Phía Bên Kia Nửa Đêm<br />
Sidney Sheldon<br />
<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Dịch từ nguyên bản tiếng Anh “THE OTHER SIDE OF MIDNIGHT”<br />
Dịch giả: Bá Kim<br />
<br />
Lời cảm tạ<br />
Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn của tôi đến các quý vị đã có hảo tâm cung cấp cho tôi<br />
kiến thức, kinh nghiệm và những hồi ức để cho cuốn sách này thêm phong phú<br />
đa dạng.<br />
Trong vài ba trường hợp thấy phải tăng tính hấp dẫn của chuyện kể, tôi đã sử<br />
dụng hư cấu văn học, song những sai lầm về sự kiện chỉ thuộc về trách nhiệm cá<br />
nhân tôi mà thôi.<br />
- Tôi xin cảm tạ các quý vị sau đây:<br />
Ở London:<br />
Bà V. Shrubsall, Vụ lịch sử Hàng không Bộ Quốc phòng Anh đã cung cấp cho tôi<br />
những thông tin vô giá về phi đoàn Phượng Hoàng, nhóm phi công Hoa Kỳ đã<br />
cộng tác với Không lực Hoàng gia Anh trước khi Hoa Kỳ tham chiến vào thế<br />
chiến thứ hai.<br />
Bá tước Boebert đã cung cấp những tư liệu bổ sung về Phi đoàn Phượng Hoàng.<br />
Ở Paris:<br />
Ông André Weil - Curich, nguyên Phó thị trưởng Paris đã cung cấp cho những<br />
gợi ý và hồi ức quý báu về Paris dưới thời Đức chiếm đóng.<br />
Bà Chevanlet, Phụ trách lưu trữ Comédie Francaise, đã cho tôi được phép tiếp<br />
cận với các hồ sơ lưu trữ về lịch sử sân khấu Pháp.<br />
Ông Claude Baigneres, nhà báo Le Figaro, đã giúp tôi tìm đến những tư liệu gốc<br />
về thời kỳ nước Pháp bị chiếm đóng.<br />
Ở Athens:<br />
Bà Aspa Lambrou, người đã mở ra một cách thần kỳ mọi cánh cửa và đã hết lòng<br />
giúp đỡ vô tư.<br />
Ông Jean Pierre de Vitry D Avaucourt, phi công tư làm việc cho ông Aristotle<br />
<br />
Onassis, đã cung cấp những ý kiến tư vấn kỹ thuật và gợi cho tôi.<br />
Ông Costas Efstathiades, cố vấn pháp luật nổi tiếng đã giúp tôi hiểu các thủ tục tố<br />
tụng hình sự của Hy Lạp.<br />
Ở Los Angeles:<br />
Ông Raoul Aglion, cố vấn kinh tế của Banque Nationale de Paris về việc ông đã<br />
cho tôi hiểu biết về lịch sử và phong tục của Pháp.<br />
Trừ những đoạn đề cập đến các lãnh tụ thế giới trong lịch sử, tất cả những nhân<br />
vật trong cuốn tiểu thuyết này đều là hư cấu. <br />
Dịch từ nguyên bản tiếng Anh “THE OTHER SIDE OF MIDNIGHT”, bản in lần thứ<br />
hai mươi hai của Nhà xuất bản DELL PUBLISHING CO. INC. NEW YORK.<br />
Dịch giả: Bá Kim<br />
Nguồn: Nhà xuất bản LAO ĐỘNG, 2000<br />
<br />
Chương 1<br />
ATHENS 1947<br />
Qua tấm kính chắn gió ô tô lấm bụi, cảnh sát trưởng Georgios Skouri ngắm nhìn<br />
những dinh thự công sở và các khách sạn nằm giữa khu trung tâm Athens đổ nát<br />
với nhịp độ tan rã chậm chạp, lần lượt cái nọ tiếp cái kia giống một hàng đinh<br />
khổng lồ trên một đại lộ kỳ quặc nào đó trong vũ trụ.<br />
- Hai mươi phút nữa - Người cảnh sát ngồi sau tay lái hứa hẹn như vậy - Không<br />
thể đi được.<br />
Skouri gật đầu lơ đãng và vẫn đăm đăm nhìn những cao ốc. Ảo ảnh đó vẫn<br />
không lôi cuốn ông say mê. Hơi nóng lung linh của mặt trời tháng tám tàn nhẫn<br />
bao trùm các cao ốc, dường như biến thép và thủy tinh của chúng thành một thác<br />
nước duyên dáng trút đổ xuống những phố xá.<br />
Lúc đó là mười giờ mười phút trưa, phố xá hầu như trống trơn. Thậm chí vài ba<br />
du khách ngoại quốc cũng chỉ uể oải liếc nhanh, tò mò nhìn theo ba chiếc xe cảnh<br />
sát đang lao vút về hướng đông tới phi trường Ienikon, nằm cách trung tâm<br />
Athens hai mươi dặm. Xe cảnh sát trưởng Skouri đi đầu. Trong những trường<br />
hợp bình thường, ông thường ngồi lại ở văn phòng mát mẻ, đầy tiện nghi để cho<br />
<br />
bọn cấp dưới của ông đi làm phận sự giữa buổi trưa nóng nực, song trong những<br />
trường hợp thật sự đặc biệt như vậy Skouri có lý do gấp đôi phải đích thân hiện<br />
diện.<br />
Trước hết, chỉ trong thời gian này của ngày, các chuyến bay đến thường có<br />
những nhân vật tai to mặt lớn từ khắp các nơi trên thế giới. Ông cần phải kiểm tra<br />
xem họ có được đón rước chu đáo không, qua Hải quan có mau lẹ, ít phiền toái<br />
không. Và điều thứ hai, quan trọng hơn, phi trường hôm nay sẽ đông nghịt phóng<br />
viên báo chí nước ngoài và các nhà quay phim thời sự. Cảnh sát trưởng Skouri<br />
cũng là người khôn ngoan. Sáng nay lúc đang cạo râu, ông đã nghĩ đến việc nếu<br />
như ông có xuất hiện trên các đoạn phim thời sự trong lúc ông đang đón những vị<br />
khách lừng danh thì việc đó cũng chẳng có hại gì. Định mệnh đã trao cho ông một<br />
ân huệ đặc biệt khi quyết định một sự kiện chấn động thế giới như vậy lại xảy ra<br />
ở địa giới của ông, nếu ông không biết tận dụng thì quả là ngu.<br />
Ông đã thảo luận rất cặn kẽ chuyện này với hai người mà ông coi là thân cận<br />
nhất trên đời: đó là vợ ông và cô bồ của ông. Anna, người phụ nữ trung niên, xấu<br />
xí, chua ngoa, xuất thân từ nông dân đã ra lệnh cho ông là phải tránh xa phi<br />
trường và chỉ nên lùi về hậu trường để nếu có gì trục trặc thì chẳng ai trách cứ<br />
được ông. Còn Melina, thiên thần trẻ trung, tươi xinh của ông, thì lại khuyên ông<br />
nên ra đón chào các vị tai to, mặt lớn. Nàng đồng ý với ông rằng một sự kiện như<br />
vậy có thể đẩy ông tới đài vinh quang trong chớp mắt. Nếu như Skouri biết khéo<br />
léo vận dụng cơ hội, ít ra ông cũng sẽ được nâng lương, và nếu như Chúa rủ,<br />
lòng thương - Có thể còn được làm đến Thanh tra cảnh sát một khi ông thanh tra<br />
đương nhiệm hồi hưu. Đã có đến hàng trăm lần Skouri nghĩ đến một câu chuyện<br />
trớ trêu là Melina là vợ, còn Anna chỉ là tình nhân, rồi ông lại tự hỏi không biết<br />
ông đã sai lầm ở chỗ nào.<br />
Skouri lại quay về với những chuyện trước mắt. Ông cần phải kiểm tra xem mọi<br />
việc ở sân bay có được hoàn hảo không. Ông mang theo một chục nhân viên đắc<br />
lực nhất.<br />
Ông biết rằng vấn đề chủ yếu của ông là phải kiểm soát giới báo chí. Vừa rồi ông<br />
rất đỗi ngạc nhiên trước việc một số lượng lớn ký giả của các nhật báo và tạp chí<br />
quan trọng từ khắp nơi trên thế giới đổ về Athens. Bản thân Skouri cũng đã được<br />
phỏng vấn sáu lần bằng sáu ngôn ngữ khác nhau.<br />
Các câu trả lời của ông được dịch sang tiếng Đức, Anh, Pháp, Nhật, Ý và Nga.<br />
Ông bắt đầu say sưa với tiếng tăm đang nổi lên như cồn của mình thì ông thanh<br />
tra gọi điện thoại đến báo cho ông biết rằng ông ta cảm thấy việc một viên cảnh<br />
sát trưởng đứng ra công khai bình luận về một vụ án giết người chưa đem xét xử,<br />
là không khôn ngoan.<br />
Skouri tin rằng động cơ đích thực của ông thanh tra ở đây là sự ghen tị, tuy nhiên<br />
<br />