intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tình Internet

Chia sẻ: Pham Thong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

44
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tình Internet Thường thì nàng hay viết thư cho anh vào thời gian rất khuya. Đêm khuya thì tĩnh mịch nhưng không biết do đầu óc nàng rã rời cả ngày dài phải đối phó với cuộc sống để tồn tại nên thèm một sự vỗ về hơn là chia sẻ, hay là vì sự tĩnh lặng của đêm khiến con người nàng thật hơn, hoặc vài giờ cuối cùng trong ngày giống như người ta hay khuyên trong các câu danh ngôn “sống đẹp” rằng hãy sống hôm nay như là ngày mai sẽ chết(!) mà với một chút cố...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tình Internet

  1. Tình Internet Thường thì nàng hay viết thư cho anh vào thời gian rất khuya. Đêm khuya thì tĩnh mịch nhưng không biết do đầu óc nàng rã rời cả ngày dài phải đối phó với cuộc sống để tồn tại nên thèm một sự vỗ về hơn là chia sẻ, hay là vì sự tĩnh lặng của đêm khiến con người nàng thật hơn, hoặc vài giờ cuối cùng trong ngày giống như người ta hay khuyên trong các câu danh ngôn “sống đẹp” rằng hãy sống hôm nay như là ngày mai sẽ chết(!) mà với một chút cố tình hiểu lệch lạc lời khuyên đó cộng thêm tất cả các điều trên, những lá thư điện tử đầy sự thoả mãn của nàng trong đêm được gửi đến anh bằng một cú nhấp chuột bay như tên bắn khiến ngày mai khi ngủ dậy, thấy thế giới vẫn không chịu tận cùng thì nàng lại hối hận và giận dữ với chính mình bởi những nội dung trong thư. Khoảng thời gian hơn một năm qua nàng sống với những lá thư qua lại giữa nàng và anh. Những lá thư điện tử hấp dẫn nhau giữa hai con người xa lạ mà vì nhờ vào thành tựu của khoa học kỹ thuật, thế giới của internet đã đưa anh và nàng gặp nhau như một duyên kỳ ngộ. Đó là nói cho lãng mạn, bởi nàng cố tin không cần giải thích cái chuyện “duyên khởi phát” được giảng giải trong giáo lý nhà Phật do “hạnh nghiệp” của mình, còn thì ai mà không biết từ khi có kết nối internet mọi người từ khắp nơi trên thế giới đã “khởi duyên” với nhau đầy tràn thừa mứa còn hơn những con người thật gặp nhau bằng xương bằng thịt. Anh là một người “verify”. Đây là từ anh dạy nàng, nhưng nguyên văn anh nói là “ Trust but verify”, nàng mượn đỡ cái từ cuối để nhắc về anh.Cẩn thận (verify) đến mức trong những lá thư điện tử gửi cho nàng, dù có trìu mến đến cỡ nào, dù cuối
  2. thư thỉnh thoảng anh gửi cho nàng những hụ hôn làm nàng hạnh phúc (xem ra nàng cũng rất dễ hạnh phúc), nhưng không bao giờ anh gọi nàng là “Em”. Anh giải thích là chỉ khi nào anh “Yêu” ai thì đối tượng mới được gọi là “Em”! Ấn tượng như thế nên nàng làm sao mà quên được cái thời điểm khi anh gặp nàng hẳn hòi thật ngoài đời, anh đã quên không “verify” mà nói rằng “I love You”!!! Cái khó ở đây là anh mượn tiếng Anh mà nói (có lẽ anh vẫn “verify”) bởi trong đại từ danh xưng của tiếng Anh ở ngôi thứ nhất, chỉ có I và You nên có thể là “Tôi yêu Bạn”, “Cha yêu Con”, “Chú yêu Cháu”… kiểu tiếng Việt. Và chữ Lover thì cũng thế, nó bao la và rộng rãi cho rất nhiều loại tình yêu: tình yêu con người, tình yêu động vật, tình yêu thiên nhiên…vân vân và vân vân…nên với tình trạng hiện tại của mình, nàng đã k dám tự tin để hiểu đó là “Anh yêu Em”. “ Verify”! Thế đấy, nguỵ biện dùm anh, chứ nàng dám chắc là ai cũng thừa hiểu “I love You” có nghĩa là gì trong trường hợp này. Một lần khác, trong những giây phút hiếm hoi được gặp nhau đó, lý trí anh lại tự cho phép mình lạc ra khỏi quỹ đạo “verify” quyền năng, anh đã hứa đầy cảm động sẽ “mừng tuổi” nàng vào mỗi dịp sinh nhật nàng trong năm (ngoài dễ hạnh phúc, xem ra nàng cũng dễ cảm động). Rồi vì anh chỉ “lạc” chút vậy thôi và anh biết đố nàng dám đòi hỏi điều đã hứa nên khi đúng vào dịp sinh nhật lần thứ hai của nàng từ khi quen biết anh, anh quên béng đi mất khiến nàng cảm thấy ngày hôm đó_ngày sinh nhật của nàng_ thế giới chợt tận cùng mà không dự báo trước để cho nàng được sống như ngày mai sẽ chết! Những nguyên tắc đại loại như vậy được anh đặt ra trong giao tiếp với nàng mà chỉ có anh mới có quyền vi phạm mặc dù làm tổn thương đến nàng. Có lẽ cũng vì điều đó, (có lẽ thôi chứ nàng không dám chắc) nên tuy rằng nàng cảm thấy rất chới với “lành ít dữ nhiều” với anh, nhưng nàng lại thấy anh “hấp dẫn”. Bởi nàng sống lung
  3. tung theo cảm tính quen rồi, nay gặp một người dùng những nguyên tắc trong cuộc sống để phòng vệ bản thân khiến cái tính “tò mò” của đàn bà cộng thêm chút “kiêu ngạo” của mình, nàng như con thiêu thân lao vào cái “verify” của anh mong muốn phá vỡ nó, quậy tung nó. Và thế là có lẽ anh cũng thừa biết thứ “vũ khí” lợi hại của mình, hoặc do kinh nghiệm sống (cái có lẽ của anh thì nhiều hơn cái có lẽ của nàng), anh hiểu được sức mạnh của “những nguyên tắc” mà anh sử dụng đã “hấp dẫn” nàng như một thứ “thôi miên” đâm đầu vào tường. Tiếp tục như thế, những lá thư tình điện tử thời hiện đại suốt hơn một năm trời qua quan tâm có, giận dỗi có, mắng nhau cũng có…thoả mãn tức thì cảm xúc của nàng và anh. Những lá thư mà không ai phải trông ngóng tháng đợi ngày chờ như thời các cụ viết cho nhau những bức thư tay nắn nót (nhìn chữ đã thấy yêu), dán lên những con tem ngộ nghĩnh, vượt qua bao nhiêu chặng đường để đến tay người nhận một cách mộc mạc mà rung động. Những lá thư điện tử chỉ chớp mắt thôi, nên khoảng thời gian đầu quen biết mới có hơn nửa năm mà số thư nàng và anh trao đổi nhau lên đến hơn 500 lá, tính ra nếu gửi bằng đường bưu điện thì hai tháng chỉ được chừng ba lá (vì anh là Việt kiều, còn nàng là Việt Nam nên nghìn trùng xa cách) thì số thư này phải viết cho đến khi già hấp hối cũng chưa viết xong. Có điều nàng tin rằng, nếu 500 lá thư này mà viết tay với ngần ấy thời gian thì nội dung chắc chắn là khác. Chắc chắn nàng không “vật vã” trong thời gian qua vì những sự cố cái “Tôi” của mình, vì những cái “verify_đứng trên mọi chuyện” của anh. Chắc chắn nàng sẽ vẫn còn “trinh nguyên” trong những suy nghĩ về anh, về bản thân mình. Nhớ lại, buồn cười nhất là những suy nghĩ được khám phá như vùng đất mới khi lần đầu quen biết anh nàng “phát hiện” mình có “yêu nước” và thương sao đồng bào hải ngoại cũng như đồng bào trong nước_ những người như anh, như nàng.
  4. Nàng cảm thấy như mình được khơi gợi một tình cảm cao thượng ẩn đâu đó mà nhờ có anh nó bổng hiển hiện ra. Nàng từng khóc và nghe đi nghe lại bài hát đầu tiên anh gửi về sự khắc khoải đau thương của những người con VN do Khánh Ly hát. Nàng còn làm cả một bài thơ “chính trị” nói lên cái lòng mong mỏi xoá bỏ hận thù giữa hai bên chiến tuyến và tưởng tượng ngày anh cùng nàng “trùng phùng” như tiểu thuyết!!! Nghĩ đến đây, nàng bất giác bật cười. Cười cho cái sự tưởng tượng của mình, thật ngô nghê như con nít. Và bản chất vẫn hoàn bản chất, giờ nàng biết nàng chẳng “yêu nước” gì cả, đó chẳng qua là một thứ “tự ái dân tộc” không muốn ai khinh rẻ mình. Nói dài như vậy không phải để đổ thừa cho những đổ vỡ gần đây của anh và nàng, mà nó chỉ là minh chứng cho sự “no đủ”. Những lá thư điện tử luôn thoả mãn hai người, dẫn đến sự “bội thực” chết người, khiến nàng không còn là nàng, và anh cũng không còn là anh. Nàng cảm nhận sự mất mát nên “vùng vẫy” yêu sách. Và anh đã mắng nàng xanh mặt với lời lẽ mang tính “văn phong trên mạng” chỉ để trả đủa nàng vì dám xúc phạm anh. Sau sự cố đó, nàng bị “khẩu phục” hoàn toàn, nàng không dám “ngoi” lên chọc giận anh nữa. Nàng hoàn toàn chỉ biết nhỏ nhẹ với anh như con rối. Nàng hời hợt trong suy nghĩ của mình, những suy nghĩ sắc bén từng được anh khen là thông minh bỏ nàng chạy mất như rời bỏ một kẻ ốm yếu vặt vẹo. Nàng viết cho anh những lời líu ríu, những lời nhìn trước ngó sau thật kỹ mà vẫn không an tâm. Nàng vơ tất cả lỗi lầm về mình. Nhưng cho dù lòng quyết tâm cố gắng giữ cho đẹp mối quan hệ này, không bao lâu nàng lại cảm thấy bất an. Những lá thư tiếp tục nhạt nhẽo dần như bảng thông báo thời tiết. Nàng còn nhạy cảm đến cả cái chuyện tất nhiên từ xưa đến nay của anh là anh hiếm khi ký tên thật (chỉ ghi tên thật vào những dịp thật đặc biệt, cũng là một trong những nguyên tắc của anh). Và thêm nữa, cái thư điện tử thật lợi hại bởi sự
  5. tiện lợi, anh giờ đây có vài thư đến chữ ký cũng cài đặt sẳn, dù chỉ là chữ ký nick…Ôi, nàng thấy chùng lòng ngao ngán khi con người ta “vô cảm” do sự hiện đại gây ra. Nàng hầu như không còn nói được một cách thoải mái những gì cho anh nghe mặc dù nàng rất cố gắng. Nói ra cái gì xong, nàng lại giật mình sợ anh hiểu không đúng nên rồi nàng lại đi thanh minh thanh nga giải thích như con ngố. Càng nói nàng càng thấy mình tầm thường, càng lo nàng càng thấy mình tự ti, càng dõi theo anh nàng càng thấy xa cách…Thật khổ khi nàng không còn được là mình khi đối diện với anh. Cho đến hôm nay, nhân chuyện hacker, nhưng cái chính là nàng cảm thấy ít luyến tiếc từ anh nữa. Nàng biết anh không còn chìa vai cho nàng được dựa đầu vào. Nàng đọc sơ vài thư cũ của anh, những thư thật cũ vì nó đầy sự quan tâm và yêu thương. Nàng suy nghĩ thêm một ít, khóc bây giờ là không hiện thực cho lắm nên nàng thôi. Sau đó nàng nhấp chuột hai lần xoá sạch vĩnh viễn. Thư điện tử được cái hiện đại, không phải mất công như các cụ ngày xưa vừa nhóm lửa đốt, vừa khóc, rồi lâu lâu có vài tấm hình, lại vừa khóc, vừa xé đôi, vừa đốt… Như các nhà nghiên cứu từng nói, tình yêu của đàn ông nằm ở “trái cấm”, tình yêu của đàn bà nằm ở “trái tim” nên mãi mãi hai nơi ấy cứ trêu ngươi nhau. Chứng minh đây: nàng gửi cho anh những lời yêu thương, còn anh gửi cho nàng hình ảnh hai con ruồi “ịch” nhau :):):). Dù sao nàng cũng thấy vui vì cảm thấy bớt nặng nề được một chút. Hello anh! Tác giả
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2