
PHẦN I. ĐẶT VẤN ĐỀ
1.1. Lí do chọn đề tài
Mục tiêu của giáo dục phổ thông là giúp học sinh phát triển toàn diện về đạo
đức, trí tuệ, thể chất, thẫm mỹ và các kỹ năng cơ bản, phát triển năng lực cá nhân,
tính năng động và sáng tạo, hình thành nhân cách con người Việt Nam xã hội chủ
nghĩa, xây dựng tư cách và trách nhiệm công dân; chuẩn bị cho học sinh tiếp tục
học lên hoặc đi vào cuộc sống lao động, tham gia xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Giáo dục trung học phổ thông nhằm giúp học sinh củng cố và phát triển những kết
quả của giáo dục trung học cơ sở, hoàn thiện học vấn phổ thông và có những hiểu
biết thông thường về kĩ thuật và hướng nghiệp, có điều kiện phát huy năng lực cá
nhân để lựa chọn hướng phát triển, tiếp tục học đại học, cao đẳng, trung cấp, học
nghề hoặc đi vào cuộc sống lao động.
Chủ trương của Đảng và Nhà nước ta đối với giáo dục trong giai đoạn hiện
nay là phải đổi mới phương pháp để phát huy được khả năng sáng tạo của người
học. Đây là yêu cầu đổi mới mạnh mẽ về mặt phương pháp nhằm khắc phục lối
truyền thụ kiến thức một chiều đồng thời hình thành và rèn luyện lối tư duy sáng
tạo ở học sinh. Đặc biệt đối với môn Ngữ Văn, ngoài việc giúp học sinh có năng
lực ngôn ngữ để học tập, có năng lực giao tiếp, nhận thức cuộc sống, môn học
cũng góp phần bồi dưỡng năng lực tư duy, làm giàu cảm xúc thẫm mĩ và định
hướng thị hiếu lành mạnh để hoàn thiện nhân cách. Vì vậy tạo hứng thú cho học
sinh trong mỗi giờ học ngữ văn bằng các phương pháp dạy học tích cực, kết hợp
giáo dục tư tưởng đạo đức để nâng cao hiệu quả giờ học và hình thành những phẩm
chất, năng lực cho học sinh là điều rất cần thiết.
Giáo dục đạo đức là một bộ phận của Giáo dục, là người GV phải luôn hướng
đến hình thành những nhân cách, phẩm chất đạo đức tốt đẹp. Mỗi người giáo viên,
với vai trò trách nhiệm nghề giáo không chỉ hướng dẫn, khơi gợi học sinh khám
phá tri thức khoa học mà cần giáo dục tư tưởng đạo đức để mỗi ngày hoàn thiện
nhân cách, để sau này trở thành những công dân tốt, những người sống có ích cho
xã hội. Trong một xã hội có giáo dục, mối quan hệ giữa con người và con người
dựa trên những chuẩn mực xã hội sẽ tạo tiền đề cho sự ổn định và phát triển bền
vững kinh tế xã hội, sẽ tạo nên một xã hội công bằng, dân chủ, văn minh và đem
đến cuộc sống vui tươi hạnh phúc cho tất cả mọi người.
Sinh thời, chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy “Trong giáo dục không những phải có
tri thức phổ thông mà phải có đạo đức cách mạng. Có tài phải có đức. Có tài không
có đức tham ô hủ hóa có hại cho nước. Có đức không có tài như ông bụt ngồi trong
chùa, không giúp ích gì được cho ai”. Cũng vì vậy, giáo dục đạo đức chính là một
mục tiêu quan trọng của giáo dục phổ thông từ xưa đến nay. Bởi, nó tác động đến
đối tượng giáo dục để từ đó hình thành những nhân cách, phẩm chất đạo đức tốt
đẹp theo chuẩn mực xã hội; hiểu được những khái niệm về công bằng, về cái thiện,
cái đẹp, cái ác, cái xấu xa, về lương tâm, danh dự và những phạm trù khác thuộc
lĩnh vực đạo đức tinh thần của xã hội. Chỉ khi được giáo dục tốt, con người mới