intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Yếu Đuối Là Sai Lầm!

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

46
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

tác giả: I't me (rima) thể loại: thiếu nhi cảnh báo: không độ tuổi: mầm non trở lên Giới thiệu nhân vật: _Vương Nhân Linh: một cô bé 12 tuổi,hồn nhiên,đáng yêu,đôi mắt to tròn,long lanh,học giỏi,gia đình khá giả,hiện học lớp 6,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Yếu Đuối Là Sai Lầm!

  1. Yếu Đuối Là Sai Lầm! tác giả: I't me (rima) thể loại: thiếu nhi cảnh báo: không độ tuổi: mầm non trở lên Giới thiệu nhân vật: _Vương Nhân Linh: một cô bé 12 tuổi,hồn nhiên,đáng yêu,đôi mắt to tròn,long lanh,học giỏi,gia đình khá giả,hiện học lớp 6,trong tương lai có thể là một nhân tài hoặc mỹ nhân _Lã Đại Thiên: 13 tuổi,hay tự kỷ,bị người ta ghét vì lý do rất là quý tộc,vì giàu nên ghét,phải!!! nhà thiên rất giàu,ba là chủ tịch tập đoàn đá quý Lã Gia,mẹ là giám đốc bệnh viện thiên long.Thiên bị người ta nói là "Chảnh" và thường hay bị ăn hiếp,nên đâm ra tự kỷ,học dở,thể thao dở,vì ở lại lớp nên hiện học lớp 6. *lưu ý: đây là lần đầu mình viết truyện ngắn nên các bạn đừng ném đá,và thêm một điều là những địa danh,trường học trong này đều ảo cả,nếu có trùng hợp cũng chỉ là ngẫu nhiên* ____________________________________ Hôm nay trời đẹp hơn thường ngày,chim hót líu lo,gió hè thổi vi vu,lá khô bắt đầu rụng...tạo nên một bản nhạc thiên nhiên sống động,Linh dửng dưng bước trên con đường "không quen thuộc này",con đường trước kia dẫn linh đến trường tiểu học Nhân Tài,còn con đường linh đi hiện giờ dẫn tới trường trung học rùa vàng.Qua ngày hôm nay,linh sẽ chính thức trở thành học sinh trung học,trong lòng háo hức vô cùng,đủ câu hỏi chưa giải đáp như "bạn bè tốt không? học sinh có quậy không? có thân thiện không? cô giáo dạy tốt không?....v....v".....Chỉ chốc lát linh đã đến ngôi trường xa lạ này,thoáng ngạc nhiên trong đầu linh,lời đồn cũng có phần đúng,trường trung học rùa vàng không to tát gì,nhưng đủ để nói là "lớn",nhìn từ cổng vào,đủ để linh thấy hồ bơi,sân đá banh,sân bóng rổ.....Linh hít một hơi thật sâu rồi thở ra,tự nhủ thầm với bản thân cố lên . Ngày đầu đi học ở trường mới,linh có ấn tượng tốt với bạn bè,nhà trường,thầy cô giáo...nhưng....có một người mà linh cứ thắc mắc mãi,người đó là một cậu con trai ngồi cạnh linh,khá đẹp,có vẻ yếu đuối,linh đã chào cậu ta rồi,nhưng hình như cậu ta không có thái độ gì,không phải là phớt lờ,chảnh... hay gì khác,linh cảm thấy cậu ta rất đáng thương Ngày hôm sau có vẻ trời u ám hơn nhiều,có thể có mưa,nhưng cũng phải tới trường,sáng nay linh thức hơi trễ,gấp quá nên quên mất áo mưa.Dùng hết sức lực để chạy tới trường,rồi một giọt,hai giọt,ba giọt,sau đó" ào ào" một cơn mưa đầu thu đã
  2. tới,linh cấp tốc chạy vào trạm xăng gần đó lánh nạn,không cẩn thận nên đã va vào một người,theo bản năng linh gấp gáp xin lỗi,người đó không nói gì,linh nghĩ cậu ta giận mình nên lấy trong cặp ra 5 ngìn đồng,nhét vào tay cậu ta và nói: "xin lỗi,tớ không cố ý,cậu dùng tiền này để mua áo mưa nhé" thôi rồi,5 ngìn đồng đó là tài sản cuối cùng của linh,mẹ linh chỉ cho tiền tháng,hễ đầu tháng là linh lại nhận được 300 ngìn đồng từ mama.Đang tiếc nuối số tiền nhỏ cuối cùng thì cậu ta nhẹ giọng : "No " (không) linh phủi những giọt nước còn đọng trên cặp xong thì ngước mặt lên,what??? người ngồi cạnh linh trong lớp học,tiết kiệm lời nói quá đáng,nhưng dù sao linh hiện giờ là hung thủ,cậu ta là nạn nhân,nên đành cư xử cho đúng với chân lý đời thường: " you are the foreigners"(bạn là người ngoại quốc) cậu ta đáp tiếng anh,linh cũng đáp tiếng anh,cậu ta nói: "approximate" (gần đúng) linh kiên nhẫn lục tung ổ ngữ pháp trong đầu mình ra,linh cũng giỏi tiếng anh,nhưng không quen phải đối thoại như thế này: "What is your nationality?" (quốc tịch của bạn là gì?) cậu ta nói nhỏ,có thể chỉ mình linh nghe thôi: "china" linh thoáng vui mừng,vì linh cũng là gốc trung quốc,vậy là giờ linh có đồng hương rồi: "you can speak vietnamese?" (bạn có thể nói tiếng việt không?) linh hi vọng câu trả lời của thiên,tuy người trung,nhưng từ nhỏ linh đã sống với ba mẹ bên việt nam,nên chỉ biết tiếng việt,tiếng anh nói hơi khá,tiếng trung chỉ biết vài danh từ,còn lại thì.......: "yes,I Can" (vâng,tôi có thể)
  3. một tia vui vẻ xen lẫn tức giận trong linh,biết tiếng việt mà không nói,hại linh tổn hao trí óc quá. (lời của tg: mình dở tiếng anh lắm,có gì sai xin chỉ giáo) Có thể bây giờ thiên đang cảm nhận được gió lạnh từ phía sau lưng,mặt linh tối sầm lại,nhưng với cái ý nghĩ "học sinh phải ăn nói chuẩn mực" thì linh thôi định "xử" thiên nữa,quay ngoắc 360 linh cười tươi nói: "này! cậu dường như hơi lạnh thì phải?!" thiên đáp lại một cách ngu ngốc: "đâu có,trời tuy mưa nhưng nóng lắm mà" linh cũng phải bật ngửa với câu trả lời thiếu thông minh của thiên,ý linh là thiên hơi lạnh lùng,khuông mặt lúc nào cũng "không cảm xúc" gượng cười nói: "ờ há,hê hê,chắc nhiệt độ cơ thể tớ hơi bị thấp,chắc có lẽ tớ bị cảm nhẹ" đang cười ngu ngô một mình thì thiên vừa bước lộp cộp trên vũng nước còn đọng lại sau cơn vừa nói: "trời....tạnh rồi,cậu đúng là bị cảm,mưa dứt nãy giờ,tớ chờ xem cậu nói gì,đáp lại với tớ là sự thất vọng,một ấn tượng không tốt về cậu lần "thứ hai" gặp mặt,điều đầu tiên cậu để lại ấn tượng xấu cho tớ là đã quá khinh tớ,5000đ có đáng gì đâu? tớ không bị tổn hại thân thể mà cậu bồi thường,nhưng nếu thay vì bồi thường cho tớ,cậu hãy cho một cụ già ăn xin,thế có phải tốt hơn sao? còn nữa,lúc nãy cậu giận vô cớ,người giận là tớ mới phải,tớ muốn nói tiếng gì thì nói,mắc mớ gì tới cậu,còn nữa,cậu nên sống thật với chính mình,đừng vì chữ "học sinh gương mẫu" mà phải sống hai tính cách,rõ ràng lúc nãy tớ cảm nhận được cậu muốn mắng,hoặc xử tớ ngay tại chỗ,rồi không biết lý do gì cậu đổi thái độ không đầy một giây,sống thật chút đi,đừng lừa dối bản thân,... ngu ngốc" thế đấy,thiên đã lý thuyết hết với ý nói cậu ta tốt,linh xấu,mà thiên nói cũng phải,linh hơi giận vô cớ thì phải,nhưng linh không nhận ra là linh có sai vài điều,linh thừ người ra nhìn thiên,một cậu bé vô cảm,trong cái vô cảm là sự yếu đuối,nhưng bề ngoài lại rất mạnh mẽ,thiên biết nói người ta,nhưng thiên lại không thể vận dụng cho chính mình,có thể thiên sống ba con người,vô cảm,yếu đuối,mạnh mẽ,thiên nhận thức được sống giả dối với bản thân mình rất đau,nên thiên không muốn ai giống mình chăng? Trời về với câu chuyện,linh vẫn thừ người ra đó,mà không biết thiên đã đi tự lúc nào,rồi bỗng chốc hét lên: "TÊN TRỜI ĐÁNH KIA,ĐỪNG CÓ MÀ...hề hề...không có gì,mấy anh chị tiếp tục tán gẫu nhé,không có gì đâu" đang **** ngon lành thì nhớ lại cảnh "My Mother" cầm cây gậy dài ba tấc,rồi quất từng cái vào *** linh với cái tội "**** tục"
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2