
PHẦN I. ĐẶT VẤN ĐỀ
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Trong những năm gần đây, ngành Giáo dục và Đào tạo đã liên tục phát động
nhiều phong trào thi đua trong nhà trường. Tất cả đều không ngoài mục tiêu nâng
cao chất lượng giáo dục, đổi mới phương pháp dạy học, xây dựng trường học thân
thiện, học sinh tích cực. Mỗi thầy cô giáo là một tấm gương đạo đức, tự học và
sáng tạo. Cuộc vận động đã tạo sự chuyển biến mạnh mẽ trong đội ngũ nhà giáo về
ý thức tu dưỡng rèn luyện đạo đức cách mạng, đạo đức nghề nghiệp, thường xuyên
tự học nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, kiến thức pháp luật và sáng tạo
trong các hoạt động giáo dục và quản lý giáo dục, góp phần đổi mới mạnh mẽ sự
nghiệp giáo dục - đào tạo.
Phổ biến, giáo dục pháp luật góp phần nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản
lý Nhà nước, quản lý xã hội. Một trong những vai trò cơ bản của pháp luật trong
đời sống nhà nước, đời sống xã hội là: pháp luật là cơ sở để thiết lập, củng cố và
tăng cường quyền lực nhà nước. Nhà nước không thể tồn tại thiếu pháp luật và
pháp luật không thể phát huy hiệu lực của mình nếu không có sức mạnh của bộ
máy nhà nước. Thông qua quyền lực nhà nước, pháp luật mới có thể phát huy tác
dụng trong đời sống xã hội, phát huy vai trò quản lý Nhà nước, quản lý xã hội. Hệ
thống pháp luật là “con đường”, là cái “khung pháp lý” do Nhà nước vạch ra để
mọi tổ chức, mọi công dân dựa vào đó mà tổ chức, hoạt động và phát triển. Phổ
biến, giáo dục pháp luật góp phần đem lại cho mọi người có tri thức pháp luật, xây
dựng tình cảm pháp luật đúng đắn và có hành vi hợp pháp, biết sử dụng pháp luật
làm phương tiện để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình, tạo điều kiện thuận
lợi cho quá trình quản lý Nhà nước, quản lý xã hội.
Phổ biến, giáo dục pháp luật góp phần nâng cao ý thức pháp luật, văn hoá pháp
lý của mọi thành viên trong xã hội trong đó có giáo viên và học sinh. Chỉ khi nào
trong xã hội mọi công dân đều có ý thức pháp luật, luôn tuân thủ pháp luật và có hành
vi phù hợp với yêu cầu, đòi hỏi của hệ thống pháp luật, mới có thể thực hiện quản lý
Nhà nước, quản lý xã hội bằng pháp luật và điều này chỉ có thể hình thành và thực
hiện được trên cơ sở tiến hành giáo dục pháp luật.
Tuy nhiên do những nguyên nhân chủ quan cũng như khách quan công tác
giảng dạy, công tác chủ nhiệm và các hoạt đông giáo dục khác đã chiếm phần lớn
thời gian của giáo viên. Nên không ít giáo viên không có thời gian để tìm đọc các
văn bản pháp luật. Thậm chí nhiều giáo viên còn lười tìm hiểu kiến thức pháp luật.
Ngoài ra hệ thống văn bản pháp luật thường xuyên được sửa đổi, bổ sung nên việc
cập nhật kiến thức pháp luật là rất khó. Vậy làm thế nào để các giáo viên, công
nhân viên cũng như học sinh lĩnh hội, vân dụng được những kiến thức pháp luật
một cách có hệ thống, bài bản mà không đơn điệu, khô khan, nhàm chán trong