intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ván bài Tiến lên

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

74
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tay tôi run run cầm mấy lá bái tây. Trời ạ! Sao số tôi đen thế này! Ngoài bộ tứ quý bốn ra, thì chỉ còn mỗi đôi sáu và đôi mười. Chị Luka còn bảy lá bài. Ôi! Nhỡ chị ấy có tứ quý thì đời tôi coi như xong rồi! - Gumi ơi, tới lượt em kìa.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ván bài Tiến lên

  1. Ván bài Tiến lên ~Tác giả POV~ Đâu đó trong một tiệc cưới nào đó của ai đó… Có hai chị em nhà Megurine ngồi ở cái bàn ăn khuất trong góc phòng tiệc, hai cô gái đó đang chơi một ván bài Tiến lên… ~End Tác giả POV~ ♥♦♠♣ ~Gumi POV~ Tay tôi run run cầm mấy lá bái tây. Trời ạ! Sao số tôi đen thế này! Ngoài bộ tứ quý bốn ra, thì chỉ còn mỗi đôi sáu và đôi mười. Chị Luka còn bảy lá bài. Ôi! Nhỡ chị ấy có tứ quý thì đời tôi coi như xong rồi! - Gumi ơi, tới lượt em kìa. – Chị Luka nói, với một âm điệu rất mờ ám… “Ực…” Tôi nuốt nước bọt một cách nặng nhọc, từ từ rút đôi sáu ra và đặt xuống. Chị Luka ra đôi J… - Haizzz… Thôi! – Tôi ngán ngẩm nói. A! Chị ấy ra con hai cơ! Tôi rút ngay con tứ quý bốn ra… Chị Luka nhìn con tứ quý bốn một hồi, chị ấy nhếch mép cười… Hix! Sao trông điệu cười đó gian quá vậy?! Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận khi nhận lời thách đấu của chị Luka… ~Flash Back (vẫn là Gumi POV)~
  2. ♪ Tèn ten ten ten tèn tén tèn ten ♫ Khúc nhạc quen thuộc của lễ đường rộn rang vang lên. Cô dâu Luka, và cũng là bà chị ruột yêu quý muôn đời của tôi, bước vào sảnh cưới. Theo sau chị Luka là tôi. Ờ vâng, tôi là phù dâu. Có rất nhiều cô gái muốn làm phù dâu trong lễ cưới của người thân. Nhưng tôi thì chả thích việc này một chút nào cả! Cái điều hòa gần như là hỏng, còn tôi thì đang nóng phừng phừng trong cái váy siêu phồng này. Tay tôi mỏi dừ khi cầm cái khăn xoang của chị Luka. Tôi nghĩ tôi sẽ vấp ngã vào cái chân váy dài lướt tha lướt thướt quệt đi quệt lại trông cứ như là đang lau sàn! Haizzz… Ai ngờ đám cưới có thể hành hạ người ta như vậy chứ?! Thôi, cười lên nào~ Hôm nay là ngày trọng đại của chị Luka, tôi không được phép trưng ra cái mặt cau có này được! Tiếp theo là cái màn “Con có đồng ý lấy (điền tên vào đây) làm vợ/chồng không?” mà tôi thường thấy trên mấy cái phim tình cảm sến súa. Chú rể là Gakupo Kamui. Anh rể của tôi khá là “chuẩn” đấy! Anh ấy lịch sự, giỏi giang, rất ga-lăng, nhưng quan trọng hơn là… anh Gakupo biết nấu ăn! Chị Luka vốn dĩ là fan cuồng của sushi cá hồi. Khổ nỗi là chị ý lại không giỏi cái khoản nấu nướng, nói thẳng ra là dở tệ. Khi biết rằng anh Gakupo có tài nấu ăn, hai mắt chị ý sang bừng lên như thể vừa phát hiện ra một quặng vàng... Có lần chị Luka đã từng thử làm sushi cá hồi cho Kaito và Len, họ hang của tôi và chị Luka. Và kết quả là… Kaito và Len phải vào nằm viện và theo chuẩn đoán của bác sĩ thì hai người họ đã bị ngộ độc thực phẩm! Ít ra thì Kaito được vợ là chị Meiko chăm sóc tận tình, còn Rin, bạn gái của Len thì sang thăm Len đều đặn sau mỗi ngày đi học về. Khiếp! Tôi ngồi trong phòng bệnh thấy hai đôi uyên ương này cứ tình tình tứ tứ trước mặt trông rõ ngứa mắt đối với một đứa vẫn còn cái mác “độc thân” là tôi đây!! Xong rồi đến chị Luka cũng tìm thấy một nửa của mình. Tôi thấy vui cho chị Luka, nhưng mà thấy ai ai cũng có đôi có cặp khiến tôi tủi than lắm cơ… Và thế là chị Luka bắt đầu để ý tới tâm trạng của tôi. Thực tình thì tôi hoàn toàn phản đối cách giải quyết của chị ấy! - Gumi! Em chuyển sang sống cùng chị ở biệt thự nhà anh Gakupo đi! – Chị Luka ra lệnh cho tôi. - Hả? Không đời nào! Sao em lại phải sống ở nhà người ta trong khi hai chị em mình có cả một căn hộ?! – Tôi lập tức phản kháng. - Bởi vì chị sẽ về ở dâu nhà Kamui nên nếu để em lại một mình chị sợ không an toàn cho em – Chị Luka nói với một ánh mắt lo lắng (rất là giả tạo).
  3. - Chị chỉ muốn không phải tốn tiền thuê nhà chứ gì? – Tôi đã đoán ngay được ý đồ thực sự của chị Luka. Bố mẹ tôi đã di cư sang Mỹ ba năm trước. Bỏ lại hai chị em tôi cùng với một căn hộ chung cư. Khổ hơn nữa, bố mẹ bọn tôi thực hiện chế độ “tự túc là hạnh phúc”, hai người họ không chi trả bất kí phí nào cả! Từ tiền điện, tiền nước, tiền ăn, tiền nhà,… đều do chị Luka và tôi tự túc hết! Chị Luka phải làm them giờ để còn hưởng lương thêm, tôi thì đi làm them tại một nhà hang KFC. Haizz… thật mệt mỏi mà! - Ờ thì một phần là thế. Nhưng chị thấy em vẫn chưa có bạn trai mà thằng em của anh Gakupo cũng chưa có người yêu. Chị sẽ làm bà mối cho hai đứa! – Chị Luka tươi cười nói. …!!! Vậy ra đây mới là mục đích thật?! Ai ngờ sau từng ấy năm, bà chị quái đản này vẫn có cái sở thích “chết người” ấy! - Không! Tuyệt đối không được! - Ừm… nói thế nào nhỉ?... Tôi thích Gumo, nhưng chỉ là tôi “đơn phương” thôi… Tôi chả bao giờ có đủ can đảm để tỏ tình… Chúng tôi học cùng lớp với nhau và… tôi ngồi ngay cạnh cậu ấy! Gumo có mái tóc màu xanh lá giống như tôi. Tôi thích cái vẻ ngoài lạnh lung và đôi mắt sắc lạnh đằng sau cặp kính của Gumo. Và thế là tôi thích cậu ấy tự bao giờ… - Hừm… Thế thì chơi một ván Tiến lên với chị nha~ - Âm mưu gì đây?... - À~ Nếu em thắng thì chị sẽ cho phép em ở lại căn hộ, còn nếu em thua thì không những phải ở nhà Kamui mà còn phải thực hiện yêu cầu của chị ~! Ặc! Chị ấy lại làm cái vẻ mặt gian tà ấy rồi, tôi có thể tưởng tượng ra vẻ mặt đắc thắng và nụ cười khả ố “Muahahaha!!!” của chị ấy… - Thôi! Cho em xin kiếu! - Chẳng nhẽ em lại đầu hang luôn từ đầu à? Kém tắm thế?! - Được rồi! Chơi thì chơi! – Hừ! Tôi đâu có nhục đến vậy!!!
  4. ~End Flash back~ - Tứ quý J!!! Hê hê! Em thua rồi!!!!! – Chị Luka vênh mặt nói, tự nhiên tôi muốn vò nát cái vận may chết tiệt của chị ấy! Ông trời ơi, tại sao?! - Thế… chị muốn em làm gì? – Cầu trời khấn phật đừng để tôi ăn phải cái thứ sushi cá hồi “trứ danh” của chị ấy! - Em… hãy đi tỏ tình với Gumo! - …!!!??? Chị đùa em hả?! – Tôi nghĩ lại rồi, tôi thà ăn món sushi cá hồi của chị Luka còn hơn là làm cái việc bất khả thi ấy! - Chị có đùa đâu! – Chị Luka nói rồi kéo tôi đi – Giúp chị đi tìm Gumo nào! ~End Gumi POV~ ♥♦♠♣ ~Luka POV~ Trời ạ! Cái cậu Gumo đấy trốn đâu mà kĩ thế không biết! Tôi và Gumi đã đi tìm cậu ta khắp cả phòng tiệc mà chả thấy đâu cả! - Anh Kaito! Chị Meiko! Hai người có thấy Gumo đâu không? – Tôi liền chạy lại hỏi hai người họ. - À, chắc cậu ta đang ở khu phục vụ đồ uống đấy. – Anh Kaito trả lời. Tôi dẫn ngay Gumi tới khu vực phục vụ đồ uống. Ngó đi ngó lại vẫn chưa nhìn thấy cậu ta! Trong cái chốn hỗn loạn của phòng tiệc, tôi phát hiện ra Len và Rin. Đương nhiên là tôi có thể phát hiện ra hai em ấy một cách dễ dàng. Thử hỏi có ai lại không thể để ý tới hai cái đầu vàng sáng chói lọi đấy cơ chứ?! - Ê Len, em có biết Gumo đang ở đâu không? - Ô hay, làm sao mà em biết được! Lần cuối cùng em thấy Gumo là lúc nó làm phù rể ở lễ cưới. – Len trả lời.
  5. - À, hay chị hỏi anh Gakupo đi, chắc anh ý biết đấy. – Rin góp ý. Đúng rồi! Sao tôi lại quên mất nhỉ? Gakupo là anh ruột của Gumo mà, chắc chắn sẽ biết Gumo ở đâu! Được rồi, đi tìm chồng yêu của tôi nào! - Chồng ơi! Chồng có thấy Gumo đâu không? - Cảm ơn chồng nhiều nha~ – Tôi tặng cho Gakupo một cái hôn má. - Vợ chồng hai người sến quá đấy… – Gumi dùng cái giọng đả kích của con bé. - Xí! Độc thân như em thì sao hiểu nổi. – Tôi nói bật lại, con bé lập tức lườm lại tôi. - Thôi! Mất thời gian quá! Đi tìm cậu ta nào! – Tôi kéo Gumi ra khỏi phòng tiệc. Quả nhiên, tôi nhìn thấy Gumo ngồi trong cái phòng tiệc trống bên cạnh cùng với cái máy laptop của Gakupo. Bỗng nhiên Gumi kéo tôi lại, mặt con bé đỏ ửng lên. - Hay… hay là chị đổi… đổi yêu cầu đi! – Con bé van nài tôi. - Từ từ đã… chả… chả lẽ em… – Chậc! Hai đứa chúng nó học cùng lớp với nhau, lại còn ngồi cùng bàn nữa, cộng thêm cái mặt đỏ lừ của nó thì có thể lắm… – EM THÍCH GUMO HẢ??? Gumi gật đầu, cố gắng che hai bên má đang đỏ như trái cà chua. Ôi! Em gái bướng bỉnh của tôi biết yêu rồi cơ đấy! Trông cái mặt ngượng ngùng của nó dễ thương ghê! - Tỏ tình là tỏ tình, không đổi đâu! – Tôi đẩn Gumi vào phòng tiệc ¬– Cố lên nhé! ~End Luka POV~ ♥♦♠♣ ~Gumo POV~ Tôi chả thích đám cưới một chút nào cả! Bởi vì nó quá ồn ào, mà tôi lại thuộc dạng
  6. thích yên tĩnh. Thế là tôi quyết định mượn cái laptop của anh trai (tức là Gakupo), lẻn sang cái phòng tiệc trống bên cạnh. “Reang… Reng…” – Chiếc di động của tôi reo lên, người gọi là anh trai. - Chào anh trai, gọi em làm gì? - Này! Không được gọi là anh trai, phải gọi là đại ca! – Anh trai, ý nhầm, “đại ca” hằm hè ra lệnh cho tôi. - Ờ rồi thì thưa đại ca, gọi em có việc gì? – Thiệt tình! Chỉ vì tôi sinh sau có mấy năm thôi mà tôi đã phải gọi ảnh là “đại ca” từ hồi tôi biết nói cho đến bây giờ! - Chú lại lẻn sang cái phòng tiệc bên cạnh đúng không? - Vâng… - Luka đang đi tìm chú đó. - Hử? Sao lại tìm em? - Cô ấy dắt theo cả Gumi nữa. – “Đại ca” nói xong rồi cúp máy luôn. - … – Cái gì cơ? Tôi có nghe nhầm không đấy? Sao lại dắt theo Gumi là thế nào?! Có vẻ như mỗi lần nghĩ tới Gumi là tôi lại có cảm giác mặt tôi nóng lên… Ờ, đương nhiên là tôi sẽ đỏ mặt rồi. Bởi vì… tôi thích Gumi! Tôi bắt đầu thích Gumi có lẽ từ… lần đầu gặp mặt. Ờ, có thể gọi đó là “tình yêu sét đánh” theo kiểu tiểu thuyết lãng mạng. Tôi học cùng lớp với Gumi. Cô giáo xếp chỗ chúng tôi ngồi cạnh nhau. Ngay từ đầu, tôi đã bị ấn tượng bởi vẻ dễ thương và tính cách nhí nhảnh của cô ấy. Gumi có dáng người nhỏ nhắn và khuôn mặt dễ mến. Tôi thích nụ cười của cô ấy, tôi thích đôi mắt tròn xoe long lanh của cô ấy, tôi thích cái cách mái tóc ngẵn màu xanh lá của cô ấy đùa nghịch với làn gió và tôi… thích cô ấy! “Rầm!” – Tiếng ai đó mở cửa mạnh cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Đang định quay sang mắng người ta vì phá hỏng sự yên tĩnh của tôi thì tôi thấy… Gumi! Ôi, trông cô ấy siêu đáng yêu trong bộ váy phù dâu, có lẽ đám cưới cũng không tồi tệ và ồn ào như tôi nghĩ. À quên, có cả chị Luka nữa, chị ấy đang giơ hai ngón tay
  7. kiểu “thumbs up” về phía Gumi…? - Ừm Gumo này… – Gumi tiến lại gần về phía tôi – Có chuyện này tớ muốn nói với cậu… - C… Chuyện gì vậy? – Gần quá… Gumi đứng gần quá! Tim tôi đang đánh trống ngực thùm thụp đòi nhảy ra khỏi lồng ngực tôi mất rồi! - Tớ… tớ…th… ~End Gumo POV~ ♥♦♠♣ ~Gumi POV~ - TỚ THÍCH CẬU! – Ha! Tôi nói được rồi! Tôi tỏ tình cậu ấy rồi! Cuối cùng tôi cũng đủ can đảm để làm điều đó! - Gumi… – Gumo trông có vẻ ngạc nhiên, một khoảng im lặng kéo dài giữa hai đứa chúng tôi… Rồi cậu ấy mỉm cười – Ừ, tớ cũng thích cậu nhiều lắm! - Thế… thế tức là cậu đồng ý à? – Tôi hớn hở hỏi lại. - Coi như cái này thay cho lời đồng ý nhá? – Gumo kéo tôi lại và đặt lên môi tôi một nụ hôn. CẬU ẤY ĐỒNG Ý RỒI! KHÔNG NHỮNG THẾ, CẬU ẤY CÒN HÔN TÔI NỮA!!! HÔN CƠ ĐẤY!!! Hôm nay quả là một ngày vui đáng nhớ… ~End Gumi POV~ ♥♦♠♣ ~Tác giả POV~ Và tiết mục cuối cùng trong lễ cưới là màn tung hoa của cô dâu Luka. Quan niệm
  8. rằng khi cô dâu tung bó hoa cưới lên, ai bắt được bó hoa đó thì sẽ là người được làm đám cưới tiếp theo. - Một… hai… ba! Bắt lấy nè! – Luka tung bó hoa lên và các cô gái bắt đầu nhốn nháo chạy theo bó hoa… - A! Em bắt được rồi! – Gumi reo lên, cô nàng quay lại nhìn Gumo, mặt cả hai đứa đều đỏ lựng lên. - Còn đứng đấy làm gì nữa! – Len hét to, cả phòng tiệc đều nghe thấy cậu nói – Hôn nhau đi! - Đúng rồi đấy! Hôn đi! Hôn đi! – Chú rể Gakupo và cô dâu Luka nói hùa theo, mọi người trong phòng tiệc đều đồng thanh hô hào – Hôn nhau đi! Hôn nhau đi! Hôn nhau đi! Theo lời đám đông, Gumo ôm lấy eo Gumi, kéo cô ấy lại gần rồi nâng cằm Gumi lên, và hai người họ hôn nhau say đắm trong tiếng hò reo và vỗ tay nhiệt liệt của mọi người. ~End Tác giả POV~ ♥♦The End♠♣
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2