
đặt
ra
tại
thành phố Hà Nội nói riêng và các thành phố
lớn
của
Việt
Nam nói
chung trong bối
cảnh
hội
nhập
và phát tri
ể
n.
Vũ Hồng Trường (2013), “Nghiên cứu mô hình quản lý VTHKCC
trong các thành phố ở Việt Nam”[17], trên cơ sở nghiên cứu lý luận về
mô hình QLNN đối với VTHKCC ở đô thị, các bài học kinh nghiệm trên
thế giới, tác giả phân tích, đánh giá các mô hình ở các đô thị Việt Nam.
Từ đó, tác giả đề xuất mô hình QLNN đối với VTHKCC trong các thành
phố Việt Nam.
Tác giả Nguyễn Quốc Khánh (2017), trong luận án tiến sĩ “Các giải
pháp phát triển bền vững vận tải bằng ô tô ở Việt Nam”[7], đã tổng hợp
các nghiên cứu về phát triển bền vững, đặc biệt là xây dựng cơ sở lý luận
về phát triển bền vững doanh nghiệp vận tải vận tải hành khách bằng ô tô.
Đề xuất các nguyên tắc, các giải pháp mới để làm cơ sở phát triển bền vững
cho doanh nghiệp vận tải hành khách bằng ô tô ở Việt Nam. Đề xuất các
tiêu chí, chỉ tiêu phát triển bền vững cho doanh nghiệp vận tải hành khách
bằng ô tô ở Việt Nam.
Tác giả Nguyễn Quang Thành trong luận án “Phát triển VTHKCC
bằng xe buýt tại thành phố Hải Phòng theo hướng bền vững”[10] đã đưa ra
những nghiên cứu lý luận chung về VTHKCC bằng xe buýt và vấn đề phát
triển VTHKCC bằng xe buýt theo hướng bền vững dựa trên quan điểm của
cả cơ quan QLNN, DNVT xe buýt và người sử dụng xe buýt với những tiêu
chí, chỉ tiêu cụ thể gắn với các đặc điểm, đặc trưng và các yếu tố tạo nên
dịch vụ VTHKCC bằng xe buýt như: mạng lưới tuyến, CSHT, đoàn
phương tiện, hệ thống phục vụ và dịch vụ hỗ trợ, hoạt động VTHKCC bằng
xe buýt, thể chế quản lý VTHKCC bằng xe buýt. Ngoài ra, còn nghiên cứu
kinh nghiệm phát triển VTHKCC của một số quốc gia trên thế giới. Từ đó,
Luận án tập trung nghiên cứu các giải pháp để phát triển VTHKCC bằng xe
buýt theo hướng bền vững phù hợp với điều kiện của đô thị; không nghiên