intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ông Định

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

56
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nỗi sợ mơ hồ của tụi con nít chính là “ông kẹ” - một nhân vật mà bao phụ huynh tự vẽ ra để hù dọa con mình khi nó nghịch ngợm. Nhưng ở nơi tui ở, phụ huynh không cần tưởng tượng ra “ông kẹ”, vì có một “ông” khiến lũ con nít chúng tôi sợ đến phát khóc: ông Định. Nghe đâu trước giải phóng, khi ông Định 5 tuổi, đang đá banh ngoài đường thì bị xe cứu thương của quân đội đụng phải. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ông Định

  1. Ông Định Nỗi sợ mơ hồ của tụi con nít chính là “ông kẹ” - một nhân vật mà bao phụ huynh tự vẽ ra để hù dọa con mình khi nó nghịch ngợm. Nhưng ở nơi tui ở, phụ huynh không cần tưởng tượng ra “ông kẹ”, vì có một “ông” khiến lũ con nít chúng tôi sợ đến phát khóc: ông Định. Nghe đâu trước giải phóng, khi ông Định 5 tuổi, đang đá banh ngoài đường thì bị xe cứu thương của quân đội đụng phải. Lần đó rất nguy kịch, trong lúc truyền máu, bác sĩ truyền nhầm nhóm máu cho ông Định, ngay lập tức dẫn đến phản xạ co giật. Năm đó, ông Định như được “hồi sinh”, nhưng không như những đứa trẻ bình thường khác. Thi thoảng trái gió trở trời là bị co giật. Mỗi khi co giật, thần kinh cũng không bình thường. Ông hay hú hét, la ó, và hay bị té đập đầu. Lúc nào người ông cũng đầy những vết trầy, vết bụi. Ông đành phải nghỉ học vì thường xuyên té và làm ảnh hưởng đến bạn bè. Từ đó, nhiều người xa lánh ông. Tui rất sợ ông Định. Gọi là “ông” nhưng thật ra chỉ hơn mẹ tui vài tuổi. Nhìn ông lúc nào cũng lôi thôi, xộc xệch, tóc tai rối bời, râu lổm nhổm, bàn tay lúc nào cũng rung rung, nên đám con nít trong xóm ai cũng kêu “ông”, cả người lớn cũng thế.
  2. Thấy ông là đám con nít nháo nhào, chạy tán loạn, vì sợ ông “lên cơn” thì làm liều. Có lần khi ông trở bệnh, ông đã rượt một thằng nhóc trong xóm, làm thằng nhóc này cả tuần không dám ra khỏi nhà. Các bậc phụ huynh luôn cố để con em mình tránh ông Định, hoặc lấy ông Định ra răn đe cho bọn trẻ sợ. Những lúc tỉnh táo, ông Định lại rất tốt. Ông hay mua kẹo cho tụi nhỏ, hoặc ngồi im lặng xem tụi nó thả diều. Ông luôn cố hòa đồng, thân thiện với tụi nó, dù tụi nó còn dè dặt. Có lần ông đã cùng tụi tui chơi “bòn bon sô cô la”, nhưng lúc đó do quá khích nên ông bị té, rồi có phản xạ co giật, sùi bọt mép. Ngay lập tức, con nít bỏ chạy tán loạn, mẹ tui thấy thế thì báo cho người nhà ông Định, rồi người lớn bu xung quanh, khiêng ông về. Tui chưa bao giờ thấy ông Định khóc, ổng luôn cười, dù nụ cười méo xệch vì thần kinh không ổn định. Ông rất chân thành, hàng xóm nhờ gì cũng giúp. Tuy ông bị bệnh nhưng lại rất khỏe. Ông từng khiêng giúp hàng xóm nhiều bao tải xi măng khi họ xây nhà, hoặc đẩy xe giúp mẹ tui. Những lúc đó, hàng xóm thường cho ông ăn cơm, tặng ông bịch trái cây, chứ chẳng bao giờ gửi tiền. Vì ông Định không biết xài tiền. Những khi ông bệnh, không ai dám đến gần. Có lần ông đã chạy tán loạn khắp xóm, la lên, nói chuyện linh tinh. Nhà ai cũng khóa cửa và lo sợ, con nít thì khóc ầm lên. Người lớn thì thở dài. Số của ông Định, sinh ra đã khổ.
  3. Một ngày nọ, nhà ông Định có người lạ xuất hiện. Họ đi ra đi vào nhà nhiều ngày. Rồi nhà ông Định bị đập và xây khang trang hơn. Sau khi tổ chức tiệc tân gia, trong nhà có tiếng cãi nhau. Mọi người đùn đẩy trách nhiệm lo cho ông Định. Không ai muốn ông ở trong ngôi nhà khang trang này, sợ ảnh hưởng đến mọi người. Ông cũng đã già, không có khả năng tự lo cho bản thân. Cuối cùng, họ quyết định đưa ông vào viện dưỡng lão. Ngày ông đi, phụ huynh thở dài, trẻ con nghe nhắc tới ông Định thì không còn sợ nữa. Riêng mẹ tui, chỉ tặc lưỡi: “Người tốt mà số khổ quá, ông trời sao mà bất công”. Nhà ông Định bây giờ cao hơn, khang trang hơn, ông Định cũng không còn khiến tui sợ, nhưng sao tui vẫn chạnh lòng.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2