Những Thiên Thần Nổi Giận<br />
Sidney Sheldon<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Dịch từ nguyên bản tiếng Anh RACE OF ANGELS, Nhà xuất bản Fotana<br />
Collins, Glasgow, Great Britain, 1990<br />
Dịch giả: Thu Nguyên<br />
<br />
Chương 1<br />
New York, 4 tháng 9, 1969<br />
Những người thợ săn đang khép chặt vòng vây để giết con mồi. Hai ngàn năm<br />
trước đây ở Rôm, cuộc đấu chắc được tổ chức tại rạp xiếc Nêrô hoạc ở<br />
Colosseum, nơi mà những con sư tử đói đuổi bắt nạn nhân trên đấu trường đầy<br />
máu và cát, nóng lòng muốn xé anh ta ra từng mảnh. Nhưng bây giờ đã là thế kỷ<br />
20 văn minh và rạp xiếc được thay thế bằng khu tòa án hình sự ở trung tâm<br />
Manhattan, Phòng xử án số 16.<br />
Ở vị trí của Suetonius [1] là một viên lục sự của tòa án, ghi lại sự kiện cho tương<br />
lai. Có hàng chục phóng viên và những người xem bị thu hút bởi những tít nổi bật<br />
trên các tờ báo hằng ngày về vụ xử án kẻ giết người, đang xếp hàng từ 7 giờ<br />
sáng ở ngoài phòng xử để kiếm chỗ ngồi xem.<br />
Người bị săn đuổi, Michael Moretti, ngồi tại bàn bị cáo, là một người đàn ông trầm<br />
lặng, đẹp trai, hơn 30 tuổi một chút. Dáng người cao và rắn chắc, khuôn mặt<br />
được tạo bởi những đường nét cứng làm anh ta có vẻ gân guốc và hoang dại.<br />
Anh ta có bộ tóc đen để đúng mốt, cái cằm nhô ra với một lúm đồng tiền ít ai ngó<br />
lại ở đó và cặp mắt đen màu ô liu sâu thẳm. Anh ta mặc chiếc áo khoác màu<br />
xám, bên trong là chiếc áo sơ mi xanh da trời và đeo chiếc cà vạt còn xanh đậm<br />
hơn, dưới chân là đôi giày thửa bóng lộn. Trừ cặp mắt luôn đảo đi đảo lại khắp<br />
phòng xử án, Michael Moretti hoàn tòan bất động.<br />
Con sư tử tấn công anh ta là Robert Di Silva, chưởng lý quận của khu vực New<br />
York, đại diện cho nhân dân. Nếu Michael Moretti phản ánh sự bất động thì<br />
Robert Di Silva là hiện thân của sự chuyển động không ngừng. Ông ta sống như<br />
thể lúc nào cũng muộn 5 phút với một cuộc hẹn. Dường như lúc nào ông ta cũng<br />
đang đánh nhau với một địch thủ tưởng tượng vô hình nào đó. Với thân hình thấp<br />
lùn chắc nịch và bộ tóc húi cao không hợp thời, Di Silva đã từng là một võ sĩ thời<br />
trẻ và mặt mũi ông ta vẫn còn mang những vết sẹo của thời kỳ đó. Đã có lần ông<br />
ta đánh chết một địch thủ trên võ đài và không hề hối tiếc điều đó. Trong những<br />
năm sau này, ông ta vẫn không biết đến thương cảm là gì.<br />
Robert Di Silva là một người đầy tham vọng. Ông ta đã đấu tranh để đạt được vị<br />
trí hiện thời từ hai bàn tay trắng và không được một người có thế lực nào giúp<br />
<br />
đỡ. Trong khi leo dần lên những bậc thang xã hội, ông ta núp dưới cái vỏ là<br />
người phục vụ trung thành của nhân dân; nhưng dưới cái vỏ đó, ông ta là một<br />
người nhỏ nhen, không bao giờ tha thứ cho ai hoặc quên đi điều gì.<br />
Thực ra, chưởng lý Di Silva không cần phải có mặt trong phòng xử án vào ngày<br />
hôm đó. Ông ta có một đội ngũ giúp việc đông đảo và bất kỳ một trợ thủ già dặn<br />
nào của ông cũng đủ khả năng luận tội trong vụ án này. Nhưng ngay từ đầu Di<br />
Silva đã biết rằng ông ta sẽ tự mình giải quyết vụ án Moretti.<br />
Tin về Michael Moretti luôn ở trên trang nhất của các tờ báo. Anh ta là con rể của<br />
ông trùm Antonio Granelli, người đứng đầu gia đình lớn nhất trong số năm gia<br />
đình mafia miền Đông. Antonio Granelli ngày càng già yếu và người ta đồn rằng<br />
Michael Moretti được làm chú rể để sau này thay thế vị trí của bố vợ mình. Moretti<br />
đã từng dính líu vào hàng chục vụ phạm pháp từ gây rối đến giết người, nhưng<br />
không vị chưởng lý nào có thể buộc tội được anh ta.<br />
Có quá nhiều mắt xích giữa Moretti và những người thi hành lệnh của anh ta. Di<br />
Silva đã mất công toi trong ba năm để tìm những chứng cớ buộc tội Moretti.<br />
Và bất ngờ, vận may đã đến với ông ta.<br />
Camillo Stela, một cộng sự gần gũi của Moretti đã bị bắt trong một vụ giết người<br />
cướp của. Để cứu lấy mạng sống của mình, Stela đã đồng ý hát. Đó là một bài<br />
hát hay nhất mà Di Silva từng nghe, một bài hát sẽ buộc gia đình mafia mạnh<br />
nhất ở miền đông phải quỳ gối, đưa Michael Moretti lên ghế điện và dẫn Robert<br />
Di Silva vào văn phòng thống đốc ở thành phố Albany. Những thống đốc trước kia<br />
của bang New York đã vào được Nhà Trắng: Martin Van Buren, Grover<br />
Cleveland, Teddy Roosevelt và Franklin Roosevelt. Di Silva muốn làm người kế<br />
tục họ. Thời điểm quả là thích hợp. Các cuộc bầu cử thống đốc bang sẽ được tổ<br />
chức sang năm.<br />
Di Silva đã được ông sếp có thế lực chính trị nhất của bang nhắn nhủ: “Với tất cả<br />
sự chú ý của dư luận mà anh có được trong vụ này, anh chắc sẽ được giới thiệu<br />
ra tranh cử và rồi sẽ được bầu làm thống đốc”. “Bobby, hãy đóng đinh Moretti và<br />
anh sẽ là ứng cử viên của chúng tôi”.<br />
Robert Di Silva chuẩn bị vụ án Michael Moretti cực kỳ cẩn thận. Ông ta bắt các<br />
cộng sự của mình thu thập bằng chứng, làm sáng tỏ những chỗ còn mơ hồ trong<br />
vụ án và bịt kín lỗ hổng về pháp luật mà luật sư của Moretti có thể tìm cách lợi<br />
dụng. Tất cả các lối thoát đã bị chận đứng. Chưởng lý phải mất gần hai tuần mới<br />
chọn xong đoàn uỷ viên công tố và Di Silva đòi bằng được phải chọn thêm sáu<br />
“bánh xe dự trữ” “các công tố viên thay thế để đề phòng khả năng không xử án<br />
được.<br />
<br />
Trong các vụ án liên quan tới các nhân vật mafia quan trọng, các công tố viên<br />
thường biến mất hoặc bị những tai nạn chết người. Di Silva bố trí cho đoàn công<br />
tố viên ở cách ly ngay từ đầu và đảm bảo an tòan tuyệt đối cho họ.<br />
Chìa khoá cho vụ án Michael Moretti là Camillo Stela; và nhân chứng quan trọng<br />
này của Di Silva được bảo vệ cực kỳ chặt chẽ. Chánh án nhớ rất rõ trường hợp<br />
Abe Reles, nhân chứng của chính phủ đã bị “ngã từ tầng sáu của khách sạn Half<br />
Moon” (Nửa vầng trăng) xuống đất trong khi đang được cả một tiểu đội cảnh sát<br />
canh giữ. Robert Di Silva đã đích thân chọn lựa những người bảo vệ Camillo<br />
Stela và trước phiên tòa đêm đêm Camillo Stela được bí mật chuyển đến những<br />
chỗ giam giữ khác nhau. Giờ đây, khi vụ án bắt đầu được xét xử, Stela được<br />
giam trong một xà lim riêng biệt và đựơc bốn cảnh sát vũ trang canh giữ.<br />
Không ai được phép đến gần hắn, vì sự tự nguyện làm chứng của Stela dựa trên<br />
lòng tin của hắn về việc Di Silva có khả năng bảo vệ hắn trước sự trả thù của<br />
Michael Moretti.<br />
° ° °<br />
Đó là buổi sáng ngày thứ năm của vụ xử.<br />
Đó là ngày đầu tiên của Jennifer Parker tại phiên tòa. Cô ngồi tại bàn công tố<br />
cùng với năm trợ lý luật sư trẻ khác, những người đã cùng tuyên thệ với cô buổi<br />
sáng hôm đó.<br />
Jennifer Parker là một cô gái tóc đen, hai mươi tư tuổi có dáng người mảnh dẻ,<br />
nước da hơi tái, khuôn mặt thông minh và sinh động, cặp mắt xanh luôn có dáng<br />
nghĩ ngợi. Khuôn mặt cô hấp dẫn hơn là xinh đẹp, trên đó ta thấy sự tự hào, lòng<br />
dũng cảm và cả độ nhạy cảm nữa, một khuôn mặt mà ai đã thấy khó lòng có thể<br />
quên được, cô ngồi vươn thẳng người, như thể đang thách thức những bóng ma<br />
vô hình của quá khứ.<br />
Ngày hôm nay bắt đầu rất dở đối với Jennifer Parker. Lễ tuyên thệ ở phòng<br />
chưởng lý được dự định tổ chức vào lúc 8 giờ sáng. Jennifer đã cẩn thận chuẩn<br />
bị quần áo từ tối hôm trước và để chuông đồng hồ báo thức lúc sáu giờ để có đủ<br />
thời gian gội đầu.<br />
Đồng hồ báo thức không reo vào buổi sáng hôm đó. Jennifer dậy lúc 7h30 và rất<br />
hốt hoảng. Trong lúc vội vàng mặc quần áo cô làm gãy gót giày. Sau đó lại phải<br />
thay quần áo. Lúc đóng sập cửa căn phòng bé xíu của mình, cô mới nhớ ra rằng<br />
mình đã để quên chìa khoá trong nhà. Cô đã định đi xe bus đến khu xử án nhưng<br />
bây giờ thì không thể làm điều đó được nữa và phải chạy vội ra đường vẫy tắc xi.<br />
Suốt con đường đến khu xử án cô phải nghe người tài xế giảng giải vì sao ngày<br />
tận thế sắp tới. Cuối cùng khi Jennifer mệt đứt hơi, tới được khu xử án ở 155 phố<br />
Leonard, cô bị muộn mất 15 phút.<br />
<br />