intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 366

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

84
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 366: Yến Cừu Cốc Nguồn: Sưu tầm Việc này không thể chậm trễ, lúc này mọi người liền đề cử Sở Thiên Thư làm minh chủ, Lâm Hiên và hơn mười vị tu sĩ Kết Đan Kỳ đảm nhiệm vị trí trưởng lão. Khi triệu tập kiểm kê số tu sĩ ở phường thị thì có hơn một ngàn hai trăm người, đáng tiếc phần lớn pháp lực không cao, trong đó chỉ có một đệ tử cấp thấp tu vi gần đạt đến...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 366

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 366: Yến Cừu Cốc Nguồn: Sưu tầm Việc này không thể chậm trễ, lúc này mọi người liền đề cử Sở Thiên Thư làm minh chủ, Lâm Hiên và hơn mười vị tu sĩ Kết Đan Kỳ đảm nhiệm vị trí trưởng lão. Khi triệu tập kiểm kê số tu sĩ ở phường thị thì có hơn một ngàn hai trăm người, đáng tiếc phần lớn pháp lực không cao, trong đó chỉ có một đệ tử cấp thấp tu vi gần đạt đến Kết Đan Kỳ. Yến Cừu Cốc cách đây hai trăm dặm chính là nơi thông với Quỷ La Thành. Địa thế hiểm yếu, bình thường Sở gia có thiết lập trạm gác ở nơi này, nhưng hiện tại lại dùng làm nơi phục kích âm hồn quỷ vật. Lâm Hiên cùng những tu sĩ Kết Đan Kỳ khác đi trước, còn những tu sĩ cấp thấp độn quang quá chậm thì theo sau, bọn họ cần phải chuẩn bị bố trí trước một chút. “Tham kiến gia chủ!” Thủ vệ ở chỗ này chính là một lão giả lông mi trắng nhưng tu vi đã tiếp cận Trúc Cơ Sơ Kỳ. Hắn nhìn thấy Sở Thiên Thư và hơn mười vị tiền bối cùng nhau đến thì tự nhiên phải tiến lên bái kiến. “Không cần, Sở Thác, hiện giờ tình hình nơi này như thế nào?” “Bẩm gia chủ, tất cả đều tốt, chẳng qua theo như thám tử hồi báo thì âm hồn cách đây không xa. Lấy tốc độ phi hành thì khoảng chừng nửa ngày sau sẽ tới.” “Nửa ngày?” Sở Thiên Thư nhíu mày: “Nhanh như vậy sao? Chẳng qua không có vấn đề gì, vẫn còn kịp.” Nói xong lời này, hắn nhìn thoáng qua vài tên đệ tử Sở gia phía sau: “Còn thất thần ở đây làm gì, mau đem Côn Dương Lạc Kim Trận bày ra.”
  2. “Vâng, gia chủ.” Mấy tu sĩ này vâng một tiếng rồi lấy trận kỳ trong lòng ra, hướng bốn phía bay đi. Lâm Hiên híp mắt nhìn bóng dáng mấy người đó, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười. Sở gia không hổ là gia tộc tu tiên đệ nhất, bên trong quả thật thâm hậu. Mấy tên này bất quá chỉ có tu vi Trúc Cơ Kỳ nhưng lại có thể theo kịp tốc độ phi hành của tu sĩ Kết Đan Kỳ. Mà Lâm Hiên cảm thấy trên người bọn họ như có như không khí tức nguy hiểm, điều này đến tột cùng là…… Chẳng qua hiện tại hắn tự nhiên không có thời gian để tìm hiểu, do vậy Lâm Hiên đối với Sở Thiên Thư lại càng thêm lưu ý, cũng không nguyện ý để đối phương lừa gạt. Loại chuyện được chim quên ná, vong ân phụ nghĩa chính là chuyện thường tình ở Tu Chân Giới. Sau một nén nhang thì mấy tên đệ tử Sở gia có điểm quỷ dị kia đã trở lại, Sở Thiên Thư nhẹ thở ra: “Chư vị đạo hữu, Yến Cừu Cốc đã được bố trí cấm chế, mọi người từ xa tới đã mệt, xin mời vào cốc tạm nghỉ ngơi dưỡng sức, để ứng phó với công kích của âm hồn quỷ vật. Đến lúc đại chiến thì vẫn phải nhờ chư vị đạo hữu xuất lực.” “Không có gì.” Mọi người ôm quyền trả lễ. Sau đó mọi người cũng không khách khí, dưới sự hướng dẫn của Sở Thác đi vào sâu trong Yến Cừu Cốc. Chỉ thấy nơi này được bố trí nhiều phòng ốc, chẳng qua tất cả đều vô cùng đơn sơ, hiển nhiên chỉ dùng pháp thuật Nê Thành Thạch tạo thành. Dù sao cũng chỉ là chỗ ở tạm thời, mọi người cũng không để ý lắm, đều tự chọn một gian rồi đi vào nghỉ ngơi. Trong phòng có một cái giường, một cái bàn, một cái ghế. Sau khi Lâm Hiên đi vào, suy nghĩ một chút liền vung tay lấy trận phù ra. Một cái đồ án bát quái to lớn xuất hiện trên không, bao phủ cả căn
  3. phòng lại. Lâm Hiên làm như vậy là có dụng ý, thời gian âm hồn đến chỉ còn nửa ngày, mặc dù thời gian hơi ít nhưng vẫn có thể làm không ít chuyện. Lâm Hiên cảm thấy với thần thông tu vi hiện tại của mình, đối phó với một ít yêu quỷ thì không có vấn đề. Chỉ cần không gặp phải Quỷ Đế thì cho dù bị vài tên Quỷ Vương bao vây cũng có thể dễ dàng thoát thân. Nhưng tục ngữ có nói: Cẩn thận không có gì là xấu, nếu như có thể chuẩn bị một chút thì mặc dù gặp nguy hiểm vẫn có thể chạy trốn giữ mạng. Thời gian nửa ngày cho dù muốn học tập pháp thuật mới cũng không kịp. Nhưng Lâm Hiên lại có phương pháp khác. Lần này đi đến di chỉ cổ tu trong Thập Vạn Đại Sơn, Lâm Hiên ngoại trừ mang theo Cổ Bảo còn có hơn mười thiết giáp luyện thi. Chúng khác với thông linh cương thi, những quái vật này là do cổ tu sĩ dùng bí pháp chế tác, quá trình phức tạp vô cùng, tiêu tốn thời gian và tinh lực rất lớn. Nhưng luận uy lực thì so với thông linh cương thi cùng cấp còn mạnh hơn một bậc. Lâm Hiên đoạt được những luyện thi này, bất luận là công kích hay phòng ngự đều vượt xa tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ. So sánh với cao thủ cảnh giới Giả Đan thì cũng chỉ chênh lệch một đường tơ mà thôi. Hơn nữa những luyện thi này sau khi chế tác xong chưa từng nhận chủ, bây giờ chỉ cần thu phục là được. Lâm Hiên đã sớm luyện thành thiên ma Quỷ Thi Thuật tầng thứ hai được ghi lại trong Huyền Ma Chân Kinh. Lúc này thời gian không có nên đã đem tất cả cất vào túi, nhưng chỉ cần thu phục được bảy tám con thì trong giao chiến cũng có thể tăng cường thực lực bản thân lên rất nhiều. Nghĩ đến đây Lâm Hiên không hề chần chờ vỗ túi trữ vật một cái. Hào
  4. quang các màu lóe lên, trước mặt liền xuất hiện mấy hộp ngọc. Những thứ này là tài liệu Lâm Hiên đã sớm cẩn thận chuẩn bị. So với việc thu phục tiểu cương thi tầng thứ nhất Linh Động Kỳ rất khác nhau, loại luyện thi Trúc Cơ Kỳ này trong quá trình nhận chủ còn phải cần không ít thiên tài địa bảo phụ trợ. Nhìn thoáng qua những hộp ngọc trên mặt đất, Lâm Hiên nhắm mắt lại điều chỉnh tinh thần đến trạng thái tốt nhất. Sau đó mới nhẹ nhàng vỗ vào túi linh quỷ bên hông. Một luồng hắc khí từ bên trong xông ra. Hắc khí tụ mà không tan. Một lát sau một luyện thi mặc áo giáp bước ra từ hắc khí. Nếu như không phải cảm ứng được trên người nó phát ra thi khí dày đặc thì thật sự khó có thể liên tưởng đây là quái vật. Sau khi luyện thi đi ra, nhìn thấy Lâm Hiên khoanh chân ngồi trước mặt thì trong ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi, thân hình nhoáng lên một cái muốn bỏ chạy. Nhưng Lâm Hiên đã sớm có chuẩn bị, sao lại để cho nó dễ dàng bỏ chạy như vậy. Tay áo vung lên, một đạo xích hồng nhất thời bay ra quấn lấy quái vật kia. “Khóa!” Theo tiếng quát nhẹ của Lâm Hiên, thiết liên hỏa hồng kia chợt bùng cháy trói chặt luyện thi lại. Quái vật tự nhiên không cam lòng chịu khống chế, liên tục giãy dụa. Nhưng chỉ cần vừa động thì trên sợi xích liền bốc lên linh hỏa vô cùng lợi hại khiến cả người cháy xèo xèo. Liên tiếp trải qua vài lần như thế thì rốt cục luyện thi không còn giãy dụa nữa. Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng, vươn tay điểm lên hộp ngọc một cái. Nắp hộp mở ra, bên trong toàn là chất lỏng không biết tên đen như mực, lại còn tỏa ra hương khí nhàn nhạt.
  5. Đừng nhìn vật ấy mà xem thường, đó chính là tinh huyết của yêu thú cấp ba thuộc tính Âm Chúc. Đối với việc thu phục thiết giáp luyện thi trước mắt quả thật có tác dụng rất lớn. Chỉ riêng cái hộp nhỏ này đã tốn của Lâm Hiên hơn một ngàn tinh thạch. Lâm Hiên điểm một cái vào hộp ngọc, chất lỏng màu đen nhất thời bay lên biến thành một viên cầu lớn cỡ nắm tay, trôi nổi vô định trên không. Lâm Hiên vươn tay phải ra nhẹ nhàng vẫy một cái, lấy ra một chút từ đó. “Đi!” Hắn đem chất lỏng đó nhập vào trán luyện thi khiến nó trải qua một trận thống khổ. Sau đó lại tiếp tục điểm vào các hộp ngọc khác..... Sau một lúc lâu. Lâm Hiên phất tay áo thu hồi sợi xích đang quấn chặt luyện thi. Lúc này quái vật không còn giãy dụa nữa, trong mắt toát ra vẻ nhu thuận nhìn chủ nhân. Lâm Hiên thở phào một cái, động tác kết thúc cũng không làm sai, đã thành công đem nó thu phục. Lâm Hiên cuối cùng bỏ nó vào túi linh quỷ. Thời gian cũng không còn nhiều, không thể trì hoãn, Lâm Hiên cố gắng không nghỉ ngơi, ăn một chút đan dược bổ sung pháp lực. Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã chạng vạng, vầng thái dương đã dần khuất sau dãy núi, sắc trời trở nên có chút hôn ám. Lâm Hiên duỗi cánh tay đang đau nhức ra một chút. Thời hạn nửa ngày cũng không sai biệt lắm. Trong khoảng thời gian này bản thân đã thu phục tổng cộng bảy luyện thi. Ngoại trừ thu phục luyện thi đầu tiên mất thời gian hơi nhiều thì những lần sau do có kinh nghiệm nên tốc độ nhanh hơn, đáng tiếc là không có thời gian nhiều hơn. Lâm Hiên phất tay áo đem tài liệu trước mặt cất kỹ, lại ăn vào mấy loại đan dược, hai tay cầm một khối tinh thạch bắt đầu bổ sung pháp lực. Đại quân âm hồn có lẽ cách đây không còn xa, phải nhanh chóng khôi
  6. phục đến trạng thái tốt nhất. Bởi vì Lâm Hiên dùng trung giai linh thạch cho nên pháp lực của hắn khôi phục cực kỳ nhanh. Ước chừng bổ sung được chín mươi phần trăm thì Lâm Hiên đột nhiên nhíu mày, chậm rãi mở hai mắt ra. Hắn vươn tay đánh ra một đạo pháp quyết, trận pháp bên ngoài tách ra, một đạo Truyền Âm Phù bay vào. Hỏa quang kia dừng lại trong tay trái Lâm Hiên, chớp động không ngừng. Kỳ thật không cần nhìn cũng có thể đoán được nội dung bên trong, hẳn là âm hồn quỷ vật đã tới. Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống đi ra khỏi phòng, chỉ thấy bên ngoài là một cảnh hỗn loạn. “Không hay rồi, quỷ vật đã đến, mọi người mau chuẩn bị nghênh địch.” “Sao lại thế này, không phải bảo là một ngày sao, như thế nào lại nhanh như vậy?” “Đúng vậy, lệ quỷ đang tới ào ào, chút nữa nhất định phải cẩn thận đối phó.” Đủ loại thanh âm truyền đến tai, dòng người bên ngoài hỗn loạn. Thỉnh thoảng trên trời còn có tu sĩ độn quang bay lên trời. Lâm Hiên nhướng mày, những tu sĩ cấp thấp này rốt cuộc cũng tới đúng lúc, nhưng kêu loạn như vậy thì quả thực chính là một đám ô hợp, như thế nào nghênh địch đây? Chẳng qua cũng không có biện pháp. Những tu sĩ này vốn dừng lại bên ngoài Quỷ La Thành, bất đắc dĩ mới tụ tập cùng một chỗ. Chẳng những là người của các môn phái, gia tộc lớn nhỏ mà thậm chí còn có không ít tán tu. Có thể thuyết phục bọn họ đồng tâm hiệp lực tới nơi này đón đánh lệ quỷ thì xem như tài ăn nói của Sở Thiên Thư đã rất tốt, làm sao còn có thể hy vọng xa vời là huấn luyện bọn họ phối hợp với nhau. Nghĩ đến đó khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một tia cười nhạt. Dù sao
  7. những người người này cũng coi như đã chết. Lúc chiến đấu cho dù có bại cũng không liên quan, chỉ cần bảo vệ tính mạng của mình thật tốt là được. Những người này số lượng nhiều như vậy, hơn nữa còn có lợi thế địa hình cùng trận pháp hỗ trợ, tin chắc rằng ngăn cản hai ngày vẫn không thành vấn đề. Lâm Hiên đem thần thức thả ra. Lấy tu vi hiện giờ của hắn thì trong phạm vi ba mươi dặm đều thấy rất rõ. Rất nhanh hắn đã tìm được mục tiêu, thân hình chợt lóe hóa thành một đạo thanh hồng bay ra ngoài. Khoảng cách năm, sáu dặm chỉ chốc lát là tới. Nơi này vẫn là Yến Cừu Cốc, trước mắt là một gian nhà đá đơn sơ. Sở Thiên Thư đang ở đây, trừ hắn ra thì còn có vài khí tức cường đại khác, xem ra những tu sĩ Kết Đan Kỳ kia cũng đã sớm tới nơi này. Lâm Hiên nhắm mắt lại thả thần thức ra đánh giá khắp nơi. Ngoại trừ ngôi nhà đá dị thường kia thì còn có mấy đội tu sĩ đang tuần tra, nhân số khoảng chừng hơn hai trăm người. Khác với tình hình hỗn loạn vừa rồi, những tu sĩ này có vẻ được huấn luyện nghiêm chỉnh, mặc áo đen bó sát người. Không cần phải nói thì cũng biết đây chính là đệ tử Sở gia. Nhìn thấy Lâm Hiên bọn họ cũng không hoảng sợ, sau khi hơi ôm quyền hành lễ thì đều tự đi làm chuyện của mình. Lâm Hiên thấy vậy không khỏi âm thầm gật đầu. Nếu những tu sĩ tụ tập trong này cũng có tố chất như vậy thì xem ra có thể đánh một trận với yêu hồn quỷ vật. Thân hình Lâm Hiên nhoáng lên một cái, người đã tới trước ngôi nhà đá kia. Xung quanh nhà đá cũng có vài tên đệ tử Sở gia. Mấy người này tuy cũng là do Sở Thiên Thư mang theo, tu vi đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ nhưng lại không có khí tức nguy hiểm. Có chút ý tứ, Lâm Hiên ra vẻ không biết, vẫn tiêu sái đi vào. Quả nhiên đúng như đã cảm ứng, bên trong ngoại trừ Sở Thiên Thư còn có vài vị tu sĩ Kết Đan Kỳ khác.
  8. Đại chiến đã tới, tâm tình mỗi người đều có chút trầm trọng. Gặp Lâm Hiên đi vào cũng chỉ gật đầu, thậm chí không nói một lời nào. Điều này Sở Thiên Thư đã định liệu trước, do đó mỉm cười cùng hắn hàn huyên vài câu. Lâm Hiên kiếm một chỗ ngồi xuống. Không đến thời gian một bữa cơm thì những tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại cũng tới đủ. “Sở huynh, người đã tới đông đủ, kế tiếp xin mời người phân phó. Chẳng qua tiểu phụ nhân cũng muốn nhắc nhở huynh một câu. Những vị đạo hữu đang ngồi đây tu vi tinh thâm, Sở huynh cũng không nên có ý nghĩ đem chúng ta làm vật hi sinh như tu sĩ cấp thấp. Nếu quả thực xuất hiện tình huống như vậy thì không biết ai sẽ chết trước đâu.” Vị nữ tu duy nhất ở đây đột nhiên mở miệng, lời nói lạnh như băng mang theo vô tận hàn khí. “Không sai. Sở gia chủ. Không phải chúng ta không tin người mà là với tình thế hiện tại không ai là không cẩn thận.” Lão giả với khuôn mặt khô héo cũng âm hiểm nói thêm. Có hai vị tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ mở miệng nói trước thì những người khác cũng phụ họa theo. Sở Thiên Thư này tâm ngoan thủ lạt, cũng không phải là hạng người lương thiện gì, tự nhiên phải nhắc nhở hắn một chút. “Ha ha. Chư vị đạo hữu quá đa nghi rồi. Sở mỗ tuy rằng bất tài nhưng rất giữ chữ tín, sao lại có thể làm cái việc qua cầu rút ván kia chứ?” Trên mặt Sở Thiên Thư lộ ra một tia cười khổ: “Bỏ mặc các đạo hữu ngoài kia cũng đã là bất đắc dĩ, mà các vị đều là tu sĩ cấp cao Kết Đan Kỳ, Sở mỗ sao lại đối địch cùng mọi người chứ?” Nói tới đây, Sở Thiên Thư vỗ tay vào túi trữ vật bên hông, hơn mười đạo quang hoa bắn nhanh ra. Mọi người sửng sốt tiếp nhận lấy, thì ra đây là một ngọc giản. “Đây là….” Lâm Hiên hơi do dự, cũng không lập tức đem thần thức thâm nhập vào mà lại ngẩng đầu chờ đối phương giải thích.
  9. Sở Thiên Thiên cũng hiểu được ý nghĩ của mọi người, không đợi ai lên tiếng đã tự mở miệng nói: “Chư vị đạo hữu, lát nữa nhiệm vụ của chúng ta chính là bám trụ lấy đám yêu hồn quỷ vật này. Lấy tu vi của mọi người thì chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không có vấn đề gì. Chẳng qua cái khó chính là sợ lạc đường, mà ngọc giản này chính là bản đồ……..” “Bản đồ………” Trên mặt Lan phu nhân hiện lên một tia cổ quái. “Không sai, trong đó có chỉ chỗ của Truyền Tống Trận, cho dù có lạc nhau thì hai ngày sau mọi người cũng có thể dựa vào vật này mà tìm đến.” Nghe đến đó Lâm Hiên mới đưa thần thức chìm vào trong ngọc giản. Quả nhiên không sai, bên trong chính là bản đồ vẽ địa hình vùng này. Mà phía Đông Bắc cách nơi này bảy, tám trăm dặm có một điểm phát ra quang mang, hơn phân nửa chính là nơi có Truyền Tống Trận kia. Hành động này của Sở Thiên Thư coi như cũng biểu hiện ra chút ý tốt, sẽ không làm cái việc qua cầu rút ván kia. Trong lòng mọi người thậm chí còn có chút vui mừng. Mà đúng lúc này, một gã đệ tử Sở gia vội vã đi đến: “Khởi bẩm gia chủ và các vị tiền bối. Đại quân âm hồn đã cách nơi này không tới trăm dặm, xin các vị sớm định đoạt.” “Ưh, biết rồi.” Sở Thiên Thư phất tay, ý bảo người nọ đi xuống. Việc này không thể chậm trễ, Sở Thiên Thư cũng không hề trì hoãn nữa, bắt đầu phân công nhiệm vụ cho mọi người. Sau thời gian một chén trà, Lâm Hiên cùng Lan phu nhân, tu sĩ mập mạp họ Vương mang theo hơn hai trăm đệ tử Trúc Cơ Kỳ đi ra đón đánh kẻ địch. Địa thế ở Yến Cừu Cốc hiểm yếu, Côn Dương Lạc Kim Trận có mấy đạo môn, mỗi đội tu sĩ phải bảo hộ một đạo môn trong đó. Lâm Hiên vừa lúc cùng hai người này ở chung một tổ. Trong ba người, Lan phu nhân có tu vi cao nhất, đã đạt tới cảnh giới Trung Kỳ, cho nên hai người Lâm Hiên tự nhiên xem hắn như Phó Thủ.
  10. Ba người phải hợp tác cho nên đương nhiên phải giới thiệu với nhau. Nguyên lai tu sĩ mập mạp kia tên là Vương Bằng, chính là trưởng lão “Ngũ Vân Môn”. Ngũ Vân Môn, Lâm Hiên nhíu nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua cái tên này, xem ra chắc cũng chỉ là một một phái nhỏ. Vương Bằng kia nhìn thấy Lan phu nhân thì không khỏi có chút tự ti, nhưng thật ra đối với Lâm Hiên lại hết sức thân mật. Dù sao ở U Châu, thực lực Hỏa Linh Môn cũng chỉ có thể tính là hạng ba. Lâm Hiên giả mạo Lý Diệu Thiên cho nên có chung tiếng nói với vị tu sĩ Kết Đan Kỳ tiểu phái này. Ba người phụ trách thủ vệ đạo môn ở phía Tây Yến Cừu Cốc, sơn cốc trước mặt khoảng hơn hai mươi dặm có đá núi lởm chởm, địa thế vô cùng hiểm yếu. Nguyên bản ở đây đã có hơn mười tên đệ tử Sở gia, nhìn thấy viện quân tới thì lộ vẻ vui mừng. Người cầm đầu chẳng qua chỉ hơn ba mươi tuổi nhưng lại có bộ dáng nhanh nhẹn, tiến lên thi lễ: “Vãn bối là Sở Chu xin bái kiến ba vị tiền bối.” “Ưh, miễn lễ.” Lan phu nhân gật đầu, đem linh lực chuyển đến hai mắt đánh giá tình hình xung quanh một chút. “Lan tiền bối, nơi này ngoại trừ Côn Dương Lạc Kim Trận bao phủ bên ngoài thì còn có vài tiểu cấm chế phụ trợ. Tuy rằng không lợi hại nhưng cũng có thể tạo cho đại quân âm hồn không ít phiền toái, đủ để chúng ta tranh thủ thời gian.” Nói tới đây Sở Chu lấy từ trong ngực ra trận kỳ, cung kính đưa lên. “Không, trận pháp này vẫn do ngươi chủ trì, bản phu nhân không rành về thứ này. Chút nữa ta cùng với hai vị đạo hữu phụ trách đón đánh Quỷ Vương là được rồi.” Lan phu nhân thản nhiên cười, cự tuyệt nói. Lâm Hiên ở phía sau gật đầu, người này tuy là nữ giới nhưng làm việc lại rất có phong độ của một đại tướng, hiểu được việc gì nên làm. Lâm Hiên đồng dạng cũng đánh giá bốn phía xung quanh một chút,
  11. mỉm cười nói: “Sở đạo hữu, theo lời ngươi thì có tới vài cái cấm chế phụ trợ, trong đó cũng có loại thủ thuật che mắt đối phương chứ?” “Lời tiền bối vô cùng chính xác, không thể tưởng được ngài lại còn tinh thông trận pháp, chẳng lẽ là….” Biểu tình Sở Chu vừa mừng vừa sợ. “Không cần đoán nữa, ta cũng không phải là Trận Pháp Sư gì cả, chỉ là hơi đọc lướt qua phương diện này mà thôi.” Lâm Hiên nhìn thấy Lan phu nhân và Vương Bằng cũng nhìn về phía mình thì vội vàng nhàn nhạt giải thích. “Lý đạo hữu có cao kiến gì không?” “Cao kiến thì không dám. Chỉ là nơi này đã có loại trận pháp mê huyễn, chúng ta có thể trước tiên phân ra một số đạo hữu ẩn nấp trong đó, chờ thời cơ tấn công.”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2