vietmessenger.com
Nguyn Sinh
Tiếng Chim Đầu Bãi
Sau gn hai tiếng đồng h chy khật khưỡng qua những vùng đất đầy p nhng k nim
ca tui hc trò, con tàu dng bánh, th ông K xung ga Truông Bàn, mt cái ga xép, rt
xép nm lt gia lòng thung. Có đúng ba người khách xung, k c ông. Hỏi thăm một bà
n dòng, chc là dân buôn chuyến, ông được tr li:
- Bác v bên làng H à, ra thì bác đi theo lối ni. Bà ta ch v bên tay trái. Nhờ ánh trăng
cuối tháng đã mc chân tri, ông nhìn thy mt vt trăng trắng, ngon ngoèo, chc là con
đường mòn. - Đi bộ vài trăm thưc tây, bác s gp một cái đn, kêu bằng đn Voi nga...
- Ơ... vậy thì cm ơn bà, tôi biết ri. - Ông K hp tp nói với người đàn bà tốt bng và xc
ba-lô lên vai.
Thế là ông sắp đi lại con đường ca tuổi thơ. Đền Voi nga nm cách nhà ông ch bn cây
s. Hi ông hc lớp Tư - cũng như lớp Mt, lp Hai bây gi, không ngày nào không phải đi
qua đó để đến trường hàng tng nm trên một đồi thông. Đền có tên chữ, nhưng dân trong
vùng vn gọi nôm na như vậy, vì trước đền có đắp ni hai con voi, hai con nga, bn ông
tướng cầm giáo đứng canh.
Đền vn còn, nhưng trơ trọi, vì cánh rng rm rạp bao quanh đã b co trc. Voi, nga, bn
ông tưng vừa được sơn phết li, trông nh bé, còmi và lòe loẹt đến nc cười.
Qua đền, qua mt quãng dc ngn đến cánh đồng. Con đường, vẫn là đường đất, nhưng
hình như thẳng và to hơn. Nằm kề bên mép đường là con mương thủy li, ti thẫmi
bóng rợp hai hàng cây đã khép tán.
Gió thổi ngược, vẫn là gió "tâyo", nhưng về đêm, không còn la mt trời nung đốt và
được hơi nước ca đồng lúa bc lên làm du bt, gió cũng mát và cũng mơn man được da
tht. Ông K cởi phanh áo, bước nhanh, cm thấy như mình đang lấy lại được phn nào
phong độ tui thanh xuân. Chng my chc ông đã đứng trước con sông qhương, có tên
là Rào Đá, lấp loáng ánh trăng.
ò ơi!". Ông Kỳ gi hú họa. Đã hơn mười giờ đêm, không chắc người lái đò còn li.
Cht có ánh la lóe lên trong mt vùng ti ca mép sông phía bên kia. Ri mt tiếng nói
cũng từ đấy vng sang "ch nghe". Nhìn kỹ hơn vào vùng ti, ông nhn ra có mt chiếc
thuyn ln, loi có mui cao, sc ch nng hàng tấn, người dân quê ông xưa kia vẫn gi là
ò choèn". Nhưng không phải chiếc thuyn y, mà mt chiếc đò nhỏ, không mui, đang từ
đó tách ra, quay mũi về phía ông.
- Chào bác! - Ông Ki to khi đò cp bến. - Cảm ơn bác nhiều lm!
Ông có th gi bác, vì biết chắc đó là một ông già, lưng trần, mc qun xà ln, mái tóc bc
và chòm râu rm bay phơ phất trong làn gió thổi ngược dòng sông.
- Có chi đâu mà phải cm ơn. - Ông già đáp. Giọng có hơi khàn nhưng các âm thanh vẫn
tròn, khe khon. - Chớ bác đi đâu mà qua đò khuya dy?
Ông K ngc nhiên. Không phi ging quê ông.
- Tôi về thăm nhà bên làng Hạ này ti. Ông K tr li.
- Thế xin li... bác d nhà ai bên làng ta đấy ?
- Tôi v nhà ông Lc, ông y là chú rut tôi mà.
Lúc đó đò đã đến gia sông. Ông lão đang uốn cong người để chng thuyn bng bt thng
dy. Trong chng vài tích tc, ông K thy cả con người ông lão bất động, im phc, ht bc
tượng Pht Tuyết Sơn ở chùa Tây Phương. Cả con sào cm ngang trong tay ông cũng
không hề động đậy.
- Tri. - Mt tiếng kêu đường đột, như th có cái gì ông lão bng v tung. Ri sau mt
khong lặng đến vài giây, ông lão mi có th nói tiếp, ging trn lp bp. - Thế... bác là...
là... cu K à?
- Vâng... Thế bác là...?
- Tôi là Tốn đây cậu ... cht Tốn, người dưới An Th, có hi làm cấp dưỡng ở cơ quan
huyn, cu nhớ ra chưa nào?
*
m đó ông Kỳ mới mười ba tuổi, đang hc lớp Đệ Nh ở trường Trung hc trên huyn.
Nhiu người gi "cu K". Vì cu bé, cu là hc trò, nhưng chắc cũng vì mt lý do khác, cu
được n trng. Cha cu là Ch tch tnh, chú rut cu... ông Lc, có bằng đíp-m, đang là
Chánh văn phòng y ban huyn. Cu sng vi chú ti xóm Mít, nơi cơ quan huyện tn
đến, cách trường Trung hc chỉ hơn một cây s. Tn, cht Tn lúc by gi cũng có mt
đấy, và cũng gọi cu là "cu Kỳ". Nhưng hắn không phi là cán b, cũng không phải là dân
thường, hn là tù b giam nhà lao Thch Bàn. Ông quản đốc tri giam, sau mt thi gian
theo dõi, thy hn "ci to tốt", đã có nhã ý cho ủy ban mượn tạm, để hn giúp vào vic "ci
thin" bữa ăn.
Theo ông Lạc, người nhn Tn và trc tiếp qun lý hắn, năm đó hắn vừa đúng ba mươi tuổi.
Không biết trong nhà lao hn thế nào, còn khi "cu K" gp ở cơ quan, trông hắn cũng "coi
được". Hn cao chng một mét sáu lăm, không béo, không gầy, tầm vóc như vậy là va
phi. Tn nói hn chng tp tành gì, nhưng ngực hn rt n, cùng vi cái bng thon, và hai
cánh tay rn chc, to cho hn chút dáng v lc sĩ. Người ta đồn Tn có "b mặt tướng
cướp", nhưng "cậu K" khi nhìn hn t mt khong cách rt gn, lại không đọc được chút gì
như vậy c. Mt hắn hơi vuông về phía dưới, có bộ xương quai hàm chắc khe, bnh ra, b
ria mép lún phún. Nếu có gì làm cu thy trn trợn chính là đôi mt hắn. Đôi mt sc mt
cách hoang dã. Khi cái nhìn ca hn chiếu thng vào mt ta, ta có th nghĩ rằng nó đủ sc
xuyên qua hp sọ, đi đến tn nơi hình thành ý nghĩ của ta.
Tn sinh ra làng An Th, một làng đạo toàn tòng. Cha hn, nghe nói đã chm hn, đứa
con trai thứ hai trong sáu đứa, được coi là có trí l, mt mũi sáng sủa hơn cả, để sau này
gửi đi học trường dòng. May ra được đủ by chc Thánh, ra làm Cha, làm Cụ, để trước lo
phng s Chúa, sau mát mặt gia đình, giòng h. Nếu không, cũng kiếm cho hn chc Thy,
để đỡ chân lm tay bùn. Nhưng không hiểu b quỷ Sa tăng cám dỗ hay sao đó, mà mi hc
đến lớp Ba, chưa kịp thi yếu lược, Tn đã phá bĩnh. Bị cha đánh cho một trn nh t, Tn
bỏ nhà đi luôn. Hai năm sau, hắn gửi thư về, bảo đang làm thằng nh cho mt ông ch gánh
hát ngoài Hà Ni. Cha hn tc tc bổ đi tìm. Ông không ch lo hn hư hỏng mà còn lo hn
bỏ đạo. Cũng may, ông chủ là người thuc bổn đo không ch cho hắn đủ cái ăn, cái mc
mà còn luôn nhc hắn đọc kinh, xem l. Ông còn ha s dy hắn, để mai kia, may ra làm
được chân kép ph. Cha m hn hoàn toàn yên tâm. Không làm được Cha, được Thy, thôi
thì làm kép hát cũng tốt.
Nhưng chỉ t tế được vài năm, rồi con nga chng li quay v li cũ. Không chỉ b bê công
vic, Tn còn tng tu vi một cô đào trẻ mà ông chủ đã mt nhiu công rèn cp, hy vng s
nâng lên thành đào chính. Bị đuổi và b da s "báo bt", Tn dông thng v quê. Cha m
hn thy ch còn cách bt hn phi ly v. Tốn đồng ý, và một năm sau cô vợ đã sinh được
mn con gái. Vì thế, theo tập quán địa phương, trưc tên hn mi có thêm t Cht. Nhưng
ri v con cũng không níu buộc ni hắn. Vài năm trước Cách mng Tháng Tám, Tn sng
bng ngh xm thuyn (1). Không ai biết hn hc ngh này t bao gi. Ch thy hn ny
ngày quảy đ nghề đi lang thang dọc các xóm ven sông đm vic. Và trong những năm đó,
s con gái d dang, s đôi v chng tr lục đục vì hn cũng tăng tỷ l thun vi s thuyn
nát được hn cha lành. V hắn, tuy đã thề trước Chúa sẽ yêu thương hắn trọn đời, nhưng
không còn chu nổi, đành phải bng con v sng vi cha mẹ đẻ.
Uy lc ca Cách mng lúc mới thành công có lúc đã khép được Tn vào vòng trt t. Hn
vn làm ngh xm thuyn, và trong một hai năm đầu, không nghe có điều tiếng gì. Cho đến
một đêm mùa đông mưa to, rét dữ, Tn bị "tóm dính", khi đột nhp vào nhà th X. Động cơ
thc s, theo li khai ca hn, không ngoài vic mò gái, nhưng Cha xứ, ông bõ và các Thy,
các Chú trong nhà th li qu quyết rng hắn vào đó để ăn trộm. Dù là gì đi nữa thì k có ti
phi b trng trị đích đáng. Huyện m phiên tòa, khép hn vào hai ti: "trm cp và xâm
phm quyn tự do tín ngưỡng", kêu án sáu năm tù ở. Tn lp tc b tng vào tri Thch Bàn,
nơi giam giữ đủ loi ti phm, t Vit gian, phản động đến lưu manh, côn đồ... ca c tnh.
Không ít cán bộ trong cơ quan huyn hồi đó vn gi nguyên cái nhìn cũ đối vi Tn. Cái
nhìn đầy khinh ghét, nghi kỵ. Nhưng chẳng bao lâu, thái độ ca h phải thay đổi, thm chí b
lật ngược. Tn nấu ăn rất gii. Nếu gi hắn là "đầu bếp kỳ tài", chưa chắc đã là ngoa. Vn
vi ngn y go, ngn y tin chi cho thức ăn, củi đuốc, mà món ăn lại nhiều hơn, ngon hơn.
Hắn đem vào bảng thực đơn vốn đơn điệu, "chém to kho mn", rt nhiều món ăn lạ thu góp
từ nơi hắn từng đặt chân đến. Hn còn "nâng" các món ăn có thể gi là "truyn thng lâu
đời" ca vùng quê Ngh Tĩnh như cà, a, nhút... thành các món dăn hơn. Ngay cả cơm
thi bng th gạo địa phương vừa đen, vừa cứng, có người gọi đùa là "gạo bc thép", mt
khi qua tay Tn vn thy mm, thy dẻo hơn. Tốn còn xin cơ quan cho hắn được m lợn để
bán. Không phải đi đâu xa, chỉ mua ngay, bán ngay trong xã. Ba gi sáng hn dy m ln;
năm giờ sáng đã có thịt bán cho người mua; by gi sáng ct dao, dn phn. Hn ch bán
ba phần tư con lợn, vừa đủ ly li vn, còn mt phần tư thịt và cng, dành cho cơ quan
m mt "bữa tươi". Mỗi tun, Tn m mt hoc hai con ln, mỗi tháng cơ quan có bốn "ba
tươi" mà chẳng phải đóng thêm một đồng nào.
Không ch thế. Tn còn làm cơ quan vui hn lên bng những "món ăn tinh thn" mà sau này
nh li, ông K thy không th gi gì khác hơn là "sinh hoạt văn hóa". Ông chủ gánh hát
Hà Ni cho Tn rt nhiu, và bây giờ đến lượt hn hào phóng trao lại cho cơ quan. Tối ti,
sau khi dn dp xong, hn kê bàn ghế ra khong sân gạch trước nhà, mi mọi người chung
quanh sang uống nước chè xanh, hút thuc lào và nghe hn k chuyn. Phi công nhn Tn
có trí nh tt. Bao nhiêu tích tung đã xem, bao nhiêu sách đã đọc, hn lần lượt k li vanh
vách, không b sót mt chi tiết nào. Phn ln là chuyện Tàu: Chinh đông chinh tây, Hán S
tranh hùng, Tam quc, Thy hử... Đôi khi cũng có mt s truyn kiếm hip Việt Nam như
Dao bay, Người nhn trng... Ging Tn m. Hn li biết cách lên bng xung trm, biết to
hi hộp cho người nghe những đoạn nhiu kch tính. Tn còn din tung. Mt mình hn
đóng luôn năm, sáu vai, từ vua đến quan, hoàng t, công chúa, hề, đủ c trung, c nnh... có
ln phn lên, hn v một tàu lá khô để làm nga, vừa hát điệu tu mã va "phi nga" quanh
sân. "Khán giả" không đông, chỉ dăm người, đông nhất độ chục người, hu hết là nhân viên
văn phòng, những người ít phi xung xã. Đó là những "khán gi" hết sc trung thành, mà
trung thành nht phi kể đến "cu K".
Cho đến mùa đông năm 1948, có th nói, Tốn đã chinh phục được tình cm ca hết thy
mi người trong cơ quan. Nhiều người mi hn về nhà chơi, dự đám cưới, ăn giỗ. Ông Ch
tch huyn thnh thong cho hắn mượn con ngựanh riêng cho ông đi công tác, để hn
mua thức ăn ở các ch xa. Các bà trong làng đi chợ v, k rng Tốn "oai phong như một
ông tưng". Hn mc áo d kiu ba-đơ-xuy, có hai hàng cúc đồng sáng loáng trước ngc,
đội mũ bê-rê, ngồi trên lưng ngựa phóng thng vào ch. Vn không thèm xung nga, hn
đưa mũi cây roi thúc nga, ch tng miếng tht, m cá, mrau định mua. Mc c xong, hn
tr tin, bảo người bán b hàng vào chiếc bị đeo trưc yên, nháy mt vi các cô gái tr ri
ung dung ra khi ch, qut nga phóng thng.
Lần nào đi chợ về như vy, Tn cũng không quên sang nhà Chánh văn phòng bm "cu K".
Trước lúc giao nga cho Giám mã, cu có th s dng nó trong vòng na tiếng, đủ thi
gian để phóng mt vòng lên ph huyn và tr v xóm Mít. "Cu Kỳ" thường gi Tn bng
anh, nhưng vào những lúc quá thân mật như vậy, cu hay gọi đùa hn là "se-ca-ma-rát". (2)
Nghe đâu Huyn y đã có bàn qua v Tn, định sang đầu năm sau, ủy ban s tho công
văn xin giảm án cho hn. Có người còn đề xut vic giúp hn tái hp với người v cũ, cho
đến lúc này vn vy nuôi con.
Đúng vào lúc đó Tn biến mt.
Mt bt ng lớn. Nhưng du sao, vi một con người có quá kh đen thui như Tốn, việc đó
ri cũng hiểu được, ct nghĩa được. Còn bt ngờ hơn nhiều, khó hiểu hơn nhiều là vic có
một người cùng trốn đi với Tốn vào đêm hôm đó: chị Hiền Lương, thư ký ở văn phòng y
ban huyn.
Ch cùng qvi "cu K". Và cũng như cậu, ch thuc v một gia đình "ct cán" ca cách
mng. Ông ni ch tng là nghĩa quân Phan Đình Phùng. Cha ch và cha cu là bn tù Lao
Bo. Cha cu cuối cùng đã tr về để được hưng vinh quang ca thng li, còn cha ch, hy
sinh trong mt ln mo him vượt ngc. M chị đi bước nữa, để con gái cho bà ngoi nuôi.
Nh có ông cu là công chức đưa xung th xã cho ăn học, chị đã qua hết sáu m tiểu hc
và có bng Séc (3). Ph n thôn quê thời đó, mù chữ đến gần trăm phần trăm, học được
đến đó đã là ghê gm lm. Ngay khi Cách mng Tháng Tám vừa thành công, các đồng chí
ca cha chị, không quên đứa cháu mồ côi, đã đưa chị ra làm vic huyn. Thoạt đầu ch
m chân thư ký văn phòng. Nhưng chị đã được kết nạp vào Đảng, chng bao lâu sau na
s v tnh học trường chính trị, để sau này gi mt v trí xứng đáng hơn, xứng đáng với
năng lực ca bn thân ch và s hy sinh ca cha ch.
m đó, chị Hiền Lương mới hai mươi mốt tui. Người ch mnh mai, da rt trắng, đôi mt
bun, có l do cảnh đời côi cút to nên. T dáng v và tâm hn ch, luôn ta ra mt cái gì
êm ái, nh nhàng, gi ta nghĩ đến các cô tiểu thư trong truyện ngn, tiu thuyết T Lực văn
đoàn. Nhng tác phm như vậy, ch có nhiu và thường hay dm dúi cho "cu Kỳ" mượn
đọc. Ch coi cu như em, và ngược li, vì cu là con mt, cho nên cu cũng coi chị không
khác gì ch rut mình.
Người ta m mt cuộc săn lùng ráo riết. Thông báo truy nã được gửi đến khp mọi nơi trong
phm vi ba tnh thuc vùng t do Thanh - Ngh - Tĩnh. Nhưng hai kẻ ti phạm như hai hòn
cui nhỏ bé rơi xuống đại dương, không để li my may du vết. Rồi năm tháng qua đi, họ
cũng như tất c mi vinh, nhc lớn, bé trên đời, bđẩy vào quên lãng.
Riêng ông Lc, chc chn ông không quên. Vì sau vụ "đào thoát", ông mc ti nng. Có
người, thm chí, nói rng ông phi ngi tù thay cho Tn. Tt nhiên cp trên biết suy xét, cân
nhc. Cui cùng, ông b cnh cáo v mặt Đảng, cách chc Chánh văn phòng, được điu
động ra cơ quan Khu y, làm vic trong b phn Thư ký đoàn. Vài năm sau ông vào bộ đội,
mãi cho đến lúc về hưu với quân hàm đại tá.
Vi cháu ông, có phn phc tạp hơn. Cậu vốn là người hay nh. Cu không th nào quên
nhng đêm kể chuyn, din tung ca Tn, du vn biết rằng đó là sản phm ca mt thng
tù, mt thằng ăn trộm, mt thng "chó dái". Cu vẫn thương chị Hiền Lương. Chị mnh mai
quá, hin du quá, mà cuộc đời thì đầy ry nhng hung bạo, đểu cáng. Ch sng làm sao ni
khi dn thân vào cõi đó cùng vi một người như Tốn! Khi đã trở thành người ln, cu không
còn quá kinh ngạc như sau cái đêm tai họa y. Cu hiểu con người hơn. Con người có th
rt khôn ngoan, mà cũng có thể buông th mình đến mc r di. Tuy thế cu vn nuôi chút
hy vng rt mong manh rng ch Hiền Lương không trốn đi cùng với Tn. Hoc gi, ch b
Tn cưỡng ép, bắt đi theo, và đến một lúc nào đó, hắn đã th tiêu chị. Thà như thế còn hơn
là ch phi lòng hắn, đồng mưu với hn. Vì như thế, qu mt s điếm nhục, điếm nhc
cho c ch, và... cho c cu na...
*
- Cu K... - Lão Tn gi khkhi con đò sp cp bến làng H. - Mi cu lại đây chơi với
tôi. Bây giờ đã quá khuya, trong nhà ông Lc đã đi ngủ. Nhà tôi đây cậu. - Lão ch chiếc
thuyn ln.
Ông K phân vân. Nghe nói ông chú đang gặp chuyn trc trc vi vết thương cũ ở lưng,
ông mun có mt ở nhà ngay trong đêm nay. Nhưng ông cũng rất mun li vi lão Tn để
biết v lão, v ch Hiền Lương. Thấy khách im lng, chc lão nghĩ rằng ông đã đồng ý, lin
bước xuống sông, kéo con đò v phía "nhà" mình. Sau khi buc đò vào mn thuyn, lão
quay lại, đỡ mt tay, giúp ông Kbước lên khoang mũi của con thuyn ln.
- Đây, cậu ngi xung đây. - Va nói lão Tn va tri tm chiếu hoa lên sp. - Vy là bn
mươi sáu năm rồi mi lại được gp cu. - Cht nhìn thy v bi ri trên mt ông K, lão xua
tay. - Xin cu c vui vẻ đi, không có điều gì phi bun phi kh cả. Để tôi chng thuyn ra
gia sông cho mát, ri ta nhu vi nhau mt ba thật đã đời. Tôi sxin thưa với cu v tôi
và ch Hiền Lương của cu. Hồi đó, có lúc cậu gi tôi là "se-ca-ma-rát" ca cu. Cu c gi
tôi như thế đi, không phải ngượng, phi xu hổ chút xíu nào đâu. Cậu chu khó ngồi đây chút
xíu nghe. - Lão nói kh, giọng láng mượt như d dành.