intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Anh vẫn chờ em P10

Chia sẻ: Chau Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

87
lượt xem
19
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Vừa bước chân ra khỏi phòng bệnh, Thụy Giang bỗng khựng lại và sầm mặt xuống khi thấy từ xa Huy Khánh đang đi lại, trên tay anh là một giỏ trái cây thật lớn. Bước nhanh đến Huy Khánh, cô xẵng giọng: - Anh đi đâu vậy? Nếu anh có ý định mang thứ này vào thăm ba tôi thì anh nên tỏ ý định đó đi. Anh bỉ ổi vừa thôi! Thụy Giang, nhẫn nhục: - Sao em nói anh nặng nề vậy? Thụy Giang hất mặt, cao giọng: - Vậy là nặng nề hay sao? ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Anh vẫn chờ em P10

  1. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM PHẦN 10 V ừa bước chân ra khỏi phòng bệnh, Thụy Giang bỗng khựng lại và sầm mặt xuống khi thấy từ xa Huy Khánh đang đi lại, trên tay anh là một giỏ trái cây thật lớn. Bước nhanh đến Huy Khánh, cô xẵng giọng: - Anh đi đâu vậy? Nếu anh có ý định mang thứ này vào thăm ba tôi thì anh nên tỏ ý định đó đi. Anh bỉ ổi vừa thôi! Thụy Giang, nhẫn nhục: - Sao em nói anh nặng nề vậy? Thụy Giang hất mặt, cao giọng: - Vậy là nặng nề hay sao? Anh làm tôi đau khổ chưa đủ sao, giờ lại giở trò giả nhân giả nghĩa với ba tôi à? Hay anh muốn ba tôi lên cơn nhồi máu, anh mới vừa lòng hay sao. Huy Khánh vẫn mềm mỏng: - Thụy Giang! Anh biết em oán hận anh nhiều lắm, nhưng anh chỉ xin em cho anh vào thăm ba em một lần này thôi. Thụy Giang lắc đầu dứt khoát, cô chỉ tay ra trước, gằn giọng: - Nếu anh còn chút sĩ diện và tự trọng thì nên đi khỏi đây, đừng bắt tôi phải có những thái độ và lời nói không hay ho với anh. Thụy Giang vừa dứt lời, Vân Trọng từ trong phòng bước ra, ôn tồn:. - Thụy Giang! Em để Khánh vào đi! Thụy Giang tròn mắt nhìn Vân Trọng: - Anh nói sao, cho hắn vào à...Không không đời nào! Vân Trọng nhẹ nhàng: - Ba em muốn gặp Khánh. Khánh đến đây là do ý của ba em đó. Thụy Giang há hốc miệng nhìn Vân Trọng mà không nói được gì. Vân Trọng nhìn Huy Khánh: www.vuilen.com 175
  2. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Anh vào đi! Quay sang Thụy Giang, anh nhẹ giọng: - Em xuống dưới này với anh, để cho hai người nói chuyện với nhau. Thụy Giang vùng vằng không muốn đi và cô vẫn giữ ý định cản Huy Khánh lại không cho anh vào phòng thăm ba mình, nhưng Vân Trọng đã nghiêm mặt: Nếu em không nghe lời anh, sau này em sẽ ân hận đấy, đi với anh mau lên. Vân Trọng nắm tay Thụy Giang kéo đi, cô không dám cãi lại mà ngoan ngoãn theo Vân Trọng xuống căng tin. Vừa ngồi vào ghế, không kịp gọi gì Thụy Giang đã hỏi ngay: - Anh Trọng, vậy là sao hả anh, tại sao ba em lại muốn gặp con người đó chứ? Vân Trọng khẽ khàng: - Em không thể đợi anh gọi nước uống hay sao. Em dùng gì? Thụy Giang đáp nhanh cho qua: - Anh gọi cho em ly cà phê đá. Vân Trọng gật đầu, anh gọi hai ly cà phê rồi lấy thuốc ra châm. Thụy Giang nóng nảy nhắc lại câu hỏi với vẻ bồn chồn khi thấy Vân Trọng vẫn ngồi hút thuốc một cách nhàn nhã và đủng đỉnh. Chờ đến khi hai ly cà phê được đặt lên bàn, Vân Trọng mới dụi điếu thuốc vào gạt tàn, chậm rãi: - Trước khi ba em về quê, ba em đến gặp Huy Khánh, em có biết không? Thụy Giang ngớ người ngạc nhiên. Mãi một lúc sau cô mới bật lên thảng thốt: - Có chuyện này sao anh Trọng? Sao anh biết? Vân Trọng gật đầu, chùng giọng: - Vì chính anh là người đưa ba em đến công ty của Huy Khánh mà. Thụy Giang sững sờ, cô lặng người đi rồi khẽ hỏi: - Thế ba em đã nói gì với anh Khánh, anh mau nói cho em biết đi. www.vuilen.com 176
  3. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Vân Trọng khẽ lắc đầu: - Hai người nói gì thì anh không được biết. Ba em vào gặp Huy Khánh một mình. Hơn hai giờ sau, ba em mới ra và bảo anh chở thẳng về quê và dặn anh không được nói cho em biết chuyện này. Thụy Giang bàng hoàng nhìn Vân Trọng, run giọng: - Vậy là bấy lâu nay anh và ba em đầu giấu em tại sao chứ? Vân Trọng châm điếu thuốc khác, khẽ khàng: - Anh xin lỗi em, vì anh đã hứa với bác nên không đám nói ra. Thật ra, Vân Trọng không nói vì khi đó ông Phú có ý định gả Thụy Giang cho anh. Nhưng rồi thời gian dần trôi mà Thụy Giang vẫn không đón nhận tình cảm của anh. Do vậy, Vân Trọng đã bỏ thời gian lên tìm hiểu về Huy Khánh với ý nghĩ tìm hiểu xem ở Huy Khánh có gì đã khiến Thụy Giang không quên được và cuối cùng anh đã hiểu về con người Huy Khánh. Chính anh đã đem điều này nói với ông Phú và tìm cách hàn gắn Huy Khánh và Thụy Giang lại với nhau. Thụy Giang ngồi thừ người lẩm bẩm: - Phải rồi! Trước kia ba em cũng từng khuyên em không nên yêu Khánh... nhưng em đâu ngờ ba em lại làm vậy... - Vì vậy em đừng nên trách Khánh, vì Khánh cũng đau khổ nhiều lắm khi phải xa em. Thụy Giang xô ghế đứng dậy, cô nói nhanh: - Em phải lên gặp ba em để hỏi cho ra nhẽ, ba em đã nói gì để Khánh phải làm vậy với em. Vân Trọng chưa kịp lên tiếng đã nghe tiếng Huy Khánh vang lên: - Thụy Giang! Em không cần gặp ba em, đừng làm ba em đau khổ nữa. Thụy Giang nhìn Huy Khánh với ánh mắt thật lạ, cười nhẹ: - Vậy à! Thế ba tôi có cảm nhận được nỗi đau khổ của con gái mình không? Giọng Thụy Giang nghe thật u uất và cay đắng khiến cho Vân Trọng phải giật mình. Anh ngước nhìn Thụy Giang, chưa bao giờ anh thấy cô phẫn uất như lúc này. Huy Khánh vẫn nhẹ nhàng: www.vuilen.com 177
  4. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Ba em làm vậy là có nguyên nhân cả. Em hãy bình tĩnh ngồi xuống nghe anh nói đã. Thụy Glang lắc đầu, bịt tai lại. - Không, tôi không muốn nghe anh nói gì cả! Anh hèn nhát lắm... Anh có biết tôi vì yêu anh mà cãi lại ba tôi khi ba tôi khuyên tôi nên xa anh không. Vì tình yêu mà tôi là đứa con bất hiếu... vậy tại sao anh không làm được. Huy Khánh thở hắt ra, nhẹ giọng: - Vì sao à... em cô biết khi gặp anh, ba em đã làm gì không? Anh đâu phải là gỗ đá mà không có cảm xúc hả em. Thụy Giang ngạc nhiên khi nghe giọng Huy Khánh thật chua chát và cay đắng, cô lắc đầu, gằn giọng. - Ba tôi đã làm gì, chửi mắng anh à, hay nhục mạ anh? Huy Khánh lắc đầu: - Không! Chẳng thà ba em làm vậy, anh sẽ thấy đễ chịu hơn... Đằng này ba em lại… Nói đến đây, Huy Khánh thở dài buồn bã và bỏ lửng câu nói khiến Thụy Giang nóng ruột, gắt lên: - Ba tôi nói gì với anh, sao không nói ra vậy? Vân Trọng nắm tay Thụy Giang, ồn tồn: - Thụy Giang! Em đừng gay gắt như vậy, để từ từ Huy Khánh nói. Ít ra em cũng nên để cho Huy Khánh ngồi xuống mà nói chuyện, chứ đứng thế này, em không sợ mọi người dòm ngó sao? Dù đang nóng lòng muốn biết nhưng trước những lời nói của Vân Trọng, Thụy Giang đành nén giận ngồi xuống ghế. Vân Trọng kéo ghế cho Huy Khánh, chậm rãi: - Anh cũng ngồi xuống đi. Giờ là lúc nên nói chuyện với nhau đừng để hiểu lầm nhau nữa, tôi nghĩ bác trai cũng đã bảo anh như vậy rồi. Huy Khánh gật đầu. Anh ngồi vào ghế, hai tay đan vào nhau nhìn Thụy Giang, nói một cách khó khăn: - Em muốn biết lắm sao? Thụy Giang, gật đầu, cao giọng: www.vuilen.com 178
  5. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Đúng! Tôi muốn biết ba tôi đã làm gì khiến anh trở thành ''con rùa rụt cổ" đến nỗi trở thành hèn nhát như vậy. Huy Khánh thở dài, anh ngước mắt lên trần nhà, buông từng tiếng rành rọt: - Ba,em đến tìm anh để muốn anh không yêu em nữa. Hơn một tiếng đồng hồ ba em đã đưa ra mọi lý do và nguyên nhân, nhưng không thể lay chuyển được anh. Ba em đã quì xuóng chân anh và lạy lục anh nên chấp nhận yêu cầu của ba em. Huy Khánh nói xong, Thụy Giang như chết ngồi trên ghế, hai mắt cô mở to nhìn trân trân vào Huy Khánh. Mồ hôi trên trán cô nhỏ ra từng giọt, hai tay run rẩy nắm lấy tay ghế, gương mặt trắng bệch như một pho tượng làm bằng sáp. Cả Vân Trọng cũng bàng hoàng khi nghe Huy Khánh nói vậy. Một lúc sau, Thụy Giang như bừng tỉnh, cô quắcnhìn Huy Khánh, la lên: - Anh nói láo! Anh đang sỉ nhục ba tôi đấy à? Huy Khánh khẽ lắc đầu: - Không! Sự thật là vậy em ạ. Thử hỏi em làm sao anh có thể nhẫn tâm nhìn được khi ba em nói rằng chỉ khi nào anh đồng ý và hứa bằng danh dự của anh thì ba em, mới đứng lên. Thụy Giang bịt tai lại, cô kêu lên: - Anh im đi! Giả dối... tôi không tin. Vân Trọng vội chụp lấy vai Thụy Giang, anh lắc mạnh: - Thụy Giang! Em bình tĩnh lại. Anh tin Huy Khánh không dám đặt điều như vậy đâu. Em phải thật bình tĩnh để nghe Huy Khánh nói rõ tại sao ba em làm vậy đã. Thụy Giang như không còn chút kháng cự gì, cô ngồi phích xuống ghế, gương mặt đờ đẫn như mất hồn. Vân Trọng nhìn Huy Khánh, thắc mắc: - Nhưng tại sao bác Phú lại làm vậy? - Tôi nói thật với anh nha, tôi là con trai mà cũng phải ganh ty với anh. Đáng lẽ ra bác Phú phải hãnh diện và vui sướng khi Thụy Giang quen với anh chứ, sao lại cấm cản đến mức bác phải hạ mình như vậy! Đang châm điếu thuốc, nghe Vân Trọng hỏi vậy, Huy Khánh cười nhẹ: www.vuilen.com 179
  6. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Chính vì những điều anh vừa nói mà ba của Thụy Giang không muốn tôi tiến tới với Thụy Giang. Cả Vân Trọng và Thụy Giang cùng ngơ ngác nhìn Huy Khánh, mặt nghệch ra: Vân Trọng cau mày: - Khó hiểu quá! Anh nói rõ ra đi! Huy Khánh nhìn sang Thụy Giang, nhẹ giọng: - Thụy Giang! Em còn nhớ sau bữa đi nhà hàng về, anh đã nói gì với em không. Thụy Giang gật đầu: - Anh bảo là anh khâm phục kiến thức về rượu và tính sành ăn của ba tôi. Huy Khánh gật đầu: - Đúng vậy! Nhưng đến khi gặp ba em rồi anh mới hiểu tại sao ba em lại rành ré đến vậy. - Tại sao? - Thụy Giang buộc miệng. Nhắc ly cà phê đã tan hết khi nào, Huy Khánh nhấp một hớp thong thả: - Theo lời ba em thì gia đình nội của em rất giàu, còn về ngoại thì rất nghèo. Ông em lấy bà nội em cũng giống như hoàn cảnh anh và em vậy. l Thụy Giang ngơ ngác trước những gì Huy Khánh vừa nói. Đây là lần đầu tiên cô được biết về gia thế của bên nội nên chăm chú lắng nghe. Huy Khánh rít một hơi thuốc, trầm giọng: - Khi hai người lấy nhau, cũng được ủng hộ và chấp nhận của gia đình bà nội. Nhưng chỉ được một thời gian, bà nội em bị bên chồng bạc đãi, cho là không xứng đáng làm dâu trong họ tộc và ông nội em đã hất hủi bà nội trong suốt hai mươi năm. Thụy Giang vần ngồi im lắng nghe. Còn Vân Trọng thì không ngừng hút thuốc và nhìn Huy Khánh như chờ đợi. Huy Khánh vẫn chậm rãi: www.vuilen.com 180
  7. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Đến khi ba em lớn lên do không thể lặng im nhìn mẹ của mình, tức là bà nội của em bị ngược đãi nên đã lên tiếng phản đối, và trơng một lần vì bênh vực cho mẹ mình nên ba em đã to tiếng với ông nộị em và đã cùng bà nội em ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng: Thụy Giang kêu lên một tiếng ''trời'' rồi im bặt. Huy Khánh van chậm rãi tiếp tục: - Hai mẹ con mới trở về quê ngoại sinh sống và từ đó ba em cắt đứt 1iên lạc với gia đình và từ chối không nhận phần thừa kế. Vân Trọng khẽ lên tiếng: - Có phải vì bác Phú sợ Thụy Giang sẽ gặp trường hợp như vậy nên đã ra sức ngăn cản bằng mọi cách? Huy Khánh gật đầu không trả lời Vân Trọng mà nhìn về Thụy Giang khẽ khàng: - Khi phải nói những lời đó với em, anh cũng đau khổ lắm, nhưng ba em đã muốn anh phải nói như vậy. Dù anh rất yêu em nhưng vì lời hứa với ba em, anh không thể làm khác được. Thụy Giang bụm mặt khóc nức nỡ rồi chạy ào ra ngoài cửa: Cô trỡ về phòng của ông Phú với ý định định hỏi cho ra sự thật có đúng như Huy Khánh nói không. Nhưng vừa bước chân vào phòng, cồ đã nghe tiếng ông Phú nói với cô bằng giọng khàn đặc: - Thụy Giang! Con hãy tha lỗi cho ba. Khánh không có lỗi gì, tất cả là do ba ép buộc nó phái làm, con đừng giận nó: Thụy Giang thụp xuống bên giường ông Phú, nức nở: - Tại sao ba lại làm vậy hả ba? Ba không thương con sao? Ông Phú thở dài, giọng buồn bã: - Lỗi tại ba. Tại ba sợ con sẽ gặp hoàn cảnh giống như bà nội con nên ba mới làm vậy. Con đừng giận ba nha! Thụy Giang đứng dậy, cô nhìn ông Phú rồi chạy ra ngoài, úp mặt vào một cây cột và khóc tức tưởi.    www.vuilen.com 181
  8. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM V ân Trọng nhìn Thụy Giang, nghiêm giọng: - Em giận ba em đấy à? Thụy Giang ngồi quay mặt sang chỗ khác, buông thõng: - Không! - Không mà tại sao hai hôm nay em cố tình tránh mặt bác. Em có biết bác đã hối hận và đau khổ thế nào không, em làm vậy sẽ khiến bác bị dằn vặt nhiều hơn. Thụy Giang thẫn thờ: - Thế còn em thì sao, hai năm qua em đau khổ thế nào, anh có biết không? Vân Trọng gật đầu: - Anh hiểu và thông cảm cho em. Nhưng nếu người oán giận ba em nhiều nhất phải là Huy Khánh. Vậy mà em thấy đó, Huy Khánh có đối xử với bác như em không? Thụy Giang lặng thinh không đáp, cô cúi đẩu khẽ chớp mắt. Vân Trọng nhẹ nhàng: - Ba em làm vậy cũng chỉ vì bị ám ảnh chuyện ngày trước. Em phải hiểu và thương ba em nhiều hơn chứ, sao lại oán giận như vậy. Thụy Giang sụt sùi: - Em không dám giận ba em, mà em chỉ buồn vì những gì ba em làm. - Nhưng giờ mọi chuyện đã rõ ràng, Huy Khánh không có lỗi gì và vẫn còn yêu thương em, vây sao em không đón nhận mà lại cố tình lảng tránh. - Làm sao em dám gặp anh, khi mà em đã nặng lời với Khánh không một chút nể nang hay thương tiếc hả anh. Vân Trọng mỉm cười: - Anh nghĩ Huy Khánh không hẹp hòi đến vậy đâu. Khánh rất yêu em hơn nữa, trong chuyện này em đâu biết mà đã không biết thì không có lỗi. Thụy Giang mỉm cười, giọng thật lạ: www.vuilen.com 182
  9. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Chính vì không biết nên em mới có cảm giác mình bị lừa gạt bấy lâu nay mà không biết. Vân Trọng ngạc nhiên, anh nhìn Thụy Giang và kêu lên: - Thụy Giang! Em nói gì lạ vậy? Thụy Giang nhìn vào mắt Vân Trọng, cố nói thật rành rọt: - Anh thấy lạ à? Vân Trọng gật đầu: Vân Trọng ngơ ngác nhìn theo Thụy Giang. Anh thấy tâm lý của con gái thật khó hiểu. Anh biết Thụy Giang vẫn còn yêu Huy Khánh nên vẫn lầm tưởng sau khi mọi chuyện sáng tỏ, Thụy Giang phải là người vui mừng nhất. Nhưng giờ đây khi nghe Thụy Giang nói lên những lờì này, Vân Trọng cảm thấy mọi chuyện như rối tung lên. Chiều hôm đó ông Phú lên cơn sốt, thêm vết mổ chưa lành hẳn làm choVân Trọng và Thụy Giang mệt nhoài cat người vì chăm sóc và lo lắng cho ông. Tối đến, Vân Trọng có việc phải ra ngoài, chỉ còn Thụy Giang ở lại. Gần nửa đêm, có mệt quá nên chập chờn một cách mệt nhọc. Trong giấc ngủ mơ màng, Thụy Giang như mơ hồ nhận thấy cô ai đó chăm sóc cho mình một cách nhẹ nhàng và chu đáo, tấm chăn mỏng được phủ lên người Thụy Giang một cách nhẹ nhàng đã khiến cho cô ngủ ngon giấc hơn. Đến gần sáng, Thụy Giang mới giật mình tỉnh giấc. Cô ngỡ ngàng khi thấy Huy Khánh đang ngồi bên ba mình và nhìn cô trìu mến. Thấy cô mở mắt, Huy Khánh khẽ nở nụ cười thật ấm áp với Thụy Giang, ân cần: - Hãy còn sớm, em ngủ thêm chút nữa cho khỏe, để anh canh chừng ba cho. Tiếng “ba” thốt ra từ miệngHuy Khánh rất tự nhiên và rất thật làm cho Thụy Giang xúc động. Cô nhìn anh và nhận ra Huy Khánh thay dổi với trước khá nhiều. Gương mặt như gầy đi và hóp lại, duy chỉ có ánh mắt và nụ cưới là không thay đổi. Thụy Giang cảm nhận được những ấm áp và yêu thương mà Huy Khánh đang trao cho nình, vẫn nồng nàn như ngày trước. Nhịp tim của Thụy Giang bỗng lỗi nhịp khi nghe Huy Khánh trầm ấm bảo: www.vuilen.com 183
  10. Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Vẫn côn giận anh hả cô bé? Đã lâu rồi Thụy Giang không được nghe hai tiếng "cô bé" đầy thương yêu từ anh, Thụy Giang như thấy anh đang trách móc mình thì phải. Những cảm xúc từ đâu bỗng ùa về một cách mãnh liệt, không kiềm chế được, Thụy Giang dứng dậy và chạy ra ngoài, òa khóc. Vòng tay rắn chắc và ấm áp của Huy Khánh quàng nhẹ qua người Thụy Giang, anh nhìn cô trìu mến: - Thụy Giang! Sau cơn mưa bao giờ trời cũng sáng, chúng mình đã khổ đau nhiều rồi, tại sao còn phải làm khổ nhau nữa hả em. Thụy Giang gục đầu lên vai Huy Khánh, nức nở: Em ghét anh lắm, tại sao anh lạí cùng với ba lừa dối em? Anh có biết hai năm qua, em sống trong buồn tủi vả đau khổ thế nào không? Huy Khánh gật đầu: - Anh biết! Nhưng chuyện đã qua rồi, đừng nhắc lại nữa em ạ. Giờ anh và em cùng nắm chặt tay nhau đi tới tương lai và hạnh phúc. Anh hứa sẽ không bao giờ để mất em một lần nữa, em tin anh không cô bé? Rúc vào người Huỵ Khánh, Thụy Giang tìm lại mùi hương quen thuộc từ nơi anh, khẽ nói: - Anh phải hứa không được xa em dù bất cứ lý do gì nha anh. Huy Khánh cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Thụy Giang, giọng thật nhẹ và dứt khoát: - Anh hứa. Thụy Giang ngước nhìn Huy Khánh, ánh mắt cô long lanh và rạng ra, đôi môi cô khẽ hé mở như đón nhận bờ môi của Huy Khánh, và họ trao cho nhau những nụ hôn sau bao năm xa cách. Từ trong phòng, ông Phú nhìn ra. Trên môi ông cũng nở một nụ cười hạnh khi thấy Thụy Giang đã tìm lại được hạnh phúc mà tưởng chừng như đã mất bởi chính ông. HẾT www.vuilen.com 184
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2