intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Kế Hoạch Chinh Phục Trái Tim

Chia sẻ: Phượng Cửu | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

73
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Trong bóng tối, nghe đâu đây có tiếng nhạc ngân lên như nói lên tâm trạng của hai người đang nghĩ về nhau,… Ngày 1 - Quân, mày có yêu tao không? Mày không yêu tao thì ai yêu tao đây? Quân, mày ghét tao hả? Thế thì mày ghét tao thêm chút nữa đi rồi làm bạn trai tao nha!_ Nhỏ vừa nhảy tung tăng vừa hát - Mày dở hơi à? Tự dưng hát linh tinh. - Hay mà. Thế có chịu làm bạn trai tao không?_ Nhỏ nháy mắt - Cho tao yên đi, tao còn chưa...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Kế Hoạch Chinh Phục Trái Tim

  1. Kế Hoạch Chinh Phục Trái Tim Trong bóng tối, nghe đâu đây có tiếng nhạc ngân lên như nói lên tâm trạng của hai người đang nghĩ về nhau,… Ngày 1 - Quân, mày có yêu tao không? Mày không yêu tao thì ai yêu tao đây? Quân, mày ghét tao hả? Thế thì mày ghét tao thêm chút nữa đi rồi làm bạn trai tao nha!_ Nhỏ vừa nhảy tung tăng vừa hát - Mày dở hơi à? Tự dưng hát linh tinh. - Hay mà. Thế có chịu làm bạn trai tao không?_ Nhỏ nháy mắt - Cho tao yên đi, tao còn chưa muốn chết sớm_ Quân lườm nhỏ Ngày 1… thất bại Ngày 2 - Quân, làm bạn trai tao nha!_ Thư viện đang im ắng thì chợt có tiếng nhỏ làm mọi người trong phòng đều quay lại nhìn 2 đứa - Đang ở trong thư viện đó, im cho tao học bài._ Hắn vẫn nhìn chằm chằm vào quyển sách mà trả lời nó - Quân, làm bạn trai tao nha, làm bạn trai tao nha, làm bạn trai tao nha nha nha ~ _ Nhỏ cứng đầu vẫn thì thầm bên tai Quân Im lặng… Không ai trả lời nhỏ hết - Nè, nói gì coi_ Nhỏ khẽ kéo áo hắn Mặc cho nhỏ kéo, hắn vẫn vô tâm đọc sách. Cuối cùng nhỏ đành phải lủi thủi bỏ về Ngày 2… thất bại thảm hại Ngày 3 - Nói. Nhanh. Giờ mày có chịu làm bạn trai tao không thì bảo?!_ Nhỏ chống hông nhìn chằm chằm Quân bằng ánh mắt “ mày dám nói không thử xem” Quân cũng liếc lại nhỏ: “ Không!!!” - Huhuhu… Mày ghét tao, mày bắt nạt tao… huhu…_ Nhỏ ngồi bệt xuống đất giãy đành đạch, 2 tay dụi mắt, chu môi, phồng má, cố ý ăn vạ Còn hắn? Haizzz, đi mất từ lúc nào rồi Ngày 3… lại thất bại thảm thương Ngày n - Sao mày cứng đầu thế hử? Chừng nào mày mới chịu bỏ cuộc?_ Quân nhìn cái con nhỏ đang tò tò theo mình bằng ánh mắt “ bất lực” - Tới khi nào mày chịu thích tao thì thôi_ Nhỏ cười hì hì - Mày lại đem tao ra cá cược nữa à? - Hì hì, mày biết hay thế! Thế đồng ý nhá?
  2. - Hừ… chỉ cho mày mượn tao 1 tuần thôi đó, xong là phải trả lại nguyên vẹn nghe chưa_ Quân thở dài, hắn hiểu quá rõ tính của nhỏ rồi - Hì hì, yêu mày nhất Quân ơi! - Thôi cho tao xin, ghê quá à! Nhưng mà chỉ là yêu giả thui đó. - Vâng, biết rồi mà, nhắc mãi_ Nhỏ nhe răng cười Ngày n … cuối cùng kế hoạch cũng thành công -–-–-–-- Ngày thứ nhất - Quân ơi, lấy cho tao cái bánh - Quân ới, lấy giùm tao ly nước - Quân, hì hì, cho tao cục kẹo này nha ~ Yêu mày nhất - Chỉ cho tao bài này đi mà Quân đẹp trai … - Nè, rốt cục thì tao là bạn trai ( trên danh nghĩa) hay là ô sin của mày thế hả? Tao bực là tao hủy hợp đồng đấy nhá._ Sau khi chịu đủ loại áp bức thì Quân cũng nổi dậy đấu tranh - Mày bình tĩnh cái đã, cho tao xin lỗi nha babyyy_ Nhỏ cười toe toét, chả ra cái dáng đi xin lỗi người ta gì cả - Tao đập mày bây giờ! Dám gọi tao là babyyy hả? _ Quân nghiến răng cầm chổi rượt theo nhỏ - Ấy, bỏ cây chổi xuống, coi chừng gây thương tích cho bạn gái mày á! Khoan, … _ Nhỏ cũng co giò mà chạy,không chạy mới lạ ấy, bạn trai gì mà lại… ... Ngày thứ hai Giờ ra chơi buổi sáng - Quân, cho tao uống ké_ Giờ ra chơi, như thường lệ nó vẫn thường cầm cuốn truyện tò tò theo hắn xin uống nước - Không cho! Tao nhớ mày nhiều tiền lắm mà, không lẽ đem đi mua tiểu thuyết hết rồi hả? _ Quân hất tay nó ra, không cho đụng vào li nước - Hì hì, sao mày đoán hay vậy? Số là hôm qua tao mua truyện hết tiền rồi, haizzz… nhường bạn gái mày chút coi _ Nhỏ cố vươn tay ra giựt li nước - Khỏi nói dối. Không phải hôm qua mày đi học thêm à? Với lại mày còn có quỹ đen nữa cơ mà, không lẽ hết nhanh vậy? - Dù gì tao cũng là bạn gái mày mà, cho tao 1 chút thì mày chết hả? Keo kiệt_ Nhỏ bĩu môi, 2 chữ cuối nói nhỏ thật nhỏ - Nói cái gì tao đấy? Hừ, lần cuối thôi nghe chưa. Miễn có lần sau nhá! Tao nể tình bạn bè lắm mới cho mày uống ké đấy._ Quân vừa lườm nhỏ vừa đưa li nước sang Nhỏ uống xong mới ngẩng đầu lên nhìn hắn: “ Tao nhớ cái câu lúc nãy mày nói mấy chục lần rồi mà Quân. Tao nghe riết cũng thuộc luôn rồi. Đổi câu nào mới mẻ chút đi.” - Giỡn mặt với nhau hả? Lần sau không cho mày uống nữa, bực rồi!!!_ Nói rồi Quân hếch mặt cầm li nước bỏ đi làm nhỏ ngồi cười nghiêng ngả Giờ ra chơi buổi chiều - Cho tao uống nước với… Quân dễ thương - Không cho!_ Hắn làm mặt lạnh lùng
  3. - Đi mà, đi mà, đi mà, đi mà… _ Nhỏ chớp chớp mắt - Hừ, bữa nay là bữa cuối nghe chưa_ Nói xong lại đưa li nước qua Nhỏ uống xong rồi lại thản nhiên nói: “ Câu lúc nãy tao cũng nghe nhiều rồi, mày đổi câu đi Quân ơi. Cần tao lên mạng sưu tầm về cho mày không?” Vừa nói xong liền vắt chân lên cổ mà chạy vì biết chắc chắn là “ cái thằng bạn trai của mình” nó đang rượt phía sau ... Ngày thứ ba Tan học - Ê Quân, chở tao đi nhà sách cái._ Nhỏ thản nhiên ngồi vào yên sau chờ hắn - Sao bắt tao chở? Mày cũng có xe mà. - Tao là bạn gái mày tao có quyền…_ Nhỏ nói chưa hết câu thì đã bị Quân chặn lại_… có quyền đi xuống. Xuống nhanh cho tao nhờ. Tao còn phải đi học thêm nữa Nhỏ vẫn kiên quyết bám cứng lấy cái xe, chu môi nói: “ Tới tối mày mới đi học mà. Tao chỉ đi 5 phút thôi, chắc chắn là 5 phút đó, nhanh lắm á!” “ Thế thì đi nhanh để tao còn về. 5 phút thôi đó nhá, trễ hơn là tao bỏ mày lại rồi tự tìm cách về nghe chưa.” Quân cầm cặp nhỏ bỏ vào giỏ xe rồi chở nhỏ tới nhà sách 15 phút sau… - Nhanh!!! Đã bảo là 5 phút cơ mà. Gần nửa tiếng rồi_ Quân nhìn vào đồng hồ rồi la lên - Mới có 15 phút thôi, đâu ra nửa tiếng. Tao lựa không được, chọn giùm tao với Thế là cả 2 đứa cùng ngồi lựa sách đến tận 30 phút. Cuối cùng nhỏ bị hắn mắng cho 1 trận tơi tả vì cái tội “ gây trễ giờ” ... Ngày thứ tư - Nè, nếu giờ tao nói tao thích mày thật thì sao? Không phải là cá cược nữa_Nhỏ chống cằm hỏi Quân khi 2 đứa đang ăn kem - Mày bị sốt à? Tự dưng lại hỏi thế?_ Hắn đưa tay sờ trán nhỏ, làm ra vẻ nghiêm túc - Mày làm gì thế? Tao có bị sốt đâu, tao nói thật đấy chứ. - Mày nói mà cứ như đùa ấy, làm sao mà mày thích tao cho được. Giỡn hoài - Tại sao lại không được? Mày có phải tao đâu mà biết, xớ! _ Nhỏ ngúng nguẩy bỏ đi để lại hắn với bản mặt ngơ ngác chẳng hiểu gì cả ... Ngày thứ năm “ Rốt cục mình bị sao vậy nè trời???” Nhỏ chán nản gục đầu xuống bàn. Đã 5 ngày trôi qua kể từ ngày hắn nhận lời thích nhỏ. 5 ngày… ừ, nhanh thật đấy. Không hiểu sao mỗi ngày qua đi nhỏ lại thấy buồn thiu. Chỉ là yêu giả thôi mà, sao mà nhỏ lại “ tâm trạng” như thế chứ, lại còn hỏi hắn những câu ngu ngơ hết sức. Aaaaaaa…bực mình quá đi!!! “ Mày, đi chơi không? Tao đang ở dưới nhà mày nè.” _ Hắn gọi đúng 5 giây để nói câu đó xong cúp ngay làm nhỏ ngây người 1 hồi “ Sao mà linh quá vậy nè? Mới nhắc là tới liền à.” Nhỏ cầm vội cái áo khoác rồi nhìn ra cửa sổ. Quân thấy nhỏ thì cũng nhe răng cười rồi vẫy vẫy cái điện thoại. Nhỏ lại ngẩng người. Sau đó… nhỏ chạy thẳng vào toilet. Nhỏ áp 2 tay vào má rồi ra sức hất nước lên mặt. Không hiểu sao bây giờ mặt nhỏ thiếu điều còn đỏ hơn cả trái cà chua. “ Ê, có đi không thì bảo. Kiên nhẫn của tao có hạn à nha!” Hắn ở dưới nói vọng lên
  4. “ Biết rồi, tao xuống liền.” Nhỏ la lên rồi cũng chạy thẳng xuống nhà - Đi đâu bây giờ? Mày chọn đi._ Hắn ngồi chễm chệ trên xe đạp, hếch mặt hỏi nhỏ - Nhà sách đi - Nhà mày còn chỗ để chứa sách hả? Suốt ngày nhà với sách, tao nghe tới phát hoảng luôn rồi!_ Quân đập ngay cái ý tưởng của nhỏ - Thế thì dạo phố đi, lười đi chơi quá_ Nói rồi nhỏ nhảy tót lên yên sau mà ngồi Quân “ đèo” nhỏ đi lòng vòng thành phố. Hết lượn qua chợ đêm lại tới phố ẩm thực và khu Phú Mỹ Hưng. Hết đi dọc sông Sài Gòn cùng với Nhà thờ Đức Bà lại đến đường Nguyễn Huệ ngắm cảnh… Sắp Valentine, ngoài đường đâu đâu cũng trang hoàng rực rỡ để đón lễ. Người người nắm tay nhau, nói cười vui vẻ càng làm rộn lên cái không khí tưng bừng. Tiết trời Sài Gòn vào đêm lạnh lắm, thế nhưng nhỏ vẫn cứ cười hi hi ha ha rồi chỉ trỏ lung tung cứ như lần đầu tiên tới chỗ này vậy ( bởi thế nên người đi đường cứ nhìn chằm chằm 2 người còn Quân thì chẳng biết giấu mặt vào đâu) - Ê, ngày mai là Valentine đó. Nhớ mua quà tặng tao nha. Không có quà thì đừng có đi gặp mặt tao. - Ơ, sao tao phải tặng quà cho mày? Tao với mày có yêu nhau đâu mà quà với cáp - Tặng đi, dù gì thì tao với mày cũng yêu nhau trên danh nghĩa mà. Tặng nha, khỏi cần socola, tiểu thuyết cũng được_ Nhỏ cười toe toét - Tốn kém quá, để tối về suy nghĩ. Mà nhắc mới nhớ tới hôm nay là ngày thứ 5 rồi còn gì? Còn 2 ngày thôi nhé. 2 ngày nữa là tao được tự do rồi, sướng quá đi! Nhỏ bỗng dưng im bặt. Quân thấy lạ nên quay sang hỏi: - Ủa, sao mày không nói gì hết thế? - Không có gì, tại cảnh đẹp quá nên tao ngắm thêm chút. Mà…thật à? Mày thật sự mong muốn 2 ngày kia trôi qua nhanh à?_ Nhỏ cười chua xót hỏi hắn - Ừ, thật mà. 7 ngày gì đâu mà dài như 7 năm á, tao còn muốn nó trôi nhanh thiệt là nhanh kìa - Thôi đi về đi, cũng trễ rồi_ Nhỏ chỉ nói thế rồi đi lại chỗ chiếc xe đạp. Suốt cả đoạn đường về, 2 đứa chẳng nói với nhau câu nào. Gần tới nhà, nhỏ đột nhiên nhảy xuống xe nhìn hắn rồi nói: - Thôi thì, xem như tao mượn mày 5 ngày thôi nhé! 2 ngày kia xem như bỏ. Thế nào? Chắc bây giờ mày vui lắm nhỉ? Không còn phải giả làm bạn trai của tao nữa cơ mà. Mà bỗng nhiên tao cũng vui thay cho mày đấy Quân ạ. Phải chi tao nhận ra điều này sớm hơn chút nữa nhỉ?!_ Ánh đèn vàng vọt chiếu lên gương mặt nhỏ làm những giọt nước mắt đang chực chờ chảy ra lấp lánh như thủy tinh Rồi bất chấp xe cộ trên dường, bất chấp những giọt nước mắt gần như chảy dài trên má… nhỏ bỏ chạy. Bỏ lại hắn đứng ngơ ngác cùng câu nói đó, nhỏ gắng sức bỏ chạy. Sự thật phũ phàng quá, nhỏ chỉ còn cách chạy trốn điều đó mà thôi. Những ngày qua, nhỏ biết hắn không vui vẻ gì trong chuyện này thế nhưng nhỏ vẫn bỏ qua, xem như đó là chuyện bình thường. Vì nhỏ đã nghĩ chỉ cần sau 7 ngày thì nhỏ có thể làm cho hắn thích nhỏ thật. 7 ngày, 168 giờ, 10080 phút, 604800 giây… Không dài mà cũng chẳng ngắn. Là nhỏ tự tin quá chăng? Hay là do ngay từ đầu nhỏ đã biết trước kết quả là thế nên không chịu cố gắng?… Hôm nay, chỉ 1 câu nói của hắn thôi mà nước mắt nhỏ đã chảy, đầu của nhỏ đã nhức, tim nhỏ đã đau. Thì ra, nhỏ thích hắn thật. Thích lắm í! Nhưng
  5. mà, ngay khi nhỏ biết cái điều ấy thì hắn đã làm tổn thương nhỏ mất rồi. Vết thương này… cần bao nhiêu thời gian mới lành được đây? Nhỏ không xinh, nhỏ cũng không giỏi nhưng nhỏ có thể giúp hắn những lúc hắn gặp khó khăn, nhỏ có thể ngồi cười hoặc khóc hàng giờ liền khi hắn buồn. Hắn nào có biết nhỏ tỏ tình với hắn đâu phải do cá cược. Nhỏ nào có đem hắn ra chơi đùa bao giờ? Nếu như hắn biết sự thật thì… chắc hắn sẽ không đồng ý thích nhỏ đâu nhỉ? Hì, thế thì tội nghiệp cho nhỏ thật, vì nhỏ yêu đơn phương hắn mà… Quân đứng ở xa nhìn nhỏ chạy đi, không níu kéo, cũng không chạy theo giữ nhỏ lại. Vì hắn biết nhỏ đang cần 1 không gian riêng. Vì hắn biết hắn lỡ làm nhỏ buồn rồi. Nhưng hắn biết làm gì bây giờ? Đời vốn không có chữ “ Nếu” mà cũng chẳng có cỗ máy thời gian. 1 đứa con trai tính tình vốn lành lạnh, lại ít nói, cũng chẳng biết bày tỏ cảm xúc như hắn thì biết làm gì cho nhỏ hết giận đây? Nhất là khi người làm nhỏ buồn không phải ai khác mà chính là hắn. Hắn thở dài ngồi xuống ghế đá ven đường, nhớ lại 5 ngày qua. Những câu lúc nãy tất cả đều là nói dối. 5 ngày qua hắn vui biết nhường nào. Cũng là những ngày bình thường, 2 đứa cùng đến lớp thôi nhưng sao những ngày đó lại trở nên khác biệt như thế? Vì nhỏ là bạn gái hắn sao? Trong 5 ngày qua, mỗi ngày hắn lại thấy 1 con người mới ở nhỏ: lúc thì dễ thương, lúc lại hung dữ, lúc trầm tư, lúc náo nhiệt… Nghĩ đến đây Quân bất giác cười. Nhỏ có biết đâu là ngay từ đầu hắn đã biết nhỏ chẳng tham gia trò cá cược nào hết. Từ trước đến giờ, hắn vẫn đinh ninh rằng mình rất hiểu nhỏ. Thế mà khi chuyện này xảy ra, hắn mới ngỡ ngàng là mình chẳng hiểu tí nào về nhỏ. Hiểu nhỏ mà làm nhỏ tổn thương ư? Hiểu nhỏ mà làm nhỏ phải rơi nước mắt vì hắn ư? Có lẽ hắn đã quá tự tin, quá kiêu ngạo để rồi chẳng thèm đoái hoài xem nhỏ nghĩ thế nào về hắn. Có lẽ… hắn cũng đã thích nhỏ mất rồi “ Haizzz…” Ban đêm, có 2 người ở 2 nơi khác nhau nhưng đều thở dài và nghĩ về người còn lại. Trong bóng tối, nghe đâu đây có tiếng nhạc ngân lên như nói lên tâm trạng của hai người đang nghĩ về nhau… “ Muốn dẫn anh cùng đi dạo bước tắm nắng Đi hoàn thành ước mơ ấm áp trong tưởng tượng Thích điệu bộ đáng yêu của anh lúc ngang bướng Giống như ánh mặt trời vô ý rơi xuống Anh là kẹo bông trong lòng em Là giấc mơ ngọt ngào Cùng nắm tay nhau Đừng ai buông ra nhé Cùng nhìn về nơi xa Tiếp tục vui vẻ và hy vọng Mở ra đôi cánh chúng ta cùng tự do bay lượn Anh là kẹo bông trong lòng em Là giấc mơ ngọt ngào Có anh cả thế giới đều thay đổi Cho dù trời sắp sáng
  6. Có thể nào cứ thế này Tình yêu lặng lẽ nở rộ trong tim ta Cùng ước nguyện… “ ~ End ~
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2