hai chị em đều biết nói gì cũng bằng thừa, nhất là sau những gì<br />
chúng đã phải trải qua.<br />
Lúc này, Lee cố hết sức nằm yên. So với thế giới bên ngoài, hắn<br />
muốn mình thật nhỏ bé. Hắn e rằng cảm giác khó chịu khi thức giấc<br />
sẽ tác động đến cả ngày dài đang chờ hắn. Hắn cần ngày bình yên. Lee<br />
nằm yên thêm giây lát. Bọt khí ấm nóng lục bục trong phổi hắn. Lee<br />
lặng lẽ liếm cặp môi khô nẻ.<br />
Lát sau, hắn thả lỏng cho nhịp thở đều hơn và mở mắt. Căn<br />
phòng lạ trải ra trước mắt hắn như được phủ bằng tấm màn đỏ máu.<br />
Nắng mai lọc qua tấm màn cửa mỏng nhẹ như sa. Kia là tường nhà<br />
sơn màu vàng nhạt, kia là mấy khung cửa sổ bằng nhôm. Chỉ cần nhìn<br />
qua cũng biết đây là phòng trọ.<br />
<br />