Anh không biết tại sao nữa! cảm xúc trộn lẫn trong anh: buồn, đau, ngỡ ngàng, cô đơn….không tin vào sự thật…. Cảm ơn những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc, cảm ơn em!
AMBIENT/
Chủ đề:
Nội dung Text: Nhật Kí Viết Bằng Tay ...
- Nhật Kí Viết Bằng Tay ..
- Anh không biết tại sao nữa! cảm xúc trộn lẫn trong anh: buồn, đau, ngỡ
ngàng,
cô đơn….không tin vào sự thật….
Cảm ơn những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc, cảm ơn em! Người
con gái
anh yêu, đã giúp anh đứng dậy sau những lần gục ngã, để anh mạnh mẽ
và
vững chắc bước đi trên những chông gai của cuộc đời. Em đã nâng anh
dậy để anh bước đi trên bão táp mưa sa..cảm ơn em! Cảm ơn sự yêu
thương chân
- thành của em dành cho anh, giống như anh đã từng yêu một người con
gái….anh biết mình ý nghĩa và đặc biệt như thế nào với một người là
em…. cảm
ơn em, vì đã cho anh cái biết thế nào là cảm giác, yêu một người và chờ
đợi,
anh sống chậm lại để cảm nhận và yêu thương…mà trước đây anh
không nhận
ra…cảm ơn em! Vì dạy anh cách kiên nhẫn và không bỏ cuộc…từ một
con người nhỏ bé sợ phải đối mặt với những thử thách của cuộc sống.
anh trưởng
thành hơn khi làm bạn với em, làm người yêu em….và giờ đây.!
Khi ngoảnh lại, anh thấy mình không xứng! anh biết điều anh nói ra em
sẽ không
tin…nhưng xin em đừng xem đó là trò đùa cợt, anh nói thật…anh có
nhút nhát
không em ? lúc này. Khi em đọc được lá thư này, anh đang ở một nơi
rất xa,
một nơi chân trời u ám, không tốt đẹp, nơi đó…chẳng có cái gọi là ấm
áp yêu thương của sớm mai…của gió chiều thơm
ngát….nhưng…anh được thanh
thản… khi thấy em được hạnh phúc bên người mới…em cười tươi
trong bức
ảnh…cho dù đằng sau nụ cười đó…chỉ anh thực sự biết…
Anh không biết mình nói vậy có làm em đau không? Dòng nước mắt cay
xòe lăn
dài trên má…cho anh trả lại dòng nước mắt của em…em nhé! Người
con gái đã
- từng khóc vì anh… Cho anh khóc…vì em lần nữa! rồi sẽ thôi … sẽ thôi
không nghĩ và khóc..mà anh
sẽ mỉm cười khi không em! Em cũng thế em nhé…. Hạnh phúc bình yên
nơi
không anh…
Hạnh phúc… đã từ rất lâu rồi anh không còn hiểu nổi định nghĩa của
nó. Mặc dù
Anh đã từng hạnh phúc khi bên em. Không gian màu xám….anh muốn
say một
cách tỉnh táo…muốn quên đi tất cả…đốt cháy đi mọi thứ..chỉ giữ lại cái
kỉ niệm của riêng anh và em…điều anh muốn làm cùng em lúc này …đó
là được ôm em
từ phía sau thêm lần này nữa…khẽ thì thào…hát cho em nghe một bản
nhạc mà
em thích ta lại ngêu ngao như những lần anh và em dạo phố..cất tiếng
ca hòa
quyện vào nhau…như Biển và ánh trăng vậy…, dẫu anh không thể hát
thật hay
…nhưng anh sẽ hát cho em nghe hay nhất anh có thể.…trời mưa..mình
cùng
nhau nghe một giai điệu thân thuộc...nghe những câu chuyện lãng mạn
buồn trên Blog..được phát ra từ điện thoại … rồi cùng nắm tay dạo
bước trên con đường
quen thuộc chỉ anh và em từng đến..…cùng nhau ngồi nói chuyện, cười
đùa
hàng giờ.…anh thích được nhìn em ăn…anh thích chọc em giận…. Anh
thích đi
- sau lưng em….vì anh … không muốn quay lưng lại về phía em… anh
muốn em
học cách đi một mình…làm gì cũng có thể một mình…để em mạnh mẽ
hơn
thêm…em sợ cô đơn chứ…đừng sợ…lúc nào cũng có anh bên cạnh…
một mình không có nghĩ là không anh…
Em biết không! Anh đã từng tự hào với những người bạn khi nói về
em..nhưng
giờ….có lẽ….chỉ mình anh làm điều đó…
Trời lại mưa..mấy đêm nay mưa tầm tã … hạt mưa như trút
nước…nặng hạt …
kèm theo cơn gió lạnh..nhè nhẹ len qua ô cửa sổ…căn phòng lạnh hiu
hắt..tôi
tối…thi thoảng sáng lên rồi tắt đi…từ chiếc điện thoại..làm sao có thể
nhắn tin cùng em…nhắn rồi..lại lưu bản thảo…soạn rồi..lại tự tay nhấn
nút xóa…. rồi sáng
hôm sau bật dậy ngỡ ngàng..hoang mang..trách móc điều gì đó của bản
thân…
làm hay không làm…
Lạnh không em? Mưa rồi ….em có hay nghĩ miên mang…rồi lặng
người với nỗi
buồn không tên..rồi hoen mi mắt…anh đoán thế…em sẽ lại mang tâm
trạng khi
cô đơn những lúc mưa thế này! Thì thầm hát bản nhạc trong đêm tĩnh
mịch…… nói sao em nhỉ…bài hát nó làm
anh nhớ..nó làm anh buồn..nó làm anh nghĩ về em anh.. nó làm anh nhớ
em da
- diết…nghèn nghẹn cay xòe sộc lên sống mũi…khi anh hòa quyện mình
vào câu
hát:
"Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau,
Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình.. Và môi hôn rất ướt,dư âm
giấu trong mưa.
Cơn mưa kéo dài… Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo,
Lo anh sẽ mất em trong lúc yêu thương nhất.
Vì tình yêu mong manh,hay em quá yếu mềm..
Người yêu ơi, em có biết?
ANH yêu EM hơn thế,nhiều hơn lời anh vẫn nói.
Để bên em, anh đánh đổi tất cả bình yên Đêm buông xuôi vì cô đơn,còn
riêng anh cứ ngẩn ngơ
Có khi nào ta xa rời…”
Rồi thời gian …sẽ hong khô hết tất cả có phải không em…nụ cười sẽ trở
về nơi
em hay anh còn thiếu…..
Tình yêu không bao giờ vĩnh cửu.. …vì ai đó đã nói..chỉ có những giây
phút
hạnh phúc bên nhau mới thực sự là mãi mãi… Ta đã có..và điều đó là
mãi mãi…dẫu chẳng vẹn nguyên
Chia tay…..mà còn yêu…là điều đau đớn nhất…nhưng ….đôi khi con
người
ta..chia tay mới biết mình thực sự yêu…
Điều gì đó…có thể ban đầu ta không thực sự trân trọng, nâng giữ… để
khi đánh
mất..ta mới hay….nó ý nghĩa biết dường nào…phải chăng khi nhận
- ra..thì đã
quá muộn màng cho sự nhận thức về ĐƯỢC và MẤT… Người ta nói:
đừng sợ đổ vỡ mất mát trong tình yêu, vì khi tình yêu mất đi..ta
học được nhiều thứ…sau lần đổ vỡ..đại loại là..ta học được cách chấp
nhận..ta
học được cách mãnh mẽ bước đi hơn..ta học được cách thế nào là đúng
thế
nào là sai…và đặc biệt…ta học được cách…quý trọng những gì mình đã
từng
có và đang có… Lạc mất nhau….đâu phải dễ …tìm lại
Nước đổ rồi…hót lại chắc vẹn nguyên?