intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Giấc Mộng Hoa Vàng

Chia sẻ: Nguyen Ngoc Han | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:191

74
lượt xem
8
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Buổi sáng, Lệ Vy loay hoay trong phòng, cô đang rối với việc lựa chọn trang phục. Hôm nay, Lệ Vy phải theo mẹ đến dự sinh nhật con của một người bạn. Lệ Vy chẳng muốn đi chút nào nhưng bà Châu cứ buộc cô phải đi. Cuối cùng, Lệ Vy cũng chọn được một chiếc áo thun cổ lọ màu trắng và một chiếc váy Jeans xinh xắn. Lệ Vy bước xuống lầu, bà Châu nhìn cô hài lòng: - Hôm nay, con khá đấy! Lệ Vy cười gượng: - Dạ, cảm ơn mẹ đã khen. Lệ Hoa...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Giấc Mộng Hoa Vàng

  1. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Giấc Mộng Hoa Vàng Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012 Trang 1/191 http://motsach.info
  2. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Tập 1 Buổi sáng, Lệ Vy loay hoay trong phòng, cô đang rối với việc lựa chọn trang phục. Hôm nay, Lệ Vy phải theo mẹ đến dự sinh nhật con của một người bạn. Lệ Vy chẳng muốn đi chút nào nhưng bà Châu cứ buộc cô phải đi. Cuối cùng, Lệ Vy cũng chọn được một chiếc áo thun cổ lọ màu trắng và một chiếc váy Jeans xinh xắn. Lệ Vy bước xuống lầu, bà Châu nhìn cô hài lòng: - Hôm nay, con khá đấy! Lệ Vy cười gượng: - Dạ, cảm ơn mẹ đã khen. Lệ Hoa nũng nịu: - Mẹ khen chị Hai mà bỏ con. Con giận mẹ luôn, con không đi đâu. Bà Châu dỗ dành con gái: - Sao lại giận mẹ? Con và chị đều đẹp mà. Lệ Hoa chu môi: - Nhưng con thích đẹp hơn chị cơ. Bà Lệ Châu liếc yêu con gái: - Ừ! Con đẹp hơn chị, đã chịu chưa cục cưng? Lệ Hoa cười đắc ý: - Dạ chịu! Lệ Vy chau mày bực bội. Mẹ cô lúc nào cũng chiều chuộng nó quá mức. Lệ Hoa luôn muốn cái gì cũng phải hơn chị. Lệ Vy chỉ lớn hơn Lệ Hoa có một tuổi, nhưng hình như mẹ cô thường dành tình cảm cho Lệ Hoa nhiều hơn. Bà rất thường hay lạnh nhạt với Lệ Vy. Điều này làm cô buồn lắm. Đang suy nghĩ mông lung, chợt có tiếng kèn xe vang lên, bà Châu cao giọng: - Đi thôi nào! Cả ba người cùng lên xe. Trên xe, bà Châu dặn dò: - Lát nữa đến đó, Lệ Vy phải tỏ ra ngoan hiền một chút. Con đừng làm mẹ thất vọng đấy. Lệ Vy cụp mi: Trang 2/191 http://motsach.info
  3. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Dạ! Lệ Hoa chen vào: - Mẹ nên coi chừng chị Hai cho kỹ đấy, không thôi chị ấy lại quậy tưng bừng lên. Lệ Vy trừng mắt: - Em là em của chị mà lại hỗn như vậy à? Lệ Hoa kênh mặt: - Em nói không đúng sao? - Nhưng... Bà Châu cắt lời: - Thôi đi! Hai đứa tự nhiên cãi nhau vậy à? Lệ Vy bất đồng: - Mẹ xem nó hỗn với con kìa. Bà Châu bênh vực: - Em con nó nói đúng chứ chẳng sai đâu. Mẹ thấy con nên học cái nết thùy mị của em con đi. Được mẹ bênh, Lệ Hoa khoái chí. Cô le lưỡi trêu ngươi, Lệ Vy tức lắm nhưng cũng phải nhịn. Chiếc xe dừng lại trước cổng một biệt thự lấp lánh ánh đèn. Chắc chắn đây là buổi sinh nhật ngoài trời rồi. Lệ Vy tự nhiên thấy thích thích. Bà Châu dẫn Lệ Vy và Lệ Hoa vào trong. Bà Thiên ra tận cổng để đón. Bà mừng rỡ: - Thấy Châu đến mình mừng quá. Bà Châu vui vẻ: - Chỗ thâm tình dĩ nhiên mình phải đến chứ. Bà Thiên liếc nhìn sang Lệ Vy và Lệ Hoa. Bà tấm tắc: - Đây chắc là hai tiểu thư của Châu phải không? Ôi! Xinh đẹp thật! - Thiên quá khen rồi. Bà Thiên nhìn hai cô bé. Bà cất giọng vui vẻ: - Thôi! Mình vào dự tiệc đi. Khôi Minh nó đang chuẩn bị cắt bánh kem đấy. - Vậy à! Cả bốn người bước vào trong, bà Thiên vẫy tay gọi Khôi Minh. Anh tiến lại gần mẹ mình rồi gật Trang 3/191 http://motsach.info
  4. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung đầu chào tất cả. Mắt anh chợt dừng lại nơi Lệ Vy. Anh bị cuốn hút bởi ánh mắt to đen lay láy đang nhìn anh. Anh nhìn cô thật ấm áp. Bà Thiên nhìn thấy những cử chỉ đó của Khôi Minh. Bà hắng giọng: - Khôi Minh! Khôi Minh giật mình. Anh mỉm cười nhìn bà Châu. Bà Châu lấy trong túi ra một hộp quà nhỏ được gói cẩn thận. Bà đưa cho Khôi Minh: - Sinh nhật vui vẻ nhé Khôi Minh? Khôi Minh nhận lấy quà, anh tươi cười: - Dạ, cháu cám ơn dì. Bà Thiên chen vào: - Mình vào dự tiệc đi. Mọi người đang đợi đấy. Quay sang Khôi Minh. Bà nhắc nhở: - Con hãy cắt bánh kem đi Minh. Khôi Minh gật đầu: - Dạ! Trước khi đi, Khôi Minh còn chiếu tia nhìn ngưỡng mộ sang Lệ Vy. Cô cảm thấy khó chịu vô cùng nhưng cũng phải gượng cười... Mọi người đều vào dự tiệc. Bà Châu và Lệ Hoa cũng đi đâu mất, Lệ Vy phải bơ vơ một mình. Cô bắt đầu thấy chán rồi. Những buổi tiệc như vầy mà vắng bóng bạn bè thật là tiếc. Lệ Vy thấy nhớ nhóm bạn mình ghê gớm. Ước gì có Thủy Tiên, Thúy Lan ở đây. Lệ Vy tự động lấy cho mình miếng bánh kem vào dĩa rồi tiến lại ngồi ở xích đu. Khôi Minh tiến lại gần Lệ Vy. Anh nở nụ cười thật quyến rũ: - Sao Vy lại ở đây một mình vậy? Vào chơi chung đi! Lệ Vy ngạc nhiên: - Sao anh lại biết tên tôi? Khôi Minh nhún vai: - Chuyện này đâu có khó. Lệ Vy cười méo xệch: - Vậy à! Khôi Minh hối thúc: Trang 4/191 http://motsach.info
  5. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Cùng vào nhảy đi Vy? Lệ Vy lắc đầu: - Vy không biết nhảy. - Ồ! Tiếc thật! Nhưng không sao, anh có thể chỉ cho Vy mà. - Vy không thích nhảy. Khôi Minh hơi khựng: - Vậy à! Khôi Minh chợt vui vẻ: - Nếu Vy không thích thì anh sẽ ngồi ở đây với Vy nhé. Lệ Vy gượng gạo: - Tùy anh! Khôi Minh tự nhiên ngồi xuống cạnh Lệ Vy. Anh gợi chuyện: - Vy đang học đại học hả? - Dạ! - Vy đã học năm thứ mấy rồi? - Vy học năm thứ hai. Vy chợt hỏi lại: - Còn anh? - Anh à? Anh vừa du học ở Mỹ về, anh học kinh tế. Lệ Vy gật gù: - Anh Minh giỏi quá. Khôi Minh gãi đầu: - Vy quá khen rồi! Lệ Vy tự nhiên thấy ngột ngạt. Cô muốn ra về nhưng không được. Khôi Minh lại hỏi: - Vy thấy hôm nay có vui không? - Lệ Vy tự nhiên thấy buồn cười. Câu hỏi như vậy mà cũng hỏi được, nếu cô thấy vui thì đã không ngồi ở đây rồi. Vy miễn cưỡng: - Cũng vui! Khôi Minh định nói gì đấy nhưng Huệ Chi chạy đến. Cô ẻo lả: Trang 5/191 http://motsach.info
  6. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Sao anh Minh lại ngồi đây vậy? Tụi mình vào nhảy đi! Khôi Minh mỉm cười: - Chi cứ nhảy cùng bạn bè đi. Anh thấy hơi mệt. Liếc nhìn Lệ Vy một cái thật sắc. Huệ Chi vờ làm ra vẻ: - Lệ Vy! Mi cũng ở đây à? Lệ Vy gượng cười: - Phải! Khôi Minh ngạc nhiên: - Hai người quen nhau sao? Huệ Chi nhanh nhảu: - Phải! - Vậy thì tốt quá! Nhưng sao nãy giờ em và Lệ Vy không nói chuyện với nhau. Huệ Chi bĩu môi: - Lệ Vy làm gì mà chịu chơi với em. Thế giới của Vy sôi động hơn em nhiều. Lệ Vy bực dọc. Cô biết Huệ Chi đang xiên xỏ mình nhưng cô cũng đành phải nhịn. Không phải cô sợ Chi mà là vì sợ mẹ mất mặt. Khôi Minh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Vy: - Sôi động là sao? Huệ Chi xua tay: - Những trò của nhóm Lệ Vy không thể hết đâu. Bây giờ anh cùng vào chơi với tụi em đi. Khôi Minh chối từ: - Anh mệt thật mà. Chi thông cảm cho anh nha. Huệ Chi chu môi: - Anh chỉ kiếm cớ thôi. Hôm nay là sinh nhật anh mà. Đúng lúc đó bà Thiên và bà Châu cùng Lệ Hoa đi tới. Bà Thiên vui vẻ: - Ba đứa đang trò chuyện à? Huệ Chi tỏ ra ngoan ngoãn: - Dạ! Trang 6/191 http://motsach.info
  7. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Bà Thiên nhìn về phía Lệ Vy, bà nói: - Con nói chuyện với Khôi Minh có vui không Vy? "Lại hỏi nữa!" Lệ Vy thầm trong miệng như thế nhưng không nói ra. Cô nhoẻn miệng cười: - Dạ vui! Bà Thiên quay qua nháy mắt với bà Châu: - Xem ra chúng nó rất hợp nhau. Tụi mình hãy cho tụi nó tìm hiểu nhau nhé. Rồi sau đó cho chúng cưới nhau luôn. Bà Châu tán thành: - Đây là ý tốt đấy. Huệ Chi chen vào: - Dì định tác hợp cho hai người họ sao? Bà Thiên gật đầu: - Phải rồi! Con thấy sao? Huệ Chi nóng bừng cả mặt. Sao bà Thiên lại có ý tác hợp Khôi Minh và Lệ Vy chứ? Còn cô thì bà tính sao đây? Cô đã chờ đợi Minh bao năm qua còn gì. Lệ Vy nghe choáng váng. Tại sao mẹ cô lại đồng ý khi chưa hỏi qua ý cô chứ. Lệ Vy mím môi không nói. Bà Thiên nhẹ giọng: - Mẹ và dì Châu tác hợp cho hai đứa, hai đứa thấy thế nào hả? Khôi Minh niềm nở: - Con cám ơn mẹ và dì Châu đã lo cho con, nhưng mẹ và dì hãy để tự tụi con tìm hiểu tốt hơn. Bà Châu nheo mắt: - Con nói cũng phải. - Ai cũng đồng ý cả rồi, riêng Lệ Vy lại thấy ấm ức kinh khủng. Sao mẹ cô lại sắp đặt chuyện này chứ. Lệ Vy khó chịu lắm nhưng không biết phải nói gì nữa. Tiếng Huệ Chi chợt vang lên: - Lệ Vy! Mày đúng là may mắn đó. Có được dì Thiên đây làm mai chính đứa con yêu của dì. Chắc mày thích lắm hả? Lệ Vy nhìn Huệ Chi hầm hừ, Cô không thể chịu đựng được cái cách nói mai mỉa này. Cô hất mặt: Trang 7/191 http://motsach.info
  8. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Mày thấy ganh tị với tao hả? Nếu mày thấy thích thì tao sẽ nhường sự may mắn đó cho mày. Bà Châu trừng mắt: - Lệ Vy? Con đang nói gì vậy? Lệ Vy uất ức: - Mẹ ơi! Con không muốn bị sắp đặt như vậy. Bà Châu giận dữ: - Con im ngay đi! Thật quá đáng! Khôi Minh chen vào: - Dì đừng nóng mà. Con nghĩ Lệ Vy nói đúng đó dì. Chúng ta đừng buộc cô ấy nữa. Bà Thiên cũng nói: - Có lẽ mình đã sai khi xen vào những chuyện riêng tư của chúng. Tụi mình hãy để tụi nó tự do đi. Bà Châu hậm hực: - Thiên và cháu Minh đừng có bênh vực nó. Từ nhỏ tính tình nó đã cứng đầu hay cãi lời như vậy rồi. Mình sẽ dạy bảo lại nó. Lệ Hoa châm dầu vào lửa: - Chị Hai đúng là không biết phép tắc gì cả. Chị làm cho mẹ giận rồi. Huệ Chi khoái chí: - Mày cũng quá đáng thật đó Vy. Mọi người ai cũng muốn tốt cho mày mà mày lại nổi cáu như vậy. Lệ Vy tức không chịu được. Cô trừng mắt nhìn Huệ Chi. - Mày thấy tao như vầy, mày mừng lắm chứ gì? Bà Châu nạt lớn: - Con có im ngay đi không? Thật chẳng ra làm sao cả. Về ngay đi! Bà quay sang bà Thiên rồi cố nở nụ cười: - Mình xin phép về trước nhé. Hôm nay con bé đã làm buổi tiệc mất vui rồi. Mình xin lỗi nhé. Bà Thiên cũng thấy giận nhưng cũng cố đè nén: - Châu đừng nói vậy. Có lẽ Vy nó có hơi mệt nên nổi nóng. Châu hãy nhẹ lời với con bé nhé. Trang 8/191 http://motsach.info
  9. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Bà Châu liếc nhìn Lệ Vy: - Mình phải dạy dỗ nó lại mới được. Nó làm mình quá mất mặt rồi. Khôi Minh can ngăn: - Dì ơi? Đừng trách Vy tội nghiệp. - Con đừng bênh nó. Nó lúc nào cũng chỉ biết làm theo ý thích của mình. Dì phải phạt nó mới được. - Nhưng... Lệ Vy cắt ngang lời Minh: - Anh Minh đừng xin cho Vy nữa. Vy chấp nhận để mẹ phạt. Nói xong, Vy quay qua bà Thiên chào bà rồi nhanh chân đi ra xe. Lệ Vy vẫn còn ấm ức lắm. Cô thấy chán nản tất cả. Từ lần đó đến nay, bà Châu càng thành kiến với Vy hơn. Bà cấm cô giao du với đám bạn, vì bà cho rằng chính họ đã làm cho Vy nhiễm những thói hư đó. Lệ Hoa được lệnh theo sát chị mình. Cô không cho Lệ Vy nói chuyện với bất kỳ một ai. Nhưng đến giờ vào lớp là Vy được tự do vì Hoa không thể quản lý Vy được. Bước lại chỗ Thúy Lan và Thủy Tiên ngồi, Lệ Vy buồn bã: - Hai mi đang nói gì mà vui vậy? Ta đang buồn kinh khủng đây. Thủy Tiên nháy mắt. Cô trêu đùa: - Ai mà oai dữ vậy kìa, có thể làm cho Vy buồn nữa ta. Thúy Lan chen vào: - Điệu này chắc bị chàng nào bắn mũi tên vào tim rồi. Lệ Vy liếc mắt: - Hai mi thấy ghét quá. Ta đang buồn mà cứ đùa. Thúy Lan mỉm cười: - Đùa với mi một chút thôi chứ tụi ta biết mi buồn gì rồi. Lệ Vy ngạc nhiên: - Sao tụi mi lại biết vậy? Thủy Tiên hất mặt về phía Huệ Chi rồi nói: - Bộ mày quên con nhỏ đó là chúa nhiều chuyện hả? Lại còn hay nói xấu người khác nữa chứ. Thúy Lan đồng tình: Trang 9/191 http://motsach.info
  10. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Đúng đó! Sáng nay nó đã vào lớp và loan truyền việc mi đi dự sinh nhật của Khôi Minh gì đó rồi. Lệ Vy chau mày: - Sao nó lại làm vậy chứ? Thủy Tiên chép miệng: - Mi đã chạm đến người tình trăm năm của nó rồi thì làm sao nó để yên cho mi được. Lệ Vy tròn mắt: - Là sao? Thủy Tiên nhướng mày: - Tao nghe nó nói, nó và Minh đã quen nhau khi anh ấy còn ở Việt Nam. Năm năm trôi qua nó luôn chờ đợi ngày anh ấy trở về, nào ngờ lại bị mi phỗng tay trên. Lệ Vy thở dài: - Ta có biết gì đâu. Ta cũng đâu muốn chuyện đó xảy ra. Tại mẹ ta và dì Thiên lại bày trò sắp đặt kìa. - Mẹ mi cũng hơi độc đoán nhưng ta nghĩ bà làm vậy cũng vì lo cho mi thôi. Lệ Vy lắc đầu: - Mi không hiểu đâu. Từ nhỏ mẹ ta đã có thành kiến với ta rồi. Mẹ luôn lạnh nhạt với ta và rất hay nuông chiều yêu thương Lệ Hoa. Ta đã từng hỏi ba nhưng ông ấy bảo là do mẹ quá thương ta nên mới khắt khe như vậy. Thúy Lan nhún vai: - Ta nghĩ ba mi nói đúng đấy chứ mẹ nào mà chả thương con. - Nhưng mẹ ta rất lạ. Có nhiều khi ta cảm nhận được dường như mẹ chẳng có chút tình cảm nào với ta. Thúy Lan cốc đầu bạn: - Mi nói gì vậy hả? Nếu chuyện này mẹ mi mà biết được thì chắc bà buồn lắm. Thủy Tiên chợt reo lên: - Có khi nào bà ấy không phải là mẹ mi không? Lệ Vy trừng mắt: - Sao mi lại nghĩ vậy? Nói hơi quá đáng đấy nhé. Thủy Tiên tiu nghỉu: Trang 10/191 http://motsach.info
  11. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Ta chỉ đùa thôi mà. - Mi đùa gì mà ác vậy? Thúy Lan cốc lên đầu Thủy Tiên rồi gắt khẽ: - Mi hồ đồ vừa thôi. Thủy Tiên chu môi: - Tại ta thấy hai mi cứ nói hoài nên ta chen đại một câu vào mà. - Mi chen kiểu đó thà im còn hơn. Mở miệng ra là thấy vô duyên rồi. Thủy Tiên hít mũi: - Ta mà vô duyên hả? Tìm đâu ra được đứa dễ thương như ta vầy chứ? Vậy mà bảo vô duyên. Lệ Vy mỉm cười: - Hai mi đừng tranh cãi nữa. Thúy Lan trừng mắt nhìn Thủy Tiên: - Không được! Hôm nay tao phải xử con nhỏ này mới được. Lệ Vy háy mắt: - Thầy vô kìa! Cả hai cùng quay lại rồi cùng mỉm cười. - Vậy là tiết học đầu tiên bắt đầu. Buổi tối, Khôi Minh ngồi thẫn thờ bên tách cà phê. Anh đang miên man nghĩ về ánh mắt đầy cuốn hút của Lệ Vy. Anh không thể nào quên ánh mắt đó được. Hơn nữa, cá tính cô ấy rất đặc biệt khác hắn với những cô gái thường ngày vây quanh anh. Khôi Minh tự nhiên cười với ý nghĩ của mình. Vĩ Hào trêu bạn: - Hôm nay mày sao vậy Minh? Làm gì mà cười một mình hoài vậy? Khôi Minh vẫn mỉm cười: - Tao đang nghĩ đến một cô gái. Vĩ Hào trợn mắt: - Mày nghĩ tới ai vậy? Tao có biết cô ấy không hả? Khôi Minh lắc đầu: - Mày không quen cô ấy đâu. Nếu không, mày cũng bị ngây ngất như tao vậy. Vĩ Hào trề môi: Trang 11/191 http://motsach.info
  12. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Cô ta ghê gớm vậy sao? - Phải! Vĩ Hào cười: - Tao không tin cô ấy lại cuốn hút đến thế. - Nếu mày gặp được cô ấy thì mày tin ngay thôi. - Mày làm tao nôn nao rồi đấy nhé. - Mày có nôn thì tao cũng không cho gặp đâu. Tao sợ mày sẽ bị cuốn hút như tao mất. Vĩ Hào phá ra cười: - Mày sợ tao bị cuốn hút rồi giành lấy người đẹp của mày chứ gì? Khôi Minh nhướng mắt: - Mày quá tự tin rồi đấy. - Mày quên biệt danh của tao rồi sao? Khôi Minh gật gật đầu: - Tao đâu dám quên, "Sát thủ tình trường" chứ gì? - Mày nhớ thì tốt. Khôi Minh chợt hỏi: - Mày định lông bông thế này đến khi nào hả Hào? Vĩ Hào nhún vai: - Đến khi nào tao thấy chán thì thôi. - Lúc bên Mỹ mày đã đốn ngã biết bao cô gái Việt bên ấy rồi. Mày định đem sự tàn nhẫn đó về Việt Nam à? Vĩ Hào so vai: - Mày quá lời rồi. Lúc bên Mỹ là tại mấy cô gái đó cứ vây lấy tao chứ tao đâu có làm gì đâu. Hơn nữa, tại sao chưa tìm được đúng đối tượng mà. Khôi Minh lắc đầu: - Tao nghĩ mày nên dừng chân lại đi. Đất Đà Lạt này thiếu gì những cô gái đẹp. Vĩ Hào nhún vai: - Nhưng rất tiếc tao chẳng ưng ý cô nào cả. Khôi Minh giơ hai tay lên. Anh trêu đùa: Trang 12/191 http://motsach.info
  13. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Tao xin đầu hàng. Vĩ Hào cười nắc nẻ: - Mày cũng sợ tao ư? - Dĩ nhiên rồi! Nhấp một hớp cà phê, Vĩ Hào chợt nói: - Tao nghe dì Thiên nói dì ấy đang tìm vợ cho mày phải không? - Phải! Và chính là cô gái ấy. Vĩ Hào nhướng mắt: - Chuyện này hay nhỉ. Dì Thiên chọn đúng mẫu mày thích à? Khôi Minh chợt buồn: - Nhưng cô ấy chẳng đả động gì đến tao. Mẹ tao vừa đặt vấn đề đó ra thì cô ấy phản đối quyết liệt. Vĩ Hào trề môi: - Mày lo gì chứ! Con gái là vậy mà, biết người ta thích nên làm giá vậy thôi. - Cô ấy không như mày nghĩ đâu. - Sao mày tâng bốc cô ta dữ vậy? Mày đang làm đường cho cô ấy tự cao đấy. - Cô ấy không giống những cô gái mà tao đã gặp. Nói chung cô ấy rất đặc biệt. Vĩ Hào chép miệng: - Mày khơi sự tò mò của tao rồi đấy. Tao mong gặp cô ấy quá. - Tao còn không gặp được thì sao đến lượt mày. - Sao vậy? - Tao có biết nhà cô ấy ở đâu mà đến tìm. Vĩ Hào nhăn nhó: - Trời ơi? Mày đúng là thằng khờ, sao mày không đi hỏi mẹ mày? Khôi Minh chép miệng: - Tao có hỏi nhưng mẹ không nói. Dường như mẹ tao vẫn còn thành kiến với cô ấy vì chuyện hôm sinh nhật. Vĩ Hào vỗ đùi: - Nếu như hôm đó tao không bận việc thì hay quá rồi. Nhưng sao lần này dì Thiên gắt dữ vậy? Trang 13/191 http://motsach.info
  14. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Khôi Minh mỉm cười: - Cô ta dám từ chối thẳng thừng và còn gây với Huệ Chi nữa. Cô ấy đã làm mất mặt hai bà già rồi. - Vậy mà mày si cô ta đến thế này à? - Có lẽ tao si cô ta vì cái ngang ngược bướng bỉnh đó rồi. Vĩ Hào ôm đầu: - Minh ơi! Mày si nặng rồi. Cô gái như vậy mà mày cũng yêu được sao? Mày đổi tánh rồi. - Có lẽ vậy! Vĩ Hào nhún vai. Anh bó tay với anh bạn của mình rồi. Buổi trưa, Lệ Vy bị nhốt trong nhà. Bà Châu cấm không cho cô ra ngoài. Từ bữa đó đến nay, Lệ Vy cứ bị cấm cung như vậy. Hằng ngày cô chỉ được ra ngoài khi đi học, thời gian còn lại của cô là trong căn phòng này. Lệ Vy thấy buồn kinh khủng. Cô bước đến bên máy vi tính rồi mở máy. Lệ Vy bắt đầu chat với nick "Hoa hồng trắng". Cô vừa mở lên thì đã có người chào trước: - Hello! Hoa hồng trắng! Lệ Vy liếc nhìn nick name. Đó là nick "Chàng trai thiên niên kỷ". Lệ Vy nhoẻn miệng cười rồi gõ phím: - Chào bạn! Màn hình hiển thị câu trả lời: - Sao lại là bạn, phải gọi bằng anh chứ! Lệ Vy nhướng mày. Cô lướt nhẹ tay trên bàn phím: - Lớn hơn người ta bao nhiêu mà bảo gọi bằng anh hả? - Anh chắc bé nhỏ hơn anh mà. - Sao anh biết tôi là con gái chứ? - Chẳng lẽ hoa hồng trắng lại là boy sao? Lệ Vy cảm thấy hứng thú với tên boy này rồi. Cô trả lời: - Là con gái nhưng không bé đâu nhé. - Nhưng anh lớn hơn nên cứ gọi là bé. Trang 14/191 http://motsach.info
  15. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Sao anh biết mình lớn tuổi hơn tôi chứ? - Vậy bé có cần cho xem web- cam của anh không? - Không cần! Nếu thấy mặt thì không gọi là chat được. - Ý hay đấy. Vậy tin anh lớn nhé. - Được thôi! Trên màn hình lại hiện lên dòng chữ: - Hoa hồng trắng! Nick của bé dễ thương lắm. Lệ Vy nhướng mắt: - Có gì mà dễ thương chứ? Chỉ là một loài hoa đại diện cho băng giá thôi. - Nhưng anh biết ẩn chứa bên trong sự băng giá là một trái tim đang thổn thức. - Sến vừa thôi! - Như vậy gọi là sến sao bé? Lệ Vy tự dưng thấy chán: - Đổi đề tài được không? - Được, nếu bé thích. Lệ Vy tò mò: - Sao anh lại cho mình là "Chàng trai thiên niên kỷ" vậy? - Bé có hứng thú với nick của anh sao? - Anh giải thích đi. - Bé tự suy nghĩ đi. Anh nghĩ như vậy vui hơn. - Được thôi! Lệ Vy định ghi thêm hàng chữ nữa thì nghe tiếng dì Hai gọi: - Vy à! Mẹ con gọi! Lệ Vy ngoan ngoãn: - Dạ! Cô liền quay sang màn hình và lướt nhìn dòng chữ: - Xin lỗi phải nói lời tạm biệt rồi. Tôi đang có việc. - Tiếc thật đó! Nhưng làm sao mới Net được cùng bé đây? Trang 15/191 http://motsach.info
  16. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Lệ Vy nhanh tay gõ: - Anh cứ mail vào cho tôi được rồi. - OK. Bye! Lệ Vy nhanh tay tắt máy rồi đi nhanh xuống lầu. Cô hơi khựng lại khi thấy Khôi Minh đang ngồi đối diện với mẹ mình. Lệ Vy bước đến rồi chào theo phép lịch sự Khôi Minh mỉm cười nhìn cô: - Trời đẹp như vầy mà Vy lại nhốt mình trong nhà sao? Vy không thích đi chơi à? Lệ Vy cười gượng: - Trời đẹp nhưng Vy lại thích ở nhà hơn. Bà Châu chen vào: - Hay là hai đứa đi chơi đi, mẹ cho phép đấy. Khôi Minh mừng rỡ: - Dạ cám ơn dì! Quay sang Lệ Vy, anh nháy mắt: - Mình đi dạo nhé Vy? Lệ Vy chối từ: - Hôm nay Vy mệt nên không muốn ra phố. Anh Minh thông cảm nha. Bà Châu hắng giọng: - Con nên ra ngoài để còn hít thở không khí trong lành. Con định ru rú trong nhà hoài sao? Lệ Vy hiểu ẩn ý trong câu nói của mẹ. Nếu lần này Vy không đi sẽ làm cho mẹ giận thêm. Cô đành phải miễn cưỡng: - Vậy anh Minh đợi Vy chút nha! Khôi Minh mừng rơn: - Được? Lệ Hoa chợt chen vào: - Hai anh chị ấy đi chơi thật vui. Mẹ ơi, con cũng muốn đi. Khôi Minh gượng gạo: - Hoa đi chung với anh luôn cho vui. Lệ Hoa khoái chí: Trang 16/191 http://motsach.info
  17. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Em cũng được đi hả? Bà Châu nghiêm khắc: - Con đừng phá rối nữa. Hôm nay con không đi được. Lệ Hoa phụng phịu: - Sao vậy mẹ? - Mẹ có chuyện cần con phải làm. Con phải ở nhà với mẹ. Lệ Hoa ấm ức: - Sao chị đi được mà con lại không chứ? Khôi Minh an ủi: - Hôm nay Hoa có việc thì hôm khác anh chở đi nhé, có chịu không? Lệ Hoa sáng mắt: - Có thật không anh? Dĩ nhiên là thật rồi. Bà Châu chen vào: - Con đừng chiều nó Minh à. Nó sẽ hư mất. Khôi Minh nhướng mắt: - Đâu có gì đâu dì. Lệ Hoa còn bé mà, được chiều chuộng thì cũng tốt thôi. Lệ Hoa bắt đầu thấy hết cảm tình với Khôi Minh rồi. Tại sao anh lại dám gọi cô bằng bé chứ? Lệ Vy chỉ lớn hơn cô có một tuổi mà được xem là lớn rồi sao? Chị ấy được quyền quen bạn trai, còn cô thì không? Lệ Hoa ấm ức nhưng cũng không nói được gì. Lệ Vy bước xuống trong bộ đồ giản dị, quần Jeans áo thun trắng nhưng trong cô lại toát lên một vẻ đẹp lạ thường. Khôi Minh đưa Lệ Vy đến một vườn hoa tuyệt đẹp với đủ loại hoa đang khoe sắc. Lệ Vy chạy ngay đến nơi có trồng những cây hoa hồng trắng. Lệ Vy ngắm nhìn một cách say mê mà không hay Khôi Minh đang dùng chiếc di động đời mới của mình để chụp ảnh Lệ Vy. Khôi Minh bước đến gần Vy hơn. Anh nhẹ nhàng: - Vy thích hoa hồng trắng à? Lệ Vy gật đầu chắc nịch: - Phải! Trang 17/191 http://motsach.info
  18. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Tại sao Vy lại thích nó? - Có lẽ nó khá giống cá tính của Vy nên vy rất thích nó. Khôi Minh nheo mắt: - Ý Vy nói là sự lạnh giá sao? - Mọi người đều cho Vy là vậy mà. Anh Minh không nhận ra điều đó sao? Giọng Khôi Minh thật ấm: - Anh chỉ ngược lại thôi. Lệ Vy ngạc nhiên: - Sao anh lại nói vậy? Khôi Minh nhún vai: - Anh cảm nhận được. - Cảm nhận điều gì chứ? - Vy rất dịu dàng và lúc ở bên cạnh Vy, anh thấy rất ấm cúng. Lệ Vy cười để lộ hai lúm đồng tiền đáng yêu: - Đây là lần đầu tiên Vy được nghe người khác nói về Vy như vậy. Anh Minh làm Vy ngạc nhiên quá. - Anh đang nói thật đấy. Lệ Vy đưa tay ngăn: - Anh Minh đừng khen Vy nha, bẩm sinh Vy đã không thích như vậy. - Vy rất lạ với những cô gái khác và đây chính là điểm cuốn hút của Vy. Lệ Vy nhíu mày: - Vy không thích sến vậy đâu, chúng ta đổi đề tài đi. Khôi Minh nhún vai: - Hôm nay anh đến tìm em là để nói những lời sến này cho em nghe đấy. Em hãy suy nghĩ lời anh nói nhé. Lệ Vy khó chịu: - Anh Minh đừng buộc Vy phải làm những chuyện mà Vy không thích. Khôi Minh cố nói: - Vy hãy vì anh mà suy nghĩ một lần nhé. Trang 18/191 http://motsach.info
  19. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung Lệ Vy chép miệng: - Anh Minh đừng nói nữa. Vy rất ghét bị ép buộc. Hôm sinh nhật, anh Minh cũng thấy rõ tính của Vy rồi. - Anh biết và anh đã bị cuốn hút ngay hôm đó. Lệ Vy thấy chán ngấy: - Nếu anh Minh không đổi đề tài thì Vy nghĩ mình chẳng có gì để nói với nhau nữa. Khôi Minh khựng lại. Anh biết khó mà chinh phục Vy ngay được. Anh đành phải chiều theo ý Vy thôi. Khôi Minh chép miệng: - Nếu Vy không thích thì anh sẽ không nói nữa. Mình nói về chuyện khác nhé! - Anh Minh cứ nói, Vy sẽ nghe. Khôi Minh ngồi ngắm từng cử chỉ của Vy. Cô đang chăm chú vào những cây hoa hồng. Khôi Minh chợt cắt một hoa màu trắng đang nở tuyệt đẹp, anh đưa cho Lệ Vy: - Anh tặng Vy nè. Lệ Vy cầm hoa trên tay nhưng cô tỏ vẻ không thích lắm. Khôi Minh ngạc nhiên: - Vy không thích sao? Lệ Vy nhướng mắt: - Tuy là Vy thích hoa hồng trắng nhưng Vy không muốn cắt nó ra khỏi cành như vầy. - Vậy sao! Rất tiếc anh không biết Vy không thích. Nhưng sao Vy lại không thích chứ? - Anh không thấy là khi hoa nó ở trên cành nó rất đẹp hay sao? Một khi mình đã cắt nó xuống thì dù nó có đẹp nhưng nó không mạnh mẽ rồi nó sẽ chóng tàn. Khôi Minh nhìn Vy ngây ngất. Quả thật Lệ Vy rất lạ. Cô khác hẳn với những cô gái khác. Điều này làm tăng thêm sự tò mò trong Minh. Anh lại càng muốn khám phá những tiềm ẩn trong Vy. Khôi Minh tự nhiên mỉm cười cho ý nghĩ vu vơ đó. Sáng chủ nhật, Vy vẫn bị nhốt trong nhà. Lệ Vy lang thang ra vườn. Ba cô rất yêu cô nên làm tất cả những gì mà Vy thích. Ông đã cho trồng cả một vườn hoa hồng trắng để Vy ngắm nhìn. Lệ Vy rất thích ra đây mỗi khi thấy cô đơn trống vắng. Hôm nay, mẹ cô và Lệ Hoa lại ra ngoài nhưng cô thì không được đi. Lệ Vy chỉ còn một chỗ là ngắm hoa hồng trắng thôi. Đang thả hồn mơ màng vào vườn hoa hồng thì chợt chiếc điện thoại reo lên, Lệ Vy giật mình, cô bật máy: - Alô! Trang 19/191 http://motsach.info
  20. Giấc Mộng Hoa Vàng Hoàng Thu Dung - Alô! Vy hả? Thúy Lan đây. - Có chuyện gì vậy? Bên kia, giọng Thúy Lan vang vang: - Hôm nay là chủ nhật sao mày ru rú trong nhà, ra đây với tụi tao đi. Lệ Vy thở dài: - Ta cũng muốn lắm nhưng không được. - Mẹ mi vẫn còn cấm cung sao? - Phải! Thúy Lan bày trò: - Hay mi tìm cách lẻn ra đi. Tụi này họp mặt đông đủ rồi, chỉ còn thiếu có mi thôi. Lệ Vy buồn bã: - Tụi mi định đi đâu vậy? - Chỗ nào vui thì đến. - Vậy ta chúc tụi mi đi chơi vui vẻ nha. Thúy Lan la oai oái: - Mi không đi hả? - Ừ! - Ta bảo là lẻn ra mà. - Ta không làm vậy đâu. Ta sợ lắm. - Trời! Mi mà cũng sợ nữa hả? Lệ Vy nhướng mắt: - Hôm nay, ta thấy mệt lắm nên không muốn đi chơi. - Vậy à! Vậy tụi này đi nhé! - Ờ. Đi chơi vui vẻ nha. - Ừ. Bye! - Bye! Lệ Vy tắt máy rồi cho vào túi, chợt có tiếng bước chân, Lệ Vy quay lại. Nhận ra ba mình, cô reo lên: Trang 20/191 http://motsach.info
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0