Những lỗi nên tha cho bé

Vụng về

Bạn để cốc sữa cạnh đứa con 4 tuổi cho bé uống và nhắc con cẩn thận,

và bé làm đổ nó.

Trẻ chưa có khả năng phối hợp vì các tế bào thần kinh trong não điều

khiển kỹ năng vận động thô và tinh chưa phát triển hoàn chỉnh. "Con

người có hệ thống điều khiển một khả năng nhất định tại một thời điểm

nào đó", bác sĩ tâm lý trẻ em và vị thành niên Tia Horner cho biết. "Chúng

ta biết ngồi lúc 6 tháng, bò lúc 9 tháng, đi lúc 12 tháng... Và sự vụng về ở

trẻ em là bình thường. Điều này sẽ giảm, nhưng từ từ. Việc làm đổ đồ sẽ

bớt xảy ra,và bắt đầu mất dần khi bé vào tiểu học, nếu được uốn nắn đúng

cách", nhà tâm lý nói.

Ích kỷ

Đứa con 8 tuổi đang ngồi với em trai và ăn thạch một mình. Cô bé mím

chặt môi thay vì cho cậu em một chút.

Không phải tất cả trẻ đều giống nhau, một số bé tự nhiên ích kỷ hơn

những bé khác. Nhưng bạn cũng đừng lo lắng quá. Giai đoạn bé tự cho

mình là trung tâm này không phải kéo dài vĩnh viễn. Khi trẻ sắp bước vào

tuổi teen (trước 13 tuổi), trẻ tự nhiên sẽ học cách nghĩ cho người khác.

Bố mẹ có thể khuyến khích quá trình này nhưng cũng nên hiểu rằng cần

có thời gian, chứ không thể ép buộc.

Cứng nhắc

Thông thường bữa tối thứ ba mẹ hay làm bánh kẹp thịt nhưng hôm nay

bạn thay bằng gà rán và bé nổi cơn giận dỗi.

Một số đường dẫn thần kinh ở trẻ nhỏ củng cố ý thích sự lặp đi lặp lại và

trẻ cảm thấy điều này tạo cho bé sự an toàn. Vì thế, khi có một điều gì đó

diễn ra không theo quy luật thông thường, trẻ cảm thấy lo lắng và có cảm

giác đang bị điều khiển. Điều này lý giải vì sao trẻ nhỏ tin là những nguy

tắc là bất di bất dịch và sự ngẫu hứng của bố mẹ là không thể chấp nhận

được.

Đây cũng là lý do các bé thích nghe đi nghe lại một câu chuyện hay xem

nhiều lần một bộ phim hoạt hình mà không chán. Khoảng 9-10 tuổi, điều

này sẽ bắt đầu thay đổi.

Thiếu kiên nhẫn

Bạn đang nói chuyện với một người bạn thì cô con gái 5 tuổi cứ kéo tay áo

mẹ. Bạn bảo con đợi và cứ 10 giây cô bé lại làm thế một lần.

Tính kiên nhẫn cần có thời gian đáng kể để tạo lập. Và thủ phạm gây thiếu

kiên nhẫn ở trẻ, một lần nữa, lại do sự điều khiển của chức năng não bộ.

Sự hình thành tính kiên nhẫn có liên quan đến cả yếu tố di truyền và quá

trình giáo dục. Thất vọng, khoan dung, kiểm soát xung động, dự đoán hậu

quả, và kết luận - tất cả góp phần tạo nên tính kiên nhẫn - và mỗi trẻ có sự

phát triển tính này khác nhau đáng kể.

Tất nhiên, điều này không có nghĩa là bạn chỉ biết đợi. Hãy tạo cơ hội cho

con thực hành tính kiên nhẫn, và sẽ bạn sẽ đạt được kết quả đáng kể.

Thiếu sự đồng cảm

Bé 4 tuổi của bạn bị ngã xe và khóc. Cậu anh 7 tuổi đứng cạnh vẫn tiếp

tục ném bóng vào rổ, chẳng để ý gì đến em.

Trẻ em không hiểu được thái độ hay hành động của chúng ảnh hưởng thế

nào tới thế giới xung quanh.

Trẻ em, do bản chất, thường co mình lại tự vệ. Không phải là con trai bạn

không quan tâm tới em gái, bé chỉ không để ý đến điều đó. Trong khi trẻ

nhỏ có khả năng cảm nhận lòng thương, thì khái niệm về sự vị tha, chia sẻ

sự đồng cảm với người khác trừu tượng hơn và bắt đầu phát triển khi 10

tuổi.

Dè bỉu người khác

Đứa con bé nhất của bạn khoe bức tranh bé vẽ. Anh bé nhìn và nói "xấu

tệ".

Sự ghanh tị thường là triệu chứng của một trạng thái nào đó, có thể là

cảm giác lo lắng hay thất vọng.

Chiến thuật tốt nhất cho bố mẹ là cố gắng tìm hiểu gốc rễ vấn đề trong khi

kiểm soát giọng điệu và thái độ của chính mình, bởi vì, trẻ sẽ bắt chước

những gì chúng thấy từ bố và mẹ.

Lơ đễnh

Bạn cho cậu con 6 tuổi tập viết nhưng bé chỉ viết được vài chữ lại ngồi

gấp máy bay, nhìn ra ngoài trời hay nghịch cái gì đó.

Có vẻ như trẻ thường lơ đễnh và bỏ lỡ rất nhiều điều bố mẹ mong đợi,

nhưng đó chỉ vì chúng nhìn thấy mọi thứ từ góc độ khác so với người lớn.

Khi chúng phát hiện thế giới thú vị quanh mình, sẽ có rất nhiều thứ thu hút

sự chú ý của chúng. Thường khoảng 7 hay 8 tuổi trẻ bắt đầu điềm tĩnh

hơn và phát triển khả năng tập trung tốt hơn.

Thái độ khó chịu

Bạn không cho phép đứa con 12 tuổi của mình đi chơi với bạn cho tới khi

bé làm xong bài tập. "Đừng nói con phải làm gì", nó cằn nhằn.

Cái mà người lớn hay quy kết là thái độ thiếu tôn trọng lại là hệ quả của

việc trẻ đang học làm thế nào để điều chỉnh các cảm xúc như tức giận hay

thất vọng. Cách tốt nhất để giải quyết vấn đề này là bố mẹ nên khuyến

khích con biết cách sử dụng từ ngữ hợp lý, dễ chấp nhận hơn. Đừng đòi

hỏi một lời xin lỗi - đó chỉ là cách dễ đẩy con quay lưng lại với bạn. Thay

vào đó, hãy nói "Mẹ biết con thất vọng như thế nào. Hãy giải thích cho mẹ

cảm xúc của con bằng một cách nói tôn trọng hơn".