CỉlUơng ĩV<br />
<br />
x<br />
<br />
i<br />
<br />
CBJAIQ‘ ÁM y ív .<br />
B<br />
<br />
y iN M Q U W N G<br />
<br />
132<br />
<br />
4 PHONG<br />
<br />
CÁCH B Á N H À N G<br />
<br />
raig rất ghét những buổi sáng thứ hai. Suốt 15 năm<br />
trong nghề bán hàng, kinh nghiệm cho thây thứ hai<br />
thường là ngày ế ẩm bởi khách hàng còn đang mải<br />
mê với những ám ảnh của ngày cuôĩ tuần và bận tâm với<br />
những thử thách của tuần kế tiếp. Từ vài năm trước, Craig<br />
cũng ở trong hoàn cảnh tương tự và theo logic anh nghĩ, phần<br />
còn lại của thế giói cũng giông như anh. Do đó, anh quyết<br />
định "điều chỉnh thời gian" và thư giãn vào ngày thứ hai.<br />
Buổi sáng thứ hai, Craig cho phép mình thưởng thức một<br />
ly cà phê trước khi quay trở lại bàn làm việc. Anh ngổi chính<br />
giữa khu vực dành cho nhân viên văn phòng, nơi mà những<br />
Giám đôc bán hàng lâu năm gọi là "vũ đài" giúp cho mọi<br />
người luôn tập trung cao độ. Là một nhân viên bán hàng,<br />
công việc của anh là nhận điện thoại phản hổi từ những chiến<br />
dịch quảng cáo và gọi đến những khách hàng tiềm năng.<br />
<br />
Chương IV: Craig - kẻ bám vỉu vinh quang<br />
<br />
133<br />
<br />
M ột người bán hàng xuất sắc có rất nhiều tiêu chuẩn. Bạn<br />
không chỉ nhận được tín hiệu từ những khách hàng tiềm năng<br />
quan tâm đến sản phẩm của mình mà thu nhập của bạn cũng có<br />
thể đạt tới mức sáu con sô'nếu doanh thu của bạn thuộc hàng cao<br />
nhất. Tất nhiên, để đạt được điều đó, bạn cần làm việc tập trung<br />
nhiều giờ, có kỷ luật và khao khát đứng vững trên thị trường đầy<br />
biên động. Nói cách khác, luôn có phần thưởng xứng đáng dành<br />
cho người giỏi nhất.<br />
<br />
Đối vói những người đã có kinh nghiệm bán hàng hon 15<br />
năm như Craig, đó quả là một cơ hội tuyệt vời. Anh đã làm<br />
cho công ty này hai năm và có một số tháng, anh đã đạt được<br />
doanh sô' khá tôt. Anh muốn mình ổn định hơn qua các tháng<br />
và sếp sẽ chú ý đến anh. Tuy nhiên, Craig luôn cảm thây việc<br />
kinh doanh thật khó lường.<br />
Anh nói: "Đôi khi cũng có những tháng tồi tệ và bạn chẳng<br />
thể làm gì để thay đổi nó." Lúc quay trở lại bàn làm việc, anh<br />
dùng lại và tán gẫu vói đổng nghiệp. Anh cũng tránh làm<br />
phiền bởi nhiều người trong sô' họ không biết thuyết "ngày<br />
thứ hai" của anh. Họ là những người luôn bận rộn vói công<br />
việc suốt cả tuần.<br />
Anh nói với người bạn đổng nghiệp: "Rồi họ sẽ thây."<br />
Công ty của anh có hai tầng rộng rãi, văn phòng lón vói<br />
tổng diện tích lên tới hơn 300m2. Tâ't cả nhân viên bán hàng<br />
và bộ phận quản lý làm việc ở tầng trên cùng. N hững người<br />
bán hàng giỏi nhất sở hữu những ô nhỏ xinh xắn có cửa kính<br />
nhìn ra một khoảng sân râ't đẹp với bãi cỏ, cây xanh và hồ<br />
nước. Từ những cửa sổ này, họ thậm chí có thể nhìn thấy cả<br />
khu nhà ăn ngoài trời của công ty, một khu vực rất đẹp có thể<br />
<br />
134<br />
<br />
« PHONG CÁCH 5Á N H À N G<br />
•<br />
<br />
i a i l » « « i » Wi<br />
<br />
i m w w » n n » M<br />
<br />
ệ w<br />
<br />
«M<br />
<br />
«I<br />
<br />
I<br />
<br />
.<br />
<br />
MM<br />
<br />
» I<br />
<br />
| « M— »t<br />
<br />
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -1 - - , - -1 - - - - - - - -.- - - .-- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -'- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - —<br />
-. . .. „ - 1 -1 - . I I . .<br />
- -- - - - - - - - - - - - - - - - - - ,<br />
.<br />
— ■ ■<br />
■<br />
1 ■<br />
*<br />
<br />
*<br />
<br />
“ “<br />
<br />
sánh ngang vói những khu dã ngoại đẹp nhất, nơi mọi người<br />
thường nghỉ ngơi và ăn trưa trong những tháng ấm áp. Đó<br />
cũng là nơi công ty tổ chức những buổi gặp gỡ hàng tháng<br />
trong suốt mùa hè. Dù trời mưa hay. nắng, buổi gặp gỡ của<br />
công ty vẫn diễn ra đều đặn mỗi tháng một lần, vào lúc 3 giờ<br />
ngày thứ sáu nào đó trong tháng và tất cả nhân viên sẽ nghe<br />
nhạc sông, thường thức đổ ăn, chuyện trò và tán gẫu.<br />
Craig - kẻ bám víu vinh quang - thấy mình xứng đáng được<br />
làm việc trong ô tuyệt vời kia, nhưng anh không nói thẳng<br />
điều này vói sếp của mình. Mặc dù, những người bán hàng<br />
đó đều thuộc top 25 của công ty và là những người thích thể<br />
hiện hay những chuyên gia. Anh luôn cảm thây các sếp đã<br />
thiên vị một vài người và đó là lý do họ được ngồi ở đó. Xét<br />
cho cùng, một sô' người đang ngồi trong những ngán tuyệt<br />
vời kia thậm chí còn vào công ty sau Craig.<br />
Craig nói vơi đổng nghiệp của anh: "Điều đó chẳng hề gì.<br />
Tôi đã theo nghề bán hàng này suo't một thòi gian dài và số<br />
tiền kiếm được quan trọng han một chỗ ngồi lý tường."<br />
Craig luôn có mặt tại văn phòng vào lúc 8 giờ sáng. Anh<br />
rất tự hào vì mình luôn đến đúng giờ. Buổi sáng thứ hai<br />
của anh bắt đầu bằng việc dừng lại tán gẫu với ba nhân<br />
viên lễ tân, những người mà chỉ khoảng một tiếng nữa sẽ bị<br />
"dội bom" điện thoại gọi đến. Mưòi phút sau, anh đi vào<br />
phòng mình, ngồi xuống, nhấp một chút cà phê, đọc những<br />
tin tức mới nhất trên mạng và quan tâm đến vấn đề tài<br />
chính của bản thân bằng việc thanh toán một sô' hóa đơn.<br />
Sau đó, theo thói quen, anh đọc một đông thư điện tử cá<br />
nhân từ các môì quan hệ xã hội, bao gồm gia đình, bạn bè<br />
<br />
Chương IV: Craig - kẻ bám víu vinh quang<br />
<br />
135<br />
<br />
những<br />
khứ. Sau đó, anh sẽ hồi âm những<br />
quan đến công việc.<br />
Khi anh pha cho mình cốc cà phê thứ hai và quay trở lại bàn<br />
làm việc thì đổng hổ đã điểm gần 10 giờ. Điều này không<br />
thành vân để đổỉ với Craig hay những ai làm việc ở văn phòng<br />
cùng anh. Đó là buổi sáng thứ hai và sáng thứ hai thường là<br />
khoảng "thời gian ngưng trệ/' Craig sẽ tăng tốc vào thứ ba khi<br />
tinh hình buôn bán sáng sủa hơn. Anh sẽ dành ngày hôm nay<br />
để chắc chắn, mình đã sẵn sàng bán hàng vào ngày thứ ba.<br />
Anh có một cuộc hẹn riêng vói Giám đôc bán hàng vào lúc 2<br />
giờ để đưa ra những kế hoạch của mình cho cả tháng. Anh vẫn<br />
kết hợp chúng cùng nhau. Anh cũng có một vài vấn đề cần giải<br />
quyết liên quan đến những giao dịch của mình. Tất nhiên, anh<br />
phải ưu tiên cho những vân đề đang tổn tại.<br />
Vào lúc nghỉ ăn trưa, anh phải làm một vài việc cá nhân<br />
mà anh không để ý trong dịp cuối tuần. Theo suy nghĩ của<br />
mình, Craig thường ăn trưa lâu han vào ngày thứ hai. Khi<br />
anh bưóc ra khỏi khu vực "vũ đài" và đi về phía cầu thang,<br />
Giám đốc bán hàng đuổi theo anh để bàn về cuộc hẹn sắp tới.<br />
"Craig, trưóc buổi gặp của chúng ta vào chiểu nay, tôi muốn<br />
anh suy nghĩ vài điều. Kể từ khi anh vào công ty, lượng hàng<br />
bán ra của anh không ổn định. Đừng nói là tôi sai; có những<br />
tháng anh làm râ't tốt, như mây tháng trưóc đây chẳng hạn. Tôi<br />
biết chúng ta đã nói về vân đề này rồi, nhưng tôi muôn anh suy<br />
nghĩ làm thế nào để giữ ở mức ổn định hơn thay vì chỉ ba tháng<br />
mới có một tháng tốt. Nếu làm được điều đó, sản lượng bán<br />
hàng cũng như thu nhập của anh sẽ tăng lên/'<br />
<br />