


.
Bà Trần Thị Hoa đi thi ở tuổi 60 - Ảnh: Duy Khang |
Ở tuổi 58, ông Tám Di cũng đi thi tốt nghiệp bổ túc THPT - Ảnh: D.K. |
Cù lao Phong Nẫm là địa bàn cách trở bởi nằm giữa sông Hậu, muốn sang đất liền phải chờ đợi đò ngang mất nhiều thời gian. Chính hệ thống giao thông còn lắm khó khăn nên người dân Phong Nẫm ít khi cho con cháu học hành đến nơi đến chốn. Tuy nhiên, ba năm nay hàng chục trẻ em bỏ học đã trở lại trường khi thấy bà Trần Thị Hoa cùng em trai 58 tuổi vượt khó đi học.
Chị em cùng học, cùng thi
Thoát ly gia đình tham gia du kích từ năm 1966, nữ du kích Trần Thị Hoa làm công tác dân quân. Sau giải phóng, bà Hoa tham gia công tác hội phụ nữ rồi chuyển sang làm cán bộ ngành tòa án huyện Kế Sách, đến lúc lập gia đình mới nghỉ làm việc theo chồng về quê.
Năm 1984, cứ tưởng khi quay về với mảnh đất quê hương sẽ được hưởng trọn vẹn hạnh phúc bên căn nhà nhỏ ven sông Hậu, nhưng khi đứa con trai mới đầy tháng thì bà Hoa chết lặng nghe tin chồng bị kẻ xấu sát hại. Không đất sản xuất, người mẹ trẻ một mình tảo tần làm thuê làm mướn kiếm tiền nuôi con nhỏ và mẹ già thường xuyên đau bệnh.
Bốn năm trước thấy một số cán bộ xã vượt sông Hậu sang Cái Côn thuộc xã An Lạc Thôn học bổ túc để hoàn thiện chương trình lớp 9, chủ tịch Hội Cựu chiến binh xã Phong Nẫm Trần Thị Hoa khi ấy đã 56 tuổi nhưng cũng mạnh dạn ghi danh vào học với mục đích muốn nâng cao kiến thức. Bà cho biết: “Những năm công tác trong ngành phụ nữ tôi được cơ quan cử đi Thủ Đức tham gia khóa học do Trung ương Hội Phụ nữ VN tổ chức nên trình độ cũng tương đương cấp II. Nhờ đó mà khi học xong lớp bổ túc tôi được dự thi và đậu tốt nghiệp trung học cơ sở. Cùng học bổ túc và thi đậu tốt nghiệp lần đó còn có em ruột tôi là Tám Di đã 54 tuổi”.
Học để làm gương cho con cháu
Ông Tám Di luôn hào hứng kể chuyện đi học với chị mình. Hai chị em ông lúc nào cũng được thầy cô và bạn học gọi bằng bác. Ông bảo lúc đầu ngại lắm nhưng học vài tuần thấy quen, có cảm giác như những người trong nhà, lại được thầy cô chỉ dạy tận tình nên chị em ông động viên nhau phải cố gắng học thật tốt để làm gương cho con cháu. Ông nói chân tình: “Học để nâng cao thêm kiến thức vì hồi nhỏ không được học hành đến nơi đến chốn. Học ở tuổi này cốt là cho con cháu noi gương hiếu học, trẻ em ở địa phương chịu nghe lời mỗi khi mình vận động các cháu nghỉ học trở lại trường”.
Với suy nghĩ đó, ba năm qua ông Di tiếp tục cùng bà Hoa vượt sông Hậu vào đất liền học hết chương trình bổ túc THPT. Nhà có gần chục công nhãn, tranh thủ những buổi trưa, chiều sau giờ làm việc ở Hội đồng nhân dân xã Phong Nẫm, ông dồn hết thời gian nghỉ ngơi cho việc chăm sóc vườn cây ăn trái để dành trọn hai ngày cuối tuần cho việc học bổ túc. Chị ông, dù mức lương chủ tịch hội cựu chiến binh xã chỉ hơn 1 triệu đồng lại phải nuôi mẹ già neo đơn ở tuổi 95, cũng không ngăn được tinh thần hiếu học của bà Hoa.
Buổi sáng, hai chị em bà Hoa ăn cơm rồi cùng nhau vượt phà vào Cái Côn học chữ. Trưa ăn cơm phần, kiếm quán cà phê võng nằm nghỉ trưa để chiều học tiếp. Bà Hoa cho biết: “Nhờ gần nhà Tám Di nên hai ngày đi học cuối tuần có con gái Tám Di sang nấu cơm, chăm sóc bà nội nên chị em tôi yên tâm đi học. Hôm nào mẹ bệnh xin nghỉ thì Tám Di đi học rồi về chỉ lại cho tôi”.
Kỳ thi tốt nghiệp bổ túc THPT vừa qua bà Hoa và ông Di đủ điều kiện dự thi tốt nghiệp tại hội đồng thi đặt tại Trường THCS Kế Sách. Nhưng đang thi giữa chừng nhận được tin mẹ già trở bệnh, bà Hoa phải khăn gói quay về đưa mẹ đi bệnh viện.
Bà Hoa tiếc nuối: “Cố gắng thi để cuối đời có được bằng tốt nghiệp cấp III làm kỷ niệm nhưng đành bỏ giữa chừng. Nếu được phép thi vào năm sau tôi sẽ tiếp tục đi thi”. Còn ông Di mặc dù thi không đậu tốt nghiệp nhưng vẫn mong muốn ôn thi để thi tiếp. Ông nói: “Tôi sẽ không bỏ cuộc, phải học để con cháu noi gương”.
