Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 362
lượt xem 5
download
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 362: Đệ nhất tu tiên gia tộc Nguồn: Sưu tầm “Ngươi nghĩ sai rồi, ta mua những dược liệu này là có mục đích khác.” Vẻ mặt Lâm Hiên không chút thay đổi lạnh lùng nói. “A. Là vãn bối lắm lời, chúc tiền bối thượng lộ bình an.” Chưởng quầy cũng không phải kẻ ngu dốt, vội vàng cúi đầu khom người tiễn khách. Lâm Hiên rời khỏi dược điếm, dùng dư quang trong mắt liếc mắt một cái. Mặc dù chưởng quầy...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 362
- Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 362: Đệ nhất tu tiên gia tộc Nguồn: Sưu tầm “Ngươi nghĩ sai rồi, ta mua những dược liệu này là có mục đích khác.” Vẻ mặt Lâm Hiên không chút thay đổi lạnh lùng nói. “A. Là vãn bối lắm lời, chúc tiền bối thượng lộ bình an.” Chưởng quầy cũng không phải kẻ ngu dốt, vội vàng cúi đầu khom người tiễn khách. Lâm Hiên rời khỏi dược điếm, dùng dư quang trong mắt liếc mắt một cái. Mặc dù chưởng quầy còn chưa nói hết lời nhưng trong lòng hắn sao lại không biết. Chẳng qua tình thế hiện tại cấp bách như thế. Lâm Hiên còn chưa biết cách rời khỏi nơi này thì sao có tâm tình đi lo cho sự sống chết của người khác. Hắn cũng không phải là đấng cứu thế. Sau khi định lại phương hướng thì Lâm Hiên đi đến một khách sạn. Bởi vì những tu sĩ vào phường thị rất nhiều cho nên khắp nơi đều chật chội. Trong khách sạn có còn phòng hay không thì Lâm Hiên cũng không nắm chắc, chẳng qua cứ tới hỏi một câu xem còn hay không đã. Đại sảnh trong khách sạn rộng hơn mười trượng, có vẻ rộng lớn. Chẳng qua bố trí có chút đơn sơ. Một tiểu nhị mặc áo xám đang cùng vài tên tu sĩ trò chuyện, một bên còn liên tục thở dài, trên mặt lộ ra bộ dáng khó xử. Khi thấy Lâm Hiên đi vào khách sạn, tiểu nhị kia vừa đảo mắt qua người hắn thì lập tức chạy tới ra vẻ cung kính: “Tiền bối, người phải chăng tới tìm phòng trọ?” “Ưh. Còn phòng không?” “Có, phòng chữ Thiên là phòng khách tốt nhất, ngài theo ta.” Tiểu nhị cúi đầu khom người đáp.
- Trên mặt những người khác lộ rõ vẻ phẫn nộ, vừa rồi bọn họ có hỏi nhưng tiểu nhị đều nói không còn phòng. Tuy rằng trong lòng bất mãn nhưng không ai dám biểu lộ ra, dù sao vị này tuy rằng trẻ tuổi nhưng cũng là cao nhân Kết Đan Kỳ. Sau khi Lâm Hiên đi theo tiểu nhị vào phòng thì tùy ý bày ra một cấm chế, tiếp theo đem những dược liệu đã mua được ra bắt đầu luyện đan. Ẩn Linh Đan và Kim Sang Hoàn cũng không phải là đan dược khó luyện, chỉ mất khoảng nửa ngày Lâm Hiên đã luyện được một lô. Nhiều như vậy hẳn là đã đủ dùng. Sau khi đem đan dược còn thừa cất kỹ, Lâm Hiên đang do dự có nên đi ra ngoài tìm hiểu tình hình hay không thì đột nhiên có tiếng đập cửa truyền tới. “Xin hỏi có phải Hỏa Linh Môn Lý tiền bối đang ở trong này?” Lâm Hiên hơi nhíu mày, ở thời điểm đăng kí khách sạn thì hắn vẫn không dùng tên thật của mình, hắn hơi do dự rồi nói: “Vào đi!” “Vâng!” Người nọ trước tiên cung kính nói một tiếng rồi mới chậm rãi đẩy cửa ra. Lâm Hiên liếc mắt thì thấy hắn là một trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trên môi có hai vết sẹo, bộ dáng có vẻ thông minh tháo vát. Sau khi hắn tiến vào thì trước tiên thi lễ với Lâm Hiên: “Ngài là Lý tiền bối Hỏa Linh Môn sao? Tại hạ là quản sự của Sở gia, ngài có thể gọi ta là Sở Nhị, ta phụng mệnh gia chủ mời ngài đến bàn chuyện.” “Sở gia?” Trong lòng Lâm Hiên chợt động, gia tộc tu tiên U Châu ước chừng gần ngàn. Nhưng mà họ Sở lại chỉ có một hộ, hơn nữa đại danh đỉnh đỉnh, thanh thế thậm chí không hề thua kém một số danh môn đại phái, được xưng là gia tộc tu tiên đệ nhất ở U Châu. Nếu như hắn nhớ không lầm thì bọn họ tựa hồ sống ở Quỷ La Thành. Chẳng lẽ là nhà này tìm ta, tuy trong lòng kinh ngạc nhưng Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc, thản nhiên nói: “Quý gia chủ tìm ta sao? Nếu ta nhớ không lầm thì ta không
- hề quen biết Sở gia các ngươi.” “Tiền bối nói rất đúng. Không dám gạt ngài, phường thị nơi đây chính là do Sở gia chúng ta mở ra, hiện giờ lệ quỷ đột nhiên đánh úp với quy mô lớn nên gia chủ mời các vị tiền bối Kết Đan Kỳ đến bàn chuyện.” Sở Nhị kia cung kính giải thích, trên mặt cũng hiện lên một tia sầu lo. “Thì ra là thế, được rồi, ngươi dẫn đường đi.” Lâm Hiên nghe xong thì không chần chờ, lập tức tỏ vẻ đồng ý. Những tin tức lúc trước nghe được ở phường thị đều là tin vỉa hè, đến Sở gia thì có thể biết được tin tức chuẩn xác hơn. Nếu biết rõ ràng tình thế trước mắt thì sẽ có lợi đối với những quyết định tiếp theo của mình. Sau khi ra khỏi phường thị, bay về hướng Đông khoảng hai, ba mươi dặm thì hai người liền dừng độn quang hạ xuống. Nơi này là một bình nguyên có vẻ hoang vắng nghèo nàn. Sở Nhị đưa tay vào ngực lấy ra một tiểu kỳ màu trắng. Hắn đem pháp lực rót vào trong đồng thời niệm chú, tiểu kỳ kia đón gió phần phật bay lên, biến thành một tiểu kỳ to lớn. “Mở!” Theo tiếng quát của Sở Nhị, phía trên tiểu kỳ kia phát nổ bắn ra một đoàn ánh sáng màu bạc vô cùng đẹp mắt. Mà nguyên bản cảnh vật lại vặn vẹo một cách quỷ dị. Vô số đình đài lầu các xuất hiện ở phía trước. Linh khí nơi đây lập tức trở nên dồi dào, trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia sáng kỳ lạ: “Ảo thuật cấm chế này của Sở gia quả đúng là bất phàm.” “Đã làm cho tiền bối chê cười rồi. Xin mời.” Sở Nhị vừa nói vừa đi trước dẫn đường. Đi theo đối phương một lúc thì rất nhanh đã đến một tòa đại điện rộng lớn. Đại điện này cao hơn mười trượng, khí thế bất phàm, vừa nhìn thì biết
- đây chính là nơi Sở gia thường bàn chuyện. Lâm Hiên tùy tiện đem thần thức thả ra một chút thì phát hiện xung quanh đại điện được thiết lập rất nhiều cấm chế. Không chỉ như thế, bốn phía đại điện này còn có mấy tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đi tuần tra rất nghiêm ngặt. Khi thấy có người lạ tới thì những tu sĩ này đều lộ vẻ cảnh giác, chẳng qua có Sở Nhị dẫn đường nên Lâm Hiên tự nhiên là thuận lợi đi vào trong. Đương nhiên Sở Nhị chỉ có thể đứng ngoài cửa. Gia chủ chỉ mời tu sĩ Kết Đan Kỳ tới bàn chuyện, hắn thì không đủ tư cách để tham gia. Lâm Hiên từ từ đi vào, nhưng gần đó lại có mười mấy ánh mắt đang nhìn mình. Số lượng tu sĩ Kết Đan Kỳ vốn không nhiều, nhưng hiện giờ lưu lại bên trong phường thị nhiều như vậy thì quả thực đã vượt xa suy nghĩ ban đầu của mình. Không khí trong đại điện hơi nặng nề, những tu sĩ đó hoặc là cau mày hoặc là lo lắng, đều là sắc mặt không tốt. Chẳng qua rất nhanh Lâm Hiên liền dừng ánh mắt ở vị trí chủ tọa. Ngồi ở đó là một tu sĩ khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo bình thường không giận mà uy, vừa nhìn thì biết người này có địa vị cao. Thấy Lâm Hiên tiến vào thì trong mắt hắn hiện lên một tia vui mừng. Mỗi một cao giai tu sĩ đến thì thực lực cũng sẽ tăng lên không ít, đương nhiên đối phó với tình thế nguy hiểm trước mắt sẽ dễ dàng hơn. “Tại hạ là Sở Thiên Thư, vị đạo hữu này tôn tính đại danh là gì? Hoan nghênh đến bàn chuyện.” Vị tu sĩ chủ tọa kia hướng Lâm Hiên chắp tay, sắc mặt thập phần hiền lành. “Hỏa Linh Môn Lý Diệu Thiên ra mắt gia chủ.” Lâm Hiên không dám chậm trễ thi lễ. “Nguyên lai là Lý đạo hữu, mời ngồi.” “Đa tạ.” Lâm Hiên tùy tiện chọn một ghế rồi tiêu sái ngồi xuống.
- Tuy rằng biểu hiện Lâm Hiên rất đúng mực nhưng trong lòng vẫn đề phòng, vị gia chủ Sở gia này tu vi hóa ra lại cao hơn cả tưởng tượng của mình. Đừng nhìn hắn mang bộ dáng trung niên mà lầm, hắn đã là lão quái vật sống mấy trăm năm, tu vi đã đạt tới cảnh giới Giả Anh. Sở gia không hổ là gia tộc tu tiên đệ nhất U Châu. Cảnh giới cao còn có một lão giả khuôn mặt khô héo và một phụ nhân trung niên mập mạp. Những người còn lại đều là tu sĩ Kết Đan Sơ Kỳ. Dường như chưa đủ người cho nên các tu sĩ đều yên lặng không nói. Chỉ có một số ít người có quen biết thỉnh thoảng nói chuyện hai ba câu. Đợi thêm nửa giờ thì cũng chỉ có thêm một người tới. Một đạo Truyền Âm Phù bay tới tay Sở Thiên Thư, sau khi hắn xem xong thì nhướng mày, thần sắc ngưng trọng ngẩng đầu nói: “Các vị đạo hữu, hôm nay Sở mỗ mời mọi người tới đây, thật ra còn có hai vị trưởng lão của Thiên Vân Tông. Chẳng qua vừa rồi mới nhận được truyền tin của đệ tử rằng hai vị đạo hữu này bất hạnh gặp phải Quỷ Vương, hiện tại dữ nhiều lành ít chắc là không tới được nơi này.” Lời này vừa nói ra thì nhất thời bên dưới trở nên ồn ào. Mặc dù những người đang ngồi đều là cao thủ Kết Đan Kỳ nhưng cũng không khỏi biến sắc, thậm chí trên mặt một ít người còn lộ ra vẻ hoảng sợ. “Xin chư vị đạo hữu trật tự, Sở mỗ mời mọi người đến chính là vì muốn cùng chư vị thảo luận cách ngăn địch.” Sở Thiên Thư ho khan một tiếng, không nhanh không chậm mở miệng nói. Lời của hắn tuy không lớn nhưng lại dễ dàng át đi tất cả tiếng ồn ào, trong đó còn có công hiệu làm cho người ta bình tĩnh trở lại. Chúng tu sĩ sau khi cả kinh thì dần bình tĩnh lại. Sở Thiên Thư thân là chủ, lại là người có tu vi cao nhất cho nên mọi người tự nhiên phải cấp cho hắn mặt mũi. Huống chi nếu cứ tiếp tục hỗn loạn như hiện tại thì cũng chẳng thảo luận được gì. “Ngưng Thần Quyết của Sở huynh quả thật vô cùng thần diệu. Ngài đã mời chúng ta đến đây, nơi này lại là phạm vi thế lực của quý tộc. Nói vậy thì đối với hướng đi của nhóm quỷ vật này Sở huynh đã rõ như lòng bàn tay, vậy xin huynh trước hết đem tình thế nói ra để chúng ta xác định được phương hướng chuẩn bị tiếp theo.” Một tu sĩ vẻ mặt lo lắng
- nói. “Đúng vậy, xin Sở gia chủ nói rõ chi tiết.” “Ba ngày trước Liêu mỗ cùng vừa mới săn bắn ở Thập Vạn Đại Sơn trở về, có nghe được một ít tin tức từ quỷ vật. Nhưng tình hình cụ thể như thế nào thì cũng chỉ biết đại khái mà thôi, không biết có thể tin được mấy phần.” “Lệ mỗ cũng như vậy, nghe nói vệ thành xung quanh Quỷ La Thành hiện tại đã bị vây hãm, điều này không phải là sự thật chứ?” “Khụ khụ!” Sở Thiên Thư giơ tay lên bảo mọi người bình tĩnh lại rồi nói: “Mấy vấn đề này nếu chư vị không hỏi thì tại hạ nhất định cũng sẽ giải thích. Hiện giờ chúng ta đang gặp phải kẻ địch rất mạnh nên tự nhiên phải cùng nhau hợp sức, Sở mỗ sao lại có thể giấu diếm tin tức, xin mọi người cứ yên tâm.” Nghe Sở Thiên Thư nói xong thì những tu sĩ ở đây đều bình tĩnh lại, im lặng chờ hắn lên tiếng. “Hiện giờ quả thật bên ngoài có rất nhiều tin đồn, nhưng trong đó cũng có không ít tin là giả. Về tình hình chiến đấu ở Quỷ La Thành thì thật ra Sở gia chúng ta cũng không rõ lắm.” “Không rõ lắm là sao? Không phải Sở gia các ngươi là rắn độc ở nơi này sao? Vị tu sĩ mập mạp kia vừa nói ra thì lập tức biến sắc ôm quyền nói: “Thực lòng xin lỗi, Trương mỗ lỡ lời.” “Trương huynh không cần để ý. Lời này của ngươi mặc dù khó nghe nhưng dù sao cũng là sự thật. Sở gia chúng ta đúng là rất có căn cơ ở vùng này.” Sắc mặt Sở Thiên Thư vẫn bình thản như trước, nhàn nhạt nói. Lâm Hiên rùng mình, âm thầm nhắc nhở bản thân phải lưu ý người này. Vừa rồi những lời kia đối với Sở gia mà nói thì chính là đại bất kính, nhưng Sở Thiên Thư kia ngay cả một chút giận dữ cũng không có. Biểu hiện như thế không phải là lòng dạ hiền lành mà chính là đại gian đại ác, sau này sẽ trả thù.
- Những người khác thì không có tâm cơ và nhãn lực như Lâm Hiên. Ít nhất là vị tu sĩ mập mạp lỡ lời kia, nghe ý tứ Sở Thiên Thư không trách tội thì nhẹ nhàng thở phào, vẻ mặt rất cảm kích. “Không dám gạt chư vị đạo hữu, lần này lệ quỷ tới rất đông, tam đại Quỷ Đế đều đã xuất hiện thống lĩnh thuộc hạ tấn công mạnh mẽ vào Quỷ La Thành. Hơn nữa còn phái ra lệ quỷ âm hồn phong tỏa các con đường trọng yếu để giết hại tu sĩ cùng người thường. Bởi vì không kịp đề phòng cho nên chúng ta quả thật đã rơi vào thế hạ phong. Mà con đường trọng yếu đã bị phong tỏa, tất cả những lối thông ra ngoài Quỷ La Thành đều bị cắt đứt, không hề có tin tức gì truyền tới. Chẳng qua theo Sở mỗ suy đoán thì tình hình không khả quan cho lắm.” Sở Thiên Thư thở dài, nhàn nhạt giải thích vài câu. Mà khi Lâm Hiên nghe xong những lời này thì trong lòng chợt động. Tam đại Quỷ Đế? Dựa theo nhận thức của tu sĩ nhân loại thì trong Âm Hồn Cốc quả thật có ba quái vật tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Chẳng qua Lâm Hiên lại rõ ràng rằng cách đây không lâu lại có một tên là “Hạo Thiên” thăng cấp thành công, đáng lẽ hiện giờ phải là tứ đại Quỷ Đế. Người này ẩn núp không ra hiển nhiên không phải là hạ thủ lưu tình mà chính là có âm mưu khác. Chẳng qua đó chỉ là suy đoán một chút mà thôi, Lâm Hiên cũng không đem tin này tiết lộ ra ngoài. “Chư vị đạo hữu, tình thế ở Quỷ La Thành cho dù có như thế nào đi nữa thì đối với chúng ta quả thật vẫn rất cấp bách, trước tiên phải nghĩ biện pháp đối phó với nguy cơ này.” Sở Thiên Thư thở dài, biểu tình ngưng trọng nói ra từng chữ một. “Nguy cơ trước mắt? Chẳng lẽ lệ quỷ muốn tấn công vào nơi này?” Lâm Hiên đột nhiên ngắt lời hỏi một câu. Việc này liên quan đến tánh mạng của bản thân cho nên những tu sĩ còn lại cũng im lặng chờ câu trả lời. “Lý đạo hữu nói không sai.” Sở Thiên Thư ngẩng đầu nhìn Lâm Hiên, vị trưởng lão Hỏa Linh Môn này quả thật tuổi còn trẻ mà đã đi quá thân phận của mình. Chẳng qua hiện tại hắn cũng không có tâm tình
- tìm hiểu thêm, sắc mặt trầm xuống mở miệng nói: “Tuy rằng không biết tình hình chiến đấu ở Quỷ La Thành như thế nào, nhưng đệ tử Sở gia chúng ta đã toàn lực tìm hiểu tin tức về vùng hoạt động của âm hồn lệ quỷ. Những quỷ vật đó đã chú ý tới nơi có nhiều tu sĩ tụ tập như nơi này, hiện tại đã điều chỉnh nhân thủ, chuẩn bị hướng nơi này phát động công kích. Nhanh nhất thì một ngày nữa sẽ tới đây.” “Một ngày, nhanh như vậy sao? Tin tức của Sở huynh là thật sao?” Vị tu sĩ có dáng người buồn bã kia một lần nữa ngắt lời. “Trương huynh không cần hoài nghi, Sở mỗ dám khẳng định đây là tin chính xác một trăm phần trăm. Vì muốn thu thập tình báo mà Sở gia ta đã liên tiếp hao tổn năm tên đệ tử.” Nói tới đây, trên mặt Sở Thiên Thư hiện lên một tia thương tiếc. Những tu sĩ bên dưới cũng thổn thức không thôi, cũng có người thuận miệng an ủi vài câu. Nhưng đa số là nhíu mày tự ngẫm nghĩ về tình cảnh trước mắt. Mặc dù phần lớn đã sớm đoán được quỷ vật sẽ tới nơi này, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới lại nhanh như thế. Theo lý mà nói thì phần lớn tinh lực của quỷ vật phải ở Quỷ La Thành mới đúng. Bọn người kia chẳng lẽ quả thật muốn đuổi tận giết tuyệt? Đã là tu sĩ Kết Đan Kỳ thì kiến thức mỗi người dĩ nhiên đều vô cùng uyên bác, hoặc ít hoặc nhiều đều đã xem qua một ít điển tịch về đại chiến giữa lệ quỷ và nhân loại. Lúc ấy nghĩ rằng chuyện còn lâu mới tới cho nên cũng không để ý lắm. Hiện tại hồi tưởng lại trận đại chiến tàn khốc ấy, lấy đơn vị là vạn làm thước đo cho những tu sĩ đã chết, thậm chí còn có hai vị tiền bối Nguyên Anh Kỳ ngã xuống, cao thủ Kết Đan Kỳ thì chết vô số. Việc này không khỏi khiến cho mọi người đều cảm thấy bất an. Nhất là hiện tại các con đường trọng yếu đã bị trọng binh âm hồn lệ quỷ canh gác. Cơ hồ có thể nói bọn họ đã lâm vào tuyệt cảnh. Trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều tự suy ngẫm. Nhất thời không khí trong đại điện trở nên nặng nề.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 125 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 396
12 p | 99 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 386
12 p | 97 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn