Nước Mắt Người ở Lại
lượt xem 2
download
1 hơi xối xả: -Trời ơi có khùng không mà gọi giờ này hả???Có biết là người ta đang buồn ngủ không hả?Không nói gì nữa hết, có gì mai tính **** xong tôi cúp máy cái rụp,quăng cái điện thoại đi tôi lăn ra ngủ.Khoảng 6 giờ tối,
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nước Mắt Người ở Lại
- Nước Mắt Người ở Lại Tác giả: ponz khùm CHAP1:TÔI VÀ ĐĂNG_HOTBOY ĐÁNG GHÉT (Theo lời dẩn của Duy) Vừa về tới nhà tôi đã quăng cái cặp lên bàn và phóng lên giường nằm.Sự ngột ngạc của căn phòng trọ càng khiến tôi mệt mõi sau cả ngày vật vã ở trường và cả với lũ bạn 11a2 phiền phức nữa chứ.Tôi định lăn ra ngủ 1 lúc rồi đi tìm cái gì ăn thì bị tiếng chuông điện thoại làm giật mình: -Ai nhỉ??? Tôi bực bôi bắt máy lên,chả biết là ai tôi **** 1 hơi xối xả: -Trời ơi có khùng không mà gọi giờ này hả???Có biết là người ta đang buồn ngủ không hả?Không nói gì nữa hết, có gì mai tính **** xong tôi cúp máy cái rụp,quăng cái điện thoại đi tôi lăn ra ngủ.Khoảng 6 giờ tối, cái bụng đói cồn cào đã lôi tôi dậy.Không tài nào mà ngủ được nữa.Lại điện thoại,tôi bắt máy lên với giọng ngáp ngũ: -Ôla....ý lộn alô!!! -Phương Duy phải không? Lạ nhỉ cái giọng này nghe quen quen,mà sao nó dịu dàng thế: -Duy đây !Ai dậy??? -Giỏi nhỉ,lúc nảy còn dám **** cả tớ cơ đấy.Hay quán ha... hôm nay ăn nhằm gan hùm mật gấu rồi à? Tôi điếng người,Thì ra là Đăng_hotboy của lũ con gái,à quên tất nhiên là không có tôi trong đó.Cậu ta hét vào điện thoại khiến tôi muốn lủng cả mạng nhĩ và tỉnh ngủ lun: -Cái gì mà hét kinh thế hả?Bộ cậu tính cho tớ lủng mạng nhĩ à? -Ừ đấy,còn cải bướng à?Mau tới đây đi tớ đợi cậu đấy -Ê ê khoan -Gì nữa??? -Tới đây là tới đâu??? Tôi ngây thơ hỏi,Đăng lại hét: -Quán trà sữa chứ đâu.ĐỒ NGỐC!!! Nói xong cậu ta cúp máy cái rụp.Tôi ngơ ngác chẳng hiểu gì,nhưng mà kiểu gì cũng phải lếch đến đó....ai bảo cậu ta là hotboy cơ chứ.Chán thật.Nếu trốn được thì hay biết mấy...Nhanh chóng thay đồ tôi bước ra đường với khuôn mặt
- chán đời.Tôi ghét đi bộ, mỏi muốn rụng chân luôn.Lê thê từng bước1...trời ơi đi bộ đến trường.Mà cũng ngộ nhỉ,cả cái quận khổng lồ có cả trăm quán trà sữa thế mà cậu ta chỉ chiệu uống ở mỗi cái quán gần trường ấy.Đang đày đọa mình đây mà.Vừa bò vào tới cửa,tôi đã thấy Đăng ngồi đợi sẵn ở đó.Tự nhiên thấy rợn cả người vì nét mặt hằm hằm của cậu ta.Đã vậy Đăng còn dắt theo Khang và Long_2 coldboy của trường nữa chứ.Đang miên man suy nghĩ, tôi chợt nghe giọng cậu ta: ‐Con nhỏ đó chết ở đâu rồi không biết.Chắc định quịch luôn rồi chứ gì???? Lúc này tôi mới sực nhớ đến lời hứa ban sáng: "Hứ...cậu mà dám ôm hotgirl của trường này thì tớ...tớ sẽ khao cậu 1 chục ly trà sữa đấy" Khi đó tôi bị cậu ta khích tức quá nên mới nói dậy chứ thực trạng kinh tế của tôi bây giờ có thể nói là "tiền khô cháy túi"Cứ tưởng nói chơi vậy thôi ai mà ngờ đâu cậu ta làm thật,đi ôm Lê Thư(hotgirl) nên mới bị tụi con trai tấn cho 1 trận bầm dập.Nghĩ tới đây tôi bắt đầu thấy ghê ghê nên định trốn về khi chưa bị phát hiện, nhưng đã quá trễ: ‐Duy.... ‐Hả??? Tôi giật mình và định bỏ chạy thì: ‐Nguyễn Ngọc Phương Duy.Cậu có đứng lại không thì bảo? ‐Á...hu hu bị phát hiện rồi Vừa dứt câu thì tôi bị Đăng túm cổ lôi vào: ‐Nè nè đừng có mơ là trốn được chầu này của tớ nhá!!! Kéo tôi ngồi xuống,cậu ta vênh mặt: ‐Sao rồi?1 chục ly trà sữa đâu??? ‐Hứ.... Tôi trề môi và lục lọi túi áo.Hu hu thế là toi luôn 200 còn xót lại sau vụ trấn lột ngày hôm qua.Đáng lẽ cũng không ra nông nỗi thế chỉ tại tôi và Đăng cải nhau inh ỏi quá nên sẵn dịp đám fan nữ của cậu ta trấn lột trả thù luôn.May mà còn sót lại 200 hôm nay lại....hic hic dậy là tiêu luôn.Tôi căng tờ bạc ra và hỏi: ‐Uống gì? ‐Vô duyên,dô quán trà sữa mà hỏi uống gì. Ngước mắt lên nhìn Đăng tôi trề môi,cậu ta cười :
- ‐1 chục ly đấy nhé thiếu 1 ly cũng không được đâu ‐Biết rồi!!! Tôi tức tưởi đi gọi trà sữa,đã vậy Đăng còn nói vọng theo: ‐Không hương nha Bực mình,tôi quây lại:" ‐Biết rồi!!!Nói mãi. ‐hi hi ngoan quá nhỉ? ‐Vừa thôi nhá,tớ mà bỏ thuốc xổ vào là các cậu khỏi về đấy Nghe tôi nói Long ra vẻ thách thức: ‐Ha ha cậu mà dám à??? Tôi bực dọc quây đi và lẩm nhẩm: ‐Không biết là đủ tiền không nữa?? Ây da không lẽ hôm nay tôi phải ở lại đây lau bàn trừ nợ thật sao trời.Một lúc sau,10ly trà sửa được mang ra.Tôi nhìn Đăng: ‐10 ly đấy đếm đi.Không thiếu ly nào đâu. Tuy ngoại miệng tỏ ra thế chứ trong bụng tôi đang tức điên lên đây,tự nhiên mất toi 200.Đăng cười có vẻ thích: ‐Không thiếu ly nào thật nhỉ? Xong cậu ta chia cho Long và Khang: ‐Uống phụ đi Sau khi chia đều thì dư ra 1 ly,tôi chóng cằm nhìn,bụng lại réo lên vì đói.Chợt Khang giật lấy: ‐Để tớ uống luôn cho Long thì kéo lại: ‐Ê của tớ chứ ‐Trả đây ‐Hông Cả hai giành qua giành lại.Cuối cùng Đăng kéo về phía mình: ‐Có 1 ly mà giành mãi.Hay là.... Cậu ta đưa mắt nhìn tôi làm tôi tưởng nhằm đưa cho mình nên định chộp lấy thì: ‐......tớ uống luôn cho! Nghe xong Khang và Long cùng réo lên:
- ‐Đồ tham ăn!!! Tôi bực mình hét lên: ‐Các cậu đang chọc tức tớ đấy hả? Cả 3 người ngồi trước mặt tôi đồng thanh: ‐Ừ đấy!!! Long lại giễu cợt tôi : ‐Không uống được tức hả??? Tôi thì im lặng.Tức quá!Tức quá!Cả 3 người họ ngồi nói chuyện và xem tôi như không khí.Chẳng biết tại sao nước mắt tôi lại trào ra ‐Hu hu không biết đâu 3 cậu ăn hiếp tớ... Đăng quính quáng: ‐Ơ....ấy...đừng có khóc ,thì tớ không bắt cậu trả tiền nữa ‐...hức...hức.. Không biết tại sao nữa tôi vẫn cứ nức nở.Có lẽ tôi khóc vì mất toi 200, cũng có lẽ khóc vì tức.Khang dỗ dành tôi: ‐Thôi mà!!!Nín đi,năn nỉ đó.Đừng có khóc nữa mà Long ấp úng: ‐Cậu nín đi mà....đừng có khóc... Tôi chợt xựng lại: ‐... Đăng thấy vậy mới bảo: ‐Thôi!Về đi, trễ rồi. ‐Ừ ‐Bọn tớ về đây,đừng khóc nữa Thế là 3 người họ ra về, bỏ tôi ngồi đó 1 mình.1 lúc sau tôi đi tính tiền thì chị phục vụ bảo Đăng đã thanh toán cả rồi,thở phào nhẹ nhõm,tôi lê thê trở về nhà...Lại đi bộ...Thôi rồi.. chết mất...!!! Mải đến 10 giờ tối mới về tới nhà,cặp chân muốn rụng ra luôn dậy,Nhảy tót lên giường ngồi,chợt đ/t có 3 tin nhắn cùng 1 lúc,1 của Khang,1 của Long và 1 của Đăng nội dung của ba cái tin nhắn y chang nhau:"xin lỗi".Tôi thỡ dài và quăng cái điện thoại đi.Tự nhiên tôi lại nhớ đến lần đầu tiên gặp Đăng...Hôm đó là ngày tựu trường,do sợ trễ nên tôi băng qua đường mà chẳng nhìn trước nhìn sau và
- bị 1 chiếc inova tông phải....Trời ơi chóng mặt quá...trời đất tối thui..chuẩn bị lên thiên đàng rối sao?Mà không có 2 người bạn đã chạy lại đỡ tôi dậy, chính xác là Khang và Long: ‐Này cậu gì ơi tỉnh lại đi...Đừng có chết... Tôi loạng choạng ngồi dậy: ‐Chết cái gì mà chết...còn...còn sống đây Đứng dậy và vịn tôi nhăn nhó...đau chết đi được,không biết có gãy mất cái xương nào không?Đăng_người vừa lái xe tông vào tôi bước xuống xe hỏi: ‐Có sao không? ‐Nè...ít ra cũng phải hỏi thăm 1 câu tử tế chứ...ui..Ê tên kia có biết lái xe không dậy hả?Không biết lái thì thôi nhá...để người khác lái không được à tông người rồi nè thấy chưa? Tôi vừa suýt xoa vừa mắng.Trời ơi!!!tay chân trầy trụa tùm lum..rơm rớm máu nữa chứ.Đăng nổi nóng mắng lại: ‐Cậu mới nói cái dì hả???Tôi không biết lái xe à?Rõ ràng là cậu băng qua đường mà chẳng ngó trước ngó sau bây giờ quây qua đổi thừa là sao hả??? ‐Không ngó trước ngó sau à..?Cậu nhìn lại cậu đi, mới lớp 11 mà lái xe...bây giờ đụng người mà...mà còn **** người bị đụng nữa là sao?? ‐Ừ đấy!Tôi mới học lớp 11 thì sao?Trước giờ tôi vẫn lái thế mà có đụng ai đâu tại cậu băng qua đường mà không nhìn trước ngó sau giờ trách ai được?? ‐CÁI GÌ???? Tôi tức muốn điên lên,Khang giữ tôi lại: ‐Thôi nào,có gì từ từ nói Long cũng can tôi ra: ‐Bỏ đi Đăng ơi ‐Bỏ cái gì mà bỏ,hôm nay tớ phải cãi cho ra lẽ ‐Thôi...đang đứng trước cổng trường đấy! ‐... Đăng chợt im lặng,nếu mà cậu ta không im thì có lẽ tôi đã tán vào cái mặt vênh váo của cậu ta rồi.Không muốn làm lớn chuyện,tôi bỏ vào trường ...Mọi chuyện cứ dậy mà diển ra đến nay.11a2!!Tôi và Đăng học chung nhau.Chán thật!!phải học chung với 1 tên trời giáng..Suốt ngày phải đối diện với 1 bộ mặt khó ưa...Mà
- nhìn kỉ tthì cậu ta c cũng đẹp t trai thật...T Tôi cứ miêên man với i dòng suy nghĩ mà chẳng t tài nào ngủủ được...Bực mình quá tôi bật dậy...Sao tôi lại khóc nhỉ???? ăn với chả uống.Chỉ t Trời....ă tại mấy ly trà sữa mà khóc sướ ớt mướt.TTức quá đi....chu uyện này m mà đồn ra ngoài thì tô nóng" của lũ con gái ôi sẽ trở thành "tin n trong trrường mất ệt là có liên t...Đặc biệ n quan đến n hotboy Phạm Duy Đ Đăng...Sáng hôm sau u khi vừa bbước vào t trường thì ải cuối gầm ì tôi đã phả m mặt...mà không,c chẳng có gì ả..thậm chí ì xảy ra cả í họ còn ng ữa cơ gó lơ tôi nữ t .Phù...hết hồn...Vừ ừa mới bư ước vào tớ ới cửa thì tôi đã phải đụng mặt t với Đăng ...Vẫn n nét mặt t vênh váoo của hotbo oy ngày nà ào.Đăng nhhìn tôi nhưưng vẽ mặt t có gì đó b bất bình thư ường.Tôi t thì chỉ biết t cuối đầu mà đi luôn n vào lớp.QQuăng cái cặp lên bàn,tôi úp mặt xu uống mà ch hẳng nói gì ì cả.Chợt Đ Đăng đi lại ỏ nhẹ xuống i ,cậu ấy gỏ bàn tôi và đặt xuố ống 1 cái hộp.Tôi ngư ước mặt lêên nhìn,Đăăng vội vànng quây đi giấu khuôn m mặt đỏ ửn ng...Cậu ấy y ngượng h hay sao vậy nhỉ?Đáng lẽ tôi địn nh giơ tay lấy cái hộp xem có gì trong đó t àm rơi luôn xuống đất.1 tiếng "xoảng" Đ thì lở tay là Đăng quây lại nhìn, cả lớp quây lạ ại nhìn .Tôi giật mìnhh vội cuối x xuống nhặ ặt lên xem..thì ra là thủủy tinh thậ ật.Một tiến ng ồ vỡ ra, ,còn có cả vài tiếng x xì xầm nửa a chứ.Tôi nnhìn Đăng.. c cậu ấy bỏ ra ngoài,tô ôi vội vàngg lẻo đẽo theo sau,vừ ừa tới cửa thì gặp Lo ong và Khan ng: ‐Đăng đ đâu? ‐Kìa!!! Tôi chỉ ttay về phía a Đăng đan ng đi,Khang g vội chạy tới đó ,Lo ong hỏi tôi vẻ chấp vấ ấn: ‐Chuyện n gì xảy ra vậy? ‐À.... Tôi chư ưa kịp trả lờ ời thì Khan ng ra hiệu b bảo Long l lại,cậu ta b bỏ tôi chơi vơi trước c cửa lớp p và chạy đ đi.Vừa thấyy Khang,Lo ong đả hỏi i ngay: ‐Chuyện n gì sảy ra dậy? ‐Chuyện n gì là chuyyện gì? Đăng trả lời 1 các ch ngây ngô ô, Long hỏỏi lại vẻ ngớ ớ ngẩn: ‐Thì chu uyện cái hộ ộp đó ‐Hừ...vở ở rồi
- ‐Cái gì?C Cái gì vỡ?A Ai làm vở? ‐Ai trồn ng được kh hoai đất nà ày Đăng vừ ừa gật đầuu vừa nhănn nhó thì tr rống đánh cái tùng vvào học,bộ ba rã về lớp.Thựực ra thì Đă ăng, Khangg và Long đđâu có họcc chung lớpp...Vậy mà à lại ở chun ng 1 nhà mớ ới ghê chứ..Đăng thì h học 11a2 vvới tôi,Khanng thì11a3 ỗi Long là v 3 chỉ có mỗ vào được 11a1 lại còn n được mờ ời đi du họ ọc 1 học kì bên Nhật nữa chứ...có lẽ vì cậậu ấy học ggiỏi.. Tôi đan suy nghĩ thì bị đán một cái v vai đau điếng: ng ĩ nh vào u -Vào lớ đi,mơ hả ớp ả??? Tôi giật mình,mọi người đã vào lớp hế chỉ còn m tôi và Đăng ngoà sân.Nhìn nét t i ết mỗi ài n mặt ngầ điếng củ cậu ta m tôi thấy ớn lạnh...N ầu ủa mà Nhưng mà cũng phải xin lỗi i chứ!!!T cúi đầu và ngập ngừng: Tôi -Tớ....tớ ớ.... Tôi cứ ấ úng khô tài nào mở lời đư ấp ông o ược,Đăng thì đã bỏ và lớp từ lú nào mà tôi ào úc chẳng b biết.Ngẩng mặt lên tô dáo dác n ôi nhìn qua n nhìn lại vì c chẳng thấy Đăng đâu y u,híc 1 hơi th dài,tôi lấy hết can đảm bước vào lớp.N hật c Ngồi xuống chổ sau lư Đăng, tôi g ưng căm như hến.Suốt buổi học tôi chẳng n được lờ nào.Cả n ư t nói ời ngày hôm đó Đăng chẳng th nhìn tôi,chẳng th nói ch hèm t hèm huyện,làm tôi đăm ra lo là khôn biết cậu ta a ng u định giở trò gì đây ở y.Cuối cùn giờ giải lao cũng đ ng đến,Đăng r khỏi lớp và đi uống ra g cùng Lo với Kh ong hang.Tôi th lẽo đẽo t hì theo sau m cậu ấy,May mà Đ mấy Đăng không g phát hiê tôi theo sau, nếu k ên không thì cậu ấy đã là ầm lên hõi tội tôi vì dụ cái h àm hộp ban sáng rồi.Đăng nhìn Long rồi lắc dầ bảo: g ầu -Thế là toi mất công sức của tớ.... a -Ừ thì to oi!!! Long gậ gật đầu,K ật Khang bực mình: c -Công ttình tớ bỏ cả bữa ăn s c sáng để gói cái hộp ấy đem xin lỗi cậu ta...Uổng côn i y ng coldboy này wá đi!!! y Đăng cả lại: ải -Hừ...ai mệt hơn ai chứ...Thứ nguyên đêm khắc hai chữ so đây nè i a ức n c orry è... Nghe đă nói tôi mới chợt nhận ra lý do khiến h mắt cậu ấy thâm quầng như ăng i hai u ư con gấu trúc,thì ra là tại tôi m vậy sa u a mới ao?Long lạ nói tiếp: ại -Còn tớ thì phải tố mất mấy trăm để m thủy t ớ ốn y mua tinh cho mấ cậu làm ấy m....chuyến này
- lỗ nặng rồi... Đăng lạ chỉ tay vào mắt mìn và bảo: ại nh -Ai lỗ h ai hả.N hơn Nhìn đi,mắt giống con gấu trúc r nè!!!M hình tượ hotboy t n rồi Mất ợng y quá đi... Cả ba tr ranh qua tr ranh lại,cuố cùng Đă hét lên ối ăng n: -Thôi!!! người đều có côn được ch !Ba ng hưa??? Khang v Long ch im lặng và hợt g.Lúc này t mới dám lên tiếng tôi m g: -Này.... -Thằng ngớ ngẩn nào khều t thế hả?? tớ ?? Đăng bự mình qu lại,khi nhìn thấy tôi cậu ấy thốt lên: ực uây -Cậu ở đ chung ra dậy hả? đâu ??? Khang v Long cũ nhao n và ũng nháo: -Cậu làm gì mà ng sau lưn bọn tớ th hả??? m gồi ng hế -Ngồi nnghe lén cá gì thế??? ái ? Bọn họ nói cứ như tôi là côn trùng khô bằng,c dì mà ch ư n ông cái hung ra ch hứ!!Tôi ngồ ồi trên ghế đàng hoà cơ mà . ế àng .Một lúc sa tôi lý nh au hí: -Xin...x lổi nha... xin -Hả??? cả ba nggười ngồi trước mặt t ngạc nh hỏi.Đă nhăn m t tôi hiên ăng mặt: -Xin lỗi cái gì???C có lỗi gì với bọn tớ mà xin i Cậu n n? -Thì chuuyện cái hộ ấy..... ộp Khang c chợt thở dà ài: -Haizzzzzzzzz.......d sao cũn vỡ rồi.K dù ng Không ai trá cậu đâ ách âu... Nghe K Khang nói thế tôi chợt thấy nhẹ nhõm hẳn ra.Thế rồi cả bọn im t t m lặng.3p.....6p.....9p p.....trôi qu vẫn khôn ai nói g ua ng gì.Cuối cùn cũng có người lên ng tiếng.Đă chứ ai,cậu ấy vốn là người nháo nháo ăng o,không ch được i lặng...9p hiệu im trôi qua mà không nói gì đã là kỳ tích rồi đấy: a g -Thôi...d làm hò đi dậy òa -Ừ Long đá thế còn Khang thì gật đầu.Đ áp Đăng liếc qu nhìn tôi ua i: -Không chiệu làm hòa phải k g m không??? -Á...hòa thì hòa. a Chợt Đă phá ra cười: ăng -Ha ha h ha.... sau này đừng có khóc nhè nữa nhá.. n ó è ..
- Tôi bực lên: c -Hòa thì hòa chứ,đ đừng có ỷ mình là ho otboy rồi ăn hiếp ngư khác nh n ười há? Khang h theo Đăng: hùa Đ -Chứ kh hông phải sao?Hôm đ cậu khó nhè cứ n con nít ấy. s đó óc như t Long cũ nhập cuộc chọc t tôi: ũng c tức -Sao lại là khóc nh con nít. i hư ...phải là m ướt mới đúng chớ mít i ớ!!! Thế là c ba ngườ phá ra cư cả ời ười,tôi tức điên lên.C trường chợt dồn án mắt về p Cả nh phía chúng tôôi.Nhận ra điều đó.tô nhân cơ hội dẫm m cái thật mạnh vào chân a ôi một t o Đăng.C ấy nhảy xổng lên: Cậu y i!!!!Cái dì dậy?Đau..... -Trời ơi ...cà trường đang nhìn cậu kìa. -Im coi. g -Hử... Đăng xự lại,Kh ựng hang và Lon dáo dác nhìn quan ng c nh....
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Mùa hoa anh đào ở Nhật Bản
5 p | 100 | 8
-
Mùa lá đỏ ở Nhật Bản
4 p | 115 | 7
-
Truyện ngắn Biến mất trong màn mưa
17 p | 120 | 7
-
Văn minh xe đạp ở Đan Mạch
5 p | 90 | 7
-
Người đàn bà trên bãi tắm
13 p | 77 | 6
-
Những người đàn bà ở bến sông
9 p | 57 | 5
-
Dưới gầm cầu có người đàn bà biết hát
19 p | 64 | 4
-
Nếu anh không quay đầu lại
21 p | 57 | 4
-
Cho tôi về bên người tôi yêu
13 p | 42 | 4
-
TÌNH DẠI – ĐÁNH MẤT MỘT ĐỜI
17 p | 62 | 3
-
Người yêu tôi là gã đàn ông xấu xa
11 p | 83 | 3
-
người hùng trở lại: phần 1
209 p | 55 | 3
-
Chiêm ngưỡng dòng thác Niagara ở Mỹ
7 p | 70 | 2
-
Chốn thần tiên xanh mát Karuizawa
14 p | 62 | 2
-
Những Người Đàn Bà Ở Bến Sông
6 p | 73 | 2
-
Buổi trưa nước sôi
4 p | 73 | 2
-
Ở Paris
8 p | 45 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn