LỚP HỌC CUỐI CÙNG<br />
Chia sẽ ebook : http://downloadsachmienphi.com/<br />
Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage : https://www.facebook.com/downloadsachfree<br />
Cộng đồng Google :http://bit.ly/downloadsach<br />
<br />
MỤC LỤC<br />
<br />
TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN<br />
CHUƠNG TRÌNH HỌC<br />
ĐỀ CƯƠNG KHÓA HỌC<br />
SINH VIÊN<br />
PHUƠNG TIỆN NGHE NHÌN – PHẦN 1<br />
ĐỊNH HUỚNG<br />
GHI TÊN VÀO LỚP<br />
TUẦN THỨ NHẤT: CHÚNG TÔI BÀN VỀ THẾ GIỚI<br />
TUẦN THỨ HAI: CHÚNG TÔI BÀN VỀ VIỆC THA THỨ CHO BẢN<br />
THÂN<br />
TUẦN THỨ BA: CHÚNG TÔI BÀN VỀ SỰ NUỐI TIẾC<br />
PHUƠNG TIỆN NGHE NHÌN - PHẦN HAI<br />
TUẦN THỨ TƯ: CHÚNG TÔI BÀN VỀ CÁI CHẾT<br />
TUẦN THỨ NĂM: CHÚNG TÔI NÓI VỀ GIA ĐÌNH<br />
<br />
TUẦN THỨ SÁU: CHÚNG TÔI NÓI VỀ CẢM XÚC<br />
TUẦN THỨ BẢY: CHÚNG TÔI NÓI VỀ NỖI SỢ HÃI TUỔI GIÀ<br />
TUẦN THỨ TÁM: CHÚNG TÔI NÓI VỀ TIỀN BẠC<br />
TUẦN THỨ CHÍN: CHÚNG TÔI NÓI VỀ PHUƠNG CÁCH TÌNH YÊU<br />
DÂNG TRÀO<br />
TUẦN THỨ MƯỜI: CHÚNG TÔI NÓI VỀ HÔN NHÂN<br />
TUẦN THỨ MƯỜI MỘT: CHÚNG TÔI NÓI VỀ NỀN VĂN HOÁ CỦA<br />
CHÚNG TA<br />
PHUƠNG TIỆN NGHE NHÌN - PHẦN BA<br />
TUẦN THỨ MƯỜI HAI: CHÚNG TÔI NÓI VỀ LÒNG VỊ THA<br />
TUẦN THỨ MƯỜI BA: CHÚNG TỐI NÓI VỀ NGÀY TOÀN HẢO<br />
TUẦN THỨ MƯỜI BỐN: CHÚNG TÔI NÓI LỜI VĨNH BIỆT<br />
TỐT NGHIỆP<br />
<br />
TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN<br />
Trong những ngày tháng cuối cùng trên giường bệnh, thay vì bất lực nhìn tử thần cứ dần dà<br />
gậm nhấm từng mẩu thân thể của mình, thầy Morrie đã trăn trở tự vấn: “Ta cứ héo hắt biến<br />
mất khỏi thế gian này hay cố gắng biến quãng đời còn lại thành thời gian đẹp nhất của cuộc<br />
sống?” để rồi đi đến một quyết định quan trọng, rằng: “Thầy sẽ biến mình thành quyển sách<br />
giáo khoa sống để mọi người khác đọc”, rằng “Thầy muốn bước qua cây cầu cuối cùng nối giữa<br />
sự sống và cái chết. Đi qua và thuật lại cho hậu thế”. Và thế là buổi tái ngộ sau nhiều năm xa<br />
cách trở thành buổi đầu tiên của khóa học cuối cùng - một thầy một trò - ngay bên giường<br />
bệnh.<br />
……………<br />
Lẫn trong nỗi tiếc nhớ vô hạn, là niềm tin tự hào không che giấu của Mitch về người thầy<br />
của mình: có bao giờ bạn thực sự có một người thầy? Một người trân trọng bạn như viên ngọc<br />
quý chưa được mài giũa, một thứ trang sức mà có thể lấy trí tuệ chà cho sáng bóng lên...<br />
Lớp học cuối cùng của thầy Morrie đã kết thúc bởi đời người không thể vượt qua cái hữu<br />
hạn, nhưng hình ảnh một Người Thầy với tất cả ý nghĩa cao đẹp của nó cùng những bài học về<br />
nhân sinh thì vẫn mãi mãi bất tử.<br />
Trước Khi Vào Truyện<br />
Có những khoảnh khắc bất ngờ, những sự việc ngẫu nhiên lại có ảnh hưởng sâu sắc, làm đảo<br />
lộn cả nếp sống và thay đổi những sắp đặt của đời người.<br />
“Lớp học cuối cùng” ra đời từ cái khoảnh khắc tình cờ ấy, nói cho đúng ra, đó là sự tiếp nối<br />
của lớp học đầu tiên thời sinh viên: Gần hai thập kỷ trước, khi còn ngồi trên ghế nhà trường,<br />
Mitch Albom từng là học trò cưng của tiến sĩ xã hội học Morrie Schuwartz, một giáo sư giàu uy<br />
tín và kinh nghiệm giảng dạy, một người bạn lớn, nhiệt tình và có sức thu hút đối với sinh viên,<br />
được họ trìu mến đặt cho biệt danh “Coach” - Huấn luyện viên.<br />
Mối quan hệ thầy trò khắng khít tưởng chừng thâm giao ấy bỗng dưng bị gián đoạn sau lễ<br />
tốt nghiệp của Mitch, bởi chàng trai trẻ ấp ủ quá nhiều dự định đã lao ngay vào guồng quay hối<br />
hả của xã hội ngõ hầu chạy đua với thời gian trên con đường tự khẳng định mình, và lời hẹn<br />
với thầy ngày tốt nghiệp đã nhanh chóng rơi vào lãng quên, như anh tự bạch: “Tôi đã đánh đổi<br />
nhiều giấc mơ thời thanh niên để nhận lại hàng đống tiền”!<br />
Cho đến cái khoảnh khắc tình cờ nọ...<br />
Đó là cái tích tắc nhà báo thời danh Mitch Albom tiện tay bật TV, và tiết mục truyền hình<br />
"Câu chuyện hàng đêm” đã khiến anh rúng động toàn thân khi gặp lại người thầy cũ: Chàng<br />
“thanh niên râu” linh hoạt và vui nhộn, người tưởng chừng không có tuổi, người từng sáng<br />
chói trên sàn nhảy tự do năm xưa với vũ điệu độc đáo của riêng mình, giờ đây đã trở thành<br />
một ông lão tàn phế bị cột chặt trên xe lăn với bản án tử hình đã được phán quyết - Căn bệnh<br />
nan y ALS, đang phá hủy hệ thần kinh, đẩy ông dần đến cái chết.<br />
Trong những ngày tháng cuối cùng trên giường bệnh, thay vì bất lực nhìn tử thần cứ dần dà<br />
gậm nhấm từng mẩu thân thể của mình, thầy Morrie đã trăn trở tự vấn: “Ta cứ héo hắt biến<br />
mất khỏi thế gian này hay cố gắng biến quãng đời còn lại thành thời gian đẹp nhất của cuộc<br />
sống” để rồi đi đến một quyết định quan trọng, rằng “Thầy sẽ biến mình thành quyển sách<br />
giáo khoa sống để người khác đọc”, rằng “Thầy muốn bước qua cây cầu cuối cùng nối giữa sự<br />
sống và cái chết. Đi qua và thuật lại cho hậu thế”. Và thế là buổi tái ngộ sau nhiều năm xa cách<br />
trở thành buổi đầu tiên của khóa học cuối cùng - một thầy một trò - ngay bên giường bệnh.<br />
Hầu như toàn bộ những vấn đề có ý nghĩa nhất của cuộc sống đã được đặt ra trong 13 tuần<br />
ngắn ngủi ấy: tình yêu, công việc, gia đình, cộng đồng, cái chết... không có giáo trình hay tài liệu<br />
tham khảo, chỉ là những lời tâm tình, gợi ý và chiêm nghiệm, là sự chứng kiến của học trò<br />
trước cái cách ung dung và dũng cảm đương đầu với bệnh tật của người thầy. Không có kì tốt<br />
nghiệp, bởi vì đó là ngày vĩnh biệt người thầy. Nhưng còn lại đây “khóa luận” kết thúc lớp học,<br />
đó chính là những trang sách bạn đọc sắp thưởng thức, một công trình được sự gợi ý và bàn<br />
bạc của thầy Morrie, một “đề án của chúng ta” - như cách ủy thác của vị giáo sư quá cố.<br />
Lẫn trong nỗi tiếc nhớ vô hạn, là niềm tự hào không che giấu của Mitch về người thầy của<br />
<br />