Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 410
lượt xem 5
download
Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 410: Độc dược Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Cuối thềm đá, trước mắt hắn là một dược viên. Dược viên này mười phần rộng lớn, to khoảng hơn trăm trượng vuông. Điều khiến Lâm Hiên kinh ngạc là bên trong trồng vô số kỳ hoa dị thảo, mà quá nửa trong số đó hắn không nhận ra.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 410
- Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 410: Độc dược Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Cuối thềm đá, trước mắt hắn là một dược viên. Dược viên này mười phần rộng lớn, to khoảng hơn trăm trượng vuông. Điều khiến Lâm Hiên kinh ngạc là bên trong trồng vô số kỳ hoa dị thảo, mà quá nửa trong số đó hắn không nhận ra. Với thân phận là Linh Dược sơn thiếu chủ, thường ngày lại thích xem các tàng thư. Với các loại thảo dược quý hiếm trong Tu tiên giới, dù không rõ như lòng bàn tay thì hắn cũng nhận biết được vài phần mới phải. Chẳng lẽ trong này đa phần đều là thượng cổ kỳ dược trăm vạn năm trước. Nghĩ tới đây trong lòng Lâm Hiên như có hỏa nhiệt, hắn mới tiến lên vài bước, một luồng xạ hương lan theo gió thổi qua đây. Thân thể đang trong hương thơm ngất ngây. Sắc mặt Lâm Hiên bỗng biến đổi lớn, toàn thân đột nhiên phát ra thanh quang, đem hương khí kia chặn lại bên ngoài. Sau đó vẻ mặt hắn ngưng trọng ngẩng đầu nhìn về phía trước. Chỉ thấy trước măt là một nụ hoa màu tím nhạt hãy còn chưa nở. Nhưng đã nhú ra cỡ miệng chén. Mà ở chung quanh nụ hoa lại có một tầng sương mù nhàn nhạt bao phủ. Mùi hương cũng theo đó mà bay ra. "Độc Long Thảo?" Lâm Hiên thấy cây hoa này vẻ mặt hắn biến sắc tựa như trông thấy rắn rít bò cạp, có phần khó tin mở miệng thốt lên. Về loài thảo dược này, Lâm Hiên từng xem qua trên một quyển thượng cổ tịch, từ tên có thể suy ra. Đây không phải là linh thảo gì mà là một loại kỳ dược kịch độc. Trong truyền thuyết ngay cả Long Lân thượng cổ thần thú nếu ăn
- nhầm cũng có thể bị trúng độc, đương nhiên là có một chút thổi phồng. Nhưng độc tính chi mãnh của nó là không thể nghi ngờ. Lâm Hiên lại quay đầu nhìn sang mấy nơi khác, nơi này còn có Thất tuyệt Chu quả, Thủy tiên Ma lan là một số loại thảo dược hắn cũng nhận ra. Nhưng không ngoại lệ toàn bộ chúng đều chứa kịch độc. Bởi vậy hắn phỏng đoán, các thực vật khác ở đây chỉ sợ toàn bộ đều là độc thảo. Lâm Hiên sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ nghĩ ngợi, chẳng lẽ nơi này không phải linh thảo viên mà là chính là một cái độc dược viên? Suy đoán một chút thì điều này rất có khả năng, cần biết rằng độc công của Mặc Nguyệt Tộc vu sư thiên hạ đều đã nghe tiếng. Những cây độc thảo này tất cả đều là trân phẩm. Trong khi đó mục đích Lâm Hiên tới đây là tìm thượng cổ phế đan, khóe miệng hắn không nhịn được khẽ nhếch lên. Hắn đem thần thức quét ra khắp chung quanh độc viên, không phát hiện ra tung tích người nào. Khi đó Lâm Hiên mới thò tay xuống bên hông, cởi xuống một túi trữ vật. Bất kể thế nào, giá trị của những độc hoa độc thảo này cũng là không phải là nhỏ, việc đầu tiên là đem những thứ này thu vào sau đó mới đi tìm phế đan. Trong lòng Lâm Hiên có ý định như vậy, ngay lập tức hắn đánh ra một đường pháp quyết lên túi trữ vật kia. Một đạo hào quang màu xanh từ bên trong túi bay ra. Chỉ thấy hào quang di chuyển quanh dược viên một vòng, những cây độc thảo chỉ cần đã trưởng thành, Lâm Hiên đều không chút do dự thu vào trong túi. Nơi đây không nên ở lâu, hắn đang muốn từ đường cũ trở về. Lâm Hiên đột nhiên nhíu mày, như là cảm ứng được điều gì nên dừng bước. Lâm Hiên đi vào một thạch bích trong dược viên, hắn quan sát một
- chút. Dường như nơi này và địa phương khác không có gì khác lạ. Chỉ là Lâm Hiên lại mơ hồ cảm thấy bên trong có linh lực ba động. Nơi thần bí như vậy, không chừng là trấn tộc chi bảo gì đó của Mặc Nguyệt Tộc mà Hạo Thiên Quỷ Đế muốn trộm lấy chăng? Nghĩ tới đây, thân hình Lâm Hiên khẽ rung lên, dù sao làm cho Nguyên Anh kỳ lão quái để mắt tới chắc chắn phải là vật bất phàm. Hơi do dự một chút, Lâm Hiên đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra, ra sức chém vào vách đá một nhát. Chỉ thấy một tầng hoàng sắc quang tráo vô thanh vô tức hiện ra đỡ lấy nhất kích này. Có cổ quái! Lâm Hiên không kinh hãi mà còn lấy làm mừng, hai tay bấm tay niệm pháp chú. Đem linh lực toàn thân rót vào bên trong pháp bảo, thần quang trong kiếm tiên đại phóng ra, sau đó hắn điểm một chỉ, thúc giục nó tiếp tục nhằm hướng Cấm chế mà phá. *** Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Lão Tổ sắc mặt xám xanh đang lăng không trên không trung. Lão tự trách vẫn còn quá coi thường tên gia hỏa kia, ban đầu vốn tưởng rằng Hạo Thiên Quỷ Đế vừa mới tiến giai, bất luận tu vi và thần thông đều không sánh kịp lão, đã ngưng anh đã hơn hai trăm năm, trong lòng tồn tại một chút khinh thường. Đâu biết đối phương pháp lực cường đại so với dự đoán của Hỗn Nguyên Lão Tổ, đầu tiên là không mấy khó khăn từ trong trận pháp thoát vây mà ra, vừa rồi lại cùng lão đấu pháp mà không chút nào rơi xuống hạ phong, thậm chí có thừa lực ra tay đối với những hậu bối kia. Sau khi liên tiếp sát diệt mấy người, tên này lại phát huy bí thuật kì lạ chạy thoát. Bị đối phương trêu chọc như vậy. Hỗn Nguyên Lão Tổ tức giận đến thiếu chút nữa nổ tung. Lúc này, lão giả họ Diệp và mấy vị vu sư Kết Đan Kỳ đỉnh giai cũng bay tới, thi lễ với Hỗn Nguyên Lão Tổ một cái. "Sư tôn. Những đệ tử cấp thấp kia, chúng ta đã sơ tán rồi. Kế tiếp nên
- làm như thế nào, xin lão nhân gia phân phó." Mặc dù trong lòng giận dữ, nhưng ở trước mặt môn nhân cùng vãn bối, Hỗn Nguyên Lão Tổ vẫn duy trì phong thái thanh nhã nói: "Làm vậy là được, bây giờ các ngươi đem triệu tập các vu sư Kết Đan Kỳ trong thành, năm người một tổ tìm kiếm tên âm hồn quỷ vật kia. Nhưng phải tránh cùng hắn động thủ, nếu như là phát hiện tung tích lập tức phát Truyền Âm Phù cho ta." Nói xong lời này, Hỗn Nguyên Lão Tổ trên người hắc mang đột ngột xuất hiện, đã hóa thành một đạo độn quang tan biến biến nơi chân trời. Hạo Thiên Quỷ Đế kia cũng quá càn rỡ, cho rằng nơi này là hậu viên nhà hắn sao, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, làm cho mặt mũi lão đặt ở nơi nào. Nếu như để cho hắn chạy thoát, liên minh đại trưởng lão này chẳng phải là uy tín mất hết sao? Hỗn Nguyên Lão Tổ chỉ dặn dò một câu đã tan biến không còn bóng dáng, khiến mấy vị vu sư Kết Đan Kỳ đưa mắt nhìn nhau. "Diệp huynh, các ngươi..." Trung niên mỹ phụ kia trên mặt lộ ra một chút ngần ngừ. "Ly phu nhân, sư tôn lão nhân gia đã hạ pháp dụ, thỉnh quý bộ lạc phối hợp cho." Lão giả họ Diệp nhíu mày lạnh nhạt mở miệng , sau đó như vô tình mà hữu ý liếc qua Vân Đỉnh. Hiển nhiên có ý cảnh tỉnh ở bên trong. "Đương nhiên, chúng ta sao dám làm trái ý của lão tổ lão nhân gia." Trung niên mỹ phụ cười to một chút: "Thiếp thân sẽ đi triệu tập các đạo hữu Kết Đan Kỳ của bản bộ lạc." Vân đỉnh hừ một tiếng, cũng nhằm hướng Thải Hoàn bộ bay đi. "Sư huynh." Vu sư mặt đen thoáng nhìn qua Vân Đỉnh, trên mặt hiện lên một chút lo lắng. "Tam sư đệ không cần lo ngại, kẻ này dã tâm bừng bừng, đã không phải ngày một ngày hai. Nhưng dã tâm thì cần có thực lực. Trừ phi hắn có thể kết anh thành công. Nếu không kinh động tới sư tôn, chẳng lẽ người này còn có thể chạy lên trời sao?"Lão giả họ Diệp ngạo nghễ nói:
- "Tựa như vừa rồi. Mặc dù trong lòng hắn vốn không tình nguyện, nhưng còn không phải dựa theo ý sư tôn mà đi làm sao." Vu sư mặt đen nghe xong, lúc này mới trong lòng thoải mái nhẹ nhàng thở ra. "Tốt lắm, chúng ta cũng nhanh chóng hành động thôi." Lão giả họ Diệp nói tới đây, cùng vu sư mặt đen kia hóa thành hai đạo độn quang tan biến ở một phương khác. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Vài vị cao thủ đã trước sau rời đi, thêm vừa khi trước các vu sư cấp thấp đã sơ tán, lôi đài vừa rồi còn phi thường náo nhiệt, lúc này đã không còn một bóng người. Phốc... Một tiếng vang nhỏ, một tên tiểu quỷ vô thanh vô tức xông ra. Nó cảnh giác quan sát bốn phía. Sau đó thân hình hóa một luồng ánh sáng màu xanh biếc cỡ ngón tay, nhằm hướng Thiên Tinh Cung bay đi. Kia là một sợi phân thần của Lâm Hiên, đem bám vào một âm hồn trong Bách Hồn Phiên. Pháp lực tự nhiên là cực kỳ bé nhỏ, nhưng nếu chỉ dùng để thám thính thì có thể đảm nhiệm được. Đem sợi thần thức này thu về. Những sự tình phát sinh bên ngoài hết thảy Lâm Hiên đã nắm rõ. Trong lòng hắn thầm mừng rỡ, ta thật đúng là phải cám ơn Hạo Thiên Quỷ Đế ngươi. Đã đem Hỗn Nguyên Lão Tổ cùng với vài lão gia hỏa lợi hại khác toàn bộ tạm thời rời xa khỏi nơi này. Lúc này mà nói, hắn chưa có nguy cơ bại lộ nhưng cần phải nhanh chóng tranh thủ thời cơ, Lâm Hiên đem pháp lực toàn thân thúc dục pháp bảo ra sức hướng về cấm chế chém xuống. Một khắc sau... Cấm chế kia mặc dù không tầm thường. Nhưng thần thông của Lâm Hiên đâu phải nhỏ, ầm ầm những tiếng vang thật lớn. Quang tráo cuối cùng tán loạn ra.
- Thạch bích cũng biến mất, trước mắt hắn xuất hiện vô số hạt hồng phấn li ti như sương mù. Đây là huyễn thuật che mắt, với lại sương mù này hiển nhiên có độc. Phòng bị nghiêm ngặt tới như thế, xem ra cho dù không phải trấn tộc chi bảo kia, sợ cũng một không phải là vật tầm thường, vẻ mặt Lâm Hiên nửa ưu nửa hỉ tập trung phá giải huyễn thuật. Nhất định phải tranh thủ thời gian trước khi Hỗn Nguyên Lão Tổ trở về... *** Lúc này ở bên ngoài, sau khi đã loạn làm một hồi. tình hình của Hạo Thiên Quỷ Đế thực ra cũng không mấy lạc quan. Hắn vốn là trúng mai phục, sau đó lại cùng vu sư Nguyên Anh kỳ đại chiến một trận. Mặc dù cuối cùng hắn phát huy bí thuật chạy thoát nhưng bị thương khá nghiêm trọng. Lần này có thể xem như là chọc phải tổ ong vò vẽ. Tất cả các vu sư Kết Đan Kỳ Khuê Âm Sơn toàn bộ truy tầm hắn. Có câu song quyền nan địch tứ thủ, đừng nói bây giờ tình trạng vết thương hắn khá nghiêm trọng, cho dù là khi pháp lực sung mãn. Cũng không có khả năng tiếp nhiều kẻ địch như vậy, huống chi còn có một vị Hỗn Nguyên Lão Tổ? Rất nhanh tung tích Hạo Thiên Quỷ Đế đã bị phát hiện, tuy nhiên hắn cũng vô cùng thông tuệ, không hề động thủ chính diện mà là chỉ một lòng tạo ra hỗn loạn, thậm chí không màng tới thân phận ra tay với cả phàm nhân Mặc Nguyệt Tộc. Hắn thả ra rất nhiều âm hồn quỷ thú cấp thấp, lập tức Khuê Nguyệt Thành rơi vào trong hỗn loạn. Trong mắt tu tiên giả, phàm nhân gần giống như con kiến hôi, không hề băn khoăn sinh tử của bọn họ. Nhưng tình huống Mặc Nguyệt Tộc khá đặc biệt. Số lượng phàm nhân vốn đã không nhiều lắm, nếu như chết nhiều như vậy Tu tiên giới Mặc Nguyệt Tộc sẽ thành lục bình không gốc. Bất đắc dĩ các vu sư đành phải ở khắp nơi cứu mạng, chém giết oán linh quỷ thú.
- Hỗn Nguyên Lão Tổ càng bị tức tới giậm chân mắng to, phát thệ rằng phải tận diệt Hạo Thiên Quỷ Đế. Nhất thời nửa khắc hẳn là lão sẽ không trở lại Thiên Tinh Cung. Trong tình huống không có người quấy rầy. Lâm Hiên thành công đem huyễn thuật trước mắt cùng cấm chế loại bỏ. Một cái thạch động xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Lâm Hiên đem thần thức dò xét vào trong bỗng bị đàn hồi trở về. Hắn không tránh khỏi biến sắc, có một chút kinh nghi bất định. Như vậy rời đi tự nhiên là không cam lòng nhưng nếu tùy tiện xâm nhập không chừng sẽ gặp hiểm cảnh, khi Lâm Hiên đang do dự thì có một âm thanh khàn khàn truyền tới: "Tiểu tử một khi ngươi đã tới nơi này, nên thoải mái đi vào. Ngươi yên tâm, lão phu sao có thể làm khó dễ một tiểu bối như ngươi, không chừng còn có không ít chỗ tốt cho ngươi nữa." Âm thanh này ngữ khí cực kỳ cuồng ngạo, Lâm Hiên nghe thế trong lòng giật mình. Đương nhiên là hắn sẽ không dễ tin, tuy nhiên lấy thần thông của hắn bây giờ, chỉ cần không gặp Nguyên Anh kỳ lão quái. Cho dù đối thủ là Kết Đan Kỳ đỉnh giai, đấu không lại cũng có thể tẩu thoát. Cho nên thực sự cũng không mấy sợ hãi. Hắn đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra, lại đem Cửu Thiên Linh Thuẫn ra hộ thân. Sau đó liền chậm rãi đi vào. Thạch động này cũng không lớn. Chỉ khoảng hơn trượng vuông. Chỉ cần đứng ở động khẩu có thể quan sát rõ cảnh tượng bên trong. Lâm Hiên dù không phải ác nhân nhưng cũng không phải thiện nam tín nữ gì. Bước vào tiên đạo đến nay vẫn lạc trong tay của hắn số tu sĩ ít nhất cũng trên trăm. Hắn sát nhân nhiều như vậy, lá gan tự nhiên cũng lớn vô cùng. Nhưng mà quan sát một màn trước mắt, da đầu hắn cũng có chút ngứa ngáy.
- Trước mắt của hắn là một đại hán thân hình khôi vĩ. Nhưng người này từ cổ chân cổ tay xuống đã bị người ta chặt đứt. Không chỉ thế, thân thể của hắn cũng vỡ nát, còn bị ngâm ở trong một chất lỏng lục sắc. Mặc dù không biết chất lỏng kia là gì, nhưng hiển nhiên có tính ăn mòn rất mạnh cùng kịch độc ngăn cản các vết thương khép lại. Kì dị nhất là người kia vẫn còn sống. Bị thương nặng như vậy mà chưa vẫn lạc, chẳng lẽ là vị Nguyên Anh kỳ lão quái nào đó? Lâm Hiên hoảng sợ thầm nghĩ. Nhưng khi đem thần thức đảo qua, hắn nhẹ nhàng thở ra, người này mặc dù tu vi cực cao, nhưng chỉ là Kết Đan Kỳ đỉnh giai mà thôi. Đã không kết thành nguyên anh nhưng sinh lực cực mạnh như vậy, quả thực có chút quái dị. Mà đại hán kia khi thấy Lâm Hiên, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. "Ơ. Tiểu tử không phải là vu sư trong tộc ta, mà là tu sĩ Tần tộc. Thật là có ý tứ." Rõ ràng bị thương nặng như vậy, nhưng hắn lại bình chân như vại, với lại cũng không có ý nhờ Lâm Hiên phá ra. Lâm Hiên tự nhiên là khá kinh hãi, song thủ bấm niệm pháp quyết, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm lập tức rung lên như muốn động thủ. "Chậm đã. Các hạ cần gì nóng vội như thế. Lão phu không có dụng ý xấu đối với ngươi. Huống chi lấy hoàn cảnh lão phu bây giờ. còn có thể bất lợi với ngươi ở chỗ nào?" Lời này cũng là có vài phần đạo lý, đừng nói hắn một tu sĩ Kết Đan Kỳ, cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái bị trọng thương thế này, Lâm Hiên không có gì phải sợ hãi, vì thế ngừng chiêu chưa có phát. Nghe hắn thuyết ngôn điều gì tiếp. "Nếu như là năm đó, lão phu gặp phải tu sĩ tần tộc các ngươi, tự nhiên
- là sát trước thuyết sau. Nhưng ta bây giờ rơi vào kết cục như thế này, hùng tâm đã sớm bị diệt. Hai tộc thù hận như thế nào cùng ta cũng không có quan hệ gì. Cho dù ngươi đem Khuê Nguyệt Thành hủy đi, lão phu đại hỉ chỉ ở một bên vỗ tay." Lâm Hiên nghe xong trong lòng rất ngạc nhiên, khẩu khí đối phương vốn là vu sư. Nhưng sao lại có thể nói ra những lời như vậy, với lại Lâm Hiên thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt của hắn. Cảm thấy như hắn phát ra từ phế phủ, tuyệt không phải như xảo ngôn. Tuy khó hiểu nhưng đại hán này đối với hắn, hiển nhiên không có một chút địch ý. Thế là Lâm Hiên ôm quyền nói: " Xin tiền bối chỉ bảo tôn tính?" "Hừ, lão phu tuy là vu sư, nhưng pháp danh của ta tu sĩ Tần tộc các ngươi chắc chắn đã nghe nói qua." Đại hán kia trên mặt lộ ra vẻ ngạo nghễ. Vốn là hắn không còn tay chân, toàn thân trọng thương vốn là một phế nhân, lại toát ra khí độ ngạo nghễ như vậy Lâm Hiên trong lòng chợt rùng mình. Khẩu khí lớn thế này chẳng lẽ là.... "Ha ha. Nhìn vẻ mặt của ngươi dường như đã đoán ra. Không sai, lão phu chính là Bách Độc Thần Quân, từng đem U Châu Tu tiên giới bọn ngươi làm cho long trời lỡ đất hai trăm năm trước. "Bách Độc Thần Quân, quả nhiên là hắn!" Người có tên, cây có bóng, cho dù Lâm Hiên đã ngờ ra một phần nhưng nghe đối phương đích thân nói ra, sắc mặt hắn biến đổi lớn. Lẳng lặng liếc mắt dò xét đối phương: "Các hạ thực sự là..." "Hừ. Ngươi thấy lão phu như là loại tiểu nhân thích mượn danh nghĩa người khác sao?" Đại hán trên mặt hiện lên sắc mặt giận dữ nhưng sau đó lại thở dài: "Cũng khó trách ngươi lại hoài nghi, với bộ dạnh hiện tại của lão phu, ôi..." Anh hùng mạt lộ, Lâm Hiên quan sát nhân vật trong truyền thuyết này, khi lão tung hoành thiên hạ, hắn còn chưa xuất hiện nhân gian. Tuy
- nhiên ở Tàng Thư Các trong Linh Dược Sơn, Lâm Hiên xem không ít sự tích điển tịch nói về lão.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 125 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 314,315
9 p | 82 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển Chương 22
5 p | 93 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn