intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Những người đàn ông biến mất

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

77
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nàng ngước lên. Cô bé Xuân đang vuốt vuốt mái tóc, đôi má hây hây đỏ. Nàng biết đó là lời chào hơn là câu hỏi nên mỉm cười, ừ em về trước đi. Điện thoại của Xuân rung lên, Xuân đọc tin nhắn, rồi vơ vội cái giỏ, em về nha chị. Nàng lại ừ, nghĩ thầm cách đây không lâu, số đang nhắn cho Xuân cũng từng một thời gian làm nóng ran cái điện thoại của nàng.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Những người đàn ông biến mất

  1. Những người đàn ông biến mất Nàng ngước lên. Cô bé Xuân đang vuốt vuốt mái tóc, đôi má hây hây đỏ. Nàng biết đó là lời chào hơn là câu hỏi nên mỉm cười, ừ em về trước đi. Điện thoại của Xuân rung lên, Xuân đọc tin nhắn, rồi vơ vội cái giỏ, em về nha chị. Nàng lại ừ, nghĩ thầm cách đây không lâu, số đang nhắn cho Xuân cũng từng một thời gian làm nóng ran cái điện thoại của nàng. Buổi sáng chúc ngày mới tốt lành, buổi trưa chúc ăn ngon miệng, buổi tối chúc ngủ ngon, xen lẫn là em đang làm gì, anh đang họp buồn ngủ quá, mấy tháng liền đều tăm tắp. Hai lần cà phê. Rồi Thành biến mất, không một lời giải thích, biến mất như chưa từng tồn tại. Tin nhắn của nàng anh đang ốm hay sao và biểu tượng nụ cười trong Yahoo! Chat tới tận bây giờ vẫn không trả lời. Nàng tự biết Thành không ốm khi thấy anh ngoài hành lang, anh vờ như không thấy nàng bằng cách quay lưng cười phớ lớ với người bên cạnh. Nàng tự hiểu Thành không đáp lại với nàng trong Yahoo! vì khi ấy Thành đã bắt đầu qua lại với Xuân rồi. Nhìn sự vô tư của Xuân khi kể về Thành, nàng biết chuyện của nàng và Thành mãi mãi là một bí mật cần chôn vùi. Ban đầu nàng nghĩ lại một em ngây thơ sa bẫy một tay lọc lõi. Nhưng khi nghe họ sắp cưới nhau, nàng choáng váng. Và câu hỏi sao ta mãi không giữ được một người đàn ông cho mình lại quay trở lại.
  2. Nàng thấy ngột ngạt. Nàng đứng lên mở cửa sổ. Nàng nhìn xuống con đường đang tấp nập. Người người hăm hở về nhà. Còn nàng thì không vội. Trời đã nhá nhem tối. Thời khắc giao ngày thế này lúc nào cũng làm nàng buồn bã. Ngày đã mất đi, không gì có thể neo giữ. Như những ngày tháng thanh xuân của nàng. Nàng lại nhớ đến anh. Anh đến với nàng vào lúc nàng bắt đầu nghĩ mình không còn nhiều thời gian nữa. Cộng với bản năng muốn chăm sóc cho người mình thương mà nàng rơi vào thế yếu ngay từ đầu. Nàng luôn là người xếp hàng mua vé xem phim, anh chỉ cần ung dung đến và nói như sếp hỏi nhân viên, rạp nào? Anh tiếp tục ung dung ngồi trong rạp sau khi phái nàng ra ngoài mua ít bắp rang. Nàng luôn phải tự chạy xe đến và về sau buổi cà phê nhạt nhẽo. Anh quát nàng em là đứa không có năng lực khi nàng than mệt sau một ngày làm việc. Nàng nhận ra mình đang bị lợi dụng trước lúc anh biến mất vài ngày. Biến mất như vài đàn ông trước đó, như Thành sau này. Khác ở chỗ anh có lý do để biến mất, đó là lỡ mượn nàng ít tiền. Số tiền còm cõi đó chẳng là gì so với nàng, một người-không-năng-lực theo cách anh dè bỉu, nhưng là rất lớn đối với người đi cà
  3. phê luôn phải hai người uống chung ly trà đá, nếu không miễn phí. Nàng tiếc sự chân thành của mình. Nàng quay về máy tính, mở những trang mạng đã coi từ sáng đến giờ. Cũng may là báo mạng, là báo giấy thì chúng đã nát nhừ. Nàng mở trang Facebook, lướt lên lướt xuống những dòng tin cũ. Những gương mặt trẻ con phúng phính hiện ra, liên tiếp. Các bạn của nàng đều đã có con, hớn hở khoe con đã biết đi biết nói, hỏi nhau con mày học hành thế nào, thi vào trường đó có khó không. Nàng thấy mình như con ốc long khỏi hệ thống. Không cần phải đi đường nghe các bạn 9X gọi là cô, nàng cũng biết mình đã già. Nàng tắt máy tính, quyết định về. Đường phố đã lên đèn. Đã gần 9g tối. Làm việc khuya có cái lợi là các bác bảo vệ thương tình cho gửi xe ngay tại công ty, trong khi các đồng nghiệp của nàng phải gửi ở công viên cách mấy trăm mét. Đi xa nên có cô gãy cả giày cao gót. Nàng xuống dưới nhà gửi xe, bác bảo vệ đã nằm dài trên ghế bố lục tục dậy mở cửa cho nàng. Lúc nào cũng về trễ thế hả con, sao công việc bận rộn thế. Nàng dạ dạ, biết đó không phải là câu hỏi. Cứ để cho mọi người nghĩ nàng bận rộn còn hơn. Thế cái thằng ấy đâu, hôm nay nó không chở con về à.
  4. Nàng hẫng người. Bác bảo vệ vô tình nhắc đến người đàn ông thứ mấy của nàng, người xuất hiện đưa đón nàng vài lần rồi cũng biến mất. Nàng thấy oán những người đàn ông đã thắp ngọn lửa hi vọng phập phù trong nàng rồi biến mất không tăm hơi. Nàng thấy sống mũi cay cay. Nàng chào con về, rồi vội quay đi. Một giọt nước mắt đã tràn trên khóe mi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
10=>1