intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Người lạ nơi cuối con đường

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:19

54
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tiếng gà bên nhà hang xóm đã vang lên đều đặn từ 30 phút trước rồi! tiếng gà gáy giữa cái đất Hà Nội xô bồ, ồn ào và náo nhiệt. làm, nhưng gần về sáng mà Hà Nội vẫn còn yên tĩnh, hay ít hơn là khu nó ở. Nó nhớ về quê nó quá!

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Người lạ nơi cuối con đường

  1. Người lạ nơi cuối con đường
  2. Chương 1: 4 giờ 30 phút. Đèn phòng hắn vẫn sáng. Tiếng gà bên nhà hang xóm đã vang lên đều đặn từ 30 phút trước rồi! tiếng gà gáy giữa cái đất Hà Nội xô bồ, ồn ào và náo nhiệt. làm, nhưng gần về sáng mà Hà Nội vẫn còn yên tĩnh, hay ít hơn là khu nó ở. Nó nhớ về quê nó quá! 1 vùng quê đang trong những ngày đổi mới nhưng vẫn giữ trong mình những gì vốn có: chân chất và yên bình và mang theo những tháng ngày bình yên và hạnh phúc của nó. Những ngày còn đi học thì những đêm khuya thức trắng làm bài tập và hoàn thành đồ án là những gì quá đỗi bình thường không chỉ của riêng Nó mà cũng là của những đứa bạn đang học cùng lớp với Nó. nhưng giữa cái tháng 7 khi mà bọn bạn Nó đang tản đi khắp nơi. Đứa về quê với những ngày nghỉ vui vẻ bên gia đình, đứa thì mải miết với những chuyến đi chơi leo núi, đi bơi, đi đến
  3. những danh lam thắng cảnh thì nó vẫn ở đây. Và vẫn ngồi bên máy tính giờ này mà trong khi đó mọi người vẫn đang ngon giấc. Ai biết mọi người có những giấc mơ như thế nào. Đi chơi xa 1 chuyến, ăn 1 bữa thật ngon, làm những chuyện mà ngày thường không làm đc, gặp 1 người yêu thương, cũng có thể là những ác mộng, những điều mà ngay khi thức dậy cũng chẳng nhớ gì. Hay đơn giản là mơ thấy ai đó cho 1 con số và rồi cuối ngày lại ra những quán ở vỉa hè ghi 1 con đề. Điều mà những người vẫn thường hay làm ở quán chị Béo ghi đề ở đầu ngõ sau 1 ngày suy tính và tham khảo ý kiến mọi người có cùng “chí hướng”. Mỏi mắt quá. Không hiểu sao 2 ngày nay rồi mà mắt Nó vẫn cứ nháy lên liên hồi như vậy. nó có nghe mấy đứa con gái hồi cấp 3 nói là khi nháy mắt phải liên tục là có điềm xấu. nó chả tin. Bây giờ cũng vậy. vì chẳng cần nói nó cũng biết tin kia là gì. Nhưng mặc kệ. nó có thể làm điều j khác nữa đâu. Save file vừa làm lại, tắt máy tính. chẳng phải là bài tập hay công việc gì cả đơn giản là Nó đang giết thời gian và chờ cơn buồn ngủ đến. dạo này mất ngủ ghê quá. Mà đâu phải chỉ có mất ngủ không đâu. Đầu óc lại quay cuồng bao nhiêu suy nghĩ. Thôi thì làm 1 điều gì đó để cho đầu óc nó chỉ nghĩ 1 thứ thôi.
  4. Lấy bao thuốc trên bàn, Nó rút ra 1 điếu, đưa lên miệng, với chiếc hộp quẹt. 1 đốm sang đỏ giữa màn đêm, cháy rực hơn rồi nhạt màu. 1 làn khói trắng bay giữa không gian, hướng về phía chiếc quạt đang ù ù, bị hút lại rồi thổi tung ra khắp căn phòng. 1 làn khói nữa, và nữa! Chẳng hiểu sao Nó lại nghiện cái thứ này. Cái thứ khi năm nhất lên Nó nhăn mặt khi thấy ông anh cùng phòng vẫn thường hút cái thứ ấy, khét lẹt và nồng nặc. vậy mà giờ đây Nó đang nghiện cái thứ ấy. đúng là có những điều thay đổi khiến ta không ngờ. ngay cả với chính bản thân mình. Quái quỷ thật. Vẫn chưa buồn ngủ. quái thật. nó nghe mấy người nghiện thuốc nói rằng hút cái thứ ấy khiến đầu trở nên minh mẫn và tĩnh ngủ. đúng thật. biết làm gì nữa bây giờ. Nó không cho phép mình đc đứng yên, không cho phép mình được suy nghĩ miên man. Toàn nghĩ tới những điều không tốt. Lại bật máy tính. Khổ cho cái sản phẩm công nghệ ấy. Nó thức là cái máy ấy phải làm việc, mà Nó thì có ngủ nhiều đâu. Nên là cái máy ấy
  5. cứ phải chạy gần như cả ngày. Nhiều lúc Nó nghĩ có khi nào cái máy này sợ, sợ cái tiếng chuyển mình tỉnh giấc của nó. Có lẽ làn Nó sợ thật đấy chứ nhỉ. Nhưng kệ. lên mạng đăng cái tin tìm người ở ghép đã. Phòng của nó nằm ở đất Hà Nội. mà ở đây có thứ gì rẻ đâu. Ngay cả hoa quả người ta nhập từ Trung Quốc với giá rẻ mạt mà khi về đến đât thủ đô vẫn hét giá lên 3, 4 lần giá trị nhập về ấy chứ. Mà Nó thì chăng phải con nhà khá giả gì. Phòng cũng không quá rộng có 1 gác xép nho nhỏ, 1 nhà vệ sinh kiêm luôn nhà tắm cũng chẳng rộng rãi gì. nhưng 2 người thì vẫn ở tốt. dạo trước có 1 ông anh nữa ở cùng nó, nhưng ông ấy vào nam làm ăn rồi. còn lại 1 mình Nó. Nghe đứa em bên xóm trọ cũ nói rằng tìm người ở ghép khó lắm anh ạ. Không phải vì không có người đồng ý ở cùng, mà là khó để tìm thấy ai giữa cái thủ đô đông đúc này phù hợp với mình. Nghe nói có người đến ở cùng nhưng được vài hôm thì lại đường ai lấy đi. Chắc tại “1 nửa của thế giới” có chút khó khăn trong việc hiểu nhau nhưng Nó là 1 nửa còn lại cơ mà nhỉ. Hơn nữa không tìm người ở ghép thì làm sao cái ví tiền của Nó chịu sao đc. Có mấy đứa
  6. cùng lớp hợp tính Nó, nhưng không hiểu sao Nó thích tìm trên mạng hơn dù rủi ro là cũng khá cao. Nó biết chứ. Vì sinh viên thì làm j có đồ đạc gì giá trị chứ. Nhưng tài sản lớn nhất là bộ máy tính nó mua cũng đã đc gần năm nay phục vụ cho việc học. lớp nó có mấy đứa mất laptop tuần trước vì trộm nó móc qua cái cửa sổ, thì tuần sau sắm nguyên 1 bộ để bàn giá trị gấp đôi cái cũ và cũng gấp 4 lần cái của nó. “nó có móc nữa thì cũng chỉ móc được cái màn thôi, còn cái cây t để phía dưới chắc chắn lắm, nó có móc cả ngày cũng chỉ biết ngồi khóc mà thôi” thằng bạn hùng hổ tuyên bố. dù nó biết là thằng bạn đã bắt ông chủ xóm trọ phải sửa lại toàn bộ song cửa sổ phòng nó và an ninh cũng đã đc thắt chặt gấp mấy lần. Nhưng đấy là người ngoài, còn những người đến ở trọ mấy ngày đầu thân thiên lắm, như chị em trong nhà, rồi khoảng 1 tuần sau chị về phòng thì không thấy quần áo đồ đạc, laptop của mình cũng như bóng đáng người “em” đâu nữa. thì nó cũng đã biết rồi. sau vụ ấy con bạn ngồi khóc hu hu và dốc cạn chén rượu cái ực. Kệ! cứ tìm.
  7. Sau 30 phút lách cách gõ bàn phím, trên mỗi trang giavat, rongbay,.. đều đã có 1 tin tìm người ở ghép của Nó. “tìm người ở ghép Tôi tên là… Hiện tôi đang trọ ở 1 phòng trong nhà số 16E ngõ 105 Nguyễn Trãi Thanh Xuân Hà Nội. Phòng 15m vuông, có gác xép, vệ sinh khép kin, sạch sẽ. gần bến xe buýt, gần chợ. Mình cần tìm nam sinh viên ở cùng, tiền phòng là 1tr
  8. Ban nào có nhu cầu thì liên hệ với mình theo sdt:….” Thế là tạm ổn. Nó tắt máy tính, đi vệ sinh, mở cửa sổ hít 1 hơi thật dài, cái không khí trong lành của buổi sáng hà nội, ánh nắng tràn ngập trong căn phòng. Bỗng dung nó thấy vui vui trong long, cảm giác lâu lắm rồi nó mới có. Mỉm cười nhìn nghe tiếng chim hót xen lẫn tiếng còi xe. Nó đóng cửa sổ. căn phòg chìm trong bóng tối. le lói 1 vài tia nắng sớm. nó nhắm mắt và giấc ngủ đến nhanh hơn thường lệ. Chúc Hà Nội ngủ ngon. Chương 2: Ù …ù…ù tiếng điện thoại rung lên bần bật. im lặng.
  9. “chuông” nó vừa dứt lời thì chiếc điện thoại đổ chuông. Dù vẫn đang ngái ngủ nhưng nó vẫn biết chiếc điện thoại của mình như thế nào. Rung 2 hồi rồi mới đổ chuông. Chẳng còn những lúc chiếc điện thoại luôn đi theo bên mình và gối đầu khi đi ngủ nữa. bây giờ thì cả ngày nó động vào 1 hay 2 lần gì đó. Trừ khi có cuộc gọi đến và khi có đèn báo pin yếu thì nó đem sạc. nếu có tin nhắn thì chắc chắn là tổng đài khuyến mại hoặc quảng cáo chấm hết. Bây giờ là tìm cái điện thoại ấy ở đâu? Nghe theo tiếng chuông nó tìm đến góc khe giữa bàn máy tính và góc tường. sao lại nằm ở đây vậy trời? số máy lạ. nó bấm nghe máy -“alo” – giọng nó trầm nhưng vẫn không giấu được vẻ vẫn còn ngái ngủ giữa trưa hè. Nó đoán thế vì ánh nắng đã không còn chiếu vào trong phòng nó nữa.
  10. -“alo”- đầu dây bên kia cũng là 1 giọng hơi trầm và thanh. -“quái nhỉ! Ai vậy?” – nó tự hỏi. -“chào anh. Có phải anh đăng tin tìm người ở ghép không a?” -“đúng rồi bạn.” -“vậy em có thể qua xem phòng một chút được không anh?” – vẫn là một chất dọng chậm dãi và hơi thanh. -“được chứ. Vậy khi nào bạn có thể qua xem được”
  11. -“khi nào anh rảnh thì em qua” -“bạn có thể qua xem lúc nào cũng đc” – nó chốt một câu khiến cho bên kia có vẻ bất ngờ. nó nghĩ thế! dạo này có bao giờ nó ra ngoài đâu. Trừ khi ra mua thùng mì tôm rồi ăn cả tuần. có hôm cải thiện thì nó ra mua mớ rau, hoặc quả trứng. hết. -“vậy khoảng 5 phút nữa em qua xem nhé” – lần này thì nó mới là người choáng. Nhanh vậy? siêu nhân ah? -“được bạn ạ” – nó đồng ý. -“liệu có đủ thời gian cho anh tỉnh dậy và đánh răng rửa mặt không?”
  12. Choáng lần hại! -“quái nhỉ! Siêu nhân biết được cả mọi chuyện đang xảy ra. Thế là dị nhân nữa ah! Vậy chắc là hai nhân hay là siêu dị.” Nó tự nghĩ! -“bạn cứ qua là biết ngay ấy mà” – nó chắc chắn. -“oki! Thế nhé” Nó vốn dị ứng với những thứ ngôn ngữ xì tin như thế. Nhiều lúc đọc tin nhắn của đứa em gái mà nó chỉ muốn đến thật gần em nó, rồi cốc cái chátt vào đầu con bé 1 cái thật đau vì để nó ngồi dịch mất 15 phút cái tin nhắn chưa đến 15 chữ của con bé mà mới chỉ đoán lờ mờ ra được 4 chữ. Nó thương con bé như em gái của mình dù nó là con bé hang xóm nhưng vụ này thì không thể tha đc.
  13. -“ờ. Oke”-Nó lại “ờ” một thói quen khó bỏ của nó. Xấu thật, nhưng mặc kệ. Uể oải buông tay. Chiếc điện thoại rơi nhẹ xuống gối. Nó nhắm mắt ngủ tiếp. Sau 30 giây bất động hoàn toàn. Chợt nhớ đến cuộc hẹn 5 phút nữa. vội choàng tỉnh giấc, Nó phi vội xuống dưới nhà, bước nhanh chân vào nhà tắm. mồm nó nhồm nhoàm bọt kem đánh răng và chiếc bàn chải, tay kia thì kiêm luôn việc đi vệ sinh. Nhiều lúc nó đã tự nghĩ “nếu mình là 1 chiếc smartphone thì khả năng chạy đa nhiệm của mình thì phải xếp hạng quá tốt mới đúng.” Nó quay sang nhìn mình trong gương và mỉm cười. Với tay xả nước nhà vệ sinh, tiếp theo là súc miệng thật sạch. Xong 2 việc.
  14. Với tay lên chiếc khăn mặt, chỉ lát sau mọi thứ đã sạch sẽ. nó nhìn mình trong gương. Ghê nhỉ râu ria đã mọc rậm rạp từ bao giờ thế này? Nhưng cũng đẹp phết đấy chứ. Nhưng vẫn phải cạo thôi. Hôm nay người ta đến xem phòng mà thấy mình thế này thì nghĩ gì nhi? Mất lịch sự quá. Với tay lên chiếc dao cạo định dọn dẹp cỏ xanh thì “Cộc…cộc..cộc” tiếng gõ cửa nhè nhè vang lên. Cái gì thế này. Sau 3 năm học đại học, sau những buổi sáng ngủ cố thêm có 20 phút, nó đã rèn đươc tuyệt chiêu làm vệ sinh cá nhân buổi sáng chứ đến 5 phút để kịp chuyến xe buýt đến trường cơ mà. Nó gật gù chắc chắn “tên này đúng là siêu dị” chắc hắn chỉ đứng chờ ở ngoài để gõ cửa phong hắn hay sao ấy. Buông chiếc dao cạo xuống. Nó bước về phia tiếng động vừa phát ra. Nó mở cửa, ánh sáng bên ngoài tràn vào trong căn phòng tối của nó. Phòng của nó vốn không đc sáng cho lắm. hơn nữa nó lại không bật điện nên ánh sáng tràn vào như nước chảy lỗ lẻ.
  15. 1 bóng đen xuất hiện giữa vùng sáng. Cao ráo và mảnh khảnh. Nó rụi mắt cho mắt quen dần với anh sáng. Nó mở to mắt nhìn kĩ hơn thì trước mặt nó thì bóng đen có them ánh sáng và màu sắc hơn. 1 thằng dáng người cao, có khi phải cao bằng nó mất. cũng một mét sáu mươi chứ ít ah. Da trắng gần bằng Nó, đôi mắt to và trán lấm tấm mồ hôi. Mặc 1 chiếc áo dài tay màu trắng. đấy là đánh giá sơ bộ. -“chào anh” siêu dị lên tiếng. giọng nghe có vẻ thanh hơn với giọng trong điện thoại. -“chào bạn”- Nó nhẹ nhàng trả lời. -“em đến đây xem phòng như đã hẹn từ trước” -“ukm. Mời bạn vào”
  16. Nó đảo mắt nhìn ra phía sân. Không có xe. Vậy là siêu đi bộ. có khi nào cũng đi xe buýt giống nó không nhỉ. nó mời siêu dị vào nhà và mời hắn ngồi lên chiếc giường trong phòng. Nó vẫn hay quả quyết với bọn bạn trong lớp là ai đến phòng nó chơi thì nó đều mời lên giường hết. vì ngoài cái giường ra thì làm gì còn chỗ nào khác để ngồi đâu. Chả nhẽ lại mời ngồi dưới đất. Thế là bọn bạn lại có thêm chuyện để tán gẫu trong lớp. rót cốc nước mời siêu dị, với tay bật chiếc quạt. nhìn mồ hôi của siêu dị là nó biết thời tiết bên ngoài như thế nào rồi. phòng nó thì vốn mát mẻ nên nó đoán thế. Ngay sau đó là nó vào chủ đề chính: giới thiệu cho siêu dị về phòng trọ nó đang ở.
  17. Phòng không rộng nên giới thiệu cũng nhanh. Nó và siêu dị đang ngồi trên chiếc giường duy nhất trong phòng, phía trước là nhà vệ sinh kiêm luôn nhà tắm, có 1 lối nhỏ ra phía sau để phơi quần áo và kiêm luôn là bếp. không gian ấy thoáng. Trước kia vốn chỉ có nhà bếp thôi nhưng sau vụ phơi quần áo ở ngoài cửa trước nó đã không thấy mấy chiếc quần áo tủ, đẹp nhất của nó đâu. Trôm quần áo của sinh viên nghèo. Bó tay luôn. Sau vụ ấy thì nó chuyển sang phơi ở phía sau. An toàn tuyệt đối. Phía trên đầu 2 đứa đang ngồi là 1 chiếc gác xép nhỏ. Không gian riêng của nó. Nó để ý thấy siêu dị không có vẻ chú ý nghe nó nói cho lắm. chẳng buồn để mắt đến không gian trong phòng. Nó biết cảm giác đi xem phòng thuê trọ như thế nào. Nhưng lần này thì nó không thấy biểu hiện ấy trên khuôn mặt và bề ngoài cỉa siêu dị. hắn chỉ chăm chú ngồi uống cạn li nước. và có vẻ thi thoảng nhìn trộm nó. Nó cảm giác như vậy.
  18. Nó giới thiệu xong thì cốc nước trên tay siêu dị cũng cạn sạch. -“bao giờ thì em có thể chuyển đến” Choáng. Đã nói gì đến vấn đề điện nước và mọi thứ xung quanh khác đâu. Chắc tại siêu dị đang cần phòng ở trọ ngay. Nghĩ vậy và chảng hiểu sao nó đồng ý luôn. -“được. bạn có thể chuyển đến bất cứ lúc này” câu này nghe quen quen. -“vậy em sẽ chuyển đến luôn” -“ơ. Được”
  19. Siêu dị đi về luôn mà không chào hỏi nó 1 câu. Nó bắt đầu thấy hối hận khi đồng ý. Nó còn chưa biếu siêu dị như thế nào mà. Đang đứng tự hỏi mình thì thấy siêu dị đã 1 tay kéo vali 1 tay xách balo to tướng đi vào. Ôi trời ơi. Đúng là siêu dị. Vậy là nó đã có người ở ghép cùng.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0