intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Anh vẫn yêu em P4

Chia sẻ: Chau Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

109
lượt xem
25
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Buổi tối, Đạt Thành đến tìm Thục Nhi, vừa gặp vào phòng, Đạt Thành đã gạn hỏi: -Sao lúc sáng em không ghé công ty anh vậy Nhi? Kiều Vy không nói cho em nghe gi à? Thục Nhi mệt mỏi: - Kiều Vy có nói nhưng em không thể vào công ty được: - Tại sao vậy? - Không tại sao hết. Đạt Thành cố hỏi: Kiều Vy đã nói những gì với em rồi? Nó có nói đến chuyện tương lai của chúng ta không. Thục Nhi nói một cách...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Anh vẫn yêu em P4

  1. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 4 B uổi tối, Đạt Thành đến tìm Thục Nhi, vừa gặp vào phòng, Đạt Thành đã gạn hỏi: -Sao lúc sáng em không ghé công ty anh vậy Nhi? Kiều Vy không nói cho em nghe gi à? Thục Nhi mệt mỏi: - Kiều Vy có nói nhưng em không thể vào công ty được: - Tại sao vậy? - Không tại sao hết. Đạt Thành cố hỏi: Kiều Vy đã nói những gì với em rồi? Nó có nói đến chuyện tương lai của chúng ta không. Thục Nhi nói một cách buồn bã: - Mọi chuyện anh dặn nó đều nói với em hết. - Vậy tại sao em lại không đến. Em có biết là anh đã chờ đợi em thế nào không hả? - Em biết nhưng hãy thông cảm cho em. Chuyện chúng ta đến với nhau là không thể. Đạt Thành hét nhỏ: - Tại sao hả? - Em đã nói với anh rất nhiều lần rồi. Em không thể nghĩ đến chuyện tình cảm nữa. Tình cảm trong em đã nguội lạnh rồi. Anh đã nó~ là anh sẵn sằng chờ rồi mà: Anh sẽ chờ đến khi nào em chấp nhận mới thôi. - Anh đưng như vậy, vô ích thôi: Đạt Thành nắm tay Thục Nhi siết nhẹ: - Anh thấy việc mình làm là có ích, và em xứng đáng để anh làm như thế. Thục Nhi rối rắm: - Anh đừng qúa tốt với em như vậy. Em đã mắc nợ anh rất nhiều rồi. Em không muốn mình nợ thêm một thứ gì nữa. Đạt Thành nghiêm nghị: www.vuilen.com 67
  2. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Em có ý như như thế khi nào thế hả? Anh không cho phép em nghĩ như thế. Em không nợ gì của anh hết. Em nên nhớ điều đó. Thực Nhi rơi lệ: - Anh đừng quá tốt với em có được không vậy? Em không thể nhận anh biết không hả? Đạt Thành dịu giọng: - Em đừng khóc mà Nhi. Nhìn em khóc anh không chịu nổi đâu. Rồi cả hai rơi vào im lặng, mỗi người đeo đuổi một ý nghĩa riêng. Lát sau, Đạt Thành chợt nỏi: - Về chuyện tình cảm anh sẽ tôn trọng em,anh sẽ chờ em nhơng em phải về làm ở công ty của anh. Thục Nhi ngẩng phắt đầu dy. Cô lắc đầu lia lịa. - Em không thể. Thành Đạt hơi nóng: - Tại sao hả? Em có biết là anh lập công ty riêng là vì em. Anh muốn nơi đó là của riêng hai đứa. Thục Nhi khổ sở. - Em xin lỗi! Em không thể nghe theo lời anh được. Em không muốn dựa vào anh, em muốn có một việc làm do chính tay mình có được. - Em về làm cho anh thì cũng vậy thôi. Thục Nhi nói mà không suy nghĩ: - Em đã được nhận vào Sĩ Luân rồi. Thục Nhi không ngờ mình lại nói ra như vậy. Mới đây ít phút cô còn chưa quyết định chuyện này vậy mà bây giờ cô đành nói vậy. Đạt Thành thở dài. - Em làm anh hết hồn. Anh tưởng em khó xử chuyện gì chứ chuyện này anh chỉ cần nói với bên họ một tiếng thôi mà. Hơn nữa, Sĩ Nguyên nó là bạn thân của anh,em đừng lo. Thục Nhi hết hoảng, cô lắc đầu: - Anh đừng làm vậy. Anh hãy để em làm bên ấy. - Em không được cãi lời anh em phải làm ở công ty anh để anh tiện việc chăm sóc em. Thục Nhi gào lên: - Em đã bảo anh đừng làm vậy. Anh tôn trọng em một chút có được không? www.vuilen.com 68
  3. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Đạt Thành ngây người. Anh không ngờ vì một chuyện nhỏ như vậy. mà Thục Nhi lại xúc động đến vậy. Anh dịu giọng: - Sao em lại xúc động dữ vậy. Anh làm mọi chuyện cũng chỉ vì em mà. Em lại không hiểu sao Nhi? Thục Nhi gục đầu vào tay, khóc nức nở: - Em biết anh tốt với em nhưng anh hãy tôn trọng quyết định của em: Em muốn khẳng định chính mình. Đạt Thành nhún vai. - Anh thua em. Anh hứa sẽ không làm em khó xử nữa. - Em cám ơn anh! Đạt Thành xua tay: Em đừng động một chút là cám ơn động một chút là xin lỗi anh có được không. Những lời đó em không cần phải nói với anh. Nó làm anh khó chịu lắm. - Em xin lỗi! Đạt Thành nhíu mày: - Em lại nữa. . - Em... - Em không cần phải nói gì thêm nữa. Em nghĩ đi. Anh về đây. Thục Nhi mệt mỏi: - Chào anh! Nhìn đáng vẻ lầm lũi của Đạt Thành bước đi,Thục Nhi thoáng xúc động nhưng cảm giác rung động thì không hề có. Thực Nhi nằm xuống giường và nhắm mắt lại. Cô cố gắng xưa đi tất cả để chìm vào giấc mộng. Ë Ë Ë www.vuilen.com 69
  4. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM B uổi sáng, Sĩ Nguyên ngồi trầm ngâm bên bàn làm việc của mình. Anh đang nhớ về Thục Nhi Hôm nay, là ngày thứ hai anh để Thục Nhi suy nghĩ Sĩ Nguyên rất tin tưởng việc Thục Nhi sẽ về làm ở công ty của mình. - Tiếng điện thoại reo lên làm Sĩ Nguyên rời khỏi dòng trâm tư. - Alô! - Alô! Anh Nguyên hả. Anh có nhận ra giọng nói của ai đây không? Sĩ Nguyên nhíu mày: - Xin lỗi! Cô là.... Mẫn Mẫn nè! Anh quên em rồi à! Sĩ Nguyên vỗ trán: - Trời! Em làm anh bất ngờ quá! - Em cố tình đấy. - Em đang ở đâu vậy Mẫn? - Em đang ở Mỹ. - Em đi diễn à? - Dạ! - Khi nào em mới về nước. - Hai ngày nữa, anh nhớ đón em nha. Anh không hứa trước được đâu. Nếu hôm đó anh rảnh anh sẽ đến. Mẫn Mẫn cười khúc khích: - Em cám ơn anh! Sĩ Nguyên cũng cười: -Em vẫn vậy. Mẫn Mẫn chợt hỏi: - Anh đáng làm gì vậy? - Anh đang làm việc. - Em xin lỗi đã làm phiền anh. www.vuilen.com 70
  5. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Anh không thấy phiền đâu, em cứ yên tâm. Mẫn Mẫn đùa: - Vậy em sẽ nói chuyện suất buổi sáng luôn. - Trời? Em ác với anh vậy à? Mẫn Mẫn tươi cười: - Em giỡn thôi, tha cho anh đấy. - Em diễn bên ấy có thành công không Mẫn? - Vẫn tốt anh à. - Anh chúc mừng em. - Em cám ơn anh! Anh làm việc đi, em cúp máy nha. - Chào em! Để chiếc điện thoại lên bàn, Sĩ Nguyên ngã người ra sau ghế suy tư. Anh châm cho mình điếu thuốc rồi để tự do chơ hồn mình ở tận nơi đâu. - Cốc cốc cốc. Nghe tiếng gõ cửa, Sĩ Nguyên dụi thuốc, anh nghiêm giọng: - Vào đi! - Người bước vào phòng không phải Hoàng Kim mà là Thục Nhi, Sĩ Nguyên vô cùng bất ngờ về điều này. Anh đứng dậy và tiến về phía Thục Nhi: - Em đến tìm anh à? Em ngồi đi. Thục Nhi ngồi xuống chiếc sa long, đôi mắt cô đượm buồn: Anh vẫn còn giữ ý định nhận tôi vào làm không vậy? Sĩ Nguyên vui vẻ: - Công ty Sĩ Luân luôn mở rộng cửa đón chờ em. - Anh không hối hận chứ. Anh đã nói rồi, công tư phân minh. Em là người có tài thật sự nên anh mới nhận chứ anh không thiên về tình cảm đâu. Thục Nhi như thờ ơ với những gì mà Sĩ Nguyên nới. Cô buông gọn: - Ngày mai, tôi đến làm được chứ! www.vuilen.com 71
  6. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Sao em gấp vậy? Em cứ về nghỉ đi. Đầu tuần sau em đến cũng được. Thục Nhi bướng bỉnh: - Tôi cần làm việc. Anh hãy phân công việc cho tôi đi.Tôi không cần phải nghỉ ngơi hay chuẩn bị gì đâu. Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi thật lâu, anh nhận ra rằng hôm nay Thục Nhi rất khác. Dường như cô có nhiều tâm sự: - Lý do mà khiến em thay đổi ý định nhanh như vậy? Thục Nhỉ vẫn giữ vẻ bình thản: -Đây là chuyện riêng của tôi, mong anh tôn trọng. Sĩ Nguyên nhún vai: - Tùy em, vậy ngày mai em hãy đi làm, anh sẽ sắp xếp công việc cho em. Thục Nhi đứng lên. - Tôi xin phép về để chuẩn bị. - Chào em! - Chào anh! Thục Nhi đi lang thang trên đường phố Sài Gòn. Mấy ngày trước cô còn bảo 1à Kiều Vy bị điên khi lang thang trên đường khi trời nắng vậy mà giờ đây chính cô lại đang đi lang thang. Cô định đến tìm Kiều Vy nhưng sợ phải chạm mặt với Đạt Thành nên thôi. Buổi chiều, Đạt Thành đến công ty Sĩ Nguyên, anh rủ rê: - Cậu làm xong việc chưa vậy. Hôm nay ,mình đi nhảy đi Sĩ Nguyên nhìn dáng vẻ của Đạt Thành mà lo 1ắng: - Cậu bị làm sao vậy? Sao tự nhiên,lạí rủ tớ đi nhảy. Đạt Thành buồn bã: - Lâu qúa không nhảy nên nhớ vũ trường vậy mà, cậu đi cùng tớ đi. - Thôi được, cậu chờ tôi một chút. Hai người đàn ông cùng đến vũ trường, Đạt Thành uống hết ly bia này đến ly khác. Sĩ Nguyên không can ngăn, anh ngồi nhìn Đạt Thành một cách chăm chú: - Cậu nói đi! Cậu buồn về chuyện gì hả? Đạt Thành không trả lời, anh vẫn tiếp tục uống. Sĩ Nguyên giật lấy ly rượu trên tay Đạt Thành: www.vuilen.com 72
  7. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Nếu cậu nói ra nguyên nhân thì tôi sẽ không để cậu uống nữa. Đạt thành nổi giận: - Tôi bị thất tình. Cậu đã vừa lòng chưa hả? Sĩ Nguyên nhìn bạn một cách bất ngờ. Anh lại hỏi: - Cậu đã yêu ai vậy Thành? Sao tớ không biết gì hết vậy? Đạt Thành đau khổ: Tôi đã làm rất nhiều chuyện về cô ấy vậy mà cô ấy vẫn luôn nhớ về người cũ mà từ chối tôi. Tôi đã thành lập công ty riêng đự định đó sẽ là tương lai của hai đứa nhưng cô ấy cũng từ chối. - Tớ thật thất bại. Sĩ Nguyên vỗ vai bạn: - Cậu đừng vậy nữa, biết đâu cô ấy cũng có nỗi khổ tâm. Cô ấy là ai vậy. Cậu cũng biết cô ấy mà là Thục Nhi đấy. Sĩ Nguyên kinh hoàng: - Cậu nói sao? Người mà cậu yêu là Thục Nhi à? Đạt Thành gật đầu: - Phải! - Cô ấy đã từ chối cậu. - Phải! Sĩ Ngu yên nghe đau nhói con tim thì ra Thục Nhi đồng ý về làm ở công ty của anh là để tránh né tình cảm của Đạt Thành vậy mà anh cứ tưởng rằng Thục Nhi đồng ý là do tình cảm của anh. Sĩ Nguyên ngồi phịch xuống ghế. - Vậy là mình đã khiến cho Thục Nhi khó xử. Mình phai bù đắp lại cho cô ấy thật nhiều. Uống thêm vài ly Đạt Thành lại nói: - Cậu nói cho tớ biết đi, tớ phải làm gì để cô ấy đón nhận tình cảm của mình đây. Sĩ Nguyên rơi vào tình trạng khó xử. - Cậu cứ chờ cô ấy thời gian biết đâu cô ấy sẽ chấp nhận. Đạt Thành gào lên: www.vuilen.com 73
  8. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Chờ... chờ... chờ đến bao giờ đây, một tháng hai tháng hay một năm, hai năm hay cả đời hả? Sĩ Nguyên an ủi bạn: - Cậu cứng rắn hơn một chút đi! Cậu là đàn ông cậu phải cứng rắn chứ. Đàn ông không được yếu đuối hả? Sao tôi luôn là người thất bại vậy chứ. Trước kia tôi yêu Lan Thi thì cô ấy bảo là tôi quá thờ ơ. Bây giờ,tôi yêu Thục Nhi thì cô ấy bảo tôi phải tôn trọng ý định của cô ấy. Tôi phải làm sao đây hỡi trời: - Cậu bình tĩnh đi, cậu làm vậy cũng đâu giải quyết được gì. Nghe lời tớ bây giờ tệ đưa cậu về nhà ngủ. Sáng dậy xem như mọi chuyện đã ổn. Đạt Thành gạt phăng: - Cậu muốn về thì cứ về trước đi. Tớ muốn ở đây một mình. Sĩ Nguyên dứt khoát: - Cậu phải theo tớ về. Tớ không cho phép cậu ở đây một mình uống rượu nữa. - Mặc kệ tớ, cậu về đi. Sĩ Nguyên nghiêm giọng: Hôm nay, nếu cậu không về thì xem như tình bạn này chấm dứt nhé. - Cậu uy hiếp tớ à? - Tớ nói thật chớ không uy hiếp. Đạt Thành đứng lên khoác vai bạn: - Làm phiền cậu đưa tớ về nhà dùm. Sĩ Nguyên mỉm cười. - Phải vậy chứ.    T hục Nhi được Sĩ Nguyên sắp xếp cho làm thư kí riêng của anh. Lúc đầu Thục Nhi định đổi nhưng rồi lại thôi. Trưa hôm nay, Thục Nhi phải đem hồ sơ vào cho Sĩ Nguyên kí. Sau khi kí xong,Sĩ Nguyên dò hỏi: - Em có biết Đạt Thành yêu em không Nhi? www.vuilen.com 74
  9. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Đêm qua, nó đã uống rất nhiều rượn. Em hãy đến anh ủi nó đi. Thục Nhi trừng mắt nhìn Sĩ Nguyên: - Đây là chuyện riêng của tôi. Tôi mong anh từ đây về sau đừng xen vào chuyện riêng của tôi. Sĩ Nguyên rời khỏi bàn làm việc và tiến lại phía Thục Nhi. Sĩ Nguyên nhìn thẳng vào mắt Thục Nhi: - Em hay nói thật cho anh biết đi Nhi. Em có yêu Đạt Thành không? Thục Nhi gào lên đau khổ: - Sao các người ác với tôi vậy hả? Các người phải nhìn thấy tôi đau khổ các người mới vui hay sao hả? Sĩ Nguyên kéo mạnh Thục Nhi vào lòng. - Anh an ủi: - Anh xin lỗi! Anh hứa sẽ không làm em đau lòng nữa. Anh xin lỗi! Thục Nhi khóc nức nở trên vai Sĩ Nguyên. Cô bở mặc cho nước mắt cứ thi nhau tuôn chảy. Sĩ Nguyên vỗ về: - Em cứ khóc đi, khóc cho vơi bớt đau khổ. Anh sẽ để em khóc rồi sau đó em phải quên đi tất cả. Thục Nhi đột nhiên đẩy mạnh Sĩ Nguyền ra, cô nói một cách cứng cỏi: - Anh không cần thương hại tôi. Chuyện của tôi hãy để tôi tự giải quyết. Sĩ Nguyên nhíu mày, anh nghiêm nghị: - Em hãy bỏ cái nhìn xem ai cũng thương hại em đi có được không vậy? Em nghĩ mình đáng thương hại lắm à? Anh nói cho em biết có nhiều người còn đau hơn em gấp nhiều lần nhưng người ta không bao giờ cho mình là đáng thương hại. Thục Nhi nhìn anh lạnh băng: - Tôi cám ơn anh vì đã dạy cho tôi bài học này. Xin 1ỗi vì đã làm phiền anh, tôi ra ngoài đây. Thục Nhi định bước đi nhưng Sĩ Nguyên đã nắm lấy tay cô kéo lại và hôn mãnh liệt Thục Nhi cố đẩy Sĩ Nguyên ra nhưng không được. Lát sau, Sĩ Nguyên buông cô ra và. - ''Bốp'' Một cái tát như trời giáng Thục Nhi giành cho Sĩ Nguyên: www.vuilen.com 75
  10. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Tôi hận anh! Nói xong Thục Nhi đi thẳng ra ngoài, trong cơn giận dữ. Sĩ Nguyên nhìn theo Thục Nhi một cách bất lực. Anh không hề thấy giận khi Thục Nhi tát anh mà trái lại anh thấy giân mình khi không giúp được gì cho người mình yêu. Buổi chiều mợi người đều về hết, Sĩ Nguyên bước ra phòng làm việc. Anh vơ cùng ngạc nhiên khi thấy Thục Nhi đang ngồi gục đầu xuống bàn và khớc nức nở. Nhìn đôi bờ vai rung nung của cô mà Sĩ Nguyên đau thắt lòng: - Em lại khóc à? Thục Nhi vẫn ngồi im không nói, Sĩ Nguyên nâng mặt Thục Nhi lên và nhìn thắng vào mắt cô: - Em định khóc hoài thế này à? Em không có cách giải quyết nào khác sao? Anh về đi! Tôi không cần anh quan tâm. Em bảo anh về để em tiếp tục khóc à? - Mặc kệ tôi! Sĩ Nguyên vẫn dịu giọng: - Nếu em yêu Đạt Thành thì em cứ nói với nó còn nếu không yêu thì em phải dứt khoát. Em cứ để như vậy hoài là làm khổ Đạt Thành, làm khổ chính bản thân em và luôn cả anh nữa. Thục Nhi ngước nhìn lên Sĩ Nguyên. Anh như hiểu Thục Nhi muốn nói gì. Nguyên mỉm cười: - Anh yêu em là thật lòng và không thay đổi.Anh nói thật lòng mình. Em tin cũng được không tin cũng không sao cả. Em cứ làm theo những gì mà mình nghĩ. Thục Nhi cảm thấy thấm thía những lời Sĩ Nguyên nói. Cô quyết định sẽ đến gặp Đạt Thành để nói rõ mọi chuyện. Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi, anh đau xót: Anh đưa em về nha Nhi! Em cứ để xe lại đây. Ngày mai, anh sẽ đến đón em đi làm. Thục Nhi lắc đầu: - Anh không cần làm vậy đâu, tôi tự về được mà. - Tùy em thôi. Thục Nhi rời khỏi công ty với tâm trạng rối bời. Cô tự hỏi tại sao mọi chuyện rắc rối lại cùng đến với với cô như vậy. Chuyện của Khôi Vũ có lẽ Thục Nhi đã một phần nào xua đi đau đớn nhưng giờ đây chuyện của Đạt Thành lại đến với cô Thục Nhi biết rõ lòng mình không bao giờ đón nhận được Đạt Thành nhưng cô không nở nói ra trước mặt Đạt Thành. www.vuilen.com 76
  11. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM    M ột tuần sau, Kiều Vy đến công ty Sĩ Luân để tìm Thục Nhi. Mang tiếng là tìm Thục Nhi chứ thật ra cô đến đây là muốn gặp mặt Sĩ Nguyên. Thấy Vy đến, Thục Nhi mừng rỡ: - Mi đến tìm ta hả Vy? Có chuyện hả? Kiều Vy làm mặt giận: - Bộ có chuyện ta mới đến tìm mi được hả? Nếu ta nói là không có chuyện gì thì mi sẽ đuổi ta phải không? Thục Nhi trợn mắt: - Mi chỉ khéo vẽ chuyện. Hôm nay mi muốn rủ ta đi đâu hả? - Ta đến xem mi làm việc thế nào thôi. Thục Nhi liếc mắt: - Có thật lâ mi đến 'xem ta làm việc không'.~ Hay mi có mục đích Kiều Vy đỏ mặt khi nghe bạn nói trúng tim đen nhưng cô chối quanh: - Mi lúc nào cũng nghi ngờ lòng tốt của ta cả. Ta định đến rủ mi đì ăn bò bía nhưng mi nghi ngờ ta thì thôi. - Ta đâu có nghi mi gì đâu. Mi phải nhớ đến chầu bò bía nha! Kiều Vy liếc mắt: - Mi có ăn thì hay lắm. - Mi cũng như ta thôi. Thục Nhi trả đũa. Hai cô cùng cười. Kiều Vy chợt hỏi: - Mọi người về hết rồi sao mi còn ở làm vậy Nhi? Mi không mệt à? - Ta định làm cho xong luôn thế rồi về ngủ mới ngon. Kiều Vy định hỏi nữa nhưng thấy Sĩ Nguyên bước ra. Cô vui vẻ: - Anh Nguyên vẫn chưa ve à? Công ty này toàn là người siêng năng. www.vuilen.com 77
  12. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên tươi cười: - Anh phải siêng năng để tranh với công ty của anh hai em chứ. Kiều Vy chu môi: Anh Nguyên có nắm chắc phần thắng không vậy? - Vy nghĩ sao. Kiều Vy chu môi: - Em nghĩ hai anh ngang bằng nhau. - Em trả lời rất thông minh. Thục Nhi xen vào: - Mi về chưa Vy. Ta về trước nha! Kiều Vy tròn mắt: - Mi sao vậy. Ta đến là tìm mi mà sao mi lại về trước. Thục Nhi buồn buồn: - Ta thấy mi và giám đốc nói chuyện vui vẻ quá nên ta nghĩ mình phải rú lui. Kiều Vy nhăn nhó: - Mi nói gì vậy Nhi? Sĩ Nguyên đề nghị: - Bây giờ, anh mời hai em đi ăn kem chịu không? Kiều Vy reo lên: - Em chịu liền. Kiều Vy vẫn hay trẻ con như thế. Có lẽ vì là con nhà giàu nên cô luôn như vậy. Thục Nhi nhăn trán: - Hai người cứ đi ăn đi, tôi phải về có chút chuyện. Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi không nói. Kiều Vy lay tay bạn: - Mi đừng vậy. Mi có chuyện gì mà gấp vậy,lúc nãy mi hứa là sẽ còn ta đi ăn bò bía mà. Thục Nhi cười buồn: -Ta không muốn làm con kì đà đâu. Mi cứ đi cùng giám đốc đi. www.vuilen.com 78
  13. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên cảm thấy bực bội trước lời lề của Thục Nhi. Tại sao cô lại có thể nói ra những lời đó chứ! Anh cố làm ra vẻ bình thường: - Nhi không nể mặt anh à? Thục Nhi nói nhẹ nhàng: - Tôi có việc thật mà. Lúc trưa mẹ tôi có gọi về gấp. Tôi phải về đây, chúc hai người ngon miệng. Thục Nhi dợm bước đi nhưng Sĩ Nguyên đã ngăn 1ại: - Nếu Nhi không muốn có sự hiện diện của tôi thì tôi sẽ về trước. - Anh không cần làm vậy đâu. Tôi.có việc thật. Nói xong Thục Nhi bước đi. Kiều Vy nhìn theo tức tối: - Thục Nhi thật quá đáng. Nó luôn tránh mặt anh. Em không hiểu tại sao nó ghét anh đến vậy mà lại đến đây làm việc. Sĩ Nguyên nhún vai: - Đơn giản là vì cô ấy không biết công ty này là của anh trước đó. Kiều Vy gật đầu: - Có lẽ vậy. - Anh và Vy đi ăn kem nhé? - Dĩ nhiên rồi!    B uổi tối, Thục Nhi cùng bà Thục Uyên cùng ngồi bên bàn ăn. Một bữa cơm buồn tẻ trôi qua, Thục Nhi phụ mẹ dọn dẹp. Bà Uyên nhìn con gái lo lắng: - Con có nhiều chuyện buồn lắm phải không Nhi? Sao con không tâm sự với mẹ? Thục Nhi chối quanh: - Con đâu có gì đâu mẹ. Mẹ đừng quá lo lắng. - Con là con của mẹ, chẳng lẽ mẹ không biết: www.vuilen.com 79
  14. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Con nghĩ gì sao? - Con không có gì thật mà mẹ, chỉ tại việc công ty quá nhiều nên con thấy mệt thôi: Bà Uyên có vẻ giận: - Nếu con không muốn nói với mẹ thì thôi, mẹ không ép. Bà Uyên tự nhiên nhăn mặt rồi bà ngất xỉu. Thục Nhi hốt hoảng ôm lấy mẹ: - Mẹ, mẹ lạm sao vậy. Mẹ tỉnh lại đi mẹ: Thục Nhi hồi hộp đợi trước phòng cấp cứu. Sĩ Nguyên làm giấy tờ nhập viện xong, anh an ủi: - Em đừng qúa lo lắng, bác gái sẽ không sao đâu? - Trờiơi! Nếu mẹ tôi mà có chuyện gì chắc là tôi chết mất. Em bi quan đó Nhi à! Anh nghĩ mẹ em chỉ suy nhược thần kinh thôi. Em đừng quá lo lắng. Thục Nhi lại ngồi xuống ghế cô chấp tay khấn váy. Lần này may là có Sĩ Nguyên, Thục Nhi không thể lí giải được việc này. Trong lức hốt hoảng nhất rối rắm nhất cô nghĩ đến Sĩ Nguyên và cô cần đến sự giúp đỡ của anh. Khoảng nửa tiếng sau, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, Thục Nhi lau nhanh về phía bác sĩ. - Mẹ tôi có sao không bác sĩ/ Mẹ tôi đã mắc phải bệnh gì vậy? Bác sĩ từ tốn: - Chúng tôi đang theo dõi, ngày mai tôi sẽ cho gia đình biết. Sĩ Nguyên hỏi: - Chúng tôi có thể vào thăm được không ạ? - Có thể! Thục Nhi đi nhanh vào phòng với bà Uyên. Vị bác sĩ nhìn Sĩ Nguyên rồi hỏi: - Anh là gì của bệnh nhân vậy. Anh có quan hệ với bà ấy không? Sĩ Nguyên nói dối: - Tôi là con rể. Mẹ tôi có sao không ạ? Có phải đã xảy ra chuyện gì? Bác sĩ nói chậm rãi: Chúng tôi đoán là bị thận nhưng chưa khẳng định được. Chúng tôi phải chờ phiếu xét nghiệm. www.vuilen.com 80
  15. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên lo lắng: Nếu như mẹ tôi bệnh thật thì sao bác sĩ có cứu được không? Bác sĩ trấn an: Anh yên tâm, nếu bà ấy bệnh thật thì chỉ cần thay thận là ổn thôi. Nhưng chi phí cho quả thận va ca mổ là không nhỏ. - Bao nhiêu không thành vấn đề chỉ cần cứu được mẹ tôi là được. - Vậy anh hãy chờ kết quả nhé. - Vâng, cám ơn bác sĩ. Sĩ Nguyên vào phòng bà Uyên, bà vẫn nhắm mắt. Thục Nhi khóc nức nở bên bà. Sĩ Nguyên nắm lấy tay Thục Nhi siết nhẹ: - Em đừng khóc nữa. Mẹ em đã qua cơn nguy hiểm rồi mà. Thục Nhi nấc lên: - Nhưng bà vẫn chưa tỉnh. - Chắc là quá mệt mỏi nên bác ngủ hơi lâu thôi, em đừng quá lo lắng. Thục Nhi lau đi dòng nước mắt. Cô nói trong sự xúc động: - Cám ơn anh! - Em không cần cám ơn anh đâu. - Tôi đã làm phiền anh rất nhiều rồi, anh về nghỉ đi. - Em định ngồi đây hoài à? - Tôi phải đợi mẹ tôi tỉnh dậy. Sĩ Nguyên vỗ vỗ vai Thục Nhi: - Em cứ ngồi đây, anh ra ngoài một lát. Sĩ Nguyên ra nguài, lát sau anh trở lại thì bà Uyên đã tỉnh: - Bác cám ơn con nhiều lắm. Bác đã nghe Thục Nhi kể lại, bác đã làm phiền con rồi. Sĩ Nguyên tươi cười: Bác dừng nói vậy mà, con đâu có giúp được gì đâu. - Con tốt bụng quá. Con Nhi làm ở chỗ con bác yên tâm lắm. Sĩ Nguyên nháy mắt với Thục Nhi, cô bĩu môi không nói. www.vuilen.com 81
  16. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên ở 1ại với bà Uyên và Thục Nhi suốt đêm. Sáng, Thục Nhi thấy mẹ mình vẫn ngủ. Cô nhìn sang Sĩ Nguyền, thấy anh đang ngủ ngồi. Tim cô bỗng nhói lên Thục Nhi lấy chiếc áo khoác của mình khoác lên cho anh. Sĩ Nguyên chợt tỉnh, anh nhìn Thục Nhi một cách âu yếm: - Em dậy rồi à? Bác sĩ đ ã khám cho bác gái chưa vậy? Thục Nhi lắc đầu: - Vẫn chưa. Sĩ Nguyên ngủ dậy, anh ra ngoài mua thức ăn cho bà Uyên và Thục Nhi rồi về công ty.    B uổi trưa, bác sĩ đến đưa phiếu xét nghiệm của bà Uyên. Thục Nhi như không tin vào mắt mình. Mẹ cô bị bệnh thận phải thay thận mới mong sống nổi. Bà Uyên nhìn con gải dò hỏi: - Mẹ đã bệnh gì vậy Nhi? Có nguy hiểm không con? Thục Nhi giấu mẹ: - Mẹ không bệnh gì cả. Bà Uyên nhăn trán: - Con đưa cho mẹ xem đi. Mẹ muốn tự xem. - Mẹ đâu có bệnh gì đâu mà.xem. Mẹ chỉ suy nhược thần kinh do quá sức thôi mà. Bà Uyên nghiêm nghị: - Con đưa cho mẹ xem nào? Bác sĩ lên tiếng: - Cô cứ đưa cho bà xem để bà chuẩn bị tâm lí cho ca mổ. Bà Uyên nhìn bác sĩ trân trối: - Bác sĩ vừa nói gì? Tôi phải mổ à? Tôi đã mắc phải bệnh gì vậy. Bà phải thay thận. - Tôi phải thay thận. www.vuilen.com 82
  17. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Bâ Uyên thốt lên. Bác sĩ gật đầu: - Lúc sáng, con rể bà đã đến xem phiếu xét nghiệm và đã kí tên để bà mổ. Thục Nhi ngạc nhiên: - Con rể , bác sĩ có lầm không đấy. Mẹ tôi làm gì có con rể. Bác sĩ đưa ra trước mặt Thục nhi một tờ giấy: Cô xem đây có phải là chữ kí của chồng không. Có tên Sĩ Nguyên đàng hoàng. Thục nhi cầm tờ giấy lên xem đúng là chữ ký Sĩ Nguyên. Thực Nhi gượng cười: - Anh ấy đúng là chồng tôi nhưng là chồng sắp cưới. Bác sĩ đề -nghị: - Để chắc ăn. Cô hãy kí thêm vào đây đi. - Vậy cũng được. Đợi bác sĩ đi rồi, bà Uyên nhìn Thục nghiêm nghị: - Có phải con và cậu ta yêu nhau không Nhi Thục Nhi lắc đầu: - Con và anh ấy chỉ là dồng nghiệp thôi mẹ ạ! - Chỉ đơn giản là đồng nghiệp mà cậu ấy tốt với gia đình mình vậy à? - Con nói thật mà mẹ, chắc tại anh ấy thấy gia đình mình đơn chiếc nên giúp đỡ vậy thôi. - Mẹ nghĩ không đơn giản như vậy nhìn cử chỉ, thái độ của cậu ta là mẹ biết cậu ta có ý với con rồi. Thục Nhi đỏ mặt: - Mẹ quá nhạy cảm rồi, con và anh ấy không có gì đâu. Bà Uyên mỉm cười nhìn con gái: - Con chối thì thôi mẹ không nói nữa. Mẹ chỉ mong con quên được Khôi Vũ và tìm được tình yêu mới. Nghe nhắc đếnKhôi Vũ, Thục Nhi hơi chạnh lòng: - Có lẽ bây giờ anh ấy đang hạnh phúc bên người yêu mới. Bà Uyên nhìn con đau xót: - Con vẫn còn buồn về chuyện đó à? www.vuilen.com 83
  18. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi gương cười: - Con đã quên mấy chuyện đó rồi. Mẹ yên tâm đi. - Có lẽ Thục Nhi đã quên Khôi Vũ thật sự và cô đang nghĩ về một tình yêu mới vừa chớm nở.    V ài tháng sau, Sĩ Nguyên và Thục Nhi cùng đi công tác ở Đà Lạt. Buổi tối, Đà Lạt tuyệt đẹp,Sĩ Nguyên và Thục Nhi tay trong tay đi trên đường thật lãng mạn. Sĩ Nguyên siết nhẹ tay người yêu: - Em đã ra đây lần nào chưa Nhi? Thục Nhi lắc đầu: - Em chưa được ra đây lần nào cả, - Em thấy Đà Lạt có đẹp không? Thục Nhi nhìn lên bầu trời. Cô nói một cách vui vẻ: - Đà Lạt tuyệt đẹp. - Em có thích ở đây không Nhi? Dĩ nhiên là thích rồi: - Vậy sau này mình sẽ thường xuyên ra đây Thục Nhi chu môi: - Ai thèm ra đây với anh chứ. Em sẽ đi với mẹ. - Vậy thì cả bác gái sẽ cùng đi với chúng ta. - Em nói rồi, em không thèm đivới anh đâu, em chỉ cần mẹ thôi. Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi thật ngầu: - Em thật sự hỏng thèm anh chứ.Em không hối hận à? Thục Nhi nói chắc nịch: - Ừm! Sĩ Nguyên tự nhiên đứng lại, anh ôm lấy vai của Thục Nhi và hôn mãnh liệt. Thu c Nhi vùng vẫy nhưng càng bị siết chặt. www.vuilen.com 84
  19. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Lát sau, Sĩ Nguyên buông Nhi ra. Cô đỏ mặt,đấm thùn thụt vào ngực anh: - Anh có biết đây là ngoài đường không hả?Anh không biết xấu hổ à? Sĩ Nguyên cười giòn giã: - Có gì mà phải xấu hổ chứ, anh và em yêu nhau mà, để nhiều người biết càng tốt chứ có sao đâu. Thục Nhi liếc mắt. - Anh khéo nói lắm: Sĩ Nguyên nhướng mắt: - Mình vào quân nước đằng kia đi Nhi. Thục Nhi đi theo Sĩ Nguyên. Khi đã gọi nước xong, Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi ầu yếm: - Tại sao em lại yêu anh vậy Nhi? Thục Nhi tròn mắt: - Sao anh lại nói vậy? - Anh còn nhớ những ngày đầu anh quen em. Lúc đó, thật vất vả với anh em thật bướng bỉnh và kiêu căng. Thục Nhi trợn mắt: - Anh nói em vậy đó hả? Em giận anh luôn. - Em giận anh thật không đó. Em không sợ anh phạt em à? Thục Nhi dẫu môi: - Anh dám... Vừa nói xong, Thục Nhi đã bị Sĩ Nguyên khóa chặt môi bằng nụ hôn nồng nàn và mãnh liệtThục Nhi cũng chìm vào cảm giác đê mê. Hai người bên nhau thật 1âu. Sĩ Nguyên nồng nàn: - Anh yêu em? Thục Nhi ngã đầu vào ngực Sĩ Nguyên. Cô nghe hạnh phúc tràn trề. Sĩ Nguyên siết chật lấy Thục Nhi. Anh biết rằng anh đã thật sự có được tình yêu của Thục Nhi. Thục Nhi chợt nói: - Anh có bao giờ nghĩ đến Kiều Vy không? Sĩ Nguyên nhíu mày: www.vuilen.com 85
  20. Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Sao em hỏi vậy? Anh có biết Kiều Vy yêu anh lắm không? Điều đo không có nghĩa là anh phải yêu cô ấy. Thục Nhi chợt buồn: - Em và Vy là bạn thân mà em lại... - Em đừng nói Nhi? Sĩ Nguyên biết Thục Nhi sắp nói gì nên anh cắt ngang lời cô. Sĩ Nguyên nhìn cô thật lâu vào mắt người yêu: - Em nên nhớ rõ điều này là anh chỉ yêu có một mình em thôi trước đây là vậy, bây giờ là vậy và sau này mãi mãi vẫn là vậy. Thục Nhi xúc động, cô nói trong hạnh phúc: - Anh yêu em đến vậy sao? Sĩ Nguyên nói thật nhỏ vào tai Thục Nhi như để chỉ một mình anh và cô nghe thấy. - Anh yêu em còn nhiều hơn thế nữa. Thục Nhi nói thật lòng mình: - Em cũng yêu anh nhưng... - Em lại định nói đến Kiều Vy nữa à? Thục Nhi chớp mắt: - Em biết phải đối mặt với nó thế nào hả anh? - Em hãy đối mặt với Kiều Vy một cách bình thường. Anh sẽ nói chuyện với cô ấy thật rõ ràng. Thục Nhi can ngăn: - Anh đừng làm tổn thương Kiều Vy! Sĩ Nguyên lắc đầu: - Em yên tâm đi. Anh sẽ không làm gì để cô ấy đau khổ đâu. Thục Nhi buồn rười rượi: - Chắc là Kiều Vy sẽ giận em lắm. Em thật ghét bản thân mình. Sĩ Nguyên nghiêm nghị: - Em đừng tự trách mình nữacó được không Nhi? Nếu ai cũng như em thì hóa ra tình yêu chẳng là gì cả. www.vuilen.com 86
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2