Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com<br />
<br />
Page 1<br />
<br />
Vua Mèo<br />
<br />
Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/<br />
Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi<br />
<br />
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com<br />
<br />
Page 2<br />
<br />
CHƯƠNG 1: CÔ LỌ LEM Ở XÓM CHÀI<br />
K Không biết trong lý lịch nàng tên gì, nhưng mọi người gọi nàng là Lọ Lem vì thấy nàng<br />
ăn mặc xoàng xĩnh và không mấy khi nghĩ đến chuyện trang điểm.<br />
Tuy vậy, nàng là một thiếu nữ có nhan sắc. Các chàng trai thường rình mò theo dõi chỗ<br />
ở nhưng nàng lánh mặt họ một cách tài tình. Có kẻ đã theo tới sát bờ biển, bỗng thấy<br />
nàng mất hút trong một xóm chài. Có người từng ngồi đợi trên bờ biển từ năm giờ sáng<br />
đến tám chín giờ, không thấy bóng dáng, tưởng hôm đó nàng bệnh, bèn về cơ quan thì<br />
đã thấy nàng ngồi ở đó rồi. Liền hỏi.<br />
-Cô đến đây bằng lối nào vậy?<br />
-Lối thường lệ.<br />
-Nhà cô ở xóm chài phải không?<br />
-Ở dưới biển.<br />
Lọ Lem tiếp tục đánh máy chữ. Cái máy chữ lớn chạy bằng điện, mười ngón tay lướt<br />
nhẹ, tạo ra tiếng kêu lách tách.<br />
Chàng nọ bỏ đi và nói với bạn bè:<br />
-Ðó là cô tiên trên trời bị đày xuống trần gian.<br />
Bạn bè gồm bốn năm người ngồi ở quán cà phê dưới gốc những cây nhãn um tùm. Một<br />
thanh niên cao lớn ngồi lặng thinh trên chiếc ghế mây nghe chuyện một cách phớt tỉnh.<br />
Anh ta hút thuốc lá và nhìn ra phía biển. Buổi sáng trời âm u, mặt biển xám xịt, trầm<br />
lặng. Anh ta nói:<br />
-Tao có thể nói với tụi bay rằng Lọ Lem là một người cá chính cống. Chính mắt tao đã<br />
nhìn thấy cô đùa giỡn với một con cá heo ngoài khơi.<br />
Mọi người nhìn chàng trai với vẻ hoài nghi.<br />
-Mày nhìn thấy lúc nào?<br />
-Lúc chín giờ đêm.<br />
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com<br />
<br />
Page 3<br />
<br />
-Mày làm gì ngoài khơi lúc chín giờ đêm?<br />
-Ði câu. Một mình một xuồng nhỏ. Lúc ấy trăng bắt đầu lên và biển lặng. Không có chút<br />
gió. Bỗng tao nghe tiếng cười khúc khích của một cô gái. Tao nổi da gà, tắt phụt ngọn<br />
đèn dầu và ngồi thụp xuống quan sát chung quanh. Tự nhiên mặt biển nổi sóng, dưới<br />
ánh trăng lung linh, tao nhìn thấy cái bụng trắng ngời của con cá heo. Nó phóng lên<br />
cao, lấp lóa ánh trăng rồi nhào xuống nước mất dạng. Lúc ấy tiếng cười của cô gái lại<br />
nổi lên. Rõ ràng là giọng cười của Lọ Lem. Rồi tao thấy thân hình mềm mại của cô gái<br />
hiện ra, lướt đi trên những gợn sóng.<br />
-Thực hay đùa?<br />
-Thực trăm phần trăm.<br />
-Cô ta có mặc gì trên người không?<br />
-Hoàn toàn khỏa thân. Tóc dài, uyển chuyển trong sóng nước trông thật kỳ ảo, lạ lùng.<br />
-Nhưng có thể đó chỉ là một mỹ nhân ngư, đầu người đuôi cá.<br />
-Không phải. Một cô gái. Cô Lọ Lem chứ không ai khác.<br />
-Mày nhận ra tiếng cười à?<br />
-Ừ. Tiếng cười.<br />
-Nhưng tiếng cười có thể bị lầm lẫn.<br />
-Cả giọng nói nữa, anh chàng to lớn khẳng định. Lúc con cá heo bơi đi quá xa, cô gái<br />
bèn gọi nó: “Rita! Rita! ” rồi nàng huýt sáo, thế là con vật quay trở lại. Lúc đến gần cô<br />
gái, nó phóng lên cao che khuất mặt trăng và cái bụng trắng nõn của nó lại sáng lấp<br />
lóa. Cô gái cười khúc khích.<br />
Anh chàng vừa theo đuổi cô gái về, ngồi nghe say mê, mắt không chớp, nín thở, người<br />
chồm tới, những chàng trai khác thì thích thú quan sát chàng nọ với vẻ châm chọc. Họ<br />
không tin câu chuyện kể kia nhưng họ không bài bác, trái lại họ rất thích thú và bịa ra<br />
những chuyện khác. Ví dụ:<br />
<br />
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com<br />
<br />
Page 4<br />
<br />
-Cô ta là con dã tràng hóa thân. Tôi đã theo nhiều lần và thấy cô ấy đi về phía cồn cát.<br />
Khi có một cơn gió xoáy thì cô ta biến mất trong cát. Bao giờ cô ta cũng biến mất trong<br />
cát.<br />
-Chui dưới cát?<br />
-Dĩ nhiên là không.<br />
-Vậy thì làm sao mày biết cô ta biến vào cát?<br />
-Chắc chắn là cô ta biến mất trước khi ra đến biển. Lúc ấy chạng vạng tối. Thực ra thì<br />
cô ta về sớm hơn nhưng vì thấy có người theo dõi nên cô ghé chỗ này chỗ nọ. Mình<br />
không nản lòng. Cô dừng thì mình dừng, cô đi thì mình đi. Ðến chiều thì cô ra đến cồn<br />
cát. Gió thổi lồng lộng, mình nép vô bụi gai. Cô tưởng không còn ai theo nên đi nhanh<br />
về phía biển, ngược gió. Tóc bay tơi bời, quần áo cô dán vào da thịt, vậy mà cô lướt<br />
nhẹ như chiếc lá. Mình chạy đuổi theo, cồn cát mênh mông không một bóng cây, không<br />
một mái nhà, không một bóng người, thế mà cô ta cứ lướt đi như con diều. Có lúc mình<br />
tưởng như cô ta mất hút trong bóng chiều. Mình sợ. Nhưng không thể lui được nữa.<br />
Mình chạy bay tới, chỉ còn cách cô có vài thước. Thế là cô quay lại, cười khúc khích.<br />
Chợt đâu một cơn lốc xoáy cuộn đến, cát tung mù mịt, cát bắn vào da đau điếng. Mình<br />
phải ngồi thụp xuống ôm mặt một lúc khá lâu. Khi gió lặng, mở mắt ra thì cô gái đã biến<br />
mất, còn lại mỗi mình giữa cồn cát tối mịt. Mình cắm đầu chạy, cỏ gai cắt nát bàn chân.<br />
Gió cứ hú từng cơn. Rõ ràng là cô ta đã biến mất trong cát như con dã tràng.<br />
-Cũng có thể cô ta theo cơn lốc xoáy lên trời.<br />
-Không. Trên trời lúc ấy không có gì ngoài ráng chiều đỏ như máu. Cái màu đỏ ấy làm<br />
mình khiếp đảm.<br />
Một chàng trai khác lại nói:<br />
-Tôi thì đuổi theo tận khu rừng. Các bạn có đến đó bao giờ chưa?<br />
-Tôi nhìn thấy nó từ ngoài biển.<br />
-Tôi theo đến tận nơi những không thể xâm nhập vào khu rừng ấy được.<br />
-Vì sao?<br />
<br />
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com<br />
<br />
Page 5<br />
<br />