intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 346

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:14

71
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 346: Ma hóa biến thân Nguồn: Sưu tầm Yêu ma kia cũng không có ý né tránh, theo chú ngữ xướng lên, thân mình dần dần trở lên trong suốt một cách khó hiểu. Lâm Hiên nhíu mày, cảm giác được có điều không ổn, nhưng lúc này hắn không thể chần chờ, liền nhanh chóng thúc giục pháp quyết, tiên kiếm lại tiếp tục gia tốc nhanh thêm ba phần tạo lên tiếng rít chói tai trên không trung. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 346

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 346: Ma hóa biến thân Nguồn: Sưu tầm Yêu ma kia cũng không có ý né tránh, theo chú ngữ xướng lên, thân mình dần dần trở lên trong suốt một cách khó hiểu. Lâm Hiên nhíu mày, cảm giác được có điều không ổn, nhưng lúc này hắn không thể chần chờ, liền nhanh chóng thúc giục pháp quyết, tiên kiếm lại tiếp tục gia tốc nhanh thêm ba phần tạo lên tiếng rít chói tai trên không trung. Cường hoành bắn tới nhưng… không hề có máu huyết bắn ra, yêu ma kia cười nhạt, cả thân hình biến mất. Đây là thần thông gì? Ẩn thân thuật? Hay thủ thuật che mắt? Lâm Hiên phóng xuất thần thức nhưng vẫn không có phát hiện gì, không chỉ là thân ảnh mà ngay cả khí tức của đối phương cũng hoàn toàn biến mất. Lâm Hiên nhíu mày, vẻ mặt đầy lo lắng. Mặc dù hắn đã tế ra Cửu Thiên Linh Thuẫn cùng Tiêu Dao Phiến nhưng vẫn không hề dám buông lỏng cảnh giác. Đối phương cũng không phải thực sự biến mất mà là thi triển một loạt độn thuật quỷ dị. Lâm Hiên khẽ lật tay lấy ra một tấm phù, nhất thời tế lên. Hào quang lóe lên, hỏa quang ngút trời, bên trong còn có thiểm điện không ngừng lóe lên. Đây đương nhiên không phải địa giai linh phù mà là nhân giai linh phù.
  2. Xét trên uy lực thì nó không thể đối phó với yêu ma cấp bậc này nhưng Lâm Hiên cũng không trông mong vào phù này có thể khắc chế đối phương mà chỉ muốn bức đối phương hiện ra. Nhưng vẫn không có tác dụng, vẫn không thấy bóng dáng đối phương. Có chút khó giải quyết, ngũ hành pháp thuật đánh ra liên miên không dứt nhưng chỉ có thể tế lên được một ít bụi đất. Đột nhiên, Lâm Hiên biến sắc, dường như hắn cảm ứng được điều gì từ bên cạnh. Bên cạnh truyền tới tiếng động. Mặc dù tốc độ Lâm Hiên rất nhanh nhưng vẫn không thể hoàn toàn né tránh, quang tráo do Tiêu Dao Phiến phóng ra liên tục chớp lên. Một cánh tay khô héo rất nhanh rụt trở về rồi lại biến mất trong không khí. “Tiểu tử, nhận mệnh đi, có thể chết trong tay Huyết yêu ta cũng coi như tiên phúc mà tổ tiên ngươi tu được.” Lời nói kiêu ngạo truyền vào trong tai, nhưng thanh âm cũng mơ hồ vô cùng, căn bản không thể phán đoán đối phương ở nơi nào. Lâm Hiên ‘hừ’ một tiếng, lời này của đối phương không chỉ vì chọc giận hắn mà còn ẩn chứa thuật đánh nhiễu tâm thần. Đột nhiên, huyết mang hiện ra, lần này lại là một xúc tua đâm tới, Lâm Hiên không thể né tránh. Hộ tráo do Tiêu Dao Phiến phóng xuất ngày càng ảm đạm. Biểu tình của Lâm Hiên ngày càng âm trầm, không thể cứ để như vậy được, phải nhanh chóng nghĩ cách thay đổi cục diện bất lợi. Suy nghĩ một chút, Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong túi trữ vật lấy ra một cổ bảo giống như bạch sắc ti cầu. Đoạn hướng lên trời ném đi, hai tay kết ấn, nhanh chóng đánh vài đạo pháp quyết lên cổ bảo.
  3. Bạch sắc viên cầu run lên, bắt đầu xoay tròn, từ bên trong vươn ra vô số sợi tơ trong suốt. Tiếp theo cũng không cần Lâm Hiên thao túng mà những sợi sơ này như có sinh mệnh lập tức bắn tới một phía. Nơi đó nguyên bản không thấy thứ gì, linh khí cũng không có chút dị thường. Không ngờ rằng vật này có thể khám phá thuật ẩn thân của yêu ma. “Phược Tiên Cầu, đây là pháp bảo Phược Tiên Cầu. Không có khả năng, ngươi đã có Nhiếp Linh Kính, sao lại còn có bảo vật này?” Yêu ma đang giãy dụa bên trong vô số sợi tơ, hoảng sợ kêu to. Phải biết rằng ở tại thời thượng cổ, hai kiện pháp bảo trong tay Lâm Hiên đều có thanh danh hiển hách, nếu hắn chỉ có một trong hai thứ đó thì yêu ma còn có thể lý giải, nhưng tiểu tử này lại có được cả hai, thật sự khiến yêu ma dung động. “Các hạ biết thì có tác dụng gì, cứ an tâm xuống địa ngục đi.” Khóe miệng Lâm Hiên khẽ cười, linh lực trong cơ thể vận chuyển càng nhanh hơn. Đêm dài lắm mộng, hắn tất nhiên sẽ không có tâm tình giải thích cho địch nhân, chẳng qua cũng nhờ phúc tên yêu ma này, lúc trước hắn không biết tên gọi của bạch sắc ti cầu này nhưng nhìn thấy biểu tình hoảng sợ của đối phương thì có lẽ cũng đã từng bị bảo vật này cho nếm qua đau khổ. Đúng là tại thời kỳ viễn cổ, Phược Tiên Cầu có uy danh hiển hách. Bất kể thế nào, hiện giờ cũng rất có lợi cho chính mình. “Tiểu tử, đừng kiêu ngạo vội. Phược Tiên Cầu uy lực tuy rất mạnh nhưng đó là khi nó nằm trong tay nguyên chủ nhân, còn một tên tu chân giả kết đan kỳ nhỏ bé dùng vật này thì có thể làm gì được ta.” Yêu ma ngẩng đầu, hồng quang trong mắt lóe ra, hung hăng mở miệng. “Tu chân giả Kết Đan kỳ, hừ, các hạ cần gì phải tự khoa trương, dù sao ngươi cũng chỉ là một hạ vị yêu ma, nếu không sao có thể bị bắt nhốt tới bây giờ.” “Hạ vị yêu ma?” Nghe được lời chế giễu của Lâm Hiên, yêu ma kia như mèo bị dẫm phải
  4. đuôi, biểu tình lập tức trở lên cuồng bạo: “Được lắm, rất kiêu ngạo! Để ta cho người biết một hạ vị yêu ma vẫn có thể giết chết tu sĩ cấp cao của nhân loại các ngươi.” Lời vừa dứt, phía ngoài thân đột nhiên xuất hiện huyết mang. Phía trong huyết mang, yêu ma cả người run rẩy, thống khổ vô cùng. Một giọt chất lỏng màu đỏ từ trên trán chảy xuống, đây không phải là máu tươi mà là mồ hôi của yêu ma, khi nó rơi xuống thì khiến mặt đất thủng một lỗ nhỏ. Lâm Hiên khẽ liếm khóe miệng, trong lòng kinh hãi, chỉ là một hạ vị yêu ma mà đã khó chơi như vậy, không biết tràng đại chiến trăm vạn năm trước thảm thiết đến mức nào. Thân thể yêu ma run rẩy càng lúc càng mạnh, nó hống lên một tiếng cuồng bạo. Lâm Hiên tuy không rõ nó định sử dụng pháp thuật quỷ dị gì nhưng đương nhiên sẽ không để hắn đắc thủ. Thần thức vừa động, hắn đem pháp lực điên cuồng rót vào Phược Tiên Cầu, khu sử những sợi tơ trong suốt này trói chặt lấy tứ chi của địch nhân. Sau đó nhanh chóng tế ra Bích Lân Châm cùng Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm ra ngoài. Một đánh vào tim, một đánh vào đầu. Một kích này nhất định phải giết chết địch nhân. “Hống!” Yêu ma kia lại hống to lên, huyết quang toàn thần bùng lên như một đoàn lửa hừng hực thiêu đốt. Rất nhanh nó biến lớn thành một quang tráo cự đại chống đỡ hai kiện cổ bảo của Lâm Hiên, sau một kích này quang tráo tối đi không ít nhưng hai bảo vật cũng bị bắn ngược trở lại.
  5. Lâm Hiên sờ cằm, hắn cảm thấy kinh ngạc. Tạm thời không nói tới Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm, bảo vật này tuy không thể bì được với Nhiếp Linh Kính và Phược Tiên Cầu nhưng dẫu sao cũng là vật mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ thời thượng cổ lưu lại. Lâm Hiên cũng đã từng thí nghiệm qua uy lực của nó, tuy không phải quá kinh người nhưng lại vô cùng sắc bén, các pháp thuật phòng ngự địa giai bình thường tuyệt đối không đỡ nổi một kích. Lại nói tới Bích Lân Châm, theo phẩm chất mà xét thì nó kém hơn Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm một bậc, nhưng dù gì cũng là một kiện cổ bảo, hơn nữa lại là phi châm. Nếu nói về phi châm cổ bảo thì ở tu chân giới hiện hay cũng luôn luôn được coi trọng, đừng nhìn vào hình thể nhỏ bé của nó, bởi nó tuy nhỏ nhưng lực xuyên thấu thì rất mạnh, hơn hắn các pháp bảo cùng cấp bậc, cùng tài liệu luyện thành. Muốn phá quang tráo này cần tốn chút công sức. Trước hai kiện cổ bảo thần thông không nhỏ này mà huyết quang hộ tráo của đối phương vẫn ngăn cản được, hơn nữa nhìn biểu tình của yêu ma thì hiển nhiên thần thông nó đang thi triển còn chưa hoàn thành. Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Hiên phát lạnh. Nếu chờ đối phương thi pháp xong thì chẳng phải là càng thêm khó chơi sao? Phải mau chóng tìm cách diệt sát đối phương. Cả người Lâm Hiên bùng lên thanh quang, linh khí đại phóng, hắn đang tụ tập linh lực chuẩn bị cho một kích toàn lực, chỉ là dị biến lúc này lại xuất hiện. Hống! Tiếng rít gào khiến người khác tê dại da đầu, yêu ma giơ cao hai tay lên đầu, hồng mang chói lọi. Chỉ trong phút chốc, nó như biến thành một vầng mặt trời đỏ rực. Linh khí bốn phía cũng bị hút tới một cách điên cuồng, sau đó lấy huyết sắc hồng mang làm trung tâm bắt đầu nổ mạnh.
  6. Bụi đất mù trời, khí lãng như thủy triều đánh về mọi phía, may mà Lâm Hiên đã phóng xuất cấm chế phòng ngự, cho nên có thể chịu được sức ép của vụ nổ này. Lúc này hắn đang chăm chú quan sát. Mặc dù bụi đất như vậy nhưng Lâm Hiên đem pháp lực rót vào hai mắt, nên không hề chịu ảnh hưởng do khói bụi, mà thấy rõ cảnh vật trước mắt. “Đây là…” Biểu tình Lâm Hiên cứng đờ, thanh âm nghẹn lại. Thanh thế lớn như vậy, chứng tỏ thần thông đối phương sử dụng khẳng định là không nhỏ, nhưng một màn trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người. Hình dạng đã xuất hiện biến hóa. Nguyên bản là ba đầu sáu tay, tướng mạo khủng bố nhưng hiện tại lại trở lên giống người. Không chỉ là ba cái đầu đã hợp lại thành một mà những cánh tay dư thừa cũng rút trở vào trong thân thể, cả người cao tâm một thước bảy, bộ dạng nhỏ gầy. Nhưng biến nhỏ cũng không có nghĩa là yếu đi, mà ngược lại. Ma khí càng thêm điên cuồng từ trong người phóng xuất ra ngoài. Ngoài ra còn rất nhiều chỗ khác khiến người ta phải kinh sợ. Đầy tiên là làn da trở lên hồng rực, thậm chí có thể nói là nó đang phát sáng, quả thực đầy quỷ dị. Tiếp theo là chiếc sừng trên đầu vốn chỉ một tấc vậy mà bây giờ đã dài ra cả một thước, giống sừng sơn dương. Sáu cánh tay trước kia đã biến mất mà tay vào đó là một đôi cốt đao. Ở trên lưng lại sinh ra một đôi cánh giống cánh côn trùng. “Ma hóa biến thân!”
  7. Lâm Hiên cắn chặt răng, từ trong họng thốt ra những lời này. “Ồ, ngươi cũng biết?” Yêu ma cũng mở miệng, thanh âm chát chúa chói tai, nhưng lại có thêm một chút kinh ngạc. Lâm Hiên cũng không trả lời, nhưng mục quang cùng thần thức đều đã khóa chặt đối phương, đây quả thực là đại địch. Về phần yêu ma, Lâm Hiên hiểu biết cũng không nhiều, dù sao đó là những sinh vật đã bị quét sạch cách đây cả hơn trăm vạn năm, nhưng ở trong cổ ngọc đồng giản Lâm Hiên có xem qua giới thiệu về ma hóa biến thân. Thời điểm ban đầu, Lâm Hiên cũng không chú ý, nhưng ở bên trong ngọc giản lại nhắc đi nhắc lại nhiều lần nên hắn cũng trở nên tò mò mà xem qua. Kết quả, không nhìn thì không biết, nhưng khi thấy thì giật mình. Thần thông ma hóa biến thân, ở thời thượng cổ đã khiến nhân loại nếm không ít đau khổ, thậm chí thiếu chút nữa xoay chuyển chiến cuộc. Thần thông này đến tột cùng là gì thì tu sĩ nhân loại cũng không rõ ràng, phần lớn đều dựa vào suy đoán của chính mình và những gì nhìn thấy để tiến hành miêu tả. Đây là thiên phú thần thông của yêu ma. Sở dĩ nói là của yêu ma là bởi vì cho dù ở yêu tộc cũng có loại thần thông này nhưng chỉ chiếm một phần nhỏ, cả ngàn mới có một. Yêu ma sử dụng thân thông này thì có thể trong khoảng thời gian ngắn kích phát hoàn toàn tiềm lực trong cơ thể, ngay cả hình dáng bên ngoài cũng thay đổi. Thực lực cũng được đề thăng, còn cụ thể tăng nhiều tăng ít thì hoàn toàn không thể đánh giá rõ ràng. Nói ví dụ như một yêu ma trước khi sử dụng thiên phú thì tương đương với một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, nhưng khi sử dụng ma hóa thần thông thì thực lực có thể tăng lên tới Kết Đan trung kỳ hậu kỳ, đại viên mãn,
  8. thậm chí… Việc này tuy rằng khó tin nhưng quả thực có được ghi lại, từng có yêu ma kết đan sơ kỳ đối mặt với cường địch sử dụng ma hóa biến thân có thể đồng quy vu tận với một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ. May mắn là có thể có được thiên phú thần thông như vậy đều là một số yêu ma cấp thấp, còn yêu ma đã ngoài Nguyên Anh kỳ lại chưa từng thấy xuất hiện, nếu không thì tràng thượng cổ đại chiến kia hươu chết vào tay ai sợ còn chưa rõ. Nhưng dù vậy do yêu ma cấp thấp có thể sử dụng ma hóa biến thân cũng tạo thành phiền toái không nhỏ, tụ tập lại giết được không ít tu sĩ cấp cao cũng yêu thú hóa hình kỳ. Khiến cho liên quân tổn hao nguyên khí không nhỏ. Nghe nói trong ma đạo công pháp, thần thông trong khoảng thời gian ngắn đề thăng tu vi cũng như đan dược có cùng tác dụng đều là căn cứ vào bản lĩnh biến thân ma hóa này mà bắt chước nghiên cứu ra, tiếc rằng hiệu quả kém hơn rất nhiều. Hơn nữa, cho dù là tu sĩ nhân loại đã trải qua tẩy tủy dịch kinh, thân thể trở nên mạnh mẽ vẫn không thể bằng được yêu ma, sau khi sử dụng thần thông này, nhẹ thì hao tổn nguyên khí, nặng thì rút ngắn thọ mệnh. Cho nên không đến mức vạn bất đắc dĩ thì cho dù là ma đạo tu sĩ cũng không dám tùy tiện sử dụng. Lâm Hiên thở dài, ông trời quả thật chiếu cố hắn, gặp phải một yêu ma thời thượng cổ thì thôi, vậy mà còn có loại thần thông đặc thù này. Cho nên tuy tướng mạo đối phương không xuất hiện ba đầu sáu tay nhưng vẫn rất khủng bố, khiến Lâm Hiên không dám có chút khinh thường. Hắn không hi vọng lật thuyền trong mương. Cũng may Lâm Hiên tuổi tuy không lớn nhưng kinh nghiệm đối địch lại phong phú vô cùng, nên không phải không có biện pháp. Để hiểu biết thực lực của đối phương cần thử nghiệm.
  9. Nhưng hắn mới nghĩ đến đây còn chưa kịp hành động thì yêu ma kia đã động thủ trước. Khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười lạnh như băng, cả hai cánh tay đều giơ lên cao rồi bổ xuống. Hai đạo bạch quang xuất hiện. Xoạt xoạt… nó đã chặt đứt tất cả sợ tơ của Phược Tiên Cầu cuốn chặt lấy tứ chi lúc trước. Nhất thời Lâm Hiên trở lên trợn mắt há mồm, sắc mặt khó coi. Hắn đã từng thủ qua, những sợi tơ này chắc chắn, mềm dẻo vô cùng, lửa thiêu không chảy, kiếm chém không đứt, ngay cả dấu vết cũng không lưu lại, vậy mà lại bị chặt đứt dễ dàng như vậy có chút quá bất ngờ. Chỉ là với sự điềm tĩnh của Lâm Hiên thì tuy kinh nhưng không loạn, hắn sẽ phất tay áo liên tiếp đánh ra từng đạo pháp quyết, trước tiên triệu hồi Phược Tiên Cầu, sau đó thôi động Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm hóa thành một lằn chớp sáng lóa bổ về phía đối thủ. Yêu ma cười nhạt một tiếng, không hề có ý trốn tránh; nó lật tay phải giương cốt đao lên nghênh đón. Keng… Tiếng va chạm chát chúa vang lên, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm vậy mà bị đánh bay về đằng sau. Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống, chỉ thấy ở trên thân kiếm đã xuất hiện vết sứt nhỏ. Không ngờ cốt đao của đối phương lại sắc bén đến mức này. Kiếm này chính là cổ bảo do tu sĩ Nguyên Anh kỳ để lại, nếu đổi thành pháp bảo do tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường luyện chế thì sợ đã hỏng rồi. Lâm Hiên có chút kinh hãi. Nhưng hắn cũng không chần chừ, nhanh chóng thu hồi Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm vào trong túi trữ vật. Tuy rằng bằng vào đẳng cấp của cổ bảo này có thể miễn cưỡng sống mãi
  10. cùng đối phương một hồi, nhưng sau đó cho dù không hỏng cũng sẽ bị tổn thương không nhỏ. Đối với loại thâm hụt này Lâm Hiên hiển nhiên không muốn, cần nghĩ biện pháp khác để chiến thắng yêu ma trước mặt. Đến bây giờ, Lâm Hiên đang định xuất động thì yêu ma trước mặt lại tiêu thất. Không… không phải là tiêu thất mà là tốc độ quá nhanh, khiến mắt người không thể nhìn rõ. Lâm Hiên hoảng hốt, vội vàng tránh sang một bên. Một đạo bạch quang nhoáng hiện lên đúng chỗ hắn vừa đứng, chỉ cần chậm chân một chút thì nếu không bị xẻ thành hai nửa cũng hung hiểm vô cùng. Thấy Lâm Hiên có thể tránh thoát khỏi công kích của mình, yêu ma kia có chút kinh ngạc. Nhưng lập tức bị sát khí lạnh như băng thay thế, tiếp tục đánh tới. Lâm Hiên tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết, một mặt không ngừng tránh đòn, một mặt tiếp tục rót pháp lực vào Nhiếp Linh Kính, khiến cổ bảo này không ngừng phun ra quang đoàn to bằng nắm tay. Đây cũng là bất đắc dĩ, tốc độ của đối phương thực sự là quá nhanh, đừng nói là nhìn bằng mắt, mà ngay cả thần thức cũng không thể dò thấy. Nhiếp Linh Kính có mạnh hơn nũa cũng khó có thể đánh lại đối phương, tất nhiên là cũng không thể khắc địch. Biểu tình Lâm Hiên trầm ổn, nhưng trong lòng liên tục thở dài, không nghĩ tới đối thủ lại khó chơi đến vậy. Nghe nói yêu ma sử dụng thần thông ma hóa biến thân thì không chỉ pháp lực tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn mà còn có thêm được một số thần thông đặc thù. Tốc độ lúc này so với ban đầu thì quả là một trời một vực, mặc dù còn chưa tới mức thuấn di những cũng khiến Lâm Hiên đau đầu vô cùng. Đột nhiên! Một đạo tàn ảnh xuất hiện trước mặt.
  11. Lâm hiên kinh hãi thầm kêu không tốt, nhưng muốn tránh cũng đã muộn, hắn chỉ cảm thấy trên người trúng một chiêu rất mạnh…, là cốt đao của đối phương. Cũng may Tiêu Dao Phiến là pháp bảo thông linh nên không cần Lâm Hiên ra lệnh đã tự động hộ thể. Một kích không thu được kết quả mong muốn, biểu tình trên mặt yêu ma lại càng điên cuồng, nó liên tiếp đánh ra ba đao. Tiêu Dao Phiến kêu lên trầm muộn rồi bị chém thành hai nửa, Lâm Hiên lợi dụng khoảnh khắc này tránh ra xa. “Tiểu từ, chịu mệnh đi, giãy dụa vô ích!” Thân hình yêu ma lại nhoáng lên, cẳng chân như bóng với hình đuổi theo Lâm Hiên, nhưng có điều nó đã quên rằng Lâm Hiên không chỉ có một mình. Thấy thiếu gia gặp nạn, Nguyệt nhi tất nhiên sẽ không bỏ mặc, nàng nhanh chóng há miệng phun ra một đoàn linh khí vào trong tiểu phiến trên tay. Hắc mang bao trùm Thú Hồn Phiên, trong âm phong gào thét vô số quỷ vụ từ bên trong chen chúc đi ra. Nét mặt Nguyệt nhi đầy vẻ ngưng trọng, nàng bắt đầu bắt pháp quyết điều khiến Ma phiên chậm rãi bay lên. “Đi!” Nguyệt nhi điểm ra một chỉ, từng đạo pháp quyết đủ mọi màu sắc bắn thẳng vào bên trong ma phiên, khiến quỷ vụ càng cuộn lên kinh người, tiếng tê minh vang đến tận trời, vô số độc xà từ bên trong lao ra phía ngoài. “Đây là vật gì?” Cốt đao trong tay yêu ma liên tục huy động, chém vài con độc xà thành hai nửa, nhưng chúng lập tức hóa thành quỷ vụ trở về bên trong ma
  12. phiên. Chỉ cần pháp lực Nguyệt nhi không khô kiệt thì độc xà có thể sinh ra không ngừng. Dáng vẻ kiêu ngạo của yêu ma tạm thời lắng xuống. Lâm Hiên vui mừng, không ngờ rằng Huyền ma đại pháp phối hợp cùng Thú Hồn Phiên có thể khắc chế đối phương. Có Nguyệt nhi giúp đỡ, mình cũng có đủ thời gian để thi pháp. Lâm Hiên khẽ trầm ngâm, một lần nữa tế ra Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm, bảo vật này tuy cứng rắn nhưng vẫn còn kém một bậc so với cốt đao của đối phương, nhưng dù gì vẫn là một pháp bảo có thần thông đặc thù. Đoạn đánh nhanh vài đạo pháp quyết lên trên thân kiếm, tiếng kiếm minh bắt đầu vang vọng, tiếp theo sau, vô số bông tuyết xuất hiện bay múa trên thiên không, nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm xuống. Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm – tên kiếm cũng không phải chỉ để gọi cho đẹp mà thân mình bảo vật này cũng có ẩn chứa công kích thủy thuộc tính. Nhưng đây chỉ là khởi đầu. Lâm Hiên khẽ vỗ túi trữ vật, lấy ra một tấm linh phù. Chỉ là hắn không hề phóng ra mà đem nó dán lên trước ngực mình. Linh phù chợt lóe lên rồi biến mất. Hành động này khiến yêu ma có chút kinh ngạc, tuy rằng tạm thời vẫn đang đối phó với độc xà phun ra từ ma phiên nhưng nó vẫn không ngừng chú ý tới Lâm Hiên. Dù sao thiếu niên này mới là đại địch lớn nhất của nó lúc này. Âm hồn thiếu nữ kia tuy cũng có tu vi kết đan kỳ nhưng hiển nhiên kém
  13. hơn không ít. Lâm Hiên làm như vậy đương nhiên là có chủ đích, linh phù này rất có lai lịch, lúc trước là do hắn mua được từ trong tay Khô Mộc Chân Nhân. Tổng cộng là hai ngàn tinh thạch cho một tấm linh phù. Tuy là linh phù bậc trung nhưng giá này vẫn còn là rất cao. Nhưng Lâm Hiên cũng không phải loại người coi tiền bạc như cỏ rác, sở dĩ hắn chấp nhận giá này vì tấm phù này có thể khiến người sử dụng trong nháy mắt đi cả ngàn dặm. Các thần thông khác của Thiên Mục phái tạm thời không nói đến, nhưng độn tốc tuyệt đối nhất đẳng. Trong đó phải kể đến ‘thuấn tức thiên lý’ lừng danh cả U Châu. Lâm Hiên mua linh phù này chính là dùng để bảo mệnh. Hiện tại chính là lúc cần dùng, cho dù mình không đào tẩu nhưng sau khi thi triển pháp thuật này cũng khiến tốc độ bản thân tăng lên không ít. Cho dù vẫn không bằng đối phương nhưng cũng không đến nỗi thua kém nhiều quá. Ánh chớp sáng lóa lại xẹt tới, yêu ma không để ý tới độc xà trước mắt mà thân hình nhoáng lên trong chớp mắt đã thoát ra khỏi đoàn quỷ vụ. Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn qua, linh lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, thân hình đồng dạng trở lên mơ hồ. “Ồ?!” Một đòn thất bại, biểu tình của yêu ma vô cùng kinh ngạc, đối phương cũng có thể thi triển ra độn tốc nhanh như vậy… chẳng lẽ là do linh phù vừa rồi? Đầu óc linh hoạt, đáng tiếc trong khi quyết đấu thì thời gian để suy nghĩ
  14. không nhiều, khí lưu bên trái chuyển động, nó quay đầu lại thì thấy kiếm quang chói mắt hiện lên. Yêu ma kinh sợ, vội vàng giương cốt đao lên đỡ, tuy có chút bất ngờ nhưng nó vẫn xem thường cổ bảo của Lâm Hiên, nhưng khi bắt đầu va chạm thì nó kinh ngạc trợn tròn mắt: “Đây là…”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2