Nó- kem đá - hắn
lượt xem 3
download
vẫn ngồi đó, vẫn ly kem đá – không có trân châu - nhìn ra bầu trời tối đen như mực, cảm giác đau thắt lại – một cảm giác trống vắng lại tràn về trong tim nó – nó cảm thấy mắt ươn ướt, mọi dòng hồi tưởng lại tràn về- I don’t care
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nó- kem đá - hắn
- Nó- kem đá - hắn vẫn ngồi đó, vẫn ly kem đá – không có trân châu - nhìn ra bầu trời tối đen như mực, cảm giác đau thắt lại – một cảm giác trống vắng lại tràn về trong tim nó – nó cảm thấy mắt ươn ướt, mọi dòng hồi tưởng lại tràn về- I don’t care – bụi bay vào mắt thôi mà . STEP 1 : Chạm mặt một cách bất ngờ : - ……. “ Nhanh lên, lúc nào cũng lề mề cả “! – tiếng nhỏ Linh kêu thất thanh. - “ Từ đã nhỏ này, bực bội à, chưa zì hết mà la toáng ầm ĩ “ – nó vẫn từ tốn vừa đi lệch xệch vừa nói . - “ tao lạy mày, con nhỏ này , có mau lên không ? hôm nay là ngày học đầu tiên đấy ? mày còn ở đó mà câu giờ ? tao bỏ mày lại bây giờ ? “ Nhỏ linh vẫn cứ hét to ầm ĩ. Nó bỗng cảm thấy thật mệt mỏi vs con nhỏ bạn cứ làm ầm ĩ cả lên, trong khi mình đã bước ra khỏi cửa rùi cơ mà ? đang đứng trước mặt nó đây này ? hâm thật . Hôm nay , nó và nhỏ BFF – Linh Xù sẽ đi học cái môn zì đấy nhỉ - À , môn Tiếng anh – cái môn mà nó ngu nhất trần đời - không hẳn là ngu mà đơn giản vì quá nhiều rắc rối và bản thân nó thì không muốn dính vào rắc rối tẹo nào cả - một chân lý ngốc nghếch của 1 con bé 15 tuổi – ai mà chẳng phải thế chứ - phải có những suy nghĩ ngốc nghếch – mới có những sự suy nghĩ chín chắn sau này. Nó thầm nghĩ : hạnh phúc là gì chứ ? đến bao giờ nó mới cảm nhận được hạnh phúc đây – hay là như những đứa bạn nó nói – hạnh phúc là được ăn ngon mặc đẹp , không phải làm nhưng vẫn sung sướng , cứ rong chơi cả ngày, và nhất là được lên lv mỗi cấp bậc game online – mặc đồ V.I.P – dở hơi ??????? - “ Này , đến rồi kìa” ! – Tiếng nói to của nhỏ Linh làm nó chợt tỉnh – Ơ, đến mau thế à ? Thoáng chốc đã đến trường rùi , nãy giờ cứ miên man suy nghĩ mà nó không thèm tiếp chuyện nhỏ Linh làm nhỏ tức tối vì đã đến trễ mà còn phải đèo cái bao gạo 50kg này, thậm chí không thèm nói chuyện nữa chứ ? Nhỏ bực mình chạy ào vào trước , không đợi nó cùng vào và bản thân nó cũng không muốn vào . đứng một hồi lâu không thấy nhỏ Linh bước ra – nó khập khễnh đi vào – trường to quá ????? biết phòng chỗ nào chứ ? Hiện ngay trước mặt nó là một ngôi trường to rộng, cây cối được trồng rất nhiều,
- nó rất thích điều này – một môi trường học tập tốt – có vẻ ổn đây ! nó vẫn chưa muốn vào – nó muốn đi tham quan khắp trường trước đã , như có một cái gì đó thôi thúc bản thân vậy, nó thích nơi có nhiều cây xanh, vì ở đó nó cảm thấy rất thoải mái – nó vui vẻ đi từ từ vào khuôn viên trường , nơi có nhiều cây nhất – bỗng nó thấy một người nào đó cũng đang đi như nó, tay cầm hộp sữa – vừa nghe nhạc vừa uống – Bất giác, hắn ta quăng hộp sữa ấy lên cây – rồi ung dung bỏ đi . Nó sững người, trời ơi, gì thế ? tên đó vừa làm gì vậy ? – nó tức giận thầm nghĩ . được lắm mình sẽ cho hắn 1 bài học. Nó chạy vội đến nhặt hộp sữa lên , phi như bay vào tên khốn kia và quăng hộp sữa thật mạnh – BỐP – yeah, trúng mục tiêu rùi – có khí chất đây – ngày nào chẳng chơi quăng lon nhỉ -haha – và lập tức bay tới, đạp 1 cái vào chân rùi hét to : - Nhặt hộp sữa mà bỏ vào thùng rác – đồ phá hoại môi trường” ! hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tai vẫn đeo phone, loạng choạng ngã xuống đất – rồi ôm đầu quay lại, vẻ mặt nhăn nhở - 4 mắt nhìn nhau …..1…2….3 chạy là thượng sách. Nó vội vã chạy 1 hơi không quan tâm đến tên kia vẫn đang nhìn nó chằm chằm – vẻ mặt đầy khó hiểu và tức giận – chuyện gì thế này ? mình vừa làm gì thế T.T~ trời ơi, hy vọng sẽ không gặp lại hắn ta – kể ra hắn ta cũng đẹp trai đấy nhỉ - hì hì- nhưng còn lâu mới lọt vào mắt xanh của nó – kaka.nghĩ vậy nó chợt hiên ngang, vội vã tìm phòng học- trễ 20p rồi – ôi trời – nãy giờ nhỏ Linh cũng không thèm gọi điện cho mình- đúng con nhỏ giận dai mà – nó bước lên cầu thang – vội nhìn vào từng phòng . 201 đâu nhỉ ? à đây rồi . nó đã thấy nhỏ Linh ngồi chễm chệ ở đó – con nhỏ đáng gét này – rồi khập khễnh bước vào- Cúi chào thầy và lặng lẽ bước xuống chỗ nhỏ Linh , bỗng có 1 giọng nói vang lên : - chào thầy, em đến trễ ạ ! Nó bất giác quay đầu, What ? cái gì thế ? hắn học cùng lớp à ? thì ra là cái tên khốn đó, trời ơi, mình biết giấu mặt vào đâu đây, có vè như hắn đã phát hiện ra nó . Nó giật mình ngồi xuống cái phịch khiến nhỏ Linh ngạc nhiên : “ Mày làm gì mà run bắn vậy , nãy h đi đâu vậy “? Nó ra dấu im lặng, sao thầy không tỏ vẻ giận dữ nhì ? hùi nãy mình vào thầy có vẻ rất cau có mà, thế mà tên đó cũng lên trễ hơn cả mình mà thầy lại vui vẻ như thế à ? thầy đáng gét, trọng nam khinh nữ hả thầy ? – những suy nghĩ cứ miên man như vậy ? chả đâu vào đâu cả - Hắn bước xuống, vừa đi vừa nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn – nó vội lấy quyển vở trước mặt – che đi khuôn mặt đang bối rối của nó – khi đi ngang qua chỗ nó – hắn buông 1 câu thật đáng sợ : “ Chào “! Ánh mắt vẫn không ngớt tỉa vào nó. Chương 2 : những lần trả thù đáng gét
- -Chào sao ? cái bản mặt đáng gét thật – dám nói chào mình nữa chứ- tính uy hiếp tinh thần à – nhưng bản thân nó vẫn cảm thấy hắn ta đang có một âm mưu gì đây chứ ? nó đang ngồi trên yên xe nhỏ Lình và kể cho nhỏ nghe hết mọi chuyện . Nhỏ cười phá lên – và không ngớt nấc lên từng tiếng – ôi chời, còn giễu cợt mình sao ? - “ Đúng là mày gan thật đấy, yêu môi trường thế cơ à, còn đạp chân người ta nữa chứ - haha “? – Nhỏ vẫn không ngớt cười. - “ tao đâu có biết, như không tao nổi hứng lên vậy à ? ai biểu tên đó vứt rác bừa bãi chy, tao chỉ làm nhiệm vụ bảo vệ môi trường thôi “. Nó lập tức bỉu môi chống trả. - “ kể ra tên đó cũng bảnh thật, lại giỏi nữa chứ, mày thấy hắn trả lời vanh vách hết câu hỏi của thầy không? Chẳng lẽ học trường chuyên taz, nhưng trình độ thì rất giỏi đấy “? Nhỏ Linh vẫn kể lể. - “ tao không cần biết nó có học trường chuyên hay không? Mà có là Trường chuyên đi chăng nữa thì hành vi vứt rác ấy là gì chứ, đáng đánh thôi, tao không muốn nhắc đến hắn nữa , điên cả đầu, may mà 1 tuần chỉ chạm mặt có 3 buổi thui đấy – tao đành chơi chiêu hòa bình vậy, yên bề đôi bên cho rồi , đi ăn bánh bèo đi , tao khao “? Nhỏ vẫn cười phá lên. Con nhỏ này hôm này mày bị sao vậy hả ? đúng là hâm thật. 1 ngày nữa lại trôi qua, trời ơi thoáng chốc đã đến ngày đi học tiếng anh rồi sao – cảm giác cứ nặng nề sao ấy – nói thật là nó không muốn gặp lại hắn ta chút nào cả, không hiểu vì sao lại như vậy ? nó đâu có làm sai gì đâu chứ . mạnh mẽ lên nào , chả có gì phải lo lắng, cứ như bình thường – okie- let’s go. Cười gì chứ ?? nó đang nge thấy những tiếng cười rúc rích phía sau lưng, nhưng lại không dám quay lại . cứ có cảm giác đã trở thành trò tiêu khiển của ai đó, nó thấy tức. - “ Nó , lên bảng giải Ex 1 cho thấy, Hắn Ex2 “! Thầy kêu to tên nó và hắn . nó giật mình, gì đây ? nhỏ linh vội đưa quyển sách và chỉ lời giải. Nó chầm chậm bước ra, bỗng cả lớp cười to – hahahahaha- Nó chín mặt , thầy vội bước xuống, hóa ra sau lưng nó là 1 tờ giấy đã được dán hồi nào, với dòng chữ ĐỒ NGU NGỐC TỎ RA YÊU THIÊN NHIÊN – ĐI CHẾT ĐI. Nó vội thấy ánh mắt cười khấy của hắn – bất giác nó chạy ào ra ngoài, để lại đằng sau là tiếng thầy giữ cả lớp yên lặng – muốn chạy đi – không muốn ở lại nơi đó một chút nào cả, quá đáng! Hắn thật quá đáng, sao lại có thế làm thế với nó chứ. Nó sợ nhất cảm giác bị giễu cợt – cảm giác đó nó đã từng bị và không muốn bị - bỗng nó khựng lại, việc gì
- mà mình phải chảy nước mắt vì hành động chả đáng 1 xu này chứ. Quyết định lấy hết can đảm giựt lấy tờ giấy sau lưng, hùng hổ bước vào với ánh mắt ngơ ngác của cả lớp và hắn. nhỏ Linh thì định đứng dậy chạy theo nó – bỗng thấy nó quay lại, vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, Nó tiến tới hắn, lấy tờ giấy có dán băng keo, dán lên trên mặt hắn và nói :’’ người đi chết đi chính là ông đó, cảm ơn vì đã nói tui ngu ngốc, nhưng hãy nghĩ kĩ lại đi – đồ ngu ngốc chính là ông đó .” ! rồi bước xuống chỗ ngồi của nó. Thầy ra hiệu Hắn về chỗ ngồi, và dừng trò đùa ngu ngốc này lại. nếu không sẽ cho cả lớp vắng hết cả ngày hôm nay. Hắn vừa đi vừa lấy tờ giấy xuống. mặt không khỏi đăm chiêu, ra chiều rất bực tức. rồi hắn dán tờ giấy ấy lên bàn của nó với 1 câu nói : “ nếu không biết ai thì đừng có mà tỏ ra nguy hiểm, tui sẽ không bỏ qua cho bạn lần sau đâu” ! nó cười thầm, đợi đấy, cứ chờ xem . Sau lần đó và những ngày sau ấy, những trò đùa quái ác vẫn tiếp diễn bám theo nó – và nó biết rằng – tại sao bản thân nó lại giống như nàng cỏ trong BOF chứ. Mặc dù là chưa hề có tấm thẻ đỏ nào cả. nhưng bản thân lại phải hứng chịu những trò đùa này, tuy chỉ lặt vặt như là : 1 đám con trai mỗi đứa đi ngang đều đánh nhẹ nó 1 cái rùi cười phá lên, hay là cố ý va phải cho té ngã, quá giống nàng cỏ , nhưng bản thân nó lại không mạnh mẽ như chị ấy. vì chẳng có chàng hoàng tử nào như anh Xoăn cả đâu. Và cũng chỉ nhỏ Linh mới giúp đc nó, tuy chẳng thể ngăn được, nhưng nhỏ vẫn làm nó ấm lòng đc. Vì hiểu vẫn còn có người bên cạnh an ủi nó, giúp nó vượt qua được những thứ xấu xa ấy. nó cảm thấy iêu nhỏ vô cùng. Và có đủ dũng khí để chấp nhận tất cả, không phải nó yếu đuối mà là vì bản thân nó chưa nhận ra được rằng, dù có bị bao nhiêu khó khăn, hãy vững tin và chiến thắng tất cả. 1 con nhỏ 15 tuổi mà lại suy nghĩ đc như vậy là đã phải trải qua rất nhiều khó khăn mới có thể trưởng thành như vậy. Giờ giải lao, nó vòng ra sau trường nơi có nhiều cây nhất thư giản đầu óc, cũng là nơi bắt nguồn mọi chuyện – chán thật, sao hắn có thể trả thù 1 đứa con gái như mình chứ, đúng là hắn chẳng đáng 1 xu. Nghĩ cũng lạ, dù cho đám con trai có nghe lời hắn đi nữa thì sao khi bọn nó chọc nó hắn vẫn dửng dưng, không 1 xúc cảm, hay là che giấu cảm xúc sung sướng bên trong. Tên này gian manh thật. Bỗng 1 cảm giác lạnh buốt ào tới, có mưa sao- nhưng trời đang trong veo thế này mà ? Rùi 1 tràng cười phá lên. Nó đã biết, nó ngước lên, lại là cái đám tay sai của hắn – đã đổ nước lên đầu mình – nhục nhã thật , nó tức điên hét lên : Bọn đáng gét – ăn hiếp 1 đứa con gái vinh quang lắm sao, hãy nói vs hắn ta rằng, đừng có mà núp sau lưng các người như vậy? hãy ra đây mà nói chuyện với tui này. Không là tui sẽ méc thầy. đừng tưởng là dễ ăn hiếp người khác như vậy ?” nói rồi nó bực tức đi lên, mặc cho cái lạnh buốt, ướt át đang tràn ngập khắp cơ thể . và nó biết càng vượt qua được những thử thách lòng can đảm của nó càng được khẳng định. Nó lên
- phòng học, trước ánh mắt ngạc nghiên không thể ngạc nhiên hơn của nhỏ Linh và cả lớp. BỐP !!!!! Tát mạnh vào mặt hắn 1 lần nữa, có lẽ đánh nhiều rùi nên chai lun, hắn vẫn gương mặt lạnh tanh nhìn nó. - “ Dừng trò bỉ ổi này lại, nếu thích hãy đến gặp tui mà nói chuyện, đừng có núp sau những tên kia , đồ chết nhát “! Rồi nó xách cặp, bước nhanh ra ngoài, sẵn nói vs nhỏ Linh :” tao về trước mày cứ học đi “… Trời về khuya càng lạnh ,mặc dù mới có hơn 8h, ánh đèn đường hắt vào nó, đang lẻ loi 1 mình đi trên con đường ồn ào, náo nhiệt của thành phố biển, nhưng lòng nó thì không như thế - đang lắng xuống một cách từ từ, phải như thế nào đây chứ, có lẽ mình sẽ nghỉ học ở đó chăng ? nhưng như thế không được, đã đóng hết khóa rùi mà, và nếu mình nghỉ thì bọn nó sẽ cho rằng mình nhát gan, Không được – tuyệt đối không- vừa nói nó vừa lắc đầu để xua đi cái ý nghĩ nó vừa mới nghĩ ra, bất giác nó rùng mình – hóa ra chỉ là 1 cơn gió nhẹ cũng khiến nó rùng mình – Ướt hết chơn rùi còn đâu – sao số mình lại khổ thế này chứ - Nó bất giác nhìn xung qanh, cứ có 1 cảm giác có 1 ánh mắt đang nhìn nó – Lẽ nào … - Biến thái chăng ????- nó là 1 con nhỏ gai góc, chuyện gì cũng đã trải qua rồi, nhưng biến thái thì chưa gặp bao giờ, thật là đáng sợ - lại phải dùng cái chiêu bảy chọ thôi – nhưng chưa kịp chạy thì 1 giọng nói quen thuộc vang lên. - Nấm lùn kia, chạy gì mà nhanh thế, con gái con lứa gì mà …..? Nó quay lại, là hắn .. Chuyện gì thế này ….. Hắn chạy theo đánh mình sao ?... Vì mình đã tát hắn – ôi mô phật – toi rồi. Nhưng không phải, mặt không đến nỗi hung dữ ? đúng là hắn vội chạy theo mình thật – ngồi trên chiếc xế điện không thèm nhìn mình lấy 1 cái – đáng gét, nó quăng 1 câu thật lạnh : - tới đây làm gì ? đánh tui à ? đánh đi ? thách ông đó ? tui không sợ đâu… Hắn gạt chân chống xe, vội bước xuống ? hắn làm thiệt sao ? nè, không giỡn đâu nhaz? Nó chỉ nói đùa thôi mà, nó nhắm mắt như chịu trận – bỗng 1 cái gì đó ấm áp xen lẫn ngọt ngào trỗi dậy trong lòng nó . Nó mở mắt ra, hắn đang choàng áo khoác cho nó., đàng cài phếch mơ tua một cách cẩn thận , nó trố mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả , hắn đag làm gì vậy ? Bỗng hắn nhoẻn 1 nụ cười thật tươi nhưng vẫn pha lẫn chút độc ác trong đó :
- - Cái áo này tui mặc thấy khó thở quá vs không đẹp nữa, bà nên mặc có lẽ sẽ đẹp hơn – nấm lùn di động , haha ! Gì cơ ? nấm lùn di động à ? Pớt giỡn nhaz, Mình cao đến 1m59 cơ mà ? không đến nỗi lùn đâu, tên này ngớ ngẩn thật – nó thầm nghĩ. Chưa kịp phản ứng gì, hắn đã kéo tay nó ngồi lên xế điện, rùi hét to : - ôm chặt vào nhé nấm lùn, không là bay mất tui k níu lại đc đâu! Rùi xe lăn bánh chầm chậm, chứ không nhanh như hắn đã hù dọa – con nít ranh này ? Thình Thịch. .. thình thịch …. Gì thế này ? sao tim nó đập loạn xạ như thế này chứ? Chuyện gì vậy ? nó ôm ngực – thở hổn hển, mặt nóng ran – chết thật , mình bị sốt rồi hay sao ? - Đưa tay đây ? hắn vừa nói vừa cầm tay nó vòng qua bụng – rùi để mặt nó áp vào tấm lưng dài – gầy của hắn – hắn vẫn k nói gì ? còn nó ư – cảm thấy rất dễ chịu- mùi thơm nhàn nhạt cứ làm lòng nó lâng lâng đến khó tả - nó từ từ nhắm mắt tận hưởng cảm giác đc dựa vào người hăn, mặc kệ hắn là ai, mặc kệ mọi chuyện ra sao ? - Dậy đi con sâu ngủ ? Tiếng hắn nói to, làm nó giật bắn dậy, vừa ngái ngủ . - ơ, gì vậy ? đây là đâu thế? Oàm ….hơzzz ÔI. Đẹp quá, bầu trời đầy sao ? từng vì sao lấp lánh như những viên kim cương – sao lại có 1 nơi đẹp như thế này chứ - phía dưới là bãi biển sóng vỗ rì rao – in hìn những ngôi sao lấp lánh tựa như ánh mắt của chị hằng nga . Hắn dựa vào lan can – đối mặt với nó – nó bất giác cúi mặt xuống – 2 má dần ửng hồng và nóng ran . - Đây là nơi tui hay tới, mỗi khi bùn, mỗi khi vui đều lại ra đây – để tận hưởng cảm giác thiên nhiên đang hòa quyện vào nhau – và hơn hết là biết được lòng mình như thế nào ? - Xạo , hòa quyện thiên nhiên à ? ông đã xả rác đấy và đã gây ra cho tui rất nhiều rắc rối, thậm chí là trả thù 1 cách xấu xa. - Tui thật sự không hề biết các trò đùa ấy, đám bạn tui nó lén làm chứ tui không hề biết, trái lại tui nghĩ đối phó những trò dơ bẩn đó vs bà thì thật là không phù hợp với tui chút nào. Còn vấn đề xả rác thì do lúc đó tâm trạng đang vui, nhìn thấy đàn kiến bu trên cây – không hiểu sao tui muốn nhìn thấy cảm giác sữa nhỏ từng giọt xuống đàn kiến – không vì sao cả ? - - Có vấn đề chắc lun rùi còn đâu – gọi 119 nhé ^^ haha - Nếu thích thì cứ việc – tự nhiên ở đâu bay ra 1 anh hùng rơm như bà chứ - có phải con gái không thế - đánh người ta đau điếng.
- - Còn đỡ hơn ông chết nhát – Lêu Rùi cả 2 cùng phì cười – Cùng nhìn lên bầu trời mang đến niềm hy vọng vào 1 tương lai nào đó trong tầm tay – 2 tay khẽ chạm vào nhau – nó mỉm cười. Bai – ngủ ngon nhaz ….nhóc ngố ^^ - ngủ ngon nấm lùn , mơ thấy ác mộng nhé - Hắn đã đi từ rất lâu, nhưng nó vẫn đứng đó ngắm mãi bóng dáng hắn – lưng dài – gầy ốm nhưng tràn đầy ấm áp – tại sao nó lại như thế này chứ - điên thật – tỉnh lại nào ? Nó vội xắn áo lên xem đồng hồ mấy h ? Bỗng có 1 dòng chữ đập vào mắt nó : “ Tui thích nó – mặc dù nó không đẹp – không được hiền dịu – nhưng tui vẫn thích nó – có lẽ cú đạp ấy đã làm trái tim tui tổn thương mất rồi – hãy chữa lành vết thương cho tui nhé – số đt 01….xxxxx…. Step 3: Kem đá - ngập tràn hạnh phúc Đêm qua nó không ngủ, nó dường như đang chìm vào hạnh phúc mà nó đang được ban tặng , mặc cho đôi mắt thâm quầng như cú vọ đang kêu cứu – nhỏ Linh vẫn nhìn nó chằm chằm và chặc lưỡi : - Chết chêt , thần cupid đã bắn trúng tim rùi , trái tim sắt đá nay còn đâu hả ? Rồi vội lật cánh tay lên xăm xoi . - chẹp, không ngờ oan gia ngõ hẹp thật – y như thiên tình sử vậy chời- gen tỵ qá à ? Nhỏ cứ bù lu bù loa lên - ừ, thì giờ mình đã có bạn trai rồi đấy- không quan tâm quá khứ ra sao miễn hiện tại mình cảm thấy hạnh phúc là đc rùi . tối nay sẽ hẹn hò chính thức nhá – hihiih…. Hộc Hộc ---- Chỉ vì mải lo chọn bộ này bộ kia mà nó đã trễ tới 45p, Ôi, con ngốc này – ngày hẹn đầu tiên mà thế này đây . thế mà hắn vẫn không thèm gọi điện giục mình đấy chứ - nó đến trễ là do hắn thui – Xí – Nó thầm nghĩ – và cứ đinh ninh rằng mình k có lỗi – Nó đến vội quán trà sữa mà 2 đứa đã hẹn trước – nhìn thoáng qua nó vẫn chưa thấy hắn, Hắn còn đến trễ hơn mình sao ? Nó bước vào – ngó dáo dác – Ngồi ngay cạnh cái bàn số 4 gần cửa sổ hướng ngay ra biển, đây là chỗ ngồi mà nó thích nhất, nhưng đã có 1 ly trà rùi, có người đã ngồi – Nó ngồi bâng quơ và nổi tức giận đang dần hiện lên : Dám đến trễ thế này , hắn mà tới mình sẽ cho hắn biết tay ! - Mời quý cô uống trà – Giọng nói nghe có vẻ rất quen vang lên Nó ngước nhìn – là hắn – mọi nỗi tức giận nãy giờ dường như tan biến cả - Nó vội lườm mắt yêu: - Làm gì giờ này mới tới, tính làm chân phục vụ à ? - Đâu có, tui tới nãy giờ rùi – Vào wc chỉnh sửa sắc đẹp xí ấy mà ? bà tới trễ thì có
- --- - Ôi trời, nói mà muốn ói lun, tự soi gương đi – xl do bị kẹt xe hihi, với lại ngượng nữa . >””
- là lúc nó và hắn đang ngồi đọc sách – hắn vào toa lét thì có 1 tn gửi tới- theo thông thường nó sẽ tò mò cầm lên đọc – và nó chợt khựng lại – là số lạ - nhưng lại rất qen – với dòng tn : x lát nhớ cẩn thận nhaz, nó mà biết là k xong đâu, iu x nhiều lắm .’’ Hắn giật phăng cái đt nó đang cầm trên tay và quát vào mặt nó : - Bà làm gì thế ? Sao lại dám xem trộm đt người khác chứ, đi hơi xa rồi đó ? - Tui không hề làm gì hết, chỉ mới cầm lên xem thôi – tại mới có tn – nhưng số ấy hình như rất qen - ấy có thể nói cho tui pek số đó là ai k ? Nó nói zọng nhè nhẹ pha lẫn hàm ý. - À , số lạ nt nhầm ấy mà - ấy đừng lo – thui mình đi dạo tí rùi về - hắn kéo nó đi và cười luôn miệng – nhanh chóng dồn sự chú í sang vấn đề khác . Kể từ ngày đó – nó luôn sống trong tâm trạng bất an và lo lắng – không biết là có phải hắn ngoại tình hay không chứ - những suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong đầu và nó chỉ còn biết bảy tỏ vs nhỏ bạn thân cúa nó – và đúng như vậy ? sẽ nhận lại được sự an ủi đúng nghĩa. Nhưng nó biết giác quan thứ 6 của nó đang nói rằng – phải tìm hiểu mới được – đâu là nguyên nhân . Ừ - ấy nhớ về sớm nhaz – đáng lẽ hôm nay là đi chơi – mà hắn lại nói có việc đột xuất, hắn bảo phải đi với mẹ - Nó cũng ừ vì nó biết rằng, hắn đâu mong chờ cuộc hẹn này chứ, và cũng đã lâu lắm rồi, 2 đứa không gặp nhau. Nhưng hắn đâu biết rằng nó đã bám theo hắn từ khi ở nhà hắn rồi kìa, đúng như dự đoán – hắn ra khỏi nhà 1 mình- làm qái gì có mẹ hắn chứ - đồ nói dối – nó vội chạy chầm chậm theo hắn – thử xem hắn đi đâu – Nhưng cái nơi mà hắn đến sao qen thế này ? đây là hướng đi vào nhà nhỏ linh cơ mà ? chuyện gì vậy ? đầu óc nó đang dần hiểu ra mọi chuyện – chỉ đang muốn xác thực thì hơn . - X yêu, đến lâu quá đó , hun cái nè – Giọng nhỏ Linh ngọt ngào pha lẫn zận zỗi. - ấy yêu biết rùi mà, phải cắt dây mới đi đc chứ, thui đừng giận – Hắn nói y như lúc đầu hắn gặp nó . Chiếc xe rú ga – nó vội nép vào con hẻm gần đó – 2 con mắt dán vào chiếc xe mới vụt qa đầy tiếng cười và tình yêu thắm thiết. Nó đã hiểu, 1 giọt nước mắt lăn dài trên má. Người…. người mà mình tin tưởng – nhỏ Linh – mày đã làm gì thế này ? tại sao mày lại làm điều ấy với tao – tao không tin – mày là 1 đứa xấu xa – nó gào khóc trong phòng – nhưng không làm ầm lên để mẹ nó phải chú ý . tinh thần nó suy sụp – nó k hiểu rằng – tại sao chuyện này lại xảy ra – nó không suy nghĩ zì nữa . Nó nghỉ học 2 ngày – nhỏ Linh lo lắng – gọi điện – nt- thậm chí đến nhà nhưng nó không gặp – Còn hắn – hắn vẫn không quan tâm mình sống chết ra sao . vẫn im lặng như chưa từng im lặng – nó cười khẩy – đồ đạo đức giả.
- Và giờ đây- ngồi đối diện với hắn – nó vẫn kiềm chế đc cảm xúc – khi hắn nói câu đó- Chấm dứt – và hắn có thể đến bên cạnh con nhỏ xấu xa kia – Được lắm, nó biết – mọi chuyện rồi sẽ vậy – Nó vội chạy theo hắn – Bình tĩnh – lướt qua mặt – nói 1 câu rằng : - Chúc ấy h.p, mặc dù ấy đã đem đến cho tui những nỗi đau nhưng đừng hối hận những gì mình đã chọn – tạm biệt. End -
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Hướng dẫn giải rubik trong 5 phút
10 p | 1596 | 366
-
Chuyện tiếu lâm - Tiến bộ của khoa học ( phần 2 )
46 p | 136 | 40
-
Luật quần vợt part 3
8 p | 64 | 14
-
Những nhà hàng có một không hai trên thế giới
9 p | 120 | 13
-
Truyện ngắn Anh Đào Rộ Nở
173 p | 83 | 11
-
Tiểu thuyết Hồng Nhan Bạc Phận
70 p | 77 | 9
-
Anh đào nở rộ P1
0 p | 92 | 8
-
Bên Vỉa Hè
41 p | 64 | 6
-
Địa danh du lịch hấp dẫn hàng đầu ở Nhật Bản
9 p | 73 | 5
-
Mắt còn tốt
2 p | 69 | 5
-
Thằng Mới
15 p | 51 | 4
-
Kẻ Ghét Anh Nhất Thế Gian
3 p | 56 | 4
-
Dì ghẻ
8 p | 50 | 3
-
Truyện ngắn Vì sao em yêu anh? - Kì 1
18 p | 51 | 3
-
Nóng bức, mất điện, kem Tràng Tiền, anh và em.
16 p | 43 | 3
-
Tuyệt chiêu
5 p | 92 | 3
-
Trớ trêu
7 p | 26 | 3
-
Vị khách su kem
6 p | 35 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn