intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tiết lộ thân phận

Chia sẻ: Camp_1 Camp_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:15

27
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Lôi quốc - một trong những cường quốc hùng mạnh, được trị vì bởi Hoàng đế Kamishiwa Sanna. Từ ngàn xưa, lôi quốc đã là nỗi khiếp sợ của nhiều cường quốc khác. Với bề dày lịch sử vĩ đại cùng với sự phát triển vượt bậc về mặt kinh tế, quân sự sánh ngang bằng với hỏa quốc. Lôi quốc thực sự là một mối hiểm họa, chưa nói đến việc lôi quốc và hỏa quốc vốn có hiềm khích và hai nước luôn đối đầu với nhau. Bởi từ lâu, hoàng tộc Kamishiwa và hoàng tộc Uchiha đã...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tiết lộ thân phận

  1. Tiết lộ thân phận Lôi quốc - một trong những cường quốc hùng mạnh, được trị vì bởi Hoàng đế Kamishiwa Sanna. Từ ngàn xưa, lôi quốc đã là nỗi khiếp sợ của nhiều cường quốc khác. Với bề dày lịch sử vĩ đại cùng với sự phát triển vượt bậc về mặt kinh tế, quân sự sánh ngang bằng với hỏa quốc. Lôi quốc thực sự là một mối hiểm họa, chưa nói đến việc lôi quốc và hỏa quốc vốn có hiềm khích và hai nước luôn đối đầu với nhau. Bởi từ lâu, hoàng tộc Kamishiwa và hoàng tộc Uchiha đã có một mối thù mà dù có trải qua nhiều đời vua vẫn không thể xóa mờ được. -------- Hoàng cung lôi quốc, thủ đô Kashiwa Bóng đêm đã bao trùm lấy hoàng cung, những ngọn lửa đỏ rực đã được thắp
  2. lên chiếu sáng toàn bộ nơi này. Ánh sáng hắt lên những bức tường cổ kính. Những cánh cửa, cây cột đều được chạm khắc bằng những hoa văn rồng phượng hết sức tinh xảo, thể hiện sự cao quý và vĩ đại của hoàng cung lôi quốc. Binh lính hộ vệ đứng một hàng dài khắp hành lang, hoàng cung được bảo vệ rất nghiêm nghặc. Lá cờ màu vàng với biểu tượng sấm sét bay phấp phới trên nóc đại điện. đâu đó còn thấy được ánh lửa lập lòe của những binh lính đi tuần. Một nam nhân bước đi nhanh trên hành lang trước sự kính trọng của lính gác. Chàng ta còn trẻ, khoảng ngoài hai mươi tuổi. Dáng người cao lớn, mái tóc đen cùng với đôi mắt nâu ánh lên một tia nhìn nghiêm nghị. Chàng ta bước đến trước cửa thư phòng - nơi vẫn còn sáng đèn. Chỉ một cái phẩy tay của chàng lính gác đã vội lui xuống và mở cửa để chàng vào trong. - Bệ hạ, thần có việc cần bẩm báo. Chàng ta quỳ xuống theo đúng lễ nghi triều đình. Đôi mắt nâu ngước lên, nhìn về hướng người lúc này vẫn đang bình thản ngồi đọc binh thư. Ánh đèn trong thư phòng hắt thứ ánh sáng mờ ảo lên người đang ngồi trên chiếc ghế nạm ngọc được chạm khắc tinh xảo. Mái tóc vàng khẽ lay động, người đó rời mắt khỏi cuốn binh thư đang đọc dở và nhìn về phía Zino - cận vệ trung thành và đồng thời là đại tướng của lôi quốc. Khuôn mặt lạnh băng
  3. cùng với đôi mắt màu lục càng làm tôn thêm vẻ lạnh lùng của chàng - hoàng đế Kamishiwa Sanna của lôi quốc. - Bình thân, có chuyện gì? - Bẩm bệ hạ, thần vừa nhận được tin: kim quốc đã thất thủ và hoàng đế hỏa quốc Uchiha Sasuke đã chiếm được toàn bộ kim quốc rồi ạ! Mắt Sanna ánh lên một tia nhìn lạnh lẽo, chàng khẽ chau mày nhưng rồi nét mặt chợt giãn ra, như thể chàng đã biết trước điều này. Chàng điềm nhiên tiếp tục đọc cuốn binh thư trên tay, môi nở một nụ cười nhẹ. - Thế à, ta cũng đã đoán trước được chuyện này. Công chúa Kurosu Yuri quả thật rất tài giỏi nhưng chắn chắc không thể nào thắng được Uchiha Sasuke. Zino không mấy ngạc nhiên khi nhìn vị hoàng đế kia vẫn rất bình thản ngồi đọc binh thư. Nhưng trong lòng chàng vẫn có một sự bất mãn đang chực chờ trào dâng. Chàng bước gần đến chỗ Sanna, lòng vẫn còn chất chứa nhiều nghi vấn.
  4. - Bệ hạ, ngài không lo sao khi mà Uchiha đang từng bước mở rộng lãnh thổ và lực lượng của hắn? Đôi mắt màu lục lại một lần nữa ngước lên, nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu đó. Hai ánh mắt chạm nhau, hai ý nghĩ trái ngược tồn tại trong hai con người mang hai địa vị khác nhau. Quan hệ vua-tôi thật quá tàn nhẫn khi sắp đặt số phận của mỗi người như thế. - Không cần lo lắng! Dù Uchiha là một kẻ tham vọng nhưng hắn không ngu ngốc đến nỗi phá bỏ hiệp ước hòa bình với ta lúc này đâu, đó sẽ là một sự lựa chọn hết sức ngu xuẩn. Với một cái nhìn đầy ẩn ý, Sanna đặt cuốn binh thư xuống bàn và rời khỏi ghế. Chàng bước xuống, nhìn Zino bằng một ánh mắt sắc bén. Sanna đi phớt qua người chàng và tiến về phía cửa, ánh sáng hắt lên bộ y phục làm bằng thứ vải gấm thượng hạng mà các vị vua thường mặc, trên có thêu hình con rồng vàng hết sức công phu. Hướng về phía bầu trời, đáy mắt chàng một lần nữa lại chứa đựng một hàm ý sâu sắc. - Sớm thôi, khi thời cơ chín mùi, ta sẽ chính thức chiếm lấy hỏa quốc của hắn.
  5. Zino nhìn về phía vị hoàng đế trẻ, lòng không khỏi thán phục trước sự bình tĩnh đó. Chàng tự trách bản thân đã không thể trở thành một người thao lược như thế nhưng dù sao được phục vụ cho hoàng tộc Kamishiwa và nhất là hoàng đế Sanna thì đã là một vinh dự lớn. Rõ ràng là suốt mười tám năm trời, chàng vẫn chưa thể hiểu hết được con người của ngài ấy. Từ khi chứng kiến sự trưởng thành của hoàng đế cho đến khi được nhìn thấy giây phút ngài ấy đang quang, Zino vẫn chưa bao giờ dám nghi ngờ điều gì, bởi vì chàng biết, lý tưởng của Hoàng đế cũng chính là lý tưởng của chàng và Zino cảm thấy mãn nguyện khi được cùng hoàng đế xông pha trận mạc, cùng giúp sức để xây dựng một lôi quốc hùng mạnh hơn. ----------- Cánh rừng biên giới Zanni, Kim quốc Ánh sáng cuối cùng của ngày đã tắt hẳn, bây giờ chỉ còn một màu đen bao phủ lấy cánh rừng. Trời đã nhập nhoạn tối và Sakura chẳng thích điều này tí nào khi mà tay nàng đang bị trói chặt. Nàng cảm thấy ghê sợ mặc dù có hai người nam nhân cưỡi chiến mã đi phía trước vì họ hầu như chẳng hề nói chuyện với nhau. Sự bất mãn trong lòng Sakura đến lúc này vẫn chưa nguôi được, hai người
  6. nam nhân đó để mặc nàng đi bộ còn mình thì lại thản nhiên cưỡi ngựa. Và tất nhiên nàng vẫn không quên nụ-hôn-bất-đắt-dĩ của tên tóc vàng lúc nãy. Sakura rất ấm ức và tức giận nhưng chẳng thề làm gì hơn vì dù sao bây giờ nàng cũng là một tù binh không hơn không kém. - Các người định đưa tôi đi đâu? - Sakura mở lời, giọng nói có phần hơi dè chừng nhưng đôi mắt lục bảo lại ánh lên cái nhìn thăm dò người trước mặt. Naruto ngước nhìn ra sau rồi lại nhìn về phía Sasuke. Có vẻ như chàng chằng quan tâm mấy đến việc nữ nhân đó hỏi chuyện gì. Ánh mắt đen vẫn hướng về phía trước nhìn về một nơi xa xăm nào đó. Naruto chỉ khép mắt và khẽ mỉm cười: - Về doanh trại. - Naruto đáp, giọng nói đã có phần nhẹ nhàng hơn. " Doanh....doanh trại? rốt cuộc mình đang ở thời đại nào thế này?" . Sakura thầm nghĩ, đôi mắt chứa đầy sự lo lắng. Nàng lại ngước nhìn hai người đằng trước lần nữa, đôi môi mấp máy như định hỏi điều gì nhưng rồi lại thôi. Sakura tự vấn bản thân nàng, nếu nàng nói cho họ biết rằng nàng không thuộc về thời đại này mà nàng đến từ một thời đại khác, một thế giới khác thì liệu...họ có tin không?. Không, chắn chắn họ không thể nào tin một lời lẽ nhảm nhí như thế, nhất là khi nó được nói ra từ miệng của một kẻ tù binh như nàng, và nếu có ai nói với nàng như thế thì nàng cũng không thể nào tin
  7. được. Sakura lắc đầu, cố gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu nàng. Nhìn thấy những hành động kì lạ của nữ nhân đó, Naruto không khỏi tức cười. Nàng ta lúc thì đăm chiêu, lúc thì lại lắc đầu như đang phản bác một cái gì đó. Nàng ta chẳng giống với các tiểu thư đài cát hay bất cứ cô gái nào chàng gặp trước đây. Dám gọi chàng là "đồ khốn" mà không hề có một chút e dè hay sợ hãi, điều đó làm chàng cảm thấy thú vị. - Ngươi tên gì? - Quay người lại, Naruto bất ngờ hỏi Sakura nhưng chỉ nhận được ánh mắt giận dữ của nàng. - Không cần phải nói cho ngươi biết! - Sakura trả lời thản nhiên, không một chút lễ phép nào đối với người trước mặt. Rõ ràng là nàng không biết nàng đang nói chuyện với ai. Naruto đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Chưa có ai dám vô lễ với chàng như thế cả. Ương bướng và hung dữ, chẳng tuân theo một phép tắc nào, đó là những từ ngữ mà chàng nghĩ đến khi nhìn vào nữ nhân đó. Nàng ta càng lúc càng thú vị. Sasuke từ nãy đến giờ ngồi yên trên lưng ngựa bây giờ cũng phải chú ý đến Sakura. Chàng nhíu mày khi nghe câu trả lời thô lỗ của nàng. Nếu không vì
  8. nể tướng quân thì có lẽ chàng đã ra tay giết chết nàng cho sự vô lễ này rồi. Sasuke nhìn về phía Naruto bằng một ánh mắt giận dữ như đang ra lệnh, màu đỏ trong đôi mắt chàng đã dần hiện lên, dữ dội. Như hiểu được hàm ý trong đôi mắt đen ánh lên sắc đỏ ấy. Naruto vội nhìn về phía Sakura, nhắc nhở: - Nếu không muốn chết thì ngươi hãy cư xử lễ phép hơn đi. Sakura nhăn mặt, lòng nàng càng tức giận hơn, nàng nhìn Naruto một cách thách thức: - Cái gì? Sao tôi lại phải cư xử lễ phép chứ khi mà... - Chưa nói hết câu, Sakura bỗng giật mình khi ánh mắt tàn bạo và lạnh lẽo của người từ nãy giờ vẫn im lặng đang chầm chập nhìn vào nàng. Sakura cảm thấy toàn thân như đông cứng, một cảm giác sợ hãi lan tỏa khắp thân người. Nàng toát mồ hôi, cổ họng nghẹn ứ nói không ra tiếng. Dường như có một ma lực nào đó từ đôi mắt đen kia bắt nàng phải im lặng. Sakura vội quay sang hướng khác để tránh khỏi ánh mắt lạnh lùng đó.
  9. - Tôi...xin lỗi. Tôi là Sakura, Haruno Sakura. Sakura khẽ đáp, lời nói đã có phần lễ phép hơn. Nàng ngẩng mặt lên nhìn về phía Naruto, ánh mắt thách thức lúc nãy đã biến mất thay vào đó là một ánh mắt hối lỗi và u buồn. Có vẻ như nàng đã chịu phục tùng mệnh lệnh của Sasuke. Naruto ngạc nhiên nhìn Sakura, không ngờ nữ nhân đó bây giờ lại ngoan ngoãn như thế, xem ra nàng ta cũng biết sợ hãi trước cái nhìn của Sasuke. Dù nữ nhân đó có bướng bỉnh hay hung dữ đến đâu đi nữa thì vẫn có cách trị được nàng ta. Cổ nhân có câu: "Quả quýt dày có móng tay nhọn" quả thật không sai. Naruto chỉ mỉm cười hài lòng trước thái độ đó. Nhìn thấy nụ cười như đang nhạo báng nàng của tên tóc vàng đáng ghét kia. Sakura khẽ cau mày, lòng nàng bỗng cảm thấy khó chịu nhưng không ngu ngốc đến nỗi phản bác lại giống như lúc nãy. Không phải vì nàng sợ Naruto mà là vì sợ phải nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của Sasuke một lần nữa. Ánh mắt có thể đưa nàng đến tận cùng địa ngục và khiến nàng phải hoàn toàn phục tùng hắn ta dù có muốn hay không. - Vậy... - Sakura ngập ngừng - ...tôi có thể biết tên của các người, à không..các ngài không? - Sakura lấp bấp, nàng vẫn chưa thể quen với cách xưng hô trên dưới như vậy.
  10. - Ta là Uzumaki Naruto, đại tướng quân của hỏa quốc và người này là... - Naruto liếc nhìn sang Sasuke - ...Uchiha Sasuke-sama. - Sama? - Sakura tròn mắt, thắc mắc khi thấy Naruto dùng kính ngữ đối với người tóc xanh đen kia. Sasuke lườm Naruto bằng ánh mắt giận dữ nhưng cũng chỉ nhận được từ chàng một cái nhún vai như nói rằng "thần chỉ muốn nàng ta biết đến danh tín của ngài thôi". Như hiểu được sự nghi vấn trong lòng Sakura, Naruto chỉ cười rồi tiếp tục thúc ngựa đi nhanh hơn, trời đã tối và chàng cần hộ tống hoàng đế về doanh trại ngay. Nhưng không, chàng không thể hiểu hết được Sakura đang nghĩ gì, bằng chứng là nàng vẫn đang tỏ vẻ không hài lòng trước nụ cười bí ẩn thay cho câu trả lời kia. Sasuke vẫn im lặng, nhưng trong tận tâm của chàng thật sự muốn biết về lai lịch của nữ nhân đó. Việc một nữ nhi ăn mặc kì lạ xuất hiện nơi biên giới chiến tranh thế này quả thật rất đáng ngờ. Nhưng chàng chằng muốn mở lời làm gì vì chàng biết, sớm muộn gì nàng ta cũng phải khai ra thôi. Một hoàng đế lạnh lùng như chàng không muốn làm mất vẻ tôn nghiêm của mình chỉ vì
  11. những lời nói như vậy. Chàng thúc ngựa đi nhanh hơn. Ba con người với ba địa vị khác nhau, họ lặng lẽ đi cùng nhau. Mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình, nhưng họ có một điểm chung duy nhất là luôn hướng về một người khác giới và luôn muốn biết nhiều điều hơn về con người đó. ---------- Đi một lúc sau, từ đằng xa Sakura có thể thấy được những ánh lửa lập lòe phía trước. Càng đến gần càng hiện rõ ra là một doanh trại với những bức tường gỗ cao ngất cùng những tháp canh dựng xung quanh. Lá cờ màu đỏ với biểu tượng hình ngọn lửa màu đen bay phấp phới trên cổng doanh trại. Giống với những gì nàng đã từng xem trong các bộ phim cổ trang ở thế kỉ 21. Đến lúc này sự kiên nhẫn của nàng đã đi đến giới hạn. Những câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu nàng, những nghi vấn về thân phận bí ẩn của Sasuke-sama, về việc nàng đang ở thời đại nào đã chiếm hết tâm trí của nàng. Và Sakura không thể ngăn những nghi vấn đó chực chờ buông khỏi vành môi. - Các ngài có thể đưa tôi trở về thế giới của tôi không?
  12. Cuối cùng thì nàng cũng nói ra điều đó, câu hỏi mà từ nãy đến giờ nàng muốn hỏi nhất nhưng lại không nói được. Cả Sasuke và Naruto đều quay người lại. Đôi mắt màu đại dương và đôi mắt màu đen bắt gặp ánh mắt màu lục bảo cầu khẩn của nàng. Ánh mắt hi vọng, hi vọng vào một điều gì đó. Nàng ta...đang hi vọng điều gì chứ? - Ngươi từ đâu tới? - Naruto cất tiếng, có lẽ chàng vẫn chưa hiểu được ý nghĩa của cụm từ "thế giới". Sasuke thì khác, chàng khẽ nhíu mày. Có lẽ chàng đã hiểu được hàm ý trong câu hỏi của nàng, trực giác của một vị vua cho chàng biết đó không phải là điềm may. - Tôi...tôi..... - Sakura ngập ngừng, nàng cảm thấy có cái gì đó chắn ngang cổ họng - ...đến từ Nhật Bản. Tôi...đã bị một lỗ đen hút vào và rồi xuất hiện ở nơi này. - Giọng nói nhỏ dần. Sakura cúi gầm mặt xuống đất trước khi kết thúc câu nói. "Có lẽ...họ sẽ không tin mình.". Sakura thầm nghĩ. Tự trách mình quá ngu
  13. ngốc. Naruto nhìn Sakura bằng đôi mắt chứa đầy sự ngạc nhiên và bất ngờ, cuối cùng thì chàng cũng đã hiểu ý nghĩa của cụm từ "thế giới". Sasuke cũng vậy. Giờ thì chàng cũng đã hiểu vì sao nàng ta lại xuất hiện tại vùng biên giới này, vì sao nàng ta lại ăn mặc kì lạ và cư xử vô lễ như thế. Đơn giản là vì nàng ta không phải là người của thế giới này mà đến từ một thế giới khác. Mọi nghi vấn của chàng dường như đã được giải đáp. Một cái nhếch mép hoàn hảo trên môi Sasuke, khuôn mặt hiện lên sự thích thú và hoàn toàn không có một chút bất ngờ nào. - Thì ra...ngươi đến từ lỗ đen. - Giọng nói lạnh lùng vang lên. Đôi mắt lục bảo chợt mở to. "Lỗ đen..hắn biết đến nó. Vậy là...hắn có thể đưa mình trở về nhà!!". Sakura thầm nghĩ, nàng vui mừng khi biết được điều đó.
  14. - Ngài biết đến lỗ đen! Vậy ngài có thể đưa tôi trở về thế giới của mình, đúng không? Sakura hỏi trong niềm hi vọng, đôi mắt lục bảo chứa đầy sự vui mừng lẫn chờ đợi. cả Sasuke và Naruto đều thấy được điều đó khi nhìn vào ánh mắt nàng. Nhưng đáp lại niềm hi vọng đó chỉ là một cái nhếch mép đầy ẩn ý của Sasuke. Chàng vẫn tiếp tục thúc ngựa đi về phía doanh trại. - Ngài hãy trả lời đi! - Sakura hét lên, nàng đã đánh mất đi sự kiên nhẫn. - Rồi ngươi sẽ biết thôi, nhưng trước hết hãy cố giữ mạng sống của ngươi đi. - Sasuke lạnh lùng đáp, không quên gửi cho nàng một cái nhìn sắc bén. Thất vọng. Đó là tất cả những gì nàng nghĩ được lúc đó khi không nhận được câu trả lời mà nàng mong muốn. Sakura cúi gầm mặt xuống, nước mắt từ đâu ứa ra. Kì lạ! nàng vốn mạnh mẽ lắm cơ mà, sao lại có thể rơi nước mắt vì một chuyện cỏn con thế này chứ?. Chẳng còn sự lựa chọn nào khác, nàng đành lê bước đi theo Sasuke về
  15. doanh trại. Đã...gần lắm rồi. "Tính mạng của mình...nằm trong tay hắn". End chap 3
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2