Hạnh phúc mỉm cười
lượt xem 3
download
Tôi gặp anh một cách tình cờ, không hiểu sao lần đó tôi ghét anh kinh khủng. Lúc ây tôi đang khệ nệ bê chồng báo lên lớp, lấy báo mỗi sáng thứ hai là công việc mà bí thư chi đoàn chúng tôi hay làm. Chợt Rầm! Tôi ngã xuống đất,
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Hạnh phúc mỉm cười
- Hạnh phúc mỉm cười Tác giả: Minh Châu Thể loại: Tình cảm Tôi gặp anh một cách tình cờ, không hiểu sao lần đó tôi ghét anh kinh khủng. Lúc ây tôi đang khệ nệ bê chồng báo lên lớp, lấy báo mỗi sáng thứ hai là công việc mà bí thư chi đoàn chúng tôi hay làm. Chợt Rầm! Tôi ngã xuống đất, đống báo văng tứ tung, trước mặt tôi là tên con trai đang đứng trừng mắt nhìn tôi quát: _ Cô đi đứng kiểu gì vậy, mắt mũi để đâu hả? _ Mắt mũi tôi để trên mặt này –Tôi gân cổ cãi lại- Rõ ràng là anh va vào tôi mà, còn không biết xin lỗi nữa, đồ bất lịch sự _Cô nói gì vậy hả, có tin là… _ Tin gì, định đánh tôi àk? _ Tuấn, mày làm gì vậy, đi nhanh lên, trễ rồi -Một tên con trai khác lên tiếng, cò lẽ là bạn của hắn. _ Cô gặp may đấy, tôi có việc gấp nếu không thì cô biết tay tôi. Nói rồi hắn bỏ đi bỏ mặc tôi với chồng báo trên đất, tôi gào lên: _ Đồ bất lịch sự đừng đề tôi gặp lại anh lần nữa nhá Tôi cúi xuống nhặt vội chồng báo, miệng vẫn không quên lẩm bẩm “ đồ con trai mất lịch sự, tên chết bầm”. Về đến lớp tôi lôi nhỏ bạn thân ra càm ràm, giận cá chém thớt là thói quen từ nhỏ của tôi. _ Áaaaaaaa tao ức quà An àk. Tự dưng tao muốn giết hắn ghê ák, tên con trai đáng ghét ấy. _ Từ từ đã có chuyện gì kể tao nghe, ai gan mà chọc tức mày vậy? _ Tao không bình tĩnh được, ức chết mất thôi _ Mày chết tao chôn hehe. _ Nhỏ này, còn giỡn được ák, kao ức quá àk. _ Có gì kể tao nghe, biết đâu tao giúp được mày, mà ai lại dám chọc trúng gấu A2 nhỉ. _ Mày có tin tao giết mày trước không hả? _ Đấy nhìn vào xem, có ai bảo mày là bí thư chi đoàn không, nhìn đầu gấu ghê ák. _ Sr bạn hiền, được rồi tao kể mày nghe. Chuyện là thế này, khi nãy lúc tao đi lấy báo……………… Tôi thao thao kể lại chuyện tôi gặp hắn và mang cục tức về lớp cho nhỏ nghe. _ Trời có người bất lịch sự vậy sao, sao mày không **** hắn, không lẽ mày hiền vậy sao _ Tao cũng muốn **** lắm nhưng hắn đi mất tiêu biết **** ai giờ _ Mà hắn như thế nào, đẹp không?
- _ Mày đi mà hỏi nó, tao không biết _ Mày khống biết gì về nó làm sao tao giúp mày được, ít ra cũng biết tên hoặc lớp chứ? _ Hình như hắn tên Tuấn thì phải, tao nghe thằng bạn hắn kêu vậy ák _ Ok để tao điều tra, mà xong việc phải trả ơn tao ák _ Thanks bạn hiền, thui vô học kìa Nghe nhỏ An nói vậy chứ tôi không tin rằng nhỏ sẽ điều tra ra hắn.Trường tôi cũng có trên chục thằng con trai tên Tuấn vậy. Mà quen thân nhỏ hơn hai năm trời mà có nghe nhỏ nhắc gì tới Ox đâu, nhỏ này có thói quen “tình ảo” mà. Nhỏ quen ai cũng dăm bữa nữa tháng rồi xù àk. Về nhà tôi mằn suy nghĩ chuyện hồi sáng chợt có tiếng điện thoại reo lên, giai điệu bài Sory Sory của Super Junior, là điện thoại của nhỏ An _ Hey có gì không _ Có chuyện mới gọi mày được àk – Nhỏ gắt lên _ Sr tại tao quen rồi _ Báo cho mày tin vui nàk, tao biết hắn là ai rồi _ Sao mày biết _ Ox tao nói tao biết _ Mày quen thiệt àk _ Ừk, mà gác lại chuyên của tao đi bữa nào tao cho mày gặp _ Ok, mà mày qua nhà tao đi _ Chi zj _ Má tao nấu phở gà, qua đây ăn rồi kể tao nghe luôn _Ok chờ tao 15 phút Tôi gác máy chạy vội xuống bếp lôi bịch trái cây xếp lên dĩa, mang theo chai cam ép, thức uống ưa thích của nhóm chúng tôi. Ping pong, tôi chạy ra mở của _ Hey tao tới rồi nè, đúng hẹn _Lên phòng tao nói chuyện _Ok Tôi xuống bếp bưng lên phòng hai tô phỏ gà nóng hổi _Ăn đi kẻo nguội _Wao phở ngon quá, àk thằng Tuấn học 12T1 ák _ Lớp chọn àk, vậy mà bất lịch sự, không biết hắn được dạy gì trong lớp đó nữa _ Dạy gì kệ người ta đi, mày có muốn nghe nửa không _ Ok mày kế tiếp đi _Hắn là con nhà giàu, học giỏi, gia đình công chức hẳn hoi ák _ Oh ghê vậy _Mẹ hắn là giảng viên Đại học, ba hắn là Giám dốc công ty X ấy _ Hèn gí phách láo _ Hắn thuộc dạng hot boy ák, biệt danh băng giá, thay bồ như thay áo, con bồ gần đây của hắn là nhỏ Vân 11A5, một hot girl khá dễ thương _Ừk tao biết rồi
- _ Mày tính thế nào _ Mai tao lên lớp 12T1 _ Mày định gặp hắn àk _ Ừk Sáng hôm sao tôi lên lớp 12T1 rất sớm, tôi đang căng mắt tìm kiếm thì một bàn tay đánh mạnh vào vai tôi _Á đau, ai mà bất lịch sự vậy? _ Hey làm gì dứng ở lớp anh vậy Nhóx, để ý ai rồi hả, hay là lên kiếm anh _ Em lên kiếm một người _ Ai vậy? _ Lớp anh Long có ai tên Tuấn không? _Tuấn ơi có ghệ mày kiếm nè, ra lẹ lên thằng quỷ - Anh Long hét lên, giọng anh rất lớn dường như là cố ý cho mọi người nghe thấy vậy _Nè anh nói gì thế, em mà thèn quen hạng người như hắn ák – Vừa nói tôi vừa chỉ tay về phía hắn _ Loại người như tôi là thế nào – Hắn hỏi _ Loại người bất lịch sự - Tôi trả lời _ Thôi hai người tâm sự đi nhák tôi không làm phiền nữa hehe Nói rồi anh Long bỏ chạy, tôi quê quá vội rượt theo anh ta bỏ lại hắn đứng trân với vẻ mặt ngơ ngác con nai vàng. Tối đó đang bật laptop lên nghe nhạc thì chuông điện thoại lại vang lên, loving you, vậy là số lạ àk _Alô sr làm ơn cho hỏi số điện thoại này của ai vậy? _ Cô biết nói lịch sự từ khi nào vậy? _ Bạn là ai mà ăn nói bất lịch sự vậy? _ Muốn biết thì ra công viên trước cổng nhà cô đi, chỗ cây phượng vĩ ấy _Nèk Tút tút, tắt máy rồi. Không biết tên láo xược nào dám giỡn như thế nhỉ, tôi nhón lấy cài áo khoác, khóa cửa cẩn thận rồi đi ra công viên. Gần tới cây phượng tôi thấy có người ngồi trên chiếc SH bóng loáng, lạ nhỉ bạn bè tôi chẳng có ai đi SH cả. Khi đến nơi tôi mới nhận ra người dó là Tuấn, tên đáng ghét này tìm tôi làm gì nhỉ. _ Tìm tôi có việc gì không? _ Lên xe đi _ What? _ Bảo cô lên xe không nghe hả? Tôi giật mình ngoan ngõan leo lên xe giống như con cừu non sắp bị con sói ăn thịt vậy. Hắn rú ga chạy như bay _ Nè chạy chậm lại tôi sợ tốc độ lắm Hắn vẫn không trả lời tiếp tục tăng tốc. Lát sau hắn dừng xe tại một bến sông khá yên tĩnh. Tôi bước xuống xe, trớ trêu thay tôi vấp cục đá và sắp té. Hắn vội đỡ tôi, cánh tay rắn chắc của hắn vòng qua eo tôi, ghì chặc tôi lại. Khi tôi đã đứng vững hắn vôi buông tay ra lí nhí nói:
- _Sr tôi không cố ý _ Không sao cảm ơn đã giúp tôi Mặt tôi đỏ lựng lên, cũng may khi ấy trời tối nên hắn không thấy. Hắn kéo tay tôi ra bờ sông, không hiểu sao lúc ấy tôi lại ngoan ngoãn đi theo hắn một cách vô định nhỉ _ Nè có chuyện gì mà kéo tôi ra đây vậy _ Cô không xưng hô đàng hoàng được àk, dù gì thì tôi cũng học trên cô đấy _ Tôi quen vậy rồi _ Có ai nói cô giống con cua lắm không? _ Kệ tôi, liên quan gì anh chứ _ Tôi với cô thõa thuận nha _ Thõa thuận gì? _ Cô làm bạn gái tôi _ What? _ Tôi chỉ mún cô đóng giả bạn gái tôi thôi, tôi sẽ trả thù lao cho cô đầy đủ, chỉ một tháng thôi _ Anh xem tôi là hạng người nào vậy, là hạng gái tham tiền mà ai muốn làm gì làm àk, anh nghĩ tôi cần dồng tiền dơ bẩn của anh àk _ Tôi xin lỗi tôi không có ý đó, nhưng tôi cần cô giúp đỡ _ Anh im đi, tôi không muốn nghe anh nói gì nữa hết, đúng là nhà anh rất giàu nhưng tôi không phải hạng gái bao. Không ngờ người có học như anh lại nói như vậy nới tôi, đồ tồi Tôi chạy đi nước mắt lăn dài trên má. Tôi khóc, tôi thấy mình bị xúc phạm nặng nề, tim tôi khẽ nhói lên. Về nhà tôi chạy vội lên phòng khóa cửa lại khóc nức nở, tiếng điện thoại lại vang lên _ Tôi thật sự cần cô giúp _Anh im đi đồ tồi, tôi không muốn nghe gì hết Tôi dập máy, tháo sim quẳng diện thoại lên giường. Reng reng, tiếng điện thoại bàn vang lên, là nhỏ An, không biết nó gọi tôi có gì không _ Hjx… có… gì… không? –Tôi hỏi nhỏ giọng nghẹn lại trong tiếng nấc _Mày khóc àk, có gì không, àk mà mày ra công viên đi _Tao không muốn đi nữa _ Mày ra ngay không, nếu không tao vô lôi mày ra àk _ Được rồi… hjxhjx… tao ra Tôi ra công viên nơi băng ghế đá chổ nhỏ An ngồi, có cả anh Long nữa _ Hai người đi chung àk? _Ừk, em khóc chuyện gì vậy? _Em… _Chuyện thằng Tuấn àk? _ Sao anh biết? _Chính anh và An kêu nó đến gặp em mà _ Sao?
- _Em nghe anh nói đi _Em không muốn nghe _Mày không nghe anh Long nói thì để tao nói, bà nội anh Tuấn sắp qua đời rồi _Chuyện đó không liên quan gì tao – Tôi hét lên _Mày im nghe tao kể đi –Nhỏ An gắt lên _ Mày nói gì thì nói lẹ đi tao mệt rồi _Bà nội anh Tuấn sắp qua đời, tâm nguyện cuối cùng của bà là muốn thấy mặt cháu dâu tương lai, tao và anh Long mới kêu anh Tuấn nhờ mày giúp đỡ _Tại sao lại là tao? _ Vì em giống Hạ Anh bạn gái trước đây của Tuấn – Anh Long nhanh nhẩu đáp _ Vậy sao không tìm cô ấy? _ Cô ấy mất rồi em ạ, mất hai năm trước vì tai nạn giao thông, cũng vì vậy mà bà thằng Tuấn ngã bệnh tới nay. Em giúp nó chứ? _Ok Sáng hôm sau tôi lên 12T1 tìm Tuấn, chị lớp trưởng cho tôi biết vì tình hình bà Tuấn chuyển xấu nên anh ấy xin nghỉ vào bệnh viện trông bà. Tôi cũng được chị lớp trưởng cho tôi địa chỉ bệnh viện ấy. Chiều hôm ấy tôi có mặt tại bệnh viện, cốc cốc, tôi gõ cửa: _Cháu là ai? –Giọng bà thều thào _Dạ cháu là bạn Tuấn _Chào ủa Lan tới khi nào vậy? – Giọng Tuấn ngạc nhiên _ Em mới tới _Bà vậy là cháu giữ lời hứa cho bà xem mặt cháu dâu rồi đấy, bà nhanh chóng khỏe lại nha _Ừk bà biết rồi Kể từ đó ngày nào tôi và Tuấn cũng ghé thăm bà, thấy chúng tôi bà vui lắm. Nhìn Tuấn vui không hiểu sao tim tôi dập liên hồi. Về nhà tôi gọi cho nhỏ An _Thích một người có cảm giác gì mày _ Tim dập nhanh, vui khi người đó vui, buồn khi người đó buồn. Mà mày dừng nói là mày thích Tuấn rồi nha _Tao không biết thôi àk Ngày thứ 6 của tuần cuối cùng bà bảo Tuấn đưa tôi vào thăm bà _ Cháu chào bà, bà khỏe không ạ _Bà khỏe, bà có thứ này cho chàu dâu tương lai đây. Bà vừa nói vừa đưa cho tôi chiếc hộ nhỏ, bên trong là chiếc lắc tay xinh xắn _Bà ơi cháu không dám nhận món quà này đâu _Cháu cứ nhận đi, nhận cho bà vui Nói rồi bà từ từ nhắm mắt, bà ra đi như vậy đó. Tôi khóc rất nhiều, tôi cùng gia đình Tuấn tiễn bà ra nơi yên nghĩ cuối cùng. Sau tang lễ Tuấn đưa tôi về nhà _Mai anh đi du học _Sao
- _Anh sẽ đi 3 năm, anh muốn biết một chuyện _Chuyện gì _Em có dồng ý chờ anh không. Anh muốn thích em _Em không biết, mai em se ra tiễn và cho anh câu trả lời Sáng hôm sau rôi ra tiễn Tuấn, tôi đưa cho anh hộp quà nhỏ _Chúc anh bình an, câu trả lời của em trong ấy Anh bước vào khu cách li, tôi ngước lên trời nhìn máy bay anh xa khuất 3 năm sau, tôi trở thành một cô sinh viên năm hai khoa Quản trị. Nhỏ An và anh Long trở thành một cặp, tôi vẫn chờ anh về. Chuông điện thoại của tôi vang lên, only love, là chuông của anh _Em ra công viên đi Tôi đi ra công viên mang theo vẻ mặt hạnh phúc ngày anh về _Hey em… _Anh xin lỗi _Có chuyện gì? _Anh không giữ lời hứa, anh không thể thích em nữa _Em biết rồi –Tôi đáp, tôi không khóc _Nhưng… _Nhưng gì nữa _Anh sẽ yêu em, em có đồng ý không Anh trao cho tôi bó hồng nhung, tôi nhận lấy, chạy tới ôm anh và òa khóc, giọt nước mắt của sự hạnh phúc. The End
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Ánh mắt dịu dàng P5
19 p | 156 | 18
-
Tầng đầu địa ngục - Phần 27
7 p | 97 | 11
-
Dòng mực cũ - Phần 20
5 p | 78 | 8
-
Nếu như em có người yêu
4 p | 67 | 5
-
Lặng lẽ yêu anh - Kì 1.
43 p | 74 | 5
-
Ngỡ như là thật
6 p | 47 | 4
-
Truyện ngắn Lỡ hẹn
22 p | 61 | 4
-
Âm thanh của hạnh phúc
24 p | 58 | 3
-
VÕ LÂM U LINH KÝ Hồi 4 – Phần 3
11 p | 75 | 3
-
Mất Ngựa
4 p | 64 | 3
-
Có thứ hạnh phúc gọi là "chia tay"
4 p | 58 | 3
-
Ôi hạnh phúc mong manh, tình yêu mong manh!
3 p | 55 | 3
-
Có thứ hạnh phúc gọi là chia tay
5 p | 64 | 2
-
Tình yêu trái mùa
22 p | 45 | 2
-
Em Anh Và chị ấy
5 p | 63 | 2
-
Yêu thương quay về - Kì cuối
14 p | 57 | 2
-
Cà phê chiều
30 p | 59 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn