Ngôi Nhà Bá Đạo
lượt xem 3
download
Là cậu ấm thứ thiệt,con trai của một tài phiệt có máu mặt quyền lực,giàu có.Tính cách vô cùng ngang bướng cao ngạo,khó gần +Bạch Tiểu Linh_nó: người vô cùng tham tiền,đại lừa bịp có tiếng +Nguyễn Mai Phương_nhỏ:Sở hữu một gương mặt baby,
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Ngôi Nhà Bá Đạo
- Ngôi Nhà Bá Đạo Tên fic:Ngôi Nhà Bá Đạo Tên tác giả:Vy Thể loại:Hỗn Hợp Rating:14+ Casting: + Hoàng Nhật Thiên_hắn:Là cậu ấm thứ thiệt,con trai của một tài phiệt có máu mặt quyền lực,giàu có.Tính cách vô cùng ngang bướng cao ngạo,khó gần +Bạch Tiểu Linh_nó: người vô cùng tham tiền,đại lừa bịp có tiếng +Nguyễn Mai Phương_nhỏ:Sở hữu một gương mặt baby,là con gái cưng của ông chủ xí nghiệp sản xuất đồ nội thất +Lê Hải Bách:người bạn thân nhất của hắn,là người hòa đồng dễ gần.Con trai của ông trùm bất động sản vô cùng có tiếng - Sự kết hợp giữa đại ngang bướng và đại lừa bịp,đại gia và đại tham tiền.
- Cháp 1:Đại lừa đảo "Chia tay đi" Quán cà phê yên ắng chỉ còn nghe được tiếng du dương của tiếng đàn violon,rõ ràng là ngày thường khó tìm được bàn trống trong giờ này vậy mà toàn bộ không gian ấy bây giờ chỉ thuộc về hai con người ngồi bên cạnh cửa kính hướng ra cảnh bên ngoài thật mĩ lệ "Nhật Thiên!thật sự xin lỗi" Nhỏ ngước ánh mắt rơm rớm nước mắt nhìn hắn đang ngồi lẳng lặng đối diện không nói gì "Xin lỗi!Thật sự em có lỗi?" Hắn không bày tỏ chút cảm xúc nào nhìn nhỏ nói,nhưng thật sự đang là tự hỏi chính mình,ngay từ đầu hắn biết nhỏ thích Hải Bách thằng bạn chí cốt mà hắn luôn tâm niệm trong đầu là dù phải đánh đổi tất cả cũng không bao giờ làm mất tình bạn giữa hai người. "Anh cũng biết người em..." "Đủ rồi!Anh biết rồi.Chúng ta chia tay." Nhỏ đang định nói thêm thì bị hắn chặn lại,hắn không muốn nghe những lời đó từ nhỏ,cảm giác tâm tình như nặng nề hơn,tim vỡ vụn hắn cố gắng không bày tỏ chút cảm xúc để ít nhất cũng giữ lại chút sĩ diện cho bản thân "Anh có việc phải đi rồi!Hẹn gặp lại em sau" Hắn vội vã rời đi nhưng sợ nếu ở lại thêm vài giây phút nữa hắn sẽ gào rú đâu khổ trước mặt nhỏ vậy,bước ra đến cửa hít lấy một hơi thở sâu,hôm nay là ngày kỉ niệm trong một năm nhỏ_Nguyễn Mai Phương chính thức chấp nhận làm người yêu của hắn,hắn đã chuẩn bị kĩ càng,bao trọn quán cafe mà nhỏ thích nhất để chỉ được cùng nhỏ trải qua nhưng giây phút lãng mạng,nào ngờ...hắn đã nhận được lời chia tay trong chính khung cảnh lãng mạng ấy,tự cười bản thân quá đáng thương,hắn bước nhanh đến bãi đậu xe trước mặ rồi diều khiển chiếc xe ô tô thể thao sang trong lướt nhanh đi. Trong cùng lúc đó,tại một nhà hàng sang trọng kiểu Pháp một cô gái với mái tóc xoăn bồng bềnh màu nâu vàng đang khẽ nhâm nhi tách trà thư thái cầm menu lật từng trang nhàn dỗi,khuôn mặt trang điểm có phần hơi quá. "Xin hỏi?Cô có phải là nhân viên của tập đoàn đá quý JF không?" Một người phụ nữ trung niên tuổi trông có vẻ cao sang bước tới gần nhìn cô gái hỏi thăm "Vâng,bà có phải là Trịnh phu nhân không?Tôi thật không ngờ khách hàng của tôi lại là một quý bà cao quý,xinh đẹp đến vậy,thật hân hạnh,hân hạnh" Cô gái nhìn người phụ nữ mỉm cười lịch sự cúi chào,rồi nhanh nhảu đi về
- phía đối diện lịch thiệp kéo ghế cho người phụ nữ "Tôi là Ngọc Kim nhân viên bán hàng,ở công ty của chúng tôi có rất nhiều mẫu cho bà lựa chọn" Nở một nụ cười điệu nghệ,cô gái nhanh chóng đưa quyển táp lô giới thiệu sản phẩm cho người phụ nữ "Những mẫu hàng của chúng tôi hầu hết được đảm bảo về mặt uy tín và chất lượng,những người phụ nữ cao quý như Trịnh phu nhân,chắc chắn sẽ có rất nhiều mẫu phù hợp" "Thật sự,nhưng mẫu này rất đẹp.." Người phụ nữ cẩn thận xem xét từng trang một,khuôn mặt có chút gì đó không hài lòng "Phu nhân...bà vẫn chưa chọn được mẫu nào vừa ý sao?" Cô gái chờ đợi được gần mười phút nhưng vẫn không thấy người phụ nữ kia có chút phản hồi bằng lòng nào "Tôi thấy,tất cả đều đẹp nhưng tôi vẫn chưa thấy thật ưng ý mẫu nào cả?" Người phụ nữ gập quyển táp lô đặt trên bàn khuôn mặt hơi thất vọng nhìn cô gái đối diện "Một người phụ nữ sắc xảo như phu nhân đây thật biết cách lựa chọn,nhưng mậu trên đây chính tôi cũng cảm thấy không phù hợp với sự cao quý của phu nhân." "Đúng vậy" Người phụ nữ gật đầu tán thưởng ý kiến của cô gái "Nhân tiện hôm nay tôi có mang theo một mẫu sản phẩm rất độc đáo chưa được công bố trên thị trường,phu nhân bà có nhã hứng muốn thưởng thức qua không?" "Tất nhiên" Đôi mắt người phụ nữ sáng ngời như bắt được vàng nhìn theo cô gái trước mặt đang đeo găng tay cẩn thận rút từ cặp tài liệu ra một chiếc hộp rất đạp,chầm chậm nhìn động tác cô gái mở chiếc hộp ra,trong hộp là một bộ trang sức khá đẹp mắt,nhìn trông rất tinh tế và cao quý đang lóe sáng trước mặt người phụ nữ "Thật đẹp" Người phụ nữ quý phải không ngần ngại thốt lên "Đây là sản phẩm rất tinh tế được công ty của chúng tôi chọn lựa rất kĩ lưỡng!Trịnh phu nhân để tôi đeo thử cho bà" Cô gái khẽ cười nâng niu bộ trang sức đeo cho người phụ nữ rồi tiện tay vớ lấy chiếc gương đưa ra trước mắt người phụ nữ "Thật đẹp!Trịnh phu nhân.tôi không ngờ nó lại hợp với bà như vậy.Bà xem,trong thật thanh cao.Quả là trang sức cũng chọn người phù hợp với nó" "Đúng là rất đẹp!Tôi rất ưng mẫu trang sức này"
- Người phụ nữ kĩ lưỡng ngắm nhìn bộ trang sức óng ánh trong gương cười nhẹ "Trịnh phu nhân thật tinh tế,bộ trang sức này quý công ty chỉ sản xuất với số lượng có hạn,vốn dĩ đã có người ra giá đến 30.000$" "30.000$ sao?tôi muốn sở hữu nó,tôi sẽ trả cô 35.000$ được chứ?" Người phụ nữ hơi giật mình nhìn cô gái đôi tay giữ lấy bộ trang sức như sợ cô gái trước mặt cướp đi bộ trang sức tâm đắc "Được!Được!Là tôi muốn trao cho khách hàng những mẫu sản phẩm thật ưng ý!Khách hàng là thượng đế" Cô gái nhìn người phụ nữ đặt sấp tiền dày cộm trên bàn ánh mắt tỏ nụ cười tươi như hoa rồi nhanh chóng cầm sấp tiền cho vào trong túi xách. "Cô Ngọc Kim,sẵn tiện chúng ta cùng nhau dùng bữa chứ!" Người phụ nữ khẽ nhìn qua bàng menu mỉm cười lịch thiệp "Trịnh phu nhân!Có lẽ lần này phải phụ lòng bà!Một lát nữa tôi phải đi gặp một vị khách hàng nữa!Cõ lẽ phải để lần sau vậy!" "Thật tiếc!Nếu cô nói vậy thì tôi chẳng thể giữ cô lại được rồi!" "Vâng!Là tôi thất lễ,Tôi hy vọng chúng ta sẽ còn gặp lại nhau!Tạm biệt Trịnh phu nhân" Cô gái khẽ nhấp ngụm trà cuối rồi đẩy ghế bước đi để lại người phụ nữ vẫn đang cười tươi Tiếng chuông điện thoại vang lên ing ỏi bên cạnh bộ tóc vàng xoăn tít dài dài,tiếng nước chảy mạnh ào ào phần nào làm náo loạn không gian yên tĩnh,từng vốc nước té lên mặt dần dần làm mất đi lớp phấn sơn hơi quá lố của cô gái mới vừa nãy thôi là nhân viên bán hàng của công ty đá quý.Bộ quần áo công sở già dặn hơn vừa nãy được thay bằng bộ đồng phục của trường đại học S.Nhìn trong gương lúc này có thể không ai nhận ra cô gái tóc vàng xoăn vừa nãy với cô gái có mái tóc đen dài bây giờ được. "Alo!Bích Ngọc,có chuyện gì vây!" "Bạch Tiểu Linh!Cậu muốn chết thật phải không!Không biết hôm nay có giờ kiểm tra rất quan trọng à.Định nghỉ học sao?" Đầu dây bên kia vọng lại một tiếng nói lớn nghe có vẻ hơi tức giận,là Bích Ngọc cô bạn thân duy nhất của nó "Thật là...!Mình quên mất,mình đến ngay đây!" Chưa kịp để đầu day bên kia định nói thêm câu gì nó đã nhanh chóng gác máy,thu dọn lại đống tóc giả và bộ quần áo vào một chiếc túi đen lớn bỏ vào sọt rác,khẽ mỉm cười tươi trình độ hóa trang của nó ngày một cao xa,khoác chiếc túi xách trên vai nó cảm giác bên trong đang có lực rất lớn của sấp tiền.Lần này nó đã gặp "Con dê béo" rồi,thật không ngờ bộ trang sức tình cờ nó nhìn thấy ở "Chợ Đen" lại có đáng giá nghìn đô như vậy!Đúng là nhưng người giàu có chưa đến nhưng khu vực "Chợ Đen" bao giờ rất dễ có thể đánh
- lừa,nghĩ lại cũng nên chia phần hoa hồng cho cô chị họ nhân viên bán hàng thật 100% của công ty đá quý FK đã giúp nó vụ này,có đã lãi đến 1000 lần số tiền đã bỏ ra mua bộ đồ kia,là nó gặp "dê béo" cho nó cơ hội phát tài,thứ đồ mà ở "Chợ Đen" bán toàn là nhưng đồ độc nhất vô nhị,có thể nó không thật nhưng lại ít có cái thứ hai như thế,cứ coi là cái bà "Trịnh phu nhân" đó xui xẻo.Nhanh chóng bước ra khỏi nhà vệ sinh công cộng với tâm trạng vui vẻ,nó nhanh chân bắt xe buýt đến trường.Hôm nay quả thật là một ngày đẹp trời. Cháp 2:Chuyện ngoại ý muốn Hôm nay là một ngày hên của nó,may sao vừa đặt chân vào phòng thi thì đúng lúc cô giáo mới vào thoát nạn trong gang tấc,may là có con bạn chí cốt luôn là cái đồng hồ báo hẹn của nó "Đầu óc của cậu chứa cái gì không biết,kì thi quan trọng như vậy mà cũng quên" Ngọc Bích quay sang nhìn nó trách móc "Đương nhiên không phải nhưng thứ giống cậu rồi.Hôm nay mình "lên núi bắt dê béo"" "Cậu lại làm vậy nữa sao?Có biết làm như vậy nguy hiểm lắm không hả?Người ta mà biết thì cậu chỉ còn nước ngồi nhà đá bóc lịch thôi" "Gở mồm cậu quá!Mình mà bị bắt thật nhất định sẽ khai cậu là kẻ tiếp tay" Nó nở nụ cười tươi rói,tiền đối với nó là vật hấp dẫn nhất và là sở thích lớn nhất của cuộc đời.Người ta lao động kiếm ra tiền thì nó cũng vắt óc kiếm ra tiền để thỏa ước sở thích,chỉ có điều cách thức kiếm tiền không giống nhau mà thôi. "Cậu đúng là bạn tốt" Bích Ngọc thở dài lườm nó,là bạn thân với nhau từ hồi hai đứa học cấp 3 đến khi vào đại học cũng học cùng nhau cô nhóc là người hiểu nó nhất,gia đình nó không giàu có gì học trung học nó đã tìm đủ mọi cách kiếm tiền,đúng nó là một kẻ mê tiền nhưng thử hỏi xem có mấy ai trên đời này nói không với tiền chứ. "Rất tốt!Rất tốt" Nó phẩy phẩy tay làm bộ như chuyên thường tình không nên nhắc đến.Cả giờ thi nó chỉ dành thời gian quay dọc quay ngang hỏi bài người này người kia. "Lớp trưởng!Lâu nay không để ý,cậu càng ngày càng đẹp trai ra đó" Vớ được anh chàng lớp trưởng bôn mắt ngồi phía bên tay trái bài lằm hầu
- như đã gần hoàn tất trong 15 phút,nó như bắt được kim cương nói với sang "Thật sao?" Anh chàng 4 mắt cũng đẩy nhẹ chiếc kính nên cười khểnh nhìn nó "Đương nhiên là thật!" Nở nụ cười tỏa nắng nhìn khuôn mặt hơi ngượng ngạo của anh chàng 4 mắt nó đắc ý cá đã cắn câu,bắt chuyện thêm mấy câu nữa nó đắc ý ngồi chờ hết giờ thời gian,khỏe thật là cái mồm đã cứu cái đầu không phải học quá nhiều cho buổi thi hôm nay Tan học,lang thang khắp phố phường với khuôn mặt cực kì hứng khởi,bàn chân nó bất ngờ dừng lại trước một ngôi biệt thư cao cấp vừa mới xây dừng xong vẫn chưa có người ở.Ngôi biệt thự màu trắng kem bao quanh là một khu vườn rộng có cả hồ bơi nữa,ai sở hữu được ngôi nhà như thế này thì thật may mắn,nuốt nước bọt cái ực thèm thuồng,rao bán những 500.000$ thì nó có vác mặt đi lừa đến mấy trăm lần chắc mới đủ tiền mua.Ở được trong ngôi nhà đó 1 ngày,chết nó cũng đành nữa là.Đang mải mơ mộng bỗng nhiên ở đâu có tiếng động cơ ô tô phóng với tốc độ nhanh phi đến gần rẽ đám nước nữa vẫn thành vũng nhỏ bắn lên trên nó một cách nhanh chóng,nó chưa kịp định hình gì,khuôn mặt vữa còn ngơ ra nửa mơ nửa tỉnh,người trong xe hình như cũng chẳng để ý gì đến việc mình vừa làm vẫn thản nhiên phi xe với tốc độ khá cao,sau vài phút định thần được chuyện gì đang xảy ra,nó định nói với theo bắt lại tên hung thủ đang làm ướt bộ dộ của nó để mè nheo đòi tiền giặt là thì chiếc xe đã đi khá xa chỗ nó đứng,nó chỉ kịp ghi lại biển số xe.,người ngồi trong xe đó là ai nhất định nó sẽ tìm ra đòi bồi thường thiệt hại cả về tinh thần và tiền giặt ủi mới được tất nhiên sẽ tính cả tiền lãi cho đến ngày nó tìm ra người đó. Lủi thủi bước về với bộ đồ dơ dáy câu nói đầu tiên mà nó nghe được khi bước vào đến trong nhà là "Mày có nín đi không?Tao cho mày ăn mà mày không nín à?ĐÃ thế tao cho mày nhịn đói luôn" Tiếng nói nghe có hơi phần cay độc,chất giọng chua lè.Khẽ đẩy cửa bước vào,em trai nó ngồi dưới sàn với khuôn mặt đỏ tái,trên mặt còn in hằn vết ngón tay to "Dì!Dì làm gì em tôi vậy!" "Ơ!Sao hôm nay con về sớm thế,mới nói là không ăn cơm ở nhà cơ mà" Người phụ nữ vừa rồi nhìn thấy nó khẽ đổi giọng tử tế lến hẳn không chua lét
- như vừa rồi nữa. "Phải!Tôi không ăn cơm ở nhà,cũng chán không muốn xuất hiện ở cái nhà này lắm rồi.Cũng may là hôm nay tôi về sớm chứng kiến cảnh dì đang hành hạ em tôi như thế này" Mắt nó hừng hực lửa,bà ta có quyền gì mà đánh em nó chứ.Ôm đứa em đáng thương trên tay,tôi mắt nó không khỏi không đau lòng. "Là nó không ăn chứ có phải tại tao muốn hành hạ nó đâu!Mày thử hỏi nó xem có đứa nào cơm bưng nước rót như nó còn quay sang đòi hỏi này nọ chưa" Cảm giác được thái độ không hảo ý của nó,nười phụ nữ kia cũng ngoa ngoắt nói lại "Được!Tôi hiểu rồi.Tôi và em tôi đi,cho bà thích làm gì thì làm" Nó ôm đứa em đi một vành không thèm quay lại nhìn người phụ nữa ngoa ngoắt kia thêm một lần nào nữa,quá đủ,là lâu nay nó ngu si để em nó phải chịu đựng sự hành hạ của người đàn bà kia,khẽ ôm chặt lấy đứa em trai còn quá non dại mới 3 tuổi đang khóc trên vai là nó cũng không ngờ đến có cái bi kịch ngày hôm nay,nếu như là 3 năm về trước lúc mẹ nó còn đang mang bầu Hải Linh_đứa em trai tôi nghiệp của nó thì gia đình nó vẫn đang sống ở một vùng quê hẻo lánh,ba nó và mẹ nó rất yêu thương nhau nó hầu như được sống trọn trong một gia đình hạnh phúc,nhưng sau đó một năm mẹ nó mất trong một vụ tai nạn được khoảng 1 thời gian thì bố nó cũng lên thành phố lấy vợ khác rồi mua nhà ở trên đó.Nó và em phải ở với mẹ kế,sống trong cùng một nhà nhưng mỗi tháng nó đều phải nộp tiền ăn,tiền sinh hoạt cho bà ta như người ngoài ở trọ,nó có thể nhắm mắt cho qua những chuyện đó nhưng để bắt đứa em trai bé bỏng tiếp tục chịu đựng bà ta nó thật sự không cam lòng. "Bà ta đối xử với em rất tệ phải không?Hôm nay chúng ta có tiền,chúng ta cùng đi hưởng thụ cuộc sống thôi nào" Khẽ cười lấy lại tinh thân,nó chấp nhận sẽ sống thật tốt,giờ không còn ai có thể trông cậy được nữa,bố nó cũng có người đàn bà khác rồi,nhất định nó sẽ kiếm nhiều tiền hơn để nuôi em.Vẫy vẫy một chiếc tãi đang đi tới gần đó "Làm ơn cho tôi đến khách sạn lớn nhất" Hôm nay nhất định nó phải hưởng thụ cho thỏa mãn một ngày sống trong khách sạn lớn là như thế nào.
- Cháp 3:Lỗi lầm Bước vào tiền sảnh của khách sạn lớn nhất thành phố,nó bị choáng ngợp bởi cái vẻ cao quý bên trong,ở một ngày trong cái khách sạn lớn như vậy cũng đã đời,khẽ chậc lưới dắt bàn tay nhỏ xíu của em nó bước đến quầy lễ tân. "Xin chao quý khách!" Cô gái đứng ở quầy lễ tân nhìn nó với vẻ mặt ái ngại.Hầu hết nhưng người đến đây đặt phòng ai trông cũng cao quý,giàu sang mà giờ đây trước mặt cô là một cô gái với vóc dáng nhỏ bé ăn mặc có chút hơi nhếch nhác lại là đồng phục đại học nữa chứ dắt tay một đứa trẻ nhỏ "Tôi muốn đặt một VIP ở đây!" Nó khẽ nở nụ cười nhìn cô gái ở quầy lễ tân đang há hốc miệng vì quá ngạc nhiên. "Ơ...dạ ..được.Phòng của chị là phòng VIP 301" Cô lễ tân vừa ấp úng vừa đưa thẻ phòng cho nó.Trời ạ!nhân viên lễ tân mà ấp úng như vậy thà cho nó làm thế chỗ còn hơn,nó thầm nghĩ chắc hồi nhỏ cô ta đánh vần kém lắm. Vòng nên tầng thứ 6 mới đến phòng của nó,quẹt thẻ bước vào wow mọi thứ trước mặt nó thật tuyệt,nó thích thú dắt tay em vào chạy nhảy khắp phòng "Wow!Hải Linh em thấy không,mọi thứ ở đây thật đẹp ,chiếc giường này êm quá!" Nó nhảy nhảy trên chiếc giường lớn trắng tinh sung sướng "Đẹp quá!Đẹp quá" Em nó cũng chọ chọe nhảy theo chị,hai chị em vừa nhảy vừa hát om sòm nghịch hết cái này cái kia trong phòng.Bữa tối,nó gọi phục vụ mang nên một bàn thức ăn khá thịnh soạn,thiếu điều có một anh chàng ngồi đối diện và một đoàn người xướng nhạc bên cạnh như những cành lãng mạng trong phim Hàn Quốc nó hay xem.Hạnh phúc thật,nó đang trải qua một ngày của người giàu có,được ở trong một phòng khách sạn sang trọng,được ăn những món ăn ngon,nó vui vẻ nâng bát cháo hải sản lớn lên bón cho đứa em trai tội nghiệp từng thìa từng thìa một cẩn thận. "Ba...ba" Đứa em trai nó bỗng bi bô lên gọi ba khi nó vừa cho ăn no xong,thông thường mỗi ngày ở nhà khi ăn xong em nó mới được nhìn mặt ba đi làm về chỉ một thoáng thôi,bây giờ nó đương nhiên theo thói quen dù chưa nhìn thấy mặt "Ba đi mua đồ chơi cho em rồi,hôm nay ba không về gặp chúng ta nữa,em đi ngủ đi nha" Nõ khẽ dỗ dành em trai,đúng hơn nữa cũng đang tự dỗ dành bản thân mình,từ ngày lấy vợ hai ba nó có để ý đến chị em nó nữa đâu,mỗi ngày đi làm về là lại quấn quýt
- bên dì,em nó dù có chạy theo chạy theo nũng nịu cũng không thèm để ý hay chỉ một cử chỉ thương yêu bế lên cũng không có,phải mất một hồi lâu em trai nó mới thôi đòi ba và lăn ra ngủ ngon lành,buổi chiều hai chị em đã nô nghịch mệt tất nhiên là tối nên ngủ sớm một chút.Nó đặt em nó trên giường ngủ rồi quay lại bàn thức ăn đã nguội ngắt,nó quyết định bỏ đi thế này không biết có sai không nữa,nó đã tách em nó ra khỏi ba thế này liệu em nó sẽ lớn nên mà không có ba như thế nào?nhưng nếu để em trai nó ở lại gần dì thì nó thật không thể chịu được.Gọi phục vụ thêm một chai rượu mạnh,nó ngồi ngâm nghê vừa uống vừa nhớ lại kỉ niệm lúc mẹ nó còn sống,một mình nó tự thưởng tự phạt gần hết chai rượu đầu óc nó choáng váng quay cuồng bước đi liêu xiêu gần đến giường ngủ,nó vừa nói vừa cười có cả khóc ra nước mặt nữa,tâm trạng hỗn loạn nó đã say quá rồi Hôm nay là ngày hắn đặc biệt xuất hiện ở quán Bar quen thuộc lâu đến thế,hắn tu hết chai rượu này đến chai rượu khác bởi vì đặc biệt hôm nay hắn bị "đá",hắn cảm thấy quá buồn cười một người cao ngạo như hắn hôm nay đã bị đá vì lí do hết sức buồn cười là cô ấy thích bạn thân của hắn,sao cô ấy lại lợi dụng hắn trắng trợn như vậy trong vòng 2 năm nhỉ?Sao hắn ngay từ đầu đã biết cô ấy không thích mình vẫn đâm đầu vào,lại muốn làm quân cờ của cô ấy.Tất cả chỉ vì hắn yêu nhỏ?Yêu rất rất nhiều khiến hắn tự nguyện bị lợi dụng,nhỏ mới chỉ cách đây mấy tiếng nói lời chia tay nhưng bản thân hắn vẫn không thể chấp nhận buông được,thật sự bây giờ hắn đang rất thống khổ,cảm giác khổ đau này đang được hắn lấp liếm trong men rượu.Loạng choạng bước ra khỏi Bar,hắn bước lên xe phi thẳng đến khách sạn mà không trở về nhà,hắn chẳng muốn ai nhìn thấy bộ dạng say sỉn vì thất tình của hắn lúc này.Xe dừng lại trước cửa khách sạn lớn nhất,hắn bước đi hơi liêu xiêu đến quầy lễ tân.Cô gái đứng quầy thấy hắn vội cúi đầu kính cẩn,chuyện hắn là cháu trai của giám đốc khách sạn này mà. "Tôi muốn một phòng VIP" "Dạ." Cô gái lễ tân vừa thấy hắn hơi xiêu vẹo liền nhanh tay lấy thẻ phòng cho hắn "À...Tôi muốn phòng 301,Đưa cho tôi thẻ phòng 301" Hắn như nhớ ra một điều gì đó liền vội đề nghị "Xin lỗi ngài!Phòng 301 đã có người dùng rồi ạ,tôi có thể dặt phòng khác giúp ngài" "Không!Tôi muốn phòng 301,cô dặt phòng đó cho tôi" "Nhưng mà đã có khách rồi ạ"
- "Tôi không cần biết khách khứa nào hết,bảo với vị khách đó là tôi muốn phòng 301,dặt cho vị khách đó phòng khác đi" Cô lễ tân hơi sợ khi hắn ngần ngừ muốn đuổi khách đi,làm ăn là coi khách hàng như thượng đế,hắn là người lám ăn kinh doanh chẳng lẽ không hiểu đạo lí đó.Thái đọ của hắn quá kiên quyết khiến cô lễ tân bèn nối máy gọi nên phòng nó Tiếng chuông điện thoại vang inh ỏi,nó bò lồm cồm đến nhấc máy mặc dù đang trong tình trạng say bí tỷ không biết trời đất trăng sao. "Alo..." "Đây là quầy lễ tân.thật xin lỗi quý khách,phòng của quý khách đã được đặt bởi một người khác đặt.Chúng tôi muốn đổi cho quý khách sang một phòng VIP khác,rất xin lỗi quý khách" "Được" Nó hơi mù mờ trả lời mặc dù không nghe rõ ở bên kia nói gì,đầu óc nó đang quay cuồng chẳng biết gì cả. "Thật tốt,cảm ơn quý khách,chúng tôi sẽ chuyến quy khách sang phòng VIP 309,phòng đã mở quý khách có thể chuyển sang luôn.Rất cảm ơn quý khách" "Được!Được" Nó gác máy xuống rồi quay lại nằm lăn ra giường thiêp thiếp đi,coi chuyện vừa rồi như không có gì xảy ra. Cô lễ tân gác máy vui vẻ nhìn hắn,đúng là cháu cưng của giám đóc là ông tướng may là vị khách kia hiền chịu đổi ngay,gặp phải mấy người khó tính thì rất rắc rối. "Phòng 301 đã được đặt xong,đây là thẻ dự bị của ngài" Cô gái vừa đưa chiếc thẻ ra hắn đã nhanh chóng giật lấy,đi ngang qua khu Bar của khách sạn tiện thể mua thêm 1 chai rượu nữa đem nên,chưa bao giờ hắn cảm thấy mình là một con nghiện rượu như lúc này,hắn nằng nặc đòi đặt phòng 301 cho bằng được cũng chỉ vì căn phòng đo là kỉ niệm của hắn và nhỏ lần đầu tiên gặp nhau,hắn lần đầu tiên bước nhầm vào phòng nhỏ,rồi cuộc gặp gỡ tình cờ đo tiến xa hơn khi hắn biết nhỏ là con gái của bạn ba hắn rồi dẫn đến sự tinh bây giờ,hắn lại cầm chai rượu trên tay chỉ có khác một diều là người ở căn phòng 301 đó là hắn chứ không phải là nhỏ như lúc trước.Hắn tu ừng ực chai rượu khi vừa bước ra khỏi thang máy khẽ quẹt qua thẻ bước vào,hắn đã tu gần hết chai rượu mạnh,bước vào phòng,một cảm giác xộc mùi quen thuộc lại trở về,hắn liêu xiêu bước vào ngồi xuống cái ghế lớn trong phòng,khẽ nhìn lướt qua căn phòng một lần trên bàn ăn vẫn còn nguyên mấy món ăn và một chai rượu đã cạn,hắn nghĩ có lẽ là của người khách mới vừa rời đi,hắn mệt mỏi đứng dạy định vào giường ngủ,bên trong phòng
- hắn như nhìn không rõ,có lẽ vì hắn quá say rồi hắn nhìn thấy nhỏ đang nằm đó ngủ,hắn cảm tưởng như đây là giấc mơ,nếu là giấc mơ thật thì hắn cũng không mong nó sẽ biến mất,hắn tiến đến gần chiếc giường hơn nằm lại cạnh bên người mà hắn nhìn gà hóa quốc đinh ninh là nhỏ.hắn vuốt nhẹ khuôn mặt "Anh biết là em sẽ trở lại mà!Anh biết là em sẽ không bỏ anh mà" Hắn thì thầm thật khẽ bên tai nó trong khi nó đang ngủ say chẳng biết gì cả....
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bí mật ngôi nhà ma - Phần 1
4 p | 214 | 36
-
Nhà thờ lớn nhất, xưa nhất VN nhà thờ Đức Bà
3 p | 329 | 31
-
Những điểm đến đáng sợ nhất thế giới (P1)
10 p | 92 | 14
-
Bà Nà trong sương (dự thi)
7 p | 95 | 14
-
Thăm lại "Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên" ở Mỹ
9 p | 129 | 12
-
Đau thương đến chết - Phần 21
5 p | 58 | 10
-
Nhà Thờ Đức Bà
9 p | 186 | 9
-
Thăm đảo Smith ở Maryland
6 p | 101 | 7
-
Những nhà thờ tráng lệ ở Anh
6 p | 135 | 7
-
Amsterdam quyến rũ
6 p | 61 | 6
-
Những bờ biển đẹp ở Thổ Nhĩ Kỳ
5 p | 106 | 5
-
Truyện Con Dao Gia Truyền
7 p | 68 | 4
-
Ba Đào
6 p | 56 | 4
-
Truyện ngắn Sao Đổi Ngôi
18 p | 47 | 3
-
Ngắm sắc hoa đào phai Tây Bắc
5 p | 76 | 3
-
Truyện ngắn Ba Đào
13 p | 45 | 2
-
Độc đáo làng cổ Phú Hữu
4 p | 58 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn