intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Mình chia tay anh nhé!

Chia sẻ: Lang Thị May | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

98
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nếu thực sự chúng mình không thuộc về nhau thì hãy buông tay. Anh à! Chúng mình sinh ra liệu có phải là để dành cho nhau không anh? Câu hỏi này cứ văng vẳng mãi ở trong em kể từ khi em bắt đầu quen anh, bắt đầu yêu anh và cũng bắt đầu thuộc về anh.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Mình chia tay anh nhé!

  1. Mình chia tay anh nhé! Nếu thực sự chúng mình không thuộc về nhau thì hãy buông tay. Anh à! Chúng mình sinh ra liệu có phải là để dành cho nhau không anh? Câu hỏi này cứ văng vẳng mãi ở trong em kể từ khi em bắt đầu quen anh, bắt đầu yêu anh và cũng bắt đầu thuộc về anh. Cái cảm giác nhớ anh, muốn gặp anh, muốn ở bên anh sao nó cứ quay quắt, hồi hộp và xuyến sang đến thế. Em nhớ anh, nhớ nhiều lắm. Nhưng tại sao khi được gặp anh, được ở bên anh, được anh ôm siết trong lòng em lại cảm thấy anh xa em đến vậy. Anh ở bên em, ngồi cạnh em và dành cho em cái ôm siết đầy tình yêu nhưng mắt anh đang hướng về nơi nào? Con tim anh, tâm trí anh không ở cạnh em, nó hướng về một nơi xa mà thực sự em vẫn chưa thể hiểu chưa thể biết nơi đó là nơi nào? Người đó là ai mà anh dành tình cảm nhiều đến thế? Cả ngày em mong đợi đến tối về được gặp anh, được nói chuyện và tâm sự với anh những cảm xúc, công việc của em. Và rồi tối về trên mâm cơm ngồi đợi anh, ngồi mong anh về với cảm giác hạnh phúc thì điện thoại em đổ chuông, em nhận được tin nhắn. Em chắc chắn đó là tin nhắn anh gửi, vì với em chiếc điện thoại giờ này không có ai để liên lạc ngoài anh. Em không đọc, em không muốn đọc tin nhắn vì đó có lẽ là nội dung em đoán
  2. được thế nào khi anh gửi cho em vào giờ này. Em không trả lời tin nhắn, em cứ ngồi đó với mong ước được đợi anh về ngồi ăn bữa cơm ấm cúng cùng em. Mười phút, mười lăm phút không thấy anh về lòng em hậm hực, tức giận. Điện thoại em lại kêu, lần này anh gọi, anh không nhắn tin nữa, em mặc kệ em vẫn không nghe để anh nghĩ em đang bận, đang cần anh về mà không phải đợi tin nhắn của anh. Rồi điện thoại cũng không còn đổ chuông. Em mệt mỏi lấy nước uống, em lại ngồi đó đợi chờ với hy vọng anh sẽ về bên em, về bên mâm cơm chiều khi mọi gia đình đang sum họp. Nhưng không được, anh vẫn lạnh lùng trước cảm xúc của em, anh vẫn thờ ơ trước nỗi niềm của em. Anh mặc kệ em với bữa cơm chiều đã nguội đợi anh, đã muộn em cầm điện thoại lên mở tin nhắn ra đọc. Anh nhắn cho em vỏn vẹn mấy từ “anh về muộn em ăn cơm trước”. Đọc xong mà nước mắt em trào ra chẳng biết có nên nhắn tin cho anh nữa không? Em biết em đang dần mất anh, em đang thấy anh ở xa em nhiều hơn (Ảnh minh họa) Anh chưa bao giờ phải chờ đợi em? Bao giờ anh về cũng có em ở nhà đợi anh rồi nên có lẽ anh không hiểu cái cảm giác phải chờ đợi thế nào? Chưa bao giờ anh có cảm giác phải lo lắng khi không biết em đi đâu làm gì vì em đi đâu làm gì cũng nói rõ với anh, có khi còn mong anh đi cùng. Nhưng anh thì không bao giờ thế, câu nói của anh bao giờ cũng là anh về muộn, anh có việc mà nhiều khi em hỏi “việc gì?” anh chỉ trả lời em “việc của anh em không cần quan tâm”. Vậy chúng ta là gì của nhau? Anh lặng lẽ suy nghĩ khi ở bên em anh buồn nhiều, suy nghĩ nhiều, nhưng hôm nào anh về muộn anh có việc là hôm đó anh về nhà em thấy anh vui hơn, quan tâm tới em hơn đôi khi em thấy anh cười một mình, và nói gì đó một mình, em không hiểu? Em cứ lặng lẽ quan sát thái độ tình cảm của anh, mà anh không bao giờ hiểu được cảm giác của em lúc đó thế nào? Em biết em đang dần mất anh, em đang thấy anh ở xa em nhiều hơn. Và câu hỏi đó lại vang lên “Chúng mình có thuộc về nhau không anh? Hay em chỉ là chỗ để anh về khi anh không còn nơi để đi? Hay em chỉ là người phục tùng, phục vụ anh để anh vui vẻ nơi khác?” Những khi em muốn nói chuyện thẳng thắn với anh thì anh chỉ im lặng, không nói ra lặng lẽ mặc kệ cho em nói một mình, anh bỏ mặc em với những suy nghĩ và thắc mắc của em không nhận được câu trả lời từ anh? Rồi hôm sau anh lại quan tâm em qua quýt để rồi một hai hôm lại đâu vào đấy. Em không hiểu anh dành tình cảm cho em thế nào? Em không hiểu với anh em quan trọng ra sao? Nhiều lần em có suy nghĩ và em đã nhắn tin cho anh rằng “chúng mình không hợp nhau, chúng mình không thuộc về nhau đừng làm khổ nhau nữa chúng mình chia tay nhau đi anh” thì sau đó anh lặng lẽ rồi anh nhắn tin
  3. trả lời em “bảo em đừng nghĩ linh tinh, em là người quan trọng với anh”. Quan trọng với anh mà anh đối xử với em như thế? Quan trọng với anh mà đến bữa cơm anh bỏ mặc em không về? Quan trọng với anh mà anh mặc kệ cảm giác của em, mặc kệ em buồn anh cũng chẳng cần vuốt ve an ủi? Quan trọng với anh mà ngay cả lúc em ốm, em buồn anh cũng không hiểu được như thế nào? Em quan trọng với anh đến như thế sao? Anh à, em không giận cũng không trách anh đâu. Nếu thực sự chúng mình không thuộc về nhau thì hãy buông tay, không phải cố níu kéo chỉ làm cho nhau khổ thêm thôi anh ạ. Em không trách anh cũng sẽ không bao giờ nghĩ anh xấu xa nếu anh đồng ý mình chia tay đâu, vì với em anh mãi là người em yêu nhất. Em không biết khi xa anh em sẽ ra sao? Nhưng thực sự ở gần anh, ở bên anh mà chúng mình không hạnh phúc thì chẳng thà để anh vui vẻ thoải mái, em không phải có cảm giác lo lắng hồi hộp khi anh không ở bên còn hơn khi chúng mình ở bên nhau anh không tự nhiên còn em thì không vui vẻ anh ạ. Chúng mình chia tay nhau anh nha! Theo 24h
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2