YOMEDIA
ADSENSE
Âm thanh lặng lẽ P3
101
lượt xem 10
download
lượt xem 10
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Sáng nay, sau khi yên vị được chỗ ngồi trong xe Thiệu Vy cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn. Còn Mẫn Thanh thì vẫn chưa tới. Chẳng hiểu anh chàng nầy 1àm sao nữa? Đến lúc nầy mà vẫn biệt tăm. Từ xa, Mẫn Thanh lù lù đi tới tay xá nách mang nhìn cử chỉ của anh, Thiệu Vy không nén được cười: - Xem anh không khác gl bị vợ đuổi cá. Mỉm cười với cô, Mẫn Thanh lắc đầu: - Cô thật khéo tưởng tượng đó thôi. - Đưa tay đón lấy túl...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Âm thanh lặng lẽ P3
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ PHẦN 3 S áng nay, sau khi yên vị được chỗ ngồi trong xe Thiệu Vy cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn. Còn Mẫn Thanh thì vẫn chưa tới. Chẳng hiểu anh chàng nầy 1àm sao nữa? Đến lúc nầy mà vẫn biệt tăm. Từ xa, Mẫn Thanh lù lù đi tới tay xá nách mang nhìn cử chỉ của anh, Thiệu Vy không nén được cười: - Xem anh không khác gl bị vợ đuổi cá. Mỉm cười với cô, Mẫn Thanh lắc đầu: - Cô thật khéo tưởng tượng đó thôi. - Đưa tay đón lấy túl xách trên tay anh, Thiệu Vy lại nói đùa: - Bị người yêu níu kéo nên trễ hả? Mẫn Thanh nói nhỏ: - Phải có người yêu để níu kéo vậy thì may mắn quá. - Ừ anh đừng nói với tôi rằng anh vẫn cô độc nhé! - Nheo nheo mắt nhìn cô, Mẫn Thanh gật đầu: - Đúng là như vậy, tôi làm sao có thể nói khác đi được Nhích vào trong một chút Thiệu Vy nhường cho anh chỗ ngồi: - Anh mang gì mà nhiều vậy? - Ít đồ dùng thôi mà! - Cười lên rạng rỡ, Thiệu Vy nói đùa: - Chỉ vài ngày thôi mà như vậy, nếu mà một tháng chắc anh mang hết cả nhả đi luôn lắm. Nheo nheo mắt, Mẫn Thanh lém lĩnh: -Có thể lắm đó! - Trời ạ, nói như vậy mà anh cũng nói được! www.vuilen.com 37
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Dúi gọi kẹo vâo tay cô, Mẫn Thanh nói đùa: - Ngâm kẹo, để thấy dễ chịu hơn! Mân mê gọi kẹo trong tay Thiệu Vy cười: - Cám ơn anh! Bác tài đã cho xe chạy. Chưa được bao lâu thì Thiệu Vy có điện thoại: - Alô! Thiệu Vy đây. - Anh nè! - Minh Huy! - Em khoẻ chứ. Vừa thôi anh em đi chưa được mười lăm phút mà. - Đúng vậy, nhưng anh lại tưởng chừng như lâu lắm. Thiệu vy hơi phật lòng, cô bảo: - Anh đừng làm vậy mà. Em sẽ về nhanh thôi. Minh Huy dặn dò: - Nhớ về sớm nghe em, anh nhớ em lắm đó. Mỉm cười, Thiệu Vy đáp: - Vâng, biết,rồi nói mãi chán thấy mồ. - Hôn em nhé! Thiệu Vy cười thành tiếng: - Ơ, anh nầy kỳ ghê nha! Thôi không nói với anh nữa đâu. - Bey! Thiệu Vy cất máy, cũng là lúc Mẫn Thanh nhắm nghiền đôi mắt như đã ngủ. Thiệu Vy cũng đành nằm im nhắm mắt, cô đang nghĩ về Minh Huy. Lát sau, Mẫn Thanh mở mắt, anh lền tiếng như chọc cô: - Đi ra chưa được tấc đường đã có người lo lắng rồi sao? www.vuilen.com 38
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Nhướng mày, Thiệu Vy cãi lại: Người ta chu đáo thôi mà. Lắc đầu, Mẫn Thanh lại nói: - Kết thúc chuyến công tác chắng hiểu cô sẽ nhận bao nhiêu cuộc điện thoại đây. Tự nhiên, Thiệu Vy hỏi: - Sao hả? Anh sợ phiền phức à? - Không, tôi chỉ sợ cô bị quấy rầy không làm việc thôi. Lời của Mẫn Thạnh nói không thua gì. Nhận điện thoại của Minh Huy liên tục, Thiệu Vy nổi cáu lên. Lần sau nhận điện thoại cô gắt lên: - Bộ anh ở không lắm sao vậy? Mà anh có rảnh thì tới cũng phải làm việc đó. Xin anh đừng có quấy rầy tôi nữa được không? - Cô không kịp để cho Minh Huy có cơ hội giải thích, cô cúp máy và tắt nguồn luôn. Thấy vậy, Mẫn Thanh lại khuyên: - Làm như vầy tôi thấy không ổn đâu. Kênh mặt, Thiệu Vy hỏi: - Vậy theo anh tôi phải làm gì đây hả? - Làm gì cũng được. Cô có thể hẹn anh ta vào ban đêm kia mà. - Cám ơn anh đã có lời khuyên. Tôi sẽ chắng nhận bất cứ cú điện thoại nào từ anh ta nữa cả. - Vậy thì thiệt thòi cho anh ta quá. Quắc mắt nhìn anh, Thiệu Vy hỏi: - Anh nói vậy là ý gì chứ! - Không, tôi chỉ muốn tết cho hai người thôi. www.vuilen.com 39
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Sau khi hợp đồng đã chính thức ký kết, Mẫn Thanh điện báo về cho Duy .Khánh biết kết quả. - Giám đốc mừng lắm, liền báo: - Thưởng cho cả đoàn một ngày tắm biển bao trọn gói. Quay sang Thiệu Vy, Mẫn Thanh truyền đạt lại ý của giám đốc. Nghe xong, Thiệu Vy vui ra mặt: - Nhất giám đốc mình rồi. Vậy ìà mình sẽ tắm biển thỏa thích hơn. Mẫn Thanh gọi chuyện: - Nè, tắm biển mà không có bạn trai không có vui đâu. - Lắc đầu Thiệu Vy phăn bua. - Anh đừng có chọc tôi nha! Tôi chỉ muốn được tự do thôi mà. - Vậy thì xin mời! Tuy bề ngoài nói vậy. Nhưng Thiệu Vy cũng thấy được sự chăm sóc ân cần của Mẫn Thanh. Nói chung anh rất chu đảo. Tự do để Thiệu Vy lựa chọn hoặc giải quyết mọi vấn đề. Thiệu Vy mặc sửc vẫy vùng trên biển cả. Mọi người lên bãi. Mẫn Thanh gọi to: - Thiệu Vy! vào thôi, sóng lớn lắm đó. - Anh vào trước đi, tôi muốn tắm một chút nữa. . - Làm sao tôi an tâm đây. Hất mặt, Thiệu Vy bảo: - Nếu không an tâm thì chịu khó đừng đây xem chừng tôi tắm. Được không. - Được, vậy thì cô cứ tắm thoái mái. - Cười hì hì, Thiệu Vy đi như chạm xuống nước. Lát sau cô mới chịu vào. Mần Thanh nhìn cô lắc đầu: - Cô cảm thấy chán rồi à? Thiệu vy cười thật tươi, cô nói như biết lỗi: www.vuilen.com 40
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Tôi để anh chờ như vậy cung ngại lắm. Nầy, lúc nãy Minh Huy có gọi cho cô đó. - Anh ấy gọi qua máy của anh à. - Dĩ nhiên rồi! - Anh ấy có nói gì không? Nhìn cô Mẫn Thanh nói như trêu: - Có chứ, anh ấy hỏi cô tắm biển với ai? - Và có vui hay không? Rồi anh nói sao? - Thì còn nói sao nữa phản ánh đúng sự thật thôi. - Sự thật là như thế nào? - Lả cô tắm biển một nình. Là tôi phải chờ cô để đi về. - Đánh nhẹ vào anh một cái, Thiệu Vy sao anh phản ánh đúng như sự thật vậy hả? - Xua tay, Mẫn Thanh lại nói: - Tại vì nó chỉ có bấy nhiêu thôi mà. - Sao anh chẳng hư cấu thêm cho câu chuyện có phần hấp dẫn hơn. - Tôi không quen bịa chuyện đâu. Thở dài chán chường, Thiệu Vy cảm thấy ngột ngạt: - Tôi đi tắm đây! - Được, nhanh lên rồi về. Minh Huy lại gọi điện thoại. Mẫn Thanh nhẫn nại ngồi nghe: - Alô! Mẫn Thanh đây! - Tôi là Minh Huy! - Có gì không anh? - Xin cho tôi gặp Thiệu Vy! www.vuilen.com 41
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - À, cô ấy vừa vào phòng tắm. Lát nữa anh có thể gọi lại được không? Bằng giọng tức tối ghen hờn. Minh Huy bảo: - Sao hả? Anh không cùng đi tắm với cô ta à? Biết câu hỏi moi móc của Minh Huy, nên Mẫn Thanh vội nói: - Sao anh hỏi kỳ vậy? Chúng tôi khác phái mà. - Vậy sao? Mẫn Thanh thấy bất bình nên nói: - Tôi thấy anh nên có thái độ tôn trọng bạn gái mình một chút: - Vậy sao? Thiệu Vy không phải là người như anh nghĩ đâu. Cả tôi cũng thế! Bên kia đầu dây Minh Huy thả một tràng cười thật dài. Rồi cúp máy, Mẫn Thanh đứng ngẩn người. Nhưng anh đâu có ngờ Thiệu Vy đã nghe tất cả: - Cô… - Đưa tay ngăn Thiệu Vy lắc đầu: - Mình về thôi anh! Hai người lẳng lặng ra xe, hướng thành phố trực chỉ. B uổi chiều, Minh Huy mang rất nhiều quà đến viếng thăm, bà Minh Ngọc thấy anh bà đã kêu lên: - Minh Huy, con đến rồi à! Minh Huy vui vẻ, rồi đưa số quà cho bà: - Con xin biếu bác! Nhìn số quà, bà Minh Ngọc chặc lưỡi: Mua chi nhiều đến như vậy. Bấy nhiêu đây chắc là nhiều tiền lắm. Chẳng sao đâu bác. www.vuilen.com 42
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Con làm vậy cũng vì Thiệu Vy thôi. Nghe nhắc đến Thiệu Vy bả Ngọc mới sực ờ, Thiệu Vy nó điện bảo là hôm nay nó sẽ về mà sao chẳng thấy. Minh Huy vội trấn an: - Bác đừng lo có lẽ cô ấy cũng sắp về tới rồi. Vội vã bà nói với Minh Huy: - Con ngồi chơi, đề bác xuống bếp đích thân lảm các món mà Thíệu Vy thích. Muốn được lấy lòng bà Minh Huy sất sắng: - Con phụ giúp bác một tay ạ? Vội từ chối, bả Ngọc xua tay: - Được rồi, con cứ ngồi đọc báo, hoặc xem ti vi bác làm sắp xong rồi. - Vậy là Minh Huy đành phải ngồi lại. Anh lấy mấy tờ báo ra xem để chờ Thiệu Vy về. Nghe tiếng xe dừng ngoài cổng, Minh Huy bước vội ra thấy Mẫn Thanh và Thiệu Vy chia tay, mặt Minh Huy tối sàm, anh nghĩ bụng. Cùng nhau du hí mấy ngày chưa đủ sao mà giờ này chia tay bịn rịn thế kia. Thật là chẳng biết xấu hổ gì cả. Minh Huy bước ra tới nơi cũng là lúc Mẫn Thanh cho xe chạy đi. Minh Huy bước tới gần Thiệu Vy: - Anh giúp em một tay. Thiệu Vy gượng cười hỏi anh: - Anh đến bao giờ vậy? Minh Huy nhự quên hết cơn giận anh cười vui vẻ: - Biết em hôm nay về, anh tranh thủ đến từ chiều. Vừa đi Thiệu Vy vừa nói: - Vậy à? - Em đi chơi có vui không? Thiệu Vy trả lời một cách máy móc: www.vuilen.com 43
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Vui, nhưng đôi lúc bị gián đoạn. Ngạc nhiên tlước câu trả lời của Thiện Vy, Minh Huy liền hỏi: - Sao vậy em? Anh còn hỏi em câu ấy được à? Tại sao được chứ! - Nhưng anh đâu có lỗi gì chứ. Em nói đi. Tức giận Thiệu Vy gay gắt: - Đúng anh không có lỗi chính em mới là người có lỗi được chưa? Minh Huy nhẫn nhịn: Thiệu Vy à, sao mới về mà em lại kiếm chuyện gây sự với anh. - Cảm thấy mệt, nên Thiệu Vy thôi không cãi lý với anh nhiều, mà nói: - Em đi xa mời về còn mệt lắm. Em cần được nghỉ ngơi: Minh Huy cảm thấy Thiệu Vy rất lạ nên nói: - Em làm sao vậy Vy? Mấy ngày không gặp em có biết là anh nhớ em lắm không Thiệu Vy? Thiệu Vy gật đầu: - Điều này em biết nhưng em rất muốn nghĩ ngơi. Ok - Vâng! Anh hiểu vậy anh về đây. Em nghỉ nhé! Bà Minh Ngọc ngạc nhiên khi thấy Minh Huy ra về một cách vội vã thì rầy con gái: - Con đuổi người ta à! - Biết mẹ chẳng bằng lòng nên Thiệu Vy nói tránh: - Anh ấy chợt nhớ mình còn công việc cần làm nên đi về đó thôi. - Vậy sao? Thiệu Vy biết mẹ mình rất thích Minh Huy. Dù có nói gì nữa thì bà cũng sẽ bênh vực anh ta mà thôi. Mấy hôm nay con đi vắng nó thường hay lui tới đăy thăm mẹ đó. www.vuilen.com 44
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Con biết rồi mà mẹ. Cha con có nhà không mẹ. - Ông ấy lại đi nữa rồi. Thấy không còn gì nữa Thiệu Vy xin phép về phòng mình. Lát sau, chị bếp gọi cô: - Cô ba ơi! Bà bảo gọi cô xuống dùng cơm. Chị Thoa người làm vừa định quay gót thì bị Thiệu Vy gọi: - Này chị Thoa! - Cô gọi tôi! - Ừ nhà có chuyện gì xảy ra không chị? - Chị Thoa lắc đầu đáp: - Dạ không có đâu, chỉ có là cậu Minh Huy sáng, trưa, chiều, tối gì cũng có mặt tại đây cả. - Vậy à? Chị Thoa lại nói tiếp: - Cô ơi! Mà lần nào đến em cũng thấy cậu ấy mang thật nhiều quà đến cho hà đấy. - Vậy à? - Cậu Huy cũng tất quá hén cô! - Ơ, thôi xuống ăn cơm kẻo bà lại ca cẩm nữa đấy. Vừa ăn cơm, bà Minh Ngọc vừa nổi: - Mẹ thấy con và Minh Huy nên tính chuyện cưới xin đi là vừa. Đang nhai cơm, Thiệu Vy nhưmuốn nghẹn lại: - Chi mà vội vậy mẹ. Tụi con chưa hiểu nhau nhiều đâu. Nhìn con, bà Minh Ngọc lắc đầu: Tìm hiểu gì nữa, thằng Huy nó thương và chăm sóc cho con như vậy là tết lắm rồi. www.vuilen.com 45
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Mẹ à, hạnh phúc là của con xin mẹ hãy để con tự tính. Bà Minn Ngọc buông đũa rồi thở dài: - Con gái mà bay nhảy qúa cũng không tốt đâu con. - Sao mẹ lại nói con như vậy chứ! Hay là anh Huy đã... - Đưa tay ngăn, bà Minh Ngọc bảo: - Con đừng có nghĩ quấy cho người ta. Nó chỉ có ý tốt cho con thôi. Thiệu Vy không muốn mẹ buồn nên vội gật đầu: - Vâng! Tụi con sẽ bàn lại. - Mẹ già rồi, muốn nhìn thấy các con yên bề gia thất mới yên tâm. Có ra đi cũng thấy vui. Nũng nịu, Thiệu Vy nói với bà. - Con chỉ muốn ở vậy để được gần gũi mẹ thôi. Xua tay bà lại nói: - Thôi đi cô nương. Chị hai cô hồi trước cũng nói thế đó. - Cười hì hì nhìn mẹ, Thiệu Vy chu môi, nũng nịu. - Chị hai khác, con khác mà mẹ, đâu có giống nhau. - Vậy sao? Bữa cơm cũng xong, Thiệu Vy lui về phòng mình để tránh phải nghe những lời ca cẩm của mẹ... - Chẳng hiểu sao mẹ cứ khư khư bênh vực cho anh ta như vậy. Sáng thứ hai, Ánh Nguyệt như chờ sự có mặt của Mẫn Thanh mới mở đài mồm hay sao vừa gặp anh là cô đã phát ngay một hơi: - Ôi, Mẫn Thanh! Sau một tuần công tác em thấy anh tươi tắn hẳn lên. Có vẻ yêu đời nha! Mẫn Thanh vô tư, anh nói: - Anh thì lúc nào cũng vậy mà. Lúc nào mà chẳng vui. www.vuilen.com 46
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Ánh Nguyệt chuyển tông ngay: - Vậy còn quà của em đâu. - Quà của em hả? Vui quá nên anh quên mua mất rồi. Xịu mặt, Ánh Nguyệt cằn nhằn: - Vui gì mà đến độ quà của người ta mà cũng quên luôn. Mẫn Thanh lại nói: - Tại anh đi khắp Vũng Tàu lùng chẳng nơi nào chứa cà. Ánh Nguyệt trố mắt: - Người ta là hai người đi thâu đêm suất sáng luôn. - Đâu có, còn phải làm việc ngủ, nghỉ, ăn uống nữa chứ! Cong môi, Ánh Nguyệt lại than van: - Anh và Thiệu Vy thì vui rồi, chỉ tội tụi nảy ở nhả phải bận máy liên tục luôn. Mẫn Thanh ngạc nhiên: - Bận máy gì cơ? - Máy điện thoại đó: Một ngày anh ta có thể gọi đến đây gần tám chục lần luôn. Cảm thấy khó hiểu. Mẫn Thanh hỏi: - Anh ta là ai? Bồ của em à? Vậy vui rồi còn gì? Quay ngang, Ánh Nguyệt chép miệng than phiền: - Phải bạn trai của em thì còn nói gì. Đằng này ai yêu, ai nhớ đâu không mà bắt em nghe mệt luôn. Như hiểu ra, Mẫn Thanh phá lên cười: - Ồ, em làm việc từ thiện mà, phải không? Chu môi, Ảnh Nguyệt phàn nàn: - Đàn ông con trai gì mà nói chuyện dai như đĩa vậy. www.vuilen.com 47
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Hiểu ý cô nàng muốn nói tới ai rồi nên Mẫn Thanh nói mát: - Em làm ơn sẽ được hưởng phước mà, lo gì chứ. - Phước đâu chắng thấy, em chạy nghe điện thoại rã cặp giò luôn nè. Bật cười trước câu nói ví von của cô, Mẫn Thanh lắc đầu: Giúp người ta đi mai mốt người khác giúp lại. Phẩy tay Ảnh Nguyệt trề môi. - Em khõng ham được người ta trả ơn đâu. Thường thì làm ơn dễ bị mắc oán lắm. - Coi bộ em bi quan đến vậy à? Đã gặp lần nào chưa. - Chưa. Bật cưới, Mẫn Thanh nói như chế giễu: - Chưa mà sao lại sợ. Thấy người ta mình phải tránh chứ. - Vậy sao? Thiệu Vy bước vào thấy hai người đang nói chuyện liền lên tiếng hỏi: - Có chuyện gì mà hai người nói chuyện coi bộ vui vậy? Ánh Nguyệt hất mặt nói luôn. - Chuyện của "bà chị'' chứ ai. Trố mắt nhìn hai người, Thiệu Vy hỏi lại: - Chuyện của ta? - Ừ! - Mà chuyện gì vậy hả? Ánh Nguyệt úp mớ: - Thì chuyện đông, chuyện tây, chuyện nhà chuyện cơ quan. Nhăn mặt, Thiệu Vy nắm tay Ánh Nguyệt lắc đầu: www.vuilen.com 48
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chuyện gì nói nhanh đi! - Mi ép ta nói đó nghe. Mẫn Thanh ngăn lại: - Thôi đi Ánh Nguyệt! Hai người càng làm cho Thiệu Vy thêm tò mò muốn nghe: Ánh Nguyệt nói đi, mình không chịu vậy đâu? - Sợ hiểu lầm rồi bạn giận nên Ánh Nguyệt bảo: - Được rồi, ta sẽ kể cho mi nghe. Nôn nóng, Thiệu Vy lại giục: - Nói đi! - Nhưng mà... - Còn nhưng gì nữa. - Quà của ta đâu! - Trời ơi! Mi... thôi đây nè. Thật là trẻ con hết chỗ nói. Lấy trong túi ra chiếc hộp xinh xinh Thiệu Vy đưa cho Ánh Nguyệt: - Đây nè, chịu chưa? - Vậy thì được rồi. Lườm bạn một cái Thiệu Vy bảo đùa: - Coi mi kìa! - Có gì đâu chứ! Quà này chưa xứng đáng với công của ta đâu. Ngơ ngác, Thiệu Vy lại hỏi: - Ta nhớ là đâu có nhờ vả gì mi mà đòi công. - Không có thật sao? Mi xem hai chân ta nè! Mỉm cười, Thiệu Vy biết bạn sắp kiếm chuyện nên nói: - Này, đừng có được voi đòi tiên nghe. www.vuilen.com 49
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Mi có tin là ỡ đây ta tiếp nhận bao nhiêu cú điện thoại của mi không? - Điên thoại của ta? - Đúng vậy! Ai mà ở không đến vậy. - Thì anh chàng Minh Huy của mi chứ còn ai nữa. - Thì ra là như vậy. Trước tình thế như vậy Thiệu Vy chỉ còn biết cười trừ. Mẫn Thanh giục: - Vào đi, giám đốc đến rồi kìa.. Ánh Nguyệt biết Mẫn Thanh rất yêu Thiệu Vy nhưng chẳng dám nói ra. Cô thừa dịp xen vào bằng giọng nửa đùa, nửa thật: - Anh Mẫn Thanh bảo có chuyện muốn nói với Thiệu Vy mà. Thôi mình không làm phiền hai người đâu. Thiệu Vy đưa mẩt nhìn Mẫn Thanh. Còn Mẫn Thanh thì lộ vẻ bối rối. Nhưngvẫn cố nói: - Thiệu Vy khỏe rồi chứ! Rùn vai, Thiệu Vy lâm một động tác để chứng tỏ mình luôn khỏe mạnh: - Tôi vẫn bình thường! - Vậy thì tốt rồi. Hai người sóng bước đi vào công ty. Buổi trưa tan sở, Ánh Nguyệt lại oang oang: - Thiệu Vy, cho mình xem hình với. Lắc đầu, Thiệu Vy từ chối: - Ê, mình đâu có thích chụp hình: - Vũng Tàu đẹp vậy mà khống chụp pô nào nghĩ cũng tiếc. Vừa thu xếp hồ sơ, Thiệu Vy thành thật nói: - Thuở giờ mình đâu có thích chụp ảnh. www.vuilen.com 50
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Thì ra là vậy. Mẫn Thanh đi tới: - Thiệu Vy! Mình đi ăn trưa chung nhé! - Chưa kịp trả lời thì có điện, Thiệu Vy cười cười: - Xin lỗi mình nghe điện. Ánh Nguyệt lườm lườm: - Của anh ta chứ chẳng ai Thiệu Vy nói rất to: - Đi dùng cơm trưa hả! Vậy cũng được. Cúp máy, Thiệu Vy nói với Mẫn Thanh: - Xin lỗi, tôi bận rồi. Ánh Nguyệt cười hì hì, cô nói khi Thiệu Vy đã khuất sau cánh cửa: - Còn khuya mới đến lượt anh, còn xa mấy cây số lận đó. - Chẳng có gì là quê. Mẫn Thanh nói cứng: - Vậy thì đã sao chứ. Cô có đi không thì nói. Tròn mắt nhìn anh Ánh Nguyệt hỏi lại: - Anh mời tôi. Rủ chứ không phải mời, tiền ai nấy trả đó. Ánh Nguyệt sốt sắng: - Được, được, không dễ gì được anh mời à rủ tôi không khách sáo đâu. - Vậy thì đi! Ánh Nguyệt rất sung sướng khi được Mẫn Thanh mời đi dùng cơm. - Chắng hẹn mà gặp. Thiệu Vy thật ra cô cũng đâu muốn gặp cảnh này. Nhưng Mẫn Thanh đã chủ động lên tiếng trước: - Chào hai người! Thấy anh, Minh Huy như kém vui, anh cũng chào anh một cách máy móc. Còn Thiệu Vy thì vô tư bảo: Anh và Ánh Nguyệt ngồi chung cho vui: www.vuilen.com 51
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Nhưng Ánh Nguyệt vội từ chối: - Không đâu, làm vậy sẽ mất lịch sự lắm. Minh Huy mỉm cười nói như để châm biếm đến Mẫn Thanh: - Ánh Nguyệt vậy mâ rất khéo léo trong giao tiếp. Biết Minh Huy muốn dần mặt Mẫn Thanh, nên Ánh Nguyệt vội nói: - Không đâu, chọn chỗ này ăn trưa là do Ánh Nguyệt này đấy chẳng liên quan gì đến Mẫn Thanh cả. Thiệu Vy xua tay: - Có gì đâu mà mi vội thanh minh. Ngồi xuống đi! Lắc đầu, Ánh Nguyệt từ chối: - Được rồi, mi và anh Huy cứ tự nhiên. Tụi mình sẽ ngồi bàn khác. Vậy sẽ thoải mái hơn. Thiệu Vy không muốn nói gì thêm, cô chỉ gật đầu: - Vậy cũng được. Hôm nay chỉ ăn trưa thôi mà Mẫn Thanh lại gọi rượu để uống. Điều này làm Ánh Nguyệt vô cùng ngạc nhiên. Vì gần anh gần hai năm cô đâu từng thấy anh uống rượu bao giờ: - Anh buồn sao Mẫn Thanh? - Sao cô lại hỏi vậy? Nào giờ tôi có thấy anh uống rượu, bia đâu. Cười cười, Mẫn Thanh lắc đầu nhìn Ánh Nguyệt: - Anh cũng nên tập dần Nguyệt ạ! Đàn ông không biết uống rượu là một thiệt thòi lớn. - Vậy sao? Bữa cơm diễn ra nhanh chóng. Ánh Nguyệt thấy trong mắt anh có điều gì đó xa xăm rất khó hiểu. www.vuilen.com 52
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Chẳng lẽ anh đã yêu Thiệu Vy. Chắc chắn là như vậy rồi. Mình phải làm gì để giúp anh đây? Buổi chiều, tại công ty Ánh Nguyệt biết Mẫn Thanh đang tương tư một người. Cô nhẹ đến bên anh: - Này, anh Thanh! Mẫn Thanh ngước lên: - Gì vậy Nguyệt Ánh. - Anh đang buồn phải không? - Sao cô hỏi vậy? Ánh Nguyệt lắc đầu: - Anh trả lời tôi trước đi. Có phải anh buồn vì Thiệu vy đã có Minh Huy không? - Đứng lên, Mẫn Thanh gạt đi: - Cô đừng có suy diễn như vậy được không? Ngồi xuống cạnh anh, Ánh Nguyệt thủ thỉ: - Anh có muốn đượe Thiệu Vy không? Nhìn Ánh Nguyệt Mẫn Thanh chau mày khó chịu: - Cô nói điên khùng gì vậy? - Tôi không có điên khùng như anh tưởng đâu chỉ vì tôi muốn giúp anh thôi mà. - Cười nhạt, Mẫn Thanh xua tay: - Đừng đùa nữa mà Ánh Nguyệt! Không cần vậy đâu. - Tôi đâu có đùa. Tôi nói thật đồ mà. Anh đừng có nói với tôi là anh không có gì với Thiệu Vy đó nha! - Vậy thì đã sao chứ! - Minh Huy là Minh Huy còn anh là anh kia mà. Thở dài Mẫn Thanh than với Ánh Nguyệt: www.vuilen.com 53
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Cô có thể để tôi được yên không. Ánh Nguyệt nhăn nhó, cô nói nhanh: - Tôi muốn giúp anh thôi. - Nhưng để được gì? - Được người anh yêu chứ được gì: - Đừng đùa nữa mà Nguyệt. - Tôi không đùa. Bởi lẽ giữa hai người ấy vẫn chưa có gì cả. Anh vẫn còn có cơ hội mà. Sáng mắt nhìn Ánh Nguyệt, Mẫn Thanh hỏi nhanh: - Làm sao để có cơ hội? Ánh Nguyệt khoanh tay trước ngưc làm ra về hiểu biết! - Muốn đạt được mục đích thì trước hết anh phải có thiện ý mới được. Nôn nóng, Mẫn Thanh lại hỏi dồn: - Thì nói đại ra đi, sao cô cứ úp mở hoài vậy. - Này, ngày mai là thứ bảy là thuận tiện để anh thể hiện tình cảm đấy. - Nhưng mà... Ánh Nguyệt dặn đò: Ngày mai, anh chịu khó ra tiệm hoa mua một đóa hoa thật đẹp để tặng. Hồi hộp, Mẫn Thanh hỏi: - Liệu có ổn không? - Sao lại khộng ồn chứ: Người con gái nào mà không mừng vui hạnh phúc khi được người khác phái tặng hoa. - Thật hả? - Chứ sao! Mẫn Thanh lác đầu, vẻ mặt tiu nghỉu: Bồi người ta không nhận rồi tôi biết phải làm sao? - Gật đầu, Ánh Nguyệt khẳng định: www.vuilen.com 54
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Nhất định là sẽ nhận thôi anh đừng ngại chuyện đó. Nếu anh cứ lừng khừng thì coi chừng mất cơ hội đó. Mẫn Thanh lắc đầu từ chối: - Cám ơn thiện chí của cô tôi không thể làm như vậy đâu. - Chuyện dễ như vậy mà anh làm không được sao? - Thôi đi, tôi về đây! Chưa kịp ra khỏi cổng thì Hữu Nhân cũng vừa đến. - Ê thằng kia! Định về sao? Nhận ra thằng bạn thân, Mẫn Thanh dựng xe bướe đến thân mật vỗ vai bạn: - Tìm tao có gì không? Hữu Nhần cũng đựng xe nắm tay kéo bạn ngồi xuống băng đá gần đó: - Bộ có chuyện mới tìm mới tìm mầy được sao? Nhưng phải có lý do chứ? Hết giờ tụi mình đi vòng vòng chơi. Từ chối, Mẫn Thanh lắc đầu: - Phái có mục đích chứ, long nhong ngoài đường chán bỏ xừ. - Vậy thì vào quán lai lai được chưa? Mẫn Thanh hưởng ứng ngay: - Vậy thì được! Nhìn bạn dầy ngạc nhiên, Hữu Nhân vội hỏi: - Này, mầy có tâm sự phải không. Khai mau đi. - Sao hỏi vậy? - Dễ hiểu thôi mà. Mầy có bao giờ chịu uống rượu đâu chử. - Cười hì hì, Mẫn Thanh vả lá: Lâu lâu cũng nên tìm cảm giác mạnh chứ. www.vuilen.com 55
- Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Vậy thì đi! Lát sau, hai người đã có mặt tại quán rượu. Chén thù chén tạc được một lúc, Hữu Nhân gợi chuyện: - Này, mầy có thể làm ngơ trước người đẹp. Ngước nhìn bạn, Mẫn Thanh vờ như chưa hiểu: - Say rồi nói nhầm gì đó. - Nè, mầy đừng đánh trống lãng. Tao muốn nói đến Thiệu Vy đấy. Vẫn thờ ơ, Mẫn Thanh lảng sang chuyện khác: Chủ nhật, này mầy có làm gì không? - Làm thì có rồi đó. Nhưng mà nếu bạn bè cần thì bận cũng rảnh thôi. - Tốt! Hôm ấy tao với mây đi câu. Kêu lên một tiếng thật to. Hữu Nhân ngạc nhiên nhìn bạn: - Đi câu! - Đi câu thôi mà mầy làm gì mà như kinh dị vậy? - Đưa tay sờ trán bạn, Hữu Nhân lo lắng: Mấy cô được bình thường không đó. Mẫn Thanh gắt: - Sao hỏi kỳ vậy? - Chứ sao tự dựng đòi đi câu cá. Bộ định bắt chước Khương Tử Nha sao? Mẫn Thanh nạt nộ: Này, mầy có đi thì bảo đừng có ở đó mà dòng dài nữa. Gật gật đầu, Hữu Nhần nhận lời: - Đi chứ! Vì bạn hy sinh coi bộ cũng có nghĩa đấy. Mẫn Thanh nghe giọng nói của bạn nổi cáu: Nói điên khùng được chứ, có thêm tao người ta mới không hiểu lầm mà đưa mầy vào nhà thương điên. - Tao thấy mầy điên thì có. www.vuilen.com 56
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn