Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 260,261
lượt xem 2
download
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 260: Châm ngòi Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Đương nhiên không chỉ mỗi bổn môn chúng ta động thủ. Từ lâu Thiên Mục Phái độc chiếm linh mạch đã khiến vô số đồng đạo bất mãn. Chỉ là thực lực bọn họ có chút đáng sợ,
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 260,261
- Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 260: Châm ngòi Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Đương nhiên không chỉ mỗi bổn môn chúng ta động thủ. Từ lâu Thiên Mục Phái độc chiếm linh mạch đã khiến vô số đồng đạo bất mãn. Chỉ là thực lực bọn họ có chút đáng sợ, khiến chúng ta cũng đành khoanh tay đứng nhìn. Nhưng bây giờ nhân cơ hội này, chúng ta có thể liên hiệp với những tông phái gia tộc khác" Phó Bưu âm trầm nói. "Cùng môn phái khác liên hiệp?" Nhạc Thông nhịp nhịp ngón tay gõ xuống mặt bàn. "Sư huynh, ngươi đừng do dự nữa. Như ngươi nói, Thiên Mục Phái thế đại, chỉ dựa vào thực lực bổn môn tuyệt đối không đủ. Liên hiệp với tông môn khác, ích lợi có thể bị chia cắt. Nhưng Thiên Mục Phái tích lũy đã mấy ngàn năm, linh mạch cùng tài liệu vô cùng phong phú đủ cho các môn phái chia ra. Huống chi trong vòng năm trăm dặm quanh Thiên Mục Sơn này. Ngoài Thiên Mục Phái, Tuyết Ảnh Môn chúng ta là thế lực lớn thứ hai. Một khi đại sự thành công, chúng ta có thể chiếm cứ địa điểm linh khí sung túc nhất làm trọng địa bản môn. Chờ qua trên trăm năm, Bổn môn có nhiều đệ tử tiến giai thành tu sĩ cấp cao, có thể trở thành môn phái hạng nhất U Châu, sư huynh ngươi cũng có thể lưu danh..." Phó Bưu vẫn kiên trì khuyên nhủ. "Được rồi, sư đệ! Ta tin ngươi lần này." Nhạc Thông cuối cùng cũng không trải qua sự hấp dẫn do Phó Bưu vẽ ra. "Sư huynh ngươi yên tâm, chúng ta nhất định thành công." Phó Bưu thần sắc đại hỉ, vỗ ngực cam đoan nói. "Việc này không nên chậm trễ, chúng ta trước tiên hãy rời khỏi nơi đây." "Được!"
- Hai người ra tới cửa Nghênh Khách Lầu, đã thấy có vài tu sĩ khác đứng ở đó, bọn họ đang muốn độn quang xuống núi. Đột nhiên một đám Thiên Mục Phái đệ tử đi tới. Dẫn đầu là một trung niên khoảng hơn ba mươi, tay cầm một cây lệnh kỳ, chắp tay hành lễ nói:" Kính chào các vị tiền bối, tại hạ Ô Dương là chấp sự tệ phái. Vừa mới nhận được ý chỉ của chưởng môn sư tôn, do có bọn đạo chích trà trộn vào Thiên Mục Sơn. Mấy vị sư thúc đang xử lý chuyện này. Vì tránh phiền phức không cần thiết, xin các vị tiền bối không tùy ý đi lại. Tạm thời xin ở lại Nghênh Khách Lầu. Đợi sáng mai sau khi việc này giải quyết, tệ phái tự nhiên xin cung kính tiễn các vị tiền bối hạ sơn." Những lời này của Ô Dương mặc dù uyển chuyển, nhưng các tu sĩ khác đều biến sắc. Phó Bưu cười lạnh lùng nói: "Những lời này của ngươi là ý gì, muốn đem chúng ta giam lỏng chăng". "Không dám. Vãn bối nào có ý đó, chỉ là nhận ý chỉ chưởng môn chân nhân, xin các vị tiền bối tạm thời lưu lại thêm một thời gian mà thôi."Ổ Dương hoảng sợ, vội vàng giải thích. Phó Bưu vốn là có dụng tâm, cố ý làm cho sự việc càng hỗn loạn càng tốt, hắn mỉa mai: "Ngươi nói đúng lắm, tạm thời lưu lại chúng ta một thời gian. Thiên Mục Phái các ngươi cho dù thế lực cỡ nào, cũng không thể muốn gì thì làm. Chính là một tiểu tử Trúc Cơ Kỳ nhỏ nhoi, cũng dám nói với chúng ta như vậy." Giọng nói chưa dừng, hữu thủ chộp nhanh ra, định đem Ô Dương bắt vào. Ô Dương sắc mặt hoảng sợ. Tự nhiên hắn không dám đón đỡ. Cả người tung bay về sau. Đồng thời vẫy lệnh kỳ trong tay quát to: "Các sư đệ bày trận. Ngăn hắn lại!" Ngay lập tức Kỳ quang các màu phóng lên cao. Thiên Mục Phái đệ tử mỗi người bắt đầu phát ra linh khí. Bọn họ mặc dù tu vi chỉ có Trúc Cơ Kỳ. Nhưng cùng môn phái đệ tử qua thời gian dài huấn luyện. Bố thành một trận pháp công thủ, bổ trợ cho nhau rất chặt chẽ. Tại thế tục, môn phái Võ lâm lúc giao tranh cũng thường có bày ra các trận pháp. Nổi tiếng là Thiếu Lâm "Thập Nhị La Hán trận". Phái Võ
- Đang có "Thái Cực lưỡng nghi kiếm trận"... Đương nhiên so với phàm nhân, Trận pháp do Tu sĩ thi triển ra biến hóa thần kỳ thêm thập phần. Uy lực tự nhiên vô cùng bá đạo. Phó Bưu một chiêu không đắc thủ. Trong miệng "Ồ" một tiếng. Thấy hơn chục Trúc Cơ Kỳ đệ tử đối phương đem mình vây vào giữa. Trên mặt hắn vẻ nghiêm nghị xuất hiện. Mở to miệng phun ra một đường Lam mang phụt lên. Lam mang ở hắn đỉnh đầu xoay quanh một vòng. Ánh sáng rực rỡ tan đi. Là một thanh Lam đao lóng lánh, sắc nhọn đặc biệt. linh lực tỏa ra vượt xa Linh Khí không cách nào có thể so sánh. "Pháp bảo!" Ô Dương biến sắc, khua động lệnh kỳ trong tay: "Các vị sư đệ cẩn thận, mọi người chiếm vững vị trí của mình." "Hừ, một đám Trúc Cơ Kỳ nho nhỏ mà dám ngăn ta lại, thật không biết lượng sức!" Phó Bưu quát lạnh một tiếng, hướng về phía pháp bảo trên đỉnh đầu chỉ ra, ngay lập tức Lam đao hóa thành một tầng Lam mang, chém xuống một gã Trúc Cơ trung kỳ ở mé hữu của hắn. Chỉ thấy cùng lúc có thập nhị thượng phẩm Linh Khí đủ loại bắn ra đón đỡ Lam Đao. Nhất thời giằng co trên không trung. Nhạc Thông tự nhiên sẽ không để cho sư đệ một mình chiến đấu, lấy ra một pháp bảo hình dạng như khối trụ, cũng gia nhập chiến đoàn. Nhưng sau đó, hai người phát hiện trận chiến này không hề đơn giản, mặc dù bọn hắn đều là cảnh giới Kết Đan Kỳ, đối mặt với trận pháp của mười mấy tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ. Muốn đem pháp trận đối phương đánh bại cũng cần vài khắc thời gian. Bọn hắn lại quên rằng, nơi này là địa bàn Thiên Mục Sơn, lát sau có thêm những đệ tử Thiên Mục phái ở từ bốn phương tám hướng vội vàng tới hỗ trận. Có câu, song quyền nan địch tứ thủ, hổ lạc bình dương cẩu kinh khi, Phó Bưu cũng biết kéo dài thời gian với bản thân chỉ bất lợi, vạn nhất trưởng lão Thiên Mục Sơn xử lý xong công sự, chạy đến nơi này thì hắn
- muốn đi e rằng khó hơn lên trời. "Các vị đạo hữu, chẳng lẽ mọi người ở đây chờ chết, mặc cho Thiên Mục Phái muốn làm gì thì làm, đem mình ra phát lạc...." Phó Bưu hai tay huy động pháp bảo miệng không ngừng nói lớn, muốn lôi kéo các Kết Đan Kỳ tu sĩ khác tham gia cuộc chiến. Nhưng mà hiệu quả không nhiều lắm, đại bộ phận tu sĩ đều thờ ơ đứng một bên. Bây giờ tình thế không rõ, mạo muội hạ quyết định không phải là sáng suốt. Có thể ngưng tụ thành kim đan, những người kia nào có ai không phải sống trên trăm năm, thành lão hồ ly. Không dễ dàng rơi vào kích động. Tuy nhiên cũng có thêm hai Kết Đan Kỳ tu sĩ gia nhập cùng bọn Nhạc Thông. Bọn họ rốt cuộc là bị Phó Bưu khích nộ, hay là có tồn tại tâm tư khác vẫn còn chưa hiểu được. Nhưng bất kể như thế nào, sau khi có thêm hai vị đồng minh, bốn vị Kết Đan Kỳ tu sĩ hợp tác. Cũng không phải mấy chục người Trúc Cơ Kỳ đệ tử kết trận sẽ có thể ngăn trở được. Ô Dương thân làm đầu lĩnh, cầm trong tay lệnh kỳ đứng ở ngoài trận chỉ huy. Nhưng mà hiện tại trên mặt lộ vẻ khó coi. Đột nhiên, hắn thò tay lấy ra một tấm Phù, cúi đầu dồn dập thầm thì một lát. Sau đó giương tay lên, Truyền Âm Phù đã hóa thành một đạo hỏa quang, tan biến ở trong bầu trời đêm. Cùng khi đó, Khô Mộc chân nhân cùng mấy vị sư đệ đang độn quang nhằm Kỳ Dược Cốc phi tới. Đột nhiên một Truyền Âm Phù bay tới, Ninh Thiên Vũ thò một chiêu bắt lấy, sau khi đem thần thức xem xét, sắc mặt trở nên hết sức khó coi. "Ninh sư đệ, xảy ra chuyện gì?" Ninh Thiên Vũ không trả lời, lại đem Truyền Âm Phù đưa qua mấy vị Kết Đan Kỳ cao thủ. "Đáng ghét, Tuyết Anh Môn hai vị này thật to gan, ta đây phải đi bắt bọn họ." lại là đại hán uy mãnh lên tiếng.
- "Lỗ sư đệ, ngươi không được làm ẩu." Khô Mộc chân nhân trầm ngâm một chút: "Ninh sư đệ, Phiền ngươi đi xem vậy!" "Vâng, chưởng môn sư huynh." Ninh Thiên Vũ gật đầu, hóa thành một đạo kinh vồng hướng về Nghênh Khách Lầu mà đi. Khô Mộc chân nhân phân phó như vậy đương nhiên là có dụng ý, mặc dù trong các vị trưởng lão, Ninh sư đệ có tu vi thấp nhất. Nhưng hắn lại là cơ cảnh thâm trầm. Giao việc này cho hắn, nhất định có thể xem xét khống chế tình thế hợp ý. Mặc dù Truyền Âm Phù nội dung có nói, Tuyết Ảnh Môn hiện đang có ý đồ bất thiện. Nhưng dù sao không chừng là có thể có một hai thành hiểu lầm. Bây giờ tình thế bổn môn nguy cấp, có thể ít gây xung đột với tu sĩ bên ngoài, đương nhiên là tốt hơn. Sau khi nghĩ ngợi một thoáng, Khô Mộc chân nhân cùng vị trưởng lão khác tiếp tục độn quang tới Kỳ Dược Cốc. *** Lại nói Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm cùng hợp sức cuối cùng cũng phá hủy được hoàn linh, nhưng gây động tĩnh to lớn ngoài dự kiến hai người. Thấy linh khí tán ra bốn phương, trên bầu trời hình thành những đám mây linh khí xanh nhạt. Lâm Hiên hơi lo lắng. Nhìn tình huống hiện tại nhất định đã gây ra kinh động cho Thiên Mục Phái. Tiếp theo nên hành sự ra sao? Điền Tiểu Kiếm cũng là đồng vẻ mặt với Lâm Hiên, hai người liếc qua nhau. "Đại ca, việc đã đến nước này, hai ta nên tách ra mà tẩu." Điền Tiểu Kiếm cười khổ đề nghị: "Như vậy thực lực truy kích cũng yếu đi một phần." "Được. Hai ta từ biệt từ đây." Lâm Hiên gật đầu. Không chậm trễ hai người lập tức độn quang ra khỏi Kỳ Dược Cốc, sau đó người thì hướng đông, người kia hướng tây, bắn nhanh mà đi.
- Sau khi tách ra, Lâm Hiên chỉ độn quang một đoạn đường ngắn. Hắn dừng lại suy tính. Nếu cứ như vậy mà chạy loạn, thì chưa về tới Linh Dược Sơn, Tin rằng không bao lâu, truy binh có thể đuổi tới. Đừng nói đối phương là Kết Đan Kỳ cao thủ. Cho dù bảy tám người Trúc Cơ Kỳ đệ tử, hắn muốn thoát thân cũng không dễ dàng. Nhưng Lâm Hiên không hối hận, hắn mạo hiểm lần này, thu hoạch so với dự kiến còn phong phú gấp mấy lần. Lâm Hiên khẽ nhíu đôi mày. Trong lòng suy tính một chút, Đã nảy ra một ý. Lâm Hiên đem tức khí ẩn lại. Hắn nấp ở trên một tàng tây cổ thụ. Quả nhiên không lâu sau. Đã có một đạo độn quang xuất hiện ở phía đông nam. Một vị Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ hiện ra trong hào quang. Nhìn qua phục trang và trang sức. Lâm Hiên khẳng định người này chính là Thiên Mục Phái đệ tử. Vầng sáng kia đang bay qua phía trên hắn. Lâm Hiên tay áo bào phất một cái. Vài món Linh khí đồng thời khu sử ra bay về phía đạo quang ảnh. Lấy thần thông tu vi của hắn bây giờ. Muốn sát diệt một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Dù không thể nói dễ như trở bàn tay, nhưng cũng không hao phí bao nhiêu sức lực. Chỉ thấy một tiếng rên khẽ vang lên. Sau đó một bóng người rớt xuống. Tu sĩ này lập tức sầm mặt hôn mê bất tỉnh. Suy nghĩ một chút, Lâm Hiên vẫy tả thủ, đem một tầng sáng xanh lam bao người nọ, bay đến trước mặt Lâm Hiên. Đồng tử của hắn chớp ra hắc quang yêu dị, bắn thẳng vào hai mắt người kia. Đây là một loại bí thuật trong Huyền Ma chân kinh. Sưu Hồn Đại Pháp! Thần thông của bí thuật này cũng như tên gọi, có thể mạnh mẽ đoạt lấy
- ký ức đối phương. Sau chừng một nén nhang, Lâm Hiên lộ ra nụ cười thỏa mãn. Tay áo bào phất một cái, một đạo bạch quang bay ra bao quanh tu sĩ nọ. Không chỉ là túi trữ vật, ngay cả trường bào màu vàng hắn vận trên người cũng lột xuống. Khe khẽ thở dài Lâm Hiên bắn ra một khối hỏa cầu, đem người này hóa thành tro bụi. "Lần này gặp ta, chỉ có thể coi là ngươi xui xẻo." Lâm Hiên tuy không hiếu sát. Nhưng tâm cảnh hắn vô cùng cẩn trọng. Người này ắt phải chết. Nếu không đối phương có thể từ tên này mà truy ra tông tích hắn. Lâm Hiên lại lắc đầu. Có thể nói tại tu tiên giới, nhân từ với địch là tàn nhẫn với chính bản thân. Hắn đem trường bào rung lên vận vào trên người, nhanh chóng biến thành Thiên Mục Sơn đệ tử. Sau đó Lâm Hiên từ trong lòng lấy ra một cái bình ngọc, đổ ra Ẩn linh đan ăn vào. Linh lực vận chuyển ra, dùng Thiên Ma Hóa Dung Thuật biến ra nhân diện người kia. Hồng Phát Lão Tổ đã rời đi. Trong Thiên Mục Sơn cũng không có Nguyên Anh kỳ lão quái. Lấy tu vi của hắn bây giờ. Người khác thì không nói, cho dù là đụng phải Khô Mộc chân nhân đến, cũng căn bản không sợ nhận ra chân giả. Bây giờ mà mạo hiểm hạ sơn, chi bằng ẩn thân tại Thiên Mục Sơn. Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. Đợi đợt phong vân này trôi qua, hắn mới tìm cách an toàn quay về Linh Dược Sơn. Lâm Hiên đã đọc lấy ký ức của tên kia, chỉ cần ít gặp sư trưởng đồng môn thân thuộc, cũng không sợ người khác nhận ra điều khác thường. Người này danh là Lưu Quang, vừa mới trúc cơ thành công không lâu, tố chất hết sức bình thường, không có căn cơ gì đặc sắc nên cũng không lo người khác chú ý. Lâm Hiên trong lòng vui mừng, càng là không gây ra sự chú ý thì càng tốt.
- Thân phận là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, đương nhiên có động phủ của mình. Người này ở ngoài thay phiên công tác, vừa mới chuẩn bị trở về. Đâu biết lại hồ đồ mà mất mạng nhỏ tại đây. Ngẩng đầu nhìn khối linh khí thoáng qua bầu trời, lấy thần thức mạnh mẽ Lâm Hiên đã nghe thấy phương xa huyên náo tiếng người, Thiên Mục Sơn lúc này hoàn cảnh đang cực kỳ hỗn loạn. Lâm Hiên nhận định phương hướng, rồi độn quang nhằm động phủ Lưu Quang mà bay về. Trong ký ức Lưu Quang có thể biết, hắn vừa làm xong một tiểu công tác của môn phái. Trúc Cơ Kỳ tu sĩ bình thường vốn là không có người quấy rầy. Lâm Hiên dự định về động phủ của hắn ẩn thân qua trên dưới nửa tuần trăng. Chờ khi động tĩnh lắng xuống lẳng lặng mà rời đi. Ước chừng sau khi dùng một tuần trà. Lâm Hiên bay tới trước mặt một sơn đỉnh không cao lắm. Nơi này khoảng cách so với tổng đà trung tâm Thiên Mục Phái khá xa, tuy nhiên linh khí cũng nồng đậm. Xem ra Lưu Quang này cũng là dạng tu sĩ không thích bị người quấy rầy. Lâm Hân trong lòng vui vẻ hạ xuống. Động phủ này là do một tòa sơn đạo thiên nhiên cải biến mà thành. Bên ngoài cũng có thiết lập vài Cấm chế nho nhỏ. So với tu vi của hắn thì không mất bao nhiêu pháp lực đem phá ra. Nhìn vào trước Thạch môn đóng chặt, hắn phun ra một đạo linh lực, ầm tiếng vang vọng ra, Lâm Hiên nghiêng mình tiến vào động phủ. Bên trong động phủ khá rộng lớn, nhưng vô cùng đơn sơ, chỉ có phòng luyện công cùng phòng sinh hoạt. Trên thạch bích treo không ít động vật săn bắt. có loại được chế thành thịt khô, có loại thì dùng pháp quyết bảo tồn. Xem ra Lưu Quang này cũng là một tên hám thực. Lâm Hiên nghĩ ra thầm cười, Lưu trưởng lão hám ăn thì vẫn lạc trong tay Điền Tiểu Kiếm. Còn Lưu Quang này thì bị mình sát diệt.
- Nhớ tới Điền Tiểu Kiếm, Cực Ác Ma Tôn đơn nhất ái đồ. Biểu hiện ra mặt ngoài là cùng hắn hữu hảo hợp tác. Nhưng thực ra quan hệ hai người rất vi diệu Là địch hay bạn vẫn là nan phân. Chính hắn có Thiên Ma Hóa Dung Thuật, có thể làm ra hành động đổi mận tráo đào. Còn không nghĩ Điền Tiểu Kiếm xông pha trùng vây như thế nào, nhưng Lâm Hiên dự cảm, con người này sẽ không dễ ngã xuống. Đem quan hệ Điền Tiểu Kiếm và hắn gác sang bên, Lâm Hiên tiếp tục trong động phủ đi tới. Mặc dù biết rõ, một Trúc cơ sơ kỳ tiểu tu sĩ không có khả năng có vật quý hiếm. Nhưng cần xem trong này còn gì khác lạ không, Lâm Hiên dùng thần thức ở trong động phủ tìm tòi. Rất nhanh, hắn tìm được một túi trữ vật. Bên trong chỉ có hơn chục khối linh thạch bậc thấp ngoài ra có một vật đen tuyền. Lâm Hiên cũng không mấy thất vọng, chỉ là khi thần thức đảo qua hắc vật này. Trong mắt hắn hiện lên tia sáng kỳ lạ: "Đây là..."
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 125 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 396
12 p | 99 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 386
12 p | 97 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn